Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4168
Phi Kiếm Thiên Kiêu là thiên chi kiêu nữ, con cưng của trời, cao quý, cao cao tại thượng biết bao. Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ dùng mười ức nồng mùi tiền tát mặt nàng, mà nàng không có chút sức đánh trả.
Nhục nhã như vậy còn khó chịu hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu bị đánh bại bằng thực lực.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ, hút ngụm khí lạnh. Lý Thất Dạ ném ra mười ức không chỉ tát mặt Phi Kiếm Thiên Kiêu cũng là vả vào mặt Khê Hoàng, Kim Quang Thượng Sư.
Giọng Khê Hoàng cảm khái từ phía trên truyền xuống:
- Tiên sinh thật rộng rãi, tại hạ cảm thấy không bằng.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Chỉ là tiền tiêu vặt, không đáng gì.
Khê Hoàng ở bên trên chỉ biết buông tiếng thở dài, không nói gì thêm, không tức giận, ngữ điệu bình thản. Khê Hoàng có vẻ cao quý hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu rất nhiều.
Mọi người cười uể oải.
Mười ức chỉ là tiền tiêu vặt, đây là lời nói kiêu ngạo, bá đạo nhất mọi người từng nghe.
Đó không phải mười ức chân thạch bình thường mà là mười ức chân thạch Thủy Tổ. Đừng nói một người, hiếm có đạo thống nào trả nổi. Số lượng siêu kinh khủng nhưng Lý Thập Ức nói chỉ là tiền tiêu vặt, quá bá đạo. Mọi người có thể tưởng tượng trừ Thủy Tổ ra e rằng không ai nói nổi lời như vậy.
Không ai cảm thấy hắn khoác lác, mọi người còn cho rằng hắn đã khiêm tốn, vì họ thấy Lý Thập Ức ra tay rồi.
Mọi người thán phục, trừ chữ phục ra họ không nghĩ ra được từ thứ hai.
Đường Bôn khâm phục nói:
- Ài, đại ca giàu vượt sức tưởng tượng của tiểu đệ, chút tiền của tiểu đệ so với đại ca thì như nhà quê trong núi. Đại ca mới là nhà giàu đứng trên đỉnh của tiểu đệ, xin hãy nhận tiểu đệ cúi đầu.
Cậu ấm Đường Bôn làm đám người dở khóc dở cười, hành động của gã giành được nhiều hảo cảm của mọi người. Tuy Đường Bôn ra vẻ con ông cháu cha nhưng đôi khi làm người ta cảm thấy gã nhà giàu mới nổi khá đáng yêu.
Mọi người chỉ biết kinh thán:
- Lý Thập Ức, danh bất hư truyền.
Bọn họ cảm thấy chỉ có xưng hô Lý Thập Ức mới thích hợp Lý Thất Dạ nhất.
Trong đám người chỉ có Phi Kiếm Thiên Kiêu là biểu tình cực kỳ khó xem, nàng oán hận lườm Lý Thất Dạ, mắt lạnh băng chất chứa sát ý.
Bị Lý Thất Dạ nục nhã bằng tiền, Phi Kiếm Thiên Kiêu không nuốt trôi cục tức này được.
Kiếm Thủy Tổ đã kết thúc đấu giá, phách mại hành lại đưa ra vài món đẳng cấp Thủy Tổ. Có bảo điển, thánh vật, kỳ trân, đủ loại khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Mấy món Thủy Tổ được đấu giá nóng bỏng, trong quá trình người mua quyết tâm có được món đồ khi kêu giá phập phồng lo sợ, bọn họ sợ tên điên Lý Thập Ức đột nhiên nổi hứng với mấy vật đấu giá này.
Nếu Lý Thập Ức có hứng thú thì bọn họ khỏi tốn sức tranh với hắn làm gì.
May mắn mấy vật đấu giá tuy cạnh tranh rất kịch liệt nhưng Lý Thất Dạ không thèm nhìn, không có hứng thú.
Mấy món báu vật đẳng cấp Thủy Tổ đã đấu giá xong, tới báu vật cuối cùng cũng là áp trục của hội đấu giá.
Nữ đấu giá sư nói với mọi người:
- Được rồi, các vị khách nhân, hôm nay mọi người tham gia hội đấu giá rất nhiệt tình, Kiêu Hoành Thương Hành cảm ơn các khách nhân nhiệt tình cổ động. Tiếp theo chúng ta đưa ra báu vật áp tục cuối cùng kết thúc thịnh hội đấu giá năm năm một lần, kết thúc thật hoàn mỹ.
Mọi người lòng máy động:
- Báu vật áp trục sắp lên!
Đám người nghểnh cổ ngóng nhìn, có người đứng dậy, bọn họ chờ báu vật áp tục đưa lên.
Chân Đế cường đại không gì sánh bằng cũng thầm dao động. Hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành năm năm một lần là thịnh yến, mỗi lần báu vật áp trục đều cực kỳ động trời.
Báu vật áp trục được nâng lên, bị che kín mít không thấy được hình dạng của nó.
Nữ đấu giá sư nhiệt tình quảng cáo:
- Thịnh yến đấu giá năm ăm một lần, cảm tạ tất cả khách nhân Tiên Thống Giới đã cổ động. Vì để hội đấu giá lần này kết thúc viên mãn, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta lấy ra báu vật ghê gớm nhất để đấu giá. Báu vật này là thiếu chủ của Kiêu Hoành Thương Hành trải qua muôn vàn khó khăn mới có được, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta không giấu làm của riêng, nay đem ra cùng chia sẻ với người trong thiên hạ, cho các vị được no mắt.
Vèo!
Vang lên vải che báu vật áp trục bị vén lên, báu vật hiện ra trước mắt mọi người.
Nữ đấu giá sư hét to một tiếng:
- Mời mọi người xem báu vật áp trục hôm nay, tiên quan!
Mọi người nhìn trên đài, quả nhiên thấy một quan tài đặt trên đài, lấp lánh ánh sáng.
Quan tài to hơn loại bình thường nhiều, bắt mắt nhất là nó nhấp nháy ánh sáng rực rỡ. Nói quan tài là tiên quan chẳng bằng bảo là một viên kim cương siêu khổng lồ thì đúng hơn.
Quan tài trông giống viên kim cương lớn, có nhiều hình sáu cạnh, như ngàn vạn góc cạnh giao thác, tựa như bên trong quan tài niêm phong ức vạn không gian, từng cõi trần gian bị niêm phong trong đó.
Quan tài lấp lánh ánh sáng rực rỡ mù mắt người, mỗi tia sáng khi lóe lên tựa như các vì sao sáng nhất treo trên bầu trời.
Khi nhìn quan tài này cho người cảm giác đó không phải quan tài mà là trời sao treo đầy vì sao. Nhưng trời sao siêu lớn này bị niêm phong trong quan tài.
Quan tài trong suốt, chất liệu giống thủy tinh nhưng có quá nhiều góc cạnh, bên trong có vô số góc cạnh giao thác vô cùng vô tận, tựa như ức vạn không gian bị niêm phong trong đó. Nên ngươi có mở thiên nhãn cũng chỉ thấy không gian vô cùng tận, từng không gian chồng lên nhau không thấy cuối, ngươi không thể xem rõ bên trong quan tài có cái gì.
Không chỉ có cường giả tu sĩ bình thường, Chân Đế cũng mở thiên nhãn nhìn quan tài, nhưng không thể nhìn thấu, tựa như không gian vô cùng.
- Đây là thứ gì?
Hoàng Tôn Chân Đế mất kiên nhẫn hỏi:
- Đây là quan tài gì?
Hoàng Tôn Chân Đế từng mở thiên nhãn nhìn quan tài nhưng gã không xem thấu nó, vì quan tài quá thâm ảo, như không gian vô cùng chồng chất lên, gã đã cố hết sức vẫn không thấy cuối.
Quan tài này dường như mênh mông còn hơn Tam Tiên giới.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
- Chúng ta chỉ có thể đặt tên quan tài này là tiên quan, Kiêu Hoành Thương Hành cũng không nhìn thấu ảo diệu của nó. Nhưng thiếu chủ của chúng ta lấy nó từ mảnh đất vô thượng, nó như trân phẩm của Tiên giới. Kiêu Hoành Thương Hành không dám có kết luận về quan tài này, nhưng mặc kệ là ai nếu tham ngộ ra ảo diệu của nó sẽ được ích lợi vô cùng.
Nữ đấu giá sư nói nghe không đáng tin nhưng không ai chất vấn nàng, mọi người cho rằng nàng nói như thế đã rất đáng tin.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nhục nhã như vậy còn khó chịu hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu bị đánh bại bằng thực lực.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ, hút ngụm khí lạnh. Lý Thất Dạ ném ra mười ức không chỉ tát mặt Phi Kiếm Thiên Kiêu cũng là vả vào mặt Khê Hoàng, Kim Quang Thượng Sư.
Giọng Khê Hoàng cảm khái từ phía trên truyền xuống:
- Tiên sinh thật rộng rãi, tại hạ cảm thấy không bằng.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Chỉ là tiền tiêu vặt, không đáng gì.
Khê Hoàng ở bên trên chỉ biết buông tiếng thở dài, không nói gì thêm, không tức giận, ngữ điệu bình thản. Khê Hoàng có vẻ cao quý hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu rất nhiều.
Mọi người cười uể oải.
Mười ức chỉ là tiền tiêu vặt, đây là lời nói kiêu ngạo, bá đạo nhất mọi người từng nghe.
Đó không phải mười ức chân thạch bình thường mà là mười ức chân thạch Thủy Tổ. Đừng nói một người, hiếm có đạo thống nào trả nổi. Số lượng siêu kinh khủng nhưng Lý Thập Ức nói chỉ là tiền tiêu vặt, quá bá đạo. Mọi người có thể tưởng tượng trừ Thủy Tổ ra e rằng không ai nói nổi lời như vậy.
Không ai cảm thấy hắn khoác lác, mọi người còn cho rằng hắn đã khiêm tốn, vì họ thấy Lý Thập Ức ra tay rồi.
Mọi người thán phục, trừ chữ phục ra họ không nghĩ ra được từ thứ hai.
Đường Bôn khâm phục nói:
- Ài, đại ca giàu vượt sức tưởng tượng của tiểu đệ, chút tiền của tiểu đệ so với đại ca thì như nhà quê trong núi. Đại ca mới là nhà giàu đứng trên đỉnh của tiểu đệ, xin hãy nhận tiểu đệ cúi đầu.
Cậu ấm Đường Bôn làm đám người dở khóc dở cười, hành động của gã giành được nhiều hảo cảm của mọi người. Tuy Đường Bôn ra vẻ con ông cháu cha nhưng đôi khi làm người ta cảm thấy gã nhà giàu mới nổi khá đáng yêu.
Mọi người chỉ biết kinh thán:
- Lý Thập Ức, danh bất hư truyền.
Bọn họ cảm thấy chỉ có xưng hô Lý Thập Ức mới thích hợp Lý Thất Dạ nhất.
Trong đám người chỉ có Phi Kiếm Thiên Kiêu là biểu tình cực kỳ khó xem, nàng oán hận lườm Lý Thất Dạ, mắt lạnh băng chất chứa sát ý.
Bị Lý Thất Dạ nục nhã bằng tiền, Phi Kiếm Thiên Kiêu không nuốt trôi cục tức này được.
Kiếm Thủy Tổ đã kết thúc đấu giá, phách mại hành lại đưa ra vài món đẳng cấp Thủy Tổ. Có bảo điển, thánh vật, kỳ trân, đủ loại khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Mấy món Thủy Tổ được đấu giá nóng bỏng, trong quá trình người mua quyết tâm có được món đồ khi kêu giá phập phồng lo sợ, bọn họ sợ tên điên Lý Thập Ức đột nhiên nổi hứng với mấy vật đấu giá này.
Nếu Lý Thập Ức có hứng thú thì bọn họ khỏi tốn sức tranh với hắn làm gì.
May mắn mấy vật đấu giá tuy cạnh tranh rất kịch liệt nhưng Lý Thất Dạ không thèm nhìn, không có hứng thú.
Mấy món báu vật đẳng cấp Thủy Tổ đã đấu giá xong, tới báu vật cuối cùng cũng là áp trục của hội đấu giá.
Nữ đấu giá sư nói với mọi người:
- Được rồi, các vị khách nhân, hôm nay mọi người tham gia hội đấu giá rất nhiệt tình, Kiêu Hoành Thương Hành cảm ơn các khách nhân nhiệt tình cổ động. Tiếp theo chúng ta đưa ra báu vật áp tục cuối cùng kết thúc thịnh hội đấu giá năm năm một lần, kết thúc thật hoàn mỹ.
Mọi người lòng máy động:
- Báu vật áp trục sắp lên!
Đám người nghểnh cổ ngóng nhìn, có người đứng dậy, bọn họ chờ báu vật áp tục đưa lên.
Chân Đế cường đại không gì sánh bằng cũng thầm dao động. Hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành năm năm một lần là thịnh yến, mỗi lần báu vật áp trục đều cực kỳ động trời.
Báu vật áp trục được nâng lên, bị che kín mít không thấy được hình dạng của nó.
Nữ đấu giá sư nhiệt tình quảng cáo:
- Thịnh yến đấu giá năm ăm một lần, cảm tạ tất cả khách nhân Tiên Thống Giới đã cổ động. Vì để hội đấu giá lần này kết thúc viên mãn, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta lấy ra báu vật ghê gớm nhất để đấu giá. Báu vật này là thiếu chủ của Kiêu Hoành Thương Hành trải qua muôn vàn khó khăn mới có được, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta không giấu làm của riêng, nay đem ra cùng chia sẻ với người trong thiên hạ, cho các vị được no mắt.
Vèo!
Vang lên vải che báu vật áp trục bị vén lên, báu vật hiện ra trước mắt mọi người.
Nữ đấu giá sư hét to một tiếng:
- Mời mọi người xem báu vật áp trục hôm nay, tiên quan!
Mọi người nhìn trên đài, quả nhiên thấy một quan tài đặt trên đài, lấp lánh ánh sáng.
Quan tài to hơn loại bình thường nhiều, bắt mắt nhất là nó nhấp nháy ánh sáng rực rỡ. Nói quan tài là tiên quan chẳng bằng bảo là một viên kim cương siêu khổng lồ thì đúng hơn.
Quan tài trông giống viên kim cương lớn, có nhiều hình sáu cạnh, như ngàn vạn góc cạnh giao thác, tựa như bên trong quan tài niêm phong ức vạn không gian, từng cõi trần gian bị niêm phong trong đó.
Quan tài lấp lánh ánh sáng rực rỡ mù mắt người, mỗi tia sáng khi lóe lên tựa như các vì sao sáng nhất treo trên bầu trời.
Khi nhìn quan tài này cho người cảm giác đó không phải quan tài mà là trời sao treo đầy vì sao. Nhưng trời sao siêu lớn này bị niêm phong trong quan tài.
Quan tài trong suốt, chất liệu giống thủy tinh nhưng có quá nhiều góc cạnh, bên trong có vô số góc cạnh giao thác vô cùng vô tận, tựa như ức vạn không gian bị niêm phong trong đó. Nên ngươi có mở thiên nhãn cũng chỉ thấy không gian vô cùng tận, từng không gian chồng lên nhau không thấy cuối, ngươi không thể xem rõ bên trong quan tài có cái gì.
Không chỉ có cường giả tu sĩ bình thường, Chân Đế cũng mở thiên nhãn nhìn quan tài, nhưng không thể nhìn thấu, tựa như không gian vô cùng.
- Đây là thứ gì?
Hoàng Tôn Chân Đế mất kiên nhẫn hỏi:
- Đây là quan tài gì?
Hoàng Tôn Chân Đế từng mở thiên nhãn nhìn quan tài nhưng gã không xem thấu nó, vì quan tài quá thâm ảo, như không gian vô cùng chồng chất lên, gã đã cố hết sức vẫn không thấy cuối.
Quan tài này dường như mênh mông còn hơn Tam Tiên giới.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
- Chúng ta chỉ có thể đặt tên quan tài này là tiên quan, Kiêu Hoành Thương Hành cũng không nhìn thấu ảo diệu của nó. Nhưng thiếu chủ của chúng ta lấy nó từ mảnh đất vô thượng, nó như trân phẩm của Tiên giới. Kiêu Hoành Thương Hành không dám có kết luận về quan tài này, nhưng mặc kệ là ai nếu tham ngộ ra ảo diệu của nó sẽ được ích lợi vô cùng.
Nữ đấu giá sư nói nghe không đáng tin nhưng không ai chất vấn nàng, mọi người cho rằng nàng nói như thế đã rất đáng tin.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com