Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3666
Bao vây thành lũy có đến mấy ngàn người, toàn thân mặc khôi giáp màu đen. Dưới ánh mặt trời, khôi giáp màu đen lấp lóe hào quang u ám. Mấy ngàn đệ tử mặc hắc giáp, cầm binh khí sắc bén trong tay, hàn quang lấp loáng, sát khí rùng rợn. Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đang quan sát từ xa không khỏi rùng mình.
Đây là đội ngũ tinh nhuệ nhất Lạc phủ, lần này vì diệt Sơ Thạch tông mà Lạc phủ không tiếc điều động đội ngũ tinh nhuệ nhất của mình.
- Sơ Thạch tông xong đời rồi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, có tu sĩ đứng ngoài xa quan sát nói nhỏ.
- Lần này Dương Đình Vũ tự mình tọa trấn nha.
Một tu sĩ khác nói nhỏ:
- Chỉ có hắn ra tay thì mới có thể ngăn cản Ngô tông chủ. Thế nhưng Ngô tông chủ cũng rất cường đại, có thể đỡ được Chân Đế thuật mà không chết, đúng là rất đáng gờm.
- Xuỵt, phải gọi là Dương phủ chủ, không thể gọi thẳng tên họ.
Đồng bạn của tu sĩ này nhỏ giọng nhắc nhở.
- Dương phủ chủ sớm muộn gì cũng nhất thống Thạch Vận đạo thống.
Có một tu sĩ nói nhỏ:
- Hắn dù sao cũng là đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế, là đệ nhất cao thủ của thế hệ trẻ... không, là đệ nhất cao thủ của Thạch Vận đạo thống. Hắn suất lĩnh Lạc phủ nhất thống Thạch Vận đạo thống cũng là chuyện bình thường.
- Chẳng qua chỉ là đệ tử ký danh mà thôi.
Một tu sĩ khác bất mãn, lầm bầm một tiếng.
- Cho dù là đệ tử ký danh thì cũng là đệ tử.
Có tu sĩ nói rằng:
- Chỉ riêng danh hiệu đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế thôi thì đã đủ uy hiếp toàn bộ Thạch Vận đạo thống rồi, ai dám nói ra nói vào chứ?
Nghe vậy, tu sĩ vừa mới bất mãn không khỏi trầm mặc.
Dương Đình Vũ, cũng chính là đương kim chưởng môn nhân của Lạc phủ, cũng là thiên tài lợi hại nhất Thạch Vận đạo thống, đương nhiên cũng là đệ nhất cao thủ của thế hệ trẻ tuổi, thậm chí là đệ nhất cao thủ của Thạch Vận đạo thống.
Mặc dù Dương Đình Vũ rất trẻ tuổi, thế nhưng hắn đã là Chân Thần đại cảnh, thành tựu hết sức phi phàm.
Phải biết rằng ở Thạch Vận đạo thống, Chân Thần đại cảnh chính là tồn tại mạnh mẽ nhất. Hơn nữa toàn bộ Thạch Vận đạo thống, không có mấy người đạt tới Chân Thần đại cảnh, cũng chỉ có dăm ba người mà thôi. Ngô Hữu Chính là một trong số đó.
Thế nhưng Chân Thần đại cảnh đều là ông lão xế chiều, chỉ có Dương Đình Vũ tuổi còn trẻ như vậy mà đã trở thành Chân Thần đại cảnh. Có thể nói hắn tuổi trẻ tài cao, là thiên tài lợi hại nhất của Thạch Vận đạo thống.
Đây không phải là điều ghê gớm nhất của Dương Đình Vũ, điều ghê gớm nhất của Dương Đình Vũ chính là danh hiệu... đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế!
Thì ra, Dương Đình Vũ từng ra ngoài du lịch, được Mộc Kiếm Chân Đế thưởng thức, từng chỉ điểm hắn một hai lần. Mặc dù Mộc Kiếm Chân Đế không truyền thụ cho hắn bất kỳ công pháp gì, thế nhưng cũng coi như là đệ tử ký danh, Mộc Kiếm Chân Đế cũng chấp nhận thân phận này.
Là đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế, không phải tự mình khoác lác, từng được Mộc Kiếm Chân Đế chỉ điểm. Thành tựu như vậy, đặt ở Thạch Vận đạo thống, đã đủ để Dương Đình Vũ khoe khoang cả đời rồi.
Dù sao, đối với Thạch Vận đạo thống mà nói, Chân Đế chính là tồn tại chí cao vô thượng, tất cả mọi người ở Thạch Vận đạo thống đều phải cúng bái. Có thể gặp gỡ Chân Đế một lần, chính là vinh hạnh lớn nhất trong đời.
Mà Dương Đình Vũ lại còn là đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế, cho nên thành tựu cực kỳ phi phàm.
Cho nên, Dương Đình Vũ tuy còn trẻ thế nhưng đã có khí thế lãnh tụ Thạch Vân đạo thống. Mặc dù Dương Đình Vũ không phải là người mạnh nhất trong số những Chân Thần đại cảnh ở Thạch Vận đạo thống, thế nhưng mọi người đều tôn hắn là đệ nhất cao thủ của Thạch Vận đạo thống.
Mà Dương Đình Vũ cũng rất có dã tâm, rất muốn nhất thống Thạch Vận đạo thống. Rất hiển nhiên, hôm nay tiêu diệt Sơ Thạch tông chính là một bước quan trọng xây nên công tích vĩ đại của hắn.
Sơ Thạch tông bị vây nhốt, mọi người ở Minh Lạc thành ngừng thở. Còn phần bình dân bách tính thì không đủ sức can thiệp vào ân oán của tu sĩ.
Mặc dù Sơ Thạch tông ở Minh Lạc thành rất được lòng người, mà tông chủ Ngô Hữu Chính cũng rất được mọi người kính yêu. Thế nhưng lúc này không có tu sĩ nào dám đứng ra nói giúp Sơ Thạch tông, càng không có môn phái truyền thừa nào ủng hộ Sơ Thạch tông, hay cứu viện Sơ Thạch tông.
Bây giờ Lạc phủ phát triển không ngừng, nhất là sau khi Lạc phủ rơi vào tay Dương Đình Vũ thì càng như mặt trời ban trưa. Mọi người đều có thể thấy Dương Đình Vũ tiền đồ vô lượng, tương lai chắc chắn sẽ trở thành Chân Thần đăng thiên, thậm chí rất có khả năng vấn đỉnh bất hủ. Tới khi đó, hắn chính là đệ nhất nhân hàng thật giá thật.
Cho nên, dưới đại thế như vậy, không ai nguyện ý kết thù với Dương Đình Vũ, không ai nguyện ý đắc tội Dương Đình Vũ. Mọi người đều có thể thấy, Dương Đình Vũ nhất thống Thạch Vận đạo thống chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Nhìn Hắc Thiết quân đoàn của Lạc phủ bao vây thành lũy của Sơ Thạch tông, Sơ Thạch tông đang giãy dụa lần cuối. Mọi người biết rằng, bất kể Sơ Thạch tông có giãy dụa như thế nào đi nữa thì cũng không thể trốn khỏi vận mệnh bị diệt.
- Sơ Thạch tông, cuối cũng cũng sẽ trở thành lịch sử.
Có tu sĩ xúc động, không khỏi thở dài.
Một số tu sĩ thỏ chết hồ rầu. Hôm nay Lạc phủ có thể tiêu diệt Sơ Thạch tông, như vậy ngày mai cũng có thể tiêu diệt bọn họ. Thế nhưng dưới đại thế như vậy, bọn họ không thể làm gì khác, không có cách nào ngăn cản bước tiến của Dương Đình Vũ.
Ở trên thành lũy, Ngô Hữu Chính lo lắng nhìn về hướng Thiên Vận phế tích, mặt mày rầu lo.
Mặc dù bọn họ vất vả phá vòng vây đưa Lâm Diệc Tuyết ra ngoài, thế nhưng trong lòng Ngô Hữu Chính không thề chắc chắn. Hắn không biết Lâm Diệc Tuyết có thể mời Lý Thất Dạ tới hay không, hắn không biết Lý Thất Dạ có nguyện ý ra tay cứu giúp hay không. Có thể nói, trong lòng của hắn không hề chắc chắn.
Dù sao Sơ Thạch tông với Lý Thất Dạ không thân không quen. Sơ Thạch tông dù có bị diệt môn thì Lý Thất Dạ cũng chưa chắc đã ra tay cứu giúp. Huống chi cao nhân như Lý Thất Dạ, suy nghĩ cùng hành vi của hắn, căn bản không thể dùng tư duy của người thường để phỏng đoán.
Lúc này, Ngô Hữu Chính hết sức rầu lo, thỉnh thoảng nhìn về phía xa. Lúc này trên người hắn cũng có vết thương không nhẹ. Hắn với Dương Đình Vũ giao phong với nhau, bị Chân Đế thuật bá đạo của Dương Đình Vũ gây thương tích. Nếu như không có công lực thâm hậu chống đỡ thì mạng hắn đã ô hô rồi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Đây là đội ngũ tinh nhuệ nhất Lạc phủ, lần này vì diệt Sơ Thạch tông mà Lạc phủ không tiếc điều động đội ngũ tinh nhuệ nhất của mình.
- Sơ Thạch tông xong đời rồi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, có tu sĩ đứng ngoài xa quan sát nói nhỏ.
- Lần này Dương Đình Vũ tự mình tọa trấn nha.
Một tu sĩ khác nói nhỏ:
- Chỉ có hắn ra tay thì mới có thể ngăn cản Ngô tông chủ. Thế nhưng Ngô tông chủ cũng rất cường đại, có thể đỡ được Chân Đế thuật mà không chết, đúng là rất đáng gờm.
- Xuỵt, phải gọi là Dương phủ chủ, không thể gọi thẳng tên họ.
Đồng bạn của tu sĩ này nhỏ giọng nhắc nhở.
- Dương phủ chủ sớm muộn gì cũng nhất thống Thạch Vận đạo thống.
Có một tu sĩ nói nhỏ:
- Hắn dù sao cũng là đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế, là đệ nhất cao thủ của thế hệ trẻ... không, là đệ nhất cao thủ của Thạch Vận đạo thống. Hắn suất lĩnh Lạc phủ nhất thống Thạch Vận đạo thống cũng là chuyện bình thường.
- Chẳng qua chỉ là đệ tử ký danh mà thôi.
Một tu sĩ khác bất mãn, lầm bầm một tiếng.
- Cho dù là đệ tử ký danh thì cũng là đệ tử.
Có tu sĩ nói rằng:
- Chỉ riêng danh hiệu đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế thôi thì đã đủ uy hiếp toàn bộ Thạch Vận đạo thống rồi, ai dám nói ra nói vào chứ?
Nghe vậy, tu sĩ vừa mới bất mãn không khỏi trầm mặc.
Dương Đình Vũ, cũng chính là đương kim chưởng môn nhân của Lạc phủ, cũng là thiên tài lợi hại nhất Thạch Vận đạo thống, đương nhiên cũng là đệ nhất cao thủ của thế hệ trẻ tuổi, thậm chí là đệ nhất cao thủ của Thạch Vận đạo thống.
Mặc dù Dương Đình Vũ rất trẻ tuổi, thế nhưng hắn đã là Chân Thần đại cảnh, thành tựu hết sức phi phàm.
Phải biết rằng ở Thạch Vận đạo thống, Chân Thần đại cảnh chính là tồn tại mạnh mẽ nhất. Hơn nữa toàn bộ Thạch Vận đạo thống, không có mấy người đạt tới Chân Thần đại cảnh, cũng chỉ có dăm ba người mà thôi. Ngô Hữu Chính là một trong số đó.
Thế nhưng Chân Thần đại cảnh đều là ông lão xế chiều, chỉ có Dương Đình Vũ tuổi còn trẻ như vậy mà đã trở thành Chân Thần đại cảnh. Có thể nói hắn tuổi trẻ tài cao, là thiên tài lợi hại nhất của Thạch Vận đạo thống.
Đây không phải là điều ghê gớm nhất của Dương Đình Vũ, điều ghê gớm nhất của Dương Đình Vũ chính là danh hiệu... đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế!
Thì ra, Dương Đình Vũ từng ra ngoài du lịch, được Mộc Kiếm Chân Đế thưởng thức, từng chỉ điểm hắn một hai lần. Mặc dù Mộc Kiếm Chân Đế không truyền thụ cho hắn bất kỳ công pháp gì, thế nhưng cũng coi như là đệ tử ký danh, Mộc Kiếm Chân Đế cũng chấp nhận thân phận này.
Là đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế, không phải tự mình khoác lác, từng được Mộc Kiếm Chân Đế chỉ điểm. Thành tựu như vậy, đặt ở Thạch Vận đạo thống, đã đủ để Dương Đình Vũ khoe khoang cả đời rồi.
Dù sao, đối với Thạch Vận đạo thống mà nói, Chân Đế chính là tồn tại chí cao vô thượng, tất cả mọi người ở Thạch Vận đạo thống đều phải cúng bái. Có thể gặp gỡ Chân Đế một lần, chính là vinh hạnh lớn nhất trong đời.
Mà Dương Đình Vũ lại còn là đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế, cho nên thành tựu cực kỳ phi phàm.
Cho nên, Dương Đình Vũ tuy còn trẻ thế nhưng đã có khí thế lãnh tụ Thạch Vân đạo thống. Mặc dù Dương Đình Vũ không phải là người mạnh nhất trong số những Chân Thần đại cảnh ở Thạch Vận đạo thống, thế nhưng mọi người đều tôn hắn là đệ nhất cao thủ của Thạch Vận đạo thống.
Mà Dương Đình Vũ cũng rất có dã tâm, rất muốn nhất thống Thạch Vận đạo thống. Rất hiển nhiên, hôm nay tiêu diệt Sơ Thạch tông chính là một bước quan trọng xây nên công tích vĩ đại của hắn.
Sơ Thạch tông bị vây nhốt, mọi người ở Minh Lạc thành ngừng thở. Còn phần bình dân bách tính thì không đủ sức can thiệp vào ân oán của tu sĩ.
Mặc dù Sơ Thạch tông ở Minh Lạc thành rất được lòng người, mà tông chủ Ngô Hữu Chính cũng rất được mọi người kính yêu. Thế nhưng lúc này không có tu sĩ nào dám đứng ra nói giúp Sơ Thạch tông, càng không có môn phái truyền thừa nào ủng hộ Sơ Thạch tông, hay cứu viện Sơ Thạch tông.
Bây giờ Lạc phủ phát triển không ngừng, nhất là sau khi Lạc phủ rơi vào tay Dương Đình Vũ thì càng như mặt trời ban trưa. Mọi người đều có thể thấy Dương Đình Vũ tiền đồ vô lượng, tương lai chắc chắn sẽ trở thành Chân Thần đăng thiên, thậm chí rất có khả năng vấn đỉnh bất hủ. Tới khi đó, hắn chính là đệ nhất nhân hàng thật giá thật.
Cho nên, dưới đại thế như vậy, không ai nguyện ý kết thù với Dương Đình Vũ, không ai nguyện ý đắc tội Dương Đình Vũ. Mọi người đều có thể thấy, Dương Đình Vũ nhất thống Thạch Vận đạo thống chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Nhìn Hắc Thiết quân đoàn của Lạc phủ bao vây thành lũy của Sơ Thạch tông, Sơ Thạch tông đang giãy dụa lần cuối. Mọi người biết rằng, bất kể Sơ Thạch tông có giãy dụa như thế nào đi nữa thì cũng không thể trốn khỏi vận mệnh bị diệt.
- Sơ Thạch tông, cuối cũng cũng sẽ trở thành lịch sử.
Có tu sĩ xúc động, không khỏi thở dài.
Một số tu sĩ thỏ chết hồ rầu. Hôm nay Lạc phủ có thể tiêu diệt Sơ Thạch tông, như vậy ngày mai cũng có thể tiêu diệt bọn họ. Thế nhưng dưới đại thế như vậy, bọn họ không thể làm gì khác, không có cách nào ngăn cản bước tiến của Dương Đình Vũ.
Ở trên thành lũy, Ngô Hữu Chính lo lắng nhìn về hướng Thiên Vận phế tích, mặt mày rầu lo.
Mặc dù bọn họ vất vả phá vòng vây đưa Lâm Diệc Tuyết ra ngoài, thế nhưng trong lòng Ngô Hữu Chính không thề chắc chắn. Hắn không biết Lâm Diệc Tuyết có thể mời Lý Thất Dạ tới hay không, hắn không biết Lý Thất Dạ có nguyện ý ra tay cứu giúp hay không. Có thể nói, trong lòng của hắn không hề chắc chắn.
Dù sao Sơ Thạch tông với Lý Thất Dạ không thân không quen. Sơ Thạch tông dù có bị diệt môn thì Lý Thất Dạ cũng chưa chắc đã ra tay cứu giúp. Huống chi cao nhân như Lý Thất Dạ, suy nghĩ cùng hành vi của hắn, căn bản không thể dùng tư duy của người thường để phỏng đoán.
Lúc này, Ngô Hữu Chính hết sức rầu lo, thỉnh thoảng nhìn về phía xa. Lúc này trên người hắn cũng có vết thương không nhẹ. Hắn với Dương Đình Vũ giao phong với nhau, bị Chân Đế thuật bá đạo của Dương Đình Vũ gây thương tích. Nếu như không có công lực thâm hậu chống đỡ thì mạng hắn đã ô hô rồi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com