Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3193
Nhìn cảnh này, tất cả mọi người choáng váng. Hồi Xuân công tử là một trong tam công tử của Vạn Thống Giới, cũng là nhân vật trẻ tuổi kiệt xuất nhất Trường Sinh đạo thống, đã có thực lực nửa bước Chân Đế, thế mà lại bị Lý Thất Dạ đạp một cước rớt khỏi trời cao.
Cảnh tượng này khiến mọi người cảm thấy hoang đường, bởi vì chuyện này quá khó tin. Chỉ nghe "rầm", Hồi Xuân công tử bò khỏi hố lớn. Hắn trợn trừng hai mắt, không dám tin mình lại bị người ta đạp một cước rớt khỏi trời cao.
Tới khi tất cả mọi người hoàn hồn thì chỉ thấy một cái bóng lóe lên, Lý Thất Dạ đã ôm Phạm Diệu Chân xuất hiện trên Dược Đàn. Chỉ thấy hắn hờ hững như mây gió, dường như hắn luôn đứng ở nơi đó, căn bản chưa từng rời khỏi.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì cái bóng của Lý Thất Dạ lại lóe lên. Khi mọi người nhìn kỹ lại thì chỉ thấy hắn đã ngồi trên ngai vàng.
Khi Lý Thất Dạ ngồi trên ngai vàng, không khí vô cùng tự nhiên. Cho dù hắn không có khí thế khiếp người, thế nhưng dường như chiếc ghế này được chế tạo riêng cho hắn, hắn chính là tồn tại cao thượng.
Mọi người sững người. Mọi người choáng váng không phải bởi vì Lý Thất Dạ ngồi trên ngai vàng mà là vì Lý Thất Dạ có thể tự do xuyên việt ở Thải Dược Phong, bởi vì chuyện này vốn không thể xảy ra. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại làm được, hắn hoàn toàn mặc kệ sức mạnh trấn áp của Thải Dược Phong, chỉ cần nhấc chân thì có thể dễ dàng xuyên việt. Cảnh tượng này khiến cho tất cả lão tổ cường giả của Trường Sinh đạo thống trợn trừng hai mắt.
Nếu như Lý Thất Dạ thật sự có thể đi xuyên Thải Dược Phong, như vậy thì chuyện này cực kỳ kinh khủng. Một ít lão tổ đã ý thức được chuyện này có ý nghĩa như thế nào.
Ngay cả những đại biểu như Dương Minh tán nhân cũng co rút tròng mắt. Là đại biểu của một thống, ai ai cũng có kiến thức rộng rãi, bọn họ cũng ý thức được điều gì đó.
- Điều khiển sức mạnh đạo thống!
Dương Minh tán nhân ngưng mắt, nói chậm.
Khi câu nói này rơi vào tai của mọi người thì ai ai cũng chấn động. Chuyện này là chuyện lớn bằng trời, trước nay chưa từng có. Chỉ cần là người có chút kiến thức thì cũng biết điều khiển sức mạnh đạo thống có ý nghĩa như thế nào.
- Hắn được sức mạnh của thủy tổ tán thành.
Đan vương Phong Tiếu Trần biết thân phận của Lý Thất Dạ nên cũng biết nhiều chuyện hơn.
Phong Tiếu Trần nói vậy khiến cho tất cả mọi người rít lạnh. Mọi người không khỏi liên tưởng tới chuyện vài xảy ra vài ngày trước. Trước đó Lý Thất Dạ cũng từng điều khiển Kiếm Tùng.
Bây giờ xem ra Lý Thất Dạ không chỉ được tổ thụ tán thành mà còn được sức mạnh của thủy tổ tán thành. Như vậy cũng có nghĩa Lý Thất Dạ được toàn bộ Trường Sinh đạo thống tán thành, có thể điều khiển toàn bộ sức mạnh của Trường Sinh đạo thống, vô cùng kinh khủng, có thể khiến toàn bộ Trường Sinh đạo thống rung chuyển.
- Láo xược.
Khi tất cả mọi người choáng váng, hoàng đế Vạn Thọ quốc hét lớn, quát rằng:
- Ngai vàng không phải là thứ mà tên tiểu bối như ngươi cứ tư cách ngồi.
Lý Thất Dạ ngồi cao trên ngai vàng nhìn xuống hoàng đế Vạn Thọ quốc. Khi này tất cả mọi người có ảo giác rằng Lý Thất Dạ tay nắm càn khôn, chấp chưởng thiên địa, vạn vật sinh linh thu nhỏ vào trong lòng bàn tay của hắn.
- Ngoại trừ ta thì còn ai có tư cách ngồi?
Lý Thất Dạ nói lạnh nhạt:
- Lẽ nào là ngươi?
Khi Lý Thất Dạ nói như vậy, tất cả mọi người trầm mặc. Thậm chí những môn phái truyền thừa nương nhờ Vạn Thọ quốc cũng cảm thấy Lý Thất Dạ ngồi lên chiếc ghế này là chuyện hiển nhiên, không có bất kỳ ai có thể rung chuyển. Nếu như người khác ngồi vào thì đều là vượn đội nón người, cho dù có là hoàng đế Vạn Thọ quốc thì cũng như vậy.
- Ngươi...
Hoàng đế Vạn Thọ quốc đỏ mặt, nhất thời không nói ra lời.
- Ngươi chính là người nọ.
Cuối cùng, một âm thanh lanh lảnh dễ nghe vang lên. Mọi người cùng nhìn người nói, người này chính là Dương Minh tán nhân.
Lúc này Dương Minh tán nhân mặt mày nghiêm túc. Nàng nhìn Lý Thất Dạ, nói chậm:
- Ngươi chính là người nọ của Cuồng Đình! Chính là người chấp chưởng đại quyền của Cuồng Đình!
Lúc này Dương Minh tán nhân đã nhận ra Lý Thất Dạ. Mặc dù Dương Minh tán nhân chưa từng nhìn thấy Lý Thất Dạ thế nhưng sau khi liên quân thất bại ở Cuồng Đình đạo thống, Dương Minh Tu Đà quay về Dương Minh giáo, kể chi tiết quá trình hành động lần này với Dương Minh tán nhân, để Dương Minh tán nhân có ấn tượng sâu sắc với người cầm quyền tối cao của Cuồng Đình.
Khi Dương Minh tán nhân nhìn thấy Lý Thất Dạ thì đã ngờ ngợ. Bây giờ nhìn thấy phong thái ra tay của Lý Thất Dạ, nàng lập tức liên hệ Lý Thất Dạ với người cầm quyền tối cao của Cuồng Đình đạo thống.
- Cái gì?
Nghe Dương Minh tán nhân nói như vậy, tất cả mọi người nổ tung, tất cả mọi người ngơ ngác, ngay lập tức đứng dậy.
- Người của ma giáo.
Trong nháy mắt, rất nhiều người rít lạnh, càng có nhiều nhiều giật mình lui về sau mấy bước.
Năm đó khi cuồng triều huyết phệ bao trùm Vạn Thống Giới thì từ đó Cuồng Đình gánh lấy tên gọi ma giáo. Cũng chính chuyện này để cho tất cả mọi người cảnh giác ma giáo.
- Có đúng vậy không?
Trong nhất thời, ánh nhìn của mọi người nhìn Lý Thất Dạ thay đổi.
Người cầm quyền ma giáo trở thành thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc, thật đúng là không ai tưởng tượng nổi, thật đúng là chấn động lòng người.
Ngay cả Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược cũng giật mình, bởi vì các nàng chưa từng nghĩ rằng lại có chuyện như vậy, tuy nhiên các nàng vẫn tin tưởng Lý Thất Dạ. Còn Phạm Diệu Chân thì ung dung tự tại, dường như không hề cảm thấy kinh ngạc.
Nhất thời, mọi người cùng nhìn Đan vương Phong Tiếu Trần. Bởi vì ngày đó khi liên quân tấn công Cuồng Đình thì Phong Tiếu Trần là một trong những lão tổ tham gia trận chiến này. Những lão tổ khác đã trọng thương bế quan, vì vậy hiện tại chỉ có Đan vương Phong Tiếu Trần là người hiểu biết Cuồng Đình đạo thống.
- Không sai.
Phong Tiếu Trần không hề hoảng hốt, thản nhiên nói:
- Công tử chính là người cầm quyền tối cao của Cuồng Đình đạo thống, cũng là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh đạo thống.
- Ha ha, chuyện hoang đường. Người của ma giáo làm sao có tư cách trở thành đệ tử của Trường Sinh đạo thống chứ! Phong Tiếu Trần, nhà ngươi cấu kết ma đạo nguy hại Trường Sinh đạo thống.
Vạn Thọ quốc mừng rỡ như điên, đây đúng là cơ hội trời cho.
- Sao lại không được?
Phong Tiếu Trần không hề hoang mang, bình tĩnh nói:
- Trường Sinh đạo thống từng có nhiều người ngoài đảm nhiệm chức vụ quan trọng. Diệu Quang Chân Đế từng là người hộ đạo của Trường Sinh cốc, bất hủ Dư gia từng là thủ tịch trưởng lão của Trường Sinh cốc. Như vậy thì người cầm quyền tối cao của Cuồng Đình đạo thống vì sao không thể làm thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc chứ. Trường Sinh đạo thống chúng ta chính là biển lớn chứa trăm sông, vạn thế tới nay, có biết bao người người từng đảm nhiệm chức vụ quan trọng của Trường Sinh đạo thống?
---------------Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Cảnh tượng này khiến mọi người cảm thấy hoang đường, bởi vì chuyện này quá khó tin. Chỉ nghe "rầm", Hồi Xuân công tử bò khỏi hố lớn. Hắn trợn trừng hai mắt, không dám tin mình lại bị người ta đạp một cước rớt khỏi trời cao.
Tới khi tất cả mọi người hoàn hồn thì chỉ thấy một cái bóng lóe lên, Lý Thất Dạ đã ôm Phạm Diệu Chân xuất hiện trên Dược Đàn. Chỉ thấy hắn hờ hững như mây gió, dường như hắn luôn đứng ở nơi đó, căn bản chưa từng rời khỏi.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì cái bóng của Lý Thất Dạ lại lóe lên. Khi mọi người nhìn kỹ lại thì chỉ thấy hắn đã ngồi trên ngai vàng.
Khi Lý Thất Dạ ngồi trên ngai vàng, không khí vô cùng tự nhiên. Cho dù hắn không có khí thế khiếp người, thế nhưng dường như chiếc ghế này được chế tạo riêng cho hắn, hắn chính là tồn tại cao thượng.
Mọi người sững người. Mọi người choáng váng không phải bởi vì Lý Thất Dạ ngồi trên ngai vàng mà là vì Lý Thất Dạ có thể tự do xuyên việt ở Thải Dược Phong, bởi vì chuyện này vốn không thể xảy ra. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại làm được, hắn hoàn toàn mặc kệ sức mạnh trấn áp của Thải Dược Phong, chỉ cần nhấc chân thì có thể dễ dàng xuyên việt. Cảnh tượng này khiến cho tất cả lão tổ cường giả của Trường Sinh đạo thống trợn trừng hai mắt.
Nếu như Lý Thất Dạ thật sự có thể đi xuyên Thải Dược Phong, như vậy thì chuyện này cực kỳ kinh khủng. Một ít lão tổ đã ý thức được chuyện này có ý nghĩa như thế nào.
Ngay cả những đại biểu như Dương Minh tán nhân cũng co rút tròng mắt. Là đại biểu của một thống, ai ai cũng có kiến thức rộng rãi, bọn họ cũng ý thức được điều gì đó.
- Điều khiển sức mạnh đạo thống!
Dương Minh tán nhân ngưng mắt, nói chậm.
Khi câu nói này rơi vào tai của mọi người thì ai ai cũng chấn động. Chuyện này là chuyện lớn bằng trời, trước nay chưa từng có. Chỉ cần là người có chút kiến thức thì cũng biết điều khiển sức mạnh đạo thống có ý nghĩa như thế nào.
- Hắn được sức mạnh của thủy tổ tán thành.
Đan vương Phong Tiếu Trần biết thân phận của Lý Thất Dạ nên cũng biết nhiều chuyện hơn.
Phong Tiếu Trần nói vậy khiến cho tất cả mọi người rít lạnh. Mọi người không khỏi liên tưởng tới chuyện vài xảy ra vài ngày trước. Trước đó Lý Thất Dạ cũng từng điều khiển Kiếm Tùng.
Bây giờ xem ra Lý Thất Dạ không chỉ được tổ thụ tán thành mà còn được sức mạnh của thủy tổ tán thành. Như vậy cũng có nghĩa Lý Thất Dạ được toàn bộ Trường Sinh đạo thống tán thành, có thể điều khiển toàn bộ sức mạnh của Trường Sinh đạo thống, vô cùng kinh khủng, có thể khiến toàn bộ Trường Sinh đạo thống rung chuyển.
- Láo xược.
Khi tất cả mọi người choáng váng, hoàng đế Vạn Thọ quốc hét lớn, quát rằng:
- Ngai vàng không phải là thứ mà tên tiểu bối như ngươi cứ tư cách ngồi.
Lý Thất Dạ ngồi cao trên ngai vàng nhìn xuống hoàng đế Vạn Thọ quốc. Khi này tất cả mọi người có ảo giác rằng Lý Thất Dạ tay nắm càn khôn, chấp chưởng thiên địa, vạn vật sinh linh thu nhỏ vào trong lòng bàn tay của hắn.
- Ngoại trừ ta thì còn ai có tư cách ngồi?
Lý Thất Dạ nói lạnh nhạt:
- Lẽ nào là ngươi?
Khi Lý Thất Dạ nói như vậy, tất cả mọi người trầm mặc. Thậm chí những môn phái truyền thừa nương nhờ Vạn Thọ quốc cũng cảm thấy Lý Thất Dạ ngồi lên chiếc ghế này là chuyện hiển nhiên, không có bất kỳ ai có thể rung chuyển. Nếu như người khác ngồi vào thì đều là vượn đội nón người, cho dù có là hoàng đế Vạn Thọ quốc thì cũng như vậy.
- Ngươi...
Hoàng đế Vạn Thọ quốc đỏ mặt, nhất thời không nói ra lời.
- Ngươi chính là người nọ.
Cuối cùng, một âm thanh lanh lảnh dễ nghe vang lên. Mọi người cùng nhìn người nói, người này chính là Dương Minh tán nhân.
Lúc này Dương Minh tán nhân mặt mày nghiêm túc. Nàng nhìn Lý Thất Dạ, nói chậm:
- Ngươi chính là người nọ của Cuồng Đình! Chính là người chấp chưởng đại quyền của Cuồng Đình!
Lúc này Dương Minh tán nhân đã nhận ra Lý Thất Dạ. Mặc dù Dương Minh tán nhân chưa từng nhìn thấy Lý Thất Dạ thế nhưng sau khi liên quân thất bại ở Cuồng Đình đạo thống, Dương Minh Tu Đà quay về Dương Minh giáo, kể chi tiết quá trình hành động lần này với Dương Minh tán nhân, để Dương Minh tán nhân có ấn tượng sâu sắc với người cầm quyền tối cao của Cuồng Đình.
Khi Dương Minh tán nhân nhìn thấy Lý Thất Dạ thì đã ngờ ngợ. Bây giờ nhìn thấy phong thái ra tay của Lý Thất Dạ, nàng lập tức liên hệ Lý Thất Dạ với người cầm quyền tối cao của Cuồng Đình đạo thống.
- Cái gì?
Nghe Dương Minh tán nhân nói như vậy, tất cả mọi người nổ tung, tất cả mọi người ngơ ngác, ngay lập tức đứng dậy.
- Người của ma giáo.
Trong nháy mắt, rất nhiều người rít lạnh, càng có nhiều nhiều giật mình lui về sau mấy bước.
Năm đó khi cuồng triều huyết phệ bao trùm Vạn Thống Giới thì từ đó Cuồng Đình gánh lấy tên gọi ma giáo. Cũng chính chuyện này để cho tất cả mọi người cảnh giác ma giáo.
- Có đúng vậy không?
Trong nhất thời, ánh nhìn của mọi người nhìn Lý Thất Dạ thay đổi.
Người cầm quyền ma giáo trở thành thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc, thật đúng là không ai tưởng tượng nổi, thật đúng là chấn động lòng người.
Ngay cả Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược cũng giật mình, bởi vì các nàng chưa từng nghĩ rằng lại có chuyện như vậy, tuy nhiên các nàng vẫn tin tưởng Lý Thất Dạ. Còn Phạm Diệu Chân thì ung dung tự tại, dường như không hề cảm thấy kinh ngạc.
Nhất thời, mọi người cùng nhìn Đan vương Phong Tiếu Trần. Bởi vì ngày đó khi liên quân tấn công Cuồng Đình thì Phong Tiếu Trần là một trong những lão tổ tham gia trận chiến này. Những lão tổ khác đã trọng thương bế quan, vì vậy hiện tại chỉ có Đan vương Phong Tiếu Trần là người hiểu biết Cuồng Đình đạo thống.
- Không sai.
Phong Tiếu Trần không hề hoảng hốt, thản nhiên nói:
- Công tử chính là người cầm quyền tối cao của Cuồng Đình đạo thống, cũng là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh đạo thống.
- Ha ha, chuyện hoang đường. Người của ma giáo làm sao có tư cách trở thành đệ tử của Trường Sinh đạo thống chứ! Phong Tiếu Trần, nhà ngươi cấu kết ma đạo nguy hại Trường Sinh đạo thống.
Vạn Thọ quốc mừng rỡ như điên, đây đúng là cơ hội trời cho.
- Sao lại không được?
Phong Tiếu Trần không hề hoang mang, bình tĩnh nói:
- Trường Sinh đạo thống từng có nhiều người ngoài đảm nhiệm chức vụ quan trọng. Diệu Quang Chân Đế từng là người hộ đạo của Trường Sinh cốc, bất hủ Dư gia từng là thủ tịch trưởng lão của Trường Sinh cốc. Như vậy thì người cầm quyền tối cao của Cuồng Đình đạo thống vì sao không thể làm thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc chứ. Trường Sinh đạo thống chúng ta chính là biển lớn chứa trăm sông, vạn thế tới nay, có biết bao người người từng đảm nhiệm chức vụ quan trọng của Trường Sinh đạo thống?
---------------Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com