Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3278
- Chân tệ Thủy Tổ ---
Nghe vậy, tất cả mọi người giật mình.
Ban đầu khi mọi người nhìn thấy chỉ có mỗi mười mấy chân tệ thì chỉ tùy tiện nhìn, cảm thấy không thể nào so với Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn.
Bây giờ nghe "chân tệ Thủy Tổ" thì tất cả mọi người sợ nhảy dựng, vội vàng rướn cổ quan sát.
Tất cả mọi người nhìn kỹ chân tệ trong tay Lăng Tịch Mặc. Chỉ thấy những viên chân tệ này tràn đầy chân khí, khi nhìn kỹ thêm vài lần thì phát hiện những viên chân tệ này lan tỏa ra khí tức có thể đè sập chư thiên!
Chân tệ Thủy Tổ khiến mọi người choáng váng, đừng nói tiểu tu sĩ mà ngay cả rất nhiều lão tổ đại giáo cũng chưa từng nhìn thấy chân tệ Thủy Tổ.
Thậm chí, ngay cả lão tổ đạo thống, cho dù bọn họ từng nhìn thấy chân tệ Thủy Tổ thì cũng chỉ là nhìn sơ qua, không có tư cách có được chân tệ Thủy Tổ.
Tuy chân tệ Thủy Tổ trong tay Lăng Tịch Mặc chỉ có mười mấy viên, thế nhưng như vậy đã đủ rồi. Cho dù chỉ có mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ, thế nhưng cũng đã mạnh hơn núi chân tệ Chân Đế. Trừ phi ngươi có thể lấy ra chân tệ Chân Đế cao cấp nhất, bằng không, chỉ cần mấy viên chân tệ Thủy Tổ như này thôi thì cũng đủ hạ thấp núi chân tệ Chân Tế.
Lúc này bàn tay cầm chân tệ Thủy Tổ của Lăng Tịch Mặc run cầm cập. Cuộc đời nàng lần đầu tiên nhìn thấy chân tệ Thủy Tổ, cũng là lần đầu tiên cầm lấy chân tệ Thủy Tổ, chân tệ Thủy Tổ đang nằm trong lòng bàn tay của nàng.
Lúc này, Lăng Tịch Mặc cảm nhận được sức mạnh tràn trề chứa trong chân tệ Thủy Tổ trong tay mình, như thể mỗi viên chân tệ là một thế giới, có sức mạnh vô địch, cho dù chỉ là một viên chân tệ mà thôi, thế nhưng cũng có thể đè nát chư thiên, mạnh không gì bằng.
Nếu như viên chân tệ này không được thủy tổ chế luyện, để cho chân khí nội liễm, thì người đạo hạnh yếu ớt như Lăng Tịch Mặc sẽ không cầm nổi loại chân tệ này.
Lăng Tịch Mặc rung động hơn bao giờ hết, cẩn thận bày từng viên chân tệ Thủy Tổ lên bề mặt nham thạch ở phía trước, hơn nữa viên nào viên nấy đều được đặt ngay ngắn, giống như chỉ cần méo lệch một chút thôi thì cũng là bất kính với chân tệ Thủy Tổ.
Lăng Tịch Mặc đặt từng viên chân tệ xuống đất, mỗi một động tác đều rất thành kính, mỗi một động tác đều rất tỉ mỉ, giống như sợ rằng sẽ bất cẩn làm vỡ chân tệ Thủy Tổ vậy.
Không có bất cứ ai cười nhạo động tác cung kính của nàng. Đừng nói tiểu tu sĩ như Lăng Tịch Mặc, cho dù có là trưởng lão đại giáo, nếu như bọn họ có được chân tệ Thủy Tổ thì cũng sẽ cẩn thận từng li từng tí. Nói không chừng sẽ tới mức ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ nát. Dù sao, mấy viên chân tệ Thủy Tổ này có thể để một người hưởng lợi suốt đời, phú quý suốt đời.
Thử nghĩ mà coi, chân tệ quý giá như vậy, ai mà không cẩn thận từng li từng tí chứ?
Khi Lăng Tịch Mặc lấy ra mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ ra khỏi túi càn khôn, ngay cả Vũ Băng Ngưng đã chuẩn bị tâm lý cũng giật mình. Nàng cho rằng Lý Thất Dạ sẽ lấy ra rất nhiều chân tệ Chân Đế, thậm chí còn là chân tệ Chân Đế mười hai cung. Nhưng không ngờ rằng hắn lại lấy ra chân tệ Thủy Tổ. Tác phẩm như vậy, xa hoa không còn đủ hình dung nữa, chỉ có thể hình dung bằng xa xỉ.
Nhìn Lăng Tịch Mặc bày từng viên chân tệ Thủy Tổ, vô số tu sĩ đưa mắt nhìn chân tệ Thủy Tổ, tất cả mọi người nín thở. Nhìn chân tệ Thủy Tổ lấp lánh tinh quang, như thể trong mỗi viên chân tệ đều thai nghén ngàn tỉ ngôi sao, mỗi viên chân tệ là một thế giới, có sức mạnh vô cùng vô tận.
- Chân tệ Thủy Tổ.
Có lão tổ đạo thống nuốt nước miếng, thì thào rằng.
Tuy rằng Vạn Thống Giới có hằng ngàn hằng vạn đạo thống, thế nhưng đạo thống có chân tệ Thủy Tổ không nhiều. Cho dù có đạo thống có chân tệ Thủy Tổ thì cũng coi là bảo vật áp đáy hòm. Đừng nói đệ tử, ngay cả lão tổ cũng không có quyền sử dụng.
Dù sao, vạn thế nay, có rất nhiều đạo thống đã truyền thừa trăm nghìn vạn năm, thậm chí ngàn tỉ năm. Cho dù thủy tổ của bọn họ từng để lại chân tệ cho hậu nhân, thế nhưng trong quãng thời gian dài dẵng ấy, những chân tệ Thủy Tổ này đã bị xài hết.
Huống chi có rất nhiều đạo thống biến thiên theo thời đại, đã thay triều đổi đại, người nắm quyền đã thay đổi thành một nhóm người mới. Có rất nhiều vương triều đạo thống không phải là hậu nhân của thủy tổ, những vương triều này càng ít có khả năng có chân tệ Thủy Tổ.
Giống như Bàn Long đạo thống, giống như Kiếm Trủng, bọn họ không phải là hậu nhân của thủy tổ. Tuy bọn họ từng có Chân Đế, bọn họ có chân tệ Chân Đế để giao dịch. Thế nhưng, muốn bọn họ lấy ra chân tệ Thủy Tổ thì vô cùng khó. Sợ rằng cho dù đạo thống của bọn họ thật sự có cất giữ chân tệ Thủy Tổ thì bọn họ cũng không có tư cách sử dụng, nhiều nhất chỉ nhìn giải thèm mà thôi.
Nhìn Lăng Tịch Mặc bày ra từng viên chân tệ Thủy Tổ, Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn đen mặt. Vừa rồi bọn họ còn khoe khoang bọn họ có chân tệ Chân Đế, thậm chí còn khiêu khích Lý Thất Dạ.
Bây giờ thì Lăng Tịch Mặc lấy chân tệ Thủy Tổ ra từng viên một. Trên thực tế Lăng Tịch Mặc không có ý khoe khoang, chỉ xuất phát từ lòng cung kính mà thôi.
Thế nhưng, cũng bởi vì Lăng Tịch Mặc bày chân tệ Thủy Tổ từng viên một, hơn nữa còn cẩn thận từng li từng tí, mỗi viên đều ngay ngắn chỉnh tề, mỗi viên chân tệ Thủy Tổ đều mất một khoảng thời gian mới bày xong.
Động tác này rơi vào mắt Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn chính là khoe khoang, giống như đang quất bạt tay vào mặt bọn họ vậy. Vừa rồi bọn họ còn thị uy, khiêu khích Lý Thất Dạ.
Bây giờ hay rồi, Lý Thất Dạ tiện tay ném ra chân tệ Thủy Tổ, lập tức nghiền ép chân tệ Chân Đế của bọn họ. Vì vậy khi mỗi một lần Lăng Tịch Mặc bày xong chân tệ Thủy Tổ thì giống như có một bạt tay đánh vào mặt bọn họ, đánh "bốp --- bốp --- bốp ---" mười mấy cái lên trên mặt bọn họ.
Vì vậy, Lăng Tịch Mặc bày chân tệ Thủy Tổ càng lâu thì sắc mặt của Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn càng khó coi. Nhất là sau khi mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ được bày ra đất thì trông có vẻ rất chói mắt, Kiếm Tôn cùng Bàn Long công tử tối sẩm mặt mày, quay mặt đi chỗ khác, không nhìn mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ này nữa.
Nhìn thấy Lăng Tịch Mặc bày biện chân tệ Thủy Tổ cẩn thận như vậy, Vũ Băng Ngưng cười nhẹ. Lăng Tịch Mặc vốn vô ý, nàng không phải khoe khoang, cũng không phải chế nhạo đám người Bàn Long công tử. Thế nhưng cử chỉ vô tâm của nàng lại trông có vẻ rất chói mắt trong mắt củ đám người Bàn Long công tử, khiến bọn họ cảm thấy không thoải mái.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nghe vậy, tất cả mọi người giật mình.
Ban đầu khi mọi người nhìn thấy chỉ có mỗi mười mấy chân tệ thì chỉ tùy tiện nhìn, cảm thấy không thể nào so với Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn.
Bây giờ nghe "chân tệ Thủy Tổ" thì tất cả mọi người sợ nhảy dựng, vội vàng rướn cổ quan sát.
Tất cả mọi người nhìn kỹ chân tệ trong tay Lăng Tịch Mặc. Chỉ thấy những viên chân tệ này tràn đầy chân khí, khi nhìn kỹ thêm vài lần thì phát hiện những viên chân tệ này lan tỏa ra khí tức có thể đè sập chư thiên!
Chân tệ Thủy Tổ khiến mọi người choáng váng, đừng nói tiểu tu sĩ mà ngay cả rất nhiều lão tổ đại giáo cũng chưa từng nhìn thấy chân tệ Thủy Tổ.
Thậm chí, ngay cả lão tổ đạo thống, cho dù bọn họ từng nhìn thấy chân tệ Thủy Tổ thì cũng chỉ là nhìn sơ qua, không có tư cách có được chân tệ Thủy Tổ.
Tuy chân tệ Thủy Tổ trong tay Lăng Tịch Mặc chỉ có mười mấy viên, thế nhưng như vậy đã đủ rồi. Cho dù chỉ có mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ, thế nhưng cũng đã mạnh hơn núi chân tệ Chân Đế. Trừ phi ngươi có thể lấy ra chân tệ Chân Đế cao cấp nhất, bằng không, chỉ cần mấy viên chân tệ Thủy Tổ như này thôi thì cũng đủ hạ thấp núi chân tệ Chân Tế.
Lúc này bàn tay cầm chân tệ Thủy Tổ của Lăng Tịch Mặc run cầm cập. Cuộc đời nàng lần đầu tiên nhìn thấy chân tệ Thủy Tổ, cũng là lần đầu tiên cầm lấy chân tệ Thủy Tổ, chân tệ Thủy Tổ đang nằm trong lòng bàn tay của nàng.
Lúc này, Lăng Tịch Mặc cảm nhận được sức mạnh tràn trề chứa trong chân tệ Thủy Tổ trong tay mình, như thể mỗi viên chân tệ là một thế giới, có sức mạnh vô địch, cho dù chỉ là một viên chân tệ mà thôi, thế nhưng cũng có thể đè nát chư thiên, mạnh không gì bằng.
Nếu như viên chân tệ này không được thủy tổ chế luyện, để cho chân khí nội liễm, thì người đạo hạnh yếu ớt như Lăng Tịch Mặc sẽ không cầm nổi loại chân tệ này.
Lăng Tịch Mặc rung động hơn bao giờ hết, cẩn thận bày từng viên chân tệ Thủy Tổ lên bề mặt nham thạch ở phía trước, hơn nữa viên nào viên nấy đều được đặt ngay ngắn, giống như chỉ cần méo lệch một chút thôi thì cũng là bất kính với chân tệ Thủy Tổ.
Lăng Tịch Mặc đặt từng viên chân tệ xuống đất, mỗi một động tác đều rất thành kính, mỗi một động tác đều rất tỉ mỉ, giống như sợ rằng sẽ bất cẩn làm vỡ chân tệ Thủy Tổ vậy.
Không có bất cứ ai cười nhạo động tác cung kính của nàng. Đừng nói tiểu tu sĩ như Lăng Tịch Mặc, cho dù có là trưởng lão đại giáo, nếu như bọn họ có được chân tệ Thủy Tổ thì cũng sẽ cẩn thận từng li từng tí. Nói không chừng sẽ tới mức ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ nát. Dù sao, mấy viên chân tệ Thủy Tổ này có thể để một người hưởng lợi suốt đời, phú quý suốt đời.
Thử nghĩ mà coi, chân tệ quý giá như vậy, ai mà không cẩn thận từng li từng tí chứ?
Khi Lăng Tịch Mặc lấy ra mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ ra khỏi túi càn khôn, ngay cả Vũ Băng Ngưng đã chuẩn bị tâm lý cũng giật mình. Nàng cho rằng Lý Thất Dạ sẽ lấy ra rất nhiều chân tệ Chân Đế, thậm chí còn là chân tệ Chân Đế mười hai cung. Nhưng không ngờ rằng hắn lại lấy ra chân tệ Thủy Tổ. Tác phẩm như vậy, xa hoa không còn đủ hình dung nữa, chỉ có thể hình dung bằng xa xỉ.
Nhìn Lăng Tịch Mặc bày từng viên chân tệ Thủy Tổ, vô số tu sĩ đưa mắt nhìn chân tệ Thủy Tổ, tất cả mọi người nín thở. Nhìn chân tệ Thủy Tổ lấp lánh tinh quang, như thể trong mỗi viên chân tệ đều thai nghén ngàn tỉ ngôi sao, mỗi viên chân tệ là một thế giới, có sức mạnh vô cùng vô tận.
- Chân tệ Thủy Tổ.
Có lão tổ đạo thống nuốt nước miếng, thì thào rằng.
Tuy rằng Vạn Thống Giới có hằng ngàn hằng vạn đạo thống, thế nhưng đạo thống có chân tệ Thủy Tổ không nhiều. Cho dù có đạo thống có chân tệ Thủy Tổ thì cũng coi là bảo vật áp đáy hòm. Đừng nói đệ tử, ngay cả lão tổ cũng không có quyền sử dụng.
Dù sao, vạn thế nay, có rất nhiều đạo thống đã truyền thừa trăm nghìn vạn năm, thậm chí ngàn tỉ năm. Cho dù thủy tổ của bọn họ từng để lại chân tệ cho hậu nhân, thế nhưng trong quãng thời gian dài dẵng ấy, những chân tệ Thủy Tổ này đã bị xài hết.
Huống chi có rất nhiều đạo thống biến thiên theo thời đại, đã thay triều đổi đại, người nắm quyền đã thay đổi thành một nhóm người mới. Có rất nhiều vương triều đạo thống không phải là hậu nhân của thủy tổ, những vương triều này càng ít có khả năng có chân tệ Thủy Tổ.
Giống như Bàn Long đạo thống, giống như Kiếm Trủng, bọn họ không phải là hậu nhân của thủy tổ. Tuy bọn họ từng có Chân Đế, bọn họ có chân tệ Chân Đế để giao dịch. Thế nhưng, muốn bọn họ lấy ra chân tệ Thủy Tổ thì vô cùng khó. Sợ rằng cho dù đạo thống của bọn họ thật sự có cất giữ chân tệ Thủy Tổ thì bọn họ cũng không có tư cách sử dụng, nhiều nhất chỉ nhìn giải thèm mà thôi.
Nhìn Lăng Tịch Mặc bày ra từng viên chân tệ Thủy Tổ, Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn đen mặt. Vừa rồi bọn họ còn khoe khoang bọn họ có chân tệ Chân Đế, thậm chí còn khiêu khích Lý Thất Dạ.
Bây giờ thì Lăng Tịch Mặc lấy chân tệ Thủy Tổ ra từng viên một. Trên thực tế Lăng Tịch Mặc không có ý khoe khoang, chỉ xuất phát từ lòng cung kính mà thôi.
Thế nhưng, cũng bởi vì Lăng Tịch Mặc bày chân tệ Thủy Tổ từng viên một, hơn nữa còn cẩn thận từng li từng tí, mỗi viên đều ngay ngắn chỉnh tề, mỗi viên chân tệ Thủy Tổ đều mất một khoảng thời gian mới bày xong.
Động tác này rơi vào mắt Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn chính là khoe khoang, giống như đang quất bạt tay vào mặt bọn họ vậy. Vừa rồi bọn họ còn thị uy, khiêu khích Lý Thất Dạ.
Bây giờ hay rồi, Lý Thất Dạ tiện tay ném ra chân tệ Thủy Tổ, lập tức nghiền ép chân tệ Chân Đế của bọn họ. Vì vậy khi mỗi một lần Lăng Tịch Mặc bày xong chân tệ Thủy Tổ thì giống như có một bạt tay đánh vào mặt bọn họ, đánh "bốp --- bốp --- bốp ---" mười mấy cái lên trên mặt bọn họ.
Vì vậy, Lăng Tịch Mặc bày chân tệ Thủy Tổ càng lâu thì sắc mặt của Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn càng khó coi. Nhất là sau khi mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ được bày ra đất thì trông có vẻ rất chói mắt, Kiếm Tôn cùng Bàn Long công tử tối sẩm mặt mày, quay mặt đi chỗ khác, không nhìn mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ này nữa.
Nhìn thấy Lăng Tịch Mặc bày biện chân tệ Thủy Tổ cẩn thận như vậy, Vũ Băng Ngưng cười nhẹ. Lăng Tịch Mặc vốn vô ý, nàng không phải khoe khoang, cũng không phải chế nhạo đám người Bàn Long công tử. Thế nhưng cử chỉ vô tâm của nàng lại trông có vẻ rất chói mắt trong mắt củ đám người Bàn Long công tử, khiến bọn họ cảm thấy không thoải mái.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com