Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4360
Tả Ngạn Thuỷ tổ cũng không tức giận, nói ra:
- Tiền bối lời ấy, ta cũng không có biện pháp, nhưng mà, hôm nay chúng ta phải san bằng Quang Minh Thánh Viện.
Với tư cách Thuỷ tổ, Tả Ngạn Thuỷ tổ nói lời này không phải khẩu xuất cuồng ngôn, người trong thiên hạ đều biết, nếu Quang Minh Thánh Viện không còn đòn sát thủ, đã thật sự khó tránh khỏi một kiếp.
- Hắc, tin tưởng không nhỏ.
Đại Hắc Ngưu lạnh lùng nói:
- Ta khuyên ngươi một câu, thức thời, hiện tại mang theo đám gà đất chó kiểng của các ngươi rời khỏi Tiên Thống giới, nếu không, đến lúc đó đã chậm rồi.
Tả Ngạn Thuỷ tổ rất chân thành, nói:
- Tiền bối cường đại, Tả Ngạn biết rõ trong lòng, nhưng mà tiền bối chỉ sợ không khác gì một cây chẳng chống vững nhà, cho dù tiền bối liên hợp tất cả mọi người ngăn cản chúng ta, nhưng tiền bối và Quang Minh Thánh Viện có thể đở nổi ta và các vị đạo huynh sao?
Nói đến đây, Tả Ngạn Thuỷ tổ nhìn sang ba chi hạm đội khác.
Hắn vừa nói ra lời này, nội tâm các lão tổ Quang Minh Thánh Viện lạnh buốt, cho dù là lão tổ, Trường Tồn cũng sợ hãi.
Người trong thiên hạ trong suy nghĩ, Quang Minh Thánh Viện thật sự cường đại, có lẽ Quang Minh Thánh Viện có thể đở nổi Tả Ngạn Thuỷ tổ, nhưng mà, hiện tại Bát Bảo Thuỷ tổ, Phi Thiền Thủy tổ, Văn Trúc Thuỷ tổ đã tiêu diệt xong ba đạo thống như Kim Biến Thần Đình, lúc này bọn họ đã thu binh.
Nếu lúc này Bát Bảo Thuỷ tổ phái hạm đội đến đây trợ giúp Tả Ngạn Thuỷ tổ, chỉ sợ Quang Minh Thánh Viện cường đại hơn nữa, nội tình sâu hơn, chỉ sợ cũng không cản nổi bốn chi hạm đội.
Nghĩ đến bốn vị Thuỷ tổ suất lĩnh hạm đội tấn công Quang Minh Thánh Viện, người trong thiên hạ hít khí lạnh, cường địch đáng sợ như thế, chỉ sợ Quang Minh Thánh Viện nhất định sẽ tan thành mây khói.
- Có nên trợ giúp Quang Minh Thánh Viện hay không.
Lúc này, cho dù là lão tổ đạo thống không có giao tình với Quang Minh Thánh Viện cũng do dự, muốn trợ giúp Quang Minh Thánh Viện.
Dù sao, hiện tại ai cũng có thể nhìn ra, Quang Minh Thánh Viện là một trong số ít đạo thống trong Tiên Thống giới có thể ngăn cản bước chân của địch nhân, nếu như Quang Minh Thánh Viện đều bị tiêu diệt, thử nghĩ xem, đương thời còn có đạo thống nào có thể ngăn cản cường địch.
- Chúng ta nên điều binh đi trợ giúp.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít đạo thống thương lượng với nhau, cho dù là đạo thống có khúc mắc với Quang Minh Thánh Viện cũng thương lượng trợ giúp Quang Minh Thánh Viện.
- Ngươi thử xem.
Đại Hắc Ngưu cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Nên nói, bản soái ngưu cũng đã nói, đến lúc đó, ngươi bị người ta chém giết, đừng trách ta không nhắc nhở một tiếng.
- Đa tạ tiền bối.
Tả Ngạn Thuỷ tổ nói:
- Năm đó được tiền bối chỉ điểm, đáng tiếc, Tả Ngạn ngu dốt, hôm nay Tả Ngạn mang binh đến đây, thật hổ thẹn. Nhưng quân lệnh khó trái, Tả Ngạn đắc tội.
- Tự gây nghiệt, không thể sống.
Đại Hắc Ngưu lạnh lùng nói một câu, hắn chẳng thèm ngó tới Tả Ngạn Thuỷ tổ.
Nhìn thấy cảnh này, nội tâm người trong thiên hạ sợ hãi, thử nghĩ xem, năm đó Tả Ngạn Thuỷ tổ đã từng được Đại Hắc Ngưu chỉ điểm, đây chính là đại ân, hôm nay Tả Ngạn Thuỷ tổ lại mang binh đến đây đánh Quang Minh Thánh Viện, chuyện như thế, không ít người hoảng hốt.
Nhưng so với Bát Bảo đạo thống, Phi Thiền Thủy tổ đang tự diệt đạo thống của chính mình, tự tay giết chóc con cháu của mình, Tả Ngạn Thuỷ tổ mang binh đánh Quang Minh Thánh Viện cũng không có gì.
- Tiền bối, đắc tội.
Lúc này Tả Ngạn Thuỷ tổ ôm quyền, từ từ nói:
- Hôm nay Tả Ngạn không biết tự lượng sức mình, muốn thỉnh giáo tiền bối, kính xin tiền bối chỉ giáo.
Nghe Tả Ngạn Thuỷ tổ khiêu chiến Đại Hắc Ngưu, tất cả người trong thiên hạ ngừng thở, tất cả mọi người hiểu rõ, nếu Đại Hắc Ngưu vẫn còn, Quang Minh Thánh Viện sẽ có hi vọng.
Cho nên, Tả Ngạn Thuỷ tổ không đánh bại Đại Hắc Ngưu, việc này chắc chắn sẽ thành mấu chốt của thành bại.
Tất cả mọi người đều hiểu, mặc dù Đại Hắc Ngưu đã từng chỉ điểm Tả Ngạn Thuỷ tổ, nhưng Tả Ngạn Thuỷ tổ hôm nay đã không phải chuyện đùa, với tư cách một Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, có thể nói hắn có được tư cách khiêu chiến bất cứ kẻ nào.
- Đánh thì đánh, chả lẽ lại sợ ngươi.
Đại Hắc Ngưu cười lạnh, hắn hung hăng càn quấy nói:
- Phóng ngựa tới đây, xem ngươi học được bao nhiêu tài năng từ đám yêu ma quỷ quái kia, nhìn xem ngươi có hung hăng như ngươi nói hay không.
Vào lúc này, Đại Hắc Ngưu đã đứng trên Thánh Sơn, thời điểm được dãy núi bao quanh, lực lượng Đại Hắc Ngưu càng đủ.
Dù sao, Thánh Sơn là nhà hắn, là sân nhà, trong Thánh Sơn, hắn có thể phát huy thực lực càng cường đại hơn.
- Tả Ngạn đắc tội.
Tả Ngạn Thuỷ tổ ôm quyền, sau đó hai tay chậm rãi nắm chặc, tiếng nổ ầm ầm vang lên, hai tay Tả Ngạn Thuỷ tổ vừa nắm thành quyền, nội tâm mọi người rung động, bất cứ người nào cũng nhìn ra Tả Ngạn Thuỷ tổ tích lũy lực lượng vào trong lòng bàn tay, hình như hắn nắm chặt đầu như thế, toàn bộ Tiên Thống giới đều bị hắn nắm trong tay.
Đối mặt Tả Ngạn Thuỷ tổ, Đại Hắc Ngưu miệng nói hung hăng càn quấy, nhưng Đại Hắc Ngưu lại không dám khinh thường chút nào, hắn biết rõ đối mặt với Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống là có ý nghĩa như thế nào.
Lúc này, lồng ngực Đại Hắc Ngưu sáng lên, giống như một tia lạc ấn sáng lên, khắc lên toàn thân của hắn, trong khoảng thời gian ngắn, toàn thân hắn che kín đạo vân, mỗi một đạo vân đều sáng rực giống như thủy tinh.
Thời điểm toàn thân Đại Hắc Ngưu sáng rực, Thánh Sơn cũng tỏa ra hào quang, lúc này, chỉ thấy dãy núi Thánh Sơn đều phát sáng, mỗi một tấc thổ địa trên Thánh Sơn đều là đạo vân giao thoa.
Vào lúc này, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện ra, trên người Đại Hắc Ngưu đang xuất hiện đạo vân giao thoa giống như đúc thổ địa của Thánh Sơn.
Khi đạo vân toàn thân Đại Hắc Ngưu tỏa ra hào quang giống Thánh Sơn, tất cả hào quang bao phủ Đại Hắc Ngưu, Đại Hắc Ngưu chậm rãi dung hợp làm một thể với Thánh Sơn.
- Oanh, oanh, oanh!
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Thánh Sơn nổ vang, trong âm thanh nổ vang, pháp tắc đại đạo phóng lên trời, pháp tắc đại đạo phun ra từ bùn đất của Thánh Sơn.
Mỗi một đầu đại đạo pháp tắc đều cổ xưa, hỗn độn quấn quanh, cũng tỏa ra khí tức thần bí và thương cổ, dường như mỗi một tấc thổ địa Thánh Sơn đã được tiên nhân chúc phúc từ thời viễn cổ.
Âm thanh keng keng keng vang lên, vào lúc này, pháp tắc bao phủ toàn thân Đại Hắc Ngưu, đạo văn đan xen tạo thành áo giáp trên người Đại Hắc Ngưu.
Đại Hắc Ngưu mặc áo giáp khắp toàn thân, lúc này hắn thần tuấn và vô song, thậm chí trên người hắn sinh ra tiên khí, dường như hắn đến từ Tiên giới xa xôi.
Cho nên, thời điểm tiên khí bao phủ toàn thân Đại Hắc Ngưu, mọi người đã quên đi Đại Hắc Ngưu bình thường mở miệng nói hưu nói vượn thế nào, miệng đầy lời thô tục ra sao, Đại Hắc Ngưu lúc này cho người ta cảm giác như thành tiên.
- Ùm...ụm bò....ò...
Đại Hắc Ngưu rống to một tiếng, tiếng trâu rống vang vọng thiên địa.
- Đắc tội. Tả Ngạn Thuỷ tổ từ từ nói ra, lời nói vừa rơi xuống, hai đấm oanh ra đến.
- Hãi Lãng Quyền ——
Tả Ngạn Thuỷ tổ thét dài, hắn xuất quyền kinh thiên động địa, thiên địa như bị nhấc lên cao hơn, cho dù là không gian hay thời gian, tất cả đều uốn cong trước quyền kình, chúng trọng điệp tạo thành sóng to gió lớn.
Một quyền bá đạo như vậy, bất cứ kẻ nào nhìn thấy cũng sợ hãi, nói không quá lời, nếu trúng một quyền như thế, một đạo thống sẽ tan thành mây khói.
Quyền lên, sóng kinh thiên, đối mặt một quyền kinh thế hãi tục như thế, Đại Hắc Ngưu không sợ.
- Ùm...ụm bò....ò...
Hai sừng hắn tỏa sáng giống như hai thanh thần đao ra khỏi vỏ, chỉ trong nháy mắt, hai sừng của Đại Hắc Ngưu chiếu sáng thiên địa giống như thần đao chiếu sáng cửu châu.
Đây rõ ràng là sừng trâu, nhưng lúc này nó lại làm người ta có cảm giác như thanh đao độc nhất vô nhị.
Thời điểm sừng trâu bổ xuống, người trong thiên hạ hoảng hốt, trên hai sừng có khí tức hỗn độn bao phủ.
Hai sừng chém mạnh về phía trước, tiếng nổ oanh, oanh, oanh vang lên không dứt bên tai, chỉ trong một chớp mắt, quyền kình bộc phát hàng tỉ gợn sóng.
Cảnh tượng vô cùng rung động, giống như sóng to gió lớn có thể chém mọi thứ thành nhiều khúc.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, hai sừng như thần đao cứng rắn va chạm với quyền kình, tiếng nổ vang vọng thiên địa, giống như có hàng tỉ mặt trời nổ tung.
Va chạm một chiêu như thế, không biết bao nhiêu người không thể thừa nhận nổi, lập tức bị chấn điếc, thậm chí có người bị tiếng nổ đánh thành huyết vụ.
Một kích như thế quá mức sợ, làm cho thiên địa run rẩy.
Chỉ một kích vừa rồi, Đại Hắc Ngưu lùi lại vài bước, nhìn ra được, Tả Ngạn Thuỷ tổ thật sự rất cường đại, với tư cách Thuỷ tổ, hắn không chỉ đối chiến với Đại Hắc Ngưu, hắn còn bức lui Đại Hắc Ngưu.
Lúc này, hai sừng của Đại Hắc Ngưu ngăn cản hai quyền như sóng to gió lớn của Tả Ngạn Thuỷ tổ, hai vai hắn chấn động, thân thể lùi về phía sau.
Dưới áp lực từ hai đấm của Tả Ngạn Thuỷ tổ, thân thể Đại Hắc Ngưu đứng không vững, hắn trượt dài về phía sau, bùn đất văng tung tóe.
- Không địch lại sao?
Nhìn thấy Đại Hắc Ngưu bị hai đấm của Tả Ngạn Thuỷ tổ đánh lui, mọi người hít khí lạnh.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Tiền bối lời ấy, ta cũng không có biện pháp, nhưng mà, hôm nay chúng ta phải san bằng Quang Minh Thánh Viện.
Với tư cách Thuỷ tổ, Tả Ngạn Thuỷ tổ nói lời này không phải khẩu xuất cuồng ngôn, người trong thiên hạ đều biết, nếu Quang Minh Thánh Viện không còn đòn sát thủ, đã thật sự khó tránh khỏi một kiếp.
- Hắc, tin tưởng không nhỏ.
Đại Hắc Ngưu lạnh lùng nói:
- Ta khuyên ngươi một câu, thức thời, hiện tại mang theo đám gà đất chó kiểng của các ngươi rời khỏi Tiên Thống giới, nếu không, đến lúc đó đã chậm rồi.
Tả Ngạn Thuỷ tổ rất chân thành, nói:
- Tiền bối cường đại, Tả Ngạn biết rõ trong lòng, nhưng mà tiền bối chỉ sợ không khác gì một cây chẳng chống vững nhà, cho dù tiền bối liên hợp tất cả mọi người ngăn cản chúng ta, nhưng tiền bối và Quang Minh Thánh Viện có thể đở nổi ta và các vị đạo huynh sao?
Nói đến đây, Tả Ngạn Thuỷ tổ nhìn sang ba chi hạm đội khác.
Hắn vừa nói ra lời này, nội tâm các lão tổ Quang Minh Thánh Viện lạnh buốt, cho dù là lão tổ, Trường Tồn cũng sợ hãi.
Người trong thiên hạ trong suy nghĩ, Quang Minh Thánh Viện thật sự cường đại, có lẽ Quang Minh Thánh Viện có thể đở nổi Tả Ngạn Thuỷ tổ, nhưng mà, hiện tại Bát Bảo Thuỷ tổ, Phi Thiền Thủy tổ, Văn Trúc Thuỷ tổ đã tiêu diệt xong ba đạo thống như Kim Biến Thần Đình, lúc này bọn họ đã thu binh.
Nếu lúc này Bát Bảo Thuỷ tổ phái hạm đội đến đây trợ giúp Tả Ngạn Thuỷ tổ, chỉ sợ Quang Minh Thánh Viện cường đại hơn nữa, nội tình sâu hơn, chỉ sợ cũng không cản nổi bốn chi hạm đội.
Nghĩ đến bốn vị Thuỷ tổ suất lĩnh hạm đội tấn công Quang Minh Thánh Viện, người trong thiên hạ hít khí lạnh, cường địch đáng sợ như thế, chỉ sợ Quang Minh Thánh Viện nhất định sẽ tan thành mây khói.
- Có nên trợ giúp Quang Minh Thánh Viện hay không.
Lúc này, cho dù là lão tổ đạo thống không có giao tình với Quang Minh Thánh Viện cũng do dự, muốn trợ giúp Quang Minh Thánh Viện.
Dù sao, hiện tại ai cũng có thể nhìn ra, Quang Minh Thánh Viện là một trong số ít đạo thống trong Tiên Thống giới có thể ngăn cản bước chân của địch nhân, nếu như Quang Minh Thánh Viện đều bị tiêu diệt, thử nghĩ xem, đương thời còn có đạo thống nào có thể ngăn cản cường địch.
- Chúng ta nên điều binh đi trợ giúp.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít đạo thống thương lượng với nhau, cho dù là đạo thống có khúc mắc với Quang Minh Thánh Viện cũng thương lượng trợ giúp Quang Minh Thánh Viện.
- Ngươi thử xem.
Đại Hắc Ngưu cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Nên nói, bản soái ngưu cũng đã nói, đến lúc đó, ngươi bị người ta chém giết, đừng trách ta không nhắc nhở một tiếng.
- Đa tạ tiền bối.
Tả Ngạn Thuỷ tổ nói:
- Năm đó được tiền bối chỉ điểm, đáng tiếc, Tả Ngạn ngu dốt, hôm nay Tả Ngạn mang binh đến đây, thật hổ thẹn. Nhưng quân lệnh khó trái, Tả Ngạn đắc tội.
- Tự gây nghiệt, không thể sống.
Đại Hắc Ngưu lạnh lùng nói một câu, hắn chẳng thèm ngó tới Tả Ngạn Thuỷ tổ.
Nhìn thấy cảnh này, nội tâm người trong thiên hạ sợ hãi, thử nghĩ xem, năm đó Tả Ngạn Thuỷ tổ đã từng được Đại Hắc Ngưu chỉ điểm, đây chính là đại ân, hôm nay Tả Ngạn Thuỷ tổ lại mang binh đến đây đánh Quang Minh Thánh Viện, chuyện như thế, không ít người hoảng hốt.
Nhưng so với Bát Bảo đạo thống, Phi Thiền Thủy tổ đang tự diệt đạo thống của chính mình, tự tay giết chóc con cháu của mình, Tả Ngạn Thuỷ tổ mang binh đánh Quang Minh Thánh Viện cũng không có gì.
- Tiền bối, đắc tội.
Lúc này Tả Ngạn Thuỷ tổ ôm quyền, từ từ nói:
- Hôm nay Tả Ngạn không biết tự lượng sức mình, muốn thỉnh giáo tiền bối, kính xin tiền bối chỉ giáo.
Nghe Tả Ngạn Thuỷ tổ khiêu chiến Đại Hắc Ngưu, tất cả người trong thiên hạ ngừng thở, tất cả mọi người hiểu rõ, nếu Đại Hắc Ngưu vẫn còn, Quang Minh Thánh Viện sẽ có hi vọng.
Cho nên, Tả Ngạn Thuỷ tổ không đánh bại Đại Hắc Ngưu, việc này chắc chắn sẽ thành mấu chốt của thành bại.
Tất cả mọi người đều hiểu, mặc dù Đại Hắc Ngưu đã từng chỉ điểm Tả Ngạn Thuỷ tổ, nhưng Tả Ngạn Thuỷ tổ hôm nay đã không phải chuyện đùa, với tư cách một Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, có thể nói hắn có được tư cách khiêu chiến bất cứ kẻ nào.
- Đánh thì đánh, chả lẽ lại sợ ngươi.
Đại Hắc Ngưu cười lạnh, hắn hung hăng càn quấy nói:
- Phóng ngựa tới đây, xem ngươi học được bao nhiêu tài năng từ đám yêu ma quỷ quái kia, nhìn xem ngươi có hung hăng như ngươi nói hay không.
Vào lúc này, Đại Hắc Ngưu đã đứng trên Thánh Sơn, thời điểm được dãy núi bao quanh, lực lượng Đại Hắc Ngưu càng đủ.
Dù sao, Thánh Sơn là nhà hắn, là sân nhà, trong Thánh Sơn, hắn có thể phát huy thực lực càng cường đại hơn.
- Tả Ngạn đắc tội.
Tả Ngạn Thuỷ tổ ôm quyền, sau đó hai tay chậm rãi nắm chặc, tiếng nổ ầm ầm vang lên, hai tay Tả Ngạn Thuỷ tổ vừa nắm thành quyền, nội tâm mọi người rung động, bất cứ người nào cũng nhìn ra Tả Ngạn Thuỷ tổ tích lũy lực lượng vào trong lòng bàn tay, hình như hắn nắm chặt đầu như thế, toàn bộ Tiên Thống giới đều bị hắn nắm trong tay.
Đối mặt Tả Ngạn Thuỷ tổ, Đại Hắc Ngưu miệng nói hung hăng càn quấy, nhưng Đại Hắc Ngưu lại không dám khinh thường chút nào, hắn biết rõ đối mặt với Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống là có ý nghĩa như thế nào.
Lúc này, lồng ngực Đại Hắc Ngưu sáng lên, giống như một tia lạc ấn sáng lên, khắc lên toàn thân của hắn, trong khoảng thời gian ngắn, toàn thân hắn che kín đạo vân, mỗi một đạo vân đều sáng rực giống như thủy tinh.
Thời điểm toàn thân Đại Hắc Ngưu sáng rực, Thánh Sơn cũng tỏa ra hào quang, lúc này, chỉ thấy dãy núi Thánh Sơn đều phát sáng, mỗi một tấc thổ địa trên Thánh Sơn đều là đạo vân giao thoa.
Vào lúc này, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện ra, trên người Đại Hắc Ngưu đang xuất hiện đạo vân giao thoa giống như đúc thổ địa của Thánh Sơn.
Khi đạo vân toàn thân Đại Hắc Ngưu tỏa ra hào quang giống Thánh Sơn, tất cả hào quang bao phủ Đại Hắc Ngưu, Đại Hắc Ngưu chậm rãi dung hợp làm một thể với Thánh Sơn.
- Oanh, oanh, oanh!
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Thánh Sơn nổ vang, trong âm thanh nổ vang, pháp tắc đại đạo phóng lên trời, pháp tắc đại đạo phun ra từ bùn đất của Thánh Sơn.
Mỗi một đầu đại đạo pháp tắc đều cổ xưa, hỗn độn quấn quanh, cũng tỏa ra khí tức thần bí và thương cổ, dường như mỗi một tấc thổ địa Thánh Sơn đã được tiên nhân chúc phúc từ thời viễn cổ.
Âm thanh keng keng keng vang lên, vào lúc này, pháp tắc bao phủ toàn thân Đại Hắc Ngưu, đạo văn đan xen tạo thành áo giáp trên người Đại Hắc Ngưu.
Đại Hắc Ngưu mặc áo giáp khắp toàn thân, lúc này hắn thần tuấn và vô song, thậm chí trên người hắn sinh ra tiên khí, dường như hắn đến từ Tiên giới xa xôi.
Cho nên, thời điểm tiên khí bao phủ toàn thân Đại Hắc Ngưu, mọi người đã quên đi Đại Hắc Ngưu bình thường mở miệng nói hưu nói vượn thế nào, miệng đầy lời thô tục ra sao, Đại Hắc Ngưu lúc này cho người ta cảm giác như thành tiên.
- Ùm...ụm bò....ò...
Đại Hắc Ngưu rống to một tiếng, tiếng trâu rống vang vọng thiên địa.
- Đắc tội. Tả Ngạn Thuỷ tổ từ từ nói ra, lời nói vừa rơi xuống, hai đấm oanh ra đến.
- Hãi Lãng Quyền ——
Tả Ngạn Thuỷ tổ thét dài, hắn xuất quyền kinh thiên động địa, thiên địa như bị nhấc lên cao hơn, cho dù là không gian hay thời gian, tất cả đều uốn cong trước quyền kình, chúng trọng điệp tạo thành sóng to gió lớn.
Một quyền bá đạo như vậy, bất cứ kẻ nào nhìn thấy cũng sợ hãi, nói không quá lời, nếu trúng một quyền như thế, một đạo thống sẽ tan thành mây khói.
Quyền lên, sóng kinh thiên, đối mặt một quyền kinh thế hãi tục như thế, Đại Hắc Ngưu không sợ.
- Ùm...ụm bò....ò...
Hai sừng hắn tỏa sáng giống như hai thanh thần đao ra khỏi vỏ, chỉ trong nháy mắt, hai sừng của Đại Hắc Ngưu chiếu sáng thiên địa giống như thần đao chiếu sáng cửu châu.
Đây rõ ràng là sừng trâu, nhưng lúc này nó lại làm người ta có cảm giác như thanh đao độc nhất vô nhị.
Thời điểm sừng trâu bổ xuống, người trong thiên hạ hoảng hốt, trên hai sừng có khí tức hỗn độn bao phủ.
Hai sừng chém mạnh về phía trước, tiếng nổ oanh, oanh, oanh vang lên không dứt bên tai, chỉ trong một chớp mắt, quyền kình bộc phát hàng tỉ gợn sóng.
Cảnh tượng vô cùng rung động, giống như sóng to gió lớn có thể chém mọi thứ thành nhiều khúc.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, hai sừng như thần đao cứng rắn va chạm với quyền kình, tiếng nổ vang vọng thiên địa, giống như có hàng tỉ mặt trời nổ tung.
Va chạm một chiêu như thế, không biết bao nhiêu người không thể thừa nhận nổi, lập tức bị chấn điếc, thậm chí có người bị tiếng nổ đánh thành huyết vụ.
Một kích như thế quá mức sợ, làm cho thiên địa run rẩy.
Chỉ một kích vừa rồi, Đại Hắc Ngưu lùi lại vài bước, nhìn ra được, Tả Ngạn Thuỷ tổ thật sự rất cường đại, với tư cách Thuỷ tổ, hắn không chỉ đối chiến với Đại Hắc Ngưu, hắn còn bức lui Đại Hắc Ngưu.
Lúc này, hai sừng của Đại Hắc Ngưu ngăn cản hai quyền như sóng to gió lớn của Tả Ngạn Thuỷ tổ, hai vai hắn chấn động, thân thể lùi về phía sau.
Dưới áp lực từ hai đấm của Tả Ngạn Thuỷ tổ, thân thể Đại Hắc Ngưu đứng không vững, hắn trượt dài về phía sau, bùn đất văng tung tóe.
- Không địch lại sao?
Nhìn thấy Đại Hắc Ngưu bị hai đấm của Tả Ngạn Thuỷ tổ đánh lui, mọi người hít khí lạnh.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook