Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3952
Một kiếm trí mạng, như kim độc của bò cạp thấy máu liền chết, cướp mạng người.
Đáng sợ nhất là một kiếm thấy máu chết người ngay và Lý Thất Dạ phản xạ từ Bát Quái Cổ Kính cùng tấn công Lý Thất Dạ. Hai bên phối hợp cực kỳ ăn ý, trước sau lại trí mạng.
Trường kiếm như sao băng vụt qua bầu trời để lại dấu vết không thể xóa nhòa, cái bóng phản chiếu dùng thức khởi đầu nửa vòng tròn, hủy thiên diệt địa, sáng thế chú đạo, uy lực không thể tưởng tượng.
Trước sau tấn công muốn dồn Lý Thất Dạ vào chỗ chết, đổi lại người khác đối diện một kích vô địch như vậy đã thành tro bụi.
Nhưng khi trường kiếm định đâm thủng cổ họng, nửa vòng tròn định nghiền thân thể thì Lý Thất Dạ đang dùng thức khởi đầu nửa vòng tròn chợt lảo đảo, thân hình mờ dần.
Khi Lý Thất Dạ lảo đảo thì thiên địa như lắc lư, mọi người cảm giác thời gian ngừng lại. Có cường giả cảm giác thời gian đảo ngược. Mặc dù chỉ diễn ra trong tích tắc ngắn ngủi, ngắn đến không thể phát hiện ra.
Chớp mắt cái bóng Bát Quái Cổ Kính phản chiếu trở nên mờ đi, Lý Thất Dạ thì trong phút chốc biến mất.
Đinh!
Kiếm ngân chín tầng trời, trong tích tắc kiếm đã đâm tới. Nhưng kiếm không đâm trúng Lý Thất Dạ, vì hắn đảo ngược thời gian, hắn không ở trong thời không này. Lý Thất Dạ biến mất, một kiếm vô địch của Trung Vực Tiên Lão tỏa định cái bóng Bát Quái Cổ Kính chiếu ra.
Trong một phần vạn thời gian, Bát Quái Chưởng Thương Sinh hay Trung Vực Tiên Lão muốn rút tay về cũng không kịp.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hỏa hoa tung tóe, hỏa hoa vô tận bay hướng vũ trụ, đánh rơi các vì sao. Vô số vì sao nổ tung như pháo hoa trong đêm.
Chớp mắt Lý Thất Dạ biến mất, kiếm trí mạng của Trung Vực Tiên Lão đâm vào cái bóng Bát Quái Cổ Kính chiếu ra. Hai Tổ khí đấu cứng, kinh thiên động địa khiến người tâm hồn sợ hãi.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, nguyên Luân Hồi Sơn thành rung rinh sắp bay lên. Quá rung động lòng người, khiến nhiều người bị chấn hồn phách bay lên, cảm giác toàn thân bị tiếng nổ đánh bay mất hồn vía.
Một kích kia quá lớn, thậm chí có thể nói là hủy diệt thiên địa. Nguyên Luân Hồi Sơn thành nếu không phải được lực lượng cường đại không gì sánh bằng bảo vệ thì không biết bao nhiêu điện cổ thành trì bị một kích đánh nát.
Trong tiếng nổ lớn Tổ kiếm và Bát Quái Cổ Kính đụng mạnh vào nhau, hỏa hoa tung tóe đốt hủy vô số vì sao trên trời. Cảnh tượng như tận thế làm vô số người xem tim đập chân run.
Lực lượng khủng bố tàn phá thiên địa, trấn áp chư thiên, bão tố như tận thế càn quét cả thế giới. Bao người bị lực lượng kinh khủng đè xuống đất thật lâu không bò dậy được.
Rầm!
Trong tiếng nổ lớn, Trung Vực Tiên Lão hay Bát Quái Chưởng Thương Sinh đều không thể khống chế báu vật của mình. Tổ kiếm và Bát Quái Cổ Kính bị tổn hại nặng, chúng nó bị lực lượng Thủy Tổ vô địch của nhau đánh bay lên trời.
Tổ kiếm, Bát Quái Cổ Kính bị đánh bay đi chân trời vượt ngoài kiểm soát của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão. Chúng nó bay mất phía cuối trời.
- Trở về!!!
Hai Tổ khí bay trốn làm Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão sợ đứng tim. Hai người bắt chân quyết thốt ra chân ngôn muốn triệu hoán Tổ khí về.
Nhưng Bát Quái Cổ Kính hay Tổ kiếm đều không nghe họ triệu hoán, đã biến mất phía cuối trời, từ nay không rõ tung tích.
Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm là báu vật Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân ban tặng, chúng nó được Trường Sinh Lão Nhân đúc ra, vốn có linh tính.
Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm cùng bị đánh, bị tổn hại nặng. Không chỉ chúng nó bị thương nặng, cũng sinh ra nỗi sợ, nếu cứ tiếp tục thế này chúng nó sẽ bị nổ nát, binh nát thân chết.
Nên Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm có linh tinh còn lâu mới nghe theo Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão triệu hoán, chúng nó bỏ chạy biến mất phía chân trời.
Thấy Tổ khí không nghe mình triệu hoán đã biến mất, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão mặt không chút máu, hai người lùi một bước.
Đối với Trung Vực Tiên Lão thì dù có nhiều báu vật thần khí nhưng khó có món binh khí nào sánh bằng Tổ kiếm.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh thì càng khỏi phải nói, gã có danh hiệu đó trừ vì thực lực kinh người ra quan trọng nhất là Bát Quái Cổ Kính.
Nay hai người cùng mất Tổ khí, đây là đả kích cực lớn với họ, làm sức chiến đấu tụt dốc không phanh.
Trong lúc Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão trắng mặt thì giọng Lý Thất Dạ nhàn nhã vang lên:
- Đáng tiếc các ngươi không hoàn toàn khống chế Tổ khí, cuối cùng chúng nó bỏ các ngươi mà đi.
Nhìn kỹ thì thấy Lý Thất Dạ vẫn đứng tại chỗ như chưa từng nhúc nhích.
Nhìn Lý Thất Dạ luôn đứng đó, nhiều vãn bối thắc mắc:
- Sao có thể như vậy?
Mọi người chính mắt thấy Bát Quái Cổ Kính phản chiếu ra Lý Thất Dạ, phản chiếu một kích thức khởi đầu nửa vòng tròn, không biết tại sao sau đó mất hiệu lực.
Có Bất Hủ Chân Thần cường đại nhìn ra manh mối, giải thích rằng:
- Tốc độ của hắn quá nhanh, nháy mắt đảo ngược thời gian. Dù hắn chỉ đảo ngược trong chớp mắt, chỉ một phần vạn nhưng vẫn là đảo thời gian. Hắn đảo ngược thời gian nhưng Bát Quái Cổ Kính thì không thể, vì vậy không thể phản chiếu được. Tổ kiếm xem cái bóng phản chiếu là hắn, nên làm hai món Tổ khí tàn sát nhau.
Người lấy lại tinh thần đã rõ ảo diệu trong đó, kinh thán nói:
- Nghịch thiên mà, không ngờ dùng thủ đoạn như vậy phá ảnh chiếu của Bát Quái Cổ Kính, diệu đến đỉnh!
Bát Quái Cổ Kính có thể phản chiếu bất cứ ai, bất cứ chiêu thức gì. Đối với nhiều người thì có được báu vật như vậy là ở thế bất bại.
Mọi người không ngờ Lý Thất Dạ xảo diệu phá giải Bát Quái Cổ Kính còn suýt chút khiến Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm đồng quy vu tận.
Dù là tồn tại thế nào ánh mắt nhìn Lý Thất Dạ tràn ngập sợ hãi:
- Đáng sợ quá, hắn chưa thi triển tuyệt học vô song gì, không lấy ra món binh khí nào, chỉ một tay đẩy ra.
Lý Thất Dạ nhìn hai người, cười hỏi:
- Nên kết thúc chưa?
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão ngước nhìn Trường Sinh Tiên Bàn trên trời.
Tuy mọi người cảm thấy một chiêu, một thức qua đã lâu, có người cảm giác đã qua trăm ngàn năm. Nhưng sự thật một chiêu một thức chỉ trong khoảnh khắc, từ lúc đánh đến nay hai bên chỉ mới qua cỡ một tích tắc.
Trường Sinh Tiên Bàn trên bầu trời gã thắp sáng nhưng chưa hoàn toàn, muốn đánh ra một kích vô địch nhất còn cần chút thời gian.
- Giết!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đều biết họ rất cần chút thời gian này. Chờ Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống không chừng có thể giết Lý Thất Dạ, nên dù thế nào thì họ phải câu giờ, chờ tới khi Trường Sinh Tiên Bàn hoàn toàn thắp sáng.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Đáng sợ nhất là một kiếm thấy máu chết người ngay và Lý Thất Dạ phản xạ từ Bát Quái Cổ Kính cùng tấn công Lý Thất Dạ. Hai bên phối hợp cực kỳ ăn ý, trước sau lại trí mạng.
Trường kiếm như sao băng vụt qua bầu trời để lại dấu vết không thể xóa nhòa, cái bóng phản chiếu dùng thức khởi đầu nửa vòng tròn, hủy thiên diệt địa, sáng thế chú đạo, uy lực không thể tưởng tượng.
Trước sau tấn công muốn dồn Lý Thất Dạ vào chỗ chết, đổi lại người khác đối diện một kích vô địch như vậy đã thành tro bụi.
Nhưng khi trường kiếm định đâm thủng cổ họng, nửa vòng tròn định nghiền thân thể thì Lý Thất Dạ đang dùng thức khởi đầu nửa vòng tròn chợt lảo đảo, thân hình mờ dần.
Khi Lý Thất Dạ lảo đảo thì thiên địa như lắc lư, mọi người cảm giác thời gian ngừng lại. Có cường giả cảm giác thời gian đảo ngược. Mặc dù chỉ diễn ra trong tích tắc ngắn ngủi, ngắn đến không thể phát hiện ra.
Chớp mắt cái bóng Bát Quái Cổ Kính phản chiếu trở nên mờ đi, Lý Thất Dạ thì trong phút chốc biến mất.
Đinh!
Kiếm ngân chín tầng trời, trong tích tắc kiếm đã đâm tới. Nhưng kiếm không đâm trúng Lý Thất Dạ, vì hắn đảo ngược thời gian, hắn không ở trong thời không này. Lý Thất Dạ biến mất, một kiếm vô địch của Trung Vực Tiên Lão tỏa định cái bóng Bát Quái Cổ Kính chiếu ra.
Trong một phần vạn thời gian, Bát Quái Chưởng Thương Sinh hay Trung Vực Tiên Lão muốn rút tay về cũng không kịp.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hỏa hoa tung tóe, hỏa hoa vô tận bay hướng vũ trụ, đánh rơi các vì sao. Vô số vì sao nổ tung như pháo hoa trong đêm.
Chớp mắt Lý Thất Dạ biến mất, kiếm trí mạng của Trung Vực Tiên Lão đâm vào cái bóng Bát Quái Cổ Kính chiếu ra. Hai Tổ khí đấu cứng, kinh thiên động địa khiến người tâm hồn sợ hãi.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, nguyên Luân Hồi Sơn thành rung rinh sắp bay lên. Quá rung động lòng người, khiến nhiều người bị chấn hồn phách bay lên, cảm giác toàn thân bị tiếng nổ đánh bay mất hồn vía.
Một kích kia quá lớn, thậm chí có thể nói là hủy diệt thiên địa. Nguyên Luân Hồi Sơn thành nếu không phải được lực lượng cường đại không gì sánh bằng bảo vệ thì không biết bao nhiêu điện cổ thành trì bị một kích đánh nát.
Trong tiếng nổ lớn Tổ kiếm và Bát Quái Cổ Kính đụng mạnh vào nhau, hỏa hoa tung tóe đốt hủy vô số vì sao trên trời. Cảnh tượng như tận thế làm vô số người xem tim đập chân run.
Lực lượng khủng bố tàn phá thiên địa, trấn áp chư thiên, bão tố như tận thế càn quét cả thế giới. Bao người bị lực lượng kinh khủng đè xuống đất thật lâu không bò dậy được.
Rầm!
Trong tiếng nổ lớn, Trung Vực Tiên Lão hay Bát Quái Chưởng Thương Sinh đều không thể khống chế báu vật của mình. Tổ kiếm và Bát Quái Cổ Kính bị tổn hại nặng, chúng nó bị lực lượng Thủy Tổ vô địch của nhau đánh bay lên trời.
Tổ kiếm, Bát Quái Cổ Kính bị đánh bay đi chân trời vượt ngoài kiểm soát của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão. Chúng nó bay mất phía cuối trời.
- Trở về!!!
Hai Tổ khí bay trốn làm Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão sợ đứng tim. Hai người bắt chân quyết thốt ra chân ngôn muốn triệu hoán Tổ khí về.
Nhưng Bát Quái Cổ Kính hay Tổ kiếm đều không nghe họ triệu hoán, đã biến mất phía cuối trời, từ nay không rõ tung tích.
Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm là báu vật Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân ban tặng, chúng nó được Trường Sinh Lão Nhân đúc ra, vốn có linh tính.
Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm cùng bị đánh, bị tổn hại nặng. Không chỉ chúng nó bị thương nặng, cũng sinh ra nỗi sợ, nếu cứ tiếp tục thế này chúng nó sẽ bị nổ nát, binh nát thân chết.
Nên Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm có linh tinh còn lâu mới nghe theo Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão triệu hoán, chúng nó bỏ chạy biến mất phía chân trời.
Thấy Tổ khí không nghe mình triệu hoán đã biến mất, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão mặt không chút máu, hai người lùi một bước.
Đối với Trung Vực Tiên Lão thì dù có nhiều báu vật thần khí nhưng khó có món binh khí nào sánh bằng Tổ kiếm.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh thì càng khỏi phải nói, gã có danh hiệu đó trừ vì thực lực kinh người ra quan trọng nhất là Bát Quái Cổ Kính.
Nay hai người cùng mất Tổ khí, đây là đả kích cực lớn với họ, làm sức chiến đấu tụt dốc không phanh.
Trong lúc Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão trắng mặt thì giọng Lý Thất Dạ nhàn nhã vang lên:
- Đáng tiếc các ngươi không hoàn toàn khống chế Tổ khí, cuối cùng chúng nó bỏ các ngươi mà đi.
Nhìn kỹ thì thấy Lý Thất Dạ vẫn đứng tại chỗ như chưa từng nhúc nhích.
Nhìn Lý Thất Dạ luôn đứng đó, nhiều vãn bối thắc mắc:
- Sao có thể như vậy?
Mọi người chính mắt thấy Bát Quái Cổ Kính phản chiếu ra Lý Thất Dạ, phản chiếu một kích thức khởi đầu nửa vòng tròn, không biết tại sao sau đó mất hiệu lực.
Có Bất Hủ Chân Thần cường đại nhìn ra manh mối, giải thích rằng:
- Tốc độ của hắn quá nhanh, nháy mắt đảo ngược thời gian. Dù hắn chỉ đảo ngược trong chớp mắt, chỉ một phần vạn nhưng vẫn là đảo thời gian. Hắn đảo ngược thời gian nhưng Bát Quái Cổ Kính thì không thể, vì vậy không thể phản chiếu được. Tổ kiếm xem cái bóng phản chiếu là hắn, nên làm hai món Tổ khí tàn sát nhau.
Người lấy lại tinh thần đã rõ ảo diệu trong đó, kinh thán nói:
- Nghịch thiên mà, không ngờ dùng thủ đoạn như vậy phá ảnh chiếu của Bát Quái Cổ Kính, diệu đến đỉnh!
Bát Quái Cổ Kính có thể phản chiếu bất cứ ai, bất cứ chiêu thức gì. Đối với nhiều người thì có được báu vật như vậy là ở thế bất bại.
Mọi người không ngờ Lý Thất Dạ xảo diệu phá giải Bát Quái Cổ Kính còn suýt chút khiến Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm đồng quy vu tận.
Dù là tồn tại thế nào ánh mắt nhìn Lý Thất Dạ tràn ngập sợ hãi:
- Đáng sợ quá, hắn chưa thi triển tuyệt học vô song gì, không lấy ra món binh khí nào, chỉ một tay đẩy ra.
Lý Thất Dạ nhìn hai người, cười hỏi:
- Nên kết thúc chưa?
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão ngước nhìn Trường Sinh Tiên Bàn trên trời.
Tuy mọi người cảm thấy một chiêu, một thức qua đã lâu, có người cảm giác đã qua trăm ngàn năm. Nhưng sự thật một chiêu một thức chỉ trong khoảnh khắc, từ lúc đánh đến nay hai bên chỉ mới qua cỡ một tích tắc.
Trường Sinh Tiên Bàn trên bầu trời gã thắp sáng nhưng chưa hoàn toàn, muốn đánh ra một kích vô địch nhất còn cần chút thời gian.
- Giết!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đều biết họ rất cần chút thời gian này. Chờ Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống không chừng có thể giết Lý Thất Dạ, nên dù thế nào thì họ phải câu giờ, chờ tới khi Trường Sinh Tiên Bàn hoàn toàn thắp sáng.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook