Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4019
Hổ Vương và Lý Thất Dạ, một người là đồ tôn của Thủy Tổ, một người là học sinh Tẩy Tội viện xuất thân thấp hèn, người ngốc nhất cũng biết nên làm bằng hữu với ai.
Bụng Lý Thất Dạ căng phồng bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, để ta ăn.
Học sinh Tẩy Tội viện kêu lên:
- Sư đệ, ăn không nổi thì đừng miễn cưỡng, nhận thua cũng không sao!
Gã rất lo Lý Thất Dạ ăn trái Địa Liên quả vào sẽ làm bụng nổ tung.
Hổ Vương lạnh lùng cười:
- Ha, giờ muốn nhận thua? Chỉ sợ muộn rồi. Trừ phi thân thể nổ tung không thì đừng ngừng lại, cho dù ngươi muốn ngừng cũng không được, phải ăn tiếp.
Học sinh Tẩy Tội viện tức giận trừng Hổ Vương:
- Rất quá đáng!
Có học sinh nói:
- Ngươi muốn đưa người vàoo chỗ chết!
Hổ Vương cười lạnh kiêu ngạo nói:
- Đúng thì sao? Đối địch với bản vương thì phải có giác ngộ này!
Nhóm Triệu Thu Thực căm giận bất bình, nhưng không biết làm sao.
Lý Thất Dạ nhận mệnh nói:
- Được rồi, ta ăn.
Lý Thất Dạ cầm trái Địa Liên quả thứ hai lên bắt đầu ăn vào.
Ong ong ong ong ong!
Từng tiếng rung động vang lên, Lý Thất Dạ ăn tiếng miếng Địa Liên quả, quang minh tuôn ra từ người hắn càng lúc càng rực rỡ. Người Lý Thất Dạ như phồng to ra sắp bay lên.
Lực lượng quang minh bàng bạc làm người Lý Thất Dạ càng lúc càng to.
Nhiều học sinh vui sướng khi người gặp họa chờ cơ thể Lý Thất Dạ trướng to như bong bóng nổ tung:
- Sắp nổ! Sắp nổ! Sắp nổ!
Đám học sinh Tẩy Tội viện Triệu Thu Thực trợn to mắt thầm toát mồ hôi lạnh giùm Lý Thất Dạ.
Ong ong ong ong ong!
Cuối cùng cơ thể Lý Thất Dạ trướng rất lớn như bong bóng, tùy thời sẽ nổ.
Học sinh vui sướng khi người gặp họa la lên:
- Nổ, sắp nổ! Sắp nổ!
Học sinh chờ mong người Lý Thất Dạ bị lực lượng quang minh trướng nổ.
Nhưng khi Lý Thất Dạ cắn thêm một miếng Địa Liên quả thì vèo một tiếng cơ thể phình to bắt đầu co rút lại, như bong bóng xì hơi. Trong thời gian ngắn Lý Thất Dạ phục hồi lại như cũ, thánh quang vốn chói lòa bỗng mờ nhạt, cuối cùng người hắn chỉ phát ra ánh sáng lập lòe lu mờ.
Nhìn Lý Thất Dạ chớp mắt bình yên, mọi người trợn to mắt nói:
- Chuyện gì xảy ra? Sao có thể như vậy?
Đặc biệt là các học sinh la to chờ người Lý Thất Dạ nổ tung trông thấy cảnh này thì rất bực bôi, bọn họ không biết có chuyện gì.
Lý Thất Dạ nhai hết miếng Địa Liên quả còn lại, ăn sạch sẽ.
Lý Thất Dạ ợ no thèm thuồng, như thể hắn còn ăn được ba, năm trái nữa:
- Ngon quá!
Nhiều học sinh không tin được:
- Sao có thể như vậy? Rõ ràng chúng ta thấy hắn sắp nổ tung mà?
Vừa rồi mọi người đều nhìn ra cơ thể Lý Thất Dạ đã không chịu nổi lực lượng quang minh cường đại, thân thể sắp nổ tung. Không ngờ trong khoảnh khắc hắn phục hồi lại như cũ, dường như hai trái Địa Liên quả vào bụng không ảnh hưởng đến hắn.
Lý Thất Dạ cười khẽ, còn thèm nói:
- Vì Địa Liên quả ôn hòa.
Có một học sinh giỏi về dược tính hét lên:
- Ta biết rồi! Địa Liên quả trung hòa lực lượng quang minh! Tuy lực lượng quang minh của Địa Liên quả rất mạnh, nhưng khi lực lượng quang minh trong người đến giới hạn sẽ bị nó trung hòa.
Nghe học sinh đó giải thích học sinh khác hiểu ra:
- Thì ra là vậy.
Có học sinh nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm:
- Hừ! Hèn gì hắn chọn Địa Liên quả, thì ra ngay từ đầu đã muốn gian lận. Hừ, tiểu nhân bỉ ổi!
Bạn học khác cười khinh thường nói:
- Ngươi không thấy hắn xuất thân từ cái gì? Người ra từ Tẩy Tội thành có mấy kẻ tốt? Nhìn liền biết là tiểu nhân nham hiểm gian dối.
Lý Thất Dạ không thèm để bụng, hắn từ tốn nói với Hổ Vương:
- Đến lượt ngươi.
Hổ Vương sắc mặt âm trầm:
- Hừ!
Hổ Vương cứ nghĩ Lý Thất Dạ ăn trái Địa Liên quả thứ hai sẽ nổ tung, ai ngờ làm trạng thái của hắn tốt hơn, gã đã tính sai.
Lúc này Hổ Vương đâm lao phải theo lao, gã không thể giữa đường rút lui. Hổ Vương hừ lạnh cầm trái Bách Lộ Đan quả thứ hai ăn vào.
Ong ong ong ong ong!
Hổ Vương nhai từng miếng Bách Lộ Đan quả, lực lượng quang minh trên người gã ngày càng lớn mạnh, thánh quang rực rỡ hơn. Từng lũ quang minh bắn ra từ người Hổ Vương, dù có thú phù gia cố vẫn không thể hoàn toàn áp chế. Răng rắc một tiếng, thú phù gia ốc trên người Hổ Vương nứt ra cái khe.
Hổ Vương mạnh thật, lại có thú phù gia ốc, nhưng ăn hai trái Bách Lộ Đan quả không đơn giản. Lực lượng quang minh của hai trái Bách Lộ Đan quả bàng bạc như biển cả, người đạo hạnh mỏng ăn vào sẽ nổ tung ngay, không chịu nổi.
Hổ Vương ăn hai trái Bách Lộ Đan quả mà còn chịu được lực lượng quang minh thì đã rất giỏi.
Cuối cùng Hổ Vương nuốt vào hai trái Bách Lộ Đan quả, bụng gã đã phồng to, nếu ăn thêm một trái e rằng gã không chịu nổi.
Ăn xong Bách Lộ Đan quả thứ hai, Hổ Vương ợ no, gã cảm giác trong người như có trăm ngàn con rồng to đang gầm rống quay cuồng. lực lượng quang minh bàng bạc cường đại như muốn xé rách thân thể của gã, lao ra khỏi người.
Nhìn bộ dạng của Hổ Vương, có người kinh thán:
- Lực lượng của Bách Lộ Đan quả quá lớn, Hổ Vương huynh có thể nuốt vào hai trái đã là rất ghê gớm, chỉ có Bất Hủ Chân Thần mới chịu nổi lực lượng như vậy.
Nhưng ai đều nhìn ra dù Hổ Vương ăn luôn trái Bách Lộ Đan quả thứ ba cũng rất khó khăn.
Vì Ngưu Bảo, vì sư phụ của mình, Hổ Vương bất chấp.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đến lượt ta, ta ăn trái thứ ba.
Bộ dạng Lý Thất Dạ hớn hở như thể dễ dàng ăn trái Địa Liên quả thứ ba.
Lý Thất Dạ đang định cầm Địa Liên quả thứ ba thì Hổ Vương bỗng gọi lại hắn:
- Khoan đã!
Hổ Vương vươn tay giật trái Địa Liên quả thứ ba của Lý Thất Dạ:
- Vì công bằng nên trái thứ ba chúng ta hãy trao đổi thánh quả, ngươi ăn Bách Lộ Đan quả, ta ăn Địa Liên quả.
Lý Thất Dạ không phục kêu oan:
- Sao có thể làm như vậy? Chẳng phải chúng ta đã nói rồi sao? Ngươi ăn Bách Lộ Đan quả, ta ăn Địa Liên quả!
Hổ Vương lạnh lùng nói:
- Như vậy mới càng công bằng.
Hổ Vương bỗng nảy ý trao đổi thánh quả, vì hai Bách Lộ Đan quả vào bụng làm gã cảm giác không chịu nổi, sợ ăn trái thứ ba thì người gã dù không nổ tung cũng sẽ để lại vết thương.
Nên Hổ Vương tạm thời đổi Địa Liên quả của Lý Thất Dạ, trừ dược lực của nó yếu hơn Bách Lộ Đan quả còn có công hiệu trung hòa lực lượng quang minh. Lý Thất Dạ ăn trái Địa Liên quả thứ hai một chốc bình yên, nếu gã ăn trái Địa Liên quả thứ ba có lẽ sé trung hòa lực lượng quang minh.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bụng Lý Thất Dạ căng phồng bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, để ta ăn.
Học sinh Tẩy Tội viện kêu lên:
- Sư đệ, ăn không nổi thì đừng miễn cưỡng, nhận thua cũng không sao!
Gã rất lo Lý Thất Dạ ăn trái Địa Liên quả vào sẽ làm bụng nổ tung.
Hổ Vương lạnh lùng cười:
- Ha, giờ muốn nhận thua? Chỉ sợ muộn rồi. Trừ phi thân thể nổ tung không thì đừng ngừng lại, cho dù ngươi muốn ngừng cũng không được, phải ăn tiếp.
Học sinh Tẩy Tội viện tức giận trừng Hổ Vương:
- Rất quá đáng!
Có học sinh nói:
- Ngươi muốn đưa người vàoo chỗ chết!
Hổ Vương cười lạnh kiêu ngạo nói:
- Đúng thì sao? Đối địch với bản vương thì phải có giác ngộ này!
Nhóm Triệu Thu Thực căm giận bất bình, nhưng không biết làm sao.
Lý Thất Dạ nhận mệnh nói:
- Được rồi, ta ăn.
Lý Thất Dạ cầm trái Địa Liên quả thứ hai lên bắt đầu ăn vào.
Ong ong ong ong ong!
Từng tiếng rung động vang lên, Lý Thất Dạ ăn tiếng miếng Địa Liên quả, quang minh tuôn ra từ người hắn càng lúc càng rực rỡ. Người Lý Thất Dạ như phồng to ra sắp bay lên.
Lực lượng quang minh bàng bạc làm người Lý Thất Dạ càng lúc càng to.
Nhiều học sinh vui sướng khi người gặp họa chờ cơ thể Lý Thất Dạ trướng to như bong bóng nổ tung:
- Sắp nổ! Sắp nổ! Sắp nổ!
Đám học sinh Tẩy Tội viện Triệu Thu Thực trợn to mắt thầm toát mồ hôi lạnh giùm Lý Thất Dạ.
Ong ong ong ong ong!
Cuối cùng cơ thể Lý Thất Dạ trướng rất lớn như bong bóng, tùy thời sẽ nổ.
Học sinh vui sướng khi người gặp họa la lên:
- Nổ, sắp nổ! Sắp nổ!
Học sinh chờ mong người Lý Thất Dạ bị lực lượng quang minh trướng nổ.
Nhưng khi Lý Thất Dạ cắn thêm một miếng Địa Liên quả thì vèo một tiếng cơ thể phình to bắt đầu co rút lại, như bong bóng xì hơi. Trong thời gian ngắn Lý Thất Dạ phục hồi lại như cũ, thánh quang vốn chói lòa bỗng mờ nhạt, cuối cùng người hắn chỉ phát ra ánh sáng lập lòe lu mờ.
Nhìn Lý Thất Dạ chớp mắt bình yên, mọi người trợn to mắt nói:
- Chuyện gì xảy ra? Sao có thể như vậy?
Đặc biệt là các học sinh la to chờ người Lý Thất Dạ nổ tung trông thấy cảnh này thì rất bực bôi, bọn họ không biết có chuyện gì.
Lý Thất Dạ nhai hết miếng Địa Liên quả còn lại, ăn sạch sẽ.
Lý Thất Dạ ợ no thèm thuồng, như thể hắn còn ăn được ba, năm trái nữa:
- Ngon quá!
Nhiều học sinh không tin được:
- Sao có thể như vậy? Rõ ràng chúng ta thấy hắn sắp nổ tung mà?
Vừa rồi mọi người đều nhìn ra cơ thể Lý Thất Dạ đã không chịu nổi lực lượng quang minh cường đại, thân thể sắp nổ tung. Không ngờ trong khoảnh khắc hắn phục hồi lại như cũ, dường như hai trái Địa Liên quả vào bụng không ảnh hưởng đến hắn.
Lý Thất Dạ cười khẽ, còn thèm nói:
- Vì Địa Liên quả ôn hòa.
Có một học sinh giỏi về dược tính hét lên:
- Ta biết rồi! Địa Liên quả trung hòa lực lượng quang minh! Tuy lực lượng quang minh của Địa Liên quả rất mạnh, nhưng khi lực lượng quang minh trong người đến giới hạn sẽ bị nó trung hòa.
Nghe học sinh đó giải thích học sinh khác hiểu ra:
- Thì ra là vậy.
Có học sinh nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm:
- Hừ! Hèn gì hắn chọn Địa Liên quả, thì ra ngay từ đầu đã muốn gian lận. Hừ, tiểu nhân bỉ ổi!
Bạn học khác cười khinh thường nói:
- Ngươi không thấy hắn xuất thân từ cái gì? Người ra từ Tẩy Tội thành có mấy kẻ tốt? Nhìn liền biết là tiểu nhân nham hiểm gian dối.
Lý Thất Dạ không thèm để bụng, hắn từ tốn nói với Hổ Vương:
- Đến lượt ngươi.
Hổ Vương sắc mặt âm trầm:
- Hừ!
Hổ Vương cứ nghĩ Lý Thất Dạ ăn trái Địa Liên quả thứ hai sẽ nổ tung, ai ngờ làm trạng thái của hắn tốt hơn, gã đã tính sai.
Lúc này Hổ Vương đâm lao phải theo lao, gã không thể giữa đường rút lui. Hổ Vương hừ lạnh cầm trái Bách Lộ Đan quả thứ hai ăn vào.
Ong ong ong ong ong!
Hổ Vương nhai từng miếng Bách Lộ Đan quả, lực lượng quang minh trên người gã ngày càng lớn mạnh, thánh quang rực rỡ hơn. Từng lũ quang minh bắn ra từ người Hổ Vương, dù có thú phù gia cố vẫn không thể hoàn toàn áp chế. Răng rắc một tiếng, thú phù gia ốc trên người Hổ Vương nứt ra cái khe.
Hổ Vương mạnh thật, lại có thú phù gia ốc, nhưng ăn hai trái Bách Lộ Đan quả không đơn giản. Lực lượng quang minh của hai trái Bách Lộ Đan quả bàng bạc như biển cả, người đạo hạnh mỏng ăn vào sẽ nổ tung ngay, không chịu nổi.
Hổ Vương ăn hai trái Bách Lộ Đan quả mà còn chịu được lực lượng quang minh thì đã rất giỏi.
Cuối cùng Hổ Vương nuốt vào hai trái Bách Lộ Đan quả, bụng gã đã phồng to, nếu ăn thêm một trái e rằng gã không chịu nổi.
Ăn xong Bách Lộ Đan quả thứ hai, Hổ Vương ợ no, gã cảm giác trong người như có trăm ngàn con rồng to đang gầm rống quay cuồng. lực lượng quang minh bàng bạc cường đại như muốn xé rách thân thể của gã, lao ra khỏi người.
Nhìn bộ dạng của Hổ Vương, có người kinh thán:
- Lực lượng của Bách Lộ Đan quả quá lớn, Hổ Vương huynh có thể nuốt vào hai trái đã là rất ghê gớm, chỉ có Bất Hủ Chân Thần mới chịu nổi lực lượng như vậy.
Nhưng ai đều nhìn ra dù Hổ Vương ăn luôn trái Bách Lộ Đan quả thứ ba cũng rất khó khăn.
Vì Ngưu Bảo, vì sư phụ của mình, Hổ Vương bất chấp.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đến lượt ta, ta ăn trái thứ ba.
Bộ dạng Lý Thất Dạ hớn hở như thể dễ dàng ăn trái Địa Liên quả thứ ba.
Lý Thất Dạ đang định cầm Địa Liên quả thứ ba thì Hổ Vương bỗng gọi lại hắn:
- Khoan đã!
Hổ Vương vươn tay giật trái Địa Liên quả thứ ba của Lý Thất Dạ:
- Vì công bằng nên trái thứ ba chúng ta hãy trao đổi thánh quả, ngươi ăn Bách Lộ Đan quả, ta ăn Địa Liên quả.
Lý Thất Dạ không phục kêu oan:
- Sao có thể làm như vậy? Chẳng phải chúng ta đã nói rồi sao? Ngươi ăn Bách Lộ Đan quả, ta ăn Địa Liên quả!
Hổ Vương lạnh lùng nói:
- Như vậy mới càng công bằng.
Hổ Vương bỗng nảy ý trao đổi thánh quả, vì hai Bách Lộ Đan quả vào bụng làm gã cảm giác không chịu nổi, sợ ăn trái thứ ba thì người gã dù không nổ tung cũng sẽ để lại vết thương.
Nên Hổ Vương tạm thời đổi Địa Liên quả của Lý Thất Dạ, trừ dược lực của nó yếu hơn Bách Lộ Đan quả còn có công hiệu trung hòa lực lượng quang minh. Lý Thất Dạ ăn trái Địa Liên quả thứ hai một chốc bình yên, nếu gã ăn trái Địa Liên quả thứ ba có lẽ sé trung hòa lực lượng quang minh.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com