Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3178
Ngũ Hiền Nghị nói như vậy, thế hệ trẻ không thấy gì, thế nhưng thế hệ trước thì lập tức rít lạnh, lập tức tỉnh ngộ.
Cường giả thế hệ trước đã nghe ra một vài thứ, thái độ của Ngũ Hiền Nghị nói lên hắn đứng về phía Vạn Thọ quốc. Bọn họ lại nghĩ tới chủ nhân của Ngũ Hiền Nghị, không ít người rít lạnh.
- Ta cũng tán thành lời này.
Trương Nham nói ngay:
- Bất luận như thế nào, bối phận không nói lên được gì cả, người có tài là nhất, không thể chỉ bằng thân phận đại sư huynh thì áp đảo tất cả chúng ta, càng không thể để Trường Sinh cốc nói gì là nấy. Nếu như chỉ bằng thân phận đại sư huynh thì có thể áp đảo chúng ta, như vậy thì chúng ta là gì? Cho dù có là Trường Sinh cốc thì cũng phải bày ra thực lực, như vậy mới có thể phục chúng.
Trương Nham không phải muốn trở mặt với Trường Sinh cốc, hắn chẳng qua chỉ muốn đối nghịch với Lý Thất Dạ mà thôi, chỉ muốn mượn đề tài để nói chuyện của mình mà thôi. Thế nhưng vừa vặn lại hợp ý của Ngũ Hiền Nghị.
Trương Nham vừa nói như vậy, tất cả mọi người có mặt ở đây đều rít lạnh. Trương Nham nói như vậy, ở mức độ nào đó đã đại biểu cho Bách Đan môn, dù sao thì hắn cũng là đệ tử của Bách Đan môn.
- Ngu xuẩn.
Lý Thất Dạ chỉ nói lạnh nhạt, còn chẳng thèm liếc nhìn hắn.
Bị Lý Thất Dạ mắng ngu xuẩn khiến cho lửa giận của Trương Nham tăng vọt. Hắn vốn đã kết oán với Lý Thất Dạ, ở bùn nhão đã mất mặt lắm rồi, bây giờ còn bị Lý Thất Dạ công khai mắng ngu xuẩn, hắn làm sao nuốt nổi cục tức này được chứ?
- Họ Lý, nhà ngươi có dám so đấu đan thuật với ta không.
Trương Nham phẫn nộ quát lên:
- Bằng không thì ngươi không có tư cách đại biểu Trường Sinh đạo thống thắp nén nhang đầu tiên!
- Đây chính là lập trường của Bách Đan môn sao?
Mục Nhã Lan lạnh mắt, nói lạnh lùng.
Sắc mặt của Trương Nham đỏ chót, da đầu tê rần. Thế nhưng hắn cưỡi hổ khó xuống, lúc này hắn không thể chịu thua, nhất là có nhiều người ở đây như vậy, nếu như chịu thua thì quyền uy của hắn sẽ bị đả kích mạnh mẽ.
- Khong sai!
Trương Nham bị kích thích, đầu óc nóng ran, lớn tiếng nói rằng:
- Nếu như không bày ra chút bản lãnh, chỉ bằng thân phận mà muốn áp đảo tất cả chúng ta, không có cửa đâu. Không có bản lĩnh thì đừng hòng đại biểu cho Trường Sinh đạo thống thắp nén nhang đầu tiên, cho dù có là đại đệ tử của Trường Sinh cốc thì cũng không thể được!
Trương Nham vừa nói như vậy, tất cả mọi người rùng mình, lời này không thể nói bậy.
- Ngu xuẩn.
Trương Nham vừa nói xong thì tiếng quát chói tai vang lên, nhưng lần này Lý Thất Dạ không có mở miệng. Sau đó chỉ nghe "chát", một bạt tay tát mạnh lên trên mặt của Trương Nham, đánh Trương Nham hoa mắt chóng mặt, khóe miệng chảy máu tươi.
Vô duyên vô cớ bị người ta đánh mạnh như vậy khiến cho Trương Nham giận dữ, đang định phát giận thì khi ngẩng đầu lên, hắn lập tức sợ mất hồn mất vía.
Lúc này chỉ thấy có một nhóm người đi đến, cầm đầu là một ông lão mặc một thân áo trắng, mặt trẻ tóc trắng. Bên cạnh của hắn còn có một ông lão khác sánh vai, ông lão này vô cùng uy nghiêm.
- Sư tôn... lão tổ tông...
Vừa nhìn thấy hai lão nhân này, Trương Nham sợ mất hồn mất vía.
- Đan vương cùng môn chủ Bách Đan môn.
Nhìn thấy nhóm người này, không ít người giật mình. Bởi vì Bách Đan môn cũng là một môn phái vô cùng mạnh mẽ ở Trường Sinh đạo thống
Nhìn nhóm người này, nhất là Đan vương Phong Tiếu Trần, rất nhiều người cảm thấy chấn động. Những cường giả thế hệ trước có mặt ở đây khi nhìn thấy Đan vương Phong Tiếu Trần đều cung tay hành lễ.
Đan vương, không chỉ Trường Sinh đạo thống mà thanh danh của hắn còn vang vọng khắp Vạn Thống Giới. Hắn là một trong hai đại lão tổ của Trường Sinh đạo thống.
Ở Trường Sinh đạo thống, ở Vạn Thống giới, Đan vương có địa vị vô cùng quan trọng. Có rất nhiều Chân Thần đăng thiên cầu hắn một viên Trường Sinh Đan nhưng lại không được, ngay cả tồn tại bất hủ cầu đan dược của hắn thế nhưng cũng chưa chắc đã cầu được.
- Lão tổ tông... sư tôn...
Lúc này hai chân Trương Nham run rẩy, trong lòng sợ hãi.
- Hừ!
Lúc này môn chủ Bách Đan môn mặt lạnh như băng sương, lạnh lùng hừ một tiếng. Tuy hắn làm sư phụ thế nhưng lúc này hắn không thể che chở cho đệ tử của mình, cho dù sủng ái cách mấy thì cũng không thể. Bởi vì hắn đã phạm phải cấm kỵ.
Đan vương Phong Tiếu Trần vốn mỉm cười tới đây thì bây giờ cũng mặt mày lạnh lẽo, bởi vì Trương Nham đã làm quá phận, kéo Bách Đan môn vào trong chuyện này. Một khi đối đầu với Trường Sinh cốc thì chẳng khác gì trời sụp cả.
Đan vương Phong Tiếu Trần tiến lên, đang định nói chuyện với đám người Lý Thất Dạ, thế nhưng khi nhìn thấy Lý Thất Dạ thì hắn lập tức trợn mắt, trong lòng chấn động.
Bởi vì Phong Tiếu Trận nhận ra Lý Thất Dạ. Người khác có lẽ không biết lai lịch của đại sư huynh Lý Thất Dạ, thế nhưng hắn lại biết!
Ngày đó tấn công Cuồng Đình đạo thống, Đan vương Phong Tiếu Trần là một thành viên trong những lão tổ đấy, cũng là lão tổ chủ trương hòa bình. Vì vậy hắn đương nhiên biết Lý Thất Dạ là người thống trị tối cao của Cuồng Đình đạo thống.
Bây giờ Lý Thất Dạ lại lắc mình trở thành thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh đạo thống, hắn không choáng váng mới là lạ.
Cuối cùng, Đan vương Phong Tiếu Trần hít sâu một hơi, khom người vái lạy Lý Thất Dạ, nói chậm:
- Công tử quá bộ, là rồng tới nhà tôm. Nguyện Trường Sinh cốc có thể phát dương quang đại trong tay công tử, cả thế gian phải ngước nhìn.
Lời này của Đan vương còn có một mặt ý nghĩa khác, xem như đang bóng gió với Lý Thất Dạ.
- Ta tung hoành Tam Tiên Giới, đứng bễ nghễ trên đỉnh vạn thế, nơi này chỉ là một nơi nghỉ chân, đâu cần ta phát triển.
- Đúng vậy, hôm nay có thể gặp lại công tử đúng là phúc ba đời, là niềm vinh hạnh của ông lão này. Công tử đan đạo vô thượng, thế hệ này không ai sánh bằng. Ngày khác ông lão này nhất định vào Trường Sinh cốc, cầu kiến công tử, muốn thỉnh giáo đan đạo.
Đan vương Phong Tiếu Trần khấu đầu vái lạy.
Phong Tiếu Trần không phải nói cho có lệ. Khi còn ở Cuồng Đình đạo thống hắn thậm chí còn tình nguyện làm con tin ở lại Cuồng Đình đạo thống chỉ để tận mắt nhìn đan đạo tuyệt thế vô thượng của Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Đan vương Phong Tiếu Trần cung kính như vậy, tất cả mọi người đều choáng váng, đều trợn mắt, chấn động không nói ra lời.
Đan vương là ai? Một trong hai đại lão tổ của Trường Sinh đạo thống, càng là dược sư lợi hại nhất Vạn Thống Giới, đan đạo vô thượng, ngay cả Chân Đế cũng cầu hắn Trường Sinh Đan, địa vị tôn sùng ai ai cũng đều biết.
Đừng nói Chân Thần, ngay cả Chân Thần đăng thiên khi nhìn thấy Đan vương thì cũng phải làm đại lễ, bày tỏ lòng tôn kính. Dù sao, rất nhiều người muốn cầu được Trường Sinh Đan của hắn.
Bây giờ Đan vương địa vị tôn sùng lại cung kính làm đại lễ với Lý Thất Dạ, chuyện này khiến mọi người chấn động biết mấy.
---------------Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Cường giả thế hệ trước đã nghe ra một vài thứ, thái độ của Ngũ Hiền Nghị nói lên hắn đứng về phía Vạn Thọ quốc. Bọn họ lại nghĩ tới chủ nhân của Ngũ Hiền Nghị, không ít người rít lạnh.
- Ta cũng tán thành lời này.
Trương Nham nói ngay:
- Bất luận như thế nào, bối phận không nói lên được gì cả, người có tài là nhất, không thể chỉ bằng thân phận đại sư huynh thì áp đảo tất cả chúng ta, càng không thể để Trường Sinh cốc nói gì là nấy. Nếu như chỉ bằng thân phận đại sư huynh thì có thể áp đảo chúng ta, như vậy thì chúng ta là gì? Cho dù có là Trường Sinh cốc thì cũng phải bày ra thực lực, như vậy mới có thể phục chúng.
Trương Nham không phải muốn trở mặt với Trường Sinh cốc, hắn chẳng qua chỉ muốn đối nghịch với Lý Thất Dạ mà thôi, chỉ muốn mượn đề tài để nói chuyện của mình mà thôi. Thế nhưng vừa vặn lại hợp ý của Ngũ Hiền Nghị.
Trương Nham vừa nói như vậy, tất cả mọi người có mặt ở đây đều rít lạnh. Trương Nham nói như vậy, ở mức độ nào đó đã đại biểu cho Bách Đan môn, dù sao thì hắn cũng là đệ tử của Bách Đan môn.
- Ngu xuẩn.
Lý Thất Dạ chỉ nói lạnh nhạt, còn chẳng thèm liếc nhìn hắn.
Bị Lý Thất Dạ mắng ngu xuẩn khiến cho lửa giận của Trương Nham tăng vọt. Hắn vốn đã kết oán với Lý Thất Dạ, ở bùn nhão đã mất mặt lắm rồi, bây giờ còn bị Lý Thất Dạ công khai mắng ngu xuẩn, hắn làm sao nuốt nổi cục tức này được chứ?
- Họ Lý, nhà ngươi có dám so đấu đan thuật với ta không.
Trương Nham phẫn nộ quát lên:
- Bằng không thì ngươi không có tư cách đại biểu Trường Sinh đạo thống thắp nén nhang đầu tiên!
- Đây chính là lập trường của Bách Đan môn sao?
Mục Nhã Lan lạnh mắt, nói lạnh lùng.
Sắc mặt của Trương Nham đỏ chót, da đầu tê rần. Thế nhưng hắn cưỡi hổ khó xuống, lúc này hắn không thể chịu thua, nhất là có nhiều người ở đây như vậy, nếu như chịu thua thì quyền uy của hắn sẽ bị đả kích mạnh mẽ.
- Khong sai!
Trương Nham bị kích thích, đầu óc nóng ran, lớn tiếng nói rằng:
- Nếu như không bày ra chút bản lãnh, chỉ bằng thân phận mà muốn áp đảo tất cả chúng ta, không có cửa đâu. Không có bản lĩnh thì đừng hòng đại biểu cho Trường Sinh đạo thống thắp nén nhang đầu tiên, cho dù có là đại đệ tử của Trường Sinh cốc thì cũng không thể được!
Trương Nham vừa nói như vậy, tất cả mọi người rùng mình, lời này không thể nói bậy.
- Ngu xuẩn.
Trương Nham vừa nói xong thì tiếng quát chói tai vang lên, nhưng lần này Lý Thất Dạ không có mở miệng. Sau đó chỉ nghe "chát", một bạt tay tát mạnh lên trên mặt của Trương Nham, đánh Trương Nham hoa mắt chóng mặt, khóe miệng chảy máu tươi.
Vô duyên vô cớ bị người ta đánh mạnh như vậy khiến cho Trương Nham giận dữ, đang định phát giận thì khi ngẩng đầu lên, hắn lập tức sợ mất hồn mất vía.
Lúc này chỉ thấy có một nhóm người đi đến, cầm đầu là một ông lão mặc một thân áo trắng, mặt trẻ tóc trắng. Bên cạnh của hắn còn có một ông lão khác sánh vai, ông lão này vô cùng uy nghiêm.
- Sư tôn... lão tổ tông...
Vừa nhìn thấy hai lão nhân này, Trương Nham sợ mất hồn mất vía.
- Đan vương cùng môn chủ Bách Đan môn.
Nhìn thấy nhóm người này, không ít người giật mình. Bởi vì Bách Đan môn cũng là một môn phái vô cùng mạnh mẽ ở Trường Sinh đạo thống
Nhìn nhóm người này, nhất là Đan vương Phong Tiếu Trần, rất nhiều người cảm thấy chấn động. Những cường giả thế hệ trước có mặt ở đây khi nhìn thấy Đan vương Phong Tiếu Trần đều cung tay hành lễ.
Đan vương, không chỉ Trường Sinh đạo thống mà thanh danh của hắn còn vang vọng khắp Vạn Thống Giới. Hắn là một trong hai đại lão tổ của Trường Sinh đạo thống.
Ở Trường Sinh đạo thống, ở Vạn Thống giới, Đan vương có địa vị vô cùng quan trọng. Có rất nhiều Chân Thần đăng thiên cầu hắn một viên Trường Sinh Đan nhưng lại không được, ngay cả tồn tại bất hủ cầu đan dược của hắn thế nhưng cũng chưa chắc đã cầu được.
- Lão tổ tông... sư tôn...
Lúc này hai chân Trương Nham run rẩy, trong lòng sợ hãi.
- Hừ!
Lúc này môn chủ Bách Đan môn mặt lạnh như băng sương, lạnh lùng hừ một tiếng. Tuy hắn làm sư phụ thế nhưng lúc này hắn không thể che chở cho đệ tử của mình, cho dù sủng ái cách mấy thì cũng không thể. Bởi vì hắn đã phạm phải cấm kỵ.
Đan vương Phong Tiếu Trần vốn mỉm cười tới đây thì bây giờ cũng mặt mày lạnh lẽo, bởi vì Trương Nham đã làm quá phận, kéo Bách Đan môn vào trong chuyện này. Một khi đối đầu với Trường Sinh cốc thì chẳng khác gì trời sụp cả.
Đan vương Phong Tiếu Trần tiến lên, đang định nói chuyện với đám người Lý Thất Dạ, thế nhưng khi nhìn thấy Lý Thất Dạ thì hắn lập tức trợn mắt, trong lòng chấn động.
Bởi vì Phong Tiếu Trận nhận ra Lý Thất Dạ. Người khác có lẽ không biết lai lịch của đại sư huynh Lý Thất Dạ, thế nhưng hắn lại biết!
Ngày đó tấn công Cuồng Đình đạo thống, Đan vương Phong Tiếu Trần là một thành viên trong những lão tổ đấy, cũng là lão tổ chủ trương hòa bình. Vì vậy hắn đương nhiên biết Lý Thất Dạ là người thống trị tối cao của Cuồng Đình đạo thống.
Bây giờ Lý Thất Dạ lại lắc mình trở thành thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh đạo thống, hắn không choáng váng mới là lạ.
Cuối cùng, Đan vương Phong Tiếu Trần hít sâu một hơi, khom người vái lạy Lý Thất Dạ, nói chậm:
- Công tử quá bộ, là rồng tới nhà tôm. Nguyện Trường Sinh cốc có thể phát dương quang đại trong tay công tử, cả thế gian phải ngước nhìn.
Lời này của Đan vương còn có một mặt ý nghĩa khác, xem như đang bóng gió với Lý Thất Dạ.
- Ta tung hoành Tam Tiên Giới, đứng bễ nghễ trên đỉnh vạn thế, nơi này chỉ là một nơi nghỉ chân, đâu cần ta phát triển.
- Đúng vậy, hôm nay có thể gặp lại công tử đúng là phúc ba đời, là niềm vinh hạnh của ông lão này. Công tử đan đạo vô thượng, thế hệ này không ai sánh bằng. Ngày khác ông lão này nhất định vào Trường Sinh cốc, cầu kiến công tử, muốn thỉnh giáo đan đạo.
Đan vương Phong Tiếu Trần khấu đầu vái lạy.
Phong Tiếu Trần không phải nói cho có lệ. Khi còn ở Cuồng Đình đạo thống hắn thậm chí còn tình nguyện làm con tin ở lại Cuồng Đình đạo thống chỉ để tận mắt nhìn đan đạo tuyệt thế vô thượng của Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Đan vương Phong Tiếu Trần cung kính như vậy, tất cả mọi người đều choáng váng, đều trợn mắt, chấn động không nói ra lời.
Đan vương là ai? Một trong hai đại lão tổ của Trường Sinh đạo thống, càng là dược sư lợi hại nhất Vạn Thống Giới, đan đạo vô thượng, ngay cả Chân Đế cũng cầu hắn Trường Sinh Đan, địa vị tôn sùng ai ai cũng đều biết.
Đừng nói Chân Thần, ngay cả Chân Thần đăng thiên khi nhìn thấy Đan vương thì cũng phải làm đại lễ, bày tỏ lòng tôn kính. Dù sao, rất nhiều người muốn cầu được Trường Sinh Đan của hắn.
Bây giờ Đan vương địa vị tôn sùng lại cung kính làm đại lễ với Lý Thất Dạ, chuyện này khiến mọi người chấn động biết mấy.
---------------Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com