Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3826
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng nổ không ngớt bên tai, cả thiên địa chấn động.
Mọi người nhìn sang. Cực Địa Quỷ Mâu rung bần bật trong tay Lý Thất Dạ, nó bùng nổ lực lượng cường đại trợn mắt há hốc mồm, phát ra ánh sáng hắc ám vô biên. Cực Địa Quỷ Mâu dùng lực lượng vô cùng cường đại ngừng thế đi, dừng lại khi cách ngực Bách Nhật Đạo Nhân trong gang tấc, nó bùng nổ sức mạnh đối kháng Lý Thất Dạ.
Bách Nhật Đạo Nhân sợ nhũn chân, khi thấy Cực Địa Quỷ Mâu đối kháng lại Lý Thất Dạ chứ không đâm vào mình thì thở phào nhẹ nhõm, làm lão sợ bóng sợ gió.
- Ha ha ha! Quỷ mâu của ta là vật vô thượng chí tôn, tuyệt đối sẽ không thí chủ. Muốn dùng nó giết ta là không thể nào.
Lý Thất Dạ cười cười:
- Vậy sao? Nhưng trong tay ta không có gì là không thể.
Dứt lời vang tiếng nổ điếc tai, mười ba mệnh cung tỏa sáng chói lòa, vầng sáng giáng xuống. Bùm một tiếng mười ba mệnh cung đè lên Cực Địa Quỷ Mâu.
Khi mười ba mệnh cung đè trên Cực Địa Quỷ Mâu thì mọi thứ bị xóa sổ, mọi dấu vết xóa nhòa, giây phút đó trường mâu không còn thuộc về Bách Nhật Đạo Nhân.
Bách Nhật Đạo Nhân cảm ứng dấu ấn mình để lại trên Cực Địa Quỷ Mâu bị xóa bỏ, cướp đi tư cách, lão hoảng sợ hét rầm lên:
- Không!!!
Phập!
Cực Địa Quỷ Mâu đâm thủng ngực Bách Nhật Đạo Nhân, vô tình giết chóc.
Tiếng gào thê lương vang vọng thiên địa:
- A!!!!
Từng giọt máu rơi tí tách, cả thiên địa trở nên tĩnh lặng.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh vào ngực Bách Nhật Đạo Nhân, từ vị trí ngực lan tràn cả người lão bốc cháy.
Mâu đâm thủng ngực chưa làm Bách Nhật Đạo Nhân chết ngay, Cực Địa Quỷ Mâu đốt từ ngực làm lão chịu đựng đau đớn đáng sợ.
- A!!!!!!
Tiếng gào rú thê thảm từng đợt chói tai hơn, Bách Nhật Đạo Nhân gào thét không ngớt. Mâu đâm thủng ngực đã không giết lão ngay, lực lượng Cực Địa Quỷ Mâu từng tấc luyện hóa lão.
Tiếng thét thê thảm càng lúc càng chói tai vang vọng cả bầu trời, xé rách mây trắng, quanh quẩn trong thiên địa, khiến người nghe rùng mình.
Chỉ tiếng gào thảm thiết càng lúc càng chát là biết Bách Nhật Đạo Nhân chịu đau đớn kinh khủng cỡ nào.
Tuy Bách Nhật Đạo Nhân tru lên thê lương khắp thiên địa, khiến người nghe nổi da gà nhưng nhiều người thấy hết giận:
- Hay, giết hay, nên như vậy!
Nhìn Bách Nhật Đạo Nhân bị Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh chết tại chỗ, nhìn lão bị đốt cháy từng tấc một khiến nhiều người cảm thấy hết giận, thở phào nhẹ nhõm, thấy sảng khoái hẳn ra.
Có người thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng:
- Đệ Nhất Hung Nhân là tồn tại vô địch nhất của Đế Thống giới chúng ta, cũng là thần bảo vệ Đế Thống giới.
Trong lòng vô số người lúc này địa vị của Lý Thất Dạ tăng cao, thành thần bảo vệ trong lòng nhiều người. Ở trong mắt vô số cường giả tu sĩ thì Đệ Nhất Hung Nhân xóa sổ ác ma như Bách Nhật Đạo Nhân cho Đế Thống giới là cứu nguyên Đế Thống giới.
- A!!!!!
Tiếng thét thê lương cuối cùng vang vọng cả thiên địa, Bách Nhật Đạo Nhân bị đốt thành tro bay theo gió.
Khi Bách Nhật Đạo Nhân tan biến theo gió, chỗ Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh chết tỏa ánh sao rực rỡ như có một hồ nước xuất hiện.
- Nhìn kìa, đó là gì?
Chỗ Cực Địa Quỷ Mâu bị đóng đinh chết là nơi tinh khí thiên địa ngưng tụ, đại đạo chân thủy cực kỳ đậm đặc.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mọi người chưa lấy lại tinh thần thì Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh trong đạo thống Mộc gia, tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy như hồ nước nháy mắt bị đóng đinh vào đạo thống Mộc gia.
Nhìn đại đạo chân thủy như hồ nước, một lát sau có cường giả tu sĩ lấy lại tinh thần nói:
- Đó là đạo thống Mộc gia bị Bách Nhật Đạo Nhân nuốt, tất cả tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy đều ở đây.
Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước cảm khái khẽ thở dài:
- Thủ đoạn của Đệ Nhất Hung Nhân quá nghịch thiên.
Bách Nhật Đạo Nhân bị Cực Địa Quỷ Mâu đốt chết nhưng giữ lại đạo thống Mộc gia mà lão đã nuốt. Tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy nhiều bao la đều được giữ lại.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng nổ không ngớt bên tai, tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy như hồ nước dậy sóng xông vào đất đai đạo thống Mộc gia.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng gầm rú tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy lao nhanh về đất đai, như đổ hồ nước lớn vào sa mạc, trong thời gian ngắn ngủi thấm nhuần cả sa mạc lớn.
Chợt nghe tiếng nổ đi đùng, mảnh đất đạo thống Mộc gia rộng mênh mông từng có sông ngòi bị chặn, hồ nước khô cạn, thần phong vỡ nát, núi cao sụp đổ giờ từ từ phục hồi. Những rừng rậm sắp khô héo bỗng chốc nhánh cánh duỗi lá xanh.
Mặc dù đạo thống Mộc gia không thể trở về như cũ nhưng có tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy mênh mông quay về thì nó sẽ từ từ phục hồi sức sống. Đạo thống Mộc gia có sức sống rồi thì không còn là mảnh đất chết, đất khét như vừa rồi.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, người từng có thù địch với Lý Thất Dạ hay không đều chép miệng phục:
- Đệ Nhất Hung Nhân ghê gớm quá, có lòng dạ uyên bác vô song, hỏi trên đời ai sánh bằng?
Với tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy lớn lao thế này ngốc mấy cũng biết lực lượng tinh khiết đó là vật siêu bổ, đặc biệt với người vô địch từ Trường Tồn Bất Hủ trở lên, thứ này rất bổ. Luyện hóa tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy thành của mình thì sẽ được ích lợi vô cùng.
Thứ tốt vô giá siêu bổ như vậy đổi lại người khác sẽ tim đập nhanh, huống chi tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy bị Bách Nhật Đạo Nhân ăn, giờ Lý Thất Dạ giết lão, lẽ tất nhiên hắn có được chúng nó. Lý Thất Dạ có chiếm chúng thành của riêng cũng không chút tội lỗi.
Nhưng Đệ Nhất Hung Nhân không thèm động lòng, đóng đinh tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy quay về, trả lại cho đạo thống Mộc gia.
Cảnh tượng như vậy khiến người vô cùng rung động, hỏi trên đời ai không tim đập nhanh trước sức hấp dẫn lớn như thế. Đệ Nhất Hung Nhân thì làm được, hắn tùy ý trả tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy bao la lại cho đạo thống Mộc gia.
Ầm!
Cuối cùng đạo thống Mộc gia tỏa ánh sáng ngập trời, có tiếng nước rì rào. Đạo thống Mộc gia phục hồi sức sống, nhưng trong đạo thống không có tu sĩ, phàm nhân.
Đạo thống Mộc gia phát sáng sau đó yên tĩnh lại, dù đạo thống tan vỡ khiếm khuyết nhưng nó đã lành lặn rất nhiều, ít ra nó có sự sống, có thể tiếp tục cư ngụ, không còn là đất chết.
Nhìn cảnh đó có người tiếc nuối lắc đầu nói:
- Đạo thống Mộc gia tiêu rồi.
Dù đạo thống Mộc gia được giữ lại nhưng ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia đã bị Bách Nhật Đạo Nhân đồ diệt, còn lại đạo thống thì được gì?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Từng tiếng nổ không ngớt bên tai, cả thiên địa chấn động.
Mọi người nhìn sang. Cực Địa Quỷ Mâu rung bần bật trong tay Lý Thất Dạ, nó bùng nổ lực lượng cường đại trợn mắt há hốc mồm, phát ra ánh sáng hắc ám vô biên. Cực Địa Quỷ Mâu dùng lực lượng vô cùng cường đại ngừng thế đi, dừng lại khi cách ngực Bách Nhật Đạo Nhân trong gang tấc, nó bùng nổ sức mạnh đối kháng Lý Thất Dạ.
Bách Nhật Đạo Nhân sợ nhũn chân, khi thấy Cực Địa Quỷ Mâu đối kháng lại Lý Thất Dạ chứ không đâm vào mình thì thở phào nhẹ nhõm, làm lão sợ bóng sợ gió.
- Ha ha ha! Quỷ mâu của ta là vật vô thượng chí tôn, tuyệt đối sẽ không thí chủ. Muốn dùng nó giết ta là không thể nào.
Lý Thất Dạ cười cười:
- Vậy sao? Nhưng trong tay ta không có gì là không thể.
Dứt lời vang tiếng nổ điếc tai, mười ba mệnh cung tỏa sáng chói lòa, vầng sáng giáng xuống. Bùm một tiếng mười ba mệnh cung đè lên Cực Địa Quỷ Mâu.
Khi mười ba mệnh cung đè trên Cực Địa Quỷ Mâu thì mọi thứ bị xóa sổ, mọi dấu vết xóa nhòa, giây phút đó trường mâu không còn thuộc về Bách Nhật Đạo Nhân.
Bách Nhật Đạo Nhân cảm ứng dấu ấn mình để lại trên Cực Địa Quỷ Mâu bị xóa bỏ, cướp đi tư cách, lão hoảng sợ hét rầm lên:
- Không!!!
Phập!
Cực Địa Quỷ Mâu đâm thủng ngực Bách Nhật Đạo Nhân, vô tình giết chóc.
Tiếng gào thê lương vang vọng thiên địa:
- A!!!!
Từng giọt máu rơi tí tách, cả thiên địa trở nên tĩnh lặng.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh vào ngực Bách Nhật Đạo Nhân, từ vị trí ngực lan tràn cả người lão bốc cháy.
Mâu đâm thủng ngực chưa làm Bách Nhật Đạo Nhân chết ngay, Cực Địa Quỷ Mâu đốt từ ngực làm lão chịu đựng đau đớn đáng sợ.
- A!!!!!!
Tiếng gào rú thê thảm từng đợt chói tai hơn, Bách Nhật Đạo Nhân gào thét không ngớt. Mâu đâm thủng ngực đã không giết lão ngay, lực lượng Cực Địa Quỷ Mâu từng tấc luyện hóa lão.
Tiếng thét thê thảm càng lúc càng chói tai vang vọng cả bầu trời, xé rách mây trắng, quanh quẩn trong thiên địa, khiến người nghe rùng mình.
Chỉ tiếng gào thảm thiết càng lúc càng chát là biết Bách Nhật Đạo Nhân chịu đau đớn kinh khủng cỡ nào.
Tuy Bách Nhật Đạo Nhân tru lên thê lương khắp thiên địa, khiến người nghe nổi da gà nhưng nhiều người thấy hết giận:
- Hay, giết hay, nên như vậy!
Nhìn Bách Nhật Đạo Nhân bị Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh chết tại chỗ, nhìn lão bị đốt cháy từng tấc một khiến nhiều người cảm thấy hết giận, thở phào nhẹ nhõm, thấy sảng khoái hẳn ra.
Có người thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng:
- Đệ Nhất Hung Nhân là tồn tại vô địch nhất của Đế Thống giới chúng ta, cũng là thần bảo vệ Đế Thống giới.
Trong lòng vô số người lúc này địa vị của Lý Thất Dạ tăng cao, thành thần bảo vệ trong lòng nhiều người. Ở trong mắt vô số cường giả tu sĩ thì Đệ Nhất Hung Nhân xóa sổ ác ma như Bách Nhật Đạo Nhân cho Đế Thống giới là cứu nguyên Đế Thống giới.
- A!!!!!
Tiếng thét thê lương cuối cùng vang vọng cả thiên địa, Bách Nhật Đạo Nhân bị đốt thành tro bay theo gió.
Khi Bách Nhật Đạo Nhân tan biến theo gió, chỗ Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh chết tỏa ánh sao rực rỡ như có một hồ nước xuất hiện.
- Nhìn kìa, đó là gì?
Chỗ Cực Địa Quỷ Mâu bị đóng đinh chết là nơi tinh khí thiên địa ngưng tụ, đại đạo chân thủy cực kỳ đậm đặc.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mọi người chưa lấy lại tinh thần thì Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh trong đạo thống Mộc gia, tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy như hồ nước nháy mắt bị đóng đinh vào đạo thống Mộc gia.
Nhìn đại đạo chân thủy như hồ nước, một lát sau có cường giả tu sĩ lấy lại tinh thần nói:
- Đó là đạo thống Mộc gia bị Bách Nhật Đạo Nhân nuốt, tất cả tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy đều ở đây.
Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước cảm khái khẽ thở dài:
- Thủ đoạn của Đệ Nhất Hung Nhân quá nghịch thiên.
Bách Nhật Đạo Nhân bị Cực Địa Quỷ Mâu đốt chết nhưng giữ lại đạo thống Mộc gia mà lão đã nuốt. Tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy nhiều bao la đều được giữ lại.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng nổ không ngớt bên tai, tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy như hồ nước dậy sóng xông vào đất đai đạo thống Mộc gia.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng gầm rú tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy lao nhanh về đất đai, như đổ hồ nước lớn vào sa mạc, trong thời gian ngắn ngủi thấm nhuần cả sa mạc lớn.
Chợt nghe tiếng nổ đi đùng, mảnh đất đạo thống Mộc gia rộng mênh mông từng có sông ngòi bị chặn, hồ nước khô cạn, thần phong vỡ nát, núi cao sụp đổ giờ từ từ phục hồi. Những rừng rậm sắp khô héo bỗng chốc nhánh cánh duỗi lá xanh.
Mặc dù đạo thống Mộc gia không thể trở về như cũ nhưng có tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy mênh mông quay về thì nó sẽ từ từ phục hồi sức sống. Đạo thống Mộc gia có sức sống rồi thì không còn là mảnh đất chết, đất khét như vừa rồi.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, người từng có thù địch với Lý Thất Dạ hay không đều chép miệng phục:
- Đệ Nhất Hung Nhân ghê gớm quá, có lòng dạ uyên bác vô song, hỏi trên đời ai sánh bằng?
Với tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy lớn lao thế này ngốc mấy cũng biết lực lượng tinh khiết đó là vật siêu bổ, đặc biệt với người vô địch từ Trường Tồn Bất Hủ trở lên, thứ này rất bổ. Luyện hóa tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy thành của mình thì sẽ được ích lợi vô cùng.
Thứ tốt vô giá siêu bổ như vậy đổi lại người khác sẽ tim đập nhanh, huống chi tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy bị Bách Nhật Đạo Nhân ăn, giờ Lý Thất Dạ giết lão, lẽ tất nhiên hắn có được chúng nó. Lý Thất Dạ có chiếm chúng thành của riêng cũng không chút tội lỗi.
Nhưng Đệ Nhất Hung Nhân không thèm động lòng, đóng đinh tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy quay về, trả lại cho đạo thống Mộc gia.
Cảnh tượng như vậy khiến người vô cùng rung động, hỏi trên đời ai không tim đập nhanh trước sức hấp dẫn lớn như thế. Đệ Nhất Hung Nhân thì làm được, hắn tùy ý trả tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy bao la lại cho đạo thống Mộc gia.
Ầm!
Cuối cùng đạo thống Mộc gia tỏa ánh sáng ngập trời, có tiếng nước rì rào. Đạo thống Mộc gia phục hồi sức sống, nhưng trong đạo thống không có tu sĩ, phàm nhân.
Đạo thống Mộc gia phát sáng sau đó yên tĩnh lại, dù đạo thống tan vỡ khiếm khuyết nhưng nó đã lành lặn rất nhiều, ít ra nó có sự sống, có thể tiếp tục cư ngụ, không còn là đất chết.
Nhìn cảnh đó có người tiếc nuối lắc đầu nói:
- Đạo thống Mộc gia tiêu rồi.
Dù đạo thống Mộc gia được giữ lại nhưng ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia đã bị Bách Nhật Đạo Nhân đồ diệt, còn lại đạo thống thì được gì?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook