Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 317
Bạch Kiếm Chân chính là Kiếm Thần Thánh Địa truyền nhân, bản thân nàng càng đáng sợ hơn. Một sát thần hai tay nhuộm đầy máu tươi như vậy, kiếm ra vô tình, sát phạt tuyệt hậu, bất kỳ người nào nhìn thấy sát thần như nàng, nói chuyện cũng khách khách khí khí, tận lực không đi gây sát thần như vậy, nhưng mà, tiểu quỷ này mới mở miệng, liền đem Bạch Kiếm Chân đắc tội.
- Thân sĩ một chút! Nói chuyện quá thô tục!
Trần Bảo Kiều xem như nữ hài tử, khẽ cáu một tiếng, thiên kiều bá mị, nói với Lý Thất Dạ.
Về phần Bạch Kiếm Chân, liền một cái biểu lộ cũng không có, băng như kiếm, lạnh như thiết, như huyết kiếm ra khỏi vỏ, sát ý lành lạnh, máu me đầm đìa, nhắm người mà phệ! Nàng xem Lý Thất Dạ tựa như nhìn lấy người chết, chính nàng sao lại không phải như là người chết!
- Xuất kiếm.
Bạch Kiếm Chân băng lãnh nói, thanh âm của nàng vốn là thập phần dễ nghe, bây giờ lại trở nên lạnh lăng vô tình, như Huyền Băng nhập trái tim của người ta, để cho người ta không khỏi rùng mình một cái.
Bạch Kiếm Chân vốn là tú mục mỹ lệ như bảo thạch, lại lạnh như băng nhìn lấy Lý Thất Dạ, lạnh băng vô tình nói ra:
- Ngươi tiếp được ta ba kiếm, ta liền cho ngươi đi qua!
Lý Thất Dạ ngắm nàng một cái, nói ra:
- Ngươi nói ta xuất kiếm ta liền xuất kiếm, cái kia không phải thật mất mặt sao? Ngươi tính là cái gì? Ta sao lại muốn xuất kiếm!
- Ngươi không phải trong mắt vô địch sao? Thế nào, hôm nay đột nhiên không dám ứng chiến? Có phải tài nghệ không bằng người rồi hay không?
Mà lúc này, Nam Thiên Thiếu Hoàng ở một bên quan sát cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói ra.
Nam Thiên Thiếu Hoàng nói, người ở chỗ này đều nghe được, trong lúc nhất thời, không ít người nhìn lấy bọn hắn, bầu không khí trở nên quỷ dị hơn.
Nam Thiên Thiếu Hoàng, hân tu tuấn nhã, quý khí bức người, hắn xuất thân từ Hoàng tộc, đích thật là thiên chi kiêu tử. Mặc dù Nam Thiên Thiếu Hoàng không giống Thánh Thiên Đạo Tử danh tiếng cực thịnh như vậy, nhưng mà, hắn tại Trung Đại Vực vẫn là nổi danh, đáng sợ hơn là, truyền thuyết hắn chính là trời sinh Thánh luân, tu luyện đế pháp, sức chiến đấu để cho người ta cực kỳ kiêng kị.
Nam Thiên Thiếu Hoàng ở một bên quạt gió thổi lửa, Lý Thất Dạ háy hắn một cái nói ra:
- Ta ra tay hay không, liên quan gì đến ngươi, có bản lĩnh ngươi lại đây, xem lão tử có làm thịt ngươi không! Như làm thịt Nam Thiên Hào vậy!
Người kính ta một thước, ta kính người một trượng, đây là phong cách của Lý Thất Dạ, Nam Thiên Thiếu Hoàng dám chọc hắn, hắn liền không cho thể diện chút nào, lập tức phản kích khiêu khích.
Nam Thiên Thiếu Hoàng vốn là có ý đối địch với Lý Thất Dạ, nghe xong Lý Thất Dạ nói, sắc mặt lập tức phát lạnh, một bước đạp đến, khí thế mênh mông, huyết khí vô cùng, lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, sát ý nhất thời, nói ra:
- Ngươi đã muốn chết, ta liền thành toàn ngươi!
- Hắn là của ta!
Bạch Kiếm Chân sát ý như sương, băng lãnh vô tình, coi như là Nam Thiên Thiếu Hoàng, cũng không cho thể diện chút nào, căn bản là không nhìn nhiều Nam Thiên Thiếu Hoàng một cái.
- Tốt, Bạch tiên tử đã muốn chém tiểu quỷ này, ta không cùng Bạch tiên tử tranh giành.
Nam Thiên Thiếu Hoàng gặp Bạch Kiếm Chân sát ý như sương, cũng là kiêng kị, dừng lại đứng ở nơi đó, nhưng mà, hai mắt y nguyên lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ.
- Xuất kiếm!
Bạch Kiếm Chân ánh mắt như huyết kiếm, để cho người ta không rét mà run, một thiếu nữ mỹ lệ vô cùng, lại hết lần này tới lần khác sát ý bức người, để cho người ta sợ hãi!
- Muốn so kiếm, cần gì công tử chúng ta tự mình ra tay, ta cùng ngươi là được!
Lý Sương Nhan ứng chiến, bá khí mười phần.
Lý Sương Nhan ứng chiến, để không ít người cũng vì đó động dung, bất kỳ người nào đều không dám khinh thị Lý Sương Nhan, năm cung Vương Hầu, Đại Đạo Hầu, đây là thiên chi kiêu nữ tuyệt đối có tư cách kêu gào nhân kiệt thiên hạ!
Nhưng mà, Bạch Kiếm Chân lại không nhìn nhiều Lý Sương Nhan một cái, thanh âm băng lãnh như kiếm, lạnh như băng nói ra:
- Kiếm trận của ngươi, ta không hứng thú!
Không hề nghi ngờ, Bạch Kiếm Chân là hướng về phía Lý Thất Dạ mà đến, ngày đó thời điểm tại Thiên Cổ thành, Lý Thất Dạ đối với Cơ Không Kiếm xuất kiếm, kiếm ra sát phạt, Thiên Đạo vô tình, chuyện này nhất thời để Bạch Kiếm Chân coi Lý Thất Dạ là đối thủ kế tiếp!
Cái này cũng chẳng có gì lạ, Kiếm Thần Thánh Địa, lấy tu kiếm làm chủ, Thủy tổ Dạ Đề Tiên Đế bọn hắn càng là lấy kiếm chứng đạo, lấy sát vô địch. Bạch Kiếm Chân chính là truyền nhân Kiếm Thần Thánh Địa, từ nhỏ say mê Kiếm đạo, từ nhỏ nuôi dưỡng vô thượng kiếm sát chi tâm, một khi nhìn thấy tu sĩ Kiếm đạo cường hoành, chắc chắn sẽ nóng lòng không đợi được.
- Muốn so Tam Tài kiếm pháp của ta.
Lý Thất Dạ khoan thai mà nhìn xem Bạch Kiếm Chân, nói ra:
- Dạ Đế Tiên Đế của các ngươi sát kiếm chi đạo, luôn luôn không làm cho ta chào đón! Sát kiếm chi đạo của Kiếm Thần Thánh Địa các ngươi, mặc dù là vô địch, nhưng trong mắt ta, cũng coi không ra là tuyệt tiên chi đạo gì!
- Tiểu tử này đủ cuồng, ngay cả Tiên Đế chi đạo cũng dám làm càn bình luận!
Có người thì thào nói.
Cũng có một đời tuổi trẻ thiên tài khinh thường cười lạnh nói ra:
- Vô tri tiểu nhi mà thôi, làm sao biết trời cao đất rộng, Tiên Đế chi đạo, là hắn có thể bình luận sao!
- Tam Tài kiếm pháp.
Bạch Kiếm Chân lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, nghe danh tự, hai mắt nàng lập tức phun ra nuốt vào lấy kiếm ý, từng đạo từng đạo kiếm mang hiển hiện, diễn biến lấy Kiếm đạo vô thượng, ngay lập tức, trong đôi mắt đẹp của nàng xuất hiện thiên tài chi kiếm, thiên đạo vô kiếm, một kiếm tuyệt sát!
- Dùng mắt diễn đạo!
Vừa thấy tình huống của Bạch Kiếm Chân, tất cả mọi người trở nên động dung, Bạch Kiếm Chân còn chưa dòm toàn cảnh Tam Tài kiếm pháp của Lý Thất Dạ, nhưng, nghe xong danh tự, lập tức liền thôi diễn Kiếm đạo của Lý Thất Dạ, loại người này thật là đáng sợ, tựa hồ ánh mắt của nàng có thể thôi diễn tất cả Kiếm đạo trong thiên địa!
Gặp Bạch Kiếm Chân tú mục diễn Kiếm đạo, bất luận là Nam Thiên Thiếu Hoàng, hoặc là Bảo Trụ Thánh Tử, cũng không khỏi vì đó kiêng kị, nếu là tìm Bạch Kiếm Chân quyết đấu Kiếm đạo, đây tuyệt đối là tự tìm đường chết.
- Khó lường.
Gặp Bạch Kiếm Chân lấy mắt diễn đạo, coi như là Lý Thất Dạ luôn luôn phách lối cũng không khỏi khen một tiếng, gật đầu nói ra:
- Không trách đám lão quái vật Thần Kiếm Thánh Địa kia sẽ chọn ngươi làm truyền nhân, ngươi trời sinh liền là Kiếm đạo!
- Xuất kiếm.
Bạch Kiếm Chân lạnh băng vô tình nói ra:
- Ba kiếm liền có thể!
Nàng là nóng lòng không đợi được, muốn nhìn trộm toàn cảnh Tam Tài kiếm pháp của Lý Thất Dạ.
Đối với Tam Tài kiếm pháp của mình, Lý Thất Dạ có đầy đủ lòng tin, hắn không phải lần đầu tiên ngộ đạo, Tam Tài kiếm pháp, cũng không phải môn kiếm pháp hắn sáng tạo! Kiếm pháp này đến từ Lục Đạo Liên, Bồ Ma Thụ vô thượng đại đạo tôi luyện ra, tuyệt thế vô song, nếu ngày khác hắn thành tựu Tiên Đế, hắn tự tin môn kiếm pháp này tuyệt đối có thể ở trong kiếm pháp thế gian xếp vào trước mười!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Thân sĩ một chút! Nói chuyện quá thô tục!
Trần Bảo Kiều xem như nữ hài tử, khẽ cáu một tiếng, thiên kiều bá mị, nói với Lý Thất Dạ.
Về phần Bạch Kiếm Chân, liền một cái biểu lộ cũng không có, băng như kiếm, lạnh như thiết, như huyết kiếm ra khỏi vỏ, sát ý lành lạnh, máu me đầm đìa, nhắm người mà phệ! Nàng xem Lý Thất Dạ tựa như nhìn lấy người chết, chính nàng sao lại không phải như là người chết!
- Xuất kiếm.
Bạch Kiếm Chân băng lãnh nói, thanh âm của nàng vốn là thập phần dễ nghe, bây giờ lại trở nên lạnh lăng vô tình, như Huyền Băng nhập trái tim của người ta, để cho người ta không khỏi rùng mình một cái.
Bạch Kiếm Chân vốn là tú mục mỹ lệ như bảo thạch, lại lạnh như băng nhìn lấy Lý Thất Dạ, lạnh băng vô tình nói ra:
- Ngươi tiếp được ta ba kiếm, ta liền cho ngươi đi qua!
Lý Thất Dạ ngắm nàng một cái, nói ra:
- Ngươi nói ta xuất kiếm ta liền xuất kiếm, cái kia không phải thật mất mặt sao? Ngươi tính là cái gì? Ta sao lại muốn xuất kiếm!
- Ngươi không phải trong mắt vô địch sao? Thế nào, hôm nay đột nhiên không dám ứng chiến? Có phải tài nghệ không bằng người rồi hay không?
Mà lúc này, Nam Thiên Thiếu Hoàng ở một bên quan sát cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói ra.
Nam Thiên Thiếu Hoàng nói, người ở chỗ này đều nghe được, trong lúc nhất thời, không ít người nhìn lấy bọn hắn, bầu không khí trở nên quỷ dị hơn.
Nam Thiên Thiếu Hoàng, hân tu tuấn nhã, quý khí bức người, hắn xuất thân từ Hoàng tộc, đích thật là thiên chi kiêu tử. Mặc dù Nam Thiên Thiếu Hoàng không giống Thánh Thiên Đạo Tử danh tiếng cực thịnh như vậy, nhưng mà, hắn tại Trung Đại Vực vẫn là nổi danh, đáng sợ hơn là, truyền thuyết hắn chính là trời sinh Thánh luân, tu luyện đế pháp, sức chiến đấu để cho người ta cực kỳ kiêng kị.
Nam Thiên Thiếu Hoàng ở một bên quạt gió thổi lửa, Lý Thất Dạ háy hắn một cái nói ra:
- Ta ra tay hay không, liên quan gì đến ngươi, có bản lĩnh ngươi lại đây, xem lão tử có làm thịt ngươi không! Như làm thịt Nam Thiên Hào vậy!
Người kính ta một thước, ta kính người một trượng, đây là phong cách của Lý Thất Dạ, Nam Thiên Thiếu Hoàng dám chọc hắn, hắn liền không cho thể diện chút nào, lập tức phản kích khiêu khích.
Nam Thiên Thiếu Hoàng vốn là có ý đối địch với Lý Thất Dạ, nghe xong Lý Thất Dạ nói, sắc mặt lập tức phát lạnh, một bước đạp đến, khí thế mênh mông, huyết khí vô cùng, lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, sát ý nhất thời, nói ra:
- Ngươi đã muốn chết, ta liền thành toàn ngươi!
- Hắn là của ta!
Bạch Kiếm Chân sát ý như sương, băng lãnh vô tình, coi như là Nam Thiên Thiếu Hoàng, cũng không cho thể diện chút nào, căn bản là không nhìn nhiều Nam Thiên Thiếu Hoàng một cái.
- Tốt, Bạch tiên tử đã muốn chém tiểu quỷ này, ta không cùng Bạch tiên tử tranh giành.
Nam Thiên Thiếu Hoàng gặp Bạch Kiếm Chân sát ý như sương, cũng là kiêng kị, dừng lại đứng ở nơi đó, nhưng mà, hai mắt y nguyên lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ.
- Xuất kiếm!
Bạch Kiếm Chân ánh mắt như huyết kiếm, để cho người ta không rét mà run, một thiếu nữ mỹ lệ vô cùng, lại hết lần này tới lần khác sát ý bức người, để cho người ta sợ hãi!
- Muốn so kiếm, cần gì công tử chúng ta tự mình ra tay, ta cùng ngươi là được!
Lý Sương Nhan ứng chiến, bá khí mười phần.
Lý Sương Nhan ứng chiến, để không ít người cũng vì đó động dung, bất kỳ người nào đều không dám khinh thị Lý Sương Nhan, năm cung Vương Hầu, Đại Đạo Hầu, đây là thiên chi kiêu nữ tuyệt đối có tư cách kêu gào nhân kiệt thiên hạ!
Nhưng mà, Bạch Kiếm Chân lại không nhìn nhiều Lý Sương Nhan một cái, thanh âm băng lãnh như kiếm, lạnh như băng nói ra:
- Kiếm trận của ngươi, ta không hứng thú!
Không hề nghi ngờ, Bạch Kiếm Chân là hướng về phía Lý Thất Dạ mà đến, ngày đó thời điểm tại Thiên Cổ thành, Lý Thất Dạ đối với Cơ Không Kiếm xuất kiếm, kiếm ra sát phạt, Thiên Đạo vô tình, chuyện này nhất thời để Bạch Kiếm Chân coi Lý Thất Dạ là đối thủ kế tiếp!
Cái này cũng chẳng có gì lạ, Kiếm Thần Thánh Địa, lấy tu kiếm làm chủ, Thủy tổ Dạ Đề Tiên Đế bọn hắn càng là lấy kiếm chứng đạo, lấy sát vô địch. Bạch Kiếm Chân chính là truyền nhân Kiếm Thần Thánh Địa, từ nhỏ say mê Kiếm đạo, từ nhỏ nuôi dưỡng vô thượng kiếm sát chi tâm, một khi nhìn thấy tu sĩ Kiếm đạo cường hoành, chắc chắn sẽ nóng lòng không đợi được.
- Muốn so Tam Tài kiếm pháp của ta.
Lý Thất Dạ khoan thai mà nhìn xem Bạch Kiếm Chân, nói ra:
- Dạ Đế Tiên Đế của các ngươi sát kiếm chi đạo, luôn luôn không làm cho ta chào đón! Sát kiếm chi đạo của Kiếm Thần Thánh Địa các ngươi, mặc dù là vô địch, nhưng trong mắt ta, cũng coi không ra là tuyệt tiên chi đạo gì!
- Tiểu tử này đủ cuồng, ngay cả Tiên Đế chi đạo cũng dám làm càn bình luận!
Có người thì thào nói.
Cũng có một đời tuổi trẻ thiên tài khinh thường cười lạnh nói ra:
- Vô tri tiểu nhi mà thôi, làm sao biết trời cao đất rộng, Tiên Đế chi đạo, là hắn có thể bình luận sao!
- Tam Tài kiếm pháp.
Bạch Kiếm Chân lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, nghe danh tự, hai mắt nàng lập tức phun ra nuốt vào lấy kiếm ý, từng đạo từng đạo kiếm mang hiển hiện, diễn biến lấy Kiếm đạo vô thượng, ngay lập tức, trong đôi mắt đẹp của nàng xuất hiện thiên tài chi kiếm, thiên đạo vô kiếm, một kiếm tuyệt sát!
- Dùng mắt diễn đạo!
Vừa thấy tình huống của Bạch Kiếm Chân, tất cả mọi người trở nên động dung, Bạch Kiếm Chân còn chưa dòm toàn cảnh Tam Tài kiếm pháp của Lý Thất Dạ, nhưng, nghe xong danh tự, lập tức liền thôi diễn Kiếm đạo của Lý Thất Dạ, loại người này thật là đáng sợ, tựa hồ ánh mắt của nàng có thể thôi diễn tất cả Kiếm đạo trong thiên địa!
Gặp Bạch Kiếm Chân tú mục diễn Kiếm đạo, bất luận là Nam Thiên Thiếu Hoàng, hoặc là Bảo Trụ Thánh Tử, cũng không khỏi vì đó kiêng kị, nếu là tìm Bạch Kiếm Chân quyết đấu Kiếm đạo, đây tuyệt đối là tự tìm đường chết.
- Khó lường.
Gặp Bạch Kiếm Chân lấy mắt diễn đạo, coi như là Lý Thất Dạ luôn luôn phách lối cũng không khỏi khen một tiếng, gật đầu nói ra:
- Không trách đám lão quái vật Thần Kiếm Thánh Địa kia sẽ chọn ngươi làm truyền nhân, ngươi trời sinh liền là Kiếm đạo!
- Xuất kiếm.
Bạch Kiếm Chân lạnh băng vô tình nói ra:
- Ba kiếm liền có thể!
Nàng là nóng lòng không đợi được, muốn nhìn trộm toàn cảnh Tam Tài kiếm pháp của Lý Thất Dạ.
Đối với Tam Tài kiếm pháp của mình, Lý Thất Dạ có đầy đủ lòng tin, hắn không phải lần đầu tiên ngộ đạo, Tam Tài kiếm pháp, cũng không phải môn kiếm pháp hắn sáng tạo! Kiếm pháp này đến từ Lục Đạo Liên, Bồ Ma Thụ vô thượng đại đạo tôi luyện ra, tuyệt thế vô song, nếu ngày khác hắn thành tựu Tiên Đế, hắn tự tin môn kiếm pháp này tuyệt đối có thể ở trong kiếm pháp thế gian xếp vào trước mười!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com