Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 43
Đại trưởng lão ngồi xuống, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:
- Ba vạn năm trước, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta đánh với Thánh Thiên Giáo một trận, thảm bại bên trong Quốc đô, lui bại về tông thổ, ném đi khống chế đối với toàn bộ Cố quốc. Ba vạn năm đến nay, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta nguyên một đám đại nhân vật thế hệ trước tọa hóa, Tẩy Nhan Cổ Phái xu hướng suy tàn khó có thể vãn hồi. Mặc dù, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta đã xuống dốc, nhưng mà, chúng ta y nguyên có đồ vật để Thánh Thiên Giáo thèm thuồng. Mặc dù Thánh Thiên Giáo một mực không có động thủ, đó là bởi vì bọn hắn có chỗ cố kỵ mà thôi, nếu có một ngày, Thánh Thiên Giáo phát hiện chúng ta không có cái gọi là át chủ bài, đ1o sẽ là ngày Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta diệt vong!
Tẩy Nhan Cổ Phái đánh với Thánh Thiên Giáo một trận, Nam Hoài Nhân nói qua, trên thực tế, năm vạn năm trước, khi Lý Thất Dạ vẫn là Âm Nha, biết một ít gì đó có quan hệ tới Thánh Thiên Giáo, có điều, lúc ấy tình trạng của hắn cực kỳ không lý tưởng, cho nên, hắn căn bản là chẳng muốn đi để ý tới loại việc nhỏ lông gà vỏ tỏi này!
Nói đến đây, Đại trưởng lão nhìn Lý Thất Dạ, nói ra:
- Ngươi minh bạch ý tứ của ta nói với ngươi những chuyện này sao?
- Đệ tử rửa tai lắng nghe.
Lý Thất Dạ thong dong cười một tiếng, tự tại bình thản, khiến Đại trưởng lão hoàn toàn xem không hiểu Lý Thất Dạ.
- Chúng ta cần đồng minh như Cửu Thánh Yêu Môn!
Lúc này, Đại trưởng lão nhẹ nhàng thở dài một tiếng, có chút bất đắc dĩ, trầm giọng nói ra:
- Cho nên, ta hi vọng ngươi có thể lấy được Lý công chúa! Chỉ cần ngươi có thể lấy được Lý công chúa, bất luận sự tình gì, ta đều sẽ ủng hộ ngươi!
- Trưởng lão, ngươi không sợ dẫn sói đuổi hổ, cuối cùng bị sói nuốt mất.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Đại trưởng lão đắng chát cười một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Có một số việc, không phải một tiểu nhân vật như ta có thể khống chế.
Nói đến đây, hắn thật sâu nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:
- Cho nên, ta đem tiền đặt cược đặt ở trên người của ngươi! Hi vọng đây là một cái kỳ tích!
Nói đến đây, thần thái của Đại trưởng lão có chút quái dị, nhìn lấy Lý Thất Dạ nói:
- Cho tới nay, rất nhiều người cũng từng muốn Tẩy Nhan Cổ Lệnh trong tay Tam Quỷ Gia, nhưng mà, một mực chưa từng có ai thành công! Nhưng mà, Tam Quỷ Gia lại nguyện ý đem Tẩy Nhan Cổ Lệnh cho ngươi!
Nói đến Tam Quỷ Gia, nói đến chuyện Tẩy Nhan Cổ Lệnh này, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, hắn cũng không đi nói nhiều, chuyện này bên trong ẩn núp huyền cơ, người khác đương nhiên nhìn không thấu.
Nhìn Đại trưởng lão, Lý Thất Dạ không khỏi cười nói ra:
- Trưởng lão đem tiền đặt cược đặt ở trên người của ta, vì sao lại không đặt ở trên người chưởng môn? Nghe nói chưởng môn chính là chưởng môn đời trước chỉ định người thừa kế.
Đối với vấn đề này, Đại trưởng lão lại ngậm miệng không nói, thái độ của Đại trưởng lão, để Lý Thất Dạ cảm thấy có ý tứ, Tô Ung Hoàng làm Tẩy Nhan Cổ Phái đương nhiệm chưởng môn nhân cuối cùng là một người như thế nào, ở trong đó lại có bí mật như thế nào?
- Lúc này đây, ta đề nghị ngươi đảm nhiệm người thụ đạo, hi vọng ngươi có thể lập điểm công lao, tổng đến có cơ hội dự họp cao tầng Tẩy Nhan Cổ Phái.
Đại trưởng lão không nói chuyện chưởng môn nhân Tô Ung Hoàng, nói sang chuyện khác.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Trưởng lão hi vọng ta lập công, có thể chen vào cao tầng, hoặc là phối một thân phận hộ pháp hoặc là trưởng lão, như vậy mới xứng với thân phận Cửu Thánh Yêu Môn truyền nhân, công chúa Cổ Ngưu cương quốc.
Lý Thất Dạ đơn giản điểm thấu huyền cơ trong đó, khiến Đại trưởng lão kinh ngạc một lần. Trên thực tế, thời điểm ngay từ đầu, hắn nhìn không tốt Lý Thất Dạ, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại khó hiểu thông qua được Cửu Thánh Yêu Môn khảo hạch, khiến sáu đại trưởng lão cũng hoài nghi Lý Thất Dạ có phải là Cửu Thánh Yêu Môn phái tới gian tế hay không.
Nhưng mà, Lý Sương Nhan đến, thái độ của Úc Hà, lại làm cho Đại trưởng lão không thể không trầm tư chuyện này. Nếu như nói, Lý Thất Dạ là gian tế của Cửu Thánh Yêu Môn, như vậy thủ đoạn của Cửu Thánh Yêu Môn quá mức phách lối, quá mức khoa trương! Trọng yếu hơn là, thái độ của Úc Hà, không giống như là giả vờ!
Khiến Đại trưởng lão không khỏi nghĩ lại, nếu như Lý Thất Dạ thực tình muốn Đế thuật hoặc Tiên Đế Bảo khí của Tẩy Nhan Cổ Phái, hắn cầm Tẩy Nhan Cổ Lệnh, có thể không cần tới làm gian tế! Lệnh này là Tam Quỷ Gia tự nguyện cho hắn, nếu như Lý Thất Dạ nắm lệnh này đòi Đế thuật hoặc Tiên Đế Bảo khí, Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không thể tránh được, trừ khi bọn hắn không muốn tuân thủ tổ huấn!
Trên thực tế, Tẩy Nhan Cổ Phái còn có Tiên Đế Bảo khí hay không, còn có bao nhiêu Đế thuật, trong nội tâm Đại trưởng lão nhất thanh nhị sở!
- Ở bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái, ta xem như người thân phận già nhất, đáng tiếc, ta thiên phú có hạn, không cách nào vãn hồi xu hướng suy tàn của Tẩy Nhan Cổ Phái.
Đại trưởng lão nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:
- Ta không tin kỳ tích, nhưng mà, ta hi vọng ngươi là một kỳ tích, hoặc là tổ sư không nguyện ý để thượng thiên diệt Tẩy Nhan Cổ Phái ta, không dám nói hi vọng ngươi quật khởi Tẩy Nhan Cổ Phái, ta hi vọng ngươi mượn quan hệ Cửu Thánh Yêu Môn bảo trụ Tẩy Nhan Cổ Phái!
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói ra:
- Đại trưởng lão coi trọng ta như vậy, chuyện này thật sự là để cho ta thụ sủng nhược kinh.
Đương nhiên, Đại trưởng lão sẽ không tin tưởng Lý Thất Dạ, hắn căn bản cũng không có bộ dáng thụ sủng nhược kinh, có điều, cái này đã không trọng yếu.
Lý Thất Dạ cười nói ra:
- Đại trưởng lão đem tiền đặt cược áp ở trên người của ta, lại không áp ở trên người chưởng môn, chuyện này thực sự để cho ta hiếu kỳ, cái này tại sao vậy chứ?
Rất rõ ràng, Cổ trưởng lão làm Đại trưởng lão rất không nguyện ý nhắc tới chưởng môn Tô Ung Hoàng, nhưng mà cuối cùng, hắn nhìn Lý Thất Dạ, trầm giọng nói ra:
- Thất Dạ, nếu như nói, lai lịch của ngươi không rõ, như vậy, lai lịch của chưởng môn nhân không phải ta cam tâm tình nguyện nhìn thấy!
Một câu của Đại trưởng lão, lại có vô số văn chương! Tô Ung Hoàng là chưởng môn đời trước, cũng là sư phụ hắn chỉ định truyền nhân, vì sao Đại trưởng lão lại đối với Tô Ung Hoàng không chào đón như thế?
- Hiện tại, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta ai ngồi chức chưởng môn, đã không trọng yếu, chúng ta đã sắp thành người sa cơ thất thế, chức chưởng môn không có gì phải tranh .
Đại trưởng lão rõ ràng không nguyện ý nói chuyện nhiều về Tô Ung Hoàng, hắn trầm giọng nói ra:
- Nhưng mà, ta không hi vọng Nhị trưởng lão ngồi trên chức chưởng môn!
Đại trưởng lão đột nhiên nói với mình như vậy, khiến Lý Thất Dạ có hứng thú, nói như vậy, không phải tâm phúc, sẽ không dễ dàng nói, nhưng mà, Đại trưởng lão lại nói với hắn.
- Nhị trưởng lão cũng không tệ, nghe nói Nhị trưởng lão tại lúc còn trẻ, tư chất cũng không tệ, ở bên trong trưởng lão, đạo hạnh của Nhị trưởng lão chỉ kém ngươi.
Lý Thất Dạ khoan thai nói.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Ba vạn năm trước, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta đánh với Thánh Thiên Giáo một trận, thảm bại bên trong Quốc đô, lui bại về tông thổ, ném đi khống chế đối với toàn bộ Cố quốc. Ba vạn năm đến nay, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta nguyên một đám đại nhân vật thế hệ trước tọa hóa, Tẩy Nhan Cổ Phái xu hướng suy tàn khó có thể vãn hồi. Mặc dù, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta đã xuống dốc, nhưng mà, chúng ta y nguyên có đồ vật để Thánh Thiên Giáo thèm thuồng. Mặc dù Thánh Thiên Giáo một mực không có động thủ, đó là bởi vì bọn hắn có chỗ cố kỵ mà thôi, nếu có một ngày, Thánh Thiên Giáo phát hiện chúng ta không có cái gọi là át chủ bài, đ1o sẽ là ngày Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta diệt vong!
Tẩy Nhan Cổ Phái đánh với Thánh Thiên Giáo một trận, Nam Hoài Nhân nói qua, trên thực tế, năm vạn năm trước, khi Lý Thất Dạ vẫn là Âm Nha, biết một ít gì đó có quan hệ tới Thánh Thiên Giáo, có điều, lúc ấy tình trạng của hắn cực kỳ không lý tưởng, cho nên, hắn căn bản là chẳng muốn đi để ý tới loại việc nhỏ lông gà vỏ tỏi này!
Nói đến đây, Đại trưởng lão nhìn Lý Thất Dạ, nói ra:
- Ngươi minh bạch ý tứ của ta nói với ngươi những chuyện này sao?
- Đệ tử rửa tai lắng nghe.
Lý Thất Dạ thong dong cười một tiếng, tự tại bình thản, khiến Đại trưởng lão hoàn toàn xem không hiểu Lý Thất Dạ.
- Chúng ta cần đồng minh như Cửu Thánh Yêu Môn!
Lúc này, Đại trưởng lão nhẹ nhàng thở dài một tiếng, có chút bất đắc dĩ, trầm giọng nói ra:
- Cho nên, ta hi vọng ngươi có thể lấy được Lý công chúa! Chỉ cần ngươi có thể lấy được Lý công chúa, bất luận sự tình gì, ta đều sẽ ủng hộ ngươi!
- Trưởng lão, ngươi không sợ dẫn sói đuổi hổ, cuối cùng bị sói nuốt mất.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Đại trưởng lão đắng chát cười một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Có một số việc, không phải một tiểu nhân vật như ta có thể khống chế.
Nói đến đây, hắn thật sâu nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:
- Cho nên, ta đem tiền đặt cược đặt ở trên người của ngươi! Hi vọng đây là một cái kỳ tích!
Nói đến đây, thần thái của Đại trưởng lão có chút quái dị, nhìn lấy Lý Thất Dạ nói:
- Cho tới nay, rất nhiều người cũng từng muốn Tẩy Nhan Cổ Lệnh trong tay Tam Quỷ Gia, nhưng mà, một mực chưa từng có ai thành công! Nhưng mà, Tam Quỷ Gia lại nguyện ý đem Tẩy Nhan Cổ Lệnh cho ngươi!
Nói đến Tam Quỷ Gia, nói đến chuyện Tẩy Nhan Cổ Lệnh này, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, hắn cũng không đi nói nhiều, chuyện này bên trong ẩn núp huyền cơ, người khác đương nhiên nhìn không thấu.
Nhìn Đại trưởng lão, Lý Thất Dạ không khỏi cười nói ra:
- Trưởng lão đem tiền đặt cược đặt ở trên người của ta, vì sao lại không đặt ở trên người chưởng môn? Nghe nói chưởng môn chính là chưởng môn đời trước chỉ định người thừa kế.
Đối với vấn đề này, Đại trưởng lão lại ngậm miệng không nói, thái độ của Đại trưởng lão, để Lý Thất Dạ cảm thấy có ý tứ, Tô Ung Hoàng làm Tẩy Nhan Cổ Phái đương nhiệm chưởng môn nhân cuối cùng là một người như thế nào, ở trong đó lại có bí mật như thế nào?
- Lúc này đây, ta đề nghị ngươi đảm nhiệm người thụ đạo, hi vọng ngươi có thể lập điểm công lao, tổng đến có cơ hội dự họp cao tầng Tẩy Nhan Cổ Phái.
Đại trưởng lão không nói chuyện chưởng môn nhân Tô Ung Hoàng, nói sang chuyện khác.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Trưởng lão hi vọng ta lập công, có thể chen vào cao tầng, hoặc là phối một thân phận hộ pháp hoặc là trưởng lão, như vậy mới xứng với thân phận Cửu Thánh Yêu Môn truyền nhân, công chúa Cổ Ngưu cương quốc.
Lý Thất Dạ đơn giản điểm thấu huyền cơ trong đó, khiến Đại trưởng lão kinh ngạc một lần. Trên thực tế, thời điểm ngay từ đầu, hắn nhìn không tốt Lý Thất Dạ, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại khó hiểu thông qua được Cửu Thánh Yêu Môn khảo hạch, khiến sáu đại trưởng lão cũng hoài nghi Lý Thất Dạ có phải là Cửu Thánh Yêu Môn phái tới gian tế hay không.
Nhưng mà, Lý Sương Nhan đến, thái độ của Úc Hà, lại làm cho Đại trưởng lão không thể không trầm tư chuyện này. Nếu như nói, Lý Thất Dạ là gian tế của Cửu Thánh Yêu Môn, như vậy thủ đoạn của Cửu Thánh Yêu Môn quá mức phách lối, quá mức khoa trương! Trọng yếu hơn là, thái độ của Úc Hà, không giống như là giả vờ!
Khiến Đại trưởng lão không khỏi nghĩ lại, nếu như Lý Thất Dạ thực tình muốn Đế thuật hoặc Tiên Đế Bảo khí của Tẩy Nhan Cổ Phái, hắn cầm Tẩy Nhan Cổ Lệnh, có thể không cần tới làm gian tế! Lệnh này là Tam Quỷ Gia tự nguyện cho hắn, nếu như Lý Thất Dạ nắm lệnh này đòi Đế thuật hoặc Tiên Đế Bảo khí, Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không thể tránh được, trừ khi bọn hắn không muốn tuân thủ tổ huấn!
Trên thực tế, Tẩy Nhan Cổ Phái còn có Tiên Đế Bảo khí hay không, còn có bao nhiêu Đế thuật, trong nội tâm Đại trưởng lão nhất thanh nhị sở!
- Ở bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái, ta xem như người thân phận già nhất, đáng tiếc, ta thiên phú có hạn, không cách nào vãn hồi xu hướng suy tàn của Tẩy Nhan Cổ Phái.
Đại trưởng lão nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:
- Ta không tin kỳ tích, nhưng mà, ta hi vọng ngươi là một kỳ tích, hoặc là tổ sư không nguyện ý để thượng thiên diệt Tẩy Nhan Cổ Phái ta, không dám nói hi vọng ngươi quật khởi Tẩy Nhan Cổ Phái, ta hi vọng ngươi mượn quan hệ Cửu Thánh Yêu Môn bảo trụ Tẩy Nhan Cổ Phái!
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói ra:
- Đại trưởng lão coi trọng ta như vậy, chuyện này thật sự là để cho ta thụ sủng nhược kinh.
Đương nhiên, Đại trưởng lão sẽ không tin tưởng Lý Thất Dạ, hắn căn bản cũng không có bộ dáng thụ sủng nhược kinh, có điều, cái này đã không trọng yếu.
Lý Thất Dạ cười nói ra:
- Đại trưởng lão đem tiền đặt cược áp ở trên người của ta, lại không áp ở trên người chưởng môn, chuyện này thực sự để cho ta hiếu kỳ, cái này tại sao vậy chứ?
Rất rõ ràng, Cổ trưởng lão làm Đại trưởng lão rất không nguyện ý nhắc tới chưởng môn Tô Ung Hoàng, nhưng mà cuối cùng, hắn nhìn Lý Thất Dạ, trầm giọng nói ra:
- Thất Dạ, nếu như nói, lai lịch của ngươi không rõ, như vậy, lai lịch của chưởng môn nhân không phải ta cam tâm tình nguyện nhìn thấy!
Một câu của Đại trưởng lão, lại có vô số văn chương! Tô Ung Hoàng là chưởng môn đời trước, cũng là sư phụ hắn chỉ định truyền nhân, vì sao Đại trưởng lão lại đối với Tô Ung Hoàng không chào đón như thế?
- Hiện tại, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta ai ngồi chức chưởng môn, đã không trọng yếu, chúng ta đã sắp thành người sa cơ thất thế, chức chưởng môn không có gì phải tranh .
Đại trưởng lão rõ ràng không nguyện ý nói chuyện nhiều về Tô Ung Hoàng, hắn trầm giọng nói ra:
- Nhưng mà, ta không hi vọng Nhị trưởng lão ngồi trên chức chưởng môn!
Đại trưởng lão đột nhiên nói với mình như vậy, khiến Lý Thất Dạ có hứng thú, nói như vậy, không phải tâm phúc, sẽ không dễ dàng nói, nhưng mà, Đại trưởng lão lại nói với hắn.
- Nhị trưởng lão cũng không tệ, nghe nói Nhị trưởng lão tại lúc còn trẻ, tư chất cũng không tệ, ở bên trong trưởng lão, đạo hạnh của Nhị trưởng lão chỉ kém ngươi.
Lý Thất Dạ khoan thai nói.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com