Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3338
- Kiếm Phần...
Nhìn thấy Kiếm Phần, Lăng Tịch Mặc khóc ướt cả mặt. Kiếm Phần mà nàng tha thiết muốn có đang ở ngay trước mắt. Thứ này chứa đựng toàn bộ hy vọng của Lăng gia, có liên quan tới sự hưng suy của Lăng gia.
Mộc Thiếu Thần sắc mặt thay đổi. Hắn không có được Kiếm Phần, nhưng bây giờ Lý Thất Dạ lại có được, điều này khiến hắn ngửi thấy cảm giác nguy hiểm.
"Đùng..." Trong nháy mắt, chỉ thấy bóng người vĩ đại bùng nổ tổ uy vô cùng mạnh mẽ, hộ tâm kính trước ngực hắn bắn ra một cột sáng. Cột sáng này cực kỳ lấp lánh, khi nó tấn công tới thì nhật nguyệt tinh thần đều nát tan, đại địa bị xuyên thủng.
"Ầm"
Cột sáng này ngang trời đánh tới, xuyên thủng ánh kiếm, đánh về phía Kiếm Phần.
Mặc dù Lý Thất Dạ không có điều khiển Kiếm Phần, thế nhưng bản thân Kiếm Phần đã rất mạnh mẽ, có được linh tính hết sức kinh người. Vì vậy khi cột sáng đánh tới thì chỉ nghe thấy tiếng kiếm reo "leng keng", chỉ thấy Kiếm Phần tuôn trào ánh kiếm cuồn cuộn. "Đùng" một cái, ánh kiếm như trụ, dứt khoát đánh tới.
"Đùng"
Hai cột sáng va chạm với nhau, làm cho trời đất rung chuyển, nhật nguyệt phai mờ. Tất cả mọi người đều sợ hãi mất hồn mất vía.
- Ngươi còn có thủ đoạn gì nữa?
Lý Thất Dạ mỉm cười, không quá quan tâm tới cảnh tượng này.
- Lý Thất Dạ, chớ có ngông cuồng...
Lúc này Thiết Kỳ Chân Thần cùng lão tổ của Chu Tương võ đình ngăn chặn đường đi của Lý Thất Dạ. Hai người bọn họ che chở Mộc Thiếu Thần, hét lớn rằng.
Thiết Kỳ Chân Thần không nói hai lời, cuộn đại kỳ, khi hắn cuộn đại kỳ thì trăng sao tắt sáng, cứ như đại kỳ cuốn lấy toàn bộ vũ trụ. Khi đại kỳ quét xuống thì nghe "ầm ầm ầm", nháy mắt đánh bay những ngọn núi ở đằng trước.
Thiết Kỳ Chân Thần không hổ là Chân Thần cửu trọng thiên, vừa ra tay là trời long đất lở.
Lão tổ Chu Tương võ đình cũng không ngồi không, chỉ nghe tiếng "Ô" vang lên thật lớn, sử dụng "Điện Nghê Hạ Sơn" trong Vũ Tổ mười hai thức. Nháy mắt, dòng lũ tia điện trào ra, Điện Nghê cực kỳ to lớn nhào tới vồ giết. Dưới lợi trảo của nó, ngay cả đại địa cũng trở nên mỏng tanh như tờ giấy.
Trong nháy mắt, Thiết Kỳ Chân Thần cùng lão tổ Chu Tương võ đình giáp công trái phải, đòn đòn trí mạng. Bọn họ biết Lý Thất Dạ khủng bố, vì vậy không chừa cho Lý Thất Dạ bất cứ cơ hội nào, muốn giết chết Lý Thất Dạ trong một đòn.
Đối mặt với đòn đánh kinh khủng như thế, Lý Thất Dạ hời hợt, xòe bàn tay, "đùng" một cái, giống như có vạn giới sinh ra trong lòng bàn tay của Lý Thất Dạ, lòng bàn tay của hắn có ngàn vạn càn khôn, tất cả mọi thứ trên thế giới bỗng trở nên nhỏ bé trước lòng bàn tay của hắn.
"Ầm", bàn tay đập xuống, không hề có chiêu thức biến hóa, chỉ có hủy diệt tuyệt đối. Chỉ nghe tiếng hét thảm "Ô", Điện Nghê khổng lồ bị Lý Thất Dạ đập thành thịt vụn, tất cả tia điện lập tức vỡ vụn.
"Răng rắc" Tiếng đổ nát vang khắp thiên địa. Chỉ thấy dưới cú đập này, thiết kỳ của Thiết Kỳ Chân Thần vỡ vụn từng tấc một, thiết kỳ lập tức biến thành một tấm vải rách.
Một đập tiêu diệt chiêu thức tuyệt sát của Thiết Kỳ Chân Thần cùng lão tổ Chu Tương võ đình, làm cho hai người bọn họ ngơ ngác, nhanh chóng lui về phía sau, muốn thoát khỏi chiến trường.
Thế nhưng đã muộn rồi. "Đùng" một cái, Lý Thất Dạ nhúc nhích nấm đấm, một quyền xuyên phá thời gian, đánh vỡ tuế nguyệt. Đối mặt với một quyền này, cho dù tốc độ của ngươi nhanh cách mấy thì cũng không thể chạy thoát. Cho dù phòng thủ của ngươi mạnh tới đâu thì cũng không thể cản nổi.
Khi một quyền này đánh tới, hai người Thiết Kỳ Chân Thần ngơ ngác, hét lớn một tiếng, sử dụng thủ đoạn phòng thủ mạnh mẽ nhất trong cuộc đời, thế nhưng vẫn không có tác dụng. Chỉ nghe hai tiếng "ầm ầm", máu tươi tung tóe, chỉ thấy một quyền của Lý Thất Dạ xuyên thủng lồng ngực của hai người Thiết Kỳ Chân Thần.
Cuối cùng, chỉ nghe cái "ầm", thi thể của hai người Thiết Kỳ Chân Thần ngửa mặt ngã xuống nền đất, đôi mắt của bọn họ trợn trừng. Bọn họ không ngờ rằng, ngay cả một quyền của Lý Thất Dạ mà bọn họ cũng không đỡ nổi.
- Ngươi...
Nhìn thấy Lý Thất Dạ tiêu diệt hai người Thiết Kỳ Chân Thần trong một quyền, Mộc Thiếu Thần hoàn toàn biến sắc, lập tức lui về phía sau.
"Keng..." Ngay khi Lý Thất Dạ tiêu diệt hai người Thiết Kỳ Chân Thần, Kiếm Phần dường như không phục, nháy mắt tuôn trào ánh kiếm rợp trời, Kiếm Phần mở ra, thanh trường kiếm cắm bên trên Kiếm Phần bắn ra ngoài như thiên ngoại phi tiên.
Một kiếm thiên ngoại phi tiên, chứa đựng kiếm ý chí cao vô thượng. Một kiếm bay tới, không ai có thể ngăn cản.
Mặc dù khi một kiếm này bay tới thì bóng người vĩ đại đã chém đao kiếm, muốn ngăn cản một kiếm thiên ngoại phi tiên này, thế nhưng lại không có tác dụng. Chỉ nghe "ầm", đao kiếm lập tức vỡ nát, không thể ngăn cản một kiếm thiên ngoại phi tiên này.
Sau đó "ầm" một cái, kiếm này đánh nát hộ tâm kính. "Keng", kiếm reo cửu thiên, kiếm này đâm thủng bóng người vĩ đại, đâm qua thân thể của nó, để lại một lỗ thủng thật lớn.
"Đùng..."
Bị một kiếm thiên ngoại phi tiên đánh trúng thân thể, trận đồ của Mộc Thiếu Thần lập tức sụp đổ, bóng người vĩ đại nổ tan tành.
Ngay khi trận đồ sụp đổ thì chỉ thấy thanh kiếm trên Kiếm Phần quét một kiếm, tiếng kêu thảm "a" vang lên không dứt, máu tươi đầy trời, bầu trời đổ mưa máu, tất cả đầu lâu đều bay lên thật cao.
Kiếm Trủng, Khai Thiên đạo thống, Vân Độ đạo thống, Tịnh Dương đạo thống... Hơn vạn lão tổ cường giả đều bị chiêu kiếm này tàn sát không còn một ai, không có bất cứ người nào thoát khỏi chiêu kiếm này.
Thanh kiếm của Kiếm Phần quá khủng bố, tuyệt đối là một thanh kiếm giết chóc. Sau khi tàn sát hơn vạn cường giả của mười mấy đạo thống, chỉ nghe "keng", trường kiếm cắm trở vào ngôi mộ.
- Kiếm Phần...
Nhìn thấy cảnh tượng này, vô số người lạnh người. Lúc này mọi người mới biết được Kiếm Phần mà năm xưa Kiếm Thánh để lại khủng bố như thế nào. Chẳng trách Kiếm Thánh rời khỏi lâu như vậy rồi mà nó vẫn có thể bay vào Kim Tiễn Lạc Địa trấn áp Quỷ Thủ Địa.
- Nên quay về với hậu nhân của Kiếm Thánh.
Lý Thất Dạ làm như không thấy cảnh tượng trước mắt, chỉ cười nhạt, ngoắc Kiếm Phần.
"Vèo" Chỉ thấy Kiếm Phần bay đi, rơi xuống trước mặt Lăng Tịch Mặc.
Lăng Tịch Mặc chấn động, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn. Sau khi vất vả lấy lại tỉnh táo thì vội vàng xòe bàn tay.
Kiếm Phần từ từ thu nhỏ lại, rơi vào bàn tay của nàng. Hai tay Lăng Tịch Mặc run rẩy, ôm chặt lấy Kiếm Phần. Đây là Kiếm Phần mà Lăng gia tha thiết muốn có, không ngờ hôm nay cuối cùng cũng rơi vào tay nàng.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nhìn thấy Kiếm Phần, Lăng Tịch Mặc khóc ướt cả mặt. Kiếm Phần mà nàng tha thiết muốn có đang ở ngay trước mắt. Thứ này chứa đựng toàn bộ hy vọng của Lăng gia, có liên quan tới sự hưng suy của Lăng gia.
Mộc Thiếu Thần sắc mặt thay đổi. Hắn không có được Kiếm Phần, nhưng bây giờ Lý Thất Dạ lại có được, điều này khiến hắn ngửi thấy cảm giác nguy hiểm.
"Đùng..." Trong nháy mắt, chỉ thấy bóng người vĩ đại bùng nổ tổ uy vô cùng mạnh mẽ, hộ tâm kính trước ngực hắn bắn ra một cột sáng. Cột sáng này cực kỳ lấp lánh, khi nó tấn công tới thì nhật nguyệt tinh thần đều nát tan, đại địa bị xuyên thủng.
"Ầm"
Cột sáng này ngang trời đánh tới, xuyên thủng ánh kiếm, đánh về phía Kiếm Phần.
Mặc dù Lý Thất Dạ không có điều khiển Kiếm Phần, thế nhưng bản thân Kiếm Phần đã rất mạnh mẽ, có được linh tính hết sức kinh người. Vì vậy khi cột sáng đánh tới thì chỉ nghe thấy tiếng kiếm reo "leng keng", chỉ thấy Kiếm Phần tuôn trào ánh kiếm cuồn cuộn. "Đùng" một cái, ánh kiếm như trụ, dứt khoát đánh tới.
"Đùng"
Hai cột sáng va chạm với nhau, làm cho trời đất rung chuyển, nhật nguyệt phai mờ. Tất cả mọi người đều sợ hãi mất hồn mất vía.
- Ngươi còn có thủ đoạn gì nữa?
Lý Thất Dạ mỉm cười, không quá quan tâm tới cảnh tượng này.
- Lý Thất Dạ, chớ có ngông cuồng...
Lúc này Thiết Kỳ Chân Thần cùng lão tổ của Chu Tương võ đình ngăn chặn đường đi của Lý Thất Dạ. Hai người bọn họ che chở Mộc Thiếu Thần, hét lớn rằng.
Thiết Kỳ Chân Thần không nói hai lời, cuộn đại kỳ, khi hắn cuộn đại kỳ thì trăng sao tắt sáng, cứ như đại kỳ cuốn lấy toàn bộ vũ trụ. Khi đại kỳ quét xuống thì nghe "ầm ầm ầm", nháy mắt đánh bay những ngọn núi ở đằng trước.
Thiết Kỳ Chân Thần không hổ là Chân Thần cửu trọng thiên, vừa ra tay là trời long đất lở.
Lão tổ Chu Tương võ đình cũng không ngồi không, chỉ nghe tiếng "Ô" vang lên thật lớn, sử dụng "Điện Nghê Hạ Sơn" trong Vũ Tổ mười hai thức. Nháy mắt, dòng lũ tia điện trào ra, Điện Nghê cực kỳ to lớn nhào tới vồ giết. Dưới lợi trảo của nó, ngay cả đại địa cũng trở nên mỏng tanh như tờ giấy.
Trong nháy mắt, Thiết Kỳ Chân Thần cùng lão tổ Chu Tương võ đình giáp công trái phải, đòn đòn trí mạng. Bọn họ biết Lý Thất Dạ khủng bố, vì vậy không chừa cho Lý Thất Dạ bất cứ cơ hội nào, muốn giết chết Lý Thất Dạ trong một đòn.
Đối mặt với đòn đánh kinh khủng như thế, Lý Thất Dạ hời hợt, xòe bàn tay, "đùng" một cái, giống như có vạn giới sinh ra trong lòng bàn tay của Lý Thất Dạ, lòng bàn tay của hắn có ngàn vạn càn khôn, tất cả mọi thứ trên thế giới bỗng trở nên nhỏ bé trước lòng bàn tay của hắn.
"Ầm", bàn tay đập xuống, không hề có chiêu thức biến hóa, chỉ có hủy diệt tuyệt đối. Chỉ nghe tiếng hét thảm "Ô", Điện Nghê khổng lồ bị Lý Thất Dạ đập thành thịt vụn, tất cả tia điện lập tức vỡ vụn.
"Răng rắc" Tiếng đổ nát vang khắp thiên địa. Chỉ thấy dưới cú đập này, thiết kỳ của Thiết Kỳ Chân Thần vỡ vụn từng tấc một, thiết kỳ lập tức biến thành một tấm vải rách.
Một đập tiêu diệt chiêu thức tuyệt sát của Thiết Kỳ Chân Thần cùng lão tổ Chu Tương võ đình, làm cho hai người bọn họ ngơ ngác, nhanh chóng lui về phía sau, muốn thoát khỏi chiến trường.
Thế nhưng đã muộn rồi. "Đùng" một cái, Lý Thất Dạ nhúc nhích nấm đấm, một quyền xuyên phá thời gian, đánh vỡ tuế nguyệt. Đối mặt với một quyền này, cho dù tốc độ của ngươi nhanh cách mấy thì cũng không thể chạy thoát. Cho dù phòng thủ của ngươi mạnh tới đâu thì cũng không thể cản nổi.
Khi một quyền này đánh tới, hai người Thiết Kỳ Chân Thần ngơ ngác, hét lớn một tiếng, sử dụng thủ đoạn phòng thủ mạnh mẽ nhất trong cuộc đời, thế nhưng vẫn không có tác dụng. Chỉ nghe hai tiếng "ầm ầm", máu tươi tung tóe, chỉ thấy một quyền của Lý Thất Dạ xuyên thủng lồng ngực của hai người Thiết Kỳ Chân Thần.
Cuối cùng, chỉ nghe cái "ầm", thi thể của hai người Thiết Kỳ Chân Thần ngửa mặt ngã xuống nền đất, đôi mắt của bọn họ trợn trừng. Bọn họ không ngờ rằng, ngay cả một quyền của Lý Thất Dạ mà bọn họ cũng không đỡ nổi.
- Ngươi...
Nhìn thấy Lý Thất Dạ tiêu diệt hai người Thiết Kỳ Chân Thần trong một quyền, Mộc Thiếu Thần hoàn toàn biến sắc, lập tức lui về phía sau.
"Keng..." Ngay khi Lý Thất Dạ tiêu diệt hai người Thiết Kỳ Chân Thần, Kiếm Phần dường như không phục, nháy mắt tuôn trào ánh kiếm rợp trời, Kiếm Phần mở ra, thanh trường kiếm cắm bên trên Kiếm Phần bắn ra ngoài như thiên ngoại phi tiên.
Một kiếm thiên ngoại phi tiên, chứa đựng kiếm ý chí cao vô thượng. Một kiếm bay tới, không ai có thể ngăn cản.
Mặc dù khi một kiếm này bay tới thì bóng người vĩ đại đã chém đao kiếm, muốn ngăn cản một kiếm thiên ngoại phi tiên này, thế nhưng lại không có tác dụng. Chỉ nghe "ầm", đao kiếm lập tức vỡ nát, không thể ngăn cản một kiếm thiên ngoại phi tiên này.
Sau đó "ầm" một cái, kiếm này đánh nát hộ tâm kính. "Keng", kiếm reo cửu thiên, kiếm này đâm thủng bóng người vĩ đại, đâm qua thân thể của nó, để lại một lỗ thủng thật lớn.
"Đùng..."
Bị một kiếm thiên ngoại phi tiên đánh trúng thân thể, trận đồ của Mộc Thiếu Thần lập tức sụp đổ, bóng người vĩ đại nổ tan tành.
Ngay khi trận đồ sụp đổ thì chỉ thấy thanh kiếm trên Kiếm Phần quét một kiếm, tiếng kêu thảm "a" vang lên không dứt, máu tươi đầy trời, bầu trời đổ mưa máu, tất cả đầu lâu đều bay lên thật cao.
Kiếm Trủng, Khai Thiên đạo thống, Vân Độ đạo thống, Tịnh Dương đạo thống... Hơn vạn lão tổ cường giả đều bị chiêu kiếm này tàn sát không còn một ai, không có bất cứ người nào thoát khỏi chiêu kiếm này.
Thanh kiếm của Kiếm Phần quá khủng bố, tuyệt đối là một thanh kiếm giết chóc. Sau khi tàn sát hơn vạn cường giả của mười mấy đạo thống, chỉ nghe "keng", trường kiếm cắm trở vào ngôi mộ.
- Kiếm Phần...
Nhìn thấy cảnh tượng này, vô số người lạnh người. Lúc này mọi người mới biết được Kiếm Phần mà năm xưa Kiếm Thánh để lại khủng bố như thế nào. Chẳng trách Kiếm Thánh rời khỏi lâu như vậy rồi mà nó vẫn có thể bay vào Kim Tiễn Lạc Địa trấn áp Quỷ Thủ Địa.
- Nên quay về với hậu nhân của Kiếm Thánh.
Lý Thất Dạ làm như không thấy cảnh tượng trước mắt, chỉ cười nhạt, ngoắc Kiếm Phần.
"Vèo" Chỉ thấy Kiếm Phần bay đi, rơi xuống trước mặt Lăng Tịch Mặc.
Lăng Tịch Mặc chấn động, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn. Sau khi vất vả lấy lại tỉnh táo thì vội vàng xòe bàn tay.
Kiếm Phần từ từ thu nhỏ lại, rơi vào bàn tay của nàng. Hai tay Lăng Tịch Mặc run rẩy, ôm chặt lấy Kiếm Phần. Đây là Kiếm Phần mà Lăng gia tha thiết muốn có, không ngờ hôm nay cuối cùng cũng rơi vào tay nàng.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook