Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3902
Chu Tư Tình kiêu ngạo nói:
- Bản cô nương không có ý kiến. Dù Hộ Sơn tông có nhiều trợ thủ hơn nữa Trung Vực Thánh Địa chúng ta cũng không sợ, một người đến giết một, hai người đến giết cả cặp, càng nhiều càng tốt.
Chu Tư Tình lạnh lùng kiêu căng liếc xéo Lý Thất Dạ.
Chu Tư Tình tự tin tràn trề, dù Lý Thất Dạ có ra tay thì Trung Vực Thánh Địa của nàng không sợ gì. Hôm nay bọn họ có chuẩn bị mới đến, dù Hộ Sơn tông có nhiều người hơn dám xen vào chỉ có đường chết.
Nhóm Quách Giai Tuệ đồng thanh kêu lên:
- Không ý kiến!
Tề Phong Kiếm Thánh lớn tiếng tuyên bố:
- Tốt, nếu hai bên đã không có ý kiến vậy bây giờ lão hủ tuyên bố quyết đấu chính thức bắt đầu, đến chết mới thôi!
Đinh!
Chu Tư Tình cầm kiếm trong tay, từng luồng sáng Chân Đế nở rộ, các pháp tắc Chân Đế dâng lên bao phủ toàn thân nàng.
Nhìn trường kiếm trong tay Chu Tư Tình, đám người kinh kêu:
- Kiếm Chân Đế!
Một số người hâm mộ nhìn trường kiếm trong tay Chu Tư Tình. Kẻ không biết hàng cũng nhận ra đó là thanh kiếm Chân Đế, tuy không biết ra từ tay vị Chân Đế nào.
Với nhiều đệ tử trẻ có được binh khí Chân Đế là thứ khiến người cực kỳ hâm mộ. Đại giáo cương quốc nào khi đệ tử sở hữu một binh khí Chân Đế, dù không phải truyền nhân cũng là đệ tử thiên tài được tông môn xem trọng.
Vì một đại giáo cương quốc có mấy chục vạn thậm chí mấy trăm vạn đệ tử. Nhiều đại giáo cương quốc đều có binh khí Chân Đế, thần khí Bất Hủ. Nhưng trong số đệ tử trẻ tuổi hiếm ai sở hữu binh khí đó, bình thường chỉ có truyền nhân hoặc thiên tài tuyệt thế mới có được.
Với thân phận đệ tử bình thường thì dù Chu Tư Tình ưu tú đến đâu cũng không thể có một thanh kiếm Chân Đế. Vì kiếm Chân Đế quý giá hơn binh khí của Bất Hủ Chân Thần rất nhiều, huống chi Trung Vực Thánh Địa có nhiều đệ tử ưu tú giống Chu Tư Tình.
Tuy nhiên Chu Tư Tình làm thị nữ thiếp thân của Trung Vực Thánh Nữ, hơn nữa Bát Quái Cổ quốc quyết có được Thánh Hiền Quan. Vì vậy Trung Vực Thánh Nữ tiểu thư của nàng đặc biệt ban cho kiếm Chân Đế, khiến nàng có thể nhanh nhất chém giết nhóm Quách Giai Tuệ, để tránh đêm dài lắm mộng.
Chu Tư Tình cười ngạo nghễ coi rẻ nhóm Quách Giai Tuệ:
- Các ngươi có đồng nát gì cứ lấy ra hết đi, trong vòng mười chiêu chắc chắn lấy đầu trên cổ các ngươi!
Thực lực của Chu Tư Tình vốn mạnh hơn nhóm Quách Giai Tuệ nhiều, giờ còn cầm kiếm Chân Đế khiến nàng tự tin tràn trề. Có kiếm Chân Đế trong tay, giết mấy con kiến Hộ Sơn tông càng dễ như trở bàn tay.
Nhìn Chu Tư Tình cầm kiếm Chân Đế, có cường giả lắc đầu nói:
- Mười chiêu, chỉ sợ không tới, ba, năm chiêu là biết rồi. Kiếm Chân Đế vừa ra, đệ tử Hộ Sơn tông có binh khí nào cản được. Binh khí của họ như miếng đậu hủ trước kiếm Chân Đế.
Mọi người đều không xem trọng nhóm Quách Giai Tuệ:
- Hộ Sơn tông không lấy ra được binh khí đáng đồng tiền bát gạo đâu, bọn họ xuống dốc lâu quá rồi, đã tiêu xài hết của cải.
Vì Chu Tư Tình cầm kiếm Chân Đế nên mọi người cho rằng Hộ Sơn tông sẽ không lấy ra binh khí nào cho ra hồn đối kháng lại.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Từng tiếng vũ khí ngân vang, còn nghe tiếng nổ nhức óc. Nhóm Quách Giai Tuệ yên lặng lấy ra binh khí của mình.
Khi bọn họ lấy binh khí ra, trong khoảnh khắc đó hơi thở cường đại không gì sánh bằng bắn lên trời, cuốn sạch bát hoang, binh khí trong tay họ tuôn ra từng lũ thần quang.
Nhìn binh khí trong tay nhóm Quách Giai Tuệ, nhiều người kinh hoàng tái mặt, trợn mắt há hốc mồm nhìn, hét to một tiếng:
- Thần khí Bất Hủ! Binh khí Chân Đế!
Nhóm Quách Giai Tuệ cầm thần khí của Bất Hủ Chân Thần, binh khí Chân Đế. Mỗi cây binh khí dâng lên lực lượng cường đại không gì sánh bằng.
Khi nhóm Quách Giai Tuệ cầm bảo khí Bất Hủ Chân Thần, binh khí Chân Đế thì gần như kết hợp thành một với binh khí. Binh khí cộng minh với lực lượng đại đạo phát ra từ người họ, dường như họ và binh khí đã trải qua vô số cuộc rèn luyện, chúng đã thành một phần thân thể của họ.
Chu Tư Tình thì khác, dù nàng cầm binh khí Chân Đế nhưng nàng vẫn là nàng, binh khí Chân Đế vẫn là binh khí Chân Đế. Chu Tư Tình và binh khí hoàn toàn không có dấu hiệu cộng minh, nhìn liền biết nàng chỉ mới có binh khí Chân Đế không lâu. Về mặt này Chu Tư Tình không thể so sánh với nhóm Quách Giai Tuệ được, vì nàng mới chỉ được ban cho binh khí Chân Đế không lâu.
Nhóm Quách Giai Tuệ bị Lý Thất Dạ tống đi không gian tầng sâu rèn luyện, bên ngoài mới qua năm ngày nhưng trong không gian tầng sâu một ngày bằng một năm. Trải qua rèn luyện như thế khiến họ dung hợp với binh khí, thành một phần thân thể.
Lục Nhược Hi nhỏ tuổi nhất mỉa mai lại:
- Binh khí của chúng ta đúng là đồng nát.
Bị Chu Tư Tình nhục nhã làm bảy người khó chịu, tượng đất cũng có ba phần tính tôi. Chẳng qua nhóm Quách Giai Tuệ trầm ổn không muốn cãi lộn, với họ thì đánh bại Chu Tư Tình mới là phản kích tốt nhất.
Bị Lục Nhược Hi mỉa mai làm mặt Chu Tư Tình nóng rát, nàng được một món binh khí Chân Đế đã là rất ghê gớm, đáng để đắc ý. Không ngờ bảy người Quách Giai Tuệ rút ra binh khí không thua gì nàng, như cú tát tai đập nát những gì nàng vừa nói.
Nhìn binh khí trong tay nhóm Quách Giai Tuệ, nhiều người lòng rung động:
- Hộ Sơn tông lấy đâu ra nhiều báu vật binh khí cường đại như vậy?
Nên biết binh khí đẳng cấp thế này đừng nói là đệ tử bình thường, nhiều cường giả thế hệ trước cũng không có được. Giờ nhóm Quách Giai Tuệ mỗi người cầm một cái.
Hộ Sơn tông chỉ là môn phái hạng ba, đệ tử bình thường như bọn họ có binh khí mạnh vậy sao không làm người hâm mộ ghen tỵ cho được?
Nhìn binh khí trong tay nhóm Quách Giai Tuệ, một số lão tổ đại giáo mắt lóe tia sáng tham lam:
- Không lẽ Hộ Sơn tông suy sụp lâu như vậy vẫn có của cải dày thế sao?
Tiền tài không thể để lộ ra, ai đều biết câu nói cũ này, mọi người hiểu đạo lý hoài bích có tội.
Nếu nhóm Quách Giai Tuệ xuất thân từ đại giáo cương quốc như Bát Quái Cổ quốc thì không ai dám có ý nghĩ xấu xa. Như Chu Tư Tình lấy ra kiếm Chân Đế, chưa ai từng muốn cướp lấy.
Nhưng Hộ Sơn tông đã xuống dốc thành môn phái hạng ba, vậy mà nhóm Quách Giai Tuệ cầm báu vật Bất Hủ Chân Thần, binh khí Chân Đế, sao không khiến người tim đập nhanh? Nhiều cường giả có suy nghĩ đầu tiên là tìm cách diệt Hộ Sơn tông, chiếm trọn tất cả của Hộ Sơn tông.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Bản cô nương không có ý kiến. Dù Hộ Sơn tông có nhiều trợ thủ hơn nữa Trung Vực Thánh Địa chúng ta cũng không sợ, một người đến giết một, hai người đến giết cả cặp, càng nhiều càng tốt.
Chu Tư Tình lạnh lùng kiêu căng liếc xéo Lý Thất Dạ.
Chu Tư Tình tự tin tràn trề, dù Lý Thất Dạ có ra tay thì Trung Vực Thánh Địa của nàng không sợ gì. Hôm nay bọn họ có chuẩn bị mới đến, dù Hộ Sơn tông có nhiều người hơn dám xen vào chỉ có đường chết.
Nhóm Quách Giai Tuệ đồng thanh kêu lên:
- Không ý kiến!
Tề Phong Kiếm Thánh lớn tiếng tuyên bố:
- Tốt, nếu hai bên đã không có ý kiến vậy bây giờ lão hủ tuyên bố quyết đấu chính thức bắt đầu, đến chết mới thôi!
Đinh!
Chu Tư Tình cầm kiếm trong tay, từng luồng sáng Chân Đế nở rộ, các pháp tắc Chân Đế dâng lên bao phủ toàn thân nàng.
Nhìn trường kiếm trong tay Chu Tư Tình, đám người kinh kêu:
- Kiếm Chân Đế!
Một số người hâm mộ nhìn trường kiếm trong tay Chu Tư Tình. Kẻ không biết hàng cũng nhận ra đó là thanh kiếm Chân Đế, tuy không biết ra từ tay vị Chân Đế nào.
Với nhiều đệ tử trẻ có được binh khí Chân Đế là thứ khiến người cực kỳ hâm mộ. Đại giáo cương quốc nào khi đệ tử sở hữu một binh khí Chân Đế, dù không phải truyền nhân cũng là đệ tử thiên tài được tông môn xem trọng.
Vì một đại giáo cương quốc có mấy chục vạn thậm chí mấy trăm vạn đệ tử. Nhiều đại giáo cương quốc đều có binh khí Chân Đế, thần khí Bất Hủ. Nhưng trong số đệ tử trẻ tuổi hiếm ai sở hữu binh khí đó, bình thường chỉ có truyền nhân hoặc thiên tài tuyệt thế mới có được.
Với thân phận đệ tử bình thường thì dù Chu Tư Tình ưu tú đến đâu cũng không thể có một thanh kiếm Chân Đế. Vì kiếm Chân Đế quý giá hơn binh khí của Bất Hủ Chân Thần rất nhiều, huống chi Trung Vực Thánh Địa có nhiều đệ tử ưu tú giống Chu Tư Tình.
Tuy nhiên Chu Tư Tình làm thị nữ thiếp thân của Trung Vực Thánh Nữ, hơn nữa Bát Quái Cổ quốc quyết có được Thánh Hiền Quan. Vì vậy Trung Vực Thánh Nữ tiểu thư của nàng đặc biệt ban cho kiếm Chân Đế, khiến nàng có thể nhanh nhất chém giết nhóm Quách Giai Tuệ, để tránh đêm dài lắm mộng.
Chu Tư Tình cười ngạo nghễ coi rẻ nhóm Quách Giai Tuệ:
- Các ngươi có đồng nát gì cứ lấy ra hết đi, trong vòng mười chiêu chắc chắn lấy đầu trên cổ các ngươi!
Thực lực của Chu Tư Tình vốn mạnh hơn nhóm Quách Giai Tuệ nhiều, giờ còn cầm kiếm Chân Đế khiến nàng tự tin tràn trề. Có kiếm Chân Đế trong tay, giết mấy con kiến Hộ Sơn tông càng dễ như trở bàn tay.
Nhìn Chu Tư Tình cầm kiếm Chân Đế, có cường giả lắc đầu nói:
- Mười chiêu, chỉ sợ không tới, ba, năm chiêu là biết rồi. Kiếm Chân Đế vừa ra, đệ tử Hộ Sơn tông có binh khí nào cản được. Binh khí của họ như miếng đậu hủ trước kiếm Chân Đế.
Mọi người đều không xem trọng nhóm Quách Giai Tuệ:
- Hộ Sơn tông không lấy ra được binh khí đáng đồng tiền bát gạo đâu, bọn họ xuống dốc lâu quá rồi, đã tiêu xài hết của cải.
Vì Chu Tư Tình cầm kiếm Chân Đế nên mọi người cho rằng Hộ Sơn tông sẽ không lấy ra binh khí nào cho ra hồn đối kháng lại.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Từng tiếng vũ khí ngân vang, còn nghe tiếng nổ nhức óc. Nhóm Quách Giai Tuệ yên lặng lấy ra binh khí của mình.
Khi bọn họ lấy binh khí ra, trong khoảnh khắc đó hơi thở cường đại không gì sánh bằng bắn lên trời, cuốn sạch bát hoang, binh khí trong tay họ tuôn ra từng lũ thần quang.
Nhìn binh khí trong tay nhóm Quách Giai Tuệ, nhiều người kinh hoàng tái mặt, trợn mắt há hốc mồm nhìn, hét to một tiếng:
- Thần khí Bất Hủ! Binh khí Chân Đế!
Nhóm Quách Giai Tuệ cầm thần khí của Bất Hủ Chân Thần, binh khí Chân Đế. Mỗi cây binh khí dâng lên lực lượng cường đại không gì sánh bằng.
Khi nhóm Quách Giai Tuệ cầm bảo khí Bất Hủ Chân Thần, binh khí Chân Đế thì gần như kết hợp thành một với binh khí. Binh khí cộng minh với lực lượng đại đạo phát ra từ người họ, dường như họ và binh khí đã trải qua vô số cuộc rèn luyện, chúng đã thành một phần thân thể của họ.
Chu Tư Tình thì khác, dù nàng cầm binh khí Chân Đế nhưng nàng vẫn là nàng, binh khí Chân Đế vẫn là binh khí Chân Đế. Chu Tư Tình và binh khí hoàn toàn không có dấu hiệu cộng minh, nhìn liền biết nàng chỉ mới có binh khí Chân Đế không lâu. Về mặt này Chu Tư Tình không thể so sánh với nhóm Quách Giai Tuệ được, vì nàng mới chỉ được ban cho binh khí Chân Đế không lâu.
Nhóm Quách Giai Tuệ bị Lý Thất Dạ tống đi không gian tầng sâu rèn luyện, bên ngoài mới qua năm ngày nhưng trong không gian tầng sâu một ngày bằng một năm. Trải qua rèn luyện như thế khiến họ dung hợp với binh khí, thành một phần thân thể.
Lục Nhược Hi nhỏ tuổi nhất mỉa mai lại:
- Binh khí của chúng ta đúng là đồng nát.
Bị Chu Tư Tình nhục nhã làm bảy người khó chịu, tượng đất cũng có ba phần tính tôi. Chẳng qua nhóm Quách Giai Tuệ trầm ổn không muốn cãi lộn, với họ thì đánh bại Chu Tư Tình mới là phản kích tốt nhất.
Bị Lục Nhược Hi mỉa mai làm mặt Chu Tư Tình nóng rát, nàng được một món binh khí Chân Đế đã là rất ghê gớm, đáng để đắc ý. Không ngờ bảy người Quách Giai Tuệ rút ra binh khí không thua gì nàng, như cú tát tai đập nát những gì nàng vừa nói.
Nhìn binh khí trong tay nhóm Quách Giai Tuệ, nhiều người lòng rung động:
- Hộ Sơn tông lấy đâu ra nhiều báu vật binh khí cường đại như vậy?
Nên biết binh khí đẳng cấp thế này đừng nói là đệ tử bình thường, nhiều cường giả thế hệ trước cũng không có được. Giờ nhóm Quách Giai Tuệ mỗi người cầm một cái.
Hộ Sơn tông chỉ là môn phái hạng ba, đệ tử bình thường như bọn họ có binh khí mạnh vậy sao không làm người hâm mộ ghen tỵ cho được?
Nhìn binh khí trong tay nhóm Quách Giai Tuệ, một số lão tổ đại giáo mắt lóe tia sáng tham lam:
- Không lẽ Hộ Sơn tông suy sụp lâu như vậy vẫn có của cải dày thế sao?
Tiền tài không thể để lộ ra, ai đều biết câu nói cũ này, mọi người hiểu đạo lý hoài bích có tội.
Nếu nhóm Quách Giai Tuệ xuất thân từ đại giáo cương quốc như Bát Quái Cổ quốc thì không ai dám có ý nghĩ xấu xa. Như Chu Tư Tình lấy ra kiếm Chân Đế, chưa ai từng muốn cướp lấy.
Nhưng Hộ Sơn tông đã xuống dốc thành môn phái hạng ba, vậy mà nhóm Quách Giai Tuệ cầm báu vật Bất Hủ Chân Thần, binh khí Chân Đế, sao không khiến người tim đập nhanh? Nhiều cường giả có suy nghĩ đầu tiên là tìm cách diệt Hộ Sơn tông, chiếm trọn tất cả của Hộ Sơn tông.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com