Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 131 ĂN CẮP BẢN QUYỀN
CHƯƠNG 131: ĂN CẮP BẢN QUYỀN
Nhưng đối xử với cô thì... Phương Tuyết Nhi nhớ lại việc anh đã làm nhục cô như thế nào khi ở biệt thự của An Ly. Thậm chí, anh còn nhốt cô trong hầm suốt một ngày một đêm.
Đối với Mộc Dương Hà, cô chẳng qua chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
Khi muốn thì đòi cho bằng được, nhưng khi không cần thì vứt đi luôn. Anh chẳng hề có bất kì tình cảm gì với cô cả.
Nếu vậy, cô cũng không được nhớ đến anh nữa! Nhất định không được nhớ nhung gì cả!
Từ nay về sau, cô nhất định sẽ không để mình nảy sinh thêm một chút tình cảm nào với anh nữa! Cô phải đưa con trai của cô đi thật xa, thật xa khỏi Mộc Dương Hà!
Phương Tuyết Nhi lặng lẽ tự thề với lòng mình, nhất định không bao giờ để cho người khác đâm sau lưng mình như vậy nữa. Cô nhất định phải khiến cho Louise ngày càng phát triển!
Florina của Mộc Dương Hà có là gì cơ chứ!
Chỉ cần có Phương Tuyết Nhi, một ngày nào đó nhất định Louise sẽ vượt qua Florina!
Không biết Phương Tuyết Nhi lấy đâu ra sự tự tin lớn đến vậy. Nhưng dẫu sao lúc này, tâm trạng cô cũng đã khá lên nhiều rồi.
Cô bước về phía công ty, lắc mạnh đầu để gạt hình ảnh của Mộc Dương Hà ra khỏi tâm trí.
Suốt mấy ngày nay, Phương Tuyết Nhi đã phải làm đêm để hoàn thiện bản thiết kế.
Giữa đêm khuya, khi Nhạc Bảo Bối tỉnh dậy đi vệ sinh, cậu bé luôn thấy mẹ mình đang cặm cụi làm việc trước máy tính.
Mà quả thực ngoài tăng ca ra, cũng không còn cách nào khác. Louise vừa mới thành lập, vẫn còn thiếu từ các dòng sản phẩm cổ điển cho đến các dòng sản phẩm mới. Bởi vậy, toàn bộ trọng trách đương nhiên sẽ đè nặng trên đôi vai của nhà thiết kế chính Phương Tuyết Nhi.
Cô vô cùng chăm chỉ. Mới qua hai tuần, cô đã thiết kế xong các thiết kế cổ điển.
Vậy nên giờ chỉ còn thiết kế mới là chưa hoàn thành thôi.
Phương Tuyết Nhi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Đã hai tuần rồi cô không được ngủ một giấc tử tế. Trong suốt hai tuần ấy, ngày nào cô cũng chỉ ngủ từ ba đến bốn tiếng.
Nhưng vào đúng lúc này, ở bên dưới, phía bên tay phải của màn hình máy tính lại xuất hiện thông báo mới. Vừa nhìn thấy thông báo, Phương Tuyết Nhi lập tức tập trung ngồi thẳng dậy.
“Ngày mai, công ty thiết kế thời trang Florina sẽ tổ chức buổi họp báo ra mắt các sản phẩm mới, hân hạnh chào đón các nhà thiết kế đến tham quan và học hỏi.”
Gì thế này? Những mẫu thiết kế mới của Florina này đều là do cô thiết kế mà!
Trong phút chốc, Phương Tuyết Nhi hoàn toàn không thấy buồn ngủ nữa, mà càng chăm chỉ hoàn thiện bản thiết kế. Dù thế nào, Louise cũng nhất định phải phát triển rực rỡ hơn cả Florina!
Vậy là Phương Tuyết Nhi lại đến công ty với một đôi mắt gấu trúc.
Cô tự rót cho mình một cốc cà phê để khích lệ tinh thần, rồi lại vô tình mở tin về buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của Florina ra xem.
Vừa mở ra, hình ảnh An Ly mặc váy lụa trắng tinh ngồi trên xe lăn, cùng với Mộc Dương Hà âu phục chỉnh tề đứng bên cạnh đã đập vào mắt cô.
Phóng viên có mặt chỉ vào một mẫu thiết kế mới và nói: “Thiết kế này thực sự mạnh mẽ mà lại không hề mất đi vẻ trang nhã! Xin hỏi cô An Ly, sao cô lại có thể thiết kế ra một bộ trang phục đặc sắc như thế này vậy?”
Bộ trang phục được nhắc tới là một chiếc váy lụa đen điểm thêm hình những cánh hoa. Thiết kế cúp ngực lại càng làm tăng thêm vẻ cao quý và trang nhã của nó.
Nghe phóng viên hỏi vậy, An Ly ngượng ngùng trả lời: “Cảm ơn anh đã khen! Là một nhà thiết kế, tôi cũng rất tự hào khi có thể tạo nên một bộ trang phục như vậy.”
Phóng viên kia lại chỉ vào một chiếc váy liền thân màu vàng trông cực kì đáng yêu, hỏi tiếp: “Chiếc váy kia thì sang trọng quý phái, mà chiếc váy này lại vô cùng dễ thương. Cô An Ly, cô đã lấy cảm hứng từ đâu để có thể thiết kế được những bộ trang phục tuyệt vời như thế này?”
An Ly nghe vậy thì mỉm cười: “Chiếc váy vừa rồi được tôi thiết kế vào ban đêm. Hôm ấy tôi làm việc rất mệt mỏi, nên mới đến bên cửa sổ, nhìn lên bầu trời. Tiếc rằng đêm ấy bầu trời hầu như không có sao. Nhưng cũng vừa hay vào lúc đó, tôi lại ngửi thấy mùi hoa thoang thoảng trong không gian. Đó chính là cảm hứng để tôi tạo ra chiếc váy anh vừa nhìn thấy.”
Ngồi trước máy tính, Phương Tuyết Nhi suýt nữa phun đầy cà phê lên bàn phím.
Cô ta đang nói dối! Rõ ràng chiếc váy đen ấy là do Phương Tuyết Nhi thiết kế!
Khi ở biệt thự của mình, An Ly đã vô cùng kinh ngạc khi thấy cô thiết kế ra được bộ váy đó, nên mới hỏi cô lấy cảm hứng từ đâu. Vậy là cô nói cho An Ly biết quá trình thiết kế nó.
Chẳng ngờ, cô ta lại dùng chính những thông tin ấy để trả lời phóng viên...
An Ly ngừng một chút rồi nói tiếp: “Còn chiếc váy màu vàng này được lấy cảm hứng từ một ngày rất lâu về trước, khi tôi và người tôi yêu cùng dạo bước giữa biển hoa, một biển hoa ngập tràn màu vàng rực rỡ. Cũng tại nơi ấy, chúng tôi đã trao cho nhau nụ hôn đầu tiên, và khoảnh khắc ấy vẫn khắc sâu trong trái tim cho đến rất nhiều năm sau. Đó chính là nguồn cảm hứng để chiếc váy này được ra đời.”
Phóng viên lại hỏi tiếp: “Vậy nên chiếc váy này mới có tên là “Nụ hôn đầu của người thiếu nữ”, có phải không ạ?”
An Ly mỉm cười gật đầu.
Năm ấy, khi cô và Mộc Dương Hà cùng đi giữa biển hoa màu vàng, cũng là lần đầu tiên anh hôn lên má cô.
Cảnh tượng ấy đã trở thành kí ức đẹp đẽ nhất của cô cho đến tận bây giờ.
Sau khi hỏi xong về các mẫu thiết kế, phóng viên lại muốn thám thính một vài chuyện ngoài lề khác.
“Vậy xin hỏi chủ tịch Mộc, lời đồn cô An Ly sẽ trở thành vợ của anh, tức bà chủ của tập đoàn Thành Công, có phải là thật hay không?”
Trước câu hỏi của phóng viên, Mộc Dương Hà hơi nhíu mày. Sau đó, anh mới trả lời lại phóng viên bằng chất giọng lạnh như băng: “Hôm nay là buổi họp báo ra mắt sản phẩm của Florina, không phải buổi họp báo trả lời phỏng vấn của tôi! Vậy nên mong anh đừng thắc mắc những chuyện không liên quan!”
Phóng viên nghe vậy thì nhanh chóng rút lui. Anh ta mới thử hỏi một câu mà Mộc Dương Hà đã tỏ thái độ như vậy. Xem ra, quả là không dễ gì đụng vào ông chủ của tập đoàn Thành Công!
Vậy là, cũng không ai để ý đến vẻ thất vọng chợt thoáng qua trên khuôn mặt An Ly khi nghe anh nói vậy.
Lúc này, Phương Tuyết Nhi lên mạng tra, thì mới phát hiện bản quyền toàn bộ các bộ sưu tập mới của Florina đều thuộc về An Ly.
Trong khi đó, rõ ràng tất cả đều do cô và An Ly cùng thiết kế. Thậm chí, những kiểu dáng do cô thiết kế còn nhiều hơn An Ly.
Vậy mà bây giờ, Phương Tuyết Nhi không được đứng tên bất kì mẫu thiết kế nào cả.
Mà thôi, dẫu sao cô cũng đâu còn là người của Florina nữa. Cô còn để ý đến những chuyện như thế này làm gì!
Phương Tuyết Nhi lắc đầu gạt đi mớ bòng bong trong tâm trí rồi lại tiếp tục vùi đầu vào làm việc.
Tuy buổi ra mắt sản phẩm của Florina có một vài tiết mục xen giữa, nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến tốc độ tiêu thụ sản phẩm.
Đợt sản phẩm đầu tiên vừa được đưa lên thì đã nhanh chóng cháy hàng.
Hiện tại, Florina đang gấp rút sản xuất đợt sản phẩm thứ hai, với số lượng gấp vài lần đợt sản phẩm đầu tiên. Vì sợ cháy hàng như đợt một, nên rất nhiều người đã đặt luôn hàng vào đợt hai.
Trong khi đó, tại Louise.
Tống Đạt Bằng hùng hổ bước vào phòng thiết kế. Tiếng đạp cửa cực mạnh vang lên khiến cả trưởng bộ phận cũng sợ gần chết.
Trưởng bộ phận suýt nữa thì mắng ầm lên, nhưng khi nhìn thấy chủ tịch Tống Đạt Bằng, anh ta lại chẳng dám ho he gì cả.
Trưởng bộ phận cười hỏi: “Sếp Tống, sao ông lại rảnh rỗi mà đến đây vậy?”
Tống Đạt Bằng quắc mắt, giận dữ nói: “Anh còn hỏi à? Anh xem cho tôi, mức tiêu thụ của chúng ta đã sụt giảm đến mức nào rồi!”
Nói xong, ánh mắt ông ấy lại quét một vòng quanh phòng. Cuối cùng, Tống Đạt Bằng nhìn chằm chằm vào Phương Tuyết Nhi đang ngồi ở một góc.
Ông ấy bước về phía cô, vỗ bàn giận dữ: “Phương Tuyết Nhi, nếu tôi nhớ không nhầm, thì Đường Huy giao cho cô làm nhà thiết kế chính đúng không?”
Các đồng nghiệp trong phòng đều hồi hộp xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Phương Tuyết Nhi nghe vậy thì hơi lúng túng, gật đầu.
Tống Đạt Bằng tiếp tục giận dữ bảo: “Chúng tôi giao cho cô vị trí nhà thiết kế chính mà cô làm ăn thế này à? Chả bán được cái gì cả! Cô nhìn công ty Florina của người ta đi, nhìn xem bọn họ ăn nên làm ra thế nào! Làm ăn như thế mà cô còn dám lơ là công việc nữa cơ à?”
Nhưng đối xử với cô thì... Phương Tuyết Nhi nhớ lại việc anh đã làm nhục cô như thế nào khi ở biệt thự của An Ly. Thậm chí, anh còn nhốt cô trong hầm suốt một ngày một đêm.
Đối với Mộc Dương Hà, cô chẳng qua chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
Khi muốn thì đòi cho bằng được, nhưng khi không cần thì vứt đi luôn. Anh chẳng hề có bất kì tình cảm gì với cô cả.
Nếu vậy, cô cũng không được nhớ đến anh nữa! Nhất định không được nhớ nhung gì cả!
Từ nay về sau, cô nhất định sẽ không để mình nảy sinh thêm một chút tình cảm nào với anh nữa! Cô phải đưa con trai của cô đi thật xa, thật xa khỏi Mộc Dương Hà!
Phương Tuyết Nhi lặng lẽ tự thề với lòng mình, nhất định không bao giờ để cho người khác đâm sau lưng mình như vậy nữa. Cô nhất định phải khiến cho Louise ngày càng phát triển!
Florina của Mộc Dương Hà có là gì cơ chứ!
Chỉ cần có Phương Tuyết Nhi, một ngày nào đó nhất định Louise sẽ vượt qua Florina!
Không biết Phương Tuyết Nhi lấy đâu ra sự tự tin lớn đến vậy. Nhưng dẫu sao lúc này, tâm trạng cô cũng đã khá lên nhiều rồi.
Cô bước về phía công ty, lắc mạnh đầu để gạt hình ảnh của Mộc Dương Hà ra khỏi tâm trí.
Suốt mấy ngày nay, Phương Tuyết Nhi đã phải làm đêm để hoàn thiện bản thiết kế.
Giữa đêm khuya, khi Nhạc Bảo Bối tỉnh dậy đi vệ sinh, cậu bé luôn thấy mẹ mình đang cặm cụi làm việc trước máy tính.
Mà quả thực ngoài tăng ca ra, cũng không còn cách nào khác. Louise vừa mới thành lập, vẫn còn thiếu từ các dòng sản phẩm cổ điển cho đến các dòng sản phẩm mới. Bởi vậy, toàn bộ trọng trách đương nhiên sẽ đè nặng trên đôi vai của nhà thiết kế chính Phương Tuyết Nhi.
Cô vô cùng chăm chỉ. Mới qua hai tuần, cô đã thiết kế xong các thiết kế cổ điển.
Vậy nên giờ chỉ còn thiết kế mới là chưa hoàn thành thôi.
Phương Tuyết Nhi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Đã hai tuần rồi cô không được ngủ một giấc tử tế. Trong suốt hai tuần ấy, ngày nào cô cũng chỉ ngủ từ ba đến bốn tiếng.
Nhưng vào đúng lúc này, ở bên dưới, phía bên tay phải của màn hình máy tính lại xuất hiện thông báo mới. Vừa nhìn thấy thông báo, Phương Tuyết Nhi lập tức tập trung ngồi thẳng dậy.
“Ngày mai, công ty thiết kế thời trang Florina sẽ tổ chức buổi họp báo ra mắt các sản phẩm mới, hân hạnh chào đón các nhà thiết kế đến tham quan và học hỏi.”
Gì thế này? Những mẫu thiết kế mới của Florina này đều là do cô thiết kế mà!
Trong phút chốc, Phương Tuyết Nhi hoàn toàn không thấy buồn ngủ nữa, mà càng chăm chỉ hoàn thiện bản thiết kế. Dù thế nào, Louise cũng nhất định phải phát triển rực rỡ hơn cả Florina!
Vậy là Phương Tuyết Nhi lại đến công ty với một đôi mắt gấu trúc.
Cô tự rót cho mình một cốc cà phê để khích lệ tinh thần, rồi lại vô tình mở tin về buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của Florina ra xem.
Vừa mở ra, hình ảnh An Ly mặc váy lụa trắng tinh ngồi trên xe lăn, cùng với Mộc Dương Hà âu phục chỉnh tề đứng bên cạnh đã đập vào mắt cô.
Phóng viên có mặt chỉ vào một mẫu thiết kế mới và nói: “Thiết kế này thực sự mạnh mẽ mà lại không hề mất đi vẻ trang nhã! Xin hỏi cô An Ly, sao cô lại có thể thiết kế ra một bộ trang phục đặc sắc như thế này vậy?”
Bộ trang phục được nhắc tới là một chiếc váy lụa đen điểm thêm hình những cánh hoa. Thiết kế cúp ngực lại càng làm tăng thêm vẻ cao quý và trang nhã của nó.
Nghe phóng viên hỏi vậy, An Ly ngượng ngùng trả lời: “Cảm ơn anh đã khen! Là một nhà thiết kế, tôi cũng rất tự hào khi có thể tạo nên một bộ trang phục như vậy.”
Phóng viên kia lại chỉ vào một chiếc váy liền thân màu vàng trông cực kì đáng yêu, hỏi tiếp: “Chiếc váy kia thì sang trọng quý phái, mà chiếc váy này lại vô cùng dễ thương. Cô An Ly, cô đã lấy cảm hứng từ đâu để có thể thiết kế được những bộ trang phục tuyệt vời như thế này?”
An Ly nghe vậy thì mỉm cười: “Chiếc váy vừa rồi được tôi thiết kế vào ban đêm. Hôm ấy tôi làm việc rất mệt mỏi, nên mới đến bên cửa sổ, nhìn lên bầu trời. Tiếc rằng đêm ấy bầu trời hầu như không có sao. Nhưng cũng vừa hay vào lúc đó, tôi lại ngửi thấy mùi hoa thoang thoảng trong không gian. Đó chính là cảm hứng để tôi tạo ra chiếc váy anh vừa nhìn thấy.”
Ngồi trước máy tính, Phương Tuyết Nhi suýt nữa phun đầy cà phê lên bàn phím.
Cô ta đang nói dối! Rõ ràng chiếc váy đen ấy là do Phương Tuyết Nhi thiết kế!
Khi ở biệt thự của mình, An Ly đã vô cùng kinh ngạc khi thấy cô thiết kế ra được bộ váy đó, nên mới hỏi cô lấy cảm hứng từ đâu. Vậy là cô nói cho An Ly biết quá trình thiết kế nó.
Chẳng ngờ, cô ta lại dùng chính những thông tin ấy để trả lời phóng viên...
An Ly ngừng một chút rồi nói tiếp: “Còn chiếc váy màu vàng này được lấy cảm hứng từ một ngày rất lâu về trước, khi tôi và người tôi yêu cùng dạo bước giữa biển hoa, một biển hoa ngập tràn màu vàng rực rỡ. Cũng tại nơi ấy, chúng tôi đã trao cho nhau nụ hôn đầu tiên, và khoảnh khắc ấy vẫn khắc sâu trong trái tim cho đến rất nhiều năm sau. Đó chính là nguồn cảm hứng để chiếc váy này được ra đời.”
Phóng viên lại hỏi tiếp: “Vậy nên chiếc váy này mới có tên là “Nụ hôn đầu của người thiếu nữ”, có phải không ạ?”
An Ly mỉm cười gật đầu.
Năm ấy, khi cô và Mộc Dương Hà cùng đi giữa biển hoa màu vàng, cũng là lần đầu tiên anh hôn lên má cô.
Cảnh tượng ấy đã trở thành kí ức đẹp đẽ nhất của cô cho đến tận bây giờ.
Sau khi hỏi xong về các mẫu thiết kế, phóng viên lại muốn thám thính một vài chuyện ngoài lề khác.
“Vậy xin hỏi chủ tịch Mộc, lời đồn cô An Ly sẽ trở thành vợ của anh, tức bà chủ của tập đoàn Thành Công, có phải là thật hay không?”
Trước câu hỏi của phóng viên, Mộc Dương Hà hơi nhíu mày. Sau đó, anh mới trả lời lại phóng viên bằng chất giọng lạnh như băng: “Hôm nay là buổi họp báo ra mắt sản phẩm của Florina, không phải buổi họp báo trả lời phỏng vấn của tôi! Vậy nên mong anh đừng thắc mắc những chuyện không liên quan!”
Phóng viên nghe vậy thì nhanh chóng rút lui. Anh ta mới thử hỏi một câu mà Mộc Dương Hà đã tỏ thái độ như vậy. Xem ra, quả là không dễ gì đụng vào ông chủ của tập đoàn Thành Công!
Vậy là, cũng không ai để ý đến vẻ thất vọng chợt thoáng qua trên khuôn mặt An Ly khi nghe anh nói vậy.
Lúc này, Phương Tuyết Nhi lên mạng tra, thì mới phát hiện bản quyền toàn bộ các bộ sưu tập mới của Florina đều thuộc về An Ly.
Trong khi đó, rõ ràng tất cả đều do cô và An Ly cùng thiết kế. Thậm chí, những kiểu dáng do cô thiết kế còn nhiều hơn An Ly.
Vậy mà bây giờ, Phương Tuyết Nhi không được đứng tên bất kì mẫu thiết kế nào cả.
Mà thôi, dẫu sao cô cũng đâu còn là người của Florina nữa. Cô còn để ý đến những chuyện như thế này làm gì!
Phương Tuyết Nhi lắc đầu gạt đi mớ bòng bong trong tâm trí rồi lại tiếp tục vùi đầu vào làm việc.
Tuy buổi ra mắt sản phẩm của Florina có một vài tiết mục xen giữa, nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến tốc độ tiêu thụ sản phẩm.
Đợt sản phẩm đầu tiên vừa được đưa lên thì đã nhanh chóng cháy hàng.
Hiện tại, Florina đang gấp rút sản xuất đợt sản phẩm thứ hai, với số lượng gấp vài lần đợt sản phẩm đầu tiên. Vì sợ cháy hàng như đợt một, nên rất nhiều người đã đặt luôn hàng vào đợt hai.
Trong khi đó, tại Louise.
Tống Đạt Bằng hùng hổ bước vào phòng thiết kế. Tiếng đạp cửa cực mạnh vang lên khiến cả trưởng bộ phận cũng sợ gần chết.
Trưởng bộ phận suýt nữa thì mắng ầm lên, nhưng khi nhìn thấy chủ tịch Tống Đạt Bằng, anh ta lại chẳng dám ho he gì cả.
Trưởng bộ phận cười hỏi: “Sếp Tống, sao ông lại rảnh rỗi mà đến đây vậy?”
Tống Đạt Bằng quắc mắt, giận dữ nói: “Anh còn hỏi à? Anh xem cho tôi, mức tiêu thụ của chúng ta đã sụt giảm đến mức nào rồi!”
Nói xong, ánh mắt ông ấy lại quét một vòng quanh phòng. Cuối cùng, Tống Đạt Bằng nhìn chằm chằm vào Phương Tuyết Nhi đang ngồi ở một góc.
Ông ấy bước về phía cô, vỗ bàn giận dữ: “Phương Tuyết Nhi, nếu tôi nhớ không nhầm, thì Đường Huy giao cho cô làm nhà thiết kế chính đúng không?”
Các đồng nghiệp trong phòng đều hồi hộp xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Phương Tuyết Nhi nghe vậy thì hơi lúng túng, gật đầu.
Tống Đạt Bằng tiếp tục giận dữ bảo: “Chúng tôi giao cho cô vị trí nhà thiết kế chính mà cô làm ăn thế này à? Chả bán được cái gì cả! Cô nhìn công ty Florina của người ta đi, nhìn xem bọn họ ăn nên làm ra thế nào! Làm ăn như thế mà cô còn dám lơ là công việc nữa cơ à?”