Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4447
Đó chính là quái vật khổng lồ, hắn đứng ở nơi đó giống như ma sơn, không ai có thể vượt qua.
Quái vật khổng lồ không biết là sinh vật gì, toàn thân hắn bị trường bào to lớn che khuất, trường bào rất rách nát, thậm chí làm cho người ta hoài nghi hắn nhặt được ở đâu đó.
Nhưng trường bào rách nát lại là tiên vật vô thượng, thế gian không ai có thể có được.
Tay của quái vật khổng lồ cầm liêm đao giống như lưỡi liềm của tử thần, tùy thời có thể thu hoạch tánh mạng tất cả mọi người, hơn nữa, liêm đao như vậy cắt xuống, có thể lập tức thu hoạch tánh mạng hàng tỉ sinh linh.
Dưới liêm đao như thế, mặc kệ ngươi là Thuỷ tổ hay là tồn tại vô địch, ngươi sẽ bị liêm đao chém giết.
Ánh mắt quái vật khổng lồ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, thời điểm ánh mắt đó quan sát Lý Thất Dạ, ánh mắt hắn là ánh sáng duy nhất của thế gian.
Đối mặt vô thượng khủng bố, người nào bị ánh mắt của hắn chiếu vào, cho dù ngươi mạnh hơn nữa cũng rung động và bị áp chế linh hồn, Lý Thất Dạ đứng sừng sững bất động, thản nhiên đối mặt với ánh mắt của hắn.
Cho dù ánh mắt của vô thượng khủng bố có thể lập tức nhiếp hồn phách của người đối diện, nhưng đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn không bị ảnh hưởng.
Đối mặt tồn tại vô thượng khủng bố, Lý Thất Dạ cười nói:
- Không, ta không phải khách đến thăm, ta tới trảm đầu chó của các ngươi, nhớ kỹ, ta tên là Lý Thất Dạ, đệ nhất hung nhân! Ta chính là người kết liễu các ngươi! Cũng là cái tên duy nhất các ngươi cần phải nhớ kỹ, ta, chính là nỗi sợ hãi của các ngươi!
Lúc này có một âm thanh vang lên, một bàn tay che khuất hư không xuất hiện, lúc này có một tồn tại khủng bố khác thức tỉnh.
Bàn tay của vô thượng khủng bố dựng thẳng, bàn tay của hắn có thể che khuất tất cả, ngăn cản tất cả ánh mắt, làm cho không người nào có thể nhìn thấy dáng vẻ của hắn là gì.
- Sợ hãi là cái gì!
Bàn tay của vô thượng khủng bố có thể miệng phun tiếng người, nhưng thần niệm lại truyền tới rất rõ ràng.
- Màu mỡ!
Ánh mắt của vô thượng khủng bố kia nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hắn thèm chảy nước miếng, nói:
- Không nhớ rõ lần ăn cuối cùng cách hiện tại bao lâu.
- Đúng là vô cùng màu mỡ, lịch luyện ngàn vạn năm, chân mệnh vô thượng, đạo tâm điên cuồng, tiếp xúc chín đại Thiên Thư, chín đại Thiên Bảo! Màu mỡ đến mức không gì sánh kịp, có thể ăn no nê.
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao trong tay cũng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Thời điểm hắn nói ra lời này, không cần nhìn vẻ mặt của hắn cũng có thể tưởng tượng ra hắn thèm chảy nước miếng, nước miếng chảy ròng.
- Thêm ta một suất.
Vào lúc này, vô thượng khủng bố thứ ba xuất hiện, hắn giống như u linh nhưng kết trong hư không, vô thượng khủng bố này hoàn toàn dung nhập vào hư không, không cách nào thấy rõ hình thái của hắn, cũng không cách nào biết rõ hắn lớn thế nào, thời điểm vô thượng khủng bố này xuất hiện, hắn có ba con mắt vô cùng quỷ dị, con mắt thứ ba trắng dã giống như tử vật.
Ba vô thượng khủng bố xuất hiện trong thế giới này, bọn họ không tỏa ra khí tức kinh thiên, bọn họ cũng không bộc phát lực lượng vô địch.
Nhưng thời điểm bọn họ vừa hiện thân, tất cả người trên thế gian vô cùng nhỏ bé, không cần đi hoài nghi, chỉ cần bọn họ há miệng ra đã có thể nuốt Tam Tiên giới, Cửu giới, thập tam châu.
Không hề nghi ngờ, một khi bọn họ xuất hiện trong phàm thế, mặc kệ thế giới đó lớn cỡ nào cũng biến thành đồ ăn của bọn họ, mặc kệ Tiên Đế cường đại ra sao, Thuỷ tổ mạnh mẽ cỡ nào, tất cả đều là mỹ vị!
Chỉ cần nhìn thấy bọn họ, không cần cảm nhận lực lượng của bọn họ tỏa ra, ngươi sẽ sợ vỡ mật, ngươi sẽ sợ hồn phi phách tán.
- Thật là mỹ vị.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta cũng muốn ăn no nê, nếu như ăn các ngươi, ta tin tưởng đây là đại bổ, nhưng ta không có ý định ăn các ngươi.
- Vậy ngươi ý định như thế nào?
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao nhìn Lý Thất Dạ, từ từ nói, giọng nói của hắn không có cảm tình, yên tĩnh như giếng nước, trăm ngàn vạn năm qua đều như thế, có lẽ, đối với bọn họ mà nói, thời gian không có ý nghĩa.
- Trảm các ngươi!
Lý Thất Dạ cười nói:
- Các ngươi không phải vẫn muốn xuống dưới sao? Ta sẽ đưa các ngươi xuống dưới, lúc đó chẳng phải hoàn thành tâm nguyện của các ngươi sao?
- Cũng đúng.
Vô thượng khủng bố có ba mắt nói ra:
- Trảm chúng ta, đúng là có cơ hội đi xuống dưới.
- Thú vị, chúng ta tử vong, chỉ sợ thế giới của ngươi không thừa nhận nổi.
Vô thượng khủng bố hình dáng bàn tay cười nói, tiếng cười của hắn rất quỷ dị.
- Đúng là trả cái giá lớn.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Một thi thể hư thối sẽ làm vùng đất hôi thối, nó lại có thể làm vùng đất đó có thêm dinh dưỡng, sẽ có cây cối khỏe mạnh xuất hiện.
- Ngươi muốn gì?
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao nhìn thẳng Lý Thất Dạ, dường như muốn hiểu rõ đạo tâm của Lý Thất Dạ:
- Ngươi ôm mục đích gì khi đi tới nơi này?
- Không, ta không quan tâm nơi này có gì.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Mục đích ta tới đây là trảm các ngươi!
- Trảm chúng ta?
Vô thượng khủng bố bàn tay to lớn nhìn Lý Thất Dạ, cười to, hắn nói ra:
- Bằng một mình ngươi cũng muốn trảm chúng ta? Dù ngươi rất mạnh.
- Không, hắn thật sự rất mạnh, hắn có Thái Sơ nguyên mệnh!
Vào lúc đó, trong thế giới này lại có giọng nói vang lên.
Ánh mắt của vô thượng khủng bố ba mắt tỏa sáng, thời điểm này ánh mắt của bọn họ là ánh sáng duy nhất.
Ánh mắt đáng sợ như muốn nhìn thấu Lý Thất Dạ, ánh mắt đó có thể làm Đại Đế tan thành mây khói, ánh mắt làm tất cả cường giả yếu hơn bọn họ biến thành con kiến hôi.
- Chúng ta chủ quan, đúng là Thái Sơ nguyên mệnh.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, cuối cùng vô thượng khủng bố ba mắt nói ra.
Lý Thất Dạ không để ý tới bọn họ, ánh mắt của hắn nhìn xuyên thấu tuyên cổ, nhìn xuyên qua màn đêm, cuối cùng hắn nói:
- Ngươi là người nọ sao?
Thời điểm Lý Thất Dạ vừa nói ra “người nọ”, hào khí trong thiên địa đông cứng lại, cho dù là vô thượng khủng bố ba mắt cũng ngưng trọng, dường như không muốn nhắc tới “người nọ”.
Tồn tại trong bóng tối im lặng, trên thực tế, vô thượng khủng bố trong thế giới này đều im lặng.
- Không, ta không phải.
Cuối cùng nhất, giọng nói sâu trong hắc ám đáp lời, hào khí đông cứng hòa hoãn.
- Đáng tiếc, ta muốn tới trảm hắn.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, hắn rất thản nhiên, cho dù đối mặt với tồn tại khủng bố hắn vẫn thản nhiên đối mặt với tất cả.
- Khẩu khí thật lớn, muốn trảm hắn!
Vô thượng khủng bố bàn tay kia nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hắn dò xét Lý Thất Dạ từ trên xuống dưới, hắn muốn nhìn xem Lý Thất Dạ có nội tình gì đòi trảm người nọ.
- Ngươi, không được, ngươi còn không được.
Giọng nói sâu trong hắc ám nói ra:
- Chỉ sợ, ngươi còn không thể làm gì chúng ta.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta rất chờ mong, ngươi đi ra đấu một trận không?
- Không vội, ba người kia thử thực lực của ngươi trước đã.
Giọng nói sâu trong hắc ám nói thêm:
- Hơn nữa, chúng ta cũng không lưu hành một đấu một, mỹ vị như thế phải chia sẻ, đáng tiếc, phân lượng ít một chút.
Thời điểm tồn tại sâu trong hắc ám nói thế, người khác nghe thấy sẽ sợ vỡ mật.
Trên thực tế, không chỉ giọng nói trong hắc ám muốn thế, đám vô thượng khủng bố ba mắt cũng nghĩ thế, từ đầu đến cuối, bọn họ chỉ xem Lý Thất Dạ như mỹ vị mà thôi, chính là thịt mỡ đặt trước mặt.
- Tốt, ta sẽ giết sạch các ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Các ngươi tuyệt đối là phân bón tốt nhất, tin tưởng lão tặc thiên cũng có suy nghĩ như vậy!
- Lão tặc thiên!
Giọng nói sâu trong hắc ám hừ lạnh, không nói thêm lời nào.
Lúc này, ba vô thượng khủng bố đã chậm rãi phong kín nơi này, cũng vây Lý Thất Dạ vào giữa, không hề nghi ngờ, ba người bọn họ muốn liên thủ chém giết Lý Thất Dạ.
- Lực lượng chín đại Thiên Thư, lực lượng chín đại Thiên Bảo!
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao nói ra.
Tiếng nổ lớn vang lên, vào lúc đó tử khí xuất hiện, trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ xuất hiện một cái quan tài, chỉ thấy Tử Thư mở ra.
- Chín đại Thiên Bảo!
Nhìn quan tài xuất hiện, hai vô thượng khủng bố khác ngưng trọng.
- Đúng vậy, đủ trảm các ngươi.
Lý Thất Dạ cười nói.
- Trảm chúng ta?
Vô thượng khủng bố ba mắt nói:
- Có lẽ ngươi không biết, thời điểm chúng ta giữ chúng, thế giới của các ngươi còn chưa tồn tại.
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn nói:
- Đáng tiếc, Thái Sơ tương phệ, nó nằm trong tay các ngươi không có tác dụng gì, trừ khi các ngươi không muốn sống.
- Ngươi biết không ít.
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao cảm thấy ngoài ý muốn.
Đây là bí mật tuyên cổ, bởi vì người biết bí mật này đều chết rồi, nhưng hiện tại Lý Thất Dạ lại biết bí mật này, bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.
Âm thanh “keng keng keng” vang lên, vào lúc đó, trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ xuất hiện đại đạo pháp tắc, mười hai đạo pháp tắc bảo vệ Lý Thất Dạ vào trong.
Lúc này, trên mười hai đạo pháp tắc xuất hiện ba vòng xoáy, mười hai đạo pháp tắc và ba vòng xoáy kết nối với nhau.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Quái vật khổng lồ không biết là sinh vật gì, toàn thân hắn bị trường bào to lớn che khuất, trường bào rất rách nát, thậm chí làm cho người ta hoài nghi hắn nhặt được ở đâu đó.
Nhưng trường bào rách nát lại là tiên vật vô thượng, thế gian không ai có thể có được.
Tay của quái vật khổng lồ cầm liêm đao giống như lưỡi liềm của tử thần, tùy thời có thể thu hoạch tánh mạng tất cả mọi người, hơn nữa, liêm đao như vậy cắt xuống, có thể lập tức thu hoạch tánh mạng hàng tỉ sinh linh.
Dưới liêm đao như thế, mặc kệ ngươi là Thuỷ tổ hay là tồn tại vô địch, ngươi sẽ bị liêm đao chém giết.
Ánh mắt quái vật khổng lồ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, thời điểm ánh mắt đó quan sát Lý Thất Dạ, ánh mắt hắn là ánh sáng duy nhất của thế gian.
Đối mặt vô thượng khủng bố, người nào bị ánh mắt của hắn chiếu vào, cho dù ngươi mạnh hơn nữa cũng rung động và bị áp chế linh hồn, Lý Thất Dạ đứng sừng sững bất động, thản nhiên đối mặt với ánh mắt của hắn.
Cho dù ánh mắt của vô thượng khủng bố có thể lập tức nhiếp hồn phách của người đối diện, nhưng đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn không bị ảnh hưởng.
Đối mặt tồn tại vô thượng khủng bố, Lý Thất Dạ cười nói:
- Không, ta không phải khách đến thăm, ta tới trảm đầu chó của các ngươi, nhớ kỹ, ta tên là Lý Thất Dạ, đệ nhất hung nhân! Ta chính là người kết liễu các ngươi! Cũng là cái tên duy nhất các ngươi cần phải nhớ kỹ, ta, chính là nỗi sợ hãi của các ngươi!
Lúc này có một âm thanh vang lên, một bàn tay che khuất hư không xuất hiện, lúc này có một tồn tại khủng bố khác thức tỉnh.
Bàn tay của vô thượng khủng bố dựng thẳng, bàn tay của hắn có thể che khuất tất cả, ngăn cản tất cả ánh mắt, làm cho không người nào có thể nhìn thấy dáng vẻ của hắn là gì.
- Sợ hãi là cái gì!
Bàn tay của vô thượng khủng bố có thể miệng phun tiếng người, nhưng thần niệm lại truyền tới rất rõ ràng.
- Màu mỡ!
Ánh mắt của vô thượng khủng bố kia nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hắn thèm chảy nước miếng, nói:
- Không nhớ rõ lần ăn cuối cùng cách hiện tại bao lâu.
- Đúng là vô cùng màu mỡ, lịch luyện ngàn vạn năm, chân mệnh vô thượng, đạo tâm điên cuồng, tiếp xúc chín đại Thiên Thư, chín đại Thiên Bảo! Màu mỡ đến mức không gì sánh kịp, có thể ăn no nê.
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao trong tay cũng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Thời điểm hắn nói ra lời này, không cần nhìn vẻ mặt của hắn cũng có thể tưởng tượng ra hắn thèm chảy nước miếng, nước miếng chảy ròng.
- Thêm ta một suất.
Vào lúc này, vô thượng khủng bố thứ ba xuất hiện, hắn giống như u linh nhưng kết trong hư không, vô thượng khủng bố này hoàn toàn dung nhập vào hư không, không cách nào thấy rõ hình thái của hắn, cũng không cách nào biết rõ hắn lớn thế nào, thời điểm vô thượng khủng bố này xuất hiện, hắn có ba con mắt vô cùng quỷ dị, con mắt thứ ba trắng dã giống như tử vật.
Ba vô thượng khủng bố xuất hiện trong thế giới này, bọn họ không tỏa ra khí tức kinh thiên, bọn họ cũng không bộc phát lực lượng vô địch.
Nhưng thời điểm bọn họ vừa hiện thân, tất cả người trên thế gian vô cùng nhỏ bé, không cần đi hoài nghi, chỉ cần bọn họ há miệng ra đã có thể nuốt Tam Tiên giới, Cửu giới, thập tam châu.
Không hề nghi ngờ, một khi bọn họ xuất hiện trong phàm thế, mặc kệ thế giới đó lớn cỡ nào cũng biến thành đồ ăn của bọn họ, mặc kệ Tiên Đế cường đại ra sao, Thuỷ tổ mạnh mẽ cỡ nào, tất cả đều là mỹ vị!
Chỉ cần nhìn thấy bọn họ, không cần cảm nhận lực lượng của bọn họ tỏa ra, ngươi sẽ sợ vỡ mật, ngươi sẽ sợ hồn phi phách tán.
- Thật là mỹ vị.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta cũng muốn ăn no nê, nếu như ăn các ngươi, ta tin tưởng đây là đại bổ, nhưng ta không có ý định ăn các ngươi.
- Vậy ngươi ý định như thế nào?
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao nhìn Lý Thất Dạ, từ từ nói, giọng nói của hắn không có cảm tình, yên tĩnh như giếng nước, trăm ngàn vạn năm qua đều như thế, có lẽ, đối với bọn họ mà nói, thời gian không có ý nghĩa.
- Trảm các ngươi!
Lý Thất Dạ cười nói:
- Các ngươi không phải vẫn muốn xuống dưới sao? Ta sẽ đưa các ngươi xuống dưới, lúc đó chẳng phải hoàn thành tâm nguyện của các ngươi sao?
- Cũng đúng.
Vô thượng khủng bố có ba mắt nói ra:
- Trảm chúng ta, đúng là có cơ hội đi xuống dưới.
- Thú vị, chúng ta tử vong, chỉ sợ thế giới của ngươi không thừa nhận nổi.
Vô thượng khủng bố hình dáng bàn tay cười nói, tiếng cười của hắn rất quỷ dị.
- Đúng là trả cái giá lớn.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Một thi thể hư thối sẽ làm vùng đất hôi thối, nó lại có thể làm vùng đất đó có thêm dinh dưỡng, sẽ có cây cối khỏe mạnh xuất hiện.
- Ngươi muốn gì?
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao nhìn thẳng Lý Thất Dạ, dường như muốn hiểu rõ đạo tâm của Lý Thất Dạ:
- Ngươi ôm mục đích gì khi đi tới nơi này?
- Không, ta không quan tâm nơi này có gì.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Mục đích ta tới đây là trảm các ngươi!
- Trảm chúng ta?
Vô thượng khủng bố bàn tay to lớn nhìn Lý Thất Dạ, cười to, hắn nói ra:
- Bằng một mình ngươi cũng muốn trảm chúng ta? Dù ngươi rất mạnh.
- Không, hắn thật sự rất mạnh, hắn có Thái Sơ nguyên mệnh!
Vào lúc đó, trong thế giới này lại có giọng nói vang lên.
Ánh mắt của vô thượng khủng bố ba mắt tỏa sáng, thời điểm này ánh mắt của bọn họ là ánh sáng duy nhất.
Ánh mắt đáng sợ như muốn nhìn thấu Lý Thất Dạ, ánh mắt đó có thể làm Đại Đế tan thành mây khói, ánh mắt làm tất cả cường giả yếu hơn bọn họ biến thành con kiến hôi.
- Chúng ta chủ quan, đúng là Thái Sơ nguyên mệnh.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, cuối cùng vô thượng khủng bố ba mắt nói ra.
Lý Thất Dạ không để ý tới bọn họ, ánh mắt của hắn nhìn xuyên thấu tuyên cổ, nhìn xuyên qua màn đêm, cuối cùng hắn nói:
- Ngươi là người nọ sao?
Thời điểm Lý Thất Dạ vừa nói ra “người nọ”, hào khí trong thiên địa đông cứng lại, cho dù là vô thượng khủng bố ba mắt cũng ngưng trọng, dường như không muốn nhắc tới “người nọ”.
Tồn tại trong bóng tối im lặng, trên thực tế, vô thượng khủng bố trong thế giới này đều im lặng.
- Không, ta không phải.
Cuối cùng nhất, giọng nói sâu trong hắc ám đáp lời, hào khí đông cứng hòa hoãn.
- Đáng tiếc, ta muốn tới trảm hắn.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, hắn rất thản nhiên, cho dù đối mặt với tồn tại khủng bố hắn vẫn thản nhiên đối mặt với tất cả.
- Khẩu khí thật lớn, muốn trảm hắn!
Vô thượng khủng bố bàn tay kia nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hắn dò xét Lý Thất Dạ từ trên xuống dưới, hắn muốn nhìn xem Lý Thất Dạ có nội tình gì đòi trảm người nọ.
- Ngươi, không được, ngươi còn không được.
Giọng nói sâu trong hắc ám nói ra:
- Chỉ sợ, ngươi còn không thể làm gì chúng ta.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta rất chờ mong, ngươi đi ra đấu một trận không?
- Không vội, ba người kia thử thực lực của ngươi trước đã.
Giọng nói sâu trong hắc ám nói thêm:
- Hơn nữa, chúng ta cũng không lưu hành một đấu một, mỹ vị như thế phải chia sẻ, đáng tiếc, phân lượng ít một chút.
Thời điểm tồn tại sâu trong hắc ám nói thế, người khác nghe thấy sẽ sợ vỡ mật.
Trên thực tế, không chỉ giọng nói trong hắc ám muốn thế, đám vô thượng khủng bố ba mắt cũng nghĩ thế, từ đầu đến cuối, bọn họ chỉ xem Lý Thất Dạ như mỹ vị mà thôi, chính là thịt mỡ đặt trước mặt.
- Tốt, ta sẽ giết sạch các ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Các ngươi tuyệt đối là phân bón tốt nhất, tin tưởng lão tặc thiên cũng có suy nghĩ như vậy!
- Lão tặc thiên!
Giọng nói sâu trong hắc ám hừ lạnh, không nói thêm lời nào.
Lúc này, ba vô thượng khủng bố đã chậm rãi phong kín nơi này, cũng vây Lý Thất Dạ vào giữa, không hề nghi ngờ, ba người bọn họ muốn liên thủ chém giết Lý Thất Dạ.
- Lực lượng chín đại Thiên Thư, lực lượng chín đại Thiên Bảo!
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao nói ra.
Tiếng nổ lớn vang lên, vào lúc đó tử khí xuất hiện, trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ xuất hiện một cái quan tài, chỉ thấy Tử Thư mở ra.
- Chín đại Thiên Bảo!
Nhìn quan tài xuất hiện, hai vô thượng khủng bố khác ngưng trọng.
- Đúng vậy, đủ trảm các ngươi.
Lý Thất Dạ cười nói.
- Trảm chúng ta?
Vô thượng khủng bố ba mắt nói:
- Có lẽ ngươi không biết, thời điểm chúng ta giữ chúng, thế giới của các ngươi còn chưa tồn tại.
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn nói:
- Đáng tiếc, Thái Sơ tương phệ, nó nằm trong tay các ngươi không có tác dụng gì, trừ khi các ngươi không muốn sống.
- Ngươi biết không ít.
Vô thượng khủng bố cầm liêm đao cảm thấy ngoài ý muốn.
Đây là bí mật tuyên cổ, bởi vì người biết bí mật này đều chết rồi, nhưng hiện tại Lý Thất Dạ lại biết bí mật này, bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.
Âm thanh “keng keng keng” vang lên, vào lúc đó, trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ xuất hiện đại đạo pháp tắc, mười hai đạo pháp tắc bảo vệ Lý Thất Dạ vào trong.
Lúc này, trên mười hai đạo pháp tắc xuất hiện ba vòng xoáy, mười hai đạo pháp tắc và ba vòng xoáy kết nối với nhau.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook