Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2692
Nhưng lúc này Phong Dịch như giao long, thiên mã hành không đi trong lôi khu. Tốc độ của Phong Dịch không gì bằng, mau hơn Số Hiệu Vạn Cổ. Phong Dịch chợt lao vào lôi khu nhanh đến nỗi trong thời gian ngắn ngủi Số Hiệu Vạn Cổ không đuổi kịp gã.
Thấy Phong Dịch một hơi xông vào lôi khu, mặc kệ là người ghét hay thích gã đều giơ ngón cái khen:
– Bá khí!
Mọi người tận mắt thấy uy lực của lôi khu, Phong Dịch dám một mình lao lên trước Số Hiệu Vạn Cổ, đơn độc vào lôi khu, chỉ bằng vào can đảm này đã xứng được người khen.
– Long Hành Tác Thiên.
Thấy Phong Dịch một mình dtrong lôi khu, có đại nhân vật thế hệ trước nhìn ra công pháp của gã, khen rằng:
– Đây là thuật Tiên Vương khoáng thế do Tác Thiên Tiên Vương sáng chế, bộ pháp độc thế, hơn nữa tốc độ siêu đẳng. Nghe đồn Tác Thiên Tiên Vương từng bằng vào cách này mà nhanh hơn Chân Long Phong Dịch. Có tốc độ như thế chắc ánh sáng đã học được tinh túy của công pháp này.
Dù người không rành về công pháp đó cũng biết Phong Dịch có bộ pháp tuyệt thế. Đa số người không thể hanh hơn tốc độ hiện tại của Số Hiệu Vạn Cổ, nhưng Phong Dịch lướt nhanh hơn Số Hiệu Vạn Cổ.
Xẹt xẹt đùng!
Khi Phong Dịch xông vào lôi khu, các tia chớp thô cỡ sơn mạch điên cuồng quất vào gã. Mỗi tia chớp giáng xuống có thể đập nát một khoảnh đất, quất nhiều cường giả tu sĩ thành tro bụi.
Đối diện các tia chớp thô to ập đến, Phong Dịch không hề sợ hãi, gã rống to:
– Tránh!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, tất cả Hỗn Độn chi khí của Phong Dịch bắn lên cao. Cùng với tiếng đinh đang, các pháp tắc thần liên vươn lên, trong khoảnh khắc đó pháp tắc bện thành giáp vàng phủ lên người Phong Dịch.
Vù vù vù vù vù!
Kim giáp như luồng gió giương rộng cánh chim, cánh màu hoàng kim tựa như Tiên Vương bảo vệ, vầng sáng Tiên Vương lưu động, quầng sáng Tiên Vương mở ra một phương thế giới.
Bốp! Bốp! Bốp!
Khi cánh chim giang ra, quầng sáng Tiên Vương ngăn chặn tia chớp liên tục đập xuống.
Có cánh quầng sáng Tiên Vương ngăn lại tia chớp điên cuồng quất, Phong Dịch càng nhanh hơn nữa,gã như giao long tiếp tục xông vào lôi khu.
Thấy công pháp của Phong Dịch, đại nhân vật thế hệ trước hâm mộ cảm thán rằng:
– Hóa Vũ Kim Lân Giáp, thuật phòng ngự ghê gớm thật. Đế thống tiên môn có khác, vừa ra tay mỗi môn đều là thuật Tiên Vương.
Tác Thiên giáo, một môn bốn Tiên Vương, truyền thừa số một số hai trong bách tộc Thanh Châu, nổi tiếng lừng lẫy, có rất nhiều thuật Tiên Vương.
Bản thân Phong Dịch cũng nổi bật, không thù Tác Thiên giáo có nhiều thuật Tiên Vương hơn nữa sẽ không truyền hết cho một đệ tử bình thường.
Khi trông thấy Phong Dịch bá khí lăn xả vào lôi khu, nhiều người quay sang nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ muốn xem hắn làm sao xông vào lôi khu.
Mọi người cảm thấy Lý Thất Dạ có chút đạo hạnh lao vào lôi khu thì rất thiệt thòi, e rằng trong thời gian ngắn sẽ bị tia chớp đánh chết, sẽ bị đốt thành tro bụi.
Trước mắt bao người, Lý Thất Dạ cười cười, cất bước đạp ra ngoài. Khi Lý Thất Dạ một bước ra khỏi Số Hiệu Vạn Cổ hắn bỗng chốc biến mất, nháy mắt xuất hiện trong lôi trì, Lý Thất Dạ lại biến mất, khi xuất hiện đã ở nơi xa hơn.
Lý Thất Dạ một bước liền biến mất, hắn đi ung dung, sải mỗi bước cự ly dài. Thoạt trông Lý Thất Dạ đi rất chậm nhưng hắn mau hơn Phong Dịch nhiều.
Xẹt xẹt đùng!
Khi Lý Thất Dạ bước vào lôi khu thì tia chớp không chút khách sáo quất tới tấp vào Lý Thất Dạ, mỗi tia chớp có thể đập nát một ngọn núi.
Nhưng Lý Thất Dạ phớt lờ tia chớp giáng xuống, chỉ hiện ra một Mệnh Cung. Hỗn Độn chi khí tràn ngập Mệnh Cung như sắp mở ra một thế giới.
Lách cách lách cách lách cách!
Khi Lý Thất Dạ mở ra Mệnh Cung, tất cả tia chớp giáng xuống đều bị Mệnh Cung đón đỡ, biến mất trong Mệnh Cung.
Trông thấy Lý Thất Dạ sắp đuổi kịp Phong Dịch, có rất nhiều người kinh ngạc thì thào:
– Đây là thân pháp gì mà nhanh còn hơn Long Hành Tác Thiên?
Có đại nhân vật thế hệ trước nhìn ra manh mối:
– Đây không phải thân pháp.
Đại nhân vật thế hệ trước lắc đầu nói:
– Đây là khống chế không gian, hắn có thể tự do địa vượt qua không gian, dưới chân hắn không có cự ly.
Đại nhân vật thế hệ trước này thuộc loại biết hàng, tuy không nhìn ra đó là Không Thư của Lý Thất Dạ khống chế không gian nhưng xem hiểu hắn vượt không gian.
Có cường giả nhìn Mệnh Cung của Lý Thất Dạ hiển hiện chặn lại tia chớp thì giật mình kêu lên:
– Quá dũng mãnh, Mệnh Cung mà đỡ được tia chớp thì Mệnh Cung đó cứng rắn đến mức nào?
Mọi người đều biết tu sĩ sợ nhất thiên phạt, tuy tia chớp trước mắt không thuộc thiên phạt nhưng nó cũng là lực lượng thiên địa, nếu bị loại lực lượng này tổn thương thì khó chữ lành.
Bây giờ Lý Thất Dạ dùng Mệnh Cung của mình ngăn tia chớp lại làm nhiều người ngạc nhiên. Với tu sĩ thì Mệnh Cung rất quý giá, nhiều người thà dùng thân thể chịu đựng tia chớp chứ không muốn dùng Mệnh Cung ngăn chặn. Thân thể bị hủy có thể tạo lại, nếu Mệnh Cung bị hủy là tiêu đời.
Có tu sĩ không quen Lý Thất Dạ, thấy cảnh này thì kinh ngạc kêu lên:
– Tiểu tử này là ai ai vậy? Dựa vào cảnh giới Đạo Xà bình thường mà dám quyết cao thấp vơi Phong Dịch, đi trong lôi khu, quá hung mãnh.
– Tin tức của ngươi không tốt rồi.
Có người biết Lý Thất Dạ:
– Hắn chính là đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ, đương nhiên hung mãnh. Một kẻ quái thai, vô pháp vô thiên. Là hắn san bằng Đông cung Thế cung, là hắn đập nát Hoàng Chủ Thiên Hoàng.
Người lần đầu tiên nghe kể uy danh của Lý Thất Dạ không kiềm được hút ngụm khí lạnh:
– Ghê dữ vậy, vô pháp vô thiên quá dữ dội.
Tu sĩ nói:
– Thế này có là gì. Hắn từng giết đệ tử Tề Lâm Đế gia ngay trước cửa Tề Lâm Đế gia thế mà không bị gì, còn là khách quý của Tề Lâm Đế gia. Đó, ngươi thấy không? Tề Lâm Đế Nữ ngoan ngoãn hắn nói gì liền nghe nấy, không chừng hắn sẽ trở thành cô gia Tề Lâm Đế gia. Người ta dám ngông dĩ nhiên có chút tài năng.
Nghe lời đó, tu sĩ lần đầu tiên gặp Lý Thất Dạ cảm thấy khó tin:
– Nhìn tới nhìn lui hắn giống người cảnh giới Đạo Xà mà hung mãnh vậy sao? Chẳng lẽ hắn thâm tàng bất lộ.
– Cái đó thì không rõ, hắn dám xưng là đệ nhất hung nhân thì biết hắn hung cỡ nào rồi, đệ nhất không dễ nhận. Tóm lại Lý Thất Dạ là quái thai, không sợ ai hết, dám chọc bất cứ ai, dám giết bất cứ người nào. Không ai biết lai lịch của Lý Thất Dạ.
Tu sĩ từng gặp Lý Thất Dạ vài lần cảm thán rằng:
– Quái thai này chắc chắn sẽ khấuy động phong vân Thanh Châu.
Lúc này Lý Thất Dạ đi trong lôi khu, một bước một thiên địa. Lý Thất Dạ chậm rãi đi, nhẹ nhàng ung dung như đang tản bộ, giây lát đã đuổi kịp Phong Dịch.
Trong thời gian ngắn ngủi bị Lý Thất Dạ đuổi kịp khiến Phong Dịch không phục, gã hú dài, phát huy huyết khí đến cực hạn, nháy mắt toàn thân bạo phát tiên quang, từng lũ tiên quang bắn lên trời.
Ong ong ong ong ong!
Không gian quanh người Phong Dịch dao động một chút, tốc độ của gã tựa sao băng vèo một tiếng tăng tốc khủng khiếp.
Phong Dịch điên cuồng tăng tốc, gã xông lên với tốc độ không gì sánh bằng nháy mắt kéo giãn khoảng cách với Lý Thất Dạ.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Thấy Phong Dịch một hơi xông vào lôi khu, mặc kệ là người ghét hay thích gã đều giơ ngón cái khen:
– Bá khí!
Mọi người tận mắt thấy uy lực của lôi khu, Phong Dịch dám một mình lao lên trước Số Hiệu Vạn Cổ, đơn độc vào lôi khu, chỉ bằng vào can đảm này đã xứng được người khen.
– Long Hành Tác Thiên.
Thấy Phong Dịch một mình dtrong lôi khu, có đại nhân vật thế hệ trước nhìn ra công pháp của gã, khen rằng:
– Đây là thuật Tiên Vương khoáng thế do Tác Thiên Tiên Vương sáng chế, bộ pháp độc thế, hơn nữa tốc độ siêu đẳng. Nghe đồn Tác Thiên Tiên Vương từng bằng vào cách này mà nhanh hơn Chân Long Phong Dịch. Có tốc độ như thế chắc ánh sáng đã học được tinh túy của công pháp này.
Dù người không rành về công pháp đó cũng biết Phong Dịch có bộ pháp tuyệt thế. Đa số người không thể hanh hơn tốc độ hiện tại của Số Hiệu Vạn Cổ, nhưng Phong Dịch lướt nhanh hơn Số Hiệu Vạn Cổ.
Xẹt xẹt đùng!
Khi Phong Dịch xông vào lôi khu, các tia chớp thô cỡ sơn mạch điên cuồng quất vào gã. Mỗi tia chớp giáng xuống có thể đập nát một khoảnh đất, quất nhiều cường giả tu sĩ thành tro bụi.
Đối diện các tia chớp thô to ập đến, Phong Dịch không hề sợ hãi, gã rống to:
– Tránh!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, tất cả Hỗn Độn chi khí của Phong Dịch bắn lên cao. Cùng với tiếng đinh đang, các pháp tắc thần liên vươn lên, trong khoảnh khắc đó pháp tắc bện thành giáp vàng phủ lên người Phong Dịch.
Vù vù vù vù vù!
Kim giáp như luồng gió giương rộng cánh chim, cánh màu hoàng kim tựa như Tiên Vương bảo vệ, vầng sáng Tiên Vương lưu động, quầng sáng Tiên Vương mở ra một phương thế giới.
Bốp! Bốp! Bốp!
Khi cánh chim giang ra, quầng sáng Tiên Vương ngăn chặn tia chớp liên tục đập xuống.
Có cánh quầng sáng Tiên Vương ngăn lại tia chớp điên cuồng quất, Phong Dịch càng nhanh hơn nữa,gã như giao long tiếp tục xông vào lôi khu.
Thấy công pháp của Phong Dịch, đại nhân vật thế hệ trước hâm mộ cảm thán rằng:
– Hóa Vũ Kim Lân Giáp, thuật phòng ngự ghê gớm thật. Đế thống tiên môn có khác, vừa ra tay mỗi môn đều là thuật Tiên Vương.
Tác Thiên giáo, một môn bốn Tiên Vương, truyền thừa số một số hai trong bách tộc Thanh Châu, nổi tiếng lừng lẫy, có rất nhiều thuật Tiên Vương.
Bản thân Phong Dịch cũng nổi bật, không thù Tác Thiên giáo có nhiều thuật Tiên Vương hơn nữa sẽ không truyền hết cho một đệ tử bình thường.
Khi trông thấy Phong Dịch bá khí lăn xả vào lôi khu, nhiều người quay sang nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ muốn xem hắn làm sao xông vào lôi khu.
Mọi người cảm thấy Lý Thất Dạ có chút đạo hạnh lao vào lôi khu thì rất thiệt thòi, e rằng trong thời gian ngắn sẽ bị tia chớp đánh chết, sẽ bị đốt thành tro bụi.
Trước mắt bao người, Lý Thất Dạ cười cười, cất bước đạp ra ngoài. Khi Lý Thất Dạ một bước ra khỏi Số Hiệu Vạn Cổ hắn bỗng chốc biến mất, nháy mắt xuất hiện trong lôi trì, Lý Thất Dạ lại biến mất, khi xuất hiện đã ở nơi xa hơn.
Lý Thất Dạ một bước liền biến mất, hắn đi ung dung, sải mỗi bước cự ly dài. Thoạt trông Lý Thất Dạ đi rất chậm nhưng hắn mau hơn Phong Dịch nhiều.
Xẹt xẹt đùng!
Khi Lý Thất Dạ bước vào lôi khu thì tia chớp không chút khách sáo quất tới tấp vào Lý Thất Dạ, mỗi tia chớp có thể đập nát một ngọn núi.
Nhưng Lý Thất Dạ phớt lờ tia chớp giáng xuống, chỉ hiện ra một Mệnh Cung. Hỗn Độn chi khí tràn ngập Mệnh Cung như sắp mở ra một thế giới.
Lách cách lách cách lách cách!
Khi Lý Thất Dạ mở ra Mệnh Cung, tất cả tia chớp giáng xuống đều bị Mệnh Cung đón đỡ, biến mất trong Mệnh Cung.
Trông thấy Lý Thất Dạ sắp đuổi kịp Phong Dịch, có rất nhiều người kinh ngạc thì thào:
– Đây là thân pháp gì mà nhanh còn hơn Long Hành Tác Thiên?
Có đại nhân vật thế hệ trước nhìn ra manh mối:
– Đây không phải thân pháp.
Đại nhân vật thế hệ trước lắc đầu nói:
– Đây là khống chế không gian, hắn có thể tự do địa vượt qua không gian, dưới chân hắn không có cự ly.
Đại nhân vật thế hệ trước này thuộc loại biết hàng, tuy không nhìn ra đó là Không Thư của Lý Thất Dạ khống chế không gian nhưng xem hiểu hắn vượt không gian.
Có cường giả nhìn Mệnh Cung của Lý Thất Dạ hiển hiện chặn lại tia chớp thì giật mình kêu lên:
– Quá dũng mãnh, Mệnh Cung mà đỡ được tia chớp thì Mệnh Cung đó cứng rắn đến mức nào?
Mọi người đều biết tu sĩ sợ nhất thiên phạt, tuy tia chớp trước mắt không thuộc thiên phạt nhưng nó cũng là lực lượng thiên địa, nếu bị loại lực lượng này tổn thương thì khó chữ lành.
Bây giờ Lý Thất Dạ dùng Mệnh Cung của mình ngăn tia chớp lại làm nhiều người ngạc nhiên. Với tu sĩ thì Mệnh Cung rất quý giá, nhiều người thà dùng thân thể chịu đựng tia chớp chứ không muốn dùng Mệnh Cung ngăn chặn. Thân thể bị hủy có thể tạo lại, nếu Mệnh Cung bị hủy là tiêu đời.
Có tu sĩ không quen Lý Thất Dạ, thấy cảnh này thì kinh ngạc kêu lên:
– Tiểu tử này là ai ai vậy? Dựa vào cảnh giới Đạo Xà bình thường mà dám quyết cao thấp vơi Phong Dịch, đi trong lôi khu, quá hung mãnh.
– Tin tức của ngươi không tốt rồi.
Có người biết Lý Thất Dạ:
– Hắn chính là đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ, đương nhiên hung mãnh. Một kẻ quái thai, vô pháp vô thiên. Là hắn san bằng Đông cung Thế cung, là hắn đập nát Hoàng Chủ Thiên Hoàng.
Người lần đầu tiên nghe kể uy danh của Lý Thất Dạ không kiềm được hút ngụm khí lạnh:
– Ghê dữ vậy, vô pháp vô thiên quá dữ dội.
Tu sĩ nói:
– Thế này có là gì. Hắn từng giết đệ tử Tề Lâm Đế gia ngay trước cửa Tề Lâm Đế gia thế mà không bị gì, còn là khách quý của Tề Lâm Đế gia. Đó, ngươi thấy không? Tề Lâm Đế Nữ ngoan ngoãn hắn nói gì liền nghe nấy, không chừng hắn sẽ trở thành cô gia Tề Lâm Đế gia. Người ta dám ngông dĩ nhiên có chút tài năng.
Nghe lời đó, tu sĩ lần đầu tiên gặp Lý Thất Dạ cảm thấy khó tin:
– Nhìn tới nhìn lui hắn giống người cảnh giới Đạo Xà mà hung mãnh vậy sao? Chẳng lẽ hắn thâm tàng bất lộ.
– Cái đó thì không rõ, hắn dám xưng là đệ nhất hung nhân thì biết hắn hung cỡ nào rồi, đệ nhất không dễ nhận. Tóm lại Lý Thất Dạ là quái thai, không sợ ai hết, dám chọc bất cứ ai, dám giết bất cứ người nào. Không ai biết lai lịch của Lý Thất Dạ.
Tu sĩ từng gặp Lý Thất Dạ vài lần cảm thán rằng:
– Quái thai này chắc chắn sẽ khấuy động phong vân Thanh Châu.
Lúc này Lý Thất Dạ đi trong lôi khu, một bước một thiên địa. Lý Thất Dạ chậm rãi đi, nhẹ nhàng ung dung như đang tản bộ, giây lát đã đuổi kịp Phong Dịch.
Trong thời gian ngắn ngủi bị Lý Thất Dạ đuổi kịp khiến Phong Dịch không phục, gã hú dài, phát huy huyết khí đến cực hạn, nháy mắt toàn thân bạo phát tiên quang, từng lũ tiên quang bắn lên trời.
Ong ong ong ong ong!
Không gian quanh người Phong Dịch dao động một chút, tốc độ của gã tựa sao băng vèo một tiếng tăng tốc khủng khiếp.
Phong Dịch điên cuồng tăng tốc, gã xông lên với tốc độ không gì sánh bằng nháy mắt kéo giãn khoảng cách với Lý Thất Dạ.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook