Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 75 LỌT VÀO CHUNG KẾT
CHƯƠNG 75: LỌT VÀO CHUNG KẾT
Phương Tuyết Nhi nhỏ giọng nói xong, u buồn nhắm mắt lại, chậm rãi ngủ thiếp đi trong lòng Mộc Dương Hà.
Mộc Dương Hà nói kẽ bên tai cô: “Anh sẵn lòng bổ khuyết vào khoảng trống người ba này, mãi mãi bảo vệ hai người không phải chịu tổn thương.”
Anh ôm chặt người phụ nữ trong ngực, hôn nhẹ một cái hôn thâm tình lên tai cô.
Phương Tuyết Nhi bị một tràng tiêng chuông điện thoại đánh thức, Mộc Dương Hà ngủ bên cạnh cô cũng vậy.
Nghe thấy tiếng điện thoại mình kêu, Phương Tuyết Nhi bò dậy từ trên sô pha, lấy điện thoại trong túi xách ra nhận cuộc gọi.
Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm ma khóc quỷ hờn của Lương Vỹ Lộc: “Vào rồi vào rồi!!! Phương Tuyết Nhi cô siêu thật sự đấy!”
Phương Tuyết Nhi bên này mới vừa tỉnh ngủ, vẫn còn đàn lơ mơ, ngáp một cái ù ù cạc cạc hỏi lại: “Anh đang nói cái gì đấy?”
“Cô vào vòng trong rồi! Cuộc thi Vince Camuto công bố kết quả cuộc thi rồi, cô vào vòng trong rồi, hơn nữa thành tích còn đứng đầu đấy!” Lương Vỹ Lộc trong điện thoại kích động không thôi, dù sao Phương Tuyết Nhi là đại diện của công ty Florina đi dự thi, còn anh lại là tổng giám đốc công ty Florina, Phương Tuyết Nhi thi thố đạt thành tích tốt, vậy thì anh cũng đoạt được không ítlợi ích!
So với Lương Vỹ Lộc kích động, Phương Tuyết Nhi có vẻ rất bình tĩnh, bình tĩnh tới mức đần cả người, cô có phần không tin vào tai của mình, xác nhận lại: “Là thật ư? Tôi vào chung kết rồi? Còn là đứng đầu?!”
“Đương nhiên là thật, kết quả vòng bán kết công bố ở trên mạng Vinasca ấy, không tin cô đi xem xem!”
Phương Tuyết Nhi không kịp ngắt điện thoại, bỏ lại di động, chạy vội vào phòng làm việc, mở trình duyệt mạng trên máy tính ra, tự mình xem kết quả cuộc thi, tay cầm chuột bởi vì kích động mà có chút run nhè nhẹ.
Quả nhiên, trên danh sách kết quả vòng bán kết, thứ tự đầu tiên viết rõ ràng bằng tiếng anh tên của Phương Tuyết Nhi.
“A!!!”
Cô sung sướng hét ầm lên, lao ra phòng khách, nói tin tốt này cho Mộc Dương Hà.
Mộc Dương Hà rất bình tĩnh nói: “Anh sớm biết em sẽ có thành tích tốt rồi.”
“Ừ ừ! Em sung sướng quá!” Phương Tuyết Nhi mừng quá bật khóc, đầu óc choáng váng bưng lấy mặt Mộc Dương Hà hôn mạnh lên đó một cái.
Nụ hôn bất thình lình này tựa cho Mộc Dương Hà ăn một viên đường ngọt ngào.
Di động lại kêu lên, Phương Tuyết Nhi nhận điện thoại, vẫn là tiếng Lương Vỹ Lộc.
Anh ấy nói Phương Tuyết Nhi là nhà thiết kế trong nước đầu tiên có thành tích đứng nhất lọt vào chung kết cuộc thi Vince Camuto, bên ngoài rất chú ý, công ty quyết định buổi chiều nay lập tức mở họp báo, chính thức giới thiệu nhà thiết kế chính của công ty Florina, dùng độ hot của cô khi tham gia cuộc thi này để nâng cao tiếng tăm và độ nổi tiếng nhãn hiệu thời trang của công ty Florina.
Sau khi ngắt điện thoại, Phương Tuyết Nhi vẫn còn đắm chìm trong niềm vui sướng, trêu chọc Mộc Dương Hà: “Vị tổng giám đốc Lương cấp dưới này của anh bình thường toàn thấy dáng vẻ ăn chơi đàn điếm không làm việc đàng hoàng, thế mà xử lí việc công ty cũng rất đáng tin cậy, rất có đầu óc đấy!”
Mộc Dương Hà nhướng mày cười: “Tất nhiên, công ty không nuôi người bất tài, không có chút bản lãnh thật sự thì em cho là cậu ta có thể ngồi lên vị trí tổng giám đốc được hả?”
“Quan hệ cửa sau, “ Phương Tuyết Nhi cười nói, bày ra biểu cảm anh biết tôi biết mọi người đều biết, “Em cứ nghĩ ba của giám đốc Lương là thành viên cấp cao của tập đoàn Thành Công các anh cơ, cho nên mấy người cũng cho anh ấy một vị trí cao cao tùy thích, không ngờ bản thân giám đốc Lương thật sự có năng lực.”
“Quan hệ cửa sau chỉ là nhất thời thôi, bản lĩnh thật sự mới có thể sống tốt cả đời.” , Mộc Dương Hà tổng kết lại một câu vàng ngọc.
Phương Tuyết Nhi gật đầu tỏ vẻ tán thành, lại hỏi: “Họp báo thì em phải mặc cái gì?”
“Tùy thôi, phù hợp là được.” Mộc Dương Hà nhìn cô một cái nói, xinh đẹp như vậy, mặc cái gì chả đẹp.
Phương Tuyết Nhi nửa hiểu nửa không gật đầu, xoay người đến vào trong phòng thay quần áo.
Mộc Dương Hà đợi một hồi trong phòng khách liền nhìn thấy Phương Tuyết Nhi mặc một bộ váy liền màu xanh da trời đi ra.
Mây tưởng xiêm y hoa tưởng người, gió xuân phân phất hạt sương rơi.
Người phụ nữ trước mắt làm Mộc Dương Hà liên tưởng đến câu nói này.
Phương Tuyết Nhi có chút ngượng ngùng hỏi: “Bộ này, có được không?”
“Không tồi.” Mộc Dương Hà quả quyết.
Phương Tuyết Nhi mỉm cười, nói: “Nhạc Bảo Bối mới vừa tỉnh ngủ, buổi chiều họp báo ai trông nó được bây giờ?”
Mộc Dương Hà suy nghĩ vài giây nói: “Anh, em và Lương Vỹ Lộc đều phải tham gia họp báo lần này, vậy đưa Nhạc Bảo Bối đến nhà anh để ông nội chăm giúp cho, đúng lúc ông nội cũng đang rất nhớ Nhạc Bảo Bối.”
“Ừm.” Phương Tuyết Nhi tỏ vẻ đồng ý với sự sắp xếp như vậy.
Buổi chiều, họp báo mở đúng giờ tổ chức.
Các nhà truyền thông lớn đều muốn thấy nhà thiết kế thần bí đạt thành tích đứng đầu, vượt qua vòng bán kết cuộc thi Vince Camuto này.
Phương Tuyết Nhi đi theo Mộc Dương Hà tiến vào nơi họp báo, Lương Vỹ Lộc và Lục Trạch đã đợi ở đó rồi, phóng viên với máy quay phim máy chụp ảnh ngồi chật kín dưới đài.
Mọi người thấy nhân vật chính xuất hiện, bắt đầu ồn ào chen chúc, không ngừng chụp ảnh đặt câu hỏi, an ninh ở họp báo cố gắng duy trì trật tự.
Mộc Dương Hà đối với những trường hợp như này đã quen rồi, đây là là lần đầu tiên của Phương Tuyết Nhi, nên cô vừa hồi hộp vừa không biết xoay sở ra sao.
Mộc Dương Hà che chở cô trong ngực, ung dung nói với cánh truyền thông: “Các vị có vấn đề gì, có thể chờ họp báo chính thức mở rồi hẵng hỏi tiếp.”
Tổng giám đốc Mộc lên tiếng , mọi người đều biết điều tản đi, tự vào chỗ của mình, chờ họp báo bắt đầu.
Sau khi Mộc Dương Hà và Phương Tuyết Nhi ngồi vào vị trí, họp báo chính thức bắt đầu.
Các phóng viên đã sớm không kiềm chế nổi bắt đầu đưa ra các loại câu hỏi.
“Cô Phương, được vinh dự trở thành nhà thiết kế đầu tiên trong nước đạt được vị trí thứ nhất trong vòng bán kết cuộc thi Vince Camuto, cô có cảm nghĩ gì?” Kí giả đầu tiên đặt câu hỏi là phóng viên mạng tin tức Nam Tấn.
Phương Tuyết Nhi suy nghĩ, khéo léo mỉm cười nói: “Lúc vừa mới biết tin tức này, tôi vô cùng kinh ngạc, thậm chí còn không tin vào tai mình, còn tưởng rằng mình nghe lầm .”
Câu nói dẫn dắt của Phương Tuyết Nhi làm dưới đài vang lên một tràng cười.
Cô nói tiếp: “Mãi cho đến khi tôi lên mạng tra xong mới tin, tôi rất xúc động, rất vui mừng khi đạt được vinh dự này, tôi cũng rất cảm ơn trong lúc tôi thiết kế tác phẩm có sự động viên cổ vũ của những người bên cạnh. Tuy nhiên đây chỉ vòng bán kết, không thể nói rõ được thứ gì, phía sau còn có trận chung kết, tôi rất kì vọng sẽ lại có một kết quả tốt.”
Mộc Dương Hà nghe ra cô đang nói đến mình liền cong cong khóe môi.
Phóng viên mạng tin tức Nam Tấn lại hỏi: “Nghe nói một trong ba vị giám khảo của trận chung kết là Adenis, ông ấy nổi tiếng bắt bẻ, trong giới đều biết ánh mắt của ông ấy rất cao, không cho phép tác phẩm có bất kì khuyết điểm nào, đối với giám khảo khó tính như vậy, cô có căng thẳng hay không?”
Phương Tuyết Nhi mỉm cười: “Căng thẳng là chắc chắn rồi, nhưng nếu đã đi được đến vòng này, chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước thôi. Giám khảo Adenis trước giờ vẫn là thần tượng của tôi, tác phẩm của tôi được ông ấy đánh giá cũng là một loại vinh hạnh, tôi hy vọng có thể nhận được sự công nhận của thần tượng.”
“Cô Phương, nghe nói trước đó cô chỉ là một nhà thiết kế không tiếng tăm, tại sao lại đột nhiên trở thành nhà thiết kế chính của công ty Florina?”
Phương Tuyết Nhi nhỏ giọng nói xong, u buồn nhắm mắt lại, chậm rãi ngủ thiếp đi trong lòng Mộc Dương Hà.
Mộc Dương Hà nói kẽ bên tai cô: “Anh sẵn lòng bổ khuyết vào khoảng trống người ba này, mãi mãi bảo vệ hai người không phải chịu tổn thương.”
Anh ôm chặt người phụ nữ trong ngực, hôn nhẹ một cái hôn thâm tình lên tai cô.
Phương Tuyết Nhi bị một tràng tiêng chuông điện thoại đánh thức, Mộc Dương Hà ngủ bên cạnh cô cũng vậy.
Nghe thấy tiếng điện thoại mình kêu, Phương Tuyết Nhi bò dậy từ trên sô pha, lấy điện thoại trong túi xách ra nhận cuộc gọi.
Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm ma khóc quỷ hờn của Lương Vỹ Lộc: “Vào rồi vào rồi!!! Phương Tuyết Nhi cô siêu thật sự đấy!”
Phương Tuyết Nhi bên này mới vừa tỉnh ngủ, vẫn còn đàn lơ mơ, ngáp một cái ù ù cạc cạc hỏi lại: “Anh đang nói cái gì đấy?”
“Cô vào vòng trong rồi! Cuộc thi Vince Camuto công bố kết quả cuộc thi rồi, cô vào vòng trong rồi, hơn nữa thành tích còn đứng đầu đấy!” Lương Vỹ Lộc trong điện thoại kích động không thôi, dù sao Phương Tuyết Nhi là đại diện của công ty Florina đi dự thi, còn anh lại là tổng giám đốc công ty Florina, Phương Tuyết Nhi thi thố đạt thành tích tốt, vậy thì anh cũng đoạt được không ítlợi ích!
So với Lương Vỹ Lộc kích động, Phương Tuyết Nhi có vẻ rất bình tĩnh, bình tĩnh tới mức đần cả người, cô có phần không tin vào tai của mình, xác nhận lại: “Là thật ư? Tôi vào chung kết rồi? Còn là đứng đầu?!”
“Đương nhiên là thật, kết quả vòng bán kết công bố ở trên mạng Vinasca ấy, không tin cô đi xem xem!”
Phương Tuyết Nhi không kịp ngắt điện thoại, bỏ lại di động, chạy vội vào phòng làm việc, mở trình duyệt mạng trên máy tính ra, tự mình xem kết quả cuộc thi, tay cầm chuột bởi vì kích động mà có chút run nhè nhẹ.
Quả nhiên, trên danh sách kết quả vòng bán kết, thứ tự đầu tiên viết rõ ràng bằng tiếng anh tên của Phương Tuyết Nhi.
“A!!!”
Cô sung sướng hét ầm lên, lao ra phòng khách, nói tin tốt này cho Mộc Dương Hà.
Mộc Dương Hà rất bình tĩnh nói: “Anh sớm biết em sẽ có thành tích tốt rồi.”
“Ừ ừ! Em sung sướng quá!” Phương Tuyết Nhi mừng quá bật khóc, đầu óc choáng váng bưng lấy mặt Mộc Dương Hà hôn mạnh lên đó một cái.
Nụ hôn bất thình lình này tựa cho Mộc Dương Hà ăn một viên đường ngọt ngào.
Di động lại kêu lên, Phương Tuyết Nhi nhận điện thoại, vẫn là tiếng Lương Vỹ Lộc.
Anh ấy nói Phương Tuyết Nhi là nhà thiết kế trong nước đầu tiên có thành tích đứng nhất lọt vào chung kết cuộc thi Vince Camuto, bên ngoài rất chú ý, công ty quyết định buổi chiều nay lập tức mở họp báo, chính thức giới thiệu nhà thiết kế chính của công ty Florina, dùng độ hot của cô khi tham gia cuộc thi này để nâng cao tiếng tăm và độ nổi tiếng nhãn hiệu thời trang của công ty Florina.
Sau khi ngắt điện thoại, Phương Tuyết Nhi vẫn còn đắm chìm trong niềm vui sướng, trêu chọc Mộc Dương Hà: “Vị tổng giám đốc Lương cấp dưới này của anh bình thường toàn thấy dáng vẻ ăn chơi đàn điếm không làm việc đàng hoàng, thế mà xử lí việc công ty cũng rất đáng tin cậy, rất có đầu óc đấy!”
Mộc Dương Hà nhướng mày cười: “Tất nhiên, công ty không nuôi người bất tài, không có chút bản lãnh thật sự thì em cho là cậu ta có thể ngồi lên vị trí tổng giám đốc được hả?”
“Quan hệ cửa sau, “ Phương Tuyết Nhi cười nói, bày ra biểu cảm anh biết tôi biết mọi người đều biết, “Em cứ nghĩ ba của giám đốc Lương là thành viên cấp cao của tập đoàn Thành Công các anh cơ, cho nên mấy người cũng cho anh ấy một vị trí cao cao tùy thích, không ngờ bản thân giám đốc Lương thật sự có năng lực.”
“Quan hệ cửa sau chỉ là nhất thời thôi, bản lĩnh thật sự mới có thể sống tốt cả đời.” , Mộc Dương Hà tổng kết lại một câu vàng ngọc.
Phương Tuyết Nhi gật đầu tỏ vẻ tán thành, lại hỏi: “Họp báo thì em phải mặc cái gì?”
“Tùy thôi, phù hợp là được.” Mộc Dương Hà nhìn cô một cái nói, xinh đẹp như vậy, mặc cái gì chả đẹp.
Phương Tuyết Nhi nửa hiểu nửa không gật đầu, xoay người đến vào trong phòng thay quần áo.
Mộc Dương Hà đợi một hồi trong phòng khách liền nhìn thấy Phương Tuyết Nhi mặc một bộ váy liền màu xanh da trời đi ra.
Mây tưởng xiêm y hoa tưởng người, gió xuân phân phất hạt sương rơi.
Người phụ nữ trước mắt làm Mộc Dương Hà liên tưởng đến câu nói này.
Phương Tuyết Nhi có chút ngượng ngùng hỏi: “Bộ này, có được không?”
“Không tồi.” Mộc Dương Hà quả quyết.
Phương Tuyết Nhi mỉm cười, nói: “Nhạc Bảo Bối mới vừa tỉnh ngủ, buổi chiều họp báo ai trông nó được bây giờ?”
Mộc Dương Hà suy nghĩ vài giây nói: “Anh, em và Lương Vỹ Lộc đều phải tham gia họp báo lần này, vậy đưa Nhạc Bảo Bối đến nhà anh để ông nội chăm giúp cho, đúng lúc ông nội cũng đang rất nhớ Nhạc Bảo Bối.”
“Ừm.” Phương Tuyết Nhi tỏ vẻ đồng ý với sự sắp xếp như vậy.
Buổi chiều, họp báo mở đúng giờ tổ chức.
Các nhà truyền thông lớn đều muốn thấy nhà thiết kế thần bí đạt thành tích đứng đầu, vượt qua vòng bán kết cuộc thi Vince Camuto này.
Phương Tuyết Nhi đi theo Mộc Dương Hà tiến vào nơi họp báo, Lương Vỹ Lộc và Lục Trạch đã đợi ở đó rồi, phóng viên với máy quay phim máy chụp ảnh ngồi chật kín dưới đài.
Mọi người thấy nhân vật chính xuất hiện, bắt đầu ồn ào chen chúc, không ngừng chụp ảnh đặt câu hỏi, an ninh ở họp báo cố gắng duy trì trật tự.
Mộc Dương Hà đối với những trường hợp như này đã quen rồi, đây là là lần đầu tiên của Phương Tuyết Nhi, nên cô vừa hồi hộp vừa không biết xoay sở ra sao.
Mộc Dương Hà che chở cô trong ngực, ung dung nói với cánh truyền thông: “Các vị có vấn đề gì, có thể chờ họp báo chính thức mở rồi hẵng hỏi tiếp.”
Tổng giám đốc Mộc lên tiếng , mọi người đều biết điều tản đi, tự vào chỗ của mình, chờ họp báo bắt đầu.
Sau khi Mộc Dương Hà và Phương Tuyết Nhi ngồi vào vị trí, họp báo chính thức bắt đầu.
Các phóng viên đã sớm không kiềm chế nổi bắt đầu đưa ra các loại câu hỏi.
“Cô Phương, được vinh dự trở thành nhà thiết kế đầu tiên trong nước đạt được vị trí thứ nhất trong vòng bán kết cuộc thi Vince Camuto, cô có cảm nghĩ gì?” Kí giả đầu tiên đặt câu hỏi là phóng viên mạng tin tức Nam Tấn.
Phương Tuyết Nhi suy nghĩ, khéo léo mỉm cười nói: “Lúc vừa mới biết tin tức này, tôi vô cùng kinh ngạc, thậm chí còn không tin vào tai mình, còn tưởng rằng mình nghe lầm .”
Câu nói dẫn dắt của Phương Tuyết Nhi làm dưới đài vang lên một tràng cười.
Cô nói tiếp: “Mãi cho đến khi tôi lên mạng tra xong mới tin, tôi rất xúc động, rất vui mừng khi đạt được vinh dự này, tôi cũng rất cảm ơn trong lúc tôi thiết kế tác phẩm có sự động viên cổ vũ của những người bên cạnh. Tuy nhiên đây chỉ vòng bán kết, không thể nói rõ được thứ gì, phía sau còn có trận chung kết, tôi rất kì vọng sẽ lại có một kết quả tốt.”
Mộc Dương Hà nghe ra cô đang nói đến mình liền cong cong khóe môi.
Phóng viên mạng tin tức Nam Tấn lại hỏi: “Nghe nói một trong ba vị giám khảo của trận chung kết là Adenis, ông ấy nổi tiếng bắt bẻ, trong giới đều biết ánh mắt của ông ấy rất cao, không cho phép tác phẩm có bất kì khuyết điểm nào, đối với giám khảo khó tính như vậy, cô có căng thẳng hay không?”
Phương Tuyết Nhi mỉm cười: “Căng thẳng là chắc chắn rồi, nhưng nếu đã đi được đến vòng này, chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước thôi. Giám khảo Adenis trước giờ vẫn là thần tượng của tôi, tác phẩm của tôi được ông ấy đánh giá cũng là một loại vinh hạnh, tôi hy vọng có thể nhận được sự công nhận của thần tượng.”
“Cô Phương, nghe nói trước đó cô chỉ là một nhà thiết kế không tiếng tăm, tại sao lại đột nhiên trở thành nhà thiết kế chính của công ty Florina?”