Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Đêm thứ 9: Chương 1 + 2
Đêm thứ chín: Cảnh sát xinh đẹp nằm vùng và cậu chủ nhỏ xã hội đen 1
Ngàn phòng vạn phòng, ai ngờ cuối cùng vẫn trúng bẫy rập.
Lúc mới đầu người có hơi choáng váng, chân cũng không theo điều khiển, cơ thể thể này dường như cũng bốc lên từng luồng khô nóng khó chịu, đừng bảo là bị hạ dược nhé?
Đám đàn ông già ghê tởm này đi chơi gái cũng thôi đi, không ngờ còn chơi trò hạ dược với kiểu gái non chủ động tiếp khách như cô, đúng là thủ đoạn ác liệt bỉ ổi…
Khó khăn lắm mới tìm được cái cớ “say rượu buồn nôn”, Thư Khuynh Mặc thất tha thất thểu ra khỏi phòng, đỡ tường bước vào toilet tầng 3. Mới vừa đi vào, giương mắt nhìn nữ nhân trang điểm kinh dị trong gương, cô hít ngược một hơi khí lạnh.
Mắt đánh khói đen như mắt gấu trúc, lông mi quẹt dài đen xì như chân ruồi, phấn nền đắp cả đống dày như bả tường, cười nhẹ cái là rơi lả tả, môi thì bôi cái màu khó đánh nhất là hồng cánh sen.
Đặc biệt là một thân quần áo đang mặc, Thư Khuynh Mặc đánh giá bộ váy thủy thủ học sinh trắng xanh trên người, trán để mái bằng che lại lông mày, trên đỉnh đầu còn buộc hai cái đuôi ngựa thắt nơ bướm màu xanh…
Vồn, quả phục sức giả nai này, Thư Khuynh Mặc rùng mình…
Trong gương là thiếu nữ non tơ ăn mặc không chính thống trà trộn vào hộp đêm, dù bộ dạng này do chính cô làm ra, nhưng giờ nhìn mình trong gương ăn mặc cay mắt như thế, cô vẫn không tán đồng lắc lắc đầu, ngay cả khóe miệng cũng hơi run rẩy…
Nhìn cách trang điểm này đúng là tỉnh táo tinh thần, nhìn thoáng qua có vẻ như cô đã thanh tỉnh hơn rất nhiều!
Đến bản thân cô còn không dám nhìn lại lần hai, đám đàn ông kia lại dùng vẻ mặt say mê chuyện trò vui vẻ cùng cô uống rượu, thậm chí còn lặng lẽ hạ thuốc trợ hứng vào trong rượu của cô, đúng là khẩu vị rất nặng!
Có điều Thư Khuynh Mặc vẫn nhớ rõ nhiệm vụ nằm vùng của mình, tính ra thời gian cũng đến lúc. Cô kéo cổ áo giấu tai nghe vô tuyến lặng lẽ nói vài câu: “Diều hâu diều hâu, tầng sáu quán bar Đêm Khuya. Có thể hành động! Có thể hành động! Tuyết Sơn báo cáo, nghe rõ xin trả lời, nghe rõ xin trả lời!”
Nghe được đầu kia trả lời: “Tuyết Sơn Tuyết Sơn, đã nhận đã nhận, tầng sáu quán bar, lập tức hành động!” lúc này Thư Khuynh Mặc mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Kiếp sống nằm vùng nửa tháng này cuối cùng cũng kết thúc, có thể lui thân.
Cô đường đường là một sinh viên tốt nghiệp ưu tú mới được phân đến phân cục cảnh giáo trong nội thành, vốn định đại triển thân thủ, kết quả là vẫn luôn rúc trong phòng hồ sơ sửa sang lại tư liệu. Khó khăn lắm mới có cái nhiệm vụ nằm vùng rơi xuống đầu cô.
Vốn tưởng là đại án quan trọng kinh tâm động phách, cửu tử nhất sinh, nhiệt huyết sôi trào chuẩn bị thể hiện, ai ngờ là nhiệm vụ nhỏ tới quán bar nằm vùng điều tra quét mại dâm…
Món này bé không đủ nhét kẽ răng, tới quán bar Đêm Khuya này làm phục vụ nửa tháng, cả ngày trang điểm đậm bưng rượu đưa trà cho người ta, nịnh nọt lôi kéo làm quen đàn chị, ám chỉ bản thân khốn cùng rồi ám chỉ mình muốn phất nhanh…
Bị khảo sát nhiều ngày như vậy, rốt cuộc hôm nay mới bị an bài tới hầu hạ cái gọi là quý nhân. Cô “cố ý” trang điểm một phen, kiềm chế áp lực trong lòng, mừng như điên đi theo một đám em gái tươi xinh mơn mởn, bị giám đốc quán bar đưa tới tầng hai sáu, nơi vốn là khu karaoke của quán bar này.
Có lẽ do cô biểu hiện vừa khẩn trương vừa vui vẻ, rất giống cái loại gái non lần đầu tiếp khách lại đam mê loại phương pháp kiếm tiền nhanh này, ngó trái ngó phải khắp nơi như đứa nhà quê chưa hiểu việc đời nên chẳng bị hoài nghi chút nào, thuận lợi bị sắp xếp đi uống rượu với đám đàn ông dâm dê đê tiện đó.
Trong lúc ấy, nếu cô không trốn nhanh thì đã suýt bị hôn mặt sờ soạng mông. Cũng may chỉ tầm mười lăm phút mà thôi, mắt thấy đám đàn ông mập mạp đầu toàn chuyện dâm ô gấp gáp cởi quần áo, cô nương theo cớ “buồn vệ sinh” trốn vào trong toilet.
Mới ra khỏi cửa phòng mấy bước lộ cô đã thấy cả người không thích hợp, may sao cô đã trốn ra khỏi ổ sói, không phải gặp ma chưởng. Dù sao lần hành động này cũng coi như là trời xanh không phụ người có lòng, giờ tìm được vị trí gái mại dâm ở quán bar này hoạt động bí mật, cô cũng có thể báo cáo kết quả công tác. Lần nhiệm vụ nằm vùng đầu tiên coi như kết thúc mỹ mãn!
Kéo tai nghe ném vào trong túi xách mang theo, Thư Khuynh Mặc đưa tay hứng nước lạnh xối lên mặt, lại lấy chai nước tẩy trang mini trong túi ra lau sạch chỗ trang điểm kinh khủng trên mặt đi.
Thân là nữ cảnh sát phái thực lực mang danh hiệu “Tuyết Sơn”, Thư Khuynh Mặc tốt xấu gì cũng là đóa hoa cao lãnh tiếng tăm lừng lẫy ở cục cảnh sát. Nếu cô giữ nguyên gương mặt xấu xí trang điểm buồn cười này bị đồng nghiệp ở cục cảnh sát nhìn thấy, vậy thì không ổn một chút nào!
Tẩy trang xong, tiện tay vén lớp mái bằng dày nặng trên trán ra sau tai, nhìn khuôn mặt nhỏ trong gương còn mang theo bọt nước, đôi mắt đẹp lưu hơi nhướn, làn thu thủy sóng sánh, trong mắt như có hơi nước mênh mông, nhìn đã thấy quyến rũ…
Gò má đảo ửng hồng hai đóa hoa, như hoa đào đầu tháng ba yêu kiều nở rộ, cả người càng nhìn càng thấy có chỗ nào không đúng, hình như là có chút… có chút quyến rũ!
Mỹ nhân vô thức cắn lên môi dưới đầy đặn, kết quả nước miếng lại khiến cánh môi như cánh hồng kiều diễm ướt át, đôi mắt to nhìn lên vẻ sáng rực không gì sánh được. Rõ ràng cô để mặt mộc không trang điểm, lại có vẻ mị hoặc hơn cả điểm tô lộng lẫy…
Hơn nữa trên người còn đang mặc bộ đồ thủy thủ nhìn như nội y tình thú, kiểu tóc giả nai, phối hợp với nhau lực sát thương thật kinh người!
Cô vốn mang khí chất thanh lệ xuất trần như nữ thần băng tuyết, sao lại biến thành vẻ mị hoặc tục tằng hồ ly tinh như thế chứ. Thật ra so với vẻ không đứng đắn của cô ban nãy, bộ dáng này nếu để đồng nghiệp thấy, sợ là chẳng tốt hơn bộ dạng trang điểm đậm vừa rồi là bao. Thôi tránh một chút, phải tránh đi một chút mới được!
Vừa ra khỏi toilet, Thư Khuynh Mặc lập tức cảm thấy cái cảm giác khô nóng ban nãy bị nước lạnh áp xuống lại lặng yên dâng lên. Chết tiệt, rõ ràng cô đã tự chuẩn bị rượu để ngừa có trá!
Chắc chắn là tên khốn nào nào đó hạ xuân dược vào trong rượu cô rồi. Đã tiêu tiền chơi gái còn hạ dược cho đĩ nữa, sống có tình thú thật!
Cô kéo kéo cổ áo định kiếm chút gió cho mát, thầm nghĩ thứ thuốc này hình như dược lực cũng không mạnh lắm, người hơi nóng với mất sức chút, vẫn nhịn được!
Không khoa trương như trong tiểu thuyết viết gì mà lửa dục đốt người muốn ngừng cũng không ngừng được. Thôi kệ, cùng lắm thì liều mạng, bất chấp cảm mạo, lát cô lặng lẽ chuồn khỏi đây đi về nhà tắm nước lạnh chắc cũng không có việc gì!
Vừa nghĩ vậy, đột nhiên cô lao vào lòng một người đàn ông ở chỗ ngoặt. Thư Khuynh Mặc cảm thấy mùi đàn ông dương cương nóng hầm hập ập vào mặt, trong đó còn kèm theo mùi cỏ cây dễ ngửi…
Đêm thứ chín: Cảnh sát xinh đẹp nằm vùng và cậu chủ nhỏ xã hội đen 2
Đáng thương thay thời buổi bây giờ tiểu ca ca nghiên cứu sinh của trường đỉnh cấp như A đại cũng phải ra làm trai bao ư?
Không kịp nghĩ nhiều, hơi thở nam tính hoàn toàn bao vây cô khiến cô cảm thấy cả người một mềm đi, hai chân nhũn ra không đứng dậy nổi, nhất là cột sống cũng mềm theo, ngọn lửa trong thân thể như đổ thêm dầu, cháy bùng lên hừng hực.
Cả người giống như một bãi xuân thủy nằm trong lòng nam nhân. Cô vốn định đứng dậy rời đi, nhưng thân thể mềm nhũn không đứng dậy nổi, cả người như nữ lưu manh ăn vạ người ta, chủ động nhào vào trong ngực, nằm cả người trong lòng đàn ông.
May mắn người nọ còn tính thân sĩ lui về phía sau một bước, chỉ tốt bụng đỡ cánh tay cô. Cô nghe thấy một giọng nam trầm thấp ấm áp vang lên bên tai: “Vị tiểu thư này, cô không sao chứ? Có phải cô uống say hay không?”
Cô cố ngửa đầu lên nhìn, định nhẹ nhàng nói một tiếng cảm ơn rồi nhanh chóng rời đi, kết quả không ngờ lại thấy một gương mặt tuấn tú quen thuộc: “Là anh? Nghiên cứu sinh viện luật A đại làm rơi thẻ sinh viên à?”
Giáo thảo chất lượng cao hay thẹn thùng hôm nay tới phỏng vấn làm trai bao?
Đương nhiên, những lời sau Thư Khuynh Mặc vẫn yên lặng nuốt trong bụng.
Chạng vạng hôm nay, lúc đi làm, cô bị giám đốc gọi vào văn phòng dặn dò một hồi, đến khi ra cửa thì đúng lúc chạm phải thiếu niên đẹp trai mặc áo thun trắng khoác bò trước mắt.
Cô giúp người ta nhặt thẻ sinh viên rơi từ trong túi áo ra, tiện ngắm được ảnh chính diện và tên họ trên thẻ. Có rất ít người có được ảnh thẻ đoan chính tuấn tú như vậy. Cô ngẩng đầu nhìn, wow, người so với ảnh còn đẹp trai hơn nhiều, tướng mạo kiểu cương nghị sâu sắc, ngũ quan phong thần xuất chúng, nhìn đã thấy ôn lương đoan chính…
Cuối cùng cô còn nghe thấy tiếng “cảm ơn” rụt rè lại lễ phép của anh đẹp trai, nhìn thấy trai đẹp hiếm có gõ cửa đi vào văn phòng giám đốc. Lúc ấy cô thậm chí còn hơi hơi thèm khát bóng dáng cao lớn trẻ tuổi kia, trong đầu thầm nghĩ bản thân cùng lắm mới vừa hai lăm, lớn hơn anh trai kia tầm ba tuổi mà thôi, nữ hơn ba ôm gạch vàng mà…
Thế nhưng khi cô nhìn thấy bên cạnh văn phòng dán chữ phỏng vấn, đột nhiên nhớ lúc trước nói chuyện phiếm một bà chị đã nói với cô chuyện sắp tới sẽ tuyển thêm một nhóm trai bao trẻ trung mới về phục vụ cho các phu nhân, phú bà. Con tim đang nhấp nhổm trong lồng ngực chợt lạnh như băng, vỡ rắc rắc thành vụn rơi trên đất.
Trời ạ, anh trai ban nãy mặc áo thun trắng cùng quần jean, thứ đắt nhất chắc là đôi giày trắng adidas trên chân. Ăn mặc giản dị như vậy chẳng lẽ đến bàn chuyện làm ăn với giám đốc quán bar chắc? Đáng thương thay thời buổi bây giờ tiểu ca ca nghiên cứu sinh của trường đỉnh cấp như A đại cũng phải ra làm trai bao ư?
Không được không được, cô cũng phải nỗ lực làm việc, tranh thủ sớm ngày trở thành phú bà giàu chảy mỡ eo quấn tiền bạc triệu, để được hưởng thụ trai đẹp non tơ như thế. Aizz, thôi bỏ đi, thân là một người cảnh sát nhân dân quang vinh, không thể làm loại việc xa hoa dâm dật như này được, phải làm việc đàng hoàng, vì nhân dân phục vụ…
Nhưng bây giờ lại gặp anh trai này ở tầng sáu nơi chuyên môn “tiếp khách”, quả nhiên loại trai đẹp tiêu chuẩn siêu cao này chỉ cần phỏng vấn một hồi, chẳng cần thay quần áo cũng cho đi làm việc luôn được, chậc chậc chậc!
Đúng là anh trai kia chỉ cần ăn mặc vô cùng đơn giản như vậy là đủ, không cần phải thay nguyên bộ váy ngắn áo ngắn lộ da lộ thịt giống cô. Người như anh không cần trang điểm, biểu diễn như ngày thường là được, phô ra ánh sáng giáo thảo bao người tôn sùng lúc ở trường.
Loại trai bao kiểu thịt tươi giáo thảo nhất định sẽ rất được hoan nghênh, cũng không biết sẽ gợi lên bao nhiêu tình cảm vườn trường thiếu nữ đẹp như thơ như họa từ các phú bà, phu nhân nữa, có điều quá là phí phạm của trời.
Cô đang nghĩ như vậy, bỗng nhiên cảm giác bản thân được đỡ dựa vào tường, còn có giọng nói trầm ấm của “của trời” vang lên bên tai.
“Ồ? Cô là người giúp tôi nhặt thẻ sinh viên ư? Kiểu tóc thì giống đó, nhưng diện mạo…” Một tiếng cười khẽ tiếp đó như đang cân nhắc, sau đó mới chậm rãi nói thêm: “Quả nhiên con gái trước và sau trang điểm khác nhau rất lớn… Được rồi, vị tiểu thư này xem ra không say lắm, cô có tự đứng được không?”
Nghe giọng anh đẹp trai gần như vậy, Thư Khuynh Mặc thấy người say say, thế nhưng bây giờ người cô nóng bừng lại không có sức, cực kỳ khó chịu. Sau lưng cô vừa dựa vào vách tường, không đợi thiếu niên buông tay, cả người cô như bị rút hết sức lực, mềm như bông đổ ập vào cái ôm vững chắc thoải mái vừa rồi.
Đột nhiên nhào vào trong ngực người ta như vậy, cứ như thể cô là nữ sắc ma chủ động đẩy ngã mỹ thiếu niên vậy. Thư Khuynh Mặc cảm thấy mặt mình sắp bốc cháy, mặt đỏ tai hồng đưa tay vịn lấy cánh tay rắn chắc của thiếu niên.
Cô chậm rãi mở miệng giải thích nói: “Không được, đúng là… tôi có hơi choáng váng đầu, chân không có sức, hình như là uống say, thật sự không đứng được… Phiền anh, đỡ tôi một chút được không…”
Lời vừa ra khỏi miệng, cô chỉ sợ người ta không thèm quan tâm ném cô sang một bên luôn. Cũng may anh đẹp trai không chỉ đẹp trai mà còn tốt bụng, còn cởi áo khoác bò mặc lên người cô.
Sau đó mới cách quần áo ôm lấy vòng eo nhỏ của cô đi về phía hành lang, vừa đi còn vừa dịu dàng hỏi: “Vậy được rồi… nhưng cô ở phòng nào thế, có cần tôi đưa về không? Hay là muốn tôi đưa cô xuống gác. Tôi thấy cô say tới nỗi đứng không vững, nếu không hay là về nhà đi…”
“Không về phòng, không đi… Phiền anh đưa tôi xuống gác là được, một mình tôi tự đánh xe về nhà được… Cảm ơn…” Đi đến thang máy, nhìn không ngừng nhảy lên liên tục, cảnh sát Thư đang bị nam sắc dụ hoặc đến suýt chút quên hết tất cả đột nhiên nhớ ra: “Ơ, không đúng!”
Chết tiệt, cô đến đây để chấp hành nhiệm vụ nằm vùng bí mật!
Trong thang máy này chỉ sợ là đồng nghiệp của cô đang lao lên bắt án mại dâm!
Nếu để mọi người nhìn thấy cô ăn mặc lộ liễu như vậy, còn mặc áo khoác đàn ông đồng thời ôm trai ở quán bar, thanh danh cùng thể diện của cô sẽ bay sạch!
Không kịp nghĩ nhiều, Thư Khuynh Mặc cũng không biết lấy sức lực từ nơi nào, cô trở tay bắt lấy tay anh trai kia chạy tới chỗ rẽ thang thoát hiểm: “Nhanh lên, đi với tôi.”
Cô nhớ lúc nói chuyện phiếm với mấy dì dọn vệ sinh, hình như có nghe đằng sau bức tranh chỗ ngoặt giữa tầng hai sáu với tầng hai bảy có một căn phòng cất chổi rất kín đáo. Quả nhiên khi kéo thiếu niên đến đó có thấy một bức tranh thêu Võ Tòng đánh hổ, sau nó quả nhiên có cửa ngầm. Cô vội vàng đẩy cửa ra, túm anh trai kia cùng nhau trốn rồi vào.
Ngàn phòng vạn phòng, ai ngờ cuối cùng vẫn trúng bẫy rập.
Lúc mới đầu người có hơi choáng váng, chân cũng không theo điều khiển, cơ thể thể này dường như cũng bốc lên từng luồng khô nóng khó chịu, đừng bảo là bị hạ dược nhé?
Đám đàn ông già ghê tởm này đi chơi gái cũng thôi đi, không ngờ còn chơi trò hạ dược với kiểu gái non chủ động tiếp khách như cô, đúng là thủ đoạn ác liệt bỉ ổi…
Khó khăn lắm mới tìm được cái cớ “say rượu buồn nôn”, Thư Khuynh Mặc thất tha thất thểu ra khỏi phòng, đỡ tường bước vào toilet tầng 3. Mới vừa đi vào, giương mắt nhìn nữ nhân trang điểm kinh dị trong gương, cô hít ngược một hơi khí lạnh.
Mắt đánh khói đen như mắt gấu trúc, lông mi quẹt dài đen xì như chân ruồi, phấn nền đắp cả đống dày như bả tường, cười nhẹ cái là rơi lả tả, môi thì bôi cái màu khó đánh nhất là hồng cánh sen.
Đặc biệt là một thân quần áo đang mặc, Thư Khuynh Mặc đánh giá bộ váy thủy thủ học sinh trắng xanh trên người, trán để mái bằng che lại lông mày, trên đỉnh đầu còn buộc hai cái đuôi ngựa thắt nơ bướm màu xanh…
Vồn, quả phục sức giả nai này, Thư Khuynh Mặc rùng mình…
Trong gương là thiếu nữ non tơ ăn mặc không chính thống trà trộn vào hộp đêm, dù bộ dạng này do chính cô làm ra, nhưng giờ nhìn mình trong gương ăn mặc cay mắt như thế, cô vẫn không tán đồng lắc lắc đầu, ngay cả khóe miệng cũng hơi run rẩy…
Nhìn cách trang điểm này đúng là tỉnh táo tinh thần, nhìn thoáng qua có vẻ như cô đã thanh tỉnh hơn rất nhiều!
Đến bản thân cô còn không dám nhìn lại lần hai, đám đàn ông kia lại dùng vẻ mặt say mê chuyện trò vui vẻ cùng cô uống rượu, thậm chí còn lặng lẽ hạ thuốc trợ hứng vào trong rượu của cô, đúng là khẩu vị rất nặng!
Có điều Thư Khuynh Mặc vẫn nhớ rõ nhiệm vụ nằm vùng của mình, tính ra thời gian cũng đến lúc. Cô kéo cổ áo giấu tai nghe vô tuyến lặng lẽ nói vài câu: “Diều hâu diều hâu, tầng sáu quán bar Đêm Khuya. Có thể hành động! Có thể hành động! Tuyết Sơn báo cáo, nghe rõ xin trả lời, nghe rõ xin trả lời!”
Nghe được đầu kia trả lời: “Tuyết Sơn Tuyết Sơn, đã nhận đã nhận, tầng sáu quán bar, lập tức hành động!” lúc này Thư Khuynh Mặc mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Kiếp sống nằm vùng nửa tháng này cuối cùng cũng kết thúc, có thể lui thân.
Cô đường đường là một sinh viên tốt nghiệp ưu tú mới được phân đến phân cục cảnh giáo trong nội thành, vốn định đại triển thân thủ, kết quả là vẫn luôn rúc trong phòng hồ sơ sửa sang lại tư liệu. Khó khăn lắm mới có cái nhiệm vụ nằm vùng rơi xuống đầu cô.
Vốn tưởng là đại án quan trọng kinh tâm động phách, cửu tử nhất sinh, nhiệt huyết sôi trào chuẩn bị thể hiện, ai ngờ là nhiệm vụ nhỏ tới quán bar nằm vùng điều tra quét mại dâm…
Món này bé không đủ nhét kẽ răng, tới quán bar Đêm Khuya này làm phục vụ nửa tháng, cả ngày trang điểm đậm bưng rượu đưa trà cho người ta, nịnh nọt lôi kéo làm quen đàn chị, ám chỉ bản thân khốn cùng rồi ám chỉ mình muốn phất nhanh…
Bị khảo sát nhiều ngày như vậy, rốt cuộc hôm nay mới bị an bài tới hầu hạ cái gọi là quý nhân. Cô “cố ý” trang điểm một phen, kiềm chế áp lực trong lòng, mừng như điên đi theo một đám em gái tươi xinh mơn mởn, bị giám đốc quán bar đưa tới tầng hai sáu, nơi vốn là khu karaoke của quán bar này.
Có lẽ do cô biểu hiện vừa khẩn trương vừa vui vẻ, rất giống cái loại gái non lần đầu tiếp khách lại đam mê loại phương pháp kiếm tiền nhanh này, ngó trái ngó phải khắp nơi như đứa nhà quê chưa hiểu việc đời nên chẳng bị hoài nghi chút nào, thuận lợi bị sắp xếp đi uống rượu với đám đàn ông dâm dê đê tiện đó.
Trong lúc ấy, nếu cô không trốn nhanh thì đã suýt bị hôn mặt sờ soạng mông. Cũng may chỉ tầm mười lăm phút mà thôi, mắt thấy đám đàn ông mập mạp đầu toàn chuyện dâm ô gấp gáp cởi quần áo, cô nương theo cớ “buồn vệ sinh” trốn vào trong toilet.
Mới ra khỏi cửa phòng mấy bước lộ cô đã thấy cả người không thích hợp, may sao cô đã trốn ra khỏi ổ sói, không phải gặp ma chưởng. Dù sao lần hành động này cũng coi như là trời xanh không phụ người có lòng, giờ tìm được vị trí gái mại dâm ở quán bar này hoạt động bí mật, cô cũng có thể báo cáo kết quả công tác. Lần nhiệm vụ nằm vùng đầu tiên coi như kết thúc mỹ mãn!
Kéo tai nghe ném vào trong túi xách mang theo, Thư Khuynh Mặc đưa tay hứng nước lạnh xối lên mặt, lại lấy chai nước tẩy trang mini trong túi ra lau sạch chỗ trang điểm kinh khủng trên mặt đi.
Thân là nữ cảnh sát phái thực lực mang danh hiệu “Tuyết Sơn”, Thư Khuynh Mặc tốt xấu gì cũng là đóa hoa cao lãnh tiếng tăm lừng lẫy ở cục cảnh sát. Nếu cô giữ nguyên gương mặt xấu xí trang điểm buồn cười này bị đồng nghiệp ở cục cảnh sát nhìn thấy, vậy thì không ổn một chút nào!
Tẩy trang xong, tiện tay vén lớp mái bằng dày nặng trên trán ra sau tai, nhìn khuôn mặt nhỏ trong gương còn mang theo bọt nước, đôi mắt đẹp lưu hơi nhướn, làn thu thủy sóng sánh, trong mắt như có hơi nước mênh mông, nhìn đã thấy quyến rũ…
Gò má đảo ửng hồng hai đóa hoa, như hoa đào đầu tháng ba yêu kiều nở rộ, cả người càng nhìn càng thấy có chỗ nào không đúng, hình như là có chút… có chút quyến rũ!
Mỹ nhân vô thức cắn lên môi dưới đầy đặn, kết quả nước miếng lại khiến cánh môi như cánh hồng kiều diễm ướt át, đôi mắt to nhìn lên vẻ sáng rực không gì sánh được. Rõ ràng cô để mặt mộc không trang điểm, lại có vẻ mị hoặc hơn cả điểm tô lộng lẫy…
Hơn nữa trên người còn đang mặc bộ đồ thủy thủ nhìn như nội y tình thú, kiểu tóc giả nai, phối hợp với nhau lực sát thương thật kinh người!
Cô vốn mang khí chất thanh lệ xuất trần như nữ thần băng tuyết, sao lại biến thành vẻ mị hoặc tục tằng hồ ly tinh như thế chứ. Thật ra so với vẻ không đứng đắn của cô ban nãy, bộ dáng này nếu để đồng nghiệp thấy, sợ là chẳng tốt hơn bộ dạng trang điểm đậm vừa rồi là bao. Thôi tránh một chút, phải tránh đi một chút mới được!
Vừa ra khỏi toilet, Thư Khuynh Mặc lập tức cảm thấy cái cảm giác khô nóng ban nãy bị nước lạnh áp xuống lại lặng yên dâng lên. Chết tiệt, rõ ràng cô đã tự chuẩn bị rượu để ngừa có trá!
Chắc chắn là tên khốn nào nào đó hạ xuân dược vào trong rượu cô rồi. Đã tiêu tiền chơi gái còn hạ dược cho đĩ nữa, sống có tình thú thật!
Cô kéo kéo cổ áo định kiếm chút gió cho mát, thầm nghĩ thứ thuốc này hình như dược lực cũng không mạnh lắm, người hơi nóng với mất sức chút, vẫn nhịn được!
Không khoa trương như trong tiểu thuyết viết gì mà lửa dục đốt người muốn ngừng cũng không ngừng được. Thôi kệ, cùng lắm thì liều mạng, bất chấp cảm mạo, lát cô lặng lẽ chuồn khỏi đây đi về nhà tắm nước lạnh chắc cũng không có việc gì!
Vừa nghĩ vậy, đột nhiên cô lao vào lòng một người đàn ông ở chỗ ngoặt. Thư Khuynh Mặc cảm thấy mùi đàn ông dương cương nóng hầm hập ập vào mặt, trong đó còn kèm theo mùi cỏ cây dễ ngửi…
Đêm thứ chín: Cảnh sát xinh đẹp nằm vùng và cậu chủ nhỏ xã hội đen 2
Đáng thương thay thời buổi bây giờ tiểu ca ca nghiên cứu sinh của trường đỉnh cấp như A đại cũng phải ra làm trai bao ư?
Không kịp nghĩ nhiều, hơi thở nam tính hoàn toàn bao vây cô khiến cô cảm thấy cả người một mềm đi, hai chân nhũn ra không đứng dậy nổi, nhất là cột sống cũng mềm theo, ngọn lửa trong thân thể như đổ thêm dầu, cháy bùng lên hừng hực.
Cả người giống như một bãi xuân thủy nằm trong lòng nam nhân. Cô vốn định đứng dậy rời đi, nhưng thân thể mềm nhũn không đứng dậy nổi, cả người như nữ lưu manh ăn vạ người ta, chủ động nhào vào trong ngực, nằm cả người trong lòng đàn ông.
May mắn người nọ còn tính thân sĩ lui về phía sau một bước, chỉ tốt bụng đỡ cánh tay cô. Cô nghe thấy một giọng nam trầm thấp ấm áp vang lên bên tai: “Vị tiểu thư này, cô không sao chứ? Có phải cô uống say hay không?”
Cô cố ngửa đầu lên nhìn, định nhẹ nhàng nói một tiếng cảm ơn rồi nhanh chóng rời đi, kết quả không ngờ lại thấy một gương mặt tuấn tú quen thuộc: “Là anh? Nghiên cứu sinh viện luật A đại làm rơi thẻ sinh viên à?”
Giáo thảo chất lượng cao hay thẹn thùng hôm nay tới phỏng vấn làm trai bao?
Đương nhiên, những lời sau Thư Khuynh Mặc vẫn yên lặng nuốt trong bụng.
Chạng vạng hôm nay, lúc đi làm, cô bị giám đốc gọi vào văn phòng dặn dò một hồi, đến khi ra cửa thì đúng lúc chạm phải thiếu niên đẹp trai mặc áo thun trắng khoác bò trước mắt.
Cô giúp người ta nhặt thẻ sinh viên rơi từ trong túi áo ra, tiện ngắm được ảnh chính diện và tên họ trên thẻ. Có rất ít người có được ảnh thẻ đoan chính tuấn tú như vậy. Cô ngẩng đầu nhìn, wow, người so với ảnh còn đẹp trai hơn nhiều, tướng mạo kiểu cương nghị sâu sắc, ngũ quan phong thần xuất chúng, nhìn đã thấy ôn lương đoan chính…
Cuối cùng cô còn nghe thấy tiếng “cảm ơn” rụt rè lại lễ phép của anh đẹp trai, nhìn thấy trai đẹp hiếm có gõ cửa đi vào văn phòng giám đốc. Lúc ấy cô thậm chí còn hơi hơi thèm khát bóng dáng cao lớn trẻ tuổi kia, trong đầu thầm nghĩ bản thân cùng lắm mới vừa hai lăm, lớn hơn anh trai kia tầm ba tuổi mà thôi, nữ hơn ba ôm gạch vàng mà…
Thế nhưng khi cô nhìn thấy bên cạnh văn phòng dán chữ phỏng vấn, đột nhiên nhớ lúc trước nói chuyện phiếm một bà chị đã nói với cô chuyện sắp tới sẽ tuyển thêm một nhóm trai bao trẻ trung mới về phục vụ cho các phu nhân, phú bà. Con tim đang nhấp nhổm trong lồng ngực chợt lạnh như băng, vỡ rắc rắc thành vụn rơi trên đất.
Trời ạ, anh trai ban nãy mặc áo thun trắng cùng quần jean, thứ đắt nhất chắc là đôi giày trắng adidas trên chân. Ăn mặc giản dị như vậy chẳng lẽ đến bàn chuyện làm ăn với giám đốc quán bar chắc? Đáng thương thay thời buổi bây giờ tiểu ca ca nghiên cứu sinh của trường đỉnh cấp như A đại cũng phải ra làm trai bao ư?
Không được không được, cô cũng phải nỗ lực làm việc, tranh thủ sớm ngày trở thành phú bà giàu chảy mỡ eo quấn tiền bạc triệu, để được hưởng thụ trai đẹp non tơ như thế. Aizz, thôi bỏ đi, thân là một người cảnh sát nhân dân quang vinh, không thể làm loại việc xa hoa dâm dật như này được, phải làm việc đàng hoàng, vì nhân dân phục vụ…
Nhưng bây giờ lại gặp anh trai này ở tầng sáu nơi chuyên môn “tiếp khách”, quả nhiên loại trai đẹp tiêu chuẩn siêu cao này chỉ cần phỏng vấn một hồi, chẳng cần thay quần áo cũng cho đi làm việc luôn được, chậc chậc chậc!
Đúng là anh trai kia chỉ cần ăn mặc vô cùng đơn giản như vậy là đủ, không cần phải thay nguyên bộ váy ngắn áo ngắn lộ da lộ thịt giống cô. Người như anh không cần trang điểm, biểu diễn như ngày thường là được, phô ra ánh sáng giáo thảo bao người tôn sùng lúc ở trường.
Loại trai bao kiểu thịt tươi giáo thảo nhất định sẽ rất được hoan nghênh, cũng không biết sẽ gợi lên bao nhiêu tình cảm vườn trường thiếu nữ đẹp như thơ như họa từ các phú bà, phu nhân nữa, có điều quá là phí phạm của trời.
Cô đang nghĩ như vậy, bỗng nhiên cảm giác bản thân được đỡ dựa vào tường, còn có giọng nói trầm ấm của “của trời” vang lên bên tai.
“Ồ? Cô là người giúp tôi nhặt thẻ sinh viên ư? Kiểu tóc thì giống đó, nhưng diện mạo…” Một tiếng cười khẽ tiếp đó như đang cân nhắc, sau đó mới chậm rãi nói thêm: “Quả nhiên con gái trước và sau trang điểm khác nhau rất lớn… Được rồi, vị tiểu thư này xem ra không say lắm, cô có tự đứng được không?”
Nghe giọng anh đẹp trai gần như vậy, Thư Khuynh Mặc thấy người say say, thế nhưng bây giờ người cô nóng bừng lại không có sức, cực kỳ khó chịu. Sau lưng cô vừa dựa vào vách tường, không đợi thiếu niên buông tay, cả người cô như bị rút hết sức lực, mềm như bông đổ ập vào cái ôm vững chắc thoải mái vừa rồi.
Đột nhiên nhào vào trong ngực người ta như vậy, cứ như thể cô là nữ sắc ma chủ động đẩy ngã mỹ thiếu niên vậy. Thư Khuynh Mặc cảm thấy mặt mình sắp bốc cháy, mặt đỏ tai hồng đưa tay vịn lấy cánh tay rắn chắc của thiếu niên.
Cô chậm rãi mở miệng giải thích nói: “Không được, đúng là… tôi có hơi choáng váng đầu, chân không có sức, hình như là uống say, thật sự không đứng được… Phiền anh, đỡ tôi một chút được không…”
Lời vừa ra khỏi miệng, cô chỉ sợ người ta không thèm quan tâm ném cô sang một bên luôn. Cũng may anh đẹp trai không chỉ đẹp trai mà còn tốt bụng, còn cởi áo khoác bò mặc lên người cô.
Sau đó mới cách quần áo ôm lấy vòng eo nhỏ của cô đi về phía hành lang, vừa đi còn vừa dịu dàng hỏi: “Vậy được rồi… nhưng cô ở phòng nào thế, có cần tôi đưa về không? Hay là muốn tôi đưa cô xuống gác. Tôi thấy cô say tới nỗi đứng không vững, nếu không hay là về nhà đi…”
“Không về phòng, không đi… Phiền anh đưa tôi xuống gác là được, một mình tôi tự đánh xe về nhà được… Cảm ơn…” Đi đến thang máy, nhìn không ngừng nhảy lên liên tục, cảnh sát Thư đang bị nam sắc dụ hoặc đến suýt chút quên hết tất cả đột nhiên nhớ ra: “Ơ, không đúng!”
Chết tiệt, cô đến đây để chấp hành nhiệm vụ nằm vùng bí mật!
Trong thang máy này chỉ sợ là đồng nghiệp của cô đang lao lên bắt án mại dâm!
Nếu để mọi người nhìn thấy cô ăn mặc lộ liễu như vậy, còn mặc áo khoác đàn ông đồng thời ôm trai ở quán bar, thanh danh cùng thể diện của cô sẽ bay sạch!
Không kịp nghĩ nhiều, Thư Khuynh Mặc cũng không biết lấy sức lực từ nơi nào, cô trở tay bắt lấy tay anh trai kia chạy tới chỗ rẽ thang thoát hiểm: “Nhanh lên, đi với tôi.”
Cô nhớ lúc nói chuyện phiếm với mấy dì dọn vệ sinh, hình như có nghe đằng sau bức tranh chỗ ngoặt giữa tầng hai sáu với tầng hai bảy có một căn phòng cất chổi rất kín đáo. Quả nhiên khi kéo thiếu niên đến đó có thấy một bức tranh thêu Võ Tòng đánh hổ, sau nó quả nhiên có cửa ngầm. Cô vội vàng đẩy cửa ra, túm anh trai kia cùng nhau trốn rồi vào.