Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3223
- Mặc kệ vì sao hắn tới thì chuyện này cũng không hề đơn giản.
Trường Sinh chân nhân nói:
- Mặc kệ hắn vịn vào cớ gì để xuống đây thì chắc chắn cũng không phải như hắn nói. Tương lai nhất định có bão táp, mà chỉ sợ bão táp sẽ bắt nguồn từ hắn.
- Người ở Đế Thống Giới ham muốn Vạn Thống Giới sao?
Dương Minh tán nhân nói chậm.
- Sợ là không phải, theo cái nhìn của ta thì chuyện này do một cá nhân gây ra.
Trường Sinh chân nhân cười nhạt, nói rằng:
- Mặc dù Vạn Thống Giới chúng ta không bằng Đế Thống Giới, thế nhưng đừng quên rằng Vạn Thống Giới cũng từng xuất hiện rất nhiều thủy tổ, ai muốn nuốt tươi Vạn Thống Giới thì phải ngước đầu lên nhìn trời đã.
Nghe Trường Sinh chân nhân nói vậy, Dương Minh tán nhân cũng tán thành, nàng nhẹ nhàng gật đầu.
- Nói chung, dưới cái nhìn của ta, trong chuyện này, nhất định sẽ có người dẫn lửa thiêu thân.
Trường Sinh chân nhân nói chậm:
- Hơn nữa lửa này còn bao trùm toàn bộ Vạn Thống Giới. Cho nên, nếu như ngươi thật sự cảnh giác thì cũng không phải cảnh giác đồ đệ ta mà nên cảnh giác họ Mộc kia kìa.
- Nhà ngươi tự tin mù quáng.
Dương Minh tán nhân kiêu ngạo nói:
- Cho dù ngươi chưa từng tới Đế Thống Giới thì cũng biết được Mộc gia đáng sợ như thế nào. Nếu như giết họ Mộc thì ngươi chắc ngươi cũng tưởng tượng được hậu quả sẽ như thế nào. Nói không chừng Mộc gia sẽ bất chấp mọi thứ giết xuống đây. Lại nói, có mấy ai dám khiêu khích quyền uy của Mộc gia chứ. Đừng nói Vạn Thống Giới, ngay cả ở Đế Thống Giới thì Mộc gia cũng uy hiếp bát phương.
- Đồ đệ của ta.
Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:
- Tin ta đi, nhìn đôi mắt của hắn, tất cả mọi thứ trong mắt hắn đều là mây khói. Ngươi cũng thấy đó, họ Mộc ở Vạn Thống Giới có mấy ai mà không kiêng kỵ ba phần chứ? Vì sao hắn có thể hoành hành Vạn Thống Giới? Suy cho cùng là bởi vì Mộc gia, Đế Thống Giới Mộc gia. Vì vậy nên không ai dám kết liễu hắn. Thế nhưng đối với đồ đệ của ta thì Mộc gia chỉ là một cái tên mà thôi!
- Ngươi đang tính kế hắn, ngươi muốn xua hổ nuốt sói sao.
Dương Minh tán nhân nhìn chằm chằm Trường Sinh chân nhân.
- Muội muội, đừng nói khó nghe như vậy.
Trường Sinh chân nhân cười duyên, nói rằng:
- Vạn vật trên thế gian đều tùy duyên. Có một chuyện cần phải có người đi kết thúc.
- Nhớ cẩn thận. Ai là người chơi cờ, ai là quân cờ, sợ rằng không phải do ngươi định đoạt.
Dương Minh tán nhân nói lạnh lùng.
- Không, ta không phải là người chơi cờ, ta cũng không phải là quân cờ, ta chỉ là khán giả đứng xem cờ mà thôi.
Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:
- Muội muội, ngươi quá nhập vai, trọng trách trên vai quá nặng. Ngươi không giống với ta, ngươi phải giữ gìn địa vị của Dương Minh giáo ở Vạn Thống Giới. Còn Trường Sinh cốc ta sao, không sao cả, chúng ta chỉ là một môn phái nhỏ tam lưu mà thôi. Quyền thế trên thế gian, để người có lòng tranh giành đi. Cũng giống như Vạn Thọ quốc soán vị cũng không phải là chuyện gì ghê gớm, nếu như bọn họ có bản lĩnh thì bọn họ cứ cầm lấy.
Nói tới đây, Trường Sinh chân nhân thoạt nhìn có vẻ vô cùng hào hiệp.
- Dương Minh giáo dù sao cũng là Dương Minh giáo.
Cuối cùng, Dương Minh tán nhân chỉ có thể nói một câu như vậy.
Đây chính là chỗ khác nhau giữa Dương Minh giáo cùng Trường Sinh cốc. Dương Minh giáo được xếp vào ba vị trí đầu ở Vạn Thống Giới, thậm chí còn được gọi là Vạn Thống Giới đệ nhất đại giáo, Dương Minh giáo nhất định phải có được thực lực xứng đôi với địa vị của nó, cũng nhất định phải có được quyền uy xứng đôi với địa vị của nó.
Mà Trường Sinh cốc thì vạn thế tới nay đều thuận theo tự nhiên, không tranh đại thế, vì vậy rất nhiều người đều nói Trường Sinh cốc đã xuống dốc, thậm chí đã suy sụp thành môn phái tam lưu. Thế nhưng không sao cả, bởi vì Trường Sinh cốc không cần địa vị dữ dội như Dương Minh giáo.
- Thế nhưng ngươi phải cẩn thận vào. Nếu như họ Mộc thật sự có thể chiếm được Chu Tương võ đình, như vậy thứ hắn muốn ăn tươi nhất đó chính là Dương Minh giáo các ngươi. Chỉ cần ăn tươi được Dương Minh giáo các ngươi thì không lo không chiếm được Vạn Thống Giới.
Trường Sinh chân nhân cười duyên, nói rằng:
- Chỉ là không biết các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng hay chưa.
- Nếu như thật sự có ngày đó đến thì Trường Sinh cốc các ngươi cũng không thoát được.
Dương Minh tán nhân nói lạnh lùng.
- Không sao cả. Nếu như ngay cả Dương Minh giáo các ngươi cũng không giữ được đại thế, như vậy thì Trường Sinh cốc của ta làm gì có sức lật trời?
Trường Sinh chân nhân vô cùng hào hiệp, cười duyên nói rằng:
- Đương nhiên ta có thể chỉ cho ngươi một cách. Không bằng ngươi đi theo đồ đệ của ta, để đồ đệ của ta nhập chủ Dương Minh giáo các ngươi. Lấy sự bá đạo của hắn, phối hợp với thực lực của Dương Minh giáo các ngươi, chỉ là một tên họ Mộc mà thôi, có là cái thá gì chứ.
- Nằm mơ ban ngày.
Dương Minh tán nhân háy nàng.
Ở một nơi thần bí, có nước sông chảy suôi, có cây già sinh trưởng bên sông. Cây già này héo úa, rụng rất nhiều cành khô. Những cành khô này rụng xuống dòng sông, theo dòng sông phiêu dạt tới hạ nguồn.
Cây già này chính là Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, còn cành già xuôi xuống theo dòng sông chính là dược mộc tiếng tăm lừng lẫy. Cái gọi là dược mộc, chỉ là cành khô của Ngô Đồng Phượng Hoàng thụ trầm tích lâu năm mà ra.
Ở dưới Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, Lý Thất Dạ ngồi khoanh chân, thần du thái hư. Chỉ thấy mệnh cung của hắn mở ra, Thái Sơ thụ tỏa sáng lóng lánh, Tùng Tháp Đạo Quả trên cây đung đưa nhè nhẹ theo gió. Khi Tùng Tháp Đạo Quả đung đưa thì tựa như có ngàn tỉ thế giới lay động theo, vạn thế đại đạo đều có hết trong cái đung đưa này, khiến người ta hốt hoảng lóa mắt.
Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ tỏa ra hào quang màu xanh lục, tràn trề sinh cơ. Khi những điểm hào quang ấy sái lên Thái Sơ thụ thì càng tô điểm Thái Sơ thụ tươi tốt hơn, dường như đây chính là sinh cơ của ba ngàn thế giới vậy.
Thế nhưng đây không phải là quan hệ một chiều. Khi Thái Sơ Thụ lan tỏa Thái Sơ khí thì Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ dường như đang sống ở một thế giới chưa khai mở, ở thế giới này có tất cả các dưỡng chất mà Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ cần. Trong thời gian ngắn, Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ dường như trẻ ra không ít, thật giống như có thể khô mộc phùng xuân.
Trong gió nhẹ, Tùng Tháp Đạo Quả càng trổ chín hơn, hệt như muốn rụng xuống đất sinh giống, hệt như có ngàn tỉ đại đạo muốn rụng xuống đất sinh giống. Nếu như thật sự như vậy thì cảnh tượng sẽ rất đồ sộ, e rằng khoảnh khắc đó sẽ có ngàn vạn thế giới sẽ được sinh ra cùng một lúc.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Trường Sinh chân nhân nói:
- Mặc kệ hắn vịn vào cớ gì để xuống đây thì chắc chắn cũng không phải như hắn nói. Tương lai nhất định có bão táp, mà chỉ sợ bão táp sẽ bắt nguồn từ hắn.
- Người ở Đế Thống Giới ham muốn Vạn Thống Giới sao?
Dương Minh tán nhân nói chậm.
- Sợ là không phải, theo cái nhìn của ta thì chuyện này do một cá nhân gây ra.
Trường Sinh chân nhân cười nhạt, nói rằng:
- Mặc dù Vạn Thống Giới chúng ta không bằng Đế Thống Giới, thế nhưng đừng quên rằng Vạn Thống Giới cũng từng xuất hiện rất nhiều thủy tổ, ai muốn nuốt tươi Vạn Thống Giới thì phải ngước đầu lên nhìn trời đã.
Nghe Trường Sinh chân nhân nói vậy, Dương Minh tán nhân cũng tán thành, nàng nhẹ nhàng gật đầu.
- Nói chung, dưới cái nhìn của ta, trong chuyện này, nhất định sẽ có người dẫn lửa thiêu thân.
Trường Sinh chân nhân nói chậm:
- Hơn nữa lửa này còn bao trùm toàn bộ Vạn Thống Giới. Cho nên, nếu như ngươi thật sự cảnh giác thì cũng không phải cảnh giác đồ đệ ta mà nên cảnh giác họ Mộc kia kìa.
- Nhà ngươi tự tin mù quáng.
Dương Minh tán nhân kiêu ngạo nói:
- Cho dù ngươi chưa từng tới Đế Thống Giới thì cũng biết được Mộc gia đáng sợ như thế nào. Nếu như giết họ Mộc thì ngươi chắc ngươi cũng tưởng tượng được hậu quả sẽ như thế nào. Nói không chừng Mộc gia sẽ bất chấp mọi thứ giết xuống đây. Lại nói, có mấy ai dám khiêu khích quyền uy của Mộc gia chứ. Đừng nói Vạn Thống Giới, ngay cả ở Đế Thống Giới thì Mộc gia cũng uy hiếp bát phương.
- Đồ đệ của ta.
Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:
- Tin ta đi, nhìn đôi mắt của hắn, tất cả mọi thứ trong mắt hắn đều là mây khói. Ngươi cũng thấy đó, họ Mộc ở Vạn Thống Giới có mấy ai mà không kiêng kỵ ba phần chứ? Vì sao hắn có thể hoành hành Vạn Thống Giới? Suy cho cùng là bởi vì Mộc gia, Đế Thống Giới Mộc gia. Vì vậy nên không ai dám kết liễu hắn. Thế nhưng đối với đồ đệ của ta thì Mộc gia chỉ là một cái tên mà thôi!
- Ngươi đang tính kế hắn, ngươi muốn xua hổ nuốt sói sao.
Dương Minh tán nhân nhìn chằm chằm Trường Sinh chân nhân.
- Muội muội, đừng nói khó nghe như vậy.
Trường Sinh chân nhân cười duyên, nói rằng:
- Vạn vật trên thế gian đều tùy duyên. Có một chuyện cần phải có người đi kết thúc.
- Nhớ cẩn thận. Ai là người chơi cờ, ai là quân cờ, sợ rằng không phải do ngươi định đoạt.
Dương Minh tán nhân nói lạnh lùng.
- Không, ta không phải là người chơi cờ, ta cũng không phải là quân cờ, ta chỉ là khán giả đứng xem cờ mà thôi.
Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:
- Muội muội, ngươi quá nhập vai, trọng trách trên vai quá nặng. Ngươi không giống với ta, ngươi phải giữ gìn địa vị của Dương Minh giáo ở Vạn Thống Giới. Còn Trường Sinh cốc ta sao, không sao cả, chúng ta chỉ là một môn phái nhỏ tam lưu mà thôi. Quyền thế trên thế gian, để người có lòng tranh giành đi. Cũng giống như Vạn Thọ quốc soán vị cũng không phải là chuyện gì ghê gớm, nếu như bọn họ có bản lĩnh thì bọn họ cứ cầm lấy.
Nói tới đây, Trường Sinh chân nhân thoạt nhìn có vẻ vô cùng hào hiệp.
- Dương Minh giáo dù sao cũng là Dương Minh giáo.
Cuối cùng, Dương Minh tán nhân chỉ có thể nói một câu như vậy.
Đây chính là chỗ khác nhau giữa Dương Minh giáo cùng Trường Sinh cốc. Dương Minh giáo được xếp vào ba vị trí đầu ở Vạn Thống Giới, thậm chí còn được gọi là Vạn Thống Giới đệ nhất đại giáo, Dương Minh giáo nhất định phải có được thực lực xứng đôi với địa vị của nó, cũng nhất định phải có được quyền uy xứng đôi với địa vị của nó.
Mà Trường Sinh cốc thì vạn thế tới nay đều thuận theo tự nhiên, không tranh đại thế, vì vậy rất nhiều người đều nói Trường Sinh cốc đã xuống dốc, thậm chí đã suy sụp thành môn phái tam lưu. Thế nhưng không sao cả, bởi vì Trường Sinh cốc không cần địa vị dữ dội như Dương Minh giáo.
- Thế nhưng ngươi phải cẩn thận vào. Nếu như họ Mộc thật sự có thể chiếm được Chu Tương võ đình, như vậy thứ hắn muốn ăn tươi nhất đó chính là Dương Minh giáo các ngươi. Chỉ cần ăn tươi được Dương Minh giáo các ngươi thì không lo không chiếm được Vạn Thống Giới.
Trường Sinh chân nhân cười duyên, nói rằng:
- Chỉ là không biết các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng hay chưa.
- Nếu như thật sự có ngày đó đến thì Trường Sinh cốc các ngươi cũng không thoát được.
Dương Minh tán nhân nói lạnh lùng.
- Không sao cả. Nếu như ngay cả Dương Minh giáo các ngươi cũng không giữ được đại thế, như vậy thì Trường Sinh cốc của ta làm gì có sức lật trời?
Trường Sinh chân nhân vô cùng hào hiệp, cười duyên nói rằng:
- Đương nhiên ta có thể chỉ cho ngươi một cách. Không bằng ngươi đi theo đồ đệ của ta, để đồ đệ của ta nhập chủ Dương Minh giáo các ngươi. Lấy sự bá đạo của hắn, phối hợp với thực lực của Dương Minh giáo các ngươi, chỉ là một tên họ Mộc mà thôi, có là cái thá gì chứ.
- Nằm mơ ban ngày.
Dương Minh tán nhân háy nàng.
Ở một nơi thần bí, có nước sông chảy suôi, có cây già sinh trưởng bên sông. Cây già này héo úa, rụng rất nhiều cành khô. Những cành khô này rụng xuống dòng sông, theo dòng sông phiêu dạt tới hạ nguồn.
Cây già này chính là Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, còn cành già xuôi xuống theo dòng sông chính là dược mộc tiếng tăm lừng lẫy. Cái gọi là dược mộc, chỉ là cành khô của Ngô Đồng Phượng Hoàng thụ trầm tích lâu năm mà ra.
Ở dưới Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ, Lý Thất Dạ ngồi khoanh chân, thần du thái hư. Chỉ thấy mệnh cung của hắn mở ra, Thái Sơ thụ tỏa sáng lóng lánh, Tùng Tháp Đạo Quả trên cây đung đưa nhè nhẹ theo gió. Khi Tùng Tháp Đạo Quả đung đưa thì tựa như có ngàn tỉ thế giới lay động theo, vạn thế đại đạo đều có hết trong cái đung đưa này, khiến người ta hốt hoảng lóa mắt.
Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ tỏa ra hào quang màu xanh lục, tràn trề sinh cơ. Khi những điểm hào quang ấy sái lên Thái Sơ thụ thì càng tô điểm Thái Sơ thụ tươi tốt hơn, dường như đây chính là sinh cơ của ba ngàn thế giới vậy.
Thế nhưng đây không phải là quan hệ một chiều. Khi Thái Sơ Thụ lan tỏa Thái Sơ khí thì Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ dường như đang sống ở một thế giới chưa khai mở, ở thế giới này có tất cả các dưỡng chất mà Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ cần. Trong thời gian ngắn, Ngô Đồng Phượng Hoàng Thụ dường như trẻ ra không ít, thật giống như có thể khô mộc phùng xuân.
Trong gió nhẹ, Tùng Tháp Đạo Quả càng trổ chín hơn, hệt như muốn rụng xuống đất sinh giống, hệt như có ngàn tỉ đại đạo muốn rụng xuống đất sinh giống. Nếu như thật sự như vậy thì cảnh tượng sẽ rất đồ sộ, e rằng khoảnh khắc đó sẽ có ngàn vạn thế giới sẽ được sinh ra cùng một lúc.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com