Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 759
Lam Vận Trúc rung động nói:
- Chỗ này đúng là dược điền.
Tuy đồi núi bị đào sạch nhưng nhìn vị trí lỗ hổng thấy được linh dược sinh trưởng từng bụi, chỗ này như dược điền.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đi sâu vào mộc vực. Hai người vượt qua một, hai ngọn núi, thấy đam tu sĩ vui vẻ cắt cỏ đào bới.
Có tu sĩ bò lên đỉnh núi đào sâu ngàn thước moi ra một gốc dược bao gồm rễ. Có tu sĩ lơ lửng ở vách núi nín thở chờ một bụi linh dược nở hoa. Có tu sĩ vào cốc sâu dụ rắn ra, đào kim thuyến thảo trong ổ rắn. Nhiều tu sĩ tu hành thấp đào cắt từng bụi lịnh dược bình thường trên núi.
Tu sĩ có đạo hạnh rất thấp, một số chỉ mới nhập môn. Những linh dược đan thảo bị cắt rất bình thường, như kim tuyến thảo, tử lão đằng, thanh thạch cao . . . Có thể mua mấy thứ này trong hiệu thuốc.
Dù những linh dược đan thảo này đối với tu sĩ khác là cực kỳ bình thường, nhưng các tu sĩ đạo hạnh thấp rất vui vẻ đào xới, đây là thu hoạch lớn đối với bọn họ.
Nhìn đám tu sĩ đạo hạnh mỏng vui vẻ cắt linh dược đan thảo, Lam Vận Trúc lấy làm lạ hỏi:
- Bọn họ vào bằng cách nào?
- Nàng chưa từng ở trong tiểu môn tiểu phái đúng không?
- Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Từ nhỏ nàng ở trong đế thống tiên môn nên không biết tán tu, tiểu môn tiểu phái sống không dễ dàng. Đối với bọn họ thì mấy linh dược thế này đã rất tốt. Vì đi vào đệ nhất hung mộ, bọn họ mạo hiểm mạng sống. Một người không vào được, nhưng nếu là một đám tán tu, tiểu môn tiểu phái chung nhóm thì có cơ hội.
- Trong bọn họ sẽ có một, hai người khá mạnh, một đám tán tu hợp tác có cơ hội cưỡi thi huyết vân. Đương nhiên trong quá trình sẽ chết rất nhiều người. Đối với tán tu, môn phái nhỏ, đệ nhất hung mộ mở ra là cơ duyên cả đời khó gặp. May mắn thì không chừng sẽ thay đổi vận mệnh một môn phái, nên dù biết khó khăn, chín chết một sống bọn họ vẫn mạo hiểm đi vào.
Lam Vận Trúc nghe vậy im lặng. Đúng như Lý Thất Dạ nói, Lam Vận Trúc chưa từng ở trong tiểu môn tiểu phái. Từ nhỏ Lam Vận Trúc bái vào Thiên Lý Hà, có Dương lão dẫn đường, sư tôn là chưởng môn Thiên Lý Hà. Thiên tài như Lam Vận Trúc không hiểu tiểu môn tiểu phái khó khăn thế nào.
Tuy vùng này đầy rẫy linh dược đan thảo nhưng Lý Thất Dạ không ngừng bước, hắn dẫn Lam Vận Trúc vào sâu trong mộc vực.
Không chỉ Lý Thất Dạ không thèm ngừng lại, tu sĩ có đạo hạnh mạnh chút, hoặc môn phái lớn hơn chút đều sẽ không ngừng lại. Chỗ này đầy rẫy linh dược đan thảo nhưng qua bình thường, người có chút thực lực sẽ không lãng phí thời gian tại đây.
Đặc biệt đại giáo cường quốc, bọn họ đến vì dược vương, thánh thụ. Làm sao đại giáo cường quốc chịu mất thời gian vào linh dược đan thảo bình thường này?
Lý Thất Dạ vào sâu bên trong, linh dược đan thảo càng lúc càng quý hiếm. Khi vào độ sâu nhất định, bắt đầu xuất hiện linh dược đan thảo hiếm thấy.
Nhìn một gốc cây xanh biếc trong khe suối kết trái đỏ rực, Lam Vận Trúc mừng ỡ nói:
- Đó là xích huyết chu quả!
Lam Vận Trúc định đến gần thì khe suối bỗng biến thành một vòng xoáy.
Rào rào!
Trong vòng xoáy biến thành các bộ xương trắng, nó đang cảnh cáo Lam Vận Trúc đừng đến gần.
Lý Thất Dạ kéo Lam Vận Trúc đi:
- Đừng lãng phí thời gian tại đây, linh dược đan thảo đẳng cấp như thế có rất nhiều.
Lam Vận Trúc cười khổ nói:
- Chỗ này có nhiều?
Ở bên ngoài xích huyết chu quả là linh dược cực kỳ quý hiếm, trong kho Thiên Lý Hà chỉ có vài gốc.
Nhưng như Lý Thất Dạ nói, hai người vượt qua mấy ngọn núi, trong khe suối toàn thấy xích huyết chu quả.
Lam Vận Trúc đi theo sau lưng Lý Thất Dạ nhìn linh dược đan thảo sinh trưởng trong núi non cốc sâu, nàng nhìn hoa cả mắt:
- Bạch phượng thụ, liệt diễm đằng, ngũ biến ngưng long yên, thanh đan thảo tám mươi vạn năm . . .
Linh dược đan thảo nơi này không tầm thường, đều rất quý giá.
Muốn hái linh dược đan thảo trong đây không dễ dàng, hoặc được trùng vương độc thú bảo vệ hoặc là vị trí ngu hiểm, bước vào đó là chết.
Lam Vận Trúc nhìn nhiều linh dược đan thảo thì động tâm:
- Tại sao chúng ta không hái một ít?
Lam Vận Trúc tự tin tuyệt đói dễ dàng hái được mớ linh dược đan thảo này.
- Chờ chút nữa nàng sẽ thấy cái gì gọi là dược viên.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Có thứ càng quý báu hơn, cần gì mất thời gian tại đây?
Quả nhiên hai người đi tiếp, thấy càng nhiều linh dược, đã không thể dùng từ quý giá hình dung. Toàn là linh dược giá trị liên thành.
Lam Vận Trúc nhìn một gốc bảo thụ, rung động nói:
- Đó là xích chi phi long thụ trăm vạn năm!
Vảo thụ toàn thân đỏ rực, từng lũ ánh sáng rũ xuống lắc lư.
Lam Vận Trúc là người biết hàng, mở miệng nói:
- Xích chi phi long thụ, nếu ngộ đạo tại đây sẽ được long tức uẩn dưỡng.
Nhưng khi Lam Vận Trúc đến gần thì nghe tiếng xương cốt ma sát nhau, bên dưới gốc cây là các bộ xương bò lên. Nhìn màu sắc khung xương trắng, không biết chúng nó đã chết bao nhiêu năm.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đừng giành với người chết, bọn họ chết đi muốn mãi mãi chiếm bảo thụ này.
Lý Thất Dạ kéo Lam Vận Trúc đi.
Hai người vào sâu bên trong, linh dược đan thảo ngày càng quý giá. Rất nhiều cường giả, đại giáo cường môn có mặt muốn lấy linh dược đan thảo.
- Trốn đi đâu?
Trong núi non có một thánh hoàng lợi hại huyết khí mênh mộng, đế uy đằng đằng bốc lên người. Nhìn ra được thánh hoàng xuất thân từ đế thống tiên môn đang rượt theo một gốc dược vương.
Nhìn thánh hoàng đuổi theo dược vương, Lam Vận Trúc nói:
- Thánh hoàng này xuất thân từ Chiến tộc, truyền thuyết bọn họ ra một tiên đế sau đó toàn tộc ẩn thế đã lâu.
Rõ ràng thánh hoàng mang theo đế khí, mặc dù ai nấy thèm thuồng dược vương nhưng thấy thánh hoàng ra tay thì toàn bộ thánh tôn đứng một bên ngó, thánh tôn nghịch thiên mấy cũng thế. Một thánh hoàng dã đủ đáng sợ, huống chi còn mang theo đế khí, mọi người không muốn đắc tội một cường giả.
Dược vương bị thánh hoàng đuổi theo là một gốc dược linh ba trăm vạn năm tử huyết tham vương. Tử huyết tham vương co giò chạy, tốc độ siêu nhanh, thánh hoàng thở hồng hộc rượt theo.
Tử huyết tham vương biết đối phương mang theo đế khí nó không thể trêu vào, vì vậy tử huyết tham vương dùng tốc độ siêu nhanh trốn vào sâu trong mộc vực.
Ong ong ong ong ong!
Trên ngọn núi khác, một gốc la sát thánh thụ bộc phát thần quang kinh thiên. Bên dưới la sát thánh thụ có mấy trăm cường giả, đây là đệ tử chung một đại giáo. Mấy trăm cường giả tụ tập lại dốc hết sức nhổ la sát thánh thụ.
Keng!
Vô số thần quang từ la sát thánh thụ tốc độ một kiếm trận đáng sợ cắt vào đám cường giả chung đại giáo.
Nhìn la sát thánh thụ biết bày kiếm trận, chưởng môn sợ hãi kêu lên:
- Rút!
Nhưng đã muộn, mưa máu đầy trời. Kiếm trận xung phong, tiếng quỷ khóc sói tru vang lên, mấy trăm cường giả bị kiếm trận mạnh mẽ cắt nát bấy.
Lam Vận Trúc nhìn kiếm trận của la sát thánh thụ, rung động nói:
- Mạnh quá.
Lam Vận Trúc xuất thân từ đế thống tiên môn, nàng có ánh mắt sắc bén, nhìn thấu kiếm trận nghịch thiên.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Chỗ này đúng là dược điền.
Tuy đồi núi bị đào sạch nhưng nhìn vị trí lỗ hổng thấy được linh dược sinh trưởng từng bụi, chỗ này như dược điền.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đi sâu vào mộc vực. Hai người vượt qua một, hai ngọn núi, thấy đam tu sĩ vui vẻ cắt cỏ đào bới.
Có tu sĩ bò lên đỉnh núi đào sâu ngàn thước moi ra một gốc dược bao gồm rễ. Có tu sĩ lơ lửng ở vách núi nín thở chờ một bụi linh dược nở hoa. Có tu sĩ vào cốc sâu dụ rắn ra, đào kim thuyến thảo trong ổ rắn. Nhiều tu sĩ tu hành thấp đào cắt từng bụi lịnh dược bình thường trên núi.
Tu sĩ có đạo hạnh rất thấp, một số chỉ mới nhập môn. Những linh dược đan thảo bị cắt rất bình thường, như kim tuyến thảo, tử lão đằng, thanh thạch cao . . . Có thể mua mấy thứ này trong hiệu thuốc.
Dù những linh dược đan thảo này đối với tu sĩ khác là cực kỳ bình thường, nhưng các tu sĩ đạo hạnh thấp rất vui vẻ đào xới, đây là thu hoạch lớn đối với bọn họ.
Nhìn đám tu sĩ đạo hạnh mỏng vui vẻ cắt linh dược đan thảo, Lam Vận Trúc lấy làm lạ hỏi:
- Bọn họ vào bằng cách nào?
- Nàng chưa từng ở trong tiểu môn tiểu phái đúng không?
- Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Từ nhỏ nàng ở trong đế thống tiên môn nên không biết tán tu, tiểu môn tiểu phái sống không dễ dàng. Đối với bọn họ thì mấy linh dược thế này đã rất tốt. Vì đi vào đệ nhất hung mộ, bọn họ mạo hiểm mạng sống. Một người không vào được, nhưng nếu là một đám tán tu, tiểu môn tiểu phái chung nhóm thì có cơ hội.
- Trong bọn họ sẽ có một, hai người khá mạnh, một đám tán tu hợp tác có cơ hội cưỡi thi huyết vân. Đương nhiên trong quá trình sẽ chết rất nhiều người. Đối với tán tu, môn phái nhỏ, đệ nhất hung mộ mở ra là cơ duyên cả đời khó gặp. May mắn thì không chừng sẽ thay đổi vận mệnh một môn phái, nên dù biết khó khăn, chín chết một sống bọn họ vẫn mạo hiểm đi vào.
Lam Vận Trúc nghe vậy im lặng. Đúng như Lý Thất Dạ nói, Lam Vận Trúc chưa từng ở trong tiểu môn tiểu phái. Từ nhỏ Lam Vận Trúc bái vào Thiên Lý Hà, có Dương lão dẫn đường, sư tôn là chưởng môn Thiên Lý Hà. Thiên tài như Lam Vận Trúc không hiểu tiểu môn tiểu phái khó khăn thế nào.
Tuy vùng này đầy rẫy linh dược đan thảo nhưng Lý Thất Dạ không ngừng bước, hắn dẫn Lam Vận Trúc vào sâu trong mộc vực.
Không chỉ Lý Thất Dạ không thèm ngừng lại, tu sĩ có đạo hạnh mạnh chút, hoặc môn phái lớn hơn chút đều sẽ không ngừng lại. Chỗ này đầy rẫy linh dược đan thảo nhưng qua bình thường, người có chút thực lực sẽ không lãng phí thời gian tại đây.
Đặc biệt đại giáo cường quốc, bọn họ đến vì dược vương, thánh thụ. Làm sao đại giáo cường quốc chịu mất thời gian vào linh dược đan thảo bình thường này?
Lý Thất Dạ vào sâu bên trong, linh dược đan thảo càng lúc càng quý hiếm. Khi vào độ sâu nhất định, bắt đầu xuất hiện linh dược đan thảo hiếm thấy.
Nhìn một gốc cây xanh biếc trong khe suối kết trái đỏ rực, Lam Vận Trúc mừng ỡ nói:
- Đó là xích huyết chu quả!
Lam Vận Trúc định đến gần thì khe suối bỗng biến thành một vòng xoáy.
Rào rào!
Trong vòng xoáy biến thành các bộ xương trắng, nó đang cảnh cáo Lam Vận Trúc đừng đến gần.
Lý Thất Dạ kéo Lam Vận Trúc đi:
- Đừng lãng phí thời gian tại đây, linh dược đan thảo đẳng cấp như thế có rất nhiều.
Lam Vận Trúc cười khổ nói:
- Chỗ này có nhiều?
Ở bên ngoài xích huyết chu quả là linh dược cực kỳ quý hiếm, trong kho Thiên Lý Hà chỉ có vài gốc.
Nhưng như Lý Thất Dạ nói, hai người vượt qua mấy ngọn núi, trong khe suối toàn thấy xích huyết chu quả.
Lam Vận Trúc đi theo sau lưng Lý Thất Dạ nhìn linh dược đan thảo sinh trưởng trong núi non cốc sâu, nàng nhìn hoa cả mắt:
- Bạch phượng thụ, liệt diễm đằng, ngũ biến ngưng long yên, thanh đan thảo tám mươi vạn năm . . .
Linh dược đan thảo nơi này không tầm thường, đều rất quý giá.
Muốn hái linh dược đan thảo trong đây không dễ dàng, hoặc được trùng vương độc thú bảo vệ hoặc là vị trí ngu hiểm, bước vào đó là chết.
Lam Vận Trúc nhìn nhiều linh dược đan thảo thì động tâm:
- Tại sao chúng ta không hái một ít?
Lam Vận Trúc tự tin tuyệt đói dễ dàng hái được mớ linh dược đan thảo này.
- Chờ chút nữa nàng sẽ thấy cái gì gọi là dược viên.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Có thứ càng quý báu hơn, cần gì mất thời gian tại đây?
Quả nhiên hai người đi tiếp, thấy càng nhiều linh dược, đã không thể dùng từ quý giá hình dung. Toàn là linh dược giá trị liên thành.
Lam Vận Trúc nhìn một gốc bảo thụ, rung động nói:
- Đó là xích chi phi long thụ trăm vạn năm!
Vảo thụ toàn thân đỏ rực, từng lũ ánh sáng rũ xuống lắc lư.
Lam Vận Trúc là người biết hàng, mở miệng nói:
- Xích chi phi long thụ, nếu ngộ đạo tại đây sẽ được long tức uẩn dưỡng.
Nhưng khi Lam Vận Trúc đến gần thì nghe tiếng xương cốt ma sát nhau, bên dưới gốc cây là các bộ xương bò lên. Nhìn màu sắc khung xương trắng, không biết chúng nó đã chết bao nhiêu năm.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đừng giành với người chết, bọn họ chết đi muốn mãi mãi chiếm bảo thụ này.
Lý Thất Dạ kéo Lam Vận Trúc đi.
Hai người vào sâu bên trong, linh dược đan thảo ngày càng quý giá. Rất nhiều cường giả, đại giáo cường môn có mặt muốn lấy linh dược đan thảo.
- Trốn đi đâu?
Trong núi non có một thánh hoàng lợi hại huyết khí mênh mộng, đế uy đằng đằng bốc lên người. Nhìn ra được thánh hoàng xuất thân từ đế thống tiên môn đang rượt theo một gốc dược vương.
Nhìn thánh hoàng đuổi theo dược vương, Lam Vận Trúc nói:
- Thánh hoàng này xuất thân từ Chiến tộc, truyền thuyết bọn họ ra một tiên đế sau đó toàn tộc ẩn thế đã lâu.
Rõ ràng thánh hoàng mang theo đế khí, mặc dù ai nấy thèm thuồng dược vương nhưng thấy thánh hoàng ra tay thì toàn bộ thánh tôn đứng một bên ngó, thánh tôn nghịch thiên mấy cũng thế. Một thánh hoàng dã đủ đáng sợ, huống chi còn mang theo đế khí, mọi người không muốn đắc tội một cường giả.
Dược vương bị thánh hoàng đuổi theo là một gốc dược linh ba trăm vạn năm tử huyết tham vương. Tử huyết tham vương co giò chạy, tốc độ siêu nhanh, thánh hoàng thở hồng hộc rượt theo.
Tử huyết tham vương biết đối phương mang theo đế khí nó không thể trêu vào, vì vậy tử huyết tham vương dùng tốc độ siêu nhanh trốn vào sâu trong mộc vực.
Ong ong ong ong ong!
Trên ngọn núi khác, một gốc la sát thánh thụ bộc phát thần quang kinh thiên. Bên dưới la sát thánh thụ có mấy trăm cường giả, đây là đệ tử chung một đại giáo. Mấy trăm cường giả tụ tập lại dốc hết sức nhổ la sát thánh thụ.
Keng!
Vô số thần quang từ la sát thánh thụ tốc độ một kiếm trận đáng sợ cắt vào đám cường giả chung đại giáo.
Nhìn la sát thánh thụ biết bày kiếm trận, chưởng môn sợ hãi kêu lên:
- Rút!
Nhưng đã muộn, mưa máu đầy trời. Kiếm trận xung phong, tiếng quỷ khóc sói tru vang lên, mấy trăm cường giả bị kiếm trận mạnh mẽ cắt nát bấy.
Lam Vận Trúc nhìn kiếm trận của la sát thánh thụ, rung động nói:
- Mạnh quá.
Lam Vận Trúc xuất thân từ đế thống tiên môn, nàng có ánh mắt sắc bén, nhìn thấu kiếm trận nghịch thiên.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com