Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Đêm thứ 8: Chương 7 + 8
Đêm thứ tám (7) :Ca ca tốt ngài đừng rút thứ này ra ngoài, nhét lại vào trong đi, cầu xin ngài
Trải qua liếm láp mút cắn vừa nãy, Hoa Tỷ Thần phát hiện cô gái yêu kiều trong lòng mình có chỗ đầu vú nhọn hồng vểnh lên là nhạy cảm nhất, trong miệng lưu luyến ngậm lấy vú nhỏ non mềm ngọt ngào mút vào.
Lúc này giọng nói từ tính trầm thấp của đàn ông sau khi nói ra miệng cũng trở nên hơi lúng túng: “A… Bản vương không sờ vú của Tiểu Mặc Nhi thì làm sao biết được ngực nàng nóng chứ… Nghiêm trọng đến mức nào? Dường như không ghê gớm bằng tổn thương ở nơi quan trọng của ta… Bản vương dùng nước bọt của mình giúp nàng liếm mút có lẽ sẽ khỏi thôi… Ngoan, bây giờ đã thấy khá hơn chút nào chưa?”
Đồng thời thứ thô dài dưới thân cũng không hề ngừng nghỉ, vẫn vô cùng dũng mãnh nhanh chóng ra vào trong nơi tuyệt diệu trơn trượt nũng nịu đầy đặn ở chân tâm người đẹp, toàn bộ đâm vào dựa vào bốc đồng từ trước đến nay chưa từng có đấu đá bừa bãi, mỗi lần va chạm cực kỳ dốc sức cực kỳ hung dữ.
Không quan tâm mặc kệ tầng tầng thịt mềm trên vách hoa mềm xốp nũng nịu này bao bọc chặt chẽ ùa đến, quy đầu cứng rắn góc cạnh to bằng trứng ngỗng kia nhằm thẳng vào nơi mềm nhất sâu nhất kia đến gần xông thẳng, nghiền nát đè nặng cũng không biết vô tình hay cố tình lại đụng phải hoa tâm yếu ớt ở tận sâu trong hoa kính người đẹp này.
[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]
Chỉ riêng như vậy đã khiến thân thể mềm mại của Thư Khuynh Mặc mệt mỏi, bụng dưới tê dại đến không chịu nổi, hoa tâm bị đâm vào đến mức run lẩy bẩy không ngừng, cảm giác tê dại khó tả chạy loạn ra khắp toàn thân.
Còn có đầu lưỡi một vòng một vòng quấn quanh, ẩm ướt trơn bóng liếm cắn, bị hai tầng tấn công như vậy, người đẹp chỉ cảm thấy tim đập nhanh thân thể run rẩy, sống lưng co rút cứng ngắc, trong chân tâm có rất nhiều nước xuân trong suốt dính chặt nồng đậm kích động trào ra…
Đuôi mắt nàng ửng hồng, nước mắt lã chã càng rơi xuống nhiều hơn, liên tục thở dốc mấy hơi cũng không kiềm được phát ra mấy tiếng ríu rít ngâm nũng nịu, âm thanh véo von ngọt như ngâm trong mật đường: “A… Không chịu nổi… Đừng, đã phun nước ra ngoài rồi, chân tâm thật sự bị đâm rách rồi, ta, có phải ta không khống chế được không? Mất mặt quá… A, cứu mạng… Ngươi bắt nạt ta, cố tình bắt nạt người ta…”
“Cái gì gọi là nhét cây gậy vào chân tâm, dùng miệng ngậm bộ ngực, kỳ quái, đây chắc chắn không phải phương pháp chữa thương gì hết, có phải ngươi cố tình trêu chọc… Trêu chọc người ta…” Nhất thời Thư Khuynh Mặc cảm thấy ý thức của mình hơi tán loạn, nhưng cuối cùng vẫn còn sót lại một chút ý thức khiến nàng không kiềm được nghi ngờ.
Lúc này chân tâm nàng tê dại không chịu nổi, giống như nụ hoa này phồng lên đợi nở tung bị lực bên ngoài thúc giục nở ra, nhụy hoa thơm ngát nhựa hoa văng khắp nơi, thịt hoa ứa nước triền miên run rẩy không ngừng, hai chân dài của nàng cũng không kiềm được vòng chặt qua eo gầy cứng rắn của người đàn ông, ngón chân út bạch ngọc trong giày gấm cũng theo đó khó nhịn cuộn tròn lại…
Hoa Tỷ Thần cũng không dễ chịu, được nhựa hoa dính chặt này tưới lên, trong hoa kính chật hẹp nước xuân mênh mông, tầng lớp thịt hoa dầy đặc ấm áp tràn trề cực kỳ trơn trượt nhiều nước, giờ phút này hỗn loạn đến mức thật sự quấn càng ngày càng chặt.
Thịt mềm ở tường hoa co rút, mút xoắn thứ cứng rắn nóng bỏng cường tráng kia của Hoa Tỷ Thần vô cùng chặt chẽ, không nói ra được trơn trượt xinh đẹp này khiến thứ to lớn đỏ tím của hắn vừa nóng vừa tê dại là có sung sướng hay không, hẳn là có chút không theo ý mình, kích thước xung quanh cũng to thêm hai vòng…
Hắn thở dài một hơi, cắn răng nói: “Thân phận như bản vương, nào lại trêu chọc cô gái nhỏ như nàng? Phương pháp này của ta là phương pháp không truyền ra ngoài trong sách cổ… Còn có cô gái ngốc, chỗ kia của nàng phun nhiều nước như vậy cũng không phải là không khống chế được, chẳng qua đây là quá sung sướng thôi… Nàng xem phương pháp chữa thương của ta có phải rất tốt không, không những chưa được chứng sưng tấy ở nơi quan trọng của ta, còn cho nàng nếm được mùi vị sung sướng này…”
Nói xong hắn rút eo lại phía sau, cả cây dữ tợn nổi gân xanh nhờ nhựa hoa tràn trề nhanh chóng rút lại phía sau, nấm đầu cứng rắn góc cạnh to lớn hơi kẹt lại trong miệng khe hở non mềm này, siết chặt hai mảnh cánh hoa hồng phấn đến mức trong suốt.
Thứ đỏ tím dưới háng chẳng qua chỉ lúc sâu lúc nông đâm vào thịt mềm ở miệng huyệt, chạm đến là ngừng cũng không dạo chơi vào bên trong nữa, Hoa Tỷ Thần hơi nhíu mày thật nhẹ, dường như đang lẩm bẩm trêu chọc: “Có điều nếu Tiểu Mặc Nhi của ta cảm thấy bản vương trêu chọc nàng, không muốn chữa thương cho bản vương nữa thì bỏ đi… Vậy bản vương cũng chỉ để cho nơi quan trọng đến sưng to đến mức hỏng đi thôi, cũng không biết khi về cung cho thái y xem vết thương thì nên giải thích thế nào? Không tránh được…”
Hắn cố tình nói như kiểu muốn nói lại thôi, trong lòng âm thầm suy đoán hắn cảm thấy dựa vào trình độ nông cạn như vậy của Thư Khuynh Mặc, cô gái dường như không hiểu rõ chuyện nam nữ qua lại.
Như vậy chắc chắn cũng không hiểu cái gọi là dương vật của đàn ông sưng lên là vì lý do gì, nếu cô gái đã coi như hắn bị bỏng nghiêm trọng rất sợ vì vậy mà bị hỏi tội, không bằng hắn cứ đâm lao phải theo lao như vậy đi.
Quả nhiên nhiếp chính vương nói như vậy đã dọa cho Thư tiểu Trạng nguyên sợ hãi, tiểu thư khuê các chưa từng kết hôn đương nhiên không biết đến chuyện nam nữ, kiểu nữ đóng giả nam như nàng chẳng qua cũng chỉ được dặn dò cẩn thận không được tiếp xúc thân thiết với đàn ông.
Nàng vẫn luôn cẩn thận ghi nhớ cách xa quần thần, lần này sở dĩ nàng cởi quần áo Hoa Tỷ Thần dưới tình thế cấp bách, cũng vì lo lắng thân phận hắn cao quý, sợ vết thương của hắn nghiêm trọng thậm chí còn liên lụy đến tính mạng cả nhà…
Cô gái nhỏ đương nhiên cũng sợ hãi quá mức, bàn tay nhỏ bé như măng mùa xuân vội vàng kéo vạt áo trước lỏng lẻo của Hoa Tỷ Thần không buông: “Đừng, đừng… Thứ này nóng quá làm hỏng nơi quan trọng của nhiếp chính vương là ta không đúng, ta nghe nói chỗ kia của đàn ông còn phải sinh con, sưng to như vậy không biết có thể sử dụng được nữa hay không… Nếu bị thái y nhìn thấy vết thương, thật sự không thể kéo dài huyết mạch, e rằng tính mạng cả nhà ta cũng không còn nữa…”
[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]
Giờ phút này có chuyện cầu xin người ta, Thư Khuynh Mặc cũng chỉ có thể vò mẻ chẳng sợ nứt, nàng ngẩng gương mặt nhỏ nhắn lên làm nũng nói: “Thần ca ca ngài muốn chữa thế nào thì cứ chữa như thế! Ta không kêu đau nữa, ngài cứ nhét thứ quan trọng sưng nóng này vào chân tâm của người ta đi, lần này ta sẽ không nói gì nữa, hy vọng ngài nhớ rõ phương thuốc cổ trong sách cũ này thật sự có tác dụng… Nhiếp chính vương tốt, ca ca tốt, Thần ca ca ngài đừng rút thứ này ra, nhét lại đi, cầu xin ngài…”
Nhất là nàng cảm thấy giờ phút này, giờ phút này tận sâu trong hoa kính lại dâng lên cảm giác trống rỗng khó mà mở miệng, chẳng biết tại sao rõ ràng trước đó rất ghét thứ cứng rắn kia nhét vào bên trong, loại trống rỗng vắng vẻ muốn được lấp đầy tràn ngập một lần nữa này dâng lên khát vọng làm má đào trắng nõn của nàng không kiềm được nóng lên…
Hoa Tỷ Thần nhìn người đẹp trong ngực vẻ mặt quyến luyến, tóc mai hơi ướt hỗn loạn tản ra, trên gương mặt nhỏ nhẳn xinh đẹo tinh xảo có rặng mây đỏ tràn ngập lộng lẫy như đào mận, đôi mắt quyến rũ như tơ lông mi dài run nhẹ, trong lúc vô tình đã có vẻ đẹp kiều diễm kiêu ngạo tỏa ra trước trán không hề giấu giếm…
Vừa nghĩ như vậy, vốn dĩ còn định trêu chọc người đẹp một chút, nhiếp chính vương đại nhân cũng không thể kiềm chế được nữa, chỗ nửa thân dưới của hai người tiếp xúc với nhau đã nước xuân giàn giụa từ lâu, giữa đùi dưới háng cũng nhiễm dâm mỹ sáng trong.
Giờ phút này dưới thân Hoa Tỷ Thần nhẹ nhàng va chạm, thứ to lớn sưng cứng chọc vào nơi đầy đặn mềm xốp lúc này đâm thẳng vào, như cá gặp nước tiếp tục cắm vào nơi ấm áp ẩm ướt.
Miệng vẫn không quên ra vẻ, thuận tiện chứng minh oai phong đàn ông của mình: “Vậy nếu nàng dâu của ta đã nói như vậy, bản vương cũng không muốn lão thái y hôi hám kia chữa trị cho ta, vẫn nên dùng phương thuốc xưa bí mật này thôi… Có điều nơi quan trọng của bản vương đương nhiên thiên phú khác thường, cho dù bị bỏng rồi cũng vẫn có thể sử dụng rất tốt…”
Đêm thứ tám (8) Người ta không chịu nổi, sắp bị đánh bay mất, cứu ta với…
Giống như để chứng minh cho người nào đó thấy nơi quan trọng của hắn rốt cuộc dùng tốt đến mức nào, Hoa Tỷ Thần còn cố tình dùng quy đầu góc cạnh đụng vào tường hoa mềm mại, vừa nhanh vừa mãnh liệt mà cọ xát cho nếp nhăn thịt mềm trắng mịn run rẩy xốp mềm không chịu nổi.
Dường như đến vậy mà còn chưa đủ đã nghiền, vì tường hoa trong huyệt mềm nhỏ chật hẹp lại nhiều nước này mấp máy, giống như tham ăn mút lấy không ngừng co rút lại thư giãn mở ra, khiến cây gậy lớn thô cứng này thoải mái không chịu nổi, trong lúc ra vào càng điên cuồng mãnh liệt nhanh chóng, thậm chí còn có rất nhiều lúc đều chọn đúng chỗ hoa tâm nhạy cảm nhất mềm mại nhất tận sâu trong hoa kính của cô gái…
Đáng thương thịt hoa màu hồng tươi đẹp trong huyệt chân tâm của người đẹp tầng tầng lớp lớp dày đặc mềm mại, giờ phút này bị cây gậy thịt lớn vừa thô vừa to khỏe nặng nề cắm chọc thật sâu thật nặng vào bên trong, chỉ chốc lát đã hung dữ gạt mở ra đến mức bằng phẳng hết, khiến đôi mắt Thư Khuynh Mặc hơi khép, ánh mắt tan rã.
Nàng chỉ cảm thấy toàn thân giống như cánh hoa mới hé ra đế hoa khe khẽ mở ra nở rộ sáng rực, trong lúc chìm nổi dường như trời đất đều hỗn loạn ý loạn tình mê.
[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]
Mũi mềm mại, miệng đỏ tươi nhẹ nhàng kêu thành tiếng, giống như mèo con vừa ra đời đáng thương đến đau lòng: “Ừm… Rất khổ sở… Chữa thương cũng phải mệt mỏi như vậy sao? Như vậy vẫn chưa khỏe sao? Rốt cuộc phải mất bao lâu đây, ta sắp không chịu nổi nữa rồi… Ừ… Đừng… Nhanh quá… Cũng sâu quá rồi, thật sự sắp hỏng mất, người ta không chịu nổi… Sắp bị đánh bay rồi, cứu ta với…”
Hoa Tỷ Thần mới phát hiện ra bản thân hắn mới cần cứu nè, trong lỗ tai nghe thấy tiếng rên quyến rũ đến cực điểm, dưới thân thịt hoa mềm đầy nước bọc quanh dương vật của hắn lại hơi co rút lại run rẩy, giống như kẹp chặt hoặc là khẽ cắn lên siết chặt đến độ suýt nữa lấy mạng hắn luôn.
Trong lúc kéo ra cắm vào huyệt mềm chật hẹp này bao bọc quấn quýt đến mức cực hạn thật sự khiến cho hắn thoải mái đến mức vòng eo mơ hồ cảm thấy tê mỏi, thậm chí bay bổng đến mức từng sợi tóc đều dâng lên tê dại sung sướng, từng đợt từng đợt sóng sung sướng thỏa mãn theo nhau mà đến.
Nhiếp chính vương đang vui mừng động tác va chạm dưới thân có biên độ càng lúc càng lớn, tốc độ kéo ra rút vào cũng càng ngày càng nhanh, lần sau so với lần trước nặng hơn mạnh hơn, khiến mỗi tấc nếp uốn trong tường hoa đầy nước đều được chăm sóc hoàn toàn đầy đủ, đâm chọc cực kỳ xuyên suốt trôi giạt tê dại thỏa mãn khó nhịn…
Hắn không kiềm được trầm giọng cười khẽ, âm cuối còn lộ ra khàn khàn mang theo mấy phần tình dục khiến người nghe thấy trong lòng ngứa ngáy khó nhịn: “Không lâu không lâu đâu… Chân tâm của nàng dâu làm sao lại hỏng mất được… Vẫn đang kẹp lấy nơi quan trọng của người ta, siết chặt cắn ngậm, muốn rút ra cũng không được, còn hưng phấn ứa nước ra bên ngoài, nào có chút dáng vẻ hư hỏng gì… Tiểu Mặc, nói cho ca ca tốt biết một chút bây giờ nàng có sung sướng không, sung sướng đến mức muốn lên trời luôn không?”
Giờ phút này thứ to lớn sưng cứng trong huyệt chân tâm rút ra cắm vào đấu đá bừa bãi tách ra hợp lại, Thư Khuynh Mặc cảm thấy thân thể mình đang nửa ngồi trên góc bàn suýt nữa bị đâm đến ngã xuống, nhất là hai quả cầu tuyết đầy đặn trước ngực kia cũng theo tiết tấu va chạm này là rung rinh lắc lư.
Nàng vừa cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy hai luồng sóng trắng bóng trước ngực lay động không ngừng, còn có múi hoa ở miệng huyệt trắng muốt không ngừng mấp máy.
Trong lúc thứ to lớn không ngừng rút ra cắm vào cũng có rất nhiều nhựa hoa thơm ngát từ nơi khít chặt kia lặng lẽ chảy xuống, kéo dài chảy theo bắp đùi trơn mịn của nàng, dẫn đến nàng run rẩy không ngừng.
Người đàn ông trước mặt này đang điên cuồng mặc sức chiếm đoạt, thứ kia quá mức dữ dội quá dũng mãnh xông vào giống như mưa rền gió dữ đùng đùng ầm ầm, nhất là nấm đầu cứng rắn góc cạnh này vẫn luôn không ngừng va đập vào nơi mềm nhất non nhất ở hoa tâm giữa hai chân nàng.
Thư Khuynh Mặc cảm thấy mình giống như bị một ngọn núi lớn sừng sững đổ xuống người, thật sự là đè đến mức nàng không thở nổi, nàng dần dần mất hết lý trí trong tình dục ngập trời, đầu choáng váng mắt hoa miệng cũng không nói được rõ ràng: “Đừng… Không có, không có…”
“Không có” rất lâu, Thư Khuynh Mặc cũng không biết rốt cuộc mình định nói cái gì, nửa thân dưới cuồn cuộn như nước thủy triều khoái cảm liên tục thật sự khiến nàng hoàn toàn không có cách nào chịu đựng nổi.
Trên gương mặt xinh đẹp ý xuân phơi phới, tóc xanh dài đến eo mướt mát mồ hôi, má phấn phù dung cũng giống như son phấn có rặng mây đỏ nồng đậm tràn ngập kiều diễm, hai con ngươi đầy nước giống như một vũng nước sóng sánh sắp đầy tràn ra ngoài.
Hai mắt đẫm lệ mơ hồ đúng lúc cô gái lại nhìn thấy nhiếp chính vương gương mặt sảng khoái thỏa mãn, bên tai còn loáng thoáng nghe thấy nụ cười trầm thấp của người đàn ông như tiếng vàng đá va chạm…
Hừ, nhiếp chính vương, người đàn ông xấu xa này rõ ràng nói là chữa thương, nhưng nhìn dáng vẻ gương mặt hắn dường như còn rất sung sướng, còn nói muốn nàng cũng được sảng khoái, sảng khoái chỗ nào chứ, quá mệt mỏi quá vất vả, cảm giác tan rã tê dại kỳ lạ này thật sự khiến nàng không chịu đựng nổi!
Dựa vào cái gì mà nàng lại phải chịu giày vò hành hạ khổ sở như thế này, mà hắn lại sung sướng vui vẻ như vậy, không công bằng, không công bằng, hừ, nàng cũng muốn hắn phải đau một chút, nói không chừng hắn đau một chút thì bên dưới sẽ không gắng sức như vậy…
Cô gái nhỏ cảm thấy mình sắp bị nhiếp chính vương xấu xa này đánh bay chỉ cảm thấy thân thể cứng đờ, chân dài run rẩy, chân tâm lại có nhựa hoa trào ra, cô gái toàn thân mất hết sức lực đau mỏi trong lòng tức giận khó kiềm chế được, nhưng lại yếu ớt cực kỳ mệt mỏi.
Suy nghĩ một lát trong lòng nảy ra một kế, không kiềm được miệng mùi đàn hương hé ra răng trắng rồi hợp lại, tự cho là hung dữ cắn lên bả vai dày rộng của người đàn ông: “Hư hỏng, lưu manh, xấu xa… Vui sướng gì chứ, không vui chút nào hết… Không chịu nổi… Chữa thương chậm một chút không được sao? Không cần phải nhanh như vậy, rõ ràng là lấy cớ bắt nạt người ta… Người xấu, nhẹ một chút…”
Cô gái cảm thấy mình đã dùng hết sức để cắn, nhưng nàng đã mất hết sức lực lại còn cách một lớp quần áo bằng tơ lụa, hơn nữa cơ bắp người đàn ông căng chặt dày rộng, nàng cắn như vậy, với Hoa Tỷ Thần thật sự không đau không ngứa.
Có điều cô gái hờn dỗi đứt quãng ngọt ngào như vậy nghe qua thật sự khiến người ta yêu thích, nhưng mà hắn không ngờ hoa kính nhỏ hẹp này lại đột ngột bắn ra nhựa hoa nước xuân không hề báo trước, đổ ập xuống tưới lên thân dương vật của hắn tràn đầy dính nhớp.
Còn có thịt non nếp uốn trong tường hoa ấm áp cũng giống như điên cuồng co rút siết chặt đến mức cực hạn, cực kỳ nguy hiểm quấn quýt xoắn chặt khiến hắn không kiềm được hơi dựng ngược vòng eo lên, đã có một dòng dịch trắng nóng rực nồng đậm vãi ra…
Vì hạ thân của mình đột nhiên không kiềm giữ được mà sắc mặt Hoa Tỷ Thần có chút không vui, tính sơ qua dường như cũng chưa được đến nửa canh giờ như vậy, hình như không ghê gớm cho lắm!
Có điều nhìn cô gái tuy rằng bị dòng tinh dịch tràn trề phun vào nóng đến mức toàn thân yêu kiều run rẩy, nhưng trên mặt lại tràn ngập vẻ quyến rũ mê mang mê ly mơ hồ, dường như còn chưa hoàn toàn kịp phản ứng lại việc thứ mềm nhũn sau khi bắn tinh kia lại nửa cứng ngắc lên.
[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]
Hắn hít sâu một hơi, trong mũi tràn đầy vương vấn hương hoa trinh nữ của cô gái trong lòng, không đến chốc lát thứ to lớn dưới háng đã mềm xuống một nửa vẫn luôn chôn trong huyệt trắng như phấn lại ngẩng đầu một lần nữa, nhanh chóng cứng lên nóng rực dũng mãnh dồi dào.
Lúc này nhiếp chính vương đại nhân mới có tâm trạng trêu chọc cô gái mềm mại mê mang trong lòng, hắn nhếch môi cười gian: “Hư hỏng? Xấu xa? Bản vương chưa từng bị gọi như vậy bao giờ! Nàng dâu gọi bản vương như vậy thật ra cũng rất mới lạ… Bản vương còn chưa từng hư hỏng xấu xa bao giờ đâu! Nàng dâu vừa nãy nói nàng cảm thấy không sảng khoái, xem ra là bản vương không đủ cố gắng chưa đủ hư hỏng rồi, cô bé cảm thấy như vậy đã vừa nhanh vừa sâu sao? Còn có thể càng sâu càng nhanh hơn nữa đây, có cần phải thử một chút không, thử một chút sẽ biết có sung sướng thật hay không ngay…”
Vì để dễ dàng bộc lộ sự oai phong của mình, nhiếp chính vương đại nhân vươn tay giang rộng hai chân dài trắng như ngọc của cô gái đang quấn lấy thắt lưng của mình, thứ ban đầu còn lộ ra một đoạn nhỏ bên ngoài hoa huyệt giờ phút này đã hoàn toàn cắm cả cây vào bên trong.
Trải qua liếm láp mút cắn vừa nãy, Hoa Tỷ Thần phát hiện cô gái yêu kiều trong lòng mình có chỗ đầu vú nhọn hồng vểnh lên là nhạy cảm nhất, trong miệng lưu luyến ngậm lấy vú nhỏ non mềm ngọt ngào mút vào.
Lúc này giọng nói từ tính trầm thấp của đàn ông sau khi nói ra miệng cũng trở nên hơi lúng túng: “A… Bản vương không sờ vú của Tiểu Mặc Nhi thì làm sao biết được ngực nàng nóng chứ… Nghiêm trọng đến mức nào? Dường như không ghê gớm bằng tổn thương ở nơi quan trọng của ta… Bản vương dùng nước bọt của mình giúp nàng liếm mút có lẽ sẽ khỏi thôi… Ngoan, bây giờ đã thấy khá hơn chút nào chưa?”
Đồng thời thứ thô dài dưới thân cũng không hề ngừng nghỉ, vẫn vô cùng dũng mãnh nhanh chóng ra vào trong nơi tuyệt diệu trơn trượt nũng nịu đầy đặn ở chân tâm người đẹp, toàn bộ đâm vào dựa vào bốc đồng từ trước đến nay chưa từng có đấu đá bừa bãi, mỗi lần va chạm cực kỳ dốc sức cực kỳ hung dữ.
Không quan tâm mặc kệ tầng tầng thịt mềm trên vách hoa mềm xốp nũng nịu này bao bọc chặt chẽ ùa đến, quy đầu cứng rắn góc cạnh to bằng trứng ngỗng kia nhằm thẳng vào nơi mềm nhất sâu nhất kia đến gần xông thẳng, nghiền nát đè nặng cũng không biết vô tình hay cố tình lại đụng phải hoa tâm yếu ớt ở tận sâu trong hoa kính người đẹp này.
[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]
Chỉ riêng như vậy đã khiến thân thể mềm mại của Thư Khuynh Mặc mệt mỏi, bụng dưới tê dại đến không chịu nổi, hoa tâm bị đâm vào đến mức run lẩy bẩy không ngừng, cảm giác tê dại khó tả chạy loạn ra khắp toàn thân.
Còn có đầu lưỡi một vòng một vòng quấn quanh, ẩm ướt trơn bóng liếm cắn, bị hai tầng tấn công như vậy, người đẹp chỉ cảm thấy tim đập nhanh thân thể run rẩy, sống lưng co rút cứng ngắc, trong chân tâm có rất nhiều nước xuân trong suốt dính chặt nồng đậm kích động trào ra…
Đuôi mắt nàng ửng hồng, nước mắt lã chã càng rơi xuống nhiều hơn, liên tục thở dốc mấy hơi cũng không kiềm được phát ra mấy tiếng ríu rít ngâm nũng nịu, âm thanh véo von ngọt như ngâm trong mật đường: “A… Không chịu nổi… Đừng, đã phun nước ra ngoài rồi, chân tâm thật sự bị đâm rách rồi, ta, có phải ta không khống chế được không? Mất mặt quá… A, cứu mạng… Ngươi bắt nạt ta, cố tình bắt nạt người ta…”
“Cái gì gọi là nhét cây gậy vào chân tâm, dùng miệng ngậm bộ ngực, kỳ quái, đây chắc chắn không phải phương pháp chữa thương gì hết, có phải ngươi cố tình trêu chọc… Trêu chọc người ta…” Nhất thời Thư Khuynh Mặc cảm thấy ý thức của mình hơi tán loạn, nhưng cuối cùng vẫn còn sót lại một chút ý thức khiến nàng không kiềm được nghi ngờ.
Lúc này chân tâm nàng tê dại không chịu nổi, giống như nụ hoa này phồng lên đợi nở tung bị lực bên ngoài thúc giục nở ra, nhụy hoa thơm ngát nhựa hoa văng khắp nơi, thịt hoa ứa nước triền miên run rẩy không ngừng, hai chân dài của nàng cũng không kiềm được vòng chặt qua eo gầy cứng rắn của người đàn ông, ngón chân út bạch ngọc trong giày gấm cũng theo đó khó nhịn cuộn tròn lại…
Hoa Tỷ Thần cũng không dễ chịu, được nhựa hoa dính chặt này tưới lên, trong hoa kính chật hẹp nước xuân mênh mông, tầng lớp thịt hoa dầy đặc ấm áp tràn trề cực kỳ trơn trượt nhiều nước, giờ phút này hỗn loạn đến mức thật sự quấn càng ngày càng chặt.
Thịt mềm ở tường hoa co rút, mút xoắn thứ cứng rắn nóng bỏng cường tráng kia của Hoa Tỷ Thần vô cùng chặt chẽ, không nói ra được trơn trượt xinh đẹp này khiến thứ to lớn đỏ tím của hắn vừa nóng vừa tê dại là có sung sướng hay không, hẳn là có chút không theo ý mình, kích thước xung quanh cũng to thêm hai vòng…
Hắn thở dài một hơi, cắn răng nói: “Thân phận như bản vương, nào lại trêu chọc cô gái nhỏ như nàng? Phương pháp này của ta là phương pháp không truyền ra ngoài trong sách cổ… Còn có cô gái ngốc, chỗ kia của nàng phun nhiều nước như vậy cũng không phải là không khống chế được, chẳng qua đây là quá sung sướng thôi… Nàng xem phương pháp chữa thương của ta có phải rất tốt không, không những chưa được chứng sưng tấy ở nơi quan trọng của ta, còn cho nàng nếm được mùi vị sung sướng này…”
Nói xong hắn rút eo lại phía sau, cả cây dữ tợn nổi gân xanh nhờ nhựa hoa tràn trề nhanh chóng rút lại phía sau, nấm đầu cứng rắn góc cạnh to lớn hơi kẹt lại trong miệng khe hở non mềm này, siết chặt hai mảnh cánh hoa hồng phấn đến mức trong suốt.
Thứ đỏ tím dưới háng chẳng qua chỉ lúc sâu lúc nông đâm vào thịt mềm ở miệng huyệt, chạm đến là ngừng cũng không dạo chơi vào bên trong nữa, Hoa Tỷ Thần hơi nhíu mày thật nhẹ, dường như đang lẩm bẩm trêu chọc: “Có điều nếu Tiểu Mặc Nhi của ta cảm thấy bản vương trêu chọc nàng, không muốn chữa thương cho bản vương nữa thì bỏ đi… Vậy bản vương cũng chỉ để cho nơi quan trọng đến sưng to đến mức hỏng đi thôi, cũng không biết khi về cung cho thái y xem vết thương thì nên giải thích thế nào? Không tránh được…”
Hắn cố tình nói như kiểu muốn nói lại thôi, trong lòng âm thầm suy đoán hắn cảm thấy dựa vào trình độ nông cạn như vậy của Thư Khuynh Mặc, cô gái dường như không hiểu rõ chuyện nam nữ qua lại.
Như vậy chắc chắn cũng không hiểu cái gọi là dương vật của đàn ông sưng lên là vì lý do gì, nếu cô gái đã coi như hắn bị bỏng nghiêm trọng rất sợ vì vậy mà bị hỏi tội, không bằng hắn cứ đâm lao phải theo lao như vậy đi.
Quả nhiên nhiếp chính vương nói như vậy đã dọa cho Thư tiểu Trạng nguyên sợ hãi, tiểu thư khuê các chưa từng kết hôn đương nhiên không biết đến chuyện nam nữ, kiểu nữ đóng giả nam như nàng chẳng qua cũng chỉ được dặn dò cẩn thận không được tiếp xúc thân thiết với đàn ông.
Nàng vẫn luôn cẩn thận ghi nhớ cách xa quần thần, lần này sở dĩ nàng cởi quần áo Hoa Tỷ Thần dưới tình thế cấp bách, cũng vì lo lắng thân phận hắn cao quý, sợ vết thương của hắn nghiêm trọng thậm chí còn liên lụy đến tính mạng cả nhà…
Cô gái nhỏ đương nhiên cũng sợ hãi quá mức, bàn tay nhỏ bé như măng mùa xuân vội vàng kéo vạt áo trước lỏng lẻo của Hoa Tỷ Thần không buông: “Đừng, đừng… Thứ này nóng quá làm hỏng nơi quan trọng của nhiếp chính vương là ta không đúng, ta nghe nói chỗ kia của đàn ông còn phải sinh con, sưng to như vậy không biết có thể sử dụng được nữa hay không… Nếu bị thái y nhìn thấy vết thương, thật sự không thể kéo dài huyết mạch, e rằng tính mạng cả nhà ta cũng không còn nữa…”
[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]
Giờ phút này có chuyện cầu xin người ta, Thư Khuynh Mặc cũng chỉ có thể vò mẻ chẳng sợ nứt, nàng ngẩng gương mặt nhỏ nhắn lên làm nũng nói: “Thần ca ca ngài muốn chữa thế nào thì cứ chữa như thế! Ta không kêu đau nữa, ngài cứ nhét thứ quan trọng sưng nóng này vào chân tâm của người ta đi, lần này ta sẽ không nói gì nữa, hy vọng ngài nhớ rõ phương thuốc cổ trong sách cũ này thật sự có tác dụng… Nhiếp chính vương tốt, ca ca tốt, Thần ca ca ngài đừng rút thứ này ra, nhét lại đi, cầu xin ngài…”
Nhất là nàng cảm thấy giờ phút này, giờ phút này tận sâu trong hoa kính lại dâng lên cảm giác trống rỗng khó mà mở miệng, chẳng biết tại sao rõ ràng trước đó rất ghét thứ cứng rắn kia nhét vào bên trong, loại trống rỗng vắng vẻ muốn được lấp đầy tràn ngập một lần nữa này dâng lên khát vọng làm má đào trắng nõn của nàng không kiềm được nóng lên…
Hoa Tỷ Thần nhìn người đẹp trong ngực vẻ mặt quyến luyến, tóc mai hơi ướt hỗn loạn tản ra, trên gương mặt nhỏ nhẳn xinh đẹo tinh xảo có rặng mây đỏ tràn ngập lộng lẫy như đào mận, đôi mắt quyến rũ như tơ lông mi dài run nhẹ, trong lúc vô tình đã có vẻ đẹp kiều diễm kiêu ngạo tỏa ra trước trán không hề giấu giếm…
Vừa nghĩ như vậy, vốn dĩ còn định trêu chọc người đẹp một chút, nhiếp chính vương đại nhân cũng không thể kiềm chế được nữa, chỗ nửa thân dưới của hai người tiếp xúc với nhau đã nước xuân giàn giụa từ lâu, giữa đùi dưới háng cũng nhiễm dâm mỹ sáng trong.
Giờ phút này dưới thân Hoa Tỷ Thần nhẹ nhàng va chạm, thứ to lớn sưng cứng chọc vào nơi đầy đặn mềm xốp lúc này đâm thẳng vào, như cá gặp nước tiếp tục cắm vào nơi ấm áp ẩm ướt.
Miệng vẫn không quên ra vẻ, thuận tiện chứng minh oai phong đàn ông của mình: “Vậy nếu nàng dâu của ta đã nói như vậy, bản vương cũng không muốn lão thái y hôi hám kia chữa trị cho ta, vẫn nên dùng phương thuốc xưa bí mật này thôi… Có điều nơi quan trọng của bản vương đương nhiên thiên phú khác thường, cho dù bị bỏng rồi cũng vẫn có thể sử dụng rất tốt…”
Đêm thứ tám (8) Người ta không chịu nổi, sắp bị đánh bay mất, cứu ta với…
Giống như để chứng minh cho người nào đó thấy nơi quan trọng của hắn rốt cuộc dùng tốt đến mức nào, Hoa Tỷ Thần còn cố tình dùng quy đầu góc cạnh đụng vào tường hoa mềm mại, vừa nhanh vừa mãnh liệt mà cọ xát cho nếp nhăn thịt mềm trắng mịn run rẩy xốp mềm không chịu nổi.
Dường như đến vậy mà còn chưa đủ đã nghiền, vì tường hoa trong huyệt mềm nhỏ chật hẹp lại nhiều nước này mấp máy, giống như tham ăn mút lấy không ngừng co rút lại thư giãn mở ra, khiến cây gậy lớn thô cứng này thoải mái không chịu nổi, trong lúc ra vào càng điên cuồng mãnh liệt nhanh chóng, thậm chí còn có rất nhiều lúc đều chọn đúng chỗ hoa tâm nhạy cảm nhất mềm mại nhất tận sâu trong hoa kính của cô gái…
Đáng thương thịt hoa màu hồng tươi đẹp trong huyệt chân tâm của người đẹp tầng tầng lớp lớp dày đặc mềm mại, giờ phút này bị cây gậy thịt lớn vừa thô vừa to khỏe nặng nề cắm chọc thật sâu thật nặng vào bên trong, chỉ chốc lát đã hung dữ gạt mở ra đến mức bằng phẳng hết, khiến đôi mắt Thư Khuynh Mặc hơi khép, ánh mắt tan rã.
Nàng chỉ cảm thấy toàn thân giống như cánh hoa mới hé ra đế hoa khe khẽ mở ra nở rộ sáng rực, trong lúc chìm nổi dường như trời đất đều hỗn loạn ý loạn tình mê.
[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]
Mũi mềm mại, miệng đỏ tươi nhẹ nhàng kêu thành tiếng, giống như mèo con vừa ra đời đáng thương đến đau lòng: “Ừm… Rất khổ sở… Chữa thương cũng phải mệt mỏi như vậy sao? Như vậy vẫn chưa khỏe sao? Rốt cuộc phải mất bao lâu đây, ta sắp không chịu nổi nữa rồi… Ừ… Đừng… Nhanh quá… Cũng sâu quá rồi, thật sự sắp hỏng mất, người ta không chịu nổi… Sắp bị đánh bay rồi, cứu ta với…”
Hoa Tỷ Thần mới phát hiện ra bản thân hắn mới cần cứu nè, trong lỗ tai nghe thấy tiếng rên quyến rũ đến cực điểm, dưới thân thịt hoa mềm đầy nước bọc quanh dương vật của hắn lại hơi co rút lại run rẩy, giống như kẹp chặt hoặc là khẽ cắn lên siết chặt đến độ suýt nữa lấy mạng hắn luôn.
Trong lúc kéo ra cắm vào huyệt mềm chật hẹp này bao bọc quấn quýt đến mức cực hạn thật sự khiến cho hắn thoải mái đến mức vòng eo mơ hồ cảm thấy tê mỏi, thậm chí bay bổng đến mức từng sợi tóc đều dâng lên tê dại sung sướng, từng đợt từng đợt sóng sung sướng thỏa mãn theo nhau mà đến.
Nhiếp chính vương đang vui mừng động tác va chạm dưới thân có biên độ càng lúc càng lớn, tốc độ kéo ra rút vào cũng càng ngày càng nhanh, lần sau so với lần trước nặng hơn mạnh hơn, khiến mỗi tấc nếp uốn trong tường hoa đầy nước đều được chăm sóc hoàn toàn đầy đủ, đâm chọc cực kỳ xuyên suốt trôi giạt tê dại thỏa mãn khó nhịn…
Hắn không kiềm được trầm giọng cười khẽ, âm cuối còn lộ ra khàn khàn mang theo mấy phần tình dục khiến người nghe thấy trong lòng ngứa ngáy khó nhịn: “Không lâu không lâu đâu… Chân tâm của nàng dâu làm sao lại hỏng mất được… Vẫn đang kẹp lấy nơi quan trọng của người ta, siết chặt cắn ngậm, muốn rút ra cũng không được, còn hưng phấn ứa nước ra bên ngoài, nào có chút dáng vẻ hư hỏng gì… Tiểu Mặc, nói cho ca ca tốt biết một chút bây giờ nàng có sung sướng không, sung sướng đến mức muốn lên trời luôn không?”
Giờ phút này thứ to lớn sưng cứng trong huyệt chân tâm rút ra cắm vào đấu đá bừa bãi tách ra hợp lại, Thư Khuynh Mặc cảm thấy thân thể mình đang nửa ngồi trên góc bàn suýt nữa bị đâm đến ngã xuống, nhất là hai quả cầu tuyết đầy đặn trước ngực kia cũng theo tiết tấu va chạm này là rung rinh lắc lư.
Nàng vừa cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy hai luồng sóng trắng bóng trước ngực lay động không ngừng, còn có múi hoa ở miệng huyệt trắng muốt không ngừng mấp máy.
Trong lúc thứ to lớn không ngừng rút ra cắm vào cũng có rất nhiều nhựa hoa thơm ngát từ nơi khít chặt kia lặng lẽ chảy xuống, kéo dài chảy theo bắp đùi trơn mịn của nàng, dẫn đến nàng run rẩy không ngừng.
Người đàn ông trước mặt này đang điên cuồng mặc sức chiếm đoạt, thứ kia quá mức dữ dội quá dũng mãnh xông vào giống như mưa rền gió dữ đùng đùng ầm ầm, nhất là nấm đầu cứng rắn góc cạnh này vẫn luôn không ngừng va đập vào nơi mềm nhất non nhất ở hoa tâm giữa hai chân nàng.
Thư Khuynh Mặc cảm thấy mình giống như bị một ngọn núi lớn sừng sững đổ xuống người, thật sự là đè đến mức nàng không thở nổi, nàng dần dần mất hết lý trí trong tình dục ngập trời, đầu choáng váng mắt hoa miệng cũng không nói được rõ ràng: “Đừng… Không có, không có…”
“Không có” rất lâu, Thư Khuynh Mặc cũng không biết rốt cuộc mình định nói cái gì, nửa thân dưới cuồn cuộn như nước thủy triều khoái cảm liên tục thật sự khiến nàng hoàn toàn không có cách nào chịu đựng nổi.
Trên gương mặt xinh đẹp ý xuân phơi phới, tóc xanh dài đến eo mướt mát mồ hôi, má phấn phù dung cũng giống như son phấn có rặng mây đỏ nồng đậm tràn ngập kiều diễm, hai con ngươi đầy nước giống như một vũng nước sóng sánh sắp đầy tràn ra ngoài.
Hai mắt đẫm lệ mơ hồ đúng lúc cô gái lại nhìn thấy nhiếp chính vương gương mặt sảng khoái thỏa mãn, bên tai còn loáng thoáng nghe thấy nụ cười trầm thấp của người đàn ông như tiếng vàng đá va chạm…
Hừ, nhiếp chính vương, người đàn ông xấu xa này rõ ràng nói là chữa thương, nhưng nhìn dáng vẻ gương mặt hắn dường như còn rất sung sướng, còn nói muốn nàng cũng được sảng khoái, sảng khoái chỗ nào chứ, quá mệt mỏi quá vất vả, cảm giác tan rã tê dại kỳ lạ này thật sự khiến nàng không chịu đựng nổi!
Dựa vào cái gì mà nàng lại phải chịu giày vò hành hạ khổ sở như thế này, mà hắn lại sung sướng vui vẻ như vậy, không công bằng, không công bằng, hừ, nàng cũng muốn hắn phải đau một chút, nói không chừng hắn đau một chút thì bên dưới sẽ không gắng sức như vậy…
Cô gái nhỏ cảm thấy mình sắp bị nhiếp chính vương xấu xa này đánh bay chỉ cảm thấy thân thể cứng đờ, chân dài run rẩy, chân tâm lại có nhựa hoa trào ra, cô gái toàn thân mất hết sức lực đau mỏi trong lòng tức giận khó kiềm chế được, nhưng lại yếu ớt cực kỳ mệt mỏi.
Suy nghĩ một lát trong lòng nảy ra một kế, không kiềm được miệng mùi đàn hương hé ra răng trắng rồi hợp lại, tự cho là hung dữ cắn lên bả vai dày rộng của người đàn ông: “Hư hỏng, lưu manh, xấu xa… Vui sướng gì chứ, không vui chút nào hết… Không chịu nổi… Chữa thương chậm một chút không được sao? Không cần phải nhanh như vậy, rõ ràng là lấy cớ bắt nạt người ta… Người xấu, nhẹ một chút…”
Cô gái cảm thấy mình đã dùng hết sức để cắn, nhưng nàng đã mất hết sức lực lại còn cách một lớp quần áo bằng tơ lụa, hơn nữa cơ bắp người đàn ông căng chặt dày rộng, nàng cắn như vậy, với Hoa Tỷ Thần thật sự không đau không ngứa.
Có điều cô gái hờn dỗi đứt quãng ngọt ngào như vậy nghe qua thật sự khiến người ta yêu thích, nhưng mà hắn không ngờ hoa kính nhỏ hẹp này lại đột ngột bắn ra nhựa hoa nước xuân không hề báo trước, đổ ập xuống tưới lên thân dương vật của hắn tràn đầy dính nhớp.
Còn có thịt non nếp uốn trong tường hoa ấm áp cũng giống như điên cuồng co rút siết chặt đến mức cực hạn, cực kỳ nguy hiểm quấn quýt xoắn chặt khiến hắn không kiềm được hơi dựng ngược vòng eo lên, đã có một dòng dịch trắng nóng rực nồng đậm vãi ra…
Vì hạ thân của mình đột nhiên không kiềm giữ được mà sắc mặt Hoa Tỷ Thần có chút không vui, tính sơ qua dường như cũng chưa được đến nửa canh giờ như vậy, hình như không ghê gớm cho lắm!
Có điều nhìn cô gái tuy rằng bị dòng tinh dịch tràn trề phun vào nóng đến mức toàn thân yêu kiều run rẩy, nhưng trên mặt lại tràn ngập vẻ quyến rũ mê mang mê ly mơ hồ, dường như còn chưa hoàn toàn kịp phản ứng lại việc thứ mềm nhũn sau khi bắn tinh kia lại nửa cứng ngắc lên.
[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]
Hắn hít sâu một hơi, trong mũi tràn đầy vương vấn hương hoa trinh nữ của cô gái trong lòng, không đến chốc lát thứ to lớn dưới háng đã mềm xuống một nửa vẫn luôn chôn trong huyệt trắng như phấn lại ngẩng đầu một lần nữa, nhanh chóng cứng lên nóng rực dũng mãnh dồi dào.
Lúc này nhiếp chính vương đại nhân mới có tâm trạng trêu chọc cô gái mềm mại mê mang trong lòng, hắn nhếch môi cười gian: “Hư hỏng? Xấu xa? Bản vương chưa từng bị gọi như vậy bao giờ! Nàng dâu gọi bản vương như vậy thật ra cũng rất mới lạ… Bản vương còn chưa từng hư hỏng xấu xa bao giờ đâu! Nàng dâu vừa nãy nói nàng cảm thấy không sảng khoái, xem ra là bản vương không đủ cố gắng chưa đủ hư hỏng rồi, cô bé cảm thấy như vậy đã vừa nhanh vừa sâu sao? Còn có thể càng sâu càng nhanh hơn nữa đây, có cần phải thử một chút không, thử một chút sẽ biết có sung sướng thật hay không ngay…”
Vì để dễ dàng bộc lộ sự oai phong của mình, nhiếp chính vương đại nhân vươn tay giang rộng hai chân dài trắng như ngọc của cô gái đang quấn lấy thắt lưng của mình, thứ ban đầu còn lộ ra một đoạn nhỏ bên ngoài hoa huyệt giờ phút này đã hoàn toàn cắm cả cây vào bên trong.