Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 512
Bốn người Lý Thất Dạ đi vào thế giới điện, bên trong trống rỗng. Cả tòa thế giới điện đúc bằng thanh đồng, cực kỳ cổ kính. Thế giới điện toàn rỉ sét, trăm ngàn năm qua chưa có ai bước chân vào.
Sau khi đám người Lý Thất Dạ, Lý Sương Nhan, Trì Tiểu Điệp, Trần Bảo Kiều bước vào thế giới điện chợt phát hiện nóc điện mở rộng như sân nhà. Nhìn lên nóc thấy một mảnh mênh mông, không thấy cái gì.
Dưới nóc có một đồng hạc, đồng hạc sinh động như thật, độc lập một mình. Không biết đồng hạc được đúc bao nhiêu năm, loang lổ rỉ sét như thế giới điện.
Trong thế giới điện trừ một con đồng hạc ra không có vật gì khá. Lý Sương Nhan, Trì Tiểu Điệp, Trần Bảo Kiều ngây người, không ngờ nguyên thế giới điện chỉ có một con đồng hạc.
- Kỳ ngộ đâu?
Trần Bảo Kiều nhìn bốn phía:
- Chỉ có một con đồng hạc? Ta cứ tưởng trong thế giới điện đầy rẫy tiên trân vô số, thần khí chồng chất như núi. Đồng hạc không đủ bốn người chúng ta chia.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Tiên trân thần khí thì quá tục.
Lý Thất Dạ lắc đầu:
- Đối với chúng ta thì tiên trân thần khí là vật ngoài thân. Chúng ta đến đây cầu tạo hóa cho bản thân, muốn có tiên trân thần khí thì tới thế giới điện làm gì? Thế gian mênh mông, có hàng tá chỗ để cướp tiên trân thần khí.
Trì Tiểu Điệp hỏi:
- Vậy chúng ta làm sao cầu tạo hóa cho bản thân?
Lý Thất Dạ nhìn đồng hạc, cười nói:
- Vuốt đồng hạc. Nhớ kỹ, mỗi người chỉ có một cơ hội, hãy quý trọng. Dù gặp tạo hóa như thế nào đều bình tĩnh, đôi khi tạo hóa cần dùng tuệ nhãn phân biệt, đừng để minh châu rơi vào đống cỏ.
Lý Sương Nhan, Trì Tiểu Điệp, Trần Bảo Kiều kinh ngạc nói:
- Vuốt đồng hạc?
Không ngờ tạo hóa là vuốt đồng hạc.
Trần Bảo Kiều hoạt bát, hưng phấn hỏi:
- Để ta!
Trần Bảo Kiều vội vàng bước tới trước vuốt ve đồng hạc, nhưng đồng hạc không có phản ứng gì.
Trần Bảo Kiều thất vọng nói:
- Sao không cho ta tạo hóa . . .
Vù vù vù vù vù!
Trần Bảo Kiều chưa hết câu đã bay vọt lên cao như nỏ tiễn, biến mất trong nó mênh mông.
Lý Thất Dạ dặn dò:
- Đi đi, hãy quý trọng tạo hóa một lần duy nhất này.
Trì Tiểu Điệp hít sâu, nổi lên can đảm bước tới, vuốt đồng hạc. Trì Tiểu Điệp giống như Trần Bảo Kiều bị đưa lên nóc vòm trời mênh mông.
Tiếp theo là Lý Sương Nhan, nàng vuốt đồng hạc rồi được đưa lên, biến mất.
Người cuối cùng là Lý Thất Dạ, hắn vuốt đồng hạc, bay vọt lên khung trời mênh mông trên nóc.
Lý Thất Dạ được đồng hạc đưa lên không biết bao nhiêu cao cuối cùng chân đạp đất. Lý Thất Dạ đứng bên cái ao, có một ao cá. Ao không lớn, ao chứa đầy huyết thanh.
Huyết thanh trong ao như đồng thau, nhìn sơ còn tưởng đồng thau biến thành đồng dịch. Xem kỹ thì thấy đây không phải dịch đồng thau, huyết thanh trong ao nhìn như dịch đồng thau, người bình thường không thấy ra điểm huyền diệu. Huyết thanh như đồng thau, nhưng bên trong ẩn chsa hỗn độn vô tận như thiên địa sơ khai.
- Thiên địa nguyên dịch!
Vừa thấy thứ trong ao thì Lý Thất Dạ rung động nói:
- Tạo hóa lớn! Tạo hóa đảo ngược tất cả. Thật là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu. Nếu năm xưa Tiểu Hắc Tử có được thiên địa nguyên dịch thì mọi thứ đã thay đổi.
Lý Thất Dạ hít sâu, chậm rãi bước vào ao. Lý Thất Dạ bị thiên địa nguyên dịch bao phủ, hắn như ở trong quả trứng gà, lỗ chân lông giãn ra điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên dịch.
Thế Giới Thụ xuất hiện làm nhiều người điên cuồng, biết bao cường giả đại giáo cường quốc hận không thể xông vào môn hộ vạn cổ, hận không thể trèo lên Thế Giới Thụ ngay để có được tạo hóa lớn khiến người thèm nhỏ dãi.
Tiếc rằng bị giới hạn quy định của Thiên Đạo Viện, cường giả thế hệ trước đại giáo cường quốc không đợc vào môn hộ vạn cổ. Nkhi nhiều truyền nhân đại giáo cường quốc chạy về xin tổ binh, nhiều đại giáo cường quốc miễn luôn quá trình bàn bạc, quay về mời tổ binh để truyền nhân của mình mang theo vào môn hộ vạn cổ ngay.
Đối với nhiều đại giáo cường quốc, bí phái cổ tông thì tổ binh là báu vật trấn phái, trấn tộc. Nhưng so với tạo hóa lớn có được từ Thế Giới Thụ thì dù phải thỉnh báu vật trấn phái, trấn tộc ra cũng không sao.
Tạo hóa lớn từ Thế Giới Thụ, mọi người biết nó có ý nghĩa gì. Năm xưa Hạo Hải tiên đế được tạo hóa lớn từ Thế Giới Thụ, chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế. Đây là mộng tưởng biết bao tu sĩ theo đuổi cả đời.
Còn về Hạo Hải tiên đế sáng tạo kỳ tích Thiên Đế môn thì khỏi phải nói, đó là kỳ tích hiếm hoi vạn cổ làm tất cả môn phái trên thế giới điên cuồng.
Thoáng chốc bao nhiêu môn phái, truyền thừa không keo kiệt mời tổ binh để truyền nhân của mình đưa vào môn hộ vạn cổ, hy vọng bọn họ có thể trèo lên Thế Giới Thụ.
Sau khi Lý Thất Dạ, Cơ Không Vô Địch, Mai Tố Dao vào mảnh thiên địa Thế Giới Thụ, người vào tiếp theo là Nhạc Nghị.
Nhạc Nghị là đại đệ tử của Thiên Đồ tiên đế nên được ưu đãi hoàn toàn. Với nội tình của Thiên Đạo Viện, mở lối vào thời không biến đổi không khó khăn gì.
Đồn rằng có nhiều truyền nhân tông môn cường đại cũng đi vào. Thiên Nhạc thánh tử cả Thiên Nhạc thánh địa, Ngọa Long Nhai, Hoành Thiên thần sơn vân vân, các môn phái cường đại vô địch có đệ tử đi vào.
Sau khi tin tức truyền ra, nghe đồn truyền nhân mấy đế thống tiên môn ở khắp nơi trong thiên hạ như Trung Đại Vực, Tây Hoang Dã, Nam Xích Địa cầm tiên đế chân khí đến, bọn họ không chỉ đi vào còn muốn leo lên Thế Giới Thụ, tốt nhất là tới đỉnh.
Nhưng đi vào không có nghĩa là leo lên Thế Giới Thụ được, dù leo lên chưa chắc có thể được kỳ ngộ.
Quả nhiên có đệ tử đại giáo cường quốc tuy mang tổ binh đến, cuối cùng mở ra lối vào thời không biến đổi, vất vả vào trong nhưng tổ binh không trợ giúp bọn họ leo lên Thế Giới Thụ được. Bọn họ chỉ có thể dựa vào lực lượng trèo lên, tiếc rằng nhiều người leo lên không được bao bao xa đã bị trấn áp xuống.
Những đệ tử này không chết tâm, khó khăn lắm mới đi vào, sao có thể từ bỏ cơ hội? Bọn họ cứ leo lên rồi lại tụt xuống, ít ỏi mấy người miễn cưỡng leo lên nhánh cây thứ nhất cách mặt đất gần nhất.
Đệ tử không có cách nào leo lên thì vắt óc suy nghĩ, có thể người chặt Thế Giới Thụ. Bọn họ dự định không leo lên được thì cạo một, hai miếng vỏ cây mang về cũng là công lớn. Nhưng Thế Giới Thụ vượt xa bọn họ tưởng tượng.
Những đệ tử cầm tổ binh đến dốc hết sức cũng không thể chặt một miếng vỏ cây. Có một, hai người may mắn sở hữu tổ binh siêu cường đại, bọn họ dốc hết sức, không tiếc hao hết huyết khí cuối cùng cạo được vỏ cây to hơn móng tay một chút.
Tạo hóa lớn của Thế Giới Thụ không dễ có được, dù leo lên chưa chắc thấy tạo hóa.
Nghe nói kẻ xui xẻo thứ nhất là truyền nhân đại giáo đến từ Tây Hoang Dã. Gã leo lên nhánh cây thứ nhất, bước chân vào mảnh thiên địa này không được bao lâu thì bị đá ra, không được chút ích lợi gì. Sau khi ra ngoài thì không được phép vào nữa.
Có bài học của kẻ xui xẻo đầu tiên, nhiều cường giả đại giáo cường quốc nhận ra leo lên càng cao thì cơ hội có được tạo hóa càng lớn. Vì vậy những người đi sau đều liều mạng trèo lên cao.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sau khi đám người Lý Thất Dạ, Lý Sương Nhan, Trì Tiểu Điệp, Trần Bảo Kiều bước vào thế giới điện chợt phát hiện nóc điện mở rộng như sân nhà. Nhìn lên nóc thấy một mảnh mênh mông, không thấy cái gì.
Dưới nóc có một đồng hạc, đồng hạc sinh động như thật, độc lập một mình. Không biết đồng hạc được đúc bao nhiêu năm, loang lổ rỉ sét như thế giới điện.
Trong thế giới điện trừ một con đồng hạc ra không có vật gì khá. Lý Sương Nhan, Trì Tiểu Điệp, Trần Bảo Kiều ngây người, không ngờ nguyên thế giới điện chỉ có một con đồng hạc.
- Kỳ ngộ đâu?
Trần Bảo Kiều nhìn bốn phía:
- Chỉ có một con đồng hạc? Ta cứ tưởng trong thế giới điện đầy rẫy tiên trân vô số, thần khí chồng chất như núi. Đồng hạc không đủ bốn người chúng ta chia.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Tiên trân thần khí thì quá tục.
Lý Thất Dạ lắc đầu:
- Đối với chúng ta thì tiên trân thần khí là vật ngoài thân. Chúng ta đến đây cầu tạo hóa cho bản thân, muốn có tiên trân thần khí thì tới thế giới điện làm gì? Thế gian mênh mông, có hàng tá chỗ để cướp tiên trân thần khí.
Trì Tiểu Điệp hỏi:
- Vậy chúng ta làm sao cầu tạo hóa cho bản thân?
Lý Thất Dạ nhìn đồng hạc, cười nói:
- Vuốt đồng hạc. Nhớ kỹ, mỗi người chỉ có một cơ hội, hãy quý trọng. Dù gặp tạo hóa như thế nào đều bình tĩnh, đôi khi tạo hóa cần dùng tuệ nhãn phân biệt, đừng để minh châu rơi vào đống cỏ.
Lý Sương Nhan, Trì Tiểu Điệp, Trần Bảo Kiều kinh ngạc nói:
- Vuốt đồng hạc?
Không ngờ tạo hóa là vuốt đồng hạc.
Trần Bảo Kiều hoạt bát, hưng phấn hỏi:
- Để ta!
Trần Bảo Kiều vội vàng bước tới trước vuốt ve đồng hạc, nhưng đồng hạc không có phản ứng gì.
Trần Bảo Kiều thất vọng nói:
- Sao không cho ta tạo hóa . . .
Vù vù vù vù vù!
Trần Bảo Kiều chưa hết câu đã bay vọt lên cao như nỏ tiễn, biến mất trong nó mênh mông.
Lý Thất Dạ dặn dò:
- Đi đi, hãy quý trọng tạo hóa một lần duy nhất này.
Trì Tiểu Điệp hít sâu, nổi lên can đảm bước tới, vuốt đồng hạc. Trì Tiểu Điệp giống như Trần Bảo Kiều bị đưa lên nóc vòm trời mênh mông.
Tiếp theo là Lý Sương Nhan, nàng vuốt đồng hạc rồi được đưa lên, biến mất.
Người cuối cùng là Lý Thất Dạ, hắn vuốt đồng hạc, bay vọt lên khung trời mênh mông trên nóc.
Lý Thất Dạ được đồng hạc đưa lên không biết bao nhiêu cao cuối cùng chân đạp đất. Lý Thất Dạ đứng bên cái ao, có một ao cá. Ao không lớn, ao chứa đầy huyết thanh.
Huyết thanh trong ao như đồng thau, nhìn sơ còn tưởng đồng thau biến thành đồng dịch. Xem kỹ thì thấy đây không phải dịch đồng thau, huyết thanh trong ao nhìn như dịch đồng thau, người bình thường không thấy ra điểm huyền diệu. Huyết thanh như đồng thau, nhưng bên trong ẩn chsa hỗn độn vô tận như thiên địa sơ khai.
- Thiên địa nguyên dịch!
Vừa thấy thứ trong ao thì Lý Thất Dạ rung động nói:
- Tạo hóa lớn! Tạo hóa đảo ngược tất cả. Thật là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu. Nếu năm xưa Tiểu Hắc Tử có được thiên địa nguyên dịch thì mọi thứ đã thay đổi.
Lý Thất Dạ hít sâu, chậm rãi bước vào ao. Lý Thất Dạ bị thiên địa nguyên dịch bao phủ, hắn như ở trong quả trứng gà, lỗ chân lông giãn ra điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên dịch.
Thế Giới Thụ xuất hiện làm nhiều người điên cuồng, biết bao cường giả đại giáo cường quốc hận không thể xông vào môn hộ vạn cổ, hận không thể trèo lên Thế Giới Thụ ngay để có được tạo hóa lớn khiến người thèm nhỏ dãi.
Tiếc rằng bị giới hạn quy định của Thiên Đạo Viện, cường giả thế hệ trước đại giáo cường quốc không đợc vào môn hộ vạn cổ. Nkhi nhiều truyền nhân đại giáo cường quốc chạy về xin tổ binh, nhiều đại giáo cường quốc miễn luôn quá trình bàn bạc, quay về mời tổ binh để truyền nhân của mình mang theo vào môn hộ vạn cổ ngay.
Đối với nhiều đại giáo cường quốc, bí phái cổ tông thì tổ binh là báu vật trấn phái, trấn tộc. Nhưng so với tạo hóa lớn có được từ Thế Giới Thụ thì dù phải thỉnh báu vật trấn phái, trấn tộc ra cũng không sao.
Tạo hóa lớn từ Thế Giới Thụ, mọi người biết nó có ý nghĩa gì. Năm xưa Hạo Hải tiên đế được tạo hóa lớn từ Thế Giới Thụ, chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế. Đây là mộng tưởng biết bao tu sĩ theo đuổi cả đời.
Còn về Hạo Hải tiên đế sáng tạo kỳ tích Thiên Đế môn thì khỏi phải nói, đó là kỳ tích hiếm hoi vạn cổ làm tất cả môn phái trên thế giới điên cuồng.
Thoáng chốc bao nhiêu môn phái, truyền thừa không keo kiệt mời tổ binh để truyền nhân của mình đưa vào môn hộ vạn cổ, hy vọng bọn họ có thể trèo lên Thế Giới Thụ.
Sau khi Lý Thất Dạ, Cơ Không Vô Địch, Mai Tố Dao vào mảnh thiên địa Thế Giới Thụ, người vào tiếp theo là Nhạc Nghị.
Nhạc Nghị là đại đệ tử của Thiên Đồ tiên đế nên được ưu đãi hoàn toàn. Với nội tình của Thiên Đạo Viện, mở lối vào thời không biến đổi không khó khăn gì.
Đồn rằng có nhiều truyền nhân tông môn cường đại cũng đi vào. Thiên Nhạc thánh tử cả Thiên Nhạc thánh địa, Ngọa Long Nhai, Hoành Thiên thần sơn vân vân, các môn phái cường đại vô địch có đệ tử đi vào.
Sau khi tin tức truyền ra, nghe đồn truyền nhân mấy đế thống tiên môn ở khắp nơi trong thiên hạ như Trung Đại Vực, Tây Hoang Dã, Nam Xích Địa cầm tiên đế chân khí đến, bọn họ không chỉ đi vào còn muốn leo lên Thế Giới Thụ, tốt nhất là tới đỉnh.
Nhưng đi vào không có nghĩa là leo lên Thế Giới Thụ được, dù leo lên chưa chắc có thể được kỳ ngộ.
Quả nhiên có đệ tử đại giáo cường quốc tuy mang tổ binh đến, cuối cùng mở ra lối vào thời không biến đổi, vất vả vào trong nhưng tổ binh không trợ giúp bọn họ leo lên Thế Giới Thụ được. Bọn họ chỉ có thể dựa vào lực lượng trèo lên, tiếc rằng nhiều người leo lên không được bao bao xa đã bị trấn áp xuống.
Những đệ tử này không chết tâm, khó khăn lắm mới đi vào, sao có thể từ bỏ cơ hội? Bọn họ cứ leo lên rồi lại tụt xuống, ít ỏi mấy người miễn cưỡng leo lên nhánh cây thứ nhất cách mặt đất gần nhất.
Đệ tử không có cách nào leo lên thì vắt óc suy nghĩ, có thể người chặt Thế Giới Thụ. Bọn họ dự định không leo lên được thì cạo một, hai miếng vỏ cây mang về cũng là công lớn. Nhưng Thế Giới Thụ vượt xa bọn họ tưởng tượng.
Những đệ tử cầm tổ binh đến dốc hết sức cũng không thể chặt một miếng vỏ cây. Có một, hai người may mắn sở hữu tổ binh siêu cường đại, bọn họ dốc hết sức, không tiếc hao hết huyết khí cuối cùng cạo được vỏ cây to hơn móng tay một chút.
Tạo hóa lớn của Thế Giới Thụ không dễ có được, dù leo lên chưa chắc thấy tạo hóa.
Nghe nói kẻ xui xẻo thứ nhất là truyền nhân đại giáo đến từ Tây Hoang Dã. Gã leo lên nhánh cây thứ nhất, bước chân vào mảnh thiên địa này không được bao lâu thì bị đá ra, không được chút ích lợi gì. Sau khi ra ngoài thì không được phép vào nữa.
Có bài học của kẻ xui xẻo đầu tiên, nhiều cường giả đại giáo cường quốc nhận ra leo lên càng cao thì cơ hội có được tạo hóa càng lớn. Vì vậy những người đi sau đều liều mạng trèo lên cao.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com