Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4231
Lão nhân đã là người chết, trăm ngàn vạn năm qua lão vẫn còn ở nơi này, không phải vì lão chưa chết hoàn toàn mà do chấp niệm chưa tán đi. Như Đại Hắc Ngưu nói, lão chết không nhắm mắt!
Lão nhân tạm dừng, xoay người lại, im lặng một lúc rồi nói:
- Ta chờ người trở về, ta cần một lẽ công bằng, lẽ công bằng cho tất cả anh linh đã chết!
Nói xong lão nhân xoay người trở về sơn mạch.
Đại Hắc Ngưu vẫn không vừa lòng với đáp án, hỏi dồn:
- Năm đó các ngươi bị gì? Hỏa Tổ đâu?
Đại Hắc Ngưu lờ mờ nhận ra vấn đề gì, nhưng lão nhân không trả lời nó, bóng dáng lão biến mất trong sơn mạch.
Sau khi lão nhân biến mất, Đại Hắc Ngưu nhún vai cười nói:
- Thôi, ta không vạch ra.
Nó đã biết đáp án.
Sau khi lão nhân hoàn toàn biến mất trong sơn mạch, Thánh Sương Chân Đế lên tiếng:
- Thần Nguyệt Thủy Tổ!
Thánh Sương Chân Đế nhận ra lai lịch của lão nhân này, nàng có nghe truyền kỳ của lão, rất tuyệt vời. Là Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, lão từng vô địch cả đời, nhưng cuối cùng lão chết, chết tại đây.
Đại Hắc Ngưu gật đầu nói:
- Đúng rồi, là lão nhân này. Năm xưa lão ta rất lợi hại, nghịch thiên vô cùng, tiếc rằng đã chết. Ta thấy lão chết không rõ ràng nên không nhắm mắt.
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Người đã chết, bỏ đi.
Đại Hắc Ngưu nhe răng cười nói:
- Cái đó chưa chắc. Ta thì không sao, dù gì chẳng phải người quen của ta. Nhưng đại thánh nhân cũng thấy lão rõ ràng chết không nhắm mắt. Tưởng tượng xem một Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống vô địch vạn cổ mà chết không rõ ràng? Nếu nói gặp phải kẻ địch mạnh hơn lão, sống hay chết đã tự hiểu rõ ngay trong khi quyết chiến, sao có thể chết không nhắm mắt được? Ha ha, giờ lão chết không nhắm mắt, các ngươi hãy phát huy sức tưởng tượng đi. Năm đó xảy ra chuyện gì? Là việc gì khiến một Thủy Tổ vô địch chết không nhắm mắt, kiên quyết không muốn tán đi chấp niệm, chờ đợi tại đây qua từng đời? Ta thấy lão chờ ở đây không phải đợi người mình yêu trở về, có lẽ là chờ người làm lão ngày xưa chết không nhắm mắt.
Đại Hắc Ngưu nói câu khiến người nghe khó chịu, dùng ác ý lớn nhất suy đoán người khác.
Tuy Đại Hắc Ngưu nói chói tai nhưng rất có lý. Tưởng tượng một vị Thủy Tổ vô địch trải qua bao nhiêu tai nạn, bất bình trên cõi đời, dù thật sự bị người giết chết cũng không nên chết không nhắm mắt dễ vậy. Nếu lão bị người mạnh hơn mình giết thì lẽ ra Thủy Tổ chết thản nhiên. Nhưng bây giờ Thần Nguyệt Thủy Tổ chết không nhắm mắt, nên sau khi chết đạo thân mới bất diệt.
Nghe Đại Hắc Ngưu nói làm lòng Thánh Sương Chân Đế lạnh lẽo, năm đó nhóm Thần Nguỵet Thủy Tổ đã xảy ra chuyện gì?
Thánh Sương Chân Đế không rõ vụ việc cụ thể ngày xưa, nhưng nghe Đại Hắc Ngưu nói đã có thể phỏng đoán ra năm xưa nơi này xảy ra chuyện không ai biết, hoặc sự việc không nên lưu truyền trên cõi đời.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Đi đi, ân oán giữa người chết hãy để người chết giải quyết, chúng ta người sống.
Đại Hắc Ngưu cười gằn:
- Cho dù ta là người chết cũng không quan tâm. Dù sao chuyện chỉ có thế, bổn soái ngưu thấy nhiều trường hợp treo đầu dê bán thịt chó rồi.
Đại Hắc Ngưu rất độc miệng, thường dùng ác ý lớn nhất phỏng đoán người khác, nhưng nó thường nói trúng nhiều chuyện.
Thánh Sương Chân Đế lặng im, nàng không tiện bình luận việc của tiên hiền.
Lý Thất Dạ dẫn cả nhóm vượt qua sơn mạch vắt ngang hư không, đi tới chỗ sâu hơn.
Vượt qua sơn mạch này đi vào nơi sâu mới thấy thiên địa bị phá hoại càng nghiêm trọng, nhìn ra được năm xưa càng vào sâu thì tình hình chiến đấu càng kịch liệt, tàn khốc.
Hư không vô tận bị đánh nát lộ ra lỗ đen siêu đáng sợ. Trong hư không vụn vỡ này khắp nơi là không gian loạn lưu hỗn loạn, một số chỗ thời gian hỗn loạn.
Đi vào không gian loạn lưu hoặc thời gian hỗn loạn rất có thể bị mất mạng. Trong thiên địa vụn vỡ này dù không có hung vật, chỉ riêng thời không tan vỡ đã làm người ta nửa bước khó đi.
Đương nhiên mạnh như nhóm Lý Thất Dạ thì không khó vượt qua không gian loạn lưu, thời gian hỗn loạn.
Nhóm Lý Thất Dạ vượt qua hư không tan vỡ, đằng trước chợt sáng rực ánh sáng vàng. Ánh sáng vô tận chiếu sáng thiên địa, đứng từ xa đã thấy ánh sáng vàng vạn trượng.
Liễu Yến Bạch kinh kêu chỉ trước mặt:
- Sư phụ, đó là cái gì!?
Nhóm Lý Thất Dạ thấy từ xa có tấm bia đá, bia đá vô cùng cao lớn, dường như đúc bằng hoàng kim, bia đá phát ra ánh sáng vàng.
Bia đá cực kỳ lớn, nhìn từ xa dường như đâm thủng trời, trấn áp đất đai, khí thế bàng bạc vô tận. Dường như trước tấm bia đá này thiên địa thật nhỏ bé.
Khi bia đá cắm tại nơi đó dường như có lực lượng vô tận, nó ẩn chứa sức mạnh có thể vượt qua tất cả. Dường như tòa bia đá như vậy có thể chịu tải thiên địa vạn vực, sinh ra thế gian vạn pháp. Tòa bia đá như thế nhìn từ xa đã khiến người cảm giác vô cùng rung động.
Trên bia đá có phù văn màu vàng trôi nổi, phù văn cực kỳ cổ xưa nhưng cứng cáp mạnh mẽ, hồn nhiên thiên thành. Dường như phù văn này không phải được khắc lên, nó sinh ra cùng bia đá màu vàng.
Phù văn cổ xưa thẩm thấu linh khí, dường như nó từ tuyên cổ đến, vượt qua thời gian vô tận.
Trên tấm bia đá có hai chữ Đạo Giải, chữ rất to, ở nơi thật xa vẫn xem rõ ràng, phù văn bên dưới thì quá nhiều và nhỏ, như chân muỗi. Đặc biệt các phù văn nhảy nhót như tinh linh khiến người khó thấy rõ.
Nhìn hai chữ này, tim Thánh Sương Chân Đế đập nhanh giật mình kêu lên:
- Đạo Giải... không lẽ là Đạo Giải Thiên trong truyền thuyết?
Đại Hắc Ngưu trợn to mắt như chuông đồng nhìn bia đá:
- Xem hình dáng thì có lẽ là nó. Hai chữ Đạo Giải, giải hết ảo diệu, không giả được.
Thánh Sương Chân Đế đã thấy vô số công pháp đại đạo rất là giật mình nói, lòng thầm dao động:
- Không ngờ gặp Đạo Giải Thiên trong truyền thuyết tại đây.
Liễu Yến Bạch tò mò hỏi:
- Sư phụ, Đạo Giải Thiên là cái gì?
Đại Hắc Ngưu chậm rãi nói:
- Trong truyền thuyết Hi Đế trong Tam Tiên để lại một thiên Đạo Giải nên gọi nó là Đạo Giải Thiên. Đồn rằng thiên này có thể giải vạn đạo của Tam Tiên giới. Vô số ảo diệu, vô số đại đạo trong Tam Tiên giới đều bao gồm trong thiên này. Nhưng trên đời hiếm ai thấy thiên này.
Thánh Sương Chân Đế khát vọng nói:
- Chúng ta đi qua xem! Đồn rằng Đạo Giải Thiên tuy chỉ có một thiên nhưng bao gồm tất cả diệu của đại đạo Tam Tiên giới, có được Đạo Giải Thiên nếu hiểu một chút là sẽ trở thành Thủy Tổ vô song.
Thánh Sương Chân Đế không kiềm được đi hướng bia đá, vì Đạo Giải Thiên là một trong khởi nguồn đại đạo của Tam Tiên giới, bao nhiêu hạng vô địch khao khát mơ ước. Thánh Sương Chân Đế đã thấy nhiều công pháp, tu luyện thuật vô thượng nhưng vẫn động lòng trước Đạo Giải Thiên.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lão nhân tạm dừng, xoay người lại, im lặng một lúc rồi nói:
- Ta chờ người trở về, ta cần một lẽ công bằng, lẽ công bằng cho tất cả anh linh đã chết!
Nói xong lão nhân xoay người trở về sơn mạch.
Đại Hắc Ngưu vẫn không vừa lòng với đáp án, hỏi dồn:
- Năm đó các ngươi bị gì? Hỏa Tổ đâu?
Đại Hắc Ngưu lờ mờ nhận ra vấn đề gì, nhưng lão nhân không trả lời nó, bóng dáng lão biến mất trong sơn mạch.
Sau khi lão nhân biến mất, Đại Hắc Ngưu nhún vai cười nói:
- Thôi, ta không vạch ra.
Nó đã biết đáp án.
Sau khi lão nhân hoàn toàn biến mất trong sơn mạch, Thánh Sương Chân Đế lên tiếng:
- Thần Nguyệt Thủy Tổ!
Thánh Sương Chân Đế nhận ra lai lịch của lão nhân này, nàng có nghe truyền kỳ của lão, rất tuyệt vời. Là Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, lão từng vô địch cả đời, nhưng cuối cùng lão chết, chết tại đây.
Đại Hắc Ngưu gật đầu nói:
- Đúng rồi, là lão nhân này. Năm xưa lão ta rất lợi hại, nghịch thiên vô cùng, tiếc rằng đã chết. Ta thấy lão chết không rõ ràng nên không nhắm mắt.
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Người đã chết, bỏ đi.
Đại Hắc Ngưu nhe răng cười nói:
- Cái đó chưa chắc. Ta thì không sao, dù gì chẳng phải người quen của ta. Nhưng đại thánh nhân cũng thấy lão rõ ràng chết không nhắm mắt. Tưởng tượng xem một Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống vô địch vạn cổ mà chết không rõ ràng? Nếu nói gặp phải kẻ địch mạnh hơn lão, sống hay chết đã tự hiểu rõ ngay trong khi quyết chiến, sao có thể chết không nhắm mắt được? Ha ha, giờ lão chết không nhắm mắt, các ngươi hãy phát huy sức tưởng tượng đi. Năm đó xảy ra chuyện gì? Là việc gì khiến một Thủy Tổ vô địch chết không nhắm mắt, kiên quyết không muốn tán đi chấp niệm, chờ đợi tại đây qua từng đời? Ta thấy lão chờ ở đây không phải đợi người mình yêu trở về, có lẽ là chờ người làm lão ngày xưa chết không nhắm mắt.
Đại Hắc Ngưu nói câu khiến người nghe khó chịu, dùng ác ý lớn nhất suy đoán người khác.
Tuy Đại Hắc Ngưu nói chói tai nhưng rất có lý. Tưởng tượng một vị Thủy Tổ vô địch trải qua bao nhiêu tai nạn, bất bình trên cõi đời, dù thật sự bị người giết chết cũng không nên chết không nhắm mắt dễ vậy. Nếu lão bị người mạnh hơn mình giết thì lẽ ra Thủy Tổ chết thản nhiên. Nhưng bây giờ Thần Nguyệt Thủy Tổ chết không nhắm mắt, nên sau khi chết đạo thân mới bất diệt.
Nghe Đại Hắc Ngưu nói làm lòng Thánh Sương Chân Đế lạnh lẽo, năm đó nhóm Thần Nguỵet Thủy Tổ đã xảy ra chuyện gì?
Thánh Sương Chân Đế không rõ vụ việc cụ thể ngày xưa, nhưng nghe Đại Hắc Ngưu nói đã có thể phỏng đoán ra năm xưa nơi này xảy ra chuyện không ai biết, hoặc sự việc không nên lưu truyền trên cõi đời.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Đi đi, ân oán giữa người chết hãy để người chết giải quyết, chúng ta người sống.
Đại Hắc Ngưu cười gằn:
- Cho dù ta là người chết cũng không quan tâm. Dù sao chuyện chỉ có thế, bổn soái ngưu thấy nhiều trường hợp treo đầu dê bán thịt chó rồi.
Đại Hắc Ngưu rất độc miệng, thường dùng ác ý lớn nhất phỏng đoán người khác, nhưng nó thường nói trúng nhiều chuyện.
Thánh Sương Chân Đế lặng im, nàng không tiện bình luận việc của tiên hiền.
Lý Thất Dạ dẫn cả nhóm vượt qua sơn mạch vắt ngang hư không, đi tới chỗ sâu hơn.
Vượt qua sơn mạch này đi vào nơi sâu mới thấy thiên địa bị phá hoại càng nghiêm trọng, nhìn ra được năm xưa càng vào sâu thì tình hình chiến đấu càng kịch liệt, tàn khốc.
Hư không vô tận bị đánh nát lộ ra lỗ đen siêu đáng sợ. Trong hư không vụn vỡ này khắp nơi là không gian loạn lưu hỗn loạn, một số chỗ thời gian hỗn loạn.
Đi vào không gian loạn lưu hoặc thời gian hỗn loạn rất có thể bị mất mạng. Trong thiên địa vụn vỡ này dù không có hung vật, chỉ riêng thời không tan vỡ đã làm người ta nửa bước khó đi.
Đương nhiên mạnh như nhóm Lý Thất Dạ thì không khó vượt qua không gian loạn lưu, thời gian hỗn loạn.
Nhóm Lý Thất Dạ vượt qua hư không tan vỡ, đằng trước chợt sáng rực ánh sáng vàng. Ánh sáng vô tận chiếu sáng thiên địa, đứng từ xa đã thấy ánh sáng vàng vạn trượng.
Liễu Yến Bạch kinh kêu chỉ trước mặt:
- Sư phụ, đó là cái gì!?
Nhóm Lý Thất Dạ thấy từ xa có tấm bia đá, bia đá vô cùng cao lớn, dường như đúc bằng hoàng kim, bia đá phát ra ánh sáng vàng.
Bia đá cực kỳ lớn, nhìn từ xa dường như đâm thủng trời, trấn áp đất đai, khí thế bàng bạc vô tận. Dường như trước tấm bia đá này thiên địa thật nhỏ bé.
Khi bia đá cắm tại nơi đó dường như có lực lượng vô tận, nó ẩn chứa sức mạnh có thể vượt qua tất cả. Dường như tòa bia đá như vậy có thể chịu tải thiên địa vạn vực, sinh ra thế gian vạn pháp. Tòa bia đá như thế nhìn từ xa đã khiến người cảm giác vô cùng rung động.
Trên bia đá có phù văn màu vàng trôi nổi, phù văn cực kỳ cổ xưa nhưng cứng cáp mạnh mẽ, hồn nhiên thiên thành. Dường như phù văn này không phải được khắc lên, nó sinh ra cùng bia đá màu vàng.
Phù văn cổ xưa thẩm thấu linh khí, dường như nó từ tuyên cổ đến, vượt qua thời gian vô tận.
Trên tấm bia đá có hai chữ Đạo Giải, chữ rất to, ở nơi thật xa vẫn xem rõ ràng, phù văn bên dưới thì quá nhiều và nhỏ, như chân muỗi. Đặc biệt các phù văn nhảy nhót như tinh linh khiến người khó thấy rõ.
Nhìn hai chữ này, tim Thánh Sương Chân Đế đập nhanh giật mình kêu lên:
- Đạo Giải... không lẽ là Đạo Giải Thiên trong truyền thuyết?
Đại Hắc Ngưu trợn to mắt như chuông đồng nhìn bia đá:
- Xem hình dáng thì có lẽ là nó. Hai chữ Đạo Giải, giải hết ảo diệu, không giả được.
Thánh Sương Chân Đế đã thấy vô số công pháp đại đạo rất là giật mình nói, lòng thầm dao động:
- Không ngờ gặp Đạo Giải Thiên trong truyền thuyết tại đây.
Liễu Yến Bạch tò mò hỏi:
- Sư phụ, Đạo Giải Thiên là cái gì?
Đại Hắc Ngưu chậm rãi nói:
- Trong truyền thuyết Hi Đế trong Tam Tiên để lại một thiên Đạo Giải nên gọi nó là Đạo Giải Thiên. Đồn rằng thiên này có thể giải vạn đạo của Tam Tiên giới. Vô số ảo diệu, vô số đại đạo trong Tam Tiên giới đều bao gồm trong thiên này. Nhưng trên đời hiếm ai thấy thiên này.
Thánh Sương Chân Đế khát vọng nói:
- Chúng ta đi qua xem! Đồn rằng Đạo Giải Thiên tuy chỉ có một thiên nhưng bao gồm tất cả diệu của đại đạo Tam Tiên giới, có được Đạo Giải Thiên nếu hiểu một chút là sẽ trở thành Thủy Tổ vô song.
Thánh Sương Chân Đế không kiềm được đi hướng bia đá, vì Đạo Giải Thiên là một trong khởi nguồn đại đạo của Tam Tiên giới, bao nhiêu hạng vô địch khao khát mơ ước. Thánh Sương Chân Đế đã thấy nhiều công pháp, tu luyện thuật vô thượng nhưng vẫn động lòng trước Đạo Giải Thiên.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com