Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3759
- Chẳng trách Khách Minh lại dùng mấy trăm vạn sinh mệnh tế luyện cấm khí, chuyện này, đối với hắn, chỉ là ngựa quen đường cũ, sợ rằng không phải là lần đầu tiên làm chuyện này.
Không ít tu sĩ cường giả run rẩy, thì thào.
Có lão tổ thế gia cười hắc hắc, nói:
- Tuổi thọ của con người là có hạn, ngay cả tu sĩ cũng vậy, Chân Thần bất hủ cường đại cách mấy cũng vậy. Hắc, một người, một tu sĩ, nếu như có thể sống quá sức tưởng tượng của mọi người, có thể sống quá cực hạn, hắc, vậy thì chắc chắn hắn phải có bí mật không muốn ai biết, chắc chắn phải có thủ đoạn cực đoan.
Nghe lão tổ này nói thế, không ít tu sĩ cường giả gật đầu, cảm thấy có lý. Chân Thần bất hủ cho dù cường đại cách mấy, nếu như sống mãi thì sớm muộn cũng sẽ chết.
Trừ phi luôn luôn phủ bụi mình, thế nhưng Hươu Khách Ông tuyệt đối không phải là người luôn luôn phủ bụi, cho dù hắn từng phủ bụi, hơn nữa không chỉ phủ bụi một lần, thế nhưng người thường hay xuất thế lộ mặt như hắn chắc chắn sẽ không tránh khỏi chuyện tiêu hao thọ nguyên.
Thế nhưng Hươu Khách Ông vẫn sống lâu như vậy, trở thành Chân Thần bất hủ lớn tuổi nhất Đế Thống Giới, có thể thấy đằng sau chuyện này có thủ đoạn không thể gặp người.
Lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế nhất kiếm chỉ thiên, Quan Thụ Giả đạp thiên phong địa, Tứ Đại Bảo Vương đại cổ cương thế, còn Hươu Khách Ông thì đầu đội sừng hươu.
Trong nháy mắt, bốn người Mộc Kiếm Chân Đế tạo thành đại thế, chuẩn bị công kích Lý Thất Dạ.
Rất hiển nhiên, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, bốn người bọn họ đã ăn gơ với nhau. Cường đại như bọn họ, một khi chịu trao đổi với nhau thì ăn gơ với nhau trong thời gian ngắn cũng không phải là chuyện không thể.
Đoạn Ngọc Chân Đế không nhìn không chớp mắt, muốn xem xem đối mặt với cục diện này Lý Thất Dạ sẽ đánh tan như thế nào. Đổi lại là nàng, lấy một địch bốn, cho dù nàng mạnh mẽ bá đạo như thế nào đi nữa thì cũng bất lực.
- Xem ra các ngươi đã nghĩ kỹ nên liên thủ như thế nào rồi.
Cho dù bốn người Mộc Kiếm Chân Đế trong nháy mắt tạo thành đại thế thì Lý Thất Dạ vẫn hời hợt như trước, dáng vẻ hết sức bình tĩnh tự tại.
- Chúng ta xin lĩnh giáo cao chiêu của tôn giá.
Hươu Khách Ông nói chuyện khách khí, lời nói không hề có lửa giận, hắn tựa như một vị trưởng bối đức cao vọng trọng, mọi người thường bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc.
- Được rồi, ta sẽ giết các ngươi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Trước khi các ngươi chết, chắc hẳn có thể thấy được cao chiêu của ta.
Lời này khiến mọi người nghẹn thở, bốn người Hươu Khách Ông liên thủ, đội hình này chính là đội hình cường đại nhất Đế Thống Giới, có thể nói, Đế Thống Giới không có mấy ai có thể chịu đựng được. bây giờ Lý Thất Dạ lại hời hợt nói muốn giết chết bọn họ, đúng là tự tin biết mấy.
Lời này vừa thốt, không chỉ tu sĩ cường giả đứng xa nghẹn thở mà bốn người Hươu Khách Ông cũng nghẹn thở.
Ngay lúc này, một tiếng "đùng..." nổ vang, thiên địa quay cuồng, đất đá tung tóe.
- Bắt đầu rồi...
Đột nhiên có tiếng vang đánh vỡ yên tĩnh, mọi người cho rằng đại chiến bắt đầu, mọi người đồng thời nhìn về phía chiến trường.
- Không đúng, không phải phát ra từ nơi này, mà là dưới mặt đất.
Thế nhưng khi mọi người nhìn tới thì bất luận là Lý Thất Dạ hay là bốn người Hươu Khách Ông, không ai ra tay. Lúc này mọi người mới nhận ra không phải bọn họ bắt đầu đánh nhau.
"Đùng..."
Đại địa lung lay, trong tiếng "đùng..." này, chỉ thấy bùn đất bay lên, trong tiếng "đùng..." này mặt đất đột nhiên chui ra một cái xúc tu vô cùng to lớn.
Xúc tu đột nhiên chui ra khỏi mặt đất nhìn giống như xúc tu của bạch tuộc, thế nhưng lại khác với xúc tu của bạch tuộc, bởi vì xúc tu này toàn thân đen nhánh, giống như xúc tu hắc ám chui lên từ nơi sâu nhất dưới lòng đất.
Xúc tu này rất tráng kiện, to như cái cối. Nó đột nhiên chui khỏi mặt đất, khiến mọi người không kịp đề phòng.
- A...
Ngay khi mọi người giật mình thì xúc tu nháy mắt vươn vào Minh Lạc thành, xúc tu cuốn một cái, nháy mắt cuốn lấy một người.
Khi xúc tu này vừa cuốn lấy người này thì miệng hút trên xúc tu lập tức dán vào người này, chỉ nghe một tiếng "xèo", khi miệng hút dán vào người sống thì lập tức hút khô người này, người này không kịp kêu thảm thì đã bị hút thành xác khô.
Cả quá trình rất nhanh, còn chưa đầy một cái nháy mắt, mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì xúc tu đã vứt xác khô, lại thò về phía Minh Lạc thành.
- A...
Nhất thời, Minh Lạc thành chập trùng tiếng hét, tất cả bình dân bách tính của Minh Lạc thành sợ hãi hồn bay phách tán, mọi người liều mạng chạy trốn, sợ bị xúc tu bắt lấy.
- Muốn chết...
Ngay khoảnh khắc này, Lý Thất Dạ lóe lên, lập tức xuất hiện ở bên trong Minh Lạc thành.
"Ba..."
Lý Thất Dạ búng ngón tay, xúc tu lập tức bị búng nát, lập tức bị búng thành sương mù.
"Đùng, đùng, đùng..."
Ngay khi Lý Thất Dạ vừa búng nát xúc tu thì chỉ nghe tiếng nổ đùng đùng vang liên miên, mặt đất rung chuyển, Minh Lạc thành lung lay muốn đổ.
Dường như sau khi Lý Thất Dạ búng nát xúc tu thì đã khiến sinh linh vô cùng cường đại nào đó ở dưới mặt đất phát điên, cho nên nó nện mặt đất rung chuyển, Minh Lạc thành có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Tiếng "đùng, đùng, đùng" vang lên không dứt, sơn băng địa liệt, mặt đất xuất hiện khe nứt, từng tòa núi sụp đổ, tựa như có sinh linh dưới đất muốn chui lên, muốn hủy diệt toàn bộ thế giới.
- Đây là gì...
Vô số tu sĩ bị lung lay choáng váng, nhìn sơn băng địa liệt, không ít người giật mình thốt lên, vội vàng bay lên, nhìn xuống dưới mặt đất, chỉ thấy mặt đất nứt ra, không khỏi hãi hùng khiếp vía.
- Lên...
Ngay lúc này, Lý Thất Dạ quát khẽ, ngay sau đó tiếng "đùng đùng đùng" vang không dứt.
Lúc này, một cảnh tượng hoành tráng xuất hiện trước mắt mọi người. Chỉ thấy toàn bộ Minh Lạc thành bị Lý Thất Dạ nhổ khỏi mặt đất, toàn bộ Minh Lạc thành bị nhổ lên từng tấc một, chậm rãi bay lên trên trời.
Cuối cùng, bị bàn tay của Lý Thất Dạ nắm nhấc, trong tiếng "đùng đùng đùng", Minh Lạc thành to lớn bị Lý Thất Dạ nhấc lên trên trời, lơ lửng trên đám mây.
- Bá khí.
Nhìn Lý Thất Dạ nhấc toàn bộ Minh Lạc thành lên trên trời, người nhìn rung động, không khỏi líu lưỡi.
"Xùy xùy xùy"
Trong nháy mắt, sâu dưới đất đột nhiên bắn ra những cái bóng đen, những cái bóng đen này đâm xuyên đại địa, vọt về phía Lý Thất Dạ đang nhấc Minh Lạc thành.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Không ít tu sĩ cường giả run rẩy, thì thào.
Có lão tổ thế gia cười hắc hắc, nói:
- Tuổi thọ của con người là có hạn, ngay cả tu sĩ cũng vậy, Chân Thần bất hủ cường đại cách mấy cũng vậy. Hắc, một người, một tu sĩ, nếu như có thể sống quá sức tưởng tượng của mọi người, có thể sống quá cực hạn, hắc, vậy thì chắc chắn hắn phải có bí mật không muốn ai biết, chắc chắn phải có thủ đoạn cực đoan.
Nghe lão tổ này nói thế, không ít tu sĩ cường giả gật đầu, cảm thấy có lý. Chân Thần bất hủ cho dù cường đại cách mấy, nếu như sống mãi thì sớm muộn cũng sẽ chết.
Trừ phi luôn luôn phủ bụi mình, thế nhưng Hươu Khách Ông tuyệt đối không phải là người luôn luôn phủ bụi, cho dù hắn từng phủ bụi, hơn nữa không chỉ phủ bụi một lần, thế nhưng người thường hay xuất thế lộ mặt như hắn chắc chắn sẽ không tránh khỏi chuyện tiêu hao thọ nguyên.
Thế nhưng Hươu Khách Ông vẫn sống lâu như vậy, trở thành Chân Thần bất hủ lớn tuổi nhất Đế Thống Giới, có thể thấy đằng sau chuyện này có thủ đoạn không thể gặp người.
Lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế nhất kiếm chỉ thiên, Quan Thụ Giả đạp thiên phong địa, Tứ Đại Bảo Vương đại cổ cương thế, còn Hươu Khách Ông thì đầu đội sừng hươu.
Trong nháy mắt, bốn người Mộc Kiếm Chân Đế tạo thành đại thế, chuẩn bị công kích Lý Thất Dạ.
Rất hiển nhiên, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, bốn người bọn họ đã ăn gơ với nhau. Cường đại như bọn họ, một khi chịu trao đổi với nhau thì ăn gơ với nhau trong thời gian ngắn cũng không phải là chuyện không thể.
Đoạn Ngọc Chân Đế không nhìn không chớp mắt, muốn xem xem đối mặt với cục diện này Lý Thất Dạ sẽ đánh tan như thế nào. Đổi lại là nàng, lấy một địch bốn, cho dù nàng mạnh mẽ bá đạo như thế nào đi nữa thì cũng bất lực.
- Xem ra các ngươi đã nghĩ kỹ nên liên thủ như thế nào rồi.
Cho dù bốn người Mộc Kiếm Chân Đế trong nháy mắt tạo thành đại thế thì Lý Thất Dạ vẫn hời hợt như trước, dáng vẻ hết sức bình tĩnh tự tại.
- Chúng ta xin lĩnh giáo cao chiêu của tôn giá.
Hươu Khách Ông nói chuyện khách khí, lời nói không hề có lửa giận, hắn tựa như một vị trưởng bối đức cao vọng trọng, mọi người thường bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc.
- Được rồi, ta sẽ giết các ngươi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Trước khi các ngươi chết, chắc hẳn có thể thấy được cao chiêu của ta.
Lời này khiến mọi người nghẹn thở, bốn người Hươu Khách Ông liên thủ, đội hình này chính là đội hình cường đại nhất Đế Thống Giới, có thể nói, Đế Thống Giới không có mấy ai có thể chịu đựng được. bây giờ Lý Thất Dạ lại hời hợt nói muốn giết chết bọn họ, đúng là tự tin biết mấy.
Lời này vừa thốt, không chỉ tu sĩ cường giả đứng xa nghẹn thở mà bốn người Hươu Khách Ông cũng nghẹn thở.
Ngay lúc này, một tiếng "đùng..." nổ vang, thiên địa quay cuồng, đất đá tung tóe.
- Bắt đầu rồi...
Đột nhiên có tiếng vang đánh vỡ yên tĩnh, mọi người cho rằng đại chiến bắt đầu, mọi người đồng thời nhìn về phía chiến trường.
- Không đúng, không phải phát ra từ nơi này, mà là dưới mặt đất.
Thế nhưng khi mọi người nhìn tới thì bất luận là Lý Thất Dạ hay là bốn người Hươu Khách Ông, không ai ra tay. Lúc này mọi người mới nhận ra không phải bọn họ bắt đầu đánh nhau.
"Đùng..."
Đại địa lung lay, trong tiếng "đùng..." này, chỉ thấy bùn đất bay lên, trong tiếng "đùng..." này mặt đất đột nhiên chui ra một cái xúc tu vô cùng to lớn.
Xúc tu đột nhiên chui ra khỏi mặt đất nhìn giống như xúc tu của bạch tuộc, thế nhưng lại khác với xúc tu của bạch tuộc, bởi vì xúc tu này toàn thân đen nhánh, giống như xúc tu hắc ám chui lên từ nơi sâu nhất dưới lòng đất.
Xúc tu này rất tráng kiện, to như cái cối. Nó đột nhiên chui khỏi mặt đất, khiến mọi người không kịp đề phòng.
- A...
Ngay khi mọi người giật mình thì xúc tu nháy mắt vươn vào Minh Lạc thành, xúc tu cuốn một cái, nháy mắt cuốn lấy một người.
Khi xúc tu này vừa cuốn lấy người này thì miệng hút trên xúc tu lập tức dán vào người này, chỉ nghe một tiếng "xèo", khi miệng hút dán vào người sống thì lập tức hút khô người này, người này không kịp kêu thảm thì đã bị hút thành xác khô.
Cả quá trình rất nhanh, còn chưa đầy một cái nháy mắt, mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì xúc tu đã vứt xác khô, lại thò về phía Minh Lạc thành.
- A...
Nhất thời, Minh Lạc thành chập trùng tiếng hét, tất cả bình dân bách tính của Minh Lạc thành sợ hãi hồn bay phách tán, mọi người liều mạng chạy trốn, sợ bị xúc tu bắt lấy.
- Muốn chết...
Ngay khoảnh khắc này, Lý Thất Dạ lóe lên, lập tức xuất hiện ở bên trong Minh Lạc thành.
"Ba..."
Lý Thất Dạ búng ngón tay, xúc tu lập tức bị búng nát, lập tức bị búng thành sương mù.
"Đùng, đùng, đùng..."
Ngay khi Lý Thất Dạ vừa búng nát xúc tu thì chỉ nghe tiếng nổ đùng đùng vang liên miên, mặt đất rung chuyển, Minh Lạc thành lung lay muốn đổ.
Dường như sau khi Lý Thất Dạ búng nát xúc tu thì đã khiến sinh linh vô cùng cường đại nào đó ở dưới mặt đất phát điên, cho nên nó nện mặt đất rung chuyển, Minh Lạc thành có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Tiếng "đùng, đùng, đùng" vang lên không dứt, sơn băng địa liệt, mặt đất xuất hiện khe nứt, từng tòa núi sụp đổ, tựa như có sinh linh dưới đất muốn chui lên, muốn hủy diệt toàn bộ thế giới.
- Đây là gì...
Vô số tu sĩ bị lung lay choáng váng, nhìn sơn băng địa liệt, không ít người giật mình thốt lên, vội vàng bay lên, nhìn xuống dưới mặt đất, chỉ thấy mặt đất nứt ra, không khỏi hãi hùng khiếp vía.
- Lên...
Ngay lúc này, Lý Thất Dạ quát khẽ, ngay sau đó tiếng "đùng đùng đùng" vang không dứt.
Lúc này, một cảnh tượng hoành tráng xuất hiện trước mắt mọi người. Chỉ thấy toàn bộ Minh Lạc thành bị Lý Thất Dạ nhổ khỏi mặt đất, toàn bộ Minh Lạc thành bị nhổ lên từng tấc một, chậm rãi bay lên trên trời.
Cuối cùng, bị bàn tay của Lý Thất Dạ nắm nhấc, trong tiếng "đùng đùng đùng", Minh Lạc thành to lớn bị Lý Thất Dạ nhấc lên trên trời, lơ lửng trên đám mây.
- Bá khí.
Nhìn Lý Thất Dạ nhấc toàn bộ Minh Lạc thành lên trên trời, người nhìn rung động, không khỏi líu lưỡi.
"Xùy xùy xùy"
Trong nháy mắt, sâu dưới đất đột nhiên bắn ra những cái bóng đen, những cái bóng đen này đâm xuyên đại địa, vọt về phía Lý Thất Dạ đang nhấc Minh Lạc thành.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com