Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3406
Thạch trận này rất thô sơ, giống như được dựng lâm thời. Hơn nữa tất cả nham thạch đều lấy ngay tại chỗ.
Hoặc là thạch trận này được dựng lâm thời, hoặc là không thường dùng tới, thỉnh thoảng mới dùng một, hai lần, vì vậy thạch trận rất thô sơ, không có người quản lý hoặc điêu khắc lại sao cho tinh tế hơn.
Mặc dù là vậy thì thế gian này có thứ gì dùng bền hơn là nham thạch chứ. Vì vậy cho dù sau khi nham thạch này được dựng nhưng vẫn không sử dụng tới thì nó cũng sừng sững không ngã, thạch trận vẫn được giữ lại hoàn hảo.
Trên những khối nham thạch dựng đứng trong thạch trận có những cái lỗ nhỏ, bởi vì thạch trận đã lâu không dùng tới nên những cái lỗ nhỏ này tích đầy nước bùn. Nhưng bây giờ đã được rửa sạch, được khảm chân tệ vào, mỗi viên chân tệ đều có cấp bậc Chân Thần trở lên.
Có thể nói Dương Minh giáo ra tay hào phóng để dọn đường cho Lý Thất Dạ, hơn nữa còn là dọn đường một cách miễn phí.
Khi thạch trận khảm đầy chân tệ thì dưới ánh sáng lấp lánh của chân tệ, toàn bộ thạch trận như đang tỏa ra sinh cơ, toàn bộ thạch trận cũng lóe lên ánh sáng vỡ vụn.
- Cũng không biết đã bao lâu rồi chúng ta chưa dùng tới thạch trận này, chúng ta chỉ biết nó là một con đường đi lên Đế Thống Giới. Chúng ta chỉ có thể đảm bảo đưa ngươi lên Đế Thống Giới, còn đưa tới nơi nào ở Đế Thống Giới thì không nói chắc, bởi vì chúng ta đã mất tọa độ cụ thể rồi.
Đứng trước thạch trận, Dương Minh tán nhân trịnh trọng nói với Lý Thất Dạ.
Dương Minh giáo hào phóng đưa Lý Thất Dạ lên Đế Thống Giới, ngoại trừ Lý Thất Dạ xứng đáng để Dương Minh giáo trả giá ra thì quan trọng hơn là, Dương Minh giáo muốn thử nghiệm mở lại con đường này của bậc tiên hiền. Nếu như Lý Thất Dạ có thể đi được con đường này, tương lai Dương Minh giáo muốn đưa người lên Đế Thống Giới sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
- Có thể đi là được.
Lý Thất Dạ thoải mái mỉm cười, hoàn toàn không quan tâm tới.
Lúc này Trường Sinh chân nhân bất giác nắm lấy bàn tay của Lý Thất Dạ. Nàng nắm thật chặt, không muốn buôn tay.
- Tới lúc khởi hành rồi.
Dương Minh tán nhân sau khi xác định lại thì nói chậm.
Trường Sinh chân nhân nhìn Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ nhìn Trường Sinh chân nhân, vén mái tóc mềm mại của nàng, mỉm cười nói rằng:
- Tạm biệt, sẽ có lúc gặp lại.
- Tam biệt...
Trường Sinh chân nhân lòng thấy ê ẩm. Nàng hít sâu một hơi, buông tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ mỉm cười, gật đầu với Dương Minh tán nhân, sau đó đi vào thạch trận, đứng trong thạch trận.
Khi thạch trận sắp sửa khởi động, Trường Sinh chân nhân không kiềm chế được, nhảy vào trong thạch trận ôm chặt Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ thở dài, ôm nàng thật sâu.
- Tạm biệt, cũng có lẽ là vĩnh biệt.
Trường Sinh chân nhân nói khẽ, cuối cùng buông Lý Thất Dạ ra, chậm rãi lùi khỏi thạch trận.
Trường Sinh chân nhân bất thình lình xông lên ôm Lý Thất Dạ là vì nàng biết rằng lần từ biệt này sẽ là vĩnh biệt. Nàng không giống như ba tỷ muội Phạm Diệu Chân, cho rằng sẽ có lúc gặp lại nhau. Nàng biết rất rõ, Lý Thất Dạ chỉ là một vị khách qua đường ở Tam Tiên Giới. Khi đã rời đi rồi thì e rằng sẽ không quay trở lại nữa.
Vì vậy, cái ôm này chính là cái ôm vĩnh biệt, sau này sẽ không còn gặp lại nhau nữa!
Đứng trong thạch trận, Lý Thất Dạ gật đầu với Dương Minh tán nhân. Dương Minh tán nhân gật đầu với chư lão, nói rằng:
- Bắt đầu đi, khởi hành!
Vừa nói xong, chỉ nghe "vù" một cái, tất cả chân tệ khảm nạm trên nham thạch bừng sáng, ánh sáng lấp lánh như thực chất.
Khi những sợi ánh sáng này chiếu rọi lên thạch trận thì thạch trận xuất hiện thần văn, thần văn đan dệt với nhau, cuối cùng "vù" một cái, hóa thành một cánh cửa khổng lồ.
"Rầm" Chỉ thấy cánh cửa này giống như thủy triều, Lý Thất Dạ bị nó nhấn chìm, từ từ biến mất vào trong cánh cửa.
Cuối cùng Lý Thất Dạ hoàn toàn biến mất, chỉ nghe cái "tách", cánh cửa tan biến như bọt biển, thạch trận yên tĩnh trở lại.
Lúc này, những viên chân tệ bên trên thạch trận ảm đạm lu mờ. Rất nhiển hiên, muốn mở ra cánh cửa đi lên Đế Thống Giới cần phải tiêu xài rất nhiều chân tệ. Chỉ có đệ nhất đạo thống nội tình sâu dày như Dương Minh giáo mới có thể gánh vác nổi. Bằng không, đổi lại là đạo thống khác thì một lần mở cửa đã đủ làm cho đạo thống của bọn họ nghèo đói meo râu.
- Tạm biệt.
Nhìn cánh cửa biến mất, Dương Minh tán nhân cũng hơi xúc động. Nhìn Trường Sinh chân nhân, nàng nói chậm:
- Lần này là vĩnh biệt, hắn không thuộc về thế giới của chúng ta.
Dương Minh tán nhân chính là Dương Minh tán nhân. Nàng với Trường Sinh chân nhân quá hiểu lẫn nhau. Nàng cũng biết sau khi Lý Thất Dạ rời đi thì hắn sẽ không trở về nữa, Lý Thất Dạ sẽ trở thành một truyền thuyết.
- Đại đạo xa vời, ai có thể gặp lại nhau.
Trường Sinh chân nhân buông tiếng thở dài.
Cuối cùng Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân rời khỏi thung lũng. Các nàng biết Vạn Thống Giới sẽ nghênh đón một quãng thời gian yên bình rất dài.
Đế Thống Giới rộng lớn hơn Vạn Thống Giới, mạnh mẽ hơn Vạn Thống Giới, là một thế giới vô ngần, không ai biết được Đế Thống Giới rộng lớn bao nhiêu.
Ở trong Đế Thống Giới, đạo thống san sát, môn phái nhiều vô số kể, đếm mãi không hết, vạn tộc hội tụ, là một thế giới vô cùng phồn vinh. Nơi đây từng xuất hiện vô số nhân kiệt, từng sinh ra Chân Đế, cũng từng xuất hiện các đời thủy tổ.
Cửu Bí đạo thống là một trong những đạo thống mạnh mẽ nhất Đế Thống Giới, là một con quái vật khổng lồ, được mọi người gọi là ba cự đầu Đế Thống Giới, nổi danh cùng Mộc gia.
Nhất là Cửu Bí đạo thống đương thời do Thái Thanh Hoàng nắm quyền nên Cửu Bí đạo thống như mặt trời ban trưa, chèn ép hai đạo thống lớn còn lại.
Ngày hôm nay, Cửu Bí đạo thống nắng sáng tươi tốt, là một ngày vô cùng tươi đẹp.
"Xuy" Lý Thất Dạ từ trên không trung rơi xuống. Khi Dương Minh giáo đưa hắn lên Đế Thống Giới, khi sắp sửa tới nơi thì thạch trận của Dương Minh giáo không gánh vác nổi sức mạnh nên đã vỡ vụn, chấn bay Lý Thất Dạ.
"Ầm" Lý Thất Dạ bay xuống, cái mông rớt xuống đất, đập ra một cái hố trên mặt đất.
"Leng keng" tiếng đao kiếm rút ra khỏi vỏ. Lý Thất Dạ còn chưa đứng dậy thì đã có hàn khí bức người, từng thanh trường đao gác lên cổ hắn, chỉ cần hắn dám động đậy một tí thì đầu hắn sẽ rơi xuống đất.
Lý Thất Dạ đưa mắt nhìn, chỉ thấy hắn bị vô số tu sĩ cường giả vây quanh kín kẽ. Khi Lý Thất Dạ xuất hiện, tu sĩ bốn phía như gặp phải đại địch.
Nơi đây là một vùng bình nguyên, thế nhưng bốn phía toàn là đồn gác, dường như có một nhân vật không hề tầm thường đang đóng trại ở nơi này.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Hoặc là thạch trận này được dựng lâm thời, hoặc là không thường dùng tới, thỉnh thoảng mới dùng một, hai lần, vì vậy thạch trận rất thô sơ, không có người quản lý hoặc điêu khắc lại sao cho tinh tế hơn.
Mặc dù là vậy thì thế gian này có thứ gì dùng bền hơn là nham thạch chứ. Vì vậy cho dù sau khi nham thạch này được dựng nhưng vẫn không sử dụng tới thì nó cũng sừng sững không ngã, thạch trận vẫn được giữ lại hoàn hảo.
Trên những khối nham thạch dựng đứng trong thạch trận có những cái lỗ nhỏ, bởi vì thạch trận đã lâu không dùng tới nên những cái lỗ nhỏ này tích đầy nước bùn. Nhưng bây giờ đã được rửa sạch, được khảm chân tệ vào, mỗi viên chân tệ đều có cấp bậc Chân Thần trở lên.
Có thể nói Dương Minh giáo ra tay hào phóng để dọn đường cho Lý Thất Dạ, hơn nữa còn là dọn đường một cách miễn phí.
Khi thạch trận khảm đầy chân tệ thì dưới ánh sáng lấp lánh của chân tệ, toàn bộ thạch trận như đang tỏa ra sinh cơ, toàn bộ thạch trận cũng lóe lên ánh sáng vỡ vụn.
- Cũng không biết đã bao lâu rồi chúng ta chưa dùng tới thạch trận này, chúng ta chỉ biết nó là một con đường đi lên Đế Thống Giới. Chúng ta chỉ có thể đảm bảo đưa ngươi lên Đế Thống Giới, còn đưa tới nơi nào ở Đế Thống Giới thì không nói chắc, bởi vì chúng ta đã mất tọa độ cụ thể rồi.
Đứng trước thạch trận, Dương Minh tán nhân trịnh trọng nói với Lý Thất Dạ.
Dương Minh giáo hào phóng đưa Lý Thất Dạ lên Đế Thống Giới, ngoại trừ Lý Thất Dạ xứng đáng để Dương Minh giáo trả giá ra thì quan trọng hơn là, Dương Minh giáo muốn thử nghiệm mở lại con đường này của bậc tiên hiền. Nếu như Lý Thất Dạ có thể đi được con đường này, tương lai Dương Minh giáo muốn đưa người lên Đế Thống Giới sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
- Có thể đi là được.
Lý Thất Dạ thoải mái mỉm cười, hoàn toàn không quan tâm tới.
Lúc này Trường Sinh chân nhân bất giác nắm lấy bàn tay của Lý Thất Dạ. Nàng nắm thật chặt, không muốn buôn tay.
- Tới lúc khởi hành rồi.
Dương Minh tán nhân sau khi xác định lại thì nói chậm.
Trường Sinh chân nhân nhìn Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ nhìn Trường Sinh chân nhân, vén mái tóc mềm mại của nàng, mỉm cười nói rằng:
- Tạm biệt, sẽ có lúc gặp lại.
- Tam biệt...
Trường Sinh chân nhân lòng thấy ê ẩm. Nàng hít sâu một hơi, buông tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ mỉm cười, gật đầu với Dương Minh tán nhân, sau đó đi vào thạch trận, đứng trong thạch trận.
Khi thạch trận sắp sửa khởi động, Trường Sinh chân nhân không kiềm chế được, nhảy vào trong thạch trận ôm chặt Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ thở dài, ôm nàng thật sâu.
- Tạm biệt, cũng có lẽ là vĩnh biệt.
Trường Sinh chân nhân nói khẽ, cuối cùng buông Lý Thất Dạ ra, chậm rãi lùi khỏi thạch trận.
Trường Sinh chân nhân bất thình lình xông lên ôm Lý Thất Dạ là vì nàng biết rằng lần từ biệt này sẽ là vĩnh biệt. Nàng không giống như ba tỷ muội Phạm Diệu Chân, cho rằng sẽ có lúc gặp lại nhau. Nàng biết rất rõ, Lý Thất Dạ chỉ là một vị khách qua đường ở Tam Tiên Giới. Khi đã rời đi rồi thì e rằng sẽ không quay trở lại nữa.
Vì vậy, cái ôm này chính là cái ôm vĩnh biệt, sau này sẽ không còn gặp lại nhau nữa!
Đứng trong thạch trận, Lý Thất Dạ gật đầu với Dương Minh tán nhân. Dương Minh tán nhân gật đầu với chư lão, nói rằng:
- Bắt đầu đi, khởi hành!
Vừa nói xong, chỉ nghe "vù" một cái, tất cả chân tệ khảm nạm trên nham thạch bừng sáng, ánh sáng lấp lánh như thực chất.
Khi những sợi ánh sáng này chiếu rọi lên thạch trận thì thạch trận xuất hiện thần văn, thần văn đan dệt với nhau, cuối cùng "vù" một cái, hóa thành một cánh cửa khổng lồ.
"Rầm" Chỉ thấy cánh cửa này giống như thủy triều, Lý Thất Dạ bị nó nhấn chìm, từ từ biến mất vào trong cánh cửa.
Cuối cùng Lý Thất Dạ hoàn toàn biến mất, chỉ nghe cái "tách", cánh cửa tan biến như bọt biển, thạch trận yên tĩnh trở lại.
Lúc này, những viên chân tệ bên trên thạch trận ảm đạm lu mờ. Rất nhiển hiên, muốn mở ra cánh cửa đi lên Đế Thống Giới cần phải tiêu xài rất nhiều chân tệ. Chỉ có đệ nhất đạo thống nội tình sâu dày như Dương Minh giáo mới có thể gánh vác nổi. Bằng không, đổi lại là đạo thống khác thì một lần mở cửa đã đủ làm cho đạo thống của bọn họ nghèo đói meo râu.
- Tạm biệt.
Nhìn cánh cửa biến mất, Dương Minh tán nhân cũng hơi xúc động. Nhìn Trường Sinh chân nhân, nàng nói chậm:
- Lần này là vĩnh biệt, hắn không thuộc về thế giới của chúng ta.
Dương Minh tán nhân chính là Dương Minh tán nhân. Nàng với Trường Sinh chân nhân quá hiểu lẫn nhau. Nàng cũng biết sau khi Lý Thất Dạ rời đi thì hắn sẽ không trở về nữa, Lý Thất Dạ sẽ trở thành một truyền thuyết.
- Đại đạo xa vời, ai có thể gặp lại nhau.
Trường Sinh chân nhân buông tiếng thở dài.
Cuối cùng Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân rời khỏi thung lũng. Các nàng biết Vạn Thống Giới sẽ nghênh đón một quãng thời gian yên bình rất dài.
Đế Thống Giới rộng lớn hơn Vạn Thống Giới, mạnh mẽ hơn Vạn Thống Giới, là một thế giới vô ngần, không ai biết được Đế Thống Giới rộng lớn bao nhiêu.
Ở trong Đế Thống Giới, đạo thống san sát, môn phái nhiều vô số kể, đếm mãi không hết, vạn tộc hội tụ, là một thế giới vô cùng phồn vinh. Nơi đây từng xuất hiện vô số nhân kiệt, từng sinh ra Chân Đế, cũng từng xuất hiện các đời thủy tổ.
Cửu Bí đạo thống là một trong những đạo thống mạnh mẽ nhất Đế Thống Giới, là một con quái vật khổng lồ, được mọi người gọi là ba cự đầu Đế Thống Giới, nổi danh cùng Mộc gia.
Nhất là Cửu Bí đạo thống đương thời do Thái Thanh Hoàng nắm quyền nên Cửu Bí đạo thống như mặt trời ban trưa, chèn ép hai đạo thống lớn còn lại.
Ngày hôm nay, Cửu Bí đạo thống nắng sáng tươi tốt, là một ngày vô cùng tươi đẹp.
"Xuy" Lý Thất Dạ từ trên không trung rơi xuống. Khi Dương Minh giáo đưa hắn lên Đế Thống Giới, khi sắp sửa tới nơi thì thạch trận của Dương Minh giáo không gánh vác nổi sức mạnh nên đã vỡ vụn, chấn bay Lý Thất Dạ.
"Ầm" Lý Thất Dạ bay xuống, cái mông rớt xuống đất, đập ra một cái hố trên mặt đất.
"Leng keng" tiếng đao kiếm rút ra khỏi vỏ. Lý Thất Dạ còn chưa đứng dậy thì đã có hàn khí bức người, từng thanh trường đao gác lên cổ hắn, chỉ cần hắn dám động đậy một tí thì đầu hắn sẽ rơi xuống đất.
Lý Thất Dạ đưa mắt nhìn, chỉ thấy hắn bị vô số tu sĩ cường giả vây quanh kín kẽ. Khi Lý Thất Dạ xuất hiện, tu sĩ bốn phía như gặp phải đại địch.
Nơi đây là một vùng bình nguyên, thế nhưng bốn phía toàn là đồn gác, dường như có một nhân vật không hề tầm thường đang đóng trại ở nơi này.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook