Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3455
Vậy thì lại khiến mọi người suy đoán, hai mươi năm trước Thái Thanh Hoàng đã xảy ra chuyện gì.
- Từ trên trời rớt xuống.
Lý Thất Dạ nhún vai, chỉ chỉ bầu trời, cười nói:
- Ngươi chưa nghe nói tới con cưng của ông trời hả? Ta chính là con cưng của ông trời, vì vậy trước đó đương nhiên là ở trên trời rồi. Bằng không, ta làm sao lại trở thành hoàng đế, làm sao trở thành thiên tử chứ. Thiên tuyển chi tử, là nói ta đó.
- Ăn nói bậy bạ!
Chân Thần bất hủ như Phong Thần cũng bị hắn chọc giận không ít, rất muốn giẫm hắn một cái, lạnh lùng nói rằng:
- Thế gian làm gì có thiên tuyển chi tử!
- Ta đây.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ngày hôm đó ta đang ở trên trời, bất cẩn nên rớt xuống, bịch một cái, rơi đến Ngân Bí quân đoàn, hoàng thượng vừa nhìn thấy ta thì, oa, đây chính là thiên tuyển chi tử, chắc chắn có năng lực dẫn dắt Đấu Thánh vương triều hưng thịnh, vì vậy lập tức lập ta làm thái tử, đưa giang sơn tươi đẹp cho ta.
Nghe Lý Thất Dạ ăn nói linh tinh, Phong Thần rất muốn tát chết tên tiểu tử này. Ăn nói bậy bạ như vậy, ngay cả quỷ yêu cũng không tin, càng khỏi phải nói tới con người.
Thế nhưng Phong Thần không biết rằng Lý Thất Dạ đang nói sự thật. Ngoại trừ câu "thiên tuyển chi tử" là do hắn thêm vào thì những chuyện khác đều đúng sự thật.
- Tại sao thiên tuyển chi tử nhà ngươi không mang tới sự hưng thịnh cho giang sơn này.
Phong Thần lạnh lùng nhìn hắn, trào phúng hắn, nói rằng:
- Bây giờ giang sơn bị ngươi chơi mất rồi, xem ra thiên tuyển chi tử nhà ngươi không linh nghiệm rồi.
- Vậy là ngươi không hiểu rồi.
Lý Thất Dạ miết Phong Thần, nói thản nhiên:
- Ngươi chỉ nhìn thấy cách nhìn của tục nhân mà thôi, mắt thường phàm thai nhìn gì thì cũng chỉ thấy sương mù, chỉ thấy biểu tượng bên ngoài mà thôi.
Phong Thần bị tên tiểu tử này nói muốn trào máu. Là một trong năm lão tổ chí tôn, hắn ở Phong Thần môn, ở Cửu Bí đạo thống có địa vị cao quý biết mấy. Rất nhiều người nơm nớp lo sợ trước mặt hắn, rất nhiều người không dám thở mạnh trước mặt hắn.
Cho dù là Chân Thần bất hủ thì cũng phải tôn kính hắn.
Thế nhưng tên tiểu tử này lại không coi hắn ra gì, hơn nữa còn nói hắn là tục nhân, mắt thường phàm thai. Ngoại trừ Thái Thanh Hoàng ra thì ở Cửu Bí đạo thống không có ai dám làm như vậy hết. Thế nhưng tên tiểu tử này lại hời hợt không quan tâm, mắng hắn ngay trước mặt hắn!
- Nói vậy ta rất muốn nghe cao kiến của bệ hạ.
Phong Thần tức không nhỏ, cười lạnh một cái, giọng nói đầy trào phúng.
- Được rồi, nếu như ngươi đã thành tâm như thế, vậy thì ta sẽ chỉ điểm nhà ngươi một chút.
Lý Thất Dạ giống như không nghe thấy vẻ trào phúng trong giọng nói của hắn, vẫn bưng dáng vẻ hoàng đế cao thượng.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ còn coi mình làm hoàng đế, còn coi mình muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, Phong Thần không khỏi cười khổ. Tên tiểu tử điên này đúng là không tự biết mình gì hết.
- Ngươi nói, Thái Thanh Hoàng có mạnh không? Có vô địch không?
Lý Thất Dạ cười nói.
Nghe Lý Thất Dạ bất ngờ hỏi như thế, Phong Thần ngạc nhiên hồi lâu, sau khi hoàn hồn thì gật đầu, nói rằng:
- Tiên hoàng võ công vô song, là tồn tại số một ở Cửu Bí đạo thống, ở Đế Thống Giới không ai sánh bằng.
Câu nói này của Phong Thần là thật. Mạnh như năm lão tổ chí tôn cũng không dám làm càn trước mặt Thái Thanh Hoàng, bởi vì Thái Thanh Hoàng mạnh hơn bọn họ không ít.
- Vậy ngươi cảm thấy thành tựu của Thái Thanh Hoàng như thế nào? Nhìn khắp Cửu Bí đạo thống, có ai có thể sánh bằng?
Lý Thất Dạ cười nói.
Nghe vậy, Phong Trần suy nghĩ một hồi, nói:
- Nếu chỉ tính thành tựu thì Cửu Bí đạo thống hiện nay không ai có thể so sánh. Trong lịch sử của Cửu Bí đạo thống, công lao của tiên hoàng có thể đuổi kịp Trịnh Đế, không kém cạnh là mấy.
Phong Thần chọn từ cẩn thận, công bằng đánh giá công lao của Thái Thanh Hoàng.
Mặc dù năm thế lực lớn ít nhiều gì cũng có ý chống cự Thái Thanh Hoàng, thế nhưng bọn họ không thể không thừa nhận rằng, Cửu Bí đạo thống có thực lực như ngày hôm nay, có địa vị như ngày hôm nay, có thể chống lại Mộc gia cùng Lý gia, phần lớn là nhờ vào công lao của Thái Thanh Hoàng.
- Như vậy nếu như ta làm một vị vua hiền, luận công lao, ta có thể so với Thái Thanh Hoàng không?
Lý Thất Dạ hỏi.
Phong Thần nhìn Lý Thất Dạ, khẳng định rằng:
- Không thể.
Thử nghĩ mà xem, công lao của Thái Thanh Hoàng có thể bắt kịp Trịnh Đế, mà Trịnh Đế là một trong những vị Chân Đế kinh diễm nhất vạn cổ tới nay. Qua đó có thể thấy công lao của Thái Thanh Hoàng ghê gớm như thế nào.
Đạt tới trình độ này, muốn tiến thêm một bước, khó hơn lên trời. Hiện nay công lao của Thái Thanh Hoàng đã lấn át hậu thế, hậu nhân muốn vượt qua, cực kỳ khó.
- Nếu như giang sơn sụp đổ, mà ta lại ngang trời xuất hiện, quét ngang cửu thiên thập địa, sáng lập vương triều, vạn vực tới kính lễ, đứng trên vạn giới. Ngươi nói xem, công lao này so với Thái Thanh Hoàng thì như thế nào?
Lý Thất Dạ cười nói.
Nghe vậy, Phong Thần ngạc nhiên. Ngay cả Chân Thần bất hủ trải qua vô số sóng gió như hắn cũng cảm thấy chấn động, bởi vì suy nghĩ này quá điên cuồng!
Phong Thần không trả lời, Lý Thất Dạ cười nói:
- Đã không thể mang tới công lao vô thượng cho ta, như vậy thì giữ lại giang sơn này có tác dụng gì chứ, chẳng phải là lãng phí thiên tuyển chi tử ta đây sao.
Lâu sau, Phong Thần nhìn Lý Thất Dạ, nói chậm:
- Ngươi điên rồi sao?
- Ngươi nói xem ta có điên hay không?
Lý Thất Dạ mỉm cười.
Phong Thần nhìn Lý Thất Dạ. Lúc này, hắn cảm thấy Lý Thất Dạ có chút giống Thái Thanh Hoàng, không phải giống vẻ ngoài, mà là cách làm việc của hai người, hai người bọn họ đều là kẻ điên.
- Bằng sức một mình ngươi mà muốn trùng kiến giang sơn, quét ngang bát phương, e rằng là chuyện viễn vông.
Phong Thần nói chậm:
- Trừ khi ngươi mạnh hơn tiên hoàng!
- Không có gì là không thể cả, chỉ có ta có muốn hay không mà thôi.
Lý Thất Dạ nhìn biển mây dưới chân, nói hời hợt.
Nhìn bóng lưng của Lý Thất Dạ, Phong Thần có chút hoài nghi, tên tiểu tử này có thật là phế vật như vẻ bên ngoài, hay là hắn thâm tàng bất lộ! Bây giờ nghĩ lại, chuyện Thái Thanh Hoàng truyền ngôi cho hắn có chút quái lạ.
Ban đầu bọn hắn đều cho rằng Thái Thanh Hoàng truyền ngôi cho Lý Thất Dạ là vì Lý Thất Dạ là con riêng của Thái Thanh Hoàng, nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ cà chớn như lưu manh của Lý Thất Dạ càng khiến bọn hắn khẳng định Lý Thất Dạ là con riêng của Thái Thanh Hoàng.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Từ trên trời rớt xuống.
Lý Thất Dạ nhún vai, chỉ chỉ bầu trời, cười nói:
- Ngươi chưa nghe nói tới con cưng của ông trời hả? Ta chính là con cưng của ông trời, vì vậy trước đó đương nhiên là ở trên trời rồi. Bằng không, ta làm sao lại trở thành hoàng đế, làm sao trở thành thiên tử chứ. Thiên tuyển chi tử, là nói ta đó.
- Ăn nói bậy bạ!
Chân Thần bất hủ như Phong Thần cũng bị hắn chọc giận không ít, rất muốn giẫm hắn một cái, lạnh lùng nói rằng:
- Thế gian làm gì có thiên tuyển chi tử!
- Ta đây.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ngày hôm đó ta đang ở trên trời, bất cẩn nên rớt xuống, bịch một cái, rơi đến Ngân Bí quân đoàn, hoàng thượng vừa nhìn thấy ta thì, oa, đây chính là thiên tuyển chi tử, chắc chắn có năng lực dẫn dắt Đấu Thánh vương triều hưng thịnh, vì vậy lập tức lập ta làm thái tử, đưa giang sơn tươi đẹp cho ta.
Nghe Lý Thất Dạ ăn nói linh tinh, Phong Thần rất muốn tát chết tên tiểu tử này. Ăn nói bậy bạ như vậy, ngay cả quỷ yêu cũng không tin, càng khỏi phải nói tới con người.
Thế nhưng Phong Thần không biết rằng Lý Thất Dạ đang nói sự thật. Ngoại trừ câu "thiên tuyển chi tử" là do hắn thêm vào thì những chuyện khác đều đúng sự thật.
- Tại sao thiên tuyển chi tử nhà ngươi không mang tới sự hưng thịnh cho giang sơn này.
Phong Thần lạnh lùng nhìn hắn, trào phúng hắn, nói rằng:
- Bây giờ giang sơn bị ngươi chơi mất rồi, xem ra thiên tuyển chi tử nhà ngươi không linh nghiệm rồi.
- Vậy là ngươi không hiểu rồi.
Lý Thất Dạ miết Phong Thần, nói thản nhiên:
- Ngươi chỉ nhìn thấy cách nhìn của tục nhân mà thôi, mắt thường phàm thai nhìn gì thì cũng chỉ thấy sương mù, chỉ thấy biểu tượng bên ngoài mà thôi.
Phong Thần bị tên tiểu tử này nói muốn trào máu. Là một trong năm lão tổ chí tôn, hắn ở Phong Thần môn, ở Cửu Bí đạo thống có địa vị cao quý biết mấy. Rất nhiều người nơm nớp lo sợ trước mặt hắn, rất nhiều người không dám thở mạnh trước mặt hắn.
Cho dù là Chân Thần bất hủ thì cũng phải tôn kính hắn.
Thế nhưng tên tiểu tử này lại không coi hắn ra gì, hơn nữa còn nói hắn là tục nhân, mắt thường phàm thai. Ngoại trừ Thái Thanh Hoàng ra thì ở Cửu Bí đạo thống không có ai dám làm như vậy hết. Thế nhưng tên tiểu tử này lại hời hợt không quan tâm, mắng hắn ngay trước mặt hắn!
- Nói vậy ta rất muốn nghe cao kiến của bệ hạ.
Phong Thần tức không nhỏ, cười lạnh một cái, giọng nói đầy trào phúng.
- Được rồi, nếu như ngươi đã thành tâm như thế, vậy thì ta sẽ chỉ điểm nhà ngươi một chút.
Lý Thất Dạ giống như không nghe thấy vẻ trào phúng trong giọng nói của hắn, vẫn bưng dáng vẻ hoàng đế cao thượng.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ còn coi mình làm hoàng đế, còn coi mình muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, Phong Thần không khỏi cười khổ. Tên tiểu tử điên này đúng là không tự biết mình gì hết.
- Ngươi nói, Thái Thanh Hoàng có mạnh không? Có vô địch không?
Lý Thất Dạ cười nói.
Nghe Lý Thất Dạ bất ngờ hỏi như thế, Phong Thần ngạc nhiên hồi lâu, sau khi hoàn hồn thì gật đầu, nói rằng:
- Tiên hoàng võ công vô song, là tồn tại số một ở Cửu Bí đạo thống, ở Đế Thống Giới không ai sánh bằng.
Câu nói này của Phong Thần là thật. Mạnh như năm lão tổ chí tôn cũng không dám làm càn trước mặt Thái Thanh Hoàng, bởi vì Thái Thanh Hoàng mạnh hơn bọn họ không ít.
- Vậy ngươi cảm thấy thành tựu của Thái Thanh Hoàng như thế nào? Nhìn khắp Cửu Bí đạo thống, có ai có thể sánh bằng?
Lý Thất Dạ cười nói.
Nghe vậy, Phong Trần suy nghĩ một hồi, nói:
- Nếu chỉ tính thành tựu thì Cửu Bí đạo thống hiện nay không ai có thể so sánh. Trong lịch sử của Cửu Bí đạo thống, công lao của tiên hoàng có thể đuổi kịp Trịnh Đế, không kém cạnh là mấy.
Phong Thần chọn từ cẩn thận, công bằng đánh giá công lao của Thái Thanh Hoàng.
Mặc dù năm thế lực lớn ít nhiều gì cũng có ý chống cự Thái Thanh Hoàng, thế nhưng bọn họ không thể không thừa nhận rằng, Cửu Bí đạo thống có thực lực như ngày hôm nay, có địa vị như ngày hôm nay, có thể chống lại Mộc gia cùng Lý gia, phần lớn là nhờ vào công lao của Thái Thanh Hoàng.
- Như vậy nếu như ta làm một vị vua hiền, luận công lao, ta có thể so với Thái Thanh Hoàng không?
Lý Thất Dạ hỏi.
Phong Thần nhìn Lý Thất Dạ, khẳng định rằng:
- Không thể.
Thử nghĩ mà xem, công lao của Thái Thanh Hoàng có thể bắt kịp Trịnh Đế, mà Trịnh Đế là một trong những vị Chân Đế kinh diễm nhất vạn cổ tới nay. Qua đó có thể thấy công lao của Thái Thanh Hoàng ghê gớm như thế nào.
Đạt tới trình độ này, muốn tiến thêm một bước, khó hơn lên trời. Hiện nay công lao của Thái Thanh Hoàng đã lấn át hậu thế, hậu nhân muốn vượt qua, cực kỳ khó.
- Nếu như giang sơn sụp đổ, mà ta lại ngang trời xuất hiện, quét ngang cửu thiên thập địa, sáng lập vương triều, vạn vực tới kính lễ, đứng trên vạn giới. Ngươi nói xem, công lao này so với Thái Thanh Hoàng thì như thế nào?
Lý Thất Dạ cười nói.
Nghe vậy, Phong Thần ngạc nhiên. Ngay cả Chân Thần bất hủ trải qua vô số sóng gió như hắn cũng cảm thấy chấn động, bởi vì suy nghĩ này quá điên cuồng!
Phong Thần không trả lời, Lý Thất Dạ cười nói:
- Đã không thể mang tới công lao vô thượng cho ta, như vậy thì giữ lại giang sơn này có tác dụng gì chứ, chẳng phải là lãng phí thiên tuyển chi tử ta đây sao.
Lâu sau, Phong Thần nhìn Lý Thất Dạ, nói chậm:
- Ngươi điên rồi sao?
- Ngươi nói xem ta có điên hay không?
Lý Thất Dạ mỉm cười.
Phong Thần nhìn Lý Thất Dạ. Lúc này, hắn cảm thấy Lý Thất Dạ có chút giống Thái Thanh Hoàng, không phải giống vẻ ngoài, mà là cách làm việc của hai người, hai người bọn họ đều là kẻ điên.
- Bằng sức một mình ngươi mà muốn trùng kiến giang sơn, quét ngang bát phương, e rằng là chuyện viễn vông.
Phong Thần nói chậm:
- Trừ khi ngươi mạnh hơn tiên hoàng!
- Không có gì là không thể cả, chỉ có ta có muốn hay không mà thôi.
Lý Thất Dạ nhìn biển mây dưới chân, nói hời hợt.
Nhìn bóng lưng của Lý Thất Dạ, Phong Thần có chút hoài nghi, tên tiểu tử này có thật là phế vật như vẻ bên ngoài, hay là hắn thâm tàng bất lộ! Bây giờ nghĩ lại, chuyện Thái Thanh Hoàng truyền ngôi cho hắn có chút quái lạ.
Ban đầu bọn hắn đều cho rằng Thái Thanh Hoàng truyền ngôi cho Lý Thất Dạ là vì Lý Thất Dạ là con riêng của Thái Thanh Hoàng, nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ cà chớn như lưu manh của Lý Thất Dạ càng khiến bọn hắn khẳng định Lý Thất Dạ là con riêng của Thái Thanh Hoàng.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook