Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 130 KẺ GIẬT DÂY PHÍA SAU
CHƯƠNG 130: KẺ GIẬT DÂY PHÍA SAU
Phương Tuyết Nhi nghĩ tới chuyện kia, lại càng nhớ đến vẻ mặt tuyệt tình của Mộc Dương Hà lúc đó.
Cô không nhìn xấp tài liệu kia, mà trực tiếp hỏi: “Là ai làm vậy? Có phải Mộc Dương Hà không?”
Tống Đường Huy lắc đầu trả lời: “Không phải Mộc Dương Hà, là quản lý Vương, người phụ trách bộ phận tiếp thị của Florina.”
Quản lý Vương?
Phương Tuyết Nhi nhớ lại, trong đầu cô không có ấn tượng sâu đậm về người này. Cô chỉ nhớ ông ta là một người đàn ông trung niên mập mạp, mái tóc đen bóng loáng, nhưng phần giữa đầu lại bị hói.
“Đường Huy, em muốn xin nghỉ buổi sáng, em phải đi tìm ông ta hỏi cho rõ ràng!” Nói xong, Phương Tuyết Nhi định đi luôn.
Tống Đường Huy kéo tay Phương Tuyết Nhi lại, nói: “Anh đi với em.”
Phương Tuyết Nhi xin số điện thoại của quản lý Vương từ chỗ người đồng nghiệp của cô trước đây làm ở Florina, dùng thân phận là người phụ trách của Louise hẹn ông ta đến một nhà hàng gặp mặt.
Quản lý Vương rất nhanh đã tới, ông ta vừa ngồi xuống, Phương Tuyết Nhi liền đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Quản lý Vương, tại sao ông lại cướp dự án hợp tác của chúng tôi với thời trang Đại Dũng?”
Quản lý Vương hơi sửng sốt, nếu như sớm biết Phương Tuyết Nhi tới để hỏi chuyện này, chắc chắn ông ta sẽ không tới. Nhưng bây giờ không còn cách nào khác, đến cũng đã đến rồi, ông ta vẫn ngoan cố ngụy biện: “Đâu có! Dự án hợp tác của Florina chúng tôi với thời trang Đại Dũng có phải do tôi đi đàm phán đâu.”
Phương Tuyết Nhi “Bốp!” một tiếng, vỗ bàn lập tức đứng lên, cô hét lớn: “Quản lý Vương, ông vẫn còn giả bộ sao? Chúng tôi đã điều tra ra chứng cứ xác thực rồi! Chuyện này chính là do ông làm! Khiến đồng nghiệp của tôi phải chịu oan uổng, tại sao ông phải đâm một dao sau lưng tôi như vậy?”
Khí thế của cô dọa quản lý Vương sợ hãi.
Mặc dù ông ta đã lăn lộn ở công ty vài chục năm, đã lên đến vị trí quản lý, thế nhưng ông ta vẫn nhát như cáy, rất sợ gây ra chuyện gì đó.
Bây giờ thấy dáng vẻ của Phương Tuyết Nhi hung hãn như vậy, ông ta liền cảm thấy sợ hãi.
Tống Đường Huy đứng bên cạnh cũng lên tiếng: “Quản lý Vương, ông đoán xem nếu như bị ông chủ của ông phát hiện chưa được sự đồng ý của hắn, mà ông đã tự ý đàm phán một dự án lớn như vậy. Ông thấy ông sẽ có kết cục như thế nào?”
Tống Đường Huy biết rằng, quản lý Vương có thể sẽ không sợ anh với Phương Tuyết Nhi, thế nhưng đối với ông chủ Mộc Dương Hà lại không giống vậy.
Quản lý Vương quả nhiên hoảng sợ, ông ta vội vàng giải thích: “Sếp Tống, tôi nói thật với anh, dự án này cũng không phải do tôi đàm phán, mà là phó bộ phận sai tôi đi làm, chính là cô An Ly! Chắc anh cũng biết quan hệ giữa cô An Ly với sếp Mộc đúng không? Cho nên cô ấy sai tôi làm chuyện này, tôi mới không xin ý kiến của sếp Mộc, trực tiếp đi đàm phán dự án này.”
Ông ta không nói dối, hôm đó An Ly đột nhiên đến tìm ông ta, bảo ông ta đi đàm phán dự án hợp tác năm nay với thời trang Đại Dũng.
Bởi vì biết địa vị của An Ly trong lòng sếp Mộc, cho nên ông ta không cần nghĩ ngợi, liền bỏ qua tất cả trình tự, trực tiếp đi tìm thời trang Đại Dũng đàm phán.
Ông ta nói xong còn thêm một câu: “Sếp Tống, cô Phương, lời nói của tôi câu nào cũng là thật! Anh có cho tôi một trăm lá gan, tôi cũng không dám nói xấu cô An Ly vô căn cứ!”
Florina hiện tại chỗ nào cũng đồn ầm lên, phó bộ phận An Ly chính là vợ tương lai của chủ tịch bọn họ. Ông ta sao dám tùy tiện nói xấu An Ly chứ!
Trong phòng làm việc của chủ tịch Florina, An Ly và Mộc Dương Hà đang quyết định các khâu nhỏ trong buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới vào tuần sau.
Lục Trạch gõ cửa đi vào, nhíu mày nói: “Sếp Mộc, cô Phương đang ở ngoài cửa đòi gặp phó bộ phận, tôi thấy sắc mặt của cô ấy không tốt lắm, nên không để cô ấy vào. Giờ cô ấy vẫn đang chờ ở bên ngoài, phó bộ phận cô có muốn đi gặp cô ấy không?”
Mộc Dương Hà ngẩng đầu, sắc mặt có vẻ không vui. Người đàn bà điên này, cô ta không phải đã nghỉ việc rồi sao? Còn chạy đến Florina làm gì?
Nhưng An Ly lại khẽ mỉm cười, nói với Lục Trạch: “Không sao, để cô ấy vào đi, tôi đợi cô ấy ở đây.”
Sau khi Lục Trạch ra ngoài, không bao lâu sau, Phương Tuyết Nhi liền hung hăng đi đến. Cô không để ý đến Mộc Dương Hà đang đứng bên cạnh, đi thẳng tới trước mặt An Ly.
Phương Tuyết Nhi nổi giận đùng đùng hỏi: “An Ly, tại sao cô lại cướp đơn hàng của thời trang Đại Dũng với chúng tôi? Tôi thực sự đã nhìn lầm cô rồi!”
Dù gì thì lần trước cô cũng giúp cô ta thiết kế kiểu trang phục mới quý này cho Florina!
Lúc đó cô thậm chí còn cảm thấy cô gái này trông rất đáng thương, tuổi còn trẻ mà hai chân đã tàn tật. Không ngờ cô ta lại nham hiểm như vậy, dám giở thủ đoạn sau lưng cô!
Vẻ mặt An Ly vô tội hỏi: “Tuyết Nhi, cô đang nói gì đấy? Cô đang nói đến đơn hàng Florina vừa mới đàm phán xong với thời trang Đại Dũng sao?”
Phương Tuyết Nhi càng tức giận hơn, cô lớn tiếng nói: “An Ly, cô đừng giả bộ nữa được không? Nếu như cô muốn cạnh tranh với Louise, hoàn toàn có thể thể hiện ra trước mặt, không cần phải giở mấy thủ đoạn kia ở sau lưng đâu! Dù sao thì với thực lực của Florina mấy người, đàm phán một đơn hàng chẳng phải rất dễ dàng sao?”
An Ly khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Tuyết Nhi, cô thực sự hiểu lầm. Chẳng qua tôi thấy thời trang Đại Dũng là tập đoàn dẫn đầu trong ngành, hợp tác với bọn họ sẽ có lợi cho công ty. Tôi hoàn toàn không biết Louise mấy người cũng đang đàm phán đơn hàng này với thời trang Đại Dũng, nếu như biết, tôi nhất định sẽ không làm như vậy.”
Sắc mặt Mộc Dương Hà u ám cũng bắt đầu lên tiếng, anh nhìn về phía An Ly hỏi: “An Ly, thật sự do em làm sao?”
Vốn dĩ Phương Tuyết Nhi hung dữ như vậy, mà An Ly không hề sợ hãi. Nhưng bây giờ Mộc Dương Hà mới chỉ hỏi một câu, khóe mắt An Ly liền đỏ lên.
Cô ta nhìn Mộc Dương Hà, nghẹn ngào nói: “Dương Hà, anh đang nghi ngờ em sao?”
Thấy dáng vẻ này của An Ly, Mộc Dương Hà lập tức mềm lòng.
Sắc mặt của anh thả lỏng hơn, giọng nói cũng hòa hoãn không ít, giọng nói dịu dàng: “Không phải, An Ly, tôi chỉ thuận miệng hỏi mà thôi. Nếu như em không muốn trả lời, thì không cần trả lời.”
An Ly ném nước mắt lại, trả lời: “Dương Hà, em thực sự không biết chuyện này. Em chẳng qua là cảm thấy làm như vậy có lợi cho công ty, nên mới làm như vậy.”
“Cô nói dối!” Phương Tuyết Nhi lớn tiếng nói. Cô không phải kẻ ngu, ngay cả chi tiết nhỏ này cũng không nhìn ra được!
“Đủ rồi! Phương Tuyết Nhi, An Ly đã giải thích rất rõ ràng, cô có thể đi rồi đấy!” Mộc Dương Hà lớn tiếng quát Phương Tuyết Nhi.
Lúc anh nói chuyện với cô, lúc nào cũng lạnh lùng vô tình như thế, hoặc là tức giận chỉ trích.
Còn khi anh nói chuyện với An Ly, thì lúc nào cũng có dáng vẻ dịu dàng như vậy.
Phương Tuyết Nhi không biết mình làm thế nào đi ra khỏi cái phòng làm việc kia, mỗi bước đi giống như nặng hàng ngàn cân.
Có lẽ là sau khi nhìn thấy thái độ hoàn toàn khác biệt khi Mộc Dương Hà đối xử với cô và An Ly, nên trái tim của cô đã chết rồi!
Dù sao vốn dĩ cô đi tìm An Ly, cũng không mong đợi cô ta sẽ thừa nhận cô ta đã làm chuyện kia.
Cô chỉ đơn thuần muốn trút hết tức giận trong lòng mà thôi.
Không ngờ lại bị hai người cùng làm nhục mình.
Đối xử với An Ly, Mộc Dương Hà mãi mãi không bao giờ có giới hạn không bao giờ có nguyên tắc, lúc nào cũng vô điều kiện thỏa hiệp với cô ta.
Phương Tuyết Nhi nghĩ tới chuyện kia, lại càng nhớ đến vẻ mặt tuyệt tình của Mộc Dương Hà lúc đó.
Cô không nhìn xấp tài liệu kia, mà trực tiếp hỏi: “Là ai làm vậy? Có phải Mộc Dương Hà không?”
Tống Đường Huy lắc đầu trả lời: “Không phải Mộc Dương Hà, là quản lý Vương, người phụ trách bộ phận tiếp thị của Florina.”
Quản lý Vương?
Phương Tuyết Nhi nhớ lại, trong đầu cô không có ấn tượng sâu đậm về người này. Cô chỉ nhớ ông ta là một người đàn ông trung niên mập mạp, mái tóc đen bóng loáng, nhưng phần giữa đầu lại bị hói.
“Đường Huy, em muốn xin nghỉ buổi sáng, em phải đi tìm ông ta hỏi cho rõ ràng!” Nói xong, Phương Tuyết Nhi định đi luôn.
Tống Đường Huy kéo tay Phương Tuyết Nhi lại, nói: “Anh đi với em.”
Phương Tuyết Nhi xin số điện thoại của quản lý Vương từ chỗ người đồng nghiệp của cô trước đây làm ở Florina, dùng thân phận là người phụ trách của Louise hẹn ông ta đến một nhà hàng gặp mặt.
Quản lý Vương rất nhanh đã tới, ông ta vừa ngồi xuống, Phương Tuyết Nhi liền đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Quản lý Vương, tại sao ông lại cướp dự án hợp tác của chúng tôi với thời trang Đại Dũng?”
Quản lý Vương hơi sửng sốt, nếu như sớm biết Phương Tuyết Nhi tới để hỏi chuyện này, chắc chắn ông ta sẽ không tới. Nhưng bây giờ không còn cách nào khác, đến cũng đã đến rồi, ông ta vẫn ngoan cố ngụy biện: “Đâu có! Dự án hợp tác của Florina chúng tôi với thời trang Đại Dũng có phải do tôi đi đàm phán đâu.”
Phương Tuyết Nhi “Bốp!” một tiếng, vỗ bàn lập tức đứng lên, cô hét lớn: “Quản lý Vương, ông vẫn còn giả bộ sao? Chúng tôi đã điều tra ra chứng cứ xác thực rồi! Chuyện này chính là do ông làm! Khiến đồng nghiệp của tôi phải chịu oan uổng, tại sao ông phải đâm một dao sau lưng tôi như vậy?”
Khí thế của cô dọa quản lý Vương sợ hãi.
Mặc dù ông ta đã lăn lộn ở công ty vài chục năm, đã lên đến vị trí quản lý, thế nhưng ông ta vẫn nhát như cáy, rất sợ gây ra chuyện gì đó.
Bây giờ thấy dáng vẻ của Phương Tuyết Nhi hung hãn như vậy, ông ta liền cảm thấy sợ hãi.
Tống Đường Huy đứng bên cạnh cũng lên tiếng: “Quản lý Vương, ông đoán xem nếu như bị ông chủ của ông phát hiện chưa được sự đồng ý của hắn, mà ông đã tự ý đàm phán một dự án lớn như vậy. Ông thấy ông sẽ có kết cục như thế nào?”
Tống Đường Huy biết rằng, quản lý Vương có thể sẽ không sợ anh với Phương Tuyết Nhi, thế nhưng đối với ông chủ Mộc Dương Hà lại không giống vậy.
Quản lý Vương quả nhiên hoảng sợ, ông ta vội vàng giải thích: “Sếp Tống, tôi nói thật với anh, dự án này cũng không phải do tôi đàm phán, mà là phó bộ phận sai tôi đi làm, chính là cô An Ly! Chắc anh cũng biết quan hệ giữa cô An Ly với sếp Mộc đúng không? Cho nên cô ấy sai tôi làm chuyện này, tôi mới không xin ý kiến của sếp Mộc, trực tiếp đi đàm phán dự án này.”
Ông ta không nói dối, hôm đó An Ly đột nhiên đến tìm ông ta, bảo ông ta đi đàm phán dự án hợp tác năm nay với thời trang Đại Dũng.
Bởi vì biết địa vị của An Ly trong lòng sếp Mộc, cho nên ông ta không cần nghĩ ngợi, liền bỏ qua tất cả trình tự, trực tiếp đi tìm thời trang Đại Dũng đàm phán.
Ông ta nói xong còn thêm một câu: “Sếp Tống, cô Phương, lời nói của tôi câu nào cũng là thật! Anh có cho tôi một trăm lá gan, tôi cũng không dám nói xấu cô An Ly vô căn cứ!”
Florina hiện tại chỗ nào cũng đồn ầm lên, phó bộ phận An Ly chính là vợ tương lai của chủ tịch bọn họ. Ông ta sao dám tùy tiện nói xấu An Ly chứ!
Trong phòng làm việc của chủ tịch Florina, An Ly và Mộc Dương Hà đang quyết định các khâu nhỏ trong buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới vào tuần sau.
Lục Trạch gõ cửa đi vào, nhíu mày nói: “Sếp Mộc, cô Phương đang ở ngoài cửa đòi gặp phó bộ phận, tôi thấy sắc mặt của cô ấy không tốt lắm, nên không để cô ấy vào. Giờ cô ấy vẫn đang chờ ở bên ngoài, phó bộ phận cô có muốn đi gặp cô ấy không?”
Mộc Dương Hà ngẩng đầu, sắc mặt có vẻ không vui. Người đàn bà điên này, cô ta không phải đã nghỉ việc rồi sao? Còn chạy đến Florina làm gì?
Nhưng An Ly lại khẽ mỉm cười, nói với Lục Trạch: “Không sao, để cô ấy vào đi, tôi đợi cô ấy ở đây.”
Sau khi Lục Trạch ra ngoài, không bao lâu sau, Phương Tuyết Nhi liền hung hăng đi đến. Cô không để ý đến Mộc Dương Hà đang đứng bên cạnh, đi thẳng tới trước mặt An Ly.
Phương Tuyết Nhi nổi giận đùng đùng hỏi: “An Ly, tại sao cô lại cướp đơn hàng của thời trang Đại Dũng với chúng tôi? Tôi thực sự đã nhìn lầm cô rồi!”
Dù gì thì lần trước cô cũng giúp cô ta thiết kế kiểu trang phục mới quý này cho Florina!
Lúc đó cô thậm chí còn cảm thấy cô gái này trông rất đáng thương, tuổi còn trẻ mà hai chân đã tàn tật. Không ngờ cô ta lại nham hiểm như vậy, dám giở thủ đoạn sau lưng cô!
Vẻ mặt An Ly vô tội hỏi: “Tuyết Nhi, cô đang nói gì đấy? Cô đang nói đến đơn hàng Florina vừa mới đàm phán xong với thời trang Đại Dũng sao?”
Phương Tuyết Nhi càng tức giận hơn, cô lớn tiếng nói: “An Ly, cô đừng giả bộ nữa được không? Nếu như cô muốn cạnh tranh với Louise, hoàn toàn có thể thể hiện ra trước mặt, không cần phải giở mấy thủ đoạn kia ở sau lưng đâu! Dù sao thì với thực lực của Florina mấy người, đàm phán một đơn hàng chẳng phải rất dễ dàng sao?”
An Ly khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Tuyết Nhi, cô thực sự hiểu lầm. Chẳng qua tôi thấy thời trang Đại Dũng là tập đoàn dẫn đầu trong ngành, hợp tác với bọn họ sẽ có lợi cho công ty. Tôi hoàn toàn không biết Louise mấy người cũng đang đàm phán đơn hàng này với thời trang Đại Dũng, nếu như biết, tôi nhất định sẽ không làm như vậy.”
Sắc mặt Mộc Dương Hà u ám cũng bắt đầu lên tiếng, anh nhìn về phía An Ly hỏi: “An Ly, thật sự do em làm sao?”
Vốn dĩ Phương Tuyết Nhi hung dữ như vậy, mà An Ly không hề sợ hãi. Nhưng bây giờ Mộc Dương Hà mới chỉ hỏi một câu, khóe mắt An Ly liền đỏ lên.
Cô ta nhìn Mộc Dương Hà, nghẹn ngào nói: “Dương Hà, anh đang nghi ngờ em sao?”
Thấy dáng vẻ này của An Ly, Mộc Dương Hà lập tức mềm lòng.
Sắc mặt của anh thả lỏng hơn, giọng nói cũng hòa hoãn không ít, giọng nói dịu dàng: “Không phải, An Ly, tôi chỉ thuận miệng hỏi mà thôi. Nếu như em không muốn trả lời, thì không cần trả lời.”
An Ly ném nước mắt lại, trả lời: “Dương Hà, em thực sự không biết chuyện này. Em chẳng qua là cảm thấy làm như vậy có lợi cho công ty, nên mới làm như vậy.”
“Cô nói dối!” Phương Tuyết Nhi lớn tiếng nói. Cô không phải kẻ ngu, ngay cả chi tiết nhỏ này cũng không nhìn ra được!
“Đủ rồi! Phương Tuyết Nhi, An Ly đã giải thích rất rõ ràng, cô có thể đi rồi đấy!” Mộc Dương Hà lớn tiếng quát Phương Tuyết Nhi.
Lúc anh nói chuyện với cô, lúc nào cũng lạnh lùng vô tình như thế, hoặc là tức giận chỉ trích.
Còn khi anh nói chuyện với An Ly, thì lúc nào cũng có dáng vẻ dịu dàng như vậy.
Phương Tuyết Nhi không biết mình làm thế nào đi ra khỏi cái phòng làm việc kia, mỗi bước đi giống như nặng hàng ngàn cân.
Có lẽ là sau khi nhìn thấy thái độ hoàn toàn khác biệt khi Mộc Dương Hà đối xử với cô và An Ly, nên trái tim của cô đã chết rồi!
Dù sao vốn dĩ cô đi tìm An Ly, cũng không mong đợi cô ta sẽ thừa nhận cô ta đã làm chuyện kia.
Cô chỉ đơn thuần muốn trút hết tức giận trong lòng mà thôi.
Không ngờ lại bị hai người cùng làm nhục mình.
Đối xử với An Ly, Mộc Dương Hà mãi mãi không bao giờ có giới hạn không bao giờ có nguyên tắc, lúc nào cũng vô điều kiện thỏa hiệp với cô ta.