Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3861
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Đúng rồi, là hỏa hậu. Làm tu sĩ, ngươi cảm thấy có thể dùng thủ đoạn nào khống chế hỏa hậu? Có từng nghĩ bằng năng lực của mình khống chế hỏa hậu tỉ mỉ từng chút một?
Triệu Trí Đình ngơ ngác lặp lại:
- Khống chế từng chút một?
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Ngươi chưa từng nghĩ dùng thủ đoạn ngự hỏa của mình vào nấu ăn sao? Ngươi tu luyện Lăng Hỏa Quyển vốn là thủ đoạn ngự hỏa, tại sao ngươi thích nấu ăn ngon? Đó là vì ngươi cảm giác thân thiết với lửa, nhưng chưa từng nghĩ áp dụng đạo ngự hỏa vào việc này.
Nghe Lý Thất Dạ giải thích, Triệu Trí Đình ngây người. Nàng tu luyện Lăng Hỏa Quyển là một đại công pháp trong Hộ Sơn tông. Nếu dùng Lăng Hỏa Quyển vào việc nấu ăn thì hơi dao mổ trâu giết gà, sư phụ của họ sẽ trừng mắt dựng đứng râu, làm vậy là bôi nhọ công pháp vô địch của tổ tiên.
Nhưng ngẫm kỹ lại lời nói của Lý Thất Dạ cảm thấy rất có lý, lúc trước Triệu Trí Đình không nghĩ đến đạo lý này.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Hãy cảm nhận hỏa hậu, hiểu rõ từng biến hỏa hỏ nhặt rồi ngươi sẽ phát hiện bình cảnh của mình ở đâu.
Vài lời ít ỏi của Lý Thất Dạ đem lại cảm xúc rất lớn cho Triệu Trí Đình, như mở ra cánh cửa mới:
- Cảm nhận chút hỏa hậu.
Triệu Trí Đình chiêm nghiệm kỹ lời của Lý Thất Dạ, trước kia nàng chưa từng nghĩ chuyện như vậy, nàng tu luyện luôn rập khuôn làm theo cách sư phụ truyền dạy. Sư phụ của họ truyền dạy các cách toàn là cách cũ truyền thừa trong Hộ Sơn tông, là giáo điều của môn phái.
Lý Thất Dạ nằm trên ghế lạnh nhạt nói:
- Không chỉ ngươi ngốc, sư phụ của các ngươi ngốc đến hết thuốc chữa, đồ ngu. Cách làm này từ xa đã ngửi mùi mốc, bao nhiêu năm trôi qua còn luôn tuân theo cách cũ rích, giẫm chân tại chỗ. Lão tổ tông truyền xuống công pháp là để hậu đại sửa cũ thành mới.
Triệu Trí Đình cười gượng, không dám nói lời nào, sửa lưng sư phụ là việc làm siêu bất kính trong Hộ Sơn tông.
Lý Thất Dạ tùy tay chỉ:
- Lo cảm ngộ đi, vứt bỏ lề thói cũ, tự mình cảm nhận, dùng trái tim tham ngộ.
Một pháp tắc mỏng manh bắn vào giữa trán Triệu Trí Đình, chui vào thức hải của nàng.
Khi pháp tắc mỏng manh chui vào thức hải, lòng Triệu Trí Đình rung động. Pháp tắc giãn ra, rành rành là đạo ngự hỏa.
Lý Thất Dạ không chỉ điểm Triệu Trí Đình cách tu luyện Lăng Hỏa Quyển, hắn chỉ truyền dạy ảo diệu đạo ngự hỏa cho nàng.
Triệu Trí Đình cẩn thận tham ngộ chiêm nghiệm ảo diệu ngự hỏa, lòng rung động, vì nàng dùng những đạo ngự hỏa dung nhập vào Lăng Hỏa Quyển chợt nhận ra thật hòa hợp, tiện tay, nàng có thể thoải mái nắm giữ hỏa hậu.
Thật lâu sau Triệu Trí Đình lấy lại tinh thần, gập người vái Lý Thất Dạ:
- Đa tạ công tử!
Lý Thất Dạ đã không nhúc nhích, dường như rơi vào ngủ say.
Dù vậy trong lòng Triệu Trí Đình rất vui vẻ hớn hở.
Khi Quách Giai Tuệ trở về biết chuyện này cũng mừng thay Triệu Trí Đình.
Quả nhiên sau khi được Lý Thất Dạ chỉ điểm Triệu Trí Đình rất nhanh đột phá làm nàng rầu lo đã lâu. Triệu Trí Đình cố gắng tu hành, đạo hạnh lại tiến lên, có thể nói tiến bộ mau còn hơn từ khi nàng bắt đầu tu luyện, tăng nhanh vùn vụt.
Bây giờ Triệu Trí Đình tu luyện Lăng Hỏa Quyển cảm giác rộng mở trong sáng, ảo diệu trước kia không hiểu giờ đều hiểu hết. Lúc trước Triệu Trí Đình rập khuôn cách tu luyện sư phụ dạy, toàn quá trình chỉ biết vùi đầu khổ tu, bế môn tạo xa.
Được Lý Thất Dạ chỉ điểm, Triệu Trí Đình thông óc, khi tu luyện một hiểu mười, cảm giác một đạo thông vạn pháp.
Trải qua chỉ điểm Triệu Trí Đình sâu sắc cảm nhận được Lý Thất Dạ là cao nhân sâu không lường được, mạnh hơn tất cả người trong Hộ Sơn tông. Vì khi Triệu Trí Đình tu luyện rơi vào bình cảnh mà các trưởng bối không có cách gì hay, không thể trợ giúp nàng đột phá bình cảnh. Lý Thất Dạ nói vài câu ít ỏi đã khiến Triệu Trí Đình rộng mở trong sáng, cảnh giới cao thấp rõ rành rành.
Triệu Trí Đình, Quách Giai Tuệ như ngày xưa hầu hạ Lý Thất Dạ, họ không biết lần sau hắn tỉnh là bao giờ.
Triệu Trí Đình, Quách Giai Tuệ không dám nói cho ai về Lý Thất Dạ. Một là phải có lòng đề phòng người, bọn họ sợ có ai hại Lý Thất Dạ. Thứ hai là sợ Lý Thất Dạ không vui, dù sao cao nhân phong cách làm việc luôn khiến người nghiền ngẫm không thấu, hai nàng không dám tự quyết định.
Mỗi ngày hầu hạ Lý Thất Dạ nhưng không chậm trễ việc tu luyện của Quách Giai Tuệ, Triệu Trí Đình. Mấy ngày nay hai người dư sức ứng đối mọi việc.
Hôm nay Quách Giai Tuệ như mọi ngày cùng Lý Thất Dạ phơi nắng, nàng ngồi trong sân nhìn thần sơn ở phía xa. Quách Giai Tuệ xem ngây người, thẫn thờ thật lâu.
Trong Hộ Sơn tông dù ngươi nhìn từ chỗ nào đều thấy thần sơn, dường như thần sơn cách ngươi rất gần, ngay trước mắt, nhưng thật ra thần sơn cách ngươi xa thật xa.
Quách Giai Tuệ nhìn thần sơn, lòng chợt nảy ý tò mò:
- Con người thật sự có thể luân hồi sao?
Từ khi bái vào Hộ Sơn tông Quách Giai Tuệ đã nghe truyền thuyết về thần sơn, toàn Hộ Sơn tông mỗi năm một lần tổ chức đại điển tế bái thần sơn, cũng bái tế Trường Sinh Lão Nhân.
Quách Giai Tuệ nghe trưởng bối trong tông môn nói Hộ Sơn tông bọn họ sinh ra vì thần sơn, đời này đến đời khác bảo vệ thần sơn, bảo vệ Trường Sinh Lão Nhân chuyển kiếp. Dù sau này Trường Sinh Lão Nhân không chuyển kiếp nữa, Hộ Sơn tông từ đó điêu linh, nhưng Hộ Sơn tông nhiều đời không quên trách nhiệm của mình, không quên tôn chỉ ban đầu khi tổ tiên khai sáng Hộ Sơn tông, nhiều đời phải bảo vệ thần sơn.
Hai tay Quách Giai Tuệ chống cằm nhìn thần sơn:
- Sau này Thủy Tổ còn chuyển kiếp luân hồi từ Tiên Ma động không?
Thần sơn đâm thẳng vào vũ trụ, mây mù bao phủ, không thấy ngọn núi, càng không thấy Tiên Ma động trong truyền thuyết.
Quách Giai Tuệ nghe rất nhiều truyền thuyết về Trường Sinh Lão Nhân luân hồi chuyển kiếp, nhưng chỉ là thần thoại. Truyền thuyết nói mỗi kiếp Trường Sinh Lão Nhân sẽ luân hồi chuyển thế trong Tiên Ma động, nên mỗi đời tiên hiền Hộ Sơn tông sẽ đi nghênh đón vào ngày Thủy Tổ chuyển kiếp.
Quách Giai Tuệ thì thào:
- Nhưng Hộ Sơn tông bây giờ không ai có thể lên núi lửa, dù Thủy Tổ đã luân hồi chuyển thế e rằng không ai biết.
Mỗi thời đại khi Trường Sinh Lão Nhân luân hồi là tiên hiền Hộ Sơn tông đời đó sẽ đi nghênh tiếp lão giáng thế.
Sau này Trường Sinh Lão Nhân không luân hồi chuyển kiếp nữa, Hộ Sơn tông dần xuống dốc, từ đó không ai có thể leo lên thần sơn chứ đừng nói bước vào Tiên Ma động. Tuy thần sơn ở trong Hộ Sơn tông nhưng từ khi Hộ Sơn tông suy sụp, trăm ngàn vạn năm nay không người leo lên thần sơn được.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Đúng rồi, là hỏa hậu. Làm tu sĩ, ngươi cảm thấy có thể dùng thủ đoạn nào khống chế hỏa hậu? Có từng nghĩ bằng năng lực của mình khống chế hỏa hậu tỉ mỉ từng chút một?
Triệu Trí Đình ngơ ngác lặp lại:
- Khống chế từng chút một?
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Ngươi chưa từng nghĩ dùng thủ đoạn ngự hỏa của mình vào nấu ăn sao? Ngươi tu luyện Lăng Hỏa Quyển vốn là thủ đoạn ngự hỏa, tại sao ngươi thích nấu ăn ngon? Đó là vì ngươi cảm giác thân thiết với lửa, nhưng chưa từng nghĩ áp dụng đạo ngự hỏa vào việc này.
Nghe Lý Thất Dạ giải thích, Triệu Trí Đình ngây người. Nàng tu luyện Lăng Hỏa Quyển là một đại công pháp trong Hộ Sơn tông. Nếu dùng Lăng Hỏa Quyển vào việc nấu ăn thì hơi dao mổ trâu giết gà, sư phụ của họ sẽ trừng mắt dựng đứng râu, làm vậy là bôi nhọ công pháp vô địch của tổ tiên.
Nhưng ngẫm kỹ lại lời nói của Lý Thất Dạ cảm thấy rất có lý, lúc trước Triệu Trí Đình không nghĩ đến đạo lý này.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Hãy cảm nhận hỏa hậu, hiểu rõ từng biến hỏa hỏ nhặt rồi ngươi sẽ phát hiện bình cảnh của mình ở đâu.
Vài lời ít ỏi của Lý Thất Dạ đem lại cảm xúc rất lớn cho Triệu Trí Đình, như mở ra cánh cửa mới:
- Cảm nhận chút hỏa hậu.
Triệu Trí Đình chiêm nghiệm kỹ lời của Lý Thất Dạ, trước kia nàng chưa từng nghĩ chuyện như vậy, nàng tu luyện luôn rập khuôn làm theo cách sư phụ truyền dạy. Sư phụ của họ truyền dạy các cách toàn là cách cũ truyền thừa trong Hộ Sơn tông, là giáo điều của môn phái.
Lý Thất Dạ nằm trên ghế lạnh nhạt nói:
- Không chỉ ngươi ngốc, sư phụ của các ngươi ngốc đến hết thuốc chữa, đồ ngu. Cách làm này từ xa đã ngửi mùi mốc, bao nhiêu năm trôi qua còn luôn tuân theo cách cũ rích, giẫm chân tại chỗ. Lão tổ tông truyền xuống công pháp là để hậu đại sửa cũ thành mới.
Triệu Trí Đình cười gượng, không dám nói lời nào, sửa lưng sư phụ là việc làm siêu bất kính trong Hộ Sơn tông.
Lý Thất Dạ tùy tay chỉ:
- Lo cảm ngộ đi, vứt bỏ lề thói cũ, tự mình cảm nhận, dùng trái tim tham ngộ.
Một pháp tắc mỏng manh bắn vào giữa trán Triệu Trí Đình, chui vào thức hải của nàng.
Khi pháp tắc mỏng manh chui vào thức hải, lòng Triệu Trí Đình rung động. Pháp tắc giãn ra, rành rành là đạo ngự hỏa.
Lý Thất Dạ không chỉ điểm Triệu Trí Đình cách tu luyện Lăng Hỏa Quyển, hắn chỉ truyền dạy ảo diệu đạo ngự hỏa cho nàng.
Triệu Trí Đình cẩn thận tham ngộ chiêm nghiệm ảo diệu ngự hỏa, lòng rung động, vì nàng dùng những đạo ngự hỏa dung nhập vào Lăng Hỏa Quyển chợt nhận ra thật hòa hợp, tiện tay, nàng có thể thoải mái nắm giữ hỏa hậu.
Thật lâu sau Triệu Trí Đình lấy lại tinh thần, gập người vái Lý Thất Dạ:
- Đa tạ công tử!
Lý Thất Dạ đã không nhúc nhích, dường như rơi vào ngủ say.
Dù vậy trong lòng Triệu Trí Đình rất vui vẻ hớn hở.
Khi Quách Giai Tuệ trở về biết chuyện này cũng mừng thay Triệu Trí Đình.
Quả nhiên sau khi được Lý Thất Dạ chỉ điểm Triệu Trí Đình rất nhanh đột phá làm nàng rầu lo đã lâu. Triệu Trí Đình cố gắng tu hành, đạo hạnh lại tiến lên, có thể nói tiến bộ mau còn hơn từ khi nàng bắt đầu tu luyện, tăng nhanh vùn vụt.
Bây giờ Triệu Trí Đình tu luyện Lăng Hỏa Quyển cảm giác rộng mở trong sáng, ảo diệu trước kia không hiểu giờ đều hiểu hết. Lúc trước Triệu Trí Đình rập khuôn cách tu luyện sư phụ dạy, toàn quá trình chỉ biết vùi đầu khổ tu, bế môn tạo xa.
Được Lý Thất Dạ chỉ điểm, Triệu Trí Đình thông óc, khi tu luyện một hiểu mười, cảm giác một đạo thông vạn pháp.
Trải qua chỉ điểm Triệu Trí Đình sâu sắc cảm nhận được Lý Thất Dạ là cao nhân sâu không lường được, mạnh hơn tất cả người trong Hộ Sơn tông. Vì khi Triệu Trí Đình tu luyện rơi vào bình cảnh mà các trưởng bối không có cách gì hay, không thể trợ giúp nàng đột phá bình cảnh. Lý Thất Dạ nói vài câu ít ỏi đã khiến Triệu Trí Đình rộng mở trong sáng, cảnh giới cao thấp rõ rành rành.
Triệu Trí Đình, Quách Giai Tuệ như ngày xưa hầu hạ Lý Thất Dạ, họ không biết lần sau hắn tỉnh là bao giờ.
Triệu Trí Đình, Quách Giai Tuệ không dám nói cho ai về Lý Thất Dạ. Một là phải có lòng đề phòng người, bọn họ sợ có ai hại Lý Thất Dạ. Thứ hai là sợ Lý Thất Dạ không vui, dù sao cao nhân phong cách làm việc luôn khiến người nghiền ngẫm không thấu, hai nàng không dám tự quyết định.
Mỗi ngày hầu hạ Lý Thất Dạ nhưng không chậm trễ việc tu luyện của Quách Giai Tuệ, Triệu Trí Đình. Mấy ngày nay hai người dư sức ứng đối mọi việc.
Hôm nay Quách Giai Tuệ như mọi ngày cùng Lý Thất Dạ phơi nắng, nàng ngồi trong sân nhìn thần sơn ở phía xa. Quách Giai Tuệ xem ngây người, thẫn thờ thật lâu.
Trong Hộ Sơn tông dù ngươi nhìn từ chỗ nào đều thấy thần sơn, dường như thần sơn cách ngươi rất gần, ngay trước mắt, nhưng thật ra thần sơn cách ngươi xa thật xa.
Quách Giai Tuệ nhìn thần sơn, lòng chợt nảy ý tò mò:
- Con người thật sự có thể luân hồi sao?
Từ khi bái vào Hộ Sơn tông Quách Giai Tuệ đã nghe truyền thuyết về thần sơn, toàn Hộ Sơn tông mỗi năm một lần tổ chức đại điển tế bái thần sơn, cũng bái tế Trường Sinh Lão Nhân.
Quách Giai Tuệ nghe trưởng bối trong tông môn nói Hộ Sơn tông bọn họ sinh ra vì thần sơn, đời này đến đời khác bảo vệ thần sơn, bảo vệ Trường Sinh Lão Nhân chuyển kiếp. Dù sau này Trường Sinh Lão Nhân không chuyển kiếp nữa, Hộ Sơn tông từ đó điêu linh, nhưng Hộ Sơn tông nhiều đời không quên trách nhiệm của mình, không quên tôn chỉ ban đầu khi tổ tiên khai sáng Hộ Sơn tông, nhiều đời phải bảo vệ thần sơn.
Hai tay Quách Giai Tuệ chống cằm nhìn thần sơn:
- Sau này Thủy Tổ còn chuyển kiếp luân hồi từ Tiên Ma động không?
Thần sơn đâm thẳng vào vũ trụ, mây mù bao phủ, không thấy ngọn núi, càng không thấy Tiên Ma động trong truyền thuyết.
Quách Giai Tuệ nghe rất nhiều truyền thuyết về Trường Sinh Lão Nhân luân hồi chuyển kiếp, nhưng chỉ là thần thoại. Truyền thuyết nói mỗi kiếp Trường Sinh Lão Nhân sẽ luân hồi chuyển thế trong Tiên Ma động, nên mỗi đời tiên hiền Hộ Sơn tông sẽ đi nghênh đón vào ngày Thủy Tổ chuyển kiếp.
Quách Giai Tuệ thì thào:
- Nhưng Hộ Sơn tông bây giờ không ai có thể lên núi lửa, dù Thủy Tổ đã luân hồi chuyển thế e rằng không ai biết.
Mỗi thời đại khi Trường Sinh Lão Nhân luân hồi là tiên hiền Hộ Sơn tông đời đó sẽ đi nghênh tiếp lão giáng thế.
Sau này Trường Sinh Lão Nhân không luân hồi chuyển kiếp nữa, Hộ Sơn tông dần xuống dốc, từ đó không ai có thể leo lên thần sơn chứ đừng nói bước vào Tiên Ma động. Tuy thần sơn ở trong Hộ Sơn tông nhưng từ khi Hộ Sơn tông suy sụp, trăm ngàn vạn năm nay không người leo lên thần sơn được.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook