Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3702
Ngô Hữu Chính dù sao cũng là Chân Thần đại cảnh, thực lực tạm coi không tầm thường, cũng đã từng nhìn thấy không ít hung nhân, cũng đã từng nhìn thấy một vài cường giả hung tàn. Thế nhưng bất kể người hung tàn cách mấy thì cũng không tà ác bằng con bạch tuộc màu đen này.
Có thể nói, khí tức tà ác tỏa ra từ con bạch tuộc màu đen này hết sức thuần túy, cứ như trời sinh nó là hắc ám, sống vì tà ác, mọi quang minh đều bị nó thôn phệ.
- Chi chi chi...
Sau khi con bạch tuộc màu đen xuất hiện thì gọi chi chi chi, dáng vẻ hết sức phẫn nộ, giương nanh múa vuốt, dáng vẻ như muốn công kích Lý Thất Dạ. Thế nhưng bị sức mạnh của Lý Thất Dạ trấn áp, nó chỉ phí công vô ích mà thôi.
- Tố nguyên cho ta...
Lý Thất Dạ không quan tâm bạch tuộc màu đen, hai mắt lóe lên hào quang khóa chặt con bạch tuộc này, còn bàn tay thì khóa chặt vòng xoáy đại đạo.
Chỉ nghe một cái "rào", chỉ thấy vòng xoáy đại đạo nhấc lên sóng lớn. Ngay khoảnh khắc này, chỉ thấy vòng xoáy đại đạo xoáy nhanh hơn, trong nháy mắt, tốc độ xoáy tăng lên gấp mười lần.
"Chi..."
Bạch tuộc màu đen hét thảm, bị vòng xoáy đại đạo mạnh mẽ vô song xoáy, nó lập tức tan rã, bị tách thành từng sợi khí đen.
"Ba..."
Khi vòng xoáy đại đạo nghiền nát khí đen thì như thể dò tìm bản nguyên, không gian gợn nhẹ, sương đen xuất hiện. Vòng xoáy đại đạo xoay nhanh, sương mù màu đen lơ lửng, quanh quẩn một con bạch tuộc vô cùng to lớn.
Con bạch tuộc này to lớn không sao tưởng tượng nổi. Con bạch tuộc này chỉ cần duỗi nhẹ xúc tu thì có thể dễ dàng bóp nát một ngọn núi.
Con bạch tuộc vô cùng to lớn này phun ra khí tức hắc ám đáng sợ, khí tức hắc ám này như có thể lập tức nuốt chửng thiên địa, đưa hắc ám giáng lâm thế giới.
- Má ơi.
Con bạch tuộc to lớn này vừa xuất hiện, Ngô Hữu Chính giật mình kêu lên. Nhất là khí tức tà ác tỏa ra từ con bạch tuộc to lớn này càng khiến toàn thân hắn run rẩy, khiến hắn không dám nhìn thẳng.
- Đây chỉ mới là một hình chiếu mà thôi.
Khi Ngô Hữu Chính bị dọa run lẩy bẩy, Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Ngô Hữu Chính mới nhìn kỹ, phát hiện đây không phải bạch tuộc hắc ám thật sự, nó chỉ là một cái bóng do pháp tắc hắc ám chiếu lên. Trên thực tế, con bạch tuộc nhỏ vừa rồi cũng chỉ là một hình chiếu mà thôi, cũng do pháp tắc hắc ám biến thành.
- Đây... đây chỉ mới là hình chiếu.
Sau khi nhìn thấy bạch tuộc to lớn, Ngô Hữu Chính rùng mình, hít lạnh một hơi. Đây chỉ mới là hình chiếu mà đã tỏa ra sức mạnh tà ác kinh khủng như thế rồi, nếu như chân thân giá lâm thì còn khủng khiếp như thế nào nữa.
Ngô Hữu Chính nghĩ tới đây, nội tâm rùng mình. Chẳng lẽ hắc thủ sau màn chính là con bạch tuộc này?
Lý Thất Dạ không quan tâm tới Ngô Hữu Chính, hai mắt khóa chặt con bạch tuộc hắc ám này, cuối cùng hai mắt phun ra kim quang, lạnh lùng nói:
- Cái ta muốn, không phải là chi tiết lặt vặt này, cái ta muốn là tìm hiểu bản nguyên thật sự! Trước mắt chẳng qua chỉ là râu ria mà thôi.
Vừa dứt lời, hai mắt của hắn trợn lên, chỉ nghe một tiếng "ông", Lý Thất Dạ phát sáng. Vào lúc này, thân thể của hắn như dát kim quang, nhất là đôi mắt khi phun ra kim quang thì hết sức đáng sợ, cứ như có thể dung luyện mọi thứ, bất kỳ vật gì bị ánh mắt của hắn đảo qua thì sẽ bị luyện hóa ngay lập tức.
Ngô Hữu Chính hơi thót tim, không dám nhìn Lý Thất Dạ, cho dù ánh mắt của Lý Thất Dạ không trấn áp hắn, thế nhưng lúc này Lý Thất Dạ khủng bố tuyệt luân, hắn không dám nhìn ánh mắt của Lý Thất Dạ, sợ khi vừa nhìn thì sẽ bị Lý Thất Dạ luyện hóa ngay lập tức.
"Tư..."
Vào lúc này, vòng xoáy đại đạo dừng lại, phong ấn bạch tuộc hắc ám.
"Phanh"
Bạch tuộc hắc ám vùng vẫy. Lúc này nó dường như biết Lý Thất Dạ muốn gây bất lợi với nó, thế nhưng, đã muộn rồi. Sau khi vòng xoáy đại đạo dừng lại thì nó bị trấn áp hoàn toàn, bất luận vùng vẫy như thế nào đi nữa thì cũng vô dụng, cũng chỉ uổng phí công sức mà thôi.
Lúc này Lý Thất Dạ giơ tay, ngón tay của hắn bắn ra từng sợi ánh sáng. Lúc này, Ngô Hữu Chính chỉ thấy từng sợi pháp tắc nhỏ bé màu vàng đang bơi lội ngay đầu ngón tay của Lý Thất Dạ.
Ngón tay của Lý Thất Dạ chậm rãi duỗi ra, sau đó điểm lên đầu của bạch tuộc hắc ám. Chỉ nghe một tiếng "xèo", khi ngón tay của Lý Thất Dạ chạm vào đầu của bạch tuộc hắc ám thì ngón tay của hắn để lại một dấu ấn trên đầu bạch tuộc hắc ám.
Dấu ấn này không tài nào tiêu hủy, nháy mắt khóa chặt bản nguyên, bất kỳ thủ đoạn lẩn tránh nào, bất kỳ thủ đoạn ẩn tàng nào, đều vô dụng. Khi dấu ấn này của Lý Thất Dạ in ngay ở đó thì tất cả mọi thứ đều bị hắn khóa chặt, mặc sức hắn truy tố bản nguyên, thậm chí đào ra tổ tông mười tám đời của nó.
Chỉ nghe một tiếng "ông", không gian hơi gợn sóng. Vào lúc này, pháp tắc màu vàng trên đầu ngón tay của Lý Thất Dạ lập tức chui vào đầu bạch tuộc hắc ám, pháp tắc màu vàng mảnh như sợi lông, sau khi chui vào đầu của bạch tuộc hắc ám thì không để lại bất kỳ vết tích nào.
"Xèo xèo xèo"
Pháp tắc màu vàng bắt đầu giăng lưới trong đầu bạch tuộc hắc ám, hơn nữa khi nó càng giăng thì càng diễn sinh ra nhiều pháp tắc.
Chỉ trong thời gian ngắn, cái đầu của bạch tuộc hắc ám toàn thân đen đúa vậy mà lại tỏa ra hào quang màu vàng. Pháp tắc màu vàng như lưới nhện giăng trong đầu của nó, cả cái đầu như biến thành màu vàng.
- Chi chi chi...
Lúc này, bạch tuộc hắc ám cảm nhận được nguy hiểm, liều mạng giãy dụa, thế nhưng bị dấu ấn của Lý Thất Dạ trấn áp, mọi sự giãy dụa của nó đều vô dụng.
Nhìn thấy một màn này, nhất là khi nhìn thấy pháp tắc màu vàng giăng lưới trong đầu bạch tuộc hắc ám, Ngô Hữu Chính lạnh người, lưng chảy mồ hôi ròng ròng.
Cho dù hắn không có kiến thức thì lúc này cũng biết Lý Thất Dạ muốn làm gì. Lý Thất Dạ muốn trói buộc ý thức của bạch tuộc hắc ám, cướp đoạt thức hải của nó, muốn tìm kiếm tin tức hữu dụng trong đầu nó, tìm kiếm bản nguyên của bạch tuộc hắc ám.
Thủ đoạn này, hắn chỉ nghe qua mà thôi. Có đồn đãi nói rằng, có người muốn cướp đoạt công pháp tuyệt thế của đại giáo nên đã khóa chặt thức hải của đối phương, đoạt xá đối phương.
Đương nhiên tỷ lệ thành công của thủ đoạn này rất thấp, bởi vì công pháp càng cường đại thì càng khó đoạt xá, rất dễ nổ tung.
"Ba..."
Vào lúc này, chỉ thấy ánh vàng xán lạn. Cái đầu của bạch tuộc hắc ám bị pháp tắc màu vàng lột bỏ, giống như vỏ cam, bị lột lật ngửa ra ngoài.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Có thể nói, khí tức tà ác tỏa ra từ con bạch tuộc màu đen này hết sức thuần túy, cứ như trời sinh nó là hắc ám, sống vì tà ác, mọi quang minh đều bị nó thôn phệ.
- Chi chi chi...
Sau khi con bạch tuộc màu đen xuất hiện thì gọi chi chi chi, dáng vẻ hết sức phẫn nộ, giương nanh múa vuốt, dáng vẻ như muốn công kích Lý Thất Dạ. Thế nhưng bị sức mạnh của Lý Thất Dạ trấn áp, nó chỉ phí công vô ích mà thôi.
- Tố nguyên cho ta...
Lý Thất Dạ không quan tâm bạch tuộc màu đen, hai mắt lóe lên hào quang khóa chặt con bạch tuộc này, còn bàn tay thì khóa chặt vòng xoáy đại đạo.
Chỉ nghe một cái "rào", chỉ thấy vòng xoáy đại đạo nhấc lên sóng lớn. Ngay khoảnh khắc này, chỉ thấy vòng xoáy đại đạo xoáy nhanh hơn, trong nháy mắt, tốc độ xoáy tăng lên gấp mười lần.
"Chi..."
Bạch tuộc màu đen hét thảm, bị vòng xoáy đại đạo mạnh mẽ vô song xoáy, nó lập tức tan rã, bị tách thành từng sợi khí đen.
"Ba..."
Khi vòng xoáy đại đạo nghiền nát khí đen thì như thể dò tìm bản nguyên, không gian gợn nhẹ, sương đen xuất hiện. Vòng xoáy đại đạo xoay nhanh, sương mù màu đen lơ lửng, quanh quẩn một con bạch tuộc vô cùng to lớn.
Con bạch tuộc này to lớn không sao tưởng tượng nổi. Con bạch tuộc này chỉ cần duỗi nhẹ xúc tu thì có thể dễ dàng bóp nát một ngọn núi.
Con bạch tuộc vô cùng to lớn này phun ra khí tức hắc ám đáng sợ, khí tức hắc ám này như có thể lập tức nuốt chửng thiên địa, đưa hắc ám giáng lâm thế giới.
- Má ơi.
Con bạch tuộc to lớn này vừa xuất hiện, Ngô Hữu Chính giật mình kêu lên. Nhất là khí tức tà ác tỏa ra từ con bạch tuộc to lớn này càng khiến toàn thân hắn run rẩy, khiến hắn không dám nhìn thẳng.
- Đây chỉ mới là một hình chiếu mà thôi.
Khi Ngô Hữu Chính bị dọa run lẩy bẩy, Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Ngô Hữu Chính mới nhìn kỹ, phát hiện đây không phải bạch tuộc hắc ám thật sự, nó chỉ là một cái bóng do pháp tắc hắc ám chiếu lên. Trên thực tế, con bạch tuộc nhỏ vừa rồi cũng chỉ là một hình chiếu mà thôi, cũng do pháp tắc hắc ám biến thành.
- Đây... đây chỉ mới là hình chiếu.
Sau khi nhìn thấy bạch tuộc to lớn, Ngô Hữu Chính rùng mình, hít lạnh một hơi. Đây chỉ mới là hình chiếu mà đã tỏa ra sức mạnh tà ác kinh khủng như thế rồi, nếu như chân thân giá lâm thì còn khủng khiếp như thế nào nữa.
Ngô Hữu Chính nghĩ tới đây, nội tâm rùng mình. Chẳng lẽ hắc thủ sau màn chính là con bạch tuộc này?
Lý Thất Dạ không quan tâm tới Ngô Hữu Chính, hai mắt khóa chặt con bạch tuộc hắc ám này, cuối cùng hai mắt phun ra kim quang, lạnh lùng nói:
- Cái ta muốn, không phải là chi tiết lặt vặt này, cái ta muốn là tìm hiểu bản nguyên thật sự! Trước mắt chẳng qua chỉ là râu ria mà thôi.
Vừa dứt lời, hai mắt của hắn trợn lên, chỉ nghe một tiếng "ông", Lý Thất Dạ phát sáng. Vào lúc này, thân thể của hắn như dát kim quang, nhất là đôi mắt khi phun ra kim quang thì hết sức đáng sợ, cứ như có thể dung luyện mọi thứ, bất kỳ vật gì bị ánh mắt của hắn đảo qua thì sẽ bị luyện hóa ngay lập tức.
Ngô Hữu Chính hơi thót tim, không dám nhìn Lý Thất Dạ, cho dù ánh mắt của Lý Thất Dạ không trấn áp hắn, thế nhưng lúc này Lý Thất Dạ khủng bố tuyệt luân, hắn không dám nhìn ánh mắt của Lý Thất Dạ, sợ khi vừa nhìn thì sẽ bị Lý Thất Dạ luyện hóa ngay lập tức.
"Tư..."
Vào lúc này, vòng xoáy đại đạo dừng lại, phong ấn bạch tuộc hắc ám.
"Phanh"
Bạch tuộc hắc ám vùng vẫy. Lúc này nó dường như biết Lý Thất Dạ muốn gây bất lợi với nó, thế nhưng, đã muộn rồi. Sau khi vòng xoáy đại đạo dừng lại thì nó bị trấn áp hoàn toàn, bất luận vùng vẫy như thế nào đi nữa thì cũng vô dụng, cũng chỉ uổng phí công sức mà thôi.
Lúc này Lý Thất Dạ giơ tay, ngón tay của hắn bắn ra từng sợi ánh sáng. Lúc này, Ngô Hữu Chính chỉ thấy từng sợi pháp tắc nhỏ bé màu vàng đang bơi lội ngay đầu ngón tay của Lý Thất Dạ.
Ngón tay của Lý Thất Dạ chậm rãi duỗi ra, sau đó điểm lên đầu của bạch tuộc hắc ám. Chỉ nghe một tiếng "xèo", khi ngón tay của Lý Thất Dạ chạm vào đầu của bạch tuộc hắc ám thì ngón tay của hắn để lại một dấu ấn trên đầu bạch tuộc hắc ám.
Dấu ấn này không tài nào tiêu hủy, nháy mắt khóa chặt bản nguyên, bất kỳ thủ đoạn lẩn tránh nào, bất kỳ thủ đoạn ẩn tàng nào, đều vô dụng. Khi dấu ấn này của Lý Thất Dạ in ngay ở đó thì tất cả mọi thứ đều bị hắn khóa chặt, mặc sức hắn truy tố bản nguyên, thậm chí đào ra tổ tông mười tám đời của nó.
Chỉ nghe một tiếng "ông", không gian hơi gợn sóng. Vào lúc này, pháp tắc màu vàng trên đầu ngón tay của Lý Thất Dạ lập tức chui vào đầu bạch tuộc hắc ám, pháp tắc màu vàng mảnh như sợi lông, sau khi chui vào đầu của bạch tuộc hắc ám thì không để lại bất kỳ vết tích nào.
"Xèo xèo xèo"
Pháp tắc màu vàng bắt đầu giăng lưới trong đầu bạch tuộc hắc ám, hơn nữa khi nó càng giăng thì càng diễn sinh ra nhiều pháp tắc.
Chỉ trong thời gian ngắn, cái đầu của bạch tuộc hắc ám toàn thân đen đúa vậy mà lại tỏa ra hào quang màu vàng. Pháp tắc màu vàng như lưới nhện giăng trong đầu của nó, cả cái đầu như biến thành màu vàng.
- Chi chi chi...
Lúc này, bạch tuộc hắc ám cảm nhận được nguy hiểm, liều mạng giãy dụa, thế nhưng bị dấu ấn của Lý Thất Dạ trấn áp, mọi sự giãy dụa của nó đều vô dụng.
Nhìn thấy một màn này, nhất là khi nhìn thấy pháp tắc màu vàng giăng lưới trong đầu bạch tuộc hắc ám, Ngô Hữu Chính lạnh người, lưng chảy mồ hôi ròng ròng.
Cho dù hắn không có kiến thức thì lúc này cũng biết Lý Thất Dạ muốn làm gì. Lý Thất Dạ muốn trói buộc ý thức của bạch tuộc hắc ám, cướp đoạt thức hải của nó, muốn tìm kiếm tin tức hữu dụng trong đầu nó, tìm kiếm bản nguyên của bạch tuộc hắc ám.
Thủ đoạn này, hắn chỉ nghe qua mà thôi. Có đồn đãi nói rằng, có người muốn cướp đoạt công pháp tuyệt thế của đại giáo nên đã khóa chặt thức hải của đối phương, đoạt xá đối phương.
Đương nhiên tỷ lệ thành công của thủ đoạn này rất thấp, bởi vì công pháp càng cường đại thì càng khó đoạt xá, rất dễ nổ tung.
"Ba..."
Vào lúc này, chỉ thấy ánh vàng xán lạn. Cái đầu của bạch tuộc hắc ám bị pháp tắc màu vàng lột bỏ, giống như vỏ cam, bị lột lật ngửa ra ngoài.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook