Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3920
Nhưng làm Bất Hủ Chân Thần, trực giác nói với y rằng Lý Thất Dạ đúng là rất mạnh, rất khủng bố, khiến người không đoán ra hắn thật sự mạnh đến đâu.
Có người nhỏ giọng nói:
- Nghe nói Trung Vực Thánh Địa có Trường Tồn Bất Hủ, không biết có thật không?
Đám người nhìn nhau, không ai đưa ra đáp án được.
Cuối cùng một vị lão tổ từ từ nói:
- Thật lâu trước kia đúng là Trung Vực Thánh Địa có một Trường Tồn Bất Hủ, nhưng vài thời đại chưa từng lộ mặt, không chừng đã tọa hóa. Điều có thể chắc chắn là Bát Quái Cổ quốc có một Trường Tồn Bất Hủ, là Bất Hủ Chân Thần khá trẻ tuổi, thành tựu Bất Hủ vào thời đại trước.
Nghe lời này tim mọi người rớt cái bịch. Trung Vực Thánh Địa liên nhân với Bát Quái Cổ quốc, Bát Quái Cổ quốc có Bất Hủ Chân Thần, tức là sau lưng Trung Vực Thánh Nữ tùy thời đứng một vị Bất Hủ Chân Thần.
Có trưởng lão đại giáo nhìn xa, chậm rãi nói:
- Không biết lần này người đi theo Trung Vực Thánh Nữ là thần thánh phương nào, Bất Hủ Chân Thần bình thường e rằng không ngăn Đệ Nhất Hung Nhân được. Nhưng nếu là lão tổ mạnh nhất đến thì khó nói, nếu là một vị Trường Tồn Bất Hủ đến thì Đệ Nhất Hung Nhân chỉ có nước chết.
Trung Vực Thánh Nữ dám sát phạt quyết đoán, tin tưởng tràn đầy nghĩa là nàng có đủ thực lực, đủ tự tin. Dù nàng không đánh lại Lý Thất Dạ nhưng Trung Vực Thánh Địa có vô số cao thủ, lão tổ cường đại thị sẽ có người ngăn cản được Đệ Nhất Hung Nhân.
Lý Thất Dạ bật cười, nhàn nhã như không:
- Vào đi.
Trần Duy Chính đẩy xe lăn đi sâu vào hành cung, bọn họ đi không mau. Dáng vẻ Trần Duy Chính, Quách Giai Tuệ hết sức trịnh trọng, Lý Thất Dạ thì bình tĩnh tự nhiên, nhắm mắt như đã ngủ.
Nhìn bọn họ đi sâu vào hành cung, đám người chỉ nghĩ được một câu: Vào thẳng đầm rồng.
Mọi người chợt nhận ra mặc kệ Trung Vực Thánh Địa là đầm rồng hang hổ Đệ Nhất Hung Nhân đều chạy thẳng vào, không ai có thể ngăn cản.
Mặc dù Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên xe lăn nhưng cho người ảo giác rằng, khi xe lăn dưới thân hắn lăn qua không ai ngăn hắn được, tất cả mọi thứ sẽ bị hắn nghiền nát.
Có cường giả nhìn Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, lòng thầm thắc mắc:
- Nếu hắn có thể đứng lên thì se là cảnh tượng thế nào đây?
Lời này khiến người rùng mình nổi da gà. Sư tổ Hộ Sơn tông ngồi trên xe lăn đã một kiếm đồ trăm vạn, nếu hắn đứng dậy sẽ là cảnh tượng khủng bố cỡ nào nữa.
Lão tổ nhỏ giọng nói:
- Tốt nhất đừng đứng dậy.
Có cường giả không hiểu nổi:
- Hắn bị gì? Sao tàn phế?
Dù gì là Bất Hủ Chân Thần, tùy thời có thể tạo lại thân thể, sao mà tàn phế được.
Có Bất Hủ Chân Thần hiểu ảo diệu giải thích rằng:
- Cái này gọi là thương tổn. Nếu bị người mạnh hơn ngươi tổn thương nặng, nếu là vết thương nặng vĩnh cửu thì dù ngươi tái tạo lại thân thể cũng thua. Vì đã bị thương chân mệnh, không chỉ có cơ thể bị thương. Nên hắn không phải thân thể tàn phế, rất có thể chân mệnh bị khiếm khuyết.
Có người thở phào nói:
- Vậy thì tốt rồi, hung nhân như vậy nếu chân mệnh cúa hắn hoàn chỉnh chẳng phải là biển máu ngập trời?
Nghe lời đó nhiều người nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ, thấy đồng cảm.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi nhóm Lý Thất Dạ đi sâu vào hành cung, mới bước vào một giáo trường to lớn thì tiếng nổ vang lên, bầu trời tối tăm. Một cái chân to đạp mạnh xuống, mặt đất rung bần bật.
Đương nhiên cái chân to này không đạp trên người Lăng Hàn mà là vật to lớn đứng trước mặt hắn.
Mọi người ngước đầu lên thấy có con lục hành long to lớn đứng trước mặt Lý Thất Dạ. Lục hành long hai chân đạp đất, thân hình to lớn nhưng thể lưng cõng bầu trời. Chân trước đặt trứo ngực lục hành long, khi chân trước chậm rãi giương ra thì sắc bén như thần đao, có thể trong nháy mắt cắt đứt tất cả vật sống trước mắt.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi tiếng chấn động vang lên, ba hướng khác đáp xuống ba quái vật siêu khổng lồ.
Ba quái vật to lớn đứng đông, tây, nam gồm có huyết nha ma tượng, thần giáp toan nghê, đao khách hào trư.
Huyết nha ma tượng to hơn, bốn chân như cây cột, giẫm một cái đạp nát đất đai, dưới cái mũi dài là răng nanh như huyết thương lấp lóe huyết quang.
Thần giáp toan nghê toàn thân khoác giáp, móng vuốt cực kỳ sắc bén. Móng vuốt của nó bấu vào nham thạch như cắt miếng đậu hủ rất ngọt.
Đao khách hào trư thoạt nhìn giống đao khách, là một con heo đứng thẳng, hai tay cầm hai cây thần đao thần quang phun ra nuốt vào.
Nhìn bốn con cự thú đám người ngơ ngác không biết là thứ gì, vì họ chưa từng thấy:
- Đây là cái gì?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất lắc lư, tiếng nổ ầm ầm, chỉ thấy vô số mãnh thú hung cầm lao ra.
Mọi người chưa thấy rõ sao bỗng chốc đám mãnh thú hung cầm xuất hiện dường như được truyền tống đến đây.
Đưa mắt nhìn một mảnh đen kịt, vô số chim bay thú chạy. Có rắn độc to mười trượng, có hổ vương huyết thống cuồng hóa, có vua ưng chuẩn giống như tên xuyên mây.
Khoảnh khắc này thời gian như bị ngàn vạn mãnh thú hung cầm lấp kín, tất cả hung thú ác điểu đột nhiên xuất hiện hình thành tú triều vô cùng đáng sợ.
Khi thú triều như vậy ập đến có thể đạp nát mọi thứ.
Nhìn ngàn vạn mãnh thú hung cầm, thú khí như sóng to ập vào mặt, nhiều người hai chân run cầm cập:
- Đâu ra nhiều mãnh thú hung cầm vậy?
Trông thấy thú triều khủng bố, có người ngơ ngác lẩm bẩm:
- Chúng ta đi vào thế giới hồng hoang sao?
Chợt tiếng quát chói tai vang lên:
- Kẻ giết đệ tử của chúng ta phải bị nghiền xương thành tro!
Bầu trời tối đen một mạng.
Mọi người ngẩng đầu nhìn. Trên trời có con ưng vương khổng lồ, đôi mắt đỏ ngầu, móng vuốt như kiếm, thanh âm phát ra từ miệng ưng vương.
Thấy con ưng vương to lớn, có cường giả kêu lên:
- Hoang Thú Đàn Chủ!
- Thì ra Hoang Thú Đàn Chủ là một con ưng.
Đám người nhìn nhau, họ không ngờ đàn chủ của Trung Vực Thánh Địa là một vị yêu vương.
Có quốc sư một cương quốc nghiêm túc nói:
- Đừng xem thường Hoang Thú Đàn Chủ, nó có thể ra lệnh cho hàng ngàn hung thú ác điểu. Nghe nói tứ tượng thú trận của nó là số một đương thời, dù thực lực của Hoang Thú Đàn Chủ không phải đứng đầu nhưng từng dẫn dắt một quân đoàn hoang thú đạp diệt một cương quốc.
Hoang Thú Đàn là phân đàn mạnh nhất Trung Vực Thánh Địa, trong đàn toàn là hung thú ác điểu, một khi nên đàn phát động công kích thì hàng ngàn hung thú ác điểu khoảnh khắc dóc hết sức ra, trong thời gian ngắn xé nát mọi thứ trước mắt.
Vì vậy nên dù Trung Vực Thánh không phải phân đàn có nhiều cao thủ nhất Trung Vực Thánh Địa nhưng là khủng bố khủng bố nhất, từng công thành cướp đất cho Trung Vực Thánh Địa, lập chiến công hiển hách.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Có người nhỏ giọng nói:
- Nghe nói Trung Vực Thánh Địa có Trường Tồn Bất Hủ, không biết có thật không?
Đám người nhìn nhau, không ai đưa ra đáp án được.
Cuối cùng một vị lão tổ từ từ nói:
- Thật lâu trước kia đúng là Trung Vực Thánh Địa có một Trường Tồn Bất Hủ, nhưng vài thời đại chưa từng lộ mặt, không chừng đã tọa hóa. Điều có thể chắc chắn là Bát Quái Cổ quốc có một Trường Tồn Bất Hủ, là Bất Hủ Chân Thần khá trẻ tuổi, thành tựu Bất Hủ vào thời đại trước.
Nghe lời này tim mọi người rớt cái bịch. Trung Vực Thánh Địa liên nhân với Bát Quái Cổ quốc, Bát Quái Cổ quốc có Bất Hủ Chân Thần, tức là sau lưng Trung Vực Thánh Nữ tùy thời đứng một vị Bất Hủ Chân Thần.
Có trưởng lão đại giáo nhìn xa, chậm rãi nói:
- Không biết lần này người đi theo Trung Vực Thánh Nữ là thần thánh phương nào, Bất Hủ Chân Thần bình thường e rằng không ngăn Đệ Nhất Hung Nhân được. Nhưng nếu là lão tổ mạnh nhất đến thì khó nói, nếu là một vị Trường Tồn Bất Hủ đến thì Đệ Nhất Hung Nhân chỉ có nước chết.
Trung Vực Thánh Nữ dám sát phạt quyết đoán, tin tưởng tràn đầy nghĩa là nàng có đủ thực lực, đủ tự tin. Dù nàng không đánh lại Lý Thất Dạ nhưng Trung Vực Thánh Địa có vô số cao thủ, lão tổ cường đại thị sẽ có người ngăn cản được Đệ Nhất Hung Nhân.
Lý Thất Dạ bật cười, nhàn nhã như không:
- Vào đi.
Trần Duy Chính đẩy xe lăn đi sâu vào hành cung, bọn họ đi không mau. Dáng vẻ Trần Duy Chính, Quách Giai Tuệ hết sức trịnh trọng, Lý Thất Dạ thì bình tĩnh tự nhiên, nhắm mắt như đã ngủ.
Nhìn bọn họ đi sâu vào hành cung, đám người chỉ nghĩ được một câu: Vào thẳng đầm rồng.
Mọi người chợt nhận ra mặc kệ Trung Vực Thánh Địa là đầm rồng hang hổ Đệ Nhất Hung Nhân đều chạy thẳng vào, không ai có thể ngăn cản.
Mặc dù Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên xe lăn nhưng cho người ảo giác rằng, khi xe lăn dưới thân hắn lăn qua không ai ngăn hắn được, tất cả mọi thứ sẽ bị hắn nghiền nát.
Có cường giả nhìn Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, lòng thầm thắc mắc:
- Nếu hắn có thể đứng lên thì se là cảnh tượng thế nào đây?
Lời này khiến người rùng mình nổi da gà. Sư tổ Hộ Sơn tông ngồi trên xe lăn đã một kiếm đồ trăm vạn, nếu hắn đứng dậy sẽ là cảnh tượng khủng bố cỡ nào nữa.
Lão tổ nhỏ giọng nói:
- Tốt nhất đừng đứng dậy.
Có cường giả không hiểu nổi:
- Hắn bị gì? Sao tàn phế?
Dù gì là Bất Hủ Chân Thần, tùy thời có thể tạo lại thân thể, sao mà tàn phế được.
Có Bất Hủ Chân Thần hiểu ảo diệu giải thích rằng:
- Cái này gọi là thương tổn. Nếu bị người mạnh hơn ngươi tổn thương nặng, nếu là vết thương nặng vĩnh cửu thì dù ngươi tái tạo lại thân thể cũng thua. Vì đã bị thương chân mệnh, không chỉ có cơ thể bị thương. Nên hắn không phải thân thể tàn phế, rất có thể chân mệnh bị khiếm khuyết.
Có người thở phào nói:
- Vậy thì tốt rồi, hung nhân như vậy nếu chân mệnh cúa hắn hoàn chỉnh chẳng phải là biển máu ngập trời?
Nghe lời đó nhiều người nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ, thấy đồng cảm.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi nhóm Lý Thất Dạ đi sâu vào hành cung, mới bước vào một giáo trường to lớn thì tiếng nổ vang lên, bầu trời tối tăm. Một cái chân to đạp mạnh xuống, mặt đất rung bần bật.
Đương nhiên cái chân to này không đạp trên người Lăng Hàn mà là vật to lớn đứng trước mặt hắn.
Mọi người ngước đầu lên thấy có con lục hành long to lớn đứng trước mặt Lý Thất Dạ. Lục hành long hai chân đạp đất, thân hình to lớn nhưng thể lưng cõng bầu trời. Chân trước đặt trứo ngực lục hành long, khi chân trước chậm rãi giương ra thì sắc bén như thần đao, có thể trong nháy mắt cắt đứt tất cả vật sống trước mắt.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi tiếng chấn động vang lên, ba hướng khác đáp xuống ba quái vật siêu khổng lồ.
Ba quái vật to lớn đứng đông, tây, nam gồm có huyết nha ma tượng, thần giáp toan nghê, đao khách hào trư.
Huyết nha ma tượng to hơn, bốn chân như cây cột, giẫm một cái đạp nát đất đai, dưới cái mũi dài là răng nanh như huyết thương lấp lóe huyết quang.
Thần giáp toan nghê toàn thân khoác giáp, móng vuốt cực kỳ sắc bén. Móng vuốt của nó bấu vào nham thạch như cắt miếng đậu hủ rất ngọt.
Đao khách hào trư thoạt nhìn giống đao khách, là một con heo đứng thẳng, hai tay cầm hai cây thần đao thần quang phun ra nuốt vào.
Nhìn bốn con cự thú đám người ngơ ngác không biết là thứ gì, vì họ chưa từng thấy:
- Đây là cái gì?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất lắc lư, tiếng nổ ầm ầm, chỉ thấy vô số mãnh thú hung cầm lao ra.
Mọi người chưa thấy rõ sao bỗng chốc đám mãnh thú hung cầm xuất hiện dường như được truyền tống đến đây.
Đưa mắt nhìn một mảnh đen kịt, vô số chim bay thú chạy. Có rắn độc to mười trượng, có hổ vương huyết thống cuồng hóa, có vua ưng chuẩn giống như tên xuyên mây.
Khoảnh khắc này thời gian như bị ngàn vạn mãnh thú hung cầm lấp kín, tất cả hung thú ác điểu đột nhiên xuất hiện hình thành tú triều vô cùng đáng sợ.
Khi thú triều như vậy ập đến có thể đạp nát mọi thứ.
Nhìn ngàn vạn mãnh thú hung cầm, thú khí như sóng to ập vào mặt, nhiều người hai chân run cầm cập:
- Đâu ra nhiều mãnh thú hung cầm vậy?
Trông thấy thú triều khủng bố, có người ngơ ngác lẩm bẩm:
- Chúng ta đi vào thế giới hồng hoang sao?
Chợt tiếng quát chói tai vang lên:
- Kẻ giết đệ tử của chúng ta phải bị nghiền xương thành tro!
Bầu trời tối đen một mạng.
Mọi người ngẩng đầu nhìn. Trên trời có con ưng vương khổng lồ, đôi mắt đỏ ngầu, móng vuốt như kiếm, thanh âm phát ra từ miệng ưng vương.
Thấy con ưng vương to lớn, có cường giả kêu lên:
- Hoang Thú Đàn Chủ!
- Thì ra Hoang Thú Đàn Chủ là một con ưng.
Đám người nhìn nhau, họ không ngờ đàn chủ của Trung Vực Thánh Địa là một vị yêu vương.
Có quốc sư một cương quốc nghiêm túc nói:
- Đừng xem thường Hoang Thú Đàn Chủ, nó có thể ra lệnh cho hàng ngàn hung thú ác điểu. Nghe nói tứ tượng thú trận của nó là số một đương thời, dù thực lực của Hoang Thú Đàn Chủ không phải đứng đầu nhưng từng dẫn dắt một quân đoàn hoang thú đạp diệt một cương quốc.
Hoang Thú Đàn là phân đàn mạnh nhất Trung Vực Thánh Địa, trong đàn toàn là hung thú ác điểu, một khi nên đàn phát động công kích thì hàng ngàn hung thú ác điểu khoảnh khắc dóc hết sức ra, trong thời gian ngắn xé nát mọi thứ trước mắt.
Vì vậy nên dù Trung Vực Thánh không phải phân đàn có nhiều cao thủ nhất Trung Vực Thánh Địa nhưng là khủng bố khủng bố nhất, từng công thành cướp đất cho Trung Vực Thánh Địa, lập chiến công hiển hách.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com