Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3533
Nói xong thì Quan Hải Đao Thánh vỗ lên thanh cổ đao sau lưng mình, đao ý ác liệt. Trong nháy mắt, trường đao giống như rút ra khỏi vỏ, khiến cho người ta cảm nhận được một cỗ sát khí cuồn cuộn, khiến cho người ta không khỏi rùng mình.
- Sắc bén lắm.
Lý Thất Dạ mỉm cười, thản nhiên nói rằng:
- Thế nhưng nữ nhân có thể ở lại bên cạnh ta cũng là một loại may mắn. Con người của ta trước giờ luôn sủng ái nữ nhân của mình.
- Hừ...
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Quan Hải Đao Thánh không đồng ý, hừ lạnh một cái.
- Sư huynh...
Nhìn thấy sư huynh của mình hùng hổ dọa người, Liễu Sơ Tình hờn dỗi gọi một tiếng:
- Bệ hạ đối với ta rất tốt, rất tốt, rất rất tốt...
Nói tới đây thì khuôn mặt của nàng đỏ bừng, cúi thấp vầng trán.
Nhìn nét mặt của sư muội mình, lại nhìn Lý Thất Dạ thần thái tự nhiên, Quan Hải Đao Thánh thở dài. Hắn không thể làm gì khác hơn là cười nói:
- Sư muội còn chưa thật sự gả cho người ta mà đã chỉa khuỷu tay ra ngoài, nếu như gả rồi thì còn tới mức nào đây.
- Sư huynh mà chọc ghẹo ta nữa thì ta sẽ không để ý tới ngươi.
Liễu Sơ Tình thẹn thùng, hờn giận một câu.
Quan Hải Đao Thánh lắc đầu cười khổ. Hắn lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, nói rằng:
- Sư muội của ta chính là nữ tử tốt nhất thế gian, tốt nhất ngươi phải biết quý báu, bằng không thì ta chắc chắn sẽ lấy mạng chó của ngươi!
- Còn cần ngươi nói sao?
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng.
Quan Hải Đao Thánh cảm khái một tiếng, nhìn Liễu Sơ Tình, ánh mắt dịu dàng. Trước giờ hắn luôn coi nàng là em gái ruột của mình, vì vậy hắn nói rằng:
- Lần này ta đến đây chủ yếu là để thăm ngươi, xem xem ngươi có bị bắt nạt hay không. Sau này chỉ cần có ai dám bắt nạt ngươi thì có thể nói với sư huynh bất cứ lúc nào, sư huynh chắc chắn sẽ ra mặt cho ngươi.
- Ta biết.
Liễu Sơ Tình vội vàng gật đầu. Trước giờ sư huynh luôn yêu thương nàng, giống như anh trai của nàng vậy.
Cuối cùng Quan Hải Đao Thánh xoay đầu rời khỏi, không hề chào hỏi Lý Thất Dạ, chớp mắt rời khỏi cung điện đá.
Chờ sau khi Quan Hải Đao Thánh rời khỏi cung điện đá thì Liễu Sơ Tình nhìn Lý Thất Dạ, sợ Lý Thất Dạ không vui, nên nhẹ nhàng nói rằng:
- Bệ hạ, sư huynh của ta không có ác ý, có điều từ nhỏ hắn đã như vậy, luôn chăm sóc ta giống như một người anh trai vậy.
- Ta biết.
Lý Thất Dạ mỉm cười, vỗ về mái tóc của Liễu Sơ Tình, nét mặt sủng ái.
Ở bên ngoài cung điện đá, sau khi Quan Hải Đao Thánh đi vào cung điện đá thì từng cặp mắt một nhìn chằm chằm cung điện đá, bọn họ muốn biết bên trong cung điện đá xảy ra chuyện gì.
Khi Quan Hải Đao Thánh đi vào không lâu thì bên trong cung điện đá phóng ra đao khí, giống như thần đao rút khỏi vỏ. Từng luồng đao khí chứa đựng hàn khí, hàn khí lại chứa đựng sát khí, khiến cho mọi người run rẩy, cảm thấy rùng rợn toàn thân.
- Quan Hải Đao Thánh muốn ta tay sao?
Cảm nhận được đao ý này, trái tim của tất cả mọi người nảy lên, những thiên tài trẻ tuổi từng bị Lý Thất Dạ nhục nhã thì càng mừng thầm.
- Thần đao của Quan Hải Đao Thánh rút ra khỏi vỏ, chắc chắn kinh thiên động địa.
Có thiên tài trẻ tuổi mừng thầm, vô cùng mong đợi Quan Hải Đao Thánh chém chết tân hoàng. Cho dù không phải tự tay bọn họ giết hết tân hoàng, thế nhưng như vậy cũng đủ hả giận rồi.
Thế nhưng đao ý tới nhanh, đi cũng nhanh. Trong nháy mắt đao ý biến mất không thấy tăm hơi.
- Xem ra Quan Hải Đao Thánh không có ra tay, nhiều nhất chỉ là cảnh cáo tân hoàng mà thôi. Dù sao trước giờ hắn luôn thương yêu Lâm Hải công chúa.
Cường giả thế hệ trước có kinh nghiệm phong phú hơn, sau khi nhìn thấy đao ý biến mất thì đã đoán được đầu đuôi.
Quả nhiên, chỉ một lát sau thì đã thấy Quan Hải Đao Thánh rời khỏi cung điện đá, nét mặt tự nhiên, không hề có sát ý. Mọi người có thể nhìn ra, Quan Hải Đao Thánh thật sự không có ra tay.
Nhìn thấy Quan Hải Đao Thánh không ra tay với tân hoàng, không ít thiên tài trẻ tuổi cảm thấy mất mát, khong khỏi thở dài. Xem ra tân hoàng lại tránh được một kiếp nữa rồi.
- Cho dù Lâm Hải các không đứng về phía tân hoàng, không ủng hộ tân hoàng, thì e rằng sau này cũng sẽ không đối địch với tân hoàng.
Có ông lão nhìn ra manh mối, không khỏi lẩm bẩm.
Sau khi Quan Hải Đao Thánh rời khỏi Hồng Hoang Sơn thì chỉ thấy hắn vượt qua sơn hà, đi thẳng tới bên ngoài Tương Ly đảo. Khi hắn đến bên ngoài Tương Ly đảo thì Tần Kiếm Dao đã đứng sẵn ở nơi đó.
- Đao Thánh, đã lâu không gặp.
Nhìn thấy Quan Hải Đao Thánh đi tới, Tần Kiếm Dao không hề sợ hãi, cũng không bất ngờ. Nàng ôm trường kiếm, bình tĩnh tự tại, giống hệt như tiên tử xuất trần.
- Tần tiên tử, đã lâu không gặp.
Quan Hải Đao Thành cũng cởi cổ đao xuống. Khi hắn ôm đao thì ngay lập tức khiến cho người ta có cảm giác không thể lay chuyển.
- Mấy năm không thấy, đao đạo của Đao Thánh đã tiếp cận vô địch. Hiện nay có mấy ai có thể cùng phẩm đao với Đao Thánh đây.
Tần Kiếm Dao nhìn Quan Hải Đao Thánh, cảm khái.
- Tần tiên tử quá khen, thiên hạ rộng lớn, tàng long ngọa hổ, chỉ là đao đạo mà thôi, sao đủ thành đạo.
Quan Hải Đao Thánh nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:
- Ngày đó khi ở Lý gia, Đoạn Ngọc Chân Đế tiện tay chém chính là đao đạo áo nghĩa, để ta được lợi không ít. Như còn nói đao đạo vô địch nữa thì chính là ngông cuồng.
Nghe Quan Hải Đao Thánh nói vậy, không ít người hít lạnh, hai mặt nhìn nhau.
Mọi người đã từng nghe Quan Hải Đao Thánh đã từng luận bàn với Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế, thế nhưng chỉ là nghe nói mà thôi. Hôm nay Quan Hải Đao Thánh chính miệng nói ra, như vậy chuyện này không phải là giả.
Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế là những người đứng đầu thế hệ trẻ Đế Thống Giới, cùng là Chân Đế, thế nhưng thực lực của hai người bọn họ mạnh hơn Bát Trận Chân Đế rất nhiều.
Mà Quan Hải Đao Thánh có tư cách luận đạo với bọn họ, như vậy đã đủ chứng tỏ sức mạnh của hắn rồi. Dù sao, nhân vật như Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế, không phải ai cũng có tư cách luận đạo hết.
- Đoạn Ngọc Chân Đế là tài năng trời sinh.
Tần Kiếm Dao gật đầu, nói rằng:
- Hắn kinh diễm vô song, thế nhưng trình độ đao đạo của Đao Thánh cũng hiếm ai sánh bằng, nhất là thế hệ trẻ.
- Tần tiên tử vẫn biết ăn nói như xưa.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Sắc bén lắm.
Lý Thất Dạ mỉm cười, thản nhiên nói rằng:
- Thế nhưng nữ nhân có thể ở lại bên cạnh ta cũng là một loại may mắn. Con người của ta trước giờ luôn sủng ái nữ nhân của mình.
- Hừ...
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Quan Hải Đao Thánh không đồng ý, hừ lạnh một cái.
- Sư huynh...
Nhìn thấy sư huynh của mình hùng hổ dọa người, Liễu Sơ Tình hờn dỗi gọi một tiếng:
- Bệ hạ đối với ta rất tốt, rất tốt, rất rất tốt...
Nói tới đây thì khuôn mặt của nàng đỏ bừng, cúi thấp vầng trán.
Nhìn nét mặt của sư muội mình, lại nhìn Lý Thất Dạ thần thái tự nhiên, Quan Hải Đao Thánh thở dài. Hắn không thể làm gì khác hơn là cười nói:
- Sư muội còn chưa thật sự gả cho người ta mà đã chỉa khuỷu tay ra ngoài, nếu như gả rồi thì còn tới mức nào đây.
- Sư huynh mà chọc ghẹo ta nữa thì ta sẽ không để ý tới ngươi.
Liễu Sơ Tình thẹn thùng, hờn giận một câu.
Quan Hải Đao Thánh lắc đầu cười khổ. Hắn lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, nói rằng:
- Sư muội của ta chính là nữ tử tốt nhất thế gian, tốt nhất ngươi phải biết quý báu, bằng không thì ta chắc chắn sẽ lấy mạng chó của ngươi!
- Còn cần ngươi nói sao?
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng.
Quan Hải Đao Thánh cảm khái một tiếng, nhìn Liễu Sơ Tình, ánh mắt dịu dàng. Trước giờ hắn luôn coi nàng là em gái ruột của mình, vì vậy hắn nói rằng:
- Lần này ta đến đây chủ yếu là để thăm ngươi, xem xem ngươi có bị bắt nạt hay không. Sau này chỉ cần có ai dám bắt nạt ngươi thì có thể nói với sư huynh bất cứ lúc nào, sư huynh chắc chắn sẽ ra mặt cho ngươi.
- Ta biết.
Liễu Sơ Tình vội vàng gật đầu. Trước giờ sư huynh luôn yêu thương nàng, giống như anh trai của nàng vậy.
Cuối cùng Quan Hải Đao Thánh xoay đầu rời khỏi, không hề chào hỏi Lý Thất Dạ, chớp mắt rời khỏi cung điện đá.
Chờ sau khi Quan Hải Đao Thánh rời khỏi cung điện đá thì Liễu Sơ Tình nhìn Lý Thất Dạ, sợ Lý Thất Dạ không vui, nên nhẹ nhàng nói rằng:
- Bệ hạ, sư huynh của ta không có ác ý, có điều từ nhỏ hắn đã như vậy, luôn chăm sóc ta giống như một người anh trai vậy.
- Ta biết.
Lý Thất Dạ mỉm cười, vỗ về mái tóc của Liễu Sơ Tình, nét mặt sủng ái.
Ở bên ngoài cung điện đá, sau khi Quan Hải Đao Thánh đi vào cung điện đá thì từng cặp mắt một nhìn chằm chằm cung điện đá, bọn họ muốn biết bên trong cung điện đá xảy ra chuyện gì.
Khi Quan Hải Đao Thánh đi vào không lâu thì bên trong cung điện đá phóng ra đao khí, giống như thần đao rút khỏi vỏ. Từng luồng đao khí chứa đựng hàn khí, hàn khí lại chứa đựng sát khí, khiến cho mọi người run rẩy, cảm thấy rùng rợn toàn thân.
- Quan Hải Đao Thánh muốn ta tay sao?
Cảm nhận được đao ý này, trái tim của tất cả mọi người nảy lên, những thiên tài trẻ tuổi từng bị Lý Thất Dạ nhục nhã thì càng mừng thầm.
- Thần đao của Quan Hải Đao Thánh rút ra khỏi vỏ, chắc chắn kinh thiên động địa.
Có thiên tài trẻ tuổi mừng thầm, vô cùng mong đợi Quan Hải Đao Thánh chém chết tân hoàng. Cho dù không phải tự tay bọn họ giết hết tân hoàng, thế nhưng như vậy cũng đủ hả giận rồi.
Thế nhưng đao ý tới nhanh, đi cũng nhanh. Trong nháy mắt đao ý biến mất không thấy tăm hơi.
- Xem ra Quan Hải Đao Thánh không có ra tay, nhiều nhất chỉ là cảnh cáo tân hoàng mà thôi. Dù sao trước giờ hắn luôn thương yêu Lâm Hải công chúa.
Cường giả thế hệ trước có kinh nghiệm phong phú hơn, sau khi nhìn thấy đao ý biến mất thì đã đoán được đầu đuôi.
Quả nhiên, chỉ một lát sau thì đã thấy Quan Hải Đao Thánh rời khỏi cung điện đá, nét mặt tự nhiên, không hề có sát ý. Mọi người có thể nhìn ra, Quan Hải Đao Thánh thật sự không có ra tay.
Nhìn thấy Quan Hải Đao Thánh không ra tay với tân hoàng, không ít thiên tài trẻ tuổi cảm thấy mất mát, khong khỏi thở dài. Xem ra tân hoàng lại tránh được một kiếp nữa rồi.
- Cho dù Lâm Hải các không đứng về phía tân hoàng, không ủng hộ tân hoàng, thì e rằng sau này cũng sẽ không đối địch với tân hoàng.
Có ông lão nhìn ra manh mối, không khỏi lẩm bẩm.
Sau khi Quan Hải Đao Thánh rời khỏi Hồng Hoang Sơn thì chỉ thấy hắn vượt qua sơn hà, đi thẳng tới bên ngoài Tương Ly đảo. Khi hắn đến bên ngoài Tương Ly đảo thì Tần Kiếm Dao đã đứng sẵn ở nơi đó.
- Đao Thánh, đã lâu không gặp.
Nhìn thấy Quan Hải Đao Thánh đi tới, Tần Kiếm Dao không hề sợ hãi, cũng không bất ngờ. Nàng ôm trường kiếm, bình tĩnh tự tại, giống hệt như tiên tử xuất trần.
- Tần tiên tử, đã lâu không gặp.
Quan Hải Đao Thành cũng cởi cổ đao xuống. Khi hắn ôm đao thì ngay lập tức khiến cho người ta có cảm giác không thể lay chuyển.
- Mấy năm không thấy, đao đạo của Đao Thánh đã tiếp cận vô địch. Hiện nay có mấy ai có thể cùng phẩm đao với Đao Thánh đây.
Tần Kiếm Dao nhìn Quan Hải Đao Thánh, cảm khái.
- Tần tiên tử quá khen, thiên hạ rộng lớn, tàng long ngọa hổ, chỉ là đao đạo mà thôi, sao đủ thành đạo.
Quan Hải Đao Thánh nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:
- Ngày đó khi ở Lý gia, Đoạn Ngọc Chân Đế tiện tay chém chính là đao đạo áo nghĩa, để ta được lợi không ít. Như còn nói đao đạo vô địch nữa thì chính là ngông cuồng.
Nghe Quan Hải Đao Thánh nói vậy, không ít người hít lạnh, hai mặt nhìn nhau.
Mọi người đã từng nghe Quan Hải Đao Thánh đã từng luận bàn với Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế, thế nhưng chỉ là nghe nói mà thôi. Hôm nay Quan Hải Đao Thánh chính miệng nói ra, như vậy chuyện này không phải là giả.
Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế là những người đứng đầu thế hệ trẻ Đế Thống Giới, cùng là Chân Đế, thế nhưng thực lực của hai người bọn họ mạnh hơn Bát Trận Chân Đế rất nhiều.
Mà Quan Hải Đao Thánh có tư cách luận đạo với bọn họ, như vậy đã đủ chứng tỏ sức mạnh của hắn rồi. Dù sao, nhân vật như Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế, không phải ai cũng có tư cách luận đạo hết.
- Đoạn Ngọc Chân Đế là tài năng trời sinh.
Tần Kiếm Dao gật đầu, nói rằng:
- Hắn kinh diễm vô song, thế nhưng trình độ đao đạo của Đao Thánh cũng hiếm ai sánh bằng, nhất là thế hệ trẻ.
- Tần tiên tử vẫn biết ăn nói như xưa.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com