Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3130
Có tiếng "vù vù vù" vang lên. Khi lửa của tất cả hỏa nguyên chảy vào ngọn lửa màu bạc thì ngọn lửa màu bạc lập tức bành trướng. Hơn nữa nó không còn là ngọn lửa màu bạc nữa. Sau khi nó dung hợp hàng nghìn, hàng vạn hỏa nguyên thì cả màu sắc lẫn hình dạng của nó đều phát sinh biến hóa.
Khi lửa của tất cả hỏa nguyên chảy vào ngọn lửa màu bạc hồi lâu, ngọn lửa trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ lớn hơn gấp mười lần. Lúc này ngọn lửa cũng không còn mang màu bạc mà biến hóa thành đủ loại màu sắc, khi thì lạnh như lưu ly, khi thì nhiệt như long viêm, khi nhì trong như hàn hỏa...
Hơn nữa đóa hỏa diễm này không ngừng biến ảo đủ loại hình dáng, khi thì như nước chảy xuôi, khi như lượn lờ như tinh linh, khi thì tức giận như bão táp...
"Hô" một tiếng. Khi hỏa diễm trong tay Lý Thất Dạ đủ lớn mạnh, ngôi sao hỏa nguyên ngừng tuôn trào hỏa diễm, tất cả hỏa nguyên bình tĩnh trở lại, vội vàng quay trở về vị trí của mình. Lúc này ngôi sao hỏa nguyên trở nên yên tĩnh, hỏa diễm của ngôi sao hỏa nguyên không chút thay đổi, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Vũ Băng Ngưng không khỏi nhìn hỏa diễm trong tay Lý Thất Dạ, nói rằng:
- Ngươi tới đây là vì để thu thập hỏa diễm của tất cả hỏa nguyên sao?
Không còn nghi ngờ, ngọn lửa trong tay Lý Thất Dạ đã có thần thông của ngàn vạn loại hỏa nguyên. Tuy chỉ là một hỏa nguyên thế nhưng nó có thể biến hóa ra bất kỳ loại lửa nào.
- Nói đúng, nhưng cũng không đúng.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Hỏa nguyên này của ta đúng thật là tinh túy của ngàn vạn loại hỏa nguyên, có thể biến hóa thành bất kỳ loại hỏa nguyên nào, thế nhưng nó không phải thu thập. Trên thực tế bản thân nó cũng là một loại hỏa nguyên, nó luôn tồn tại bên trong các hỏa nguyên khác. Lúc này ta chỉ gắn kết chúng nó lại, trả cho nó hình dáng ban đầu mà thôi.
- Nó tồn tại bên trong các loại hỏa nguyên khác?
Vũ Băng Ngưng không khỏi ngạc nhiên. Không ngờ thế gian này lại có một loại hỏa nguyên ẩn núp trong các loại hỏa nguyên khác, nói ra cũng không ai tin.
- Hỏa nguyên này gọi là Vạn Hỏa Cổ Loại, vạn cổ hiếm thấy. Nó có thể núp vào bất cứ hỏa nguyên nào. Thế nhưng muốn nắm giữ Vạn Hỏa Cổ Loại thì phải tới những nơi như thế này để gắn kết nó lại. Bằng không, cho dù ngươi tìm được ngọn lửa này thì cũng chỉ tàn khuyết mà thôi.
Lý Thất Dạ cười.
Nghe Lý Thất Dạ giải thích, Vũ Băng Ngưng vẫn còn giật mình. Vạn Hỏa Cổ Loại có thể diễn hóa ra lửa của bất kỳ loại hỏa nguyên nào. Hỏa nguyên này là hỏa nguyên trong mơ của mọi dược sư. Hỏa nguyên này chính là bảo vật vô giá.
- Đi thôi.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ gọi Vạn Lô Thần trở về.
Vạn Lô Thần kêu to một tiếng, cuối cùng có hơi không tình nguyện quay về lòng bàn tay Lý Thất Dạ. Cho dù vậy, trong lúc rời đi, nó vẫn quay đầu lại há rộng miệng, chỉ nghe một tiếng "ộp", miệng ngặm đầy hỏa nguyên.
Nhìn thấy dáng vẻ tham ăn của Vạn Lô Thần, Vũ Băng Ngưng có hơi dở khóc dở cười.
Trong lúc rời đi, Vũ Băng Ngưng không khỏi ngẩng đầu nhìn ngôi sao hỏa nguyên.
- Thì ra bảo vật vô thượng trong truyền thuyết chính là ngôi sao hỏa nguyên.
Vũ Băng Ngưng cuối cùng cũng biết bảo vật vô thượng trong truyền thuyết là cái gì.
- Không sai.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Chính là nó. Ngươi tới đây, ngươi có thể có được bất kỳ loại hỏa nguyên nào mà ngươi muốn có. Đương nhiên, tiền đề là ngươi phải có thực lực, phải hiểu được huyền cơ của nơi này thì mới có thể đi tới nơi này. Bất kể hỏa nguyên gì thì cũng đều là một phần của ngôi sao hỏa nguyên, sau khi ngươi đi tới nơi này thì có thể mang đi một hoặc một vài hỏa nguyên, thế nhưng ngươi không thể mang đi ngôi sao hỏa nguyên.
Vũ Băng Ngưng nghe vậy, cuối cùng cũng hiểu vì sao trong truyền thuyết ngay cả thủy tổ như Dược Tiên cũng không thể nhìn thấu huyền cơ của nơi này, cũng không thể lấy được bảo vật vô thượng ở Hỏa Nguyên chi địa. Trên thực tế, chưa hẳn Dược Tiên không hiểu huyền cơ, mà bởi vì chí bảo vô thượng ở Hỏa Nguyên chi địa vốn không thể mang đi.
Sau cùng, Lý Thất Dạ cùng Vũ Băng Ngưng rời khỏi thế giới này, quay trở lại Hỏa Nguyên chi địa. Khi đặt chân lên mặt đất, Vũ Băng Ngưng không khỏi thở dài. Có mấy ai biết rằng Hỏa Nguyên chi địa có thể đi thông tới một thế giới khác chứ.
- Ngươi muốn đi đâu?
Vừa đặt chân lên mặt đất, Vũ Băng Ngưng liền hỏi.
- Trường Sinh Cốc.
Lý Thất Dạ nhìn xa xăm, nói chậm:
- Đi Trường Sinh Cốc một chuyến.
- Há, ta nghe nói Trường Sinh Cốc mỹ nữ nhiều như mây, ai nấy đều như hoa như ngọc. Có khi nào ngươi thèm thuồng mỹ nữ Trường Sinh Cốc chăng?
Vũ Băng Ngưng lườm Lý Thất Dạ, nói giận dữ.
- Ngươi nói đúng.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Trái ôm phải ấp, hưởng hết phúc của đời người, cuộc sống tươi đẹp biết bao.
- Chết đi.
Vũ Băng Ngưng nghe Lý Thất Dạ nói vậy thì giận nghiến răng, dẫm mạnh lên mũi chân Lý Thất Dạ. Dường như nghĩ lại vẫn chưa thấy hết giận nên dẫm thêm một cước.
- Ái ui, nữ võ thần của chúng ta ghen kìa.
Lý Thất Dạ nhìn dáng vẻ của nàng, cười chọc ghẹo:
- Nữ võ thần cao lãnh của chúng ta ghen à nha, dáng vẻ này vô cùng đẹp đẽ, đẹp không sao tả nổi, khiến ta tim đập thình thịch.
- Bớt ba hoa, ai ghen chứ, chớ nằm mơ ban ngày.
Vũ Băng Ngưng giận rát mặt, lập tức đi ra đằng trước, rất giống chạy trối chết.
Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười, đi theo đằng sau Vũ Băng Ngưng.
Thế nhưng, khi bọn họ vừa rời khỏi Hỏa Nguyên chi địa thì chỉ trong nháy mắt, chỉ nghe "đùng đùng đùng", một nhánh thiết kỵ chạy tới như bay, chớp mắt vọt tới trước mặt Lý Thất Dạ cùng Vũ Băng Ngưng.
Nhánh thiết kỵ này khí thế như cầu vồng, ác liệt hung mãnh, vừa nhìn là biết là một đội quân mạnh mẽ có thể quét ngang bát phương. Nhất là chữ Vũ rồng bay phượng múa thêu trên tinh kỳ càng khiến người ta phải rùng mình. Người nhận ra tinh kỳ này đều sẽ nhượng bộ lui binh.
- Chu Tương võ đình!
Hễ ai nhìn thấy tinh kỳ này đều sẽ rít lạnh. Bọn họ biết tinh kỳ này có ý nghĩa như thế nào. Nó đại biểu có lão tổ Chu Tương võ đình đích thân tới.
Chu Tương võ đình có uy danh hiển hách ở Vạn Thống giới. Có người từng nói thực lực của Chu Tương võ đình hơn xa Bàn Long đạo thống, thậm chí có thể sánh ngang với Dương Minh giáo. Thực lực của nó có thể xếp vào ba vị trí đầu ở Vạn Thống giới.
Lão tổ Chu Tương võ đình đích thân tới, cực kỳ kinh khủng.
Thế nhưng khi nhìn thấy nhánh thiết kỵ này dừng trước Vũ Băng Ngưng, rất nhiều người thở phào. Bởi vì Vũ Băng Ngưng là truyền nhân của Chu Tương võ đình, nàng từng chấp chưởng quân đoàn của Chu Tương võ đình. Vì vậy bây giờ một nhánh thiết kỵ đi theo Vũ Băng Ngưng xuất hiện ở Hỏa Nguyên chi địa cũng không mấy là lạ.
Nếu không, một nhánh thiết kỵ mạnh như thế này đột nhiên xuất hiện ở bên trong đạo thống Trường Sinh Cốc, chuyện này không phải là điềm tốt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Khi lửa của tất cả hỏa nguyên chảy vào ngọn lửa màu bạc hồi lâu, ngọn lửa trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ lớn hơn gấp mười lần. Lúc này ngọn lửa cũng không còn mang màu bạc mà biến hóa thành đủ loại màu sắc, khi thì lạnh như lưu ly, khi thì nhiệt như long viêm, khi nhì trong như hàn hỏa...
Hơn nữa đóa hỏa diễm này không ngừng biến ảo đủ loại hình dáng, khi thì như nước chảy xuôi, khi như lượn lờ như tinh linh, khi thì tức giận như bão táp...
"Hô" một tiếng. Khi hỏa diễm trong tay Lý Thất Dạ đủ lớn mạnh, ngôi sao hỏa nguyên ngừng tuôn trào hỏa diễm, tất cả hỏa nguyên bình tĩnh trở lại, vội vàng quay trở về vị trí của mình. Lúc này ngôi sao hỏa nguyên trở nên yên tĩnh, hỏa diễm của ngôi sao hỏa nguyên không chút thay đổi, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Vũ Băng Ngưng không khỏi nhìn hỏa diễm trong tay Lý Thất Dạ, nói rằng:
- Ngươi tới đây là vì để thu thập hỏa diễm của tất cả hỏa nguyên sao?
Không còn nghi ngờ, ngọn lửa trong tay Lý Thất Dạ đã có thần thông của ngàn vạn loại hỏa nguyên. Tuy chỉ là một hỏa nguyên thế nhưng nó có thể biến hóa ra bất kỳ loại lửa nào.
- Nói đúng, nhưng cũng không đúng.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Hỏa nguyên này của ta đúng thật là tinh túy của ngàn vạn loại hỏa nguyên, có thể biến hóa thành bất kỳ loại hỏa nguyên nào, thế nhưng nó không phải thu thập. Trên thực tế bản thân nó cũng là một loại hỏa nguyên, nó luôn tồn tại bên trong các hỏa nguyên khác. Lúc này ta chỉ gắn kết chúng nó lại, trả cho nó hình dáng ban đầu mà thôi.
- Nó tồn tại bên trong các loại hỏa nguyên khác?
Vũ Băng Ngưng không khỏi ngạc nhiên. Không ngờ thế gian này lại có một loại hỏa nguyên ẩn núp trong các loại hỏa nguyên khác, nói ra cũng không ai tin.
- Hỏa nguyên này gọi là Vạn Hỏa Cổ Loại, vạn cổ hiếm thấy. Nó có thể núp vào bất cứ hỏa nguyên nào. Thế nhưng muốn nắm giữ Vạn Hỏa Cổ Loại thì phải tới những nơi như thế này để gắn kết nó lại. Bằng không, cho dù ngươi tìm được ngọn lửa này thì cũng chỉ tàn khuyết mà thôi.
Lý Thất Dạ cười.
Nghe Lý Thất Dạ giải thích, Vũ Băng Ngưng vẫn còn giật mình. Vạn Hỏa Cổ Loại có thể diễn hóa ra lửa của bất kỳ loại hỏa nguyên nào. Hỏa nguyên này là hỏa nguyên trong mơ của mọi dược sư. Hỏa nguyên này chính là bảo vật vô giá.
- Đi thôi.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ gọi Vạn Lô Thần trở về.
Vạn Lô Thần kêu to một tiếng, cuối cùng có hơi không tình nguyện quay về lòng bàn tay Lý Thất Dạ. Cho dù vậy, trong lúc rời đi, nó vẫn quay đầu lại há rộng miệng, chỉ nghe một tiếng "ộp", miệng ngặm đầy hỏa nguyên.
Nhìn thấy dáng vẻ tham ăn của Vạn Lô Thần, Vũ Băng Ngưng có hơi dở khóc dở cười.
Trong lúc rời đi, Vũ Băng Ngưng không khỏi ngẩng đầu nhìn ngôi sao hỏa nguyên.
- Thì ra bảo vật vô thượng trong truyền thuyết chính là ngôi sao hỏa nguyên.
Vũ Băng Ngưng cuối cùng cũng biết bảo vật vô thượng trong truyền thuyết là cái gì.
- Không sai.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Chính là nó. Ngươi tới đây, ngươi có thể có được bất kỳ loại hỏa nguyên nào mà ngươi muốn có. Đương nhiên, tiền đề là ngươi phải có thực lực, phải hiểu được huyền cơ của nơi này thì mới có thể đi tới nơi này. Bất kể hỏa nguyên gì thì cũng đều là một phần của ngôi sao hỏa nguyên, sau khi ngươi đi tới nơi này thì có thể mang đi một hoặc một vài hỏa nguyên, thế nhưng ngươi không thể mang đi ngôi sao hỏa nguyên.
Vũ Băng Ngưng nghe vậy, cuối cùng cũng hiểu vì sao trong truyền thuyết ngay cả thủy tổ như Dược Tiên cũng không thể nhìn thấu huyền cơ của nơi này, cũng không thể lấy được bảo vật vô thượng ở Hỏa Nguyên chi địa. Trên thực tế, chưa hẳn Dược Tiên không hiểu huyền cơ, mà bởi vì chí bảo vô thượng ở Hỏa Nguyên chi địa vốn không thể mang đi.
Sau cùng, Lý Thất Dạ cùng Vũ Băng Ngưng rời khỏi thế giới này, quay trở lại Hỏa Nguyên chi địa. Khi đặt chân lên mặt đất, Vũ Băng Ngưng không khỏi thở dài. Có mấy ai biết rằng Hỏa Nguyên chi địa có thể đi thông tới một thế giới khác chứ.
- Ngươi muốn đi đâu?
Vừa đặt chân lên mặt đất, Vũ Băng Ngưng liền hỏi.
- Trường Sinh Cốc.
Lý Thất Dạ nhìn xa xăm, nói chậm:
- Đi Trường Sinh Cốc một chuyến.
- Há, ta nghe nói Trường Sinh Cốc mỹ nữ nhiều như mây, ai nấy đều như hoa như ngọc. Có khi nào ngươi thèm thuồng mỹ nữ Trường Sinh Cốc chăng?
Vũ Băng Ngưng lườm Lý Thất Dạ, nói giận dữ.
- Ngươi nói đúng.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Trái ôm phải ấp, hưởng hết phúc của đời người, cuộc sống tươi đẹp biết bao.
- Chết đi.
Vũ Băng Ngưng nghe Lý Thất Dạ nói vậy thì giận nghiến răng, dẫm mạnh lên mũi chân Lý Thất Dạ. Dường như nghĩ lại vẫn chưa thấy hết giận nên dẫm thêm một cước.
- Ái ui, nữ võ thần của chúng ta ghen kìa.
Lý Thất Dạ nhìn dáng vẻ của nàng, cười chọc ghẹo:
- Nữ võ thần cao lãnh của chúng ta ghen à nha, dáng vẻ này vô cùng đẹp đẽ, đẹp không sao tả nổi, khiến ta tim đập thình thịch.
- Bớt ba hoa, ai ghen chứ, chớ nằm mơ ban ngày.
Vũ Băng Ngưng giận rát mặt, lập tức đi ra đằng trước, rất giống chạy trối chết.
Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười, đi theo đằng sau Vũ Băng Ngưng.
Thế nhưng, khi bọn họ vừa rời khỏi Hỏa Nguyên chi địa thì chỉ trong nháy mắt, chỉ nghe "đùng đùng đùng", một nhánh thiết kỵ chạy tới như bay, chớp mắt vọt tới trước mặt Lý Thất Dạ cùng Vũ Băng Ngưng.
Nhánh thiết kỵ này khí thế như cầu vồng, ác liệt hung mãnh, vừa nhìn là biết là một đội quân mạnh mẽ có thể quét ngang bát phương. Nhất là chữ Vũ rồng bay phượng múa thêu trên tinh kỳ càng khiến người ta phải rùng mình. Người nhận ra tinh kỳ này đều sẽ nhượng bộ lui binh.
- Chu Tương võ đình!
Hễ ai nhìn thấy tinh kỳ này đều sẽ rít lạnh. Bọn họ biết tinh kỳ này có ý nghĩa như thế nào. Nó đại biểu có lão tổ Chu Tương võ đình đích thân tới.
Chu Tương võ đình có uy danh hiển hách ở Vạn Thống giới. Có người từng nói thực lực của Chu Tương võ đình hơn xa Bàn Long đạo thống, thậm chí có thể sánh ngang với Dương Minh giáo. Thực lực của nó có thể xếp vào ba vị trí đầu ở Vạn Thống giới.
Lão tổ Chu Tương võ đình đích thân tới, cực kỳ kinh khủng.
Thế nhưng khi nhìn thấy nhánh thiết kỵ này dừng trước Vũ Băng Ngưng, rất nhiều người thở phào. Bởi vì Vũ Băng Ngưng là truyền nhân của Chu Tương võ đình, nàng từng chấp chưởng quân đoàn của Chu Tương võ đình. Vì vậy bây giờ một nhánh thiết kỵ đi theo Vũ Băng Ngưng xuất hiện ở Hỏa Nguyên chi địa cũng không mấy là lạ.
Nếu không, một nhánh thiết kỵ mạnh như thế này đột nhiên xuất hiện ở bên trong đạo thống Trường Sinh Cốc, chuyện này không phải là điềm tốt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com