Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 163 RA OAI
CHƯƠNG 163: RA OAI
“Tuyết Nhi, ngày mai bậc thầy Adenis sẽ về nước, đêm nay cô có muốn gặp anh ấy một lần không?”
Phương Tuyết Nhi nhanh chóng trả lời lại: “Đương nhiên là có!”
Không ngờ bậc thầy Adenis lại muốn về nước nhanh như vậy, sau lần này, hẳn là cô sẽ không còn cơ hội được gặp lại anh ta nữa, cho nên đương nhiên cô sẽ không bỏ lỡ cơ hội ngày hôm nay.
Phương Tuyết Nhi dặn dò người giúp việc làm cơm tối cho Nhạc Bảo Bối xong, sau đó mới yên tâm đi cùng Mộc Tuấn Nghiêu tới chỗ hẹn.
Ba người gặp mặt, trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Bậc thầy đúng là bậc thầy, anh ta có cách nhìn rất độc đáo về thiết kế trang phục, Phương Tuyết Nhi chăm chú lắng nghe lời dạy bảo của bậc thầy, cô cảm giác những thứ cô học được từ bậc thầy trong ba giờ đồng hồ này còn mạnh hơn nhiều những thứ học được ba năm ở chỗ khác.
Sau khi ăn xong, Adenis lưu luyến nói tạm biệt với bọn họ, lái xe rời đi.
Mộc Tuấn Nghiêu đưa Phương Tuyết Nhi về nhà, trên xe, cậu ấy hỏi cô: “Tuyết Nhi, lần trước cô nói cô làm việc ở Louise đúng không?”
Phương Tuyết Nhi gật đầu.
Mộc Tuấn Nghiêu tiếp tục nói: “Tôi về nước vài ngày, muốn tìm một công việc thiết kế thời trang để làm tạm thời, công ty của cô còn tuyển dụng nhà thiết kế không?”
Nhìn dáng vẻ của Mộc Tuấn Nghiêu đâu có giống người cần tìm việc làm chứ? Hơn nữa, hiện giờ Louise cũng không thiếu người.
Nghe được câu trả lời của Phương Tuyết Nhi, Mộc Tuấn Nghiêu hơi tiếc, thở dài một hơi. Lúc đầu cậu ấy đã nghĩ đến, nếu như có thể cùng làm chung công ty với Phương Tuyết Nhi thì có lẽ cậu ấy còn có thể tìm hiểu sâu thêm một chút. Nhưng hiện giờ thì cậu ấy cũng chỉ có thể đi làm ở Florina mà thôi...
Tính cách Mộc Tuấn Nghiêu vô cùng tùy ý, từ trước đến nay không hề nghiêm túc trong chuyện tình cảm, vì vậy từ nhỏ tới giờ cậu ấy đã đổi rất nhiều bạn gái.
Đối với cậu ấy, yêu đương không có định nghĩa gì đặc biệt, nếu cậu ấy có ấn tượng tốt với cô gái nào thì sẽ theo đuổi cô gái đó, theo đuổi được thì sẽ ở cùng nhau, không theo đuổi được thì sẽ tìm cô gái khác...
Hiện giờ, Phương Tuyết Nhi đã khơi dậy hứng thú của cậu ấy, cho nên cậu ấy quyết định thử theo đuổi cô một lần, nói không chừng còn có thể yêu đương một phen...
Mộc Tuấn Nghiêu nhanh chóng vào làm ở Florina với danh nghĩa phó chủ tịch kiêm nhà thiết kế chính.
Rất nhanh đã đến buổi trình diễn thời trang, Mộc Tuấn Nghiêu đưa ra đề nghị, lần này có thể biến buổi họp báo thành một buổi tiệc, mời người mẫu mặc bộ sưu tập mùa mới tham gia, đồng thời cũng để cho những người trong ngành tới học hỏi.
Mà trưởng bộ phận của Louise cùng nhà thiết kế chính cũng sẽ tham gia buổi tiệc này, vì vậy, Phương Tuyết Nhi đã phải chuẩn bị một tuần lễ.
Cuối cùng, cô quyết định mặc trang phục do chính mình thiết kế để tham gia buổi tiệc này.
Nói theo cách nói của trưởng trươn thì dù bọn họ tới đó để học hỏi nhưng tuyệt đối không thể làm mất mặt mũi của chính mình được, nhất định phải mặc trang phục đẹp nhất để tham gia buổi tiệc.
Trong hội trường, người ra vào không ngớt, vô cùng náo nhiều.
Phương Tuyết Nhi mặc một chiếc váy đỏ, chân váy ngắn đã để lộ ra hai chân thon dài của cô, thiết kế hở vai khiến cho xương quai xanh của cô càng thêm gợi cảm.
Cô vừa ra tay đã khiến mọi người kinh ngạc.
Người tinh mắt đều biết cô là nhà thiết kế chính của Louise, mọi người lập tức bàn tán xôn xao, nói rằng sau khi tan tiệc cũng phải đi mua một bộ váy của Louise giống như bộ cô đang mặc...
Lúc này, ở cửa truyền đến tiếng hô hào, mọi người không hẹn mà cùng nhìn ra cửa, thấy Mộc Dương Hà đang đẩy xe lăn của An Ly bước vào.
Hôm nay An Ly mặc bộ lễ phục dạ hội màu xanh da trời, bởi vì ngồi trên xe lăn, chiếc váy lại xòe ra khiến cô có vẻ đẹp yếu ớt, chỉ liếc mắt một cái đã khiến cho người ta không nhịn được mà muốn che chở...
Người được chú ý nhất vẫn là Mộc Dương Hà, anh mặc quần áo như ngày thường, âu phục bó sát, cà vạt được thắt tỉ mỉ, nhưng cho dù ở trường hợp nào thì khi Mộc Dương Hà xuất hiện, anh vẫn sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Sau lưng bọn họ, những người mẫu mặc thiết kế mùa mới của Florina cũng bắt đầu đi vào. Bọn họ dùng những bước catwalk xinh đẹp bước vào, mỗi cái nhăn mày, mỗi một nụ cười đều hút hồn người khác. Những bộ quần áo kia mặc trên người bọn họ cũng tạo ra cảm giác xinh đẹp gợi cảm, không có chút hở hang nào...
Hội trường bắt đầu dậy sóng, mọi người hoan hô ầm ĩ. Có tiếng ly rượu cụng vào nhau, có tiếng đàn ông bàn luận chuyện kinh doanh, có tiếng phụ nữ hét lên vì những mẫu thiết kế xinh đẹp kia...
Ý tưởng của Mộc Tuấn Nghiêu đúng là không tệ, bữa tiệc như vậy càng khiến người ta có ấn tượng sâu hơn buổi họp báo cứng nhắc kia, tiếng khen ngợi của mọi người cũng càng lúc càng nhiệt liệt...
Phương Tuyết Nhi uống vài ly với trưởng bộ phận, sau đó cô cảm thấy đầu hơi choáng váng.
Đúng lúc này, trưởng bộ phận gặp được mấy người bạn, muốn qua đó nói chuyện vài câu, Phương Tuyết Nhi lập tức phất tay áo, bảo trưởng bộ phận đi qua, không cần phải đẻ ý tới cô.
Sau khi trưởng bộ phận rời đi, Phương Tuyết Nhi đi lên tầng hai, cô chống tay lên lan can, ngẩn người nhìn đám người bên dưới, cố gắng tìm kiếm hình bóng mà cô luôn nhớ nhung...
Một lát sau, Phương Tuyết Nhi lập tức phát hiện ra Mộc Dương Hà. Anh đang giơ ly rượu lên, đứng trò chuyện vui vẻ giữa đám đàn ông.
Ở trước mặt người ngoài, Mộc Dương Hà luôn luôn mang theo bộ dáng như vậy, không ai có thể so bì được với anh...
Anh là chủ tịch của Thành Công, anh có tư cách kiêu ngạo...
Cô đứng đó nhìn anh một hồi lâu, nhưng anh lại không chú ý tới ánh mắt của cô.
Một lúc sau, Phương Tuyết Nhi đang chuẩn bị rời đi thì cô phát hiện sau lưng có thêm một chiếc xe lăn. Trên bàn đạp của xe lăn là một chiếc giày cao gót màu trắng được khảm thạch anh.
Phương Tuyết Nhi ngẩng đầu, cô thấy An Ly đang khẽ cười với cô, ra hiệu cho vệ sĩ ở phía sau rời đi.
Phương Tuyết Nhi cũng không muốn nói chuyện với An Ly, cô lập tức quay người rời đi, nhưng An Ly lại đột nhiên lên tiếng: “Tuyết Nhi, chờ một chút.”
Bước chân của Phương Tuyết Nhi dừng lại, cô trả lời: “Đừng gọi tôi như vậy, chúng ta cũng không quen thân.”
Lúc trước, khi An Ly vừa về đã cướp Mộc Dương Hà đi ngay tại hôn lễ của cô, cô thật sự rất hận An Ly.
Nhưng sau khi biết Mộc Dương Hà và An Ly đã yêu nhau từ trước, cô lập tức muốn buông tay, tác thành cho hai người bọn họ.
Chỉ là cô không phải thánh nhân, cô không thể dùng vẻ mặt tươi cười để đối mặt với “tình địch” được.
Điều duy nhất cô có thể làm chính là tránh xa “tình địch”...
Huống chi, An Ly vì muốn Mộc Dương Hà đồng tình với cô ta, đồng thời làm cho Mộc Dương Hà chán ghét cô mà còn bịa ra chuyện cô đẩy cô ta xuống nước...
An Ly di chuyển xe lăn đến trước người cô, khẽ nói: “Tuyết Nhi, bây giờ nhất định cô rất chán ghét tôi đúng không?”
Trong lòng Phương Tuyết Nhi đúng là nghĩ như vậy, nhưng trên miệng lại trả lời: “Không phải, ai dám chán ghét cô chứ, cô chính là vợ tương lai của sếp Mộc mà...”
Lời này mang theo cảm xúc ghen tuông, vì vậy An Ly nghe xong rất vui vẻ. Đúng là hiện giờ cả Thành Công đều đồn rằng cô ta là vợ tương lai của sếp Mộc...
An Ly mỉm cười nói: “Tuyết Nhi, cô cảm thấy Dương Hà yêu cô hay yêu tôi hơn?”
Ánh mắt Phương Tuyết Nhi thay đổi, hôm nay An Ly tới tìm cô là muốn ra oai với cô sao?
“Tuyết Nhi, ngày mai bậc thầy Adenis sẽ về nước, đêm nay cô có muốn gặp anh ấy một lần không?”
Phương Tuyết Nhi nhanh chóng trả lời lại: “Đương nhiên là có!”
Không ngờ bậc thầy Adenis lại muốn về nước nhanh như vậy, sau lần này, hẳn là cô sẽ không còn cơ hội được gặp lại anh ta nữa, cho nên đương nhiên cô sẽ không bỏ lỡ cơ hội ngày hôm nay.
Phương Tuyết Nhi dặn dò người giúp việc làm cơm tối cho Nhạc Bảo Bối xong, sau đó mới yên tâm đi cùng Mộc Tuấn Nghiêu tới chỗ hẹn.
Ba người gặp mặt, trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Bậc thầy đúng là bậc thầy, anh ta có cách nhìn rất độc đáo về thiết kế trang phục, Phương Tuyết Nhi chăm chú lắng nghe lời dạy bảo của bậc thầy, cô cảm giác những thứ cô học được từ bậc thầy trong ba giờ đồng hồ này còn mạnh hơn nhiều những thứ học được ba năm ở chỗ khác.
Sau khi ăn xong, Adenis lưu luyến nói tạm biệt với bọn họ, lái xe rời đi.
Mộc Tuấn Nghiêu đưa Phương Tuyết Nhi về nhà, trên xe, cậu ấy hỏi cô: “Tuyết Nhi, lần trước cô nói cô làm việc ở Louise đúng không?”
Phương Tuyết Nhi gật đầu.
Mộc Tuấn Nghiêu tiếp tục nói: “Tôi về nước vài ngày, muốn tìm một công việc thiết kế thời trang để làm tạm thời, công ty của cô còn tuyển dụng nhà thiết kế không?”
Nhìn dáng vẻ của Mộc Tuấn Nghiêu đâu có giống người cần tìm việc làm chứ? Hơn nữa, hiện giờ Louise cũng không thiếu người.
Nghe được câu trả lời của Phương Tuyết Nhi, Mộc Tuấn Nghiêu hơi tiếc, thở dài một hơi. Lúc đầu cậu ấy đã nghĩ đến, nếu như có thể cùng làm chung công ty với Phương Tuyết Nhi thì có lẽ cậu ấy còn có thể tìm hiểu sâu thêm một chút. Nhưng hiện giờ thì cậu ấy cũng chỉ có thể đi làm ở Florina mà thôi...
Tính cách Mộc Tuấn Nghiêu vô cùng tùy ý, từ trước đến nay không hề nghiêm túc trong chuyện tình cảm, vì vậy từ nhỏ tới giờ cậu ấy đã đổi rất nhiều bạn gái.
Đối với cậu ấy, yêu đương không có định nghĩa gì đặc biệt, nếu cậu ấy có ấn tượng tốt với cô gái nào thì sẽ theo đuổi cô gái đó, theo đuổi được thì sẽ ở cùng nhau, không theo đuổi được thì sẽ tìm cô gái khác...
Hiện giờ, Phương Tuyết Nhi đã khơi dậy hứng thú của cậu ấy, cho nên cậu ấy quyết định thử theo đuổi cô một lần, nói không chừng còn có thể yêu đương một phen...
Mộc Tuấn Nghiêu nhanh chóng vào làm ở Florina với danh nghĩa phó chủ tịch kiêm nhà thiết kế chính.
Rất nhanh đã đến buổi trình diễn thời trang, Mộc Tuấn Nghiêu đưa ra đề nghị, lần này có thể biến buổi họp báo thành một buổi tiệc, mời người mẫu mặc bộ sưu tập mùa mới tham gia, đồng thời cũng để cho những người trong ngành tới học hỏi.
Mà trưởng bộ phận của Louise cùng nhà thiết kế chính cũng sẽ tham gia buổi tiệc này, vì vậy, Phương Tuyết Nhi đã phải chuẩn bị một tuần lễ.
Cuối cùng, cô quyết định mặc trang phục do chính mình thiết kế để tham gia buổi tiệc này.
Nói theo cách nói của trưởng trươn thì dù bọn họ tới đó để học hỏi nhưng tuyệt đối không thể làm mất mặt mũi của chính mình được, nhất định phải mặc trang phục đẹp nhất để tham gia buổi tiệc.
Trong hội trường, người ra vào không ngớt, vô cùng náo nhiều.
Phương Tuyết Nhi mặc một chiếc váy đỏ, chân váy ngắn đã để lộ ra hai chân thon dài của cô, thiết kế hở vai khiến cho xương quai xanh của cô càng thêm gợi cảm.
Cô vừa ra tay đã khiến mọi người kinh ngạc.
Người tinh mắt đều biết cô là nhà thiết kế chính của Louise, mọi người lập tức bàn tán xôn xao, nói rằng sau khi tan tiệc cũng phải đi mua một bộ váy của Louise giống như bộ cô đang mặc...
Lúc này, ở cửa truyền đến tiếng hô hào, mọi người không hẹn mà cùng nhìn ra cửa, thấy Mộc Dương Hà đang đẩy xe lăn của An Ly bước vào.
Hôm nay An Ly mặc bộ lễ phục dạ hội màu xanh da trời, bởi vì ngồi trên xe lăn, chiếc váy lại xòe ra khiến cô có vẻ đẹp yếu ớt, chỉ liếc mắt một cái đã khiến cho người ta không nhịn được mà muốn che chở...
Người được chú ý nhất vẫn là Mộc Dương Hà, anh mặc quần áo như ngày thường, âu phục bó sát, cà vạt được thắt tỉ mỉ, nhưng cho dù ở trường hợp nào thì khi Mộc Dương Hà xuất hiện, anh vẫn sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Sau lưng bọn họ, những người mẫu mặc thiết kế mùa mới của Florina cũng bắt đầu đi vào. Bọn họ dùng những bước catwalk xinh đẹp bước vào, mỗi cái nhăn mày, mỗi một nụ cười đều hút hồn người khác. Những bộ quần áo kia mặc trên người bọn họ cũng tạo ra cảm giác xinh đẹp gợi cảm, không có chút hở hang nào...
Hội trường bắt đầu dậy sóng, mọi người hoan hô ầm ĩ. Có tiếng ly rượu cụng vào nhau, có tiếng đàn ông bàn luận chuyện kinh doanh, có tiếng phụ nữ hét lên vì những mẫu thiết kế xinh đẹp kia...
Ý tưởng của Mộc Tuấn Nghiêu đúng là không tệ, bữa tiệc như vậy càng khiến người ta có ấn tượng sâu hơn buổi họp báo cứng nhắc kia, tiếng khen ngợi của mọi người cũng càng lúc càng nhiệt liệt...
Phương Tuyết Nhi uống vài ly với trưởng bộ phận, sau đó cô cảm thấy đầu hơi choáng váng.
Đúng lúc này, trưởng bộ phận gặp được mấy người bạn, muốn qua đó nói chuyện vài câu, Phương Tuyết Nhi lập tức phất tay áo, bảo trưởng bộ phận đi qua, không cần phải đẻ ý tới cô.
Sau khi trưởng bộ phận rời đi, Phương Tuyết Nhi đi lên tầng hai, cô chống tay lên lan can, ngẩn người nhìn đám người bên dưới, cố gắng tìm kiếm hình bóng mà cô luôn nhớ nhung...
Một lát sau, Phương Tuyết Nhi lập tức phát hiện ra Mộc Dương Hà. Anh đang giơ ly rượu lên, đứng trò chuyện vui vẻ giữa đám đàn ông.
Ở trước mặt người ngoài, Mộc Dương Hà luôn luôn mang theo bộ dáng như vậy, không ai có thể so bì được với anh...
Anh là chủ tịch của Thành Công, anh có tư cách kiêu ngạo...
Cô đứng đó nhìn anh một hồi lâu, nhưng anh lại không chú ý tới ánh mắt của cô.
Một lúc sau, Phương Tuyết Nhi đang chuẩn bị rời đi thì cô phát hiện sau lưng có thêm một chiếc xe lăn. Trên bàn đạp của xe lăn là một chiếc giày cao gót màu trắng được khảm thạch anh.
Phương Tuyết Nhi ngẩng đầu, cô thấy An Ly đang khẽ cười với cô, ra hiệu cho vệ sĩ ở phía sau rời đi.
Phương Tuyết Nhi cũng không muốn nói chuyện với An Ly, cô lập tức quay người rời đi, nhưng An Ly lại đột nhiên lên tiếng: “Tuyết Nhi, chờ một chút.”
Bước chân của Phương Tuyết Nhi dừng lại, cô trả lời: “Đừng gọi tôi như vậy, chúng ta cũng không quen thân.”
Lúc trước, khi An Ly vừa về đã cướp Mộc Dương Hà đi ngay tại hôn lễ của cô, cô thật sự rất hận An Ly.
Nhưng sau khi biết Mộc Dương Hà và An Ly đã yêu nhau từ trước, cô lập tức muốn buông tay, tác thành cho hai người bọn họ.
Chỉ là cô không phải thánh nhân, cô không thể dùng vẻ mặt tươi cười để đối mặt với “tình địch” được.
Điều duy nhất cô có thể làm chính là tránh xa “tình địch”...
Huống chi, An Ly vì muốn Mộc Dương Hà đồng tình với cô ta, đồng thời làm cho Mộc Dương Hà chán ghét cô mà còn bịa ra chuyện cô đẩy cô ta xuống nước...
An Ly di chuyển xe lăn đến trước người cô, khẽ nói: “Tuyết Nhi, bây giờ nhất định cô rất chán ghét tôi đúng không?”
Trong lòng Phương Tuyết Nhi đúng là nghĩ như vậy, nhưng trên miệng lại trả lời: “Không phải, ai dám chán ghét cô chứ, cô chính là vợ tương lai của sếp Mộc mà...”
Lời này mang theo cảm xúc ghen tuông, vì vậy An Ly nghe xong rất vui vẻ. Đúng là hiện giờ cả Thành Công đều đồn rằng cô ta là vợ tương lai của sếp Mộc...
An Ly mỉm cười nói: “Tuyết Nhi, cô cảm thấy Dương Hà yêu cô hay yêu tôi hơn?”
Ánh mắt Phương Tuyết Nhi thay đổi, hôm nay An Ly tới tìm cô là muốn ra oai với cô sao?