Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3780
Phải biết rằng, trong một đạo thống, tất cả đệ tử cùng sinh linh của đạo thống đó cùng đạo nguyên hỗ trợ qua lại với nhau, thậm chí là dựa nhau mà sống.
Đối với đệ tử đạo thống, trong quá trình hắn tu luyện công pháp đạo thống, hay cảm ngộ lực lượng đạo thống, hắn đều được đạo thổ tẩm bổ, thậm chí còn được đạo nguyên bồi dưỡng.
Còn đối với đạo thống, đối với đạo nguyên thì những đệ tử cường đại ngày càng nhiều, đạo thống ngày càng đông đúc, thì lực lượng đại đạo cùng huyết khí của những đệ tử đạo thống này sẽ đền đáp lại cho đạo thống, nuôi dưỡng đạo nguyên của đạo thống.
Có thể nói, đạo thống cùng đệ tử dựa nhau mà sống, hỗ trợ lẫn nhau, nếu như đạo nguyên căng đầy thì đệ tử đạo thống cũng sẽ cường đại, còn đệ tử đạo thống suy yếu thì đạo nguyên cũng sẽ suy yếu theo.
Người trong thiên hạ đều biết Thạch Vận đạo thống đã suy sụp hết thời đại này đến thời đại khác, trong năm tháng dài dẵng này, đệ tử Thạch Vận đạo thống ngày càng ít, cường giả của Thạch Vận đạo thống thời này yếu hơn thời trước.
Có thể nói rằng, Thạch Vận đạo thống không còn được tu sĩ cường giả uẩn dưỡng, theo lý đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống đã suy yếu, thậm chí khô cạn mới phải.
Thế nhưng, lúc này nhìn vào trong vạc, chỉ thấy đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống vẫn lấp lóe tiên quang, lực lượng đạo nguyên đã ngưng tụ thành đại đạo chân thủy, đại đạo chân thủy nồng nặc tới mức khó tan.
Càng khó tin hơn chính là, đại đạo chân thủy lại vô cùng thuần hậu, giống như trải qua trăm ngàn vạn năm lắng động, trải qua trăm ngàn vạn năm mài dũa, nó trở thành đại đạo chân thủy thuần hậu nhất thế gian, cho dù chỉ cần hòa tan một giọt đại đạo chân thủy thôi thì cũng có thể khiến một đại giáo cương quốc được lợi rất nhiều.
Giọt đại đạo chân thủy này nếu nhỏ vào Minh Lạc thành thì sẽ khiến Minh Lạc thành bừng bừng sinh cơ, để đệ tử Minh Lạc thành sinh cơ dồi dào, đại đạo cuồn cuộn.
Ánh mắt của Lý Thất Dạ không nhìn đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống, mà nhìn vạc đá.
Bất kể là ai, chỉ cần có một chút kiến thức thì cũng biết đạo nguyên có ý nghĩa như thế nào, cũng biết có được một đạo nguyên sẽ có nghĩa như thế nào.
Có thể nói, khi một người có được đạo nguyên thì có nghĩa người đó có thể khống chế đạo thống này.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không hề có hứng thú với đạo nguyên dồi dào lực lượng đại đạo, thậm chí còn không hề nhìn nhiều.
Ánh mắt của Lý Thất Dạ rơi lên vạc đá, đối với hắn, vạc đá này mới chính là bảo vật vô giá, vạc đá này mới đáng giá để hắn đến lấy.
Thực tế đúng là như vậy, bất luận ở Đế Thống Giới, hay là Tiên Thống Giới, đạo nguyên như Thạch Vận đạo thống có rất nhiều, thế nhưng vạc đá trước mắt thì thế gian chỉ có một cái duy nhất, độc nhất vô nhị.
Hai mắt Lý Thất Dạ nhìn vạc đá, qua hồi lâu, hắn mới nói chậm:
- Đây chính là tiên thạch mà thế nhân đã nói.
Vạc đá này chính là tiên thạch mà thế nhân tìm kiếm, cũng nhờ viên tiên thạch này mà trăm ngàn vạn năm qua đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống vẫn không khô cạn.
- Lão đầu, thứ cần tìm ta đã tìm được rồi.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vạc đá, nói:
- Đã tới lúc đòi giải thích rồi.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ cười đậm, nói chậm:
- Con người của ta không thích làm việc tốt, nếu muốn mời ta làm việc thì phải trả giá cao, vật mà ta muốn thường động trời, không biết các ngươi đã chuẩn bị mất máu hay chưa.
Nói tới đây, hắn cười đậm.
Đương nhiên, theo Lý Thất Dạ, hắn không sợ đối phương không trả nổi, đối phương cũng là đại nhân vật, tuyệt đối sẽ trả nổi. Thế nhưng cái giá này không dễ tiếp thu đến thế, chỉ cần Lý Thất Dạ mở miệng thì đối phương chắc chắn sẽ chảy máu, e rằng đối phương sẽ đau lòng rất lâu.
- Tam Tiên Giới nha.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Mặc dù ta không phải chúa cứu thế, ta cũng không muốn làm chúa cứu thế. Thế nhưng có người ra giá muốn ta cứu thế một lần, như vậy cớ sao lại không làm, chờ ta dọa dẫm một vố đi.
Nói tới đây, không chỉ khuôn mặt cười đậm, mà ánh mắt cũng cười đậm.
Vật hắn muốn, chắc chắn động trời, không biết khi đối phương trả tiền thì sẽ có nét mặt như thế nào.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ dời mắt, ánh mắt rơi lên đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống, nhìn đạo nguyên dập dờn tiên quang, hắn cười nhạt.
- Thạch Vận đạo thống cũng nhờ họa mà được phước, mặc dù suy sụp trăm ngàn vạn năm, thế nhưng chắc chắn sẽ nghênh đón một thời đại tươi đẹp, nếu như tử tôn tài năng chút xíu thì chắc chắn sẽ phục hưng.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
Rất hiển nhiên, đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống sau trăm ngàn vạn năm lắng đọng trong vạc đá, nó đã tích lũy đầy đủ lực lượng đại đạo, lực lượng đại đạo đã ngưng tụ thành đại đạo chân thủy.
Nếu như đạo nguyên quay trở lại Thạch Vận đạo thống thì Thạch Vận đạo thống chắc chắn sẽ bừng tỏa sinh cơ, Thạch Vận đạo thống sẽ nghênh đón một thời đại hưng thịnh, đến khi đó, Thạch Vận đạo thống nhân tài đông đúc, sẽ lại trở thành một đạo thống cường đại.
Nhìn ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ bao quanh vạc đá, Lý Thất Dạ hờ hững nói:
- Họa trời giáng, được như thế đã tận lực rồi, cũng coi như bảo toàn Thạch Vận đạo thống.
Lý Thất Dạ nói không sai, Thạch Vận đạo thống có thể may mắn sống sót, đúng thật là nhờ tiên hiền cố gắng.
Năm đó Thạch Vận đạo thống cường thịnh biết mấy, trong cùng một thời đại mà Thạch Vận đạo thống bọn họ có tới ba vị Chân Đế, Chân Thần bất hủ thì đếm mãi không hết, khi đó Thạch Vận đạo thống vô cùng cường thịnh, rất có khí thế hiệu lệnh thiên hạ.
Thế nhưng trong một đêm, trời giáng tà vật, ghim chặt vào trong Thạch Vận đạo thống, chui xuống lòng đất Thạch Vận đạo thống.
Vì giết tà vật này, Thạch Vận đạo thống đã dốc hết sức mạnh, ba vị Chân Đế mang theo tất cả lực lượng vô địch đi chinh chiến, trận chiến này hết sức tàn khốc, nhân vật vô địch của Thạch Vận đạo thống khi đó đều chết hết tám chín phần.
Cuối cùng, sau khi bọn họ trải qua trận chiến tàn khốc, cuối cùng đã giết được tà vật này, thế nhưng lại không thể hoàn toàn hủy diệt tà vật này, ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ may mắn sống sót biết tà vật này đã cắm rễ trong Thạch Vận đạo thống, tay chân bỏ trốn của nó sẽ lại đội mồ sống dậy.
Cũng chính vì vậy ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ giấu đạo nguyên cùng tiên thạch, lẩn tránh tà vật, đồng thời cũng vì giữ lại nội tình cho Thạch Vận đạo thống, hy vọng ngày nào đó Thạch Vận đạo thống có thể Đông Sơn tái khởi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Đối với đệ tử đạo thống, trong quá trình hắn tu luyện công pháp đạo thống, hay cảm ngộ lực lượng đạo thống, hắn đều được đạo thổ tẩm bổ, thậm chí còn được đạo nguyên bồi dưỡng.
Còn đối với đạo thống, đối với đạo nguyên thì những đệ tử cường đại ngày càng nhiều, đạo thống ngày càng đông đúc, thì lực lượng đại đạo cùng huyết khí của những đệ tử đạo thống này sẽ đền đáp lại cho đạo thống, nuôi dưỡng đạo nguyên của đạo thống.
Có thể nói, đạo thống cùng đệ tử dựa nhau mà sống, hỗ trợ lẫn nhau, nếu như đạo nguyên căng đầy thì đệ tử đạo thống cũng sẽ cường đại, còn đệ tử đạo thống suy yếu thì đạo nguyên cũng sẽ suy yếu theo.
Người trong thiên hạ đều biết Thạch Vận đạo thống đã suy sụp hết thời đại này đến thời đại khác, trong năm tháng dài dẵng này, đệ tử Thạch Vận đạo thống ngày càng ít, cường giả của Thạch Vận đạo thống thời này yếu hơn thời trước.
Có thể nói rằng, Thạch Vận đạo thống không còn được tu sĩ cường giả uẩn dưỡng, theo lý đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống đã suy yếu, thậm chí khô cạn mới phải.
Thế nhưng, lúc này nhìn vào trong vạc, chỉ thấy đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống vẫn lấp lóe tiên quang, lực lượng đạo nguyên đã ngưng tụ thành đại đạo chân thủy, đại đạo chân thủy nồng nặc tới mức khó tan.
Càng khó tin hơn chính là, đại đạo chân thủy lại vô cùng thuần hậu, giống như trải qua trăm ngàn vạn năm lắng động, trải qua trăm ngàn vạn năm mài dũa, nó trở thành đại đạo chân thủy thuần hậu nhất thế gian, cho dù chỉ cần hòa tan một giọt đại đạo chân thủy thôi thì cũng có thể khiến một đại giáo cương quốc được lợi rất nhiều.
Giọt đại đạo chân thủy này nếu nhỏ vào Minh Lạc thành thì sẽ khiến Minh Lạc thành bừng bừng sinh cơ, để đệ tử Minh Lạc thành sinh cơ dồi dào, đại đạo cuồn cuộn.
Ánh mắt của Lý Thất Dạ không nhìn đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống, mà nhìn vạc đá.
Bất kể là ai, chỉ cần có một chút kiến thức thì cũng biết đạo nguyên có ý nghĩa như thế nào, cũng biết có được một đạo nguyên sẽ có nghĩa như thế nào.
Có thể nói, khi một người có được đạo nguyên thì có nghĩa người đó có thể khống chế đạo thống này.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không hề có hứng thú với đạo nguyên dồi dào lực lượng đại đạo, thậm chí còn không hề nhìn nhiều.
Ánh mắt của Lý Thất Dạ rơi lên vạc đá, đối với hắn, vạc đá này mới chính là bảo vật vô giá, vạc đá này mới đáng giá để hắn đến lấy.
Thực tế đúng là như vậy, bất luận ở Đế Thống Giới, hay là Tiên Thống Giới, đạo nguyên như Thạch Vận đạo thống có rất nhiều, thế nhưng vạc đá trước mắt thì thế gian chỉ có một cái duy nhất, độc nhất vô nhị.
Hai mắt Lý Thất Dạ nhìn vạc đá, qua hồi lâu, hắn mới nói chậm:
- Đây chính là tiên thạch mà thế nhân đã nói.
Vạc đá này chính là tiên thạch mà thế nhân tìm kiếm, cũng nhờ viên tiên thạch này mà trăm ngàn vạn năm qua đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống vẫn không khô cạn.
- Lão đầu, thứ cần tìm ta đã tìm được rồi.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vạc đá, nói:
- Đã tới lúc đòi giải thích rồi.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ cười đậm, nói chậm:
- Con người của ta không thích làm việc tốt, nếu muốn mời ta làm việc thì phải trả giá cao, vật mà ta muốn thường động trời, không biết các ngươi đã chuẩn bị mất máu hay chưa.
Nói tới đây, hắn cười đậm.
Đương nhiên, theo Lý Thất Dạ, hắn không sợ đối phương không trả nổi, đối phương cũng là đại nhân vật, tuyệt đối sẽ trả nổi. Thế nhưng cái giá này không dễ tiếp thu đến thế, chỉ cần Lý Thất Dạ mở miệng thì đối phương chắc chắn sẽ chảy máu, e rằng đối phương sẽ đau lòng rất lâu.
- Tam Tiên Giới nha.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Mặc dù ta không phải chúa cứu thế, ta cũng không muốn làm chúa cứu thế. Thế nhưng có người ra giá muốn ta cứu thế một lần, như vậy cớ sao lại không làm, chờ ta dọa dẫm một vố đi.
Nói tới đây, không chỉ khuôn mặt cười đậm, mà ánh mắt cũng cười đậm.
Vật hắn muốn, chắc chắn động trời, không biết khi đối phương trả tiền thì sẽ có nét mặt như thế nào.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ dời mắt, ánh mắt rơi lên đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống, nhìn đạo nguyên dập dờn tiên quang, hắn cười nhạt.
- Thạch Vận đạo thống cũng nhờ họa mà được phước, mặc dù suy sụp trăm ngàn vạn năm, thế nhưng chắc chắn sẽ nghênh đón một thời đại tươi đẹp, nếu như tử tôn tài năng chút xíu thì chắc chắn sẽ phục hưng.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
Rất hiển nhiên, đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống sau trăm ngàn vạn năm lắng đọng trong vạc đá, nó đã tích lũy đầy đủ lực lượng đại đạo, lực lượng đại đạo đã ngưng tụ thành đại đạo chân thủy.
Nếu như đạo nguyên quay trở lại Thạch Vận đạo thống thì Thạch Vận đạo thống chắc chắn sẽ bừng tỏa sinh cơ, Thạch Vận đạo thống sẽ nghênh đón một thời đại hưng thịnh, đến khi đó, Thạch Vận đạo thống nhân tài đông đúc, sẽ lại trở thành một đạo thống cường đại.
Nhìn ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ bao quanh vạc đá, Lý Thất Dạ hờ hững nói:
- Họa trời giáng, được như thế đã tận lực rồi, cũng coi như bảo toàn Thạch Vận đạo thống.
Lý Thất Dạ nói không sai, Thạch Vận đạo thống có thể may mắn sống sót, đúng thật là nhờ tiên hiền cố gắng.
Năm đó Thạch Vận đạo thống cường thịnh biết mấy, trong cùng một thời đại mà Thạch Vận đạo thống bọn họ có tới ba vị Chân Đế, Chân Thần bất hủ thì đếm mãi không hết, khi đó Thạch Vận đạo thống vô cùng cường thịnh, rất có khí thế hiệu lệnh thiên hạ.
Thế nhưng trong một đêm, trời giáng tà vật, ghim chặt vào trong Thạch Vận đạo thống, chui xuống lòng đất Thạch Vận đạo thống.
Vì giết tà vật này, Thạch Vận đạo thống đã dốc hết sức mạnh, ba vị Chân Đế mang theo tất cả lực lượng vô địch đi chinh chiến, trận chiến này hết sức tàn khốc, nhân vật vô địch của Thạch Vận đạo thống khi đó đều chết hết tám chín phần.
Cuối cùng, sau khi bọn họ trải qua trận chiến tàn khốc, cuối cùng đã giết được tà vật này, thế nhưng lại không thể hoàn toàn hủy diệt tà vật này, ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ may mắn sống sót biết tà vật này đã cắm rễ trong Thạch Vận đạo thống, tay chân bỏ trốn của nó sẽ lại đội mồ sống dậy.
Cũng chính vì vậy ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ giấu đạo nguyên cùng tiên thạch, lẩn tránh tà vật, đồng thời cũng vì giữ lại nội tình cho Thạch Vận đạo thống, hy vọng ngày nào đó Thạch Vận đạo thống có thể Đông Sơn tái khởi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook