Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2658
Hoàng Chủ Thiên Hoàng đến làm Bành phủ căng thẳng, nhưng toàn phủ biểu hiện rất nhiệt tình, nhiệt liệt hoan nghênh Hoàng Chủ Thiên Hoàng đến. Sau lưng thì Bành phủ như cây cung kéo căng, tên đã trên dây, dây cung kéo căng, tùy thời sẵn sàng chiến đấu.
Không trách Bành phủ căng thẳng như vậy, âm thầm giương cung bạt kiếm. Hoàng Chủ Thiên Hoàng là nhạc phụ của Kim Qua lại rất thân với Đông Cung thế gia, có thể nói haia bên là địch không phải bạn.
May mắn Hoàng Chủ Thiên Hoàng không đến kiếm chuyện, đi tới nơi biểu hiện rất khách sáo, không có vẻ gì là tính sổ với Bành gia. Bành phủ thầm thở phào.
Ngay khi toàn bộ Tề Lâm Đế gia nhẹ nhõm thì Đông Cung Chính truyền nhân của Đông Cung thế gia đến chúc thọ.
Đông Cung Chính tới làm Bành Dật sợ hết hồn, tuy nhiên gã tự mình ra ngoài đón chào.
Ở ngoài cửa, Đông Cung Chính một mình đến. Đông Cung Chính rất trẻ tuổi, nhân tài ngờ ngời, khí vũ hiên ngang.
Bành Dật nghênh Đông Cung Chính vào:
- Thọ thần của lão tổ chỉ là gia yến nho nhỏ, không ngờ kinh động Đông Cung huynh, thứ tội, thứ tội.
Đông Cung Chính tươi cười đáp, dường như không mang chút địch ý:
- Đâu đâu,Bành phủ và Đông Cung gia tiếp giáp, hai nhà gần trong gang tấc. Có câu tục ngữ nói rất hay: bà con xa không bằng láng giềng gần. Đại thọ của Đạp Tinh Thượng Thần nên tiểu đệ đặc biệt đến chúc thọ.
Mặc dù Đông Cung Chính không hề địch ý nhưng lòng Bành Dật vẫn bất an, gã thậm chí ngửi được mùi bão tố sắp đến.
Đạp Tinh Thượng Thần lão tổ tông của họ giết Cung Thành Thượng Thần bên Đông Cung thế gia, giờ Đông Cung Chính là hậu đại lại chạy tới chúc thọ, nói sao cũng không hợp lý. Mối thù này dù là ai cũng khó vượt qua.
Trước kia xảy ra chuyện này Đông Cung thế gia, Bành gia cố gắng kiềm chế không làm hành động báo thù.
Nói là khắc chế chẳng bằng bảo là hai nhà đều xuống dốc. Đông Cung thế gia tuy là đế thống tiên môn nhưng Đại Đế của họ chết vì thiên tru, về sau từng ra vài vị Thượng Thần toàn mất tích hoặc bị giết.
Trước kia Cung Thành Thượng Thần là Thượng Thần duy nhất còn sống của Đông Cung thế gia nhưng lại bị Đạp Tinh Thượng Thần giết.
Thượng Thần cuối cùng cũng không còn làm Đông Cung thế gia hứng chịu đả kích lớn, thực lực thua xa trước kia. Bành gia tuy có Đạp Tinh Thượng Thần còn sống nhưng cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.
Trước kia xảy ra chuyện đó, Đông Cung thế gia và Bành gia không tới lui nữa. Hiện tại Đông Cung Chính đột nhiên đến chúc thọ, nhìn từ góc độ nào đều không phải việc tốt.
Đặc biệt khi Đông Cung Chính được nghênh vào Bành gia, gặp mặt Hoàng Chủ Thiên Hoàng, cử động lén lút xì xầm nhỏ to của hai người càng làm cho Bành Dật bất an.
Bành gia cảm giác như dẫn sói vào nhà, nghênh Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng vào Bành phủ là bỏ hai con sói vào phủ, tùy thời sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng lúc này Bành gia không có lựa chọn khác. Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng quang minh chín hđịa đến chúc thọ Đạp Tinh Thượng Thần, có câu tục ngữ người tới là khách, Bành Dật không thể không cho hai người vào. Làm như vậy là Bành gia rất hẹp hòi, chứng tỏ bọn họ không quyết đoán, không có năng lực.
Giờ này khắc này Bành gia đã chuẩn bị tinh thần cho trường hợp xấu nhất, bọn họ thầm chuẩn bị binh mã để phòng ngừa Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng và kẻ địch bên ngoài nội ứng ngoại hợp, đột nhiên tấn công Bành phủ vào ngày đại thọ.
Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng đến chỉ là bắt đầu, hai ngày tiếp theo có nhiều vị khách đến. Có Vãn Hà Cốc, Thần Long Sơn, Tác Thiên Giáo, Long Thành vân vân, nhiều đại giáo cương quốc Thanh Châu đều phái đệ tử đến chúc thọ. Những đế thống tiên môn này toàn là vật khổng lồ trong Thanh Châu.
Trong những đế thống tiên môn này đa số là đại giáo cương quốc bách tộc. Tuy các đế thống tiên môn không phái đại nhân vật đến chúc thọ nhưng thay vào đó là đệ tử chứng minh nhiều đại giáo cương quốc bách tộc không quên cống hiến của Đạp Tinh Thượng Thần cho bách tộc.
Thấy nhiều khách đến chúc thọ làm Bành Dật bất ngờ, vì lão tổ tông của họ lánh đời tại Tham Tác chi địa, dù là ngày đai thọ thì Đạp Tinh Thượng Thần sẽ không lộ mặt, nên bọn họ không mời người ngoài tới tham gia thọ yến là vì vậy. Bành gia chỉ định tử tôn toàn gia tộc từ xa chúc thọ cho lão tổ tông.
Bây giờ nhiều khách nhân tiến đến chúc thọ vượt dự đoán của Bành Dật.
Đa số đế thống tiên môn đến chúc thọ là môn phái truyền thừa bách tộc, ít có ba tộc Thần, Ma, Thiên, vì thế đám người Bành Dật hơi nhẹ lòng. Ít ra tu sĩ đến đây đa phần thật lòng chúc thọ lão tổ tông bọn họ.
Nếu đa số ba tộc Thần, Ma, Thiên đến chúc thọ thì tình hình rất xấu cho Bành gia, e rằng đàn sói chực chờ muốn chia khối thịt mỡ Bành gia.
Mặc dù đa số khách khứa thật lòng đến chúc thọ cho Đạp Tinh Thượng Thần nhưng vẫn làm Bành gia không dám lơi lỏng. Mặt ngoài không khí tưng bừng nhưng Bành gia ngầm chuẩn bị sẵn sàng.
Nếu trong ngày đại thọ này xảy ra việc lớn gì sẽ khiến Bành gia trở thành tiêu điểm, trong cục diện đó nếu bọn họ không thể vững vàng gót chân sẽ sinh ra trùng kích cho Bành gia, thậm chí đánh tan Bành gia. Không chừng này xưa phe ta đều thừa dịp này cắn miếng thịt mỡ Bành gia.
Bành gia dù gì có nhiều sản nghiệp trong Vực Ngoại Thiên Thành, mà Vực Ngoại Thiên Thành là khởi điểm đi thông Tham Tác chi địa, mỗi năm mỗi tháng đều vô số tu sĩ giương buồm nhổ neo tại đây. Ngẫm lại xem, có ngày Bành gia bị người đánh gục, bao nhiêu kẻ thèm thuồng sản nghiệp của Bành gia ở Vực Ngoại Thiên Thành? Lúc đó dù là minh hữu thường ngày cũng sẽ cắn một miếng.
Hai ngày tiếp theo nguyên Bành gia căng thẳng thần kinh, mặt ngoài không khí náo nhiệt, mỗi đệ tử Bành gia đều trằn trọc khó ngủ.
Khó khăn lắm chờ tới ngày đại thọ, lúc thọ yến tất cả khách khứa đến chúc thọ đều có mặt.
Ngày đại yến, toàn Bành phủ giăng đèn kết hoa, mỗi đệ tử khoác lụa hồng treo thọ. Người hầu tới lui trong yến hội, sơn trân hải vị, món ngon thức uống lạ bưng lên bàn.
Đại yến đã chuẩn bị sẵn sàng, các vị khách ngồi vào chỗ. Cường giả, lão tổ có sức nặng trong Bành gia tự mình đi ra chiêu đãi.
Bảo là cường giả, lão tổ Bành gia đích thân chiêu đãi chẳng bằng nói bọn họ đề phòng sẽ xảy ra chuyện gì đột phát.
Lão tổ mạnh nhất Bành gia còn sống cũng đến chiêu đãi, lão tổ này là huyền tổ của Bành gia, tên gọi Bành Việt. Lão tổ có mái tóc bạc phơ, đôi mắt sáng cực kỳ sắc bén.
Trừ Đạp Tinh Thượng Thần lánh đời ra, đến nay Bành Việt là lão tổ duy nhất nặng ký của Bành gia.
Bành Việt là lão tổ mạnh nhất Bành gia, đã là tu sĩ ccg, có được tám ngàn vạn Hỗn Độn chi khí, thực lực đó xem như đỉnh cao trong tu sĩ bình thường, rất hiếm có đối thủ.
Bành Việt tinh thần quắc thước nhưng thật ra đã già khú đế, huyết khí khô héo, ngày thường ru rú trong nhà không hỏi việc tục. Lần này Bành Việt phải đích thân ra tọa trấn, để cường giả, lão tổ Bành gia khác tự lo thì khó mà trấn nổi cục diện này.
Bành Việt ngồi trên cao, khách khứa vào chỗ ngồi bất giác cung kính nhiều. Dù sao có một vị lão tổ cảnh giới Đạo Thiên tọa trấn thì khác hẳn, thực lực cường đại bày ra đó, cường giả tu sĩ nào đều phải suy xét lại sức mình bao nhiêu.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Không trách Bành phủ căng thẳng như vậy, âm thầm giương cung bạt kiếm. Hoàng Chủ Thiên Hoàng là nhạc phụ của Kim Qua lại rất thân với Đông Cung thế gia, có thể nói haia bên là địch không phải bạn.
May mắn Hoàng Chủ Thiên Hoàng không đến kiếm chuyện, đi tới nơi biểu hiện rất khách sáo, không có vẻ gì là tính sổ với Bành gia. Bành phủ thầm thở phào.
Ngay khi toàn bộ Tề Lâm Đế gia nhẹ nhõm thì Đông Cung Chính truyền nhân của Đông Cung thế gia đến chúc thọ.
Đông Cung Chính tới làm Bành Dật sợ hết hồn, tuy nhiên gã tự mình ra ngoài đón chào.
Ở ngoài cửa, Đông Cung Chính một mình đến. Đông Cung Chính rất trẻ tuổi, nhân tài ngờ ngời, khí vũ hiên ngang.
Bành Dật nghênh Đông Cung Chính vào:
- Thọ thần của lão tổ chỉ là gia yến nho nhỏ, không ngờ kinh động Đông Cung huynh, thứ tội, thứ tội.
Đông Cung Chính tươi cười đáp, dường như không mang chút địch ý:
- Đâu đâu,Bành phủ và Đông Cung gia tiếp giáp, hai nhà gần trong gang tấc. Có câu tục ngữ nói rất hay: bà con xa không bằng láng giềng gần. Đại thọ của Đạp Tinh Thượng Thần nên tiểu đệ đặc biệt đến chúc thọ.
Mặc dù Đông Cung Chính không hề địch ý nhưng lòng Bành Dật vẫn bất an, gã thậm chí ngửi được mùi bão tố sắp đến.
Đạp Tinh Thượng Thần lão tổ tông của họ giết Cung Thành Thượng Thần bên Đông Cung thế gia, giờ Đông Cung Chính là hậu đại lại chạy tới chúc thọ, nói sao cũng không hợp lý. Mối thù này dù là ai cũng khó vượt qua.
Trước kia xảy ra chuyện này Đông Cung thế gia, Bành gia cố gắng kiềm chế không làm hành động báo thù.
Nói là khắc chế chẳng bằng bảo là hai nhà đều xuống dốc. Đông Cung thế gia tuy là đế thống tiên môn nhưng Đại Đế của họ chết vì thiên tru, về sau từng ra vài vị Thượng Thần toàn mất tích hoặc bị giết.
Trước kia Cung Thành Thượng Thần là Thượng Thần duy nhất còn sống của Đông Cung thế gia nhưng lại bị Đạp Tinh Thượng Thần giết.
Thượng Thần cuối cùng cũng không còn làm Đông Cung thế gia hứng chịu đả kích lớn, thực lực thua xa trước kia. Bành gia tuy có Đạp Tinh Thượng Thần còn sống nhưng cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.
Trước kia xảy ra chuyện đó, Đông Cung thế gia và Bành gia không tới lui nữa. Hiện tại Đông Cung Chính đột nhiên đến chúc thọ, nhìn từ góc độ nào đều không phải việc tốt.
Đặc biệt khi Đông Cung Chính được nghênh vào Bành gia, gặp mặt Hoàng Chủ Thiên Hoàng, cử động lén lút xì xầm nhỏ to của hai người càng làm cho Bành Dật bất an.
Bành gia cảm giác như dẫn sói vào nhà, nghênh Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng vào Bành phủ là bỏ hai con sói vào phủ, tùy thời sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng lúc này Bành gia không có lựa chọn khác. Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng quang minh chín hđịa đến chúc thọ Đạp Tinh Thượng Thần, có câu tục ngữ người tới là khách, Bành Dật không thể không cho hai người vào. Làm như vậy là Bành gia rất hẹp hòi, chứng tỏ bọn họ không quyết đoán, không có năng lực.
Giờ này khắc này Bành gia đã chuẩn bị tinh thần cho trường hợp xấu nhất, bọn họ thầm chuẩn bị binh mã để phòng ngừa Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng và kẻ địch bên ngoài nội ứng ngoại hợp, đột nhiên tấn công Bành phủ vào ngày đại thọ.
Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng đến chỉ là bắt đầu, hai ngày tiếp theo có nhiều vị khách đến. Có Vãn Hà Cốc, Thần Long Sơn, Tác Thiên Giáo, Long Thành vân vân, nhiều đại giáo cương quốc Thanh Châu đều phái đệ tử đến chúc thọ. Những đế thống tiên môn này toàn là vật khổng lồ trong Thanh Châu.
Trong những đế thống tiên môn này đa số là đại giáo cương quốc bách tộc. Tuy các đế thống tiên môn không phái đại nhân vật đến chúc thọ nhưng thay vào đó là đệ tử chứng minh nhiều đại giáo cương quốc bách tộc không quên cống hiến của Đạp Tinh Thượng Thần cho bách tộc.
Thấy nhiều khách đến chúc thọ làm Bành Dật bất ngờ, vì lão tổ tông của họ lánh đời tại Tham Tác chi địa, dù là ngày đai thọ thì Đạp Tinh Thượng Thần sẽ không lộ mặt, nên bọn họ không mời người ngoài tới tham gia thọ yến là vì vậy. Bành gia chỉ định tử tôn toàn gia tộc từ xa chúc thọ cho lão tổ tông.
Bây giờ nhiều khách nhân tiến đến chúc thọ vượt dự đoán của Bành Dật.
Đa số đế thống tiên môn đến chúc thọ là môn phái truyền thừa bách tộc, ít có ba tộc Thần, Ma, Thiên, vì thế đám người Bành Dật hơi nhẹ lòng. Ít ra tu sĩ đến đây đa phần thật lòng chúc thọ lão tổ tông bọn họ.
Nếu đa số ba tộc Thần, Ma, Thiên đến chúc thọ thì tình hình rất xấu cho Bành gia, e rằng đàn sói chực chờ muốn chia khối thịt mỡ Bành gia.
Mặc dù đa số khách khứa thật lòng đến chúc thọ cho Đạp Tinh Thượng Thần nhưng vẫn làm Bành gia không dám lơi lỏng. Mặt ngoài không khí tưng bừng nhưng Bành gia ngầm chuẩn bị sẵn sàng.
Nếu trong ngày đại thọ này xảy ra việc lớn gì sẽ khiến Bành gia trở thành tiêu điểm, trong cục diện đó nếu bọn họ không thể vững vàng gót chân sẽ sinh ra trùng kích cho Bành gia, thậm chí đánh tan Bành gia. Không chừng này xưa phe ta đều thừa dịp này cắn miếng thịt mỡ Bành gia.
Bành gia dù gì có nhiều sản nghiệp trong Vực Ngoại Thiên Thành, mà Vực Ngoại Thiên Thành là khởi điểm đi thông Tham Tác chi địa, mỗi năm mỗi tháng đều vô số tu sĩ giương buồm nhổ neo tại đây. Ngẫm lại xem, có ngày Bành gia bị người đánh gục, bao nhiêu kẻ thèm thuồng sản nghiệp của Bành gia ở Vực Ngoại Thiên Thành? Lúc đó dù là minh hữu thường ngày cũng sẽ cắn một miếng.
Hai ngày tiếp theo nguyên Bành gia căng thẳng thần kinh, mặt ngoài không khí náo nhiệt, mỗi đệ tử Bành gia đều trằn trọc khó ngủ.
Khó khăn lắm chờ tới ngày đại thọ, lúc thọ yến tất cả khách khứa đến chúc thọ đều có mặt.
Ngày đại yến, toàn Bành phủ giăng đèn kết hoa, mỗi đệ tử khoác lụa hồng treo thọ. Người hầu tới lui trong yến hội, sơn trân hải vị, món ngon thức uống lạ bưng lên bàn.
Đại yến đã chuẩn bị sẵn sàng, các vị khách ngồi vào chỗ. Cường giả, lão tổ có sức nặng trong Bành gia tự mình đi ra chiêu đãi.
Bảo là cường giả, lão tổ Bành gia đích thân chiêu đãi chẳng bằng nói bọn họ đề phòng sẽ xảy ra chuyện gì đột phát.
Lão tổ mạnh nhất Bành gia còn sống cũng đến chiêu đãi, lão tổ này là huyền tổ của Bành gia, tên gọi Bành Việt. Lão tổ có mái tóc bạc phơ, đôi mắt sáng cực kỳ sắc bén.
Trừ Đạp Tinh Thượng Thần lánh đời ra, đến nay Bành Việt là lão tổ duy nhất nặng ký của Bành gia.
Bành Việt là lão tổ mạnh nhất Bành gia, đã là tu sĩ ccg, có được tám ngàn vạn Hỗn Độn chi khí, thực lực đó xem như đỉnh cao trong tu sĩ bình thường, rất hiếm có đối thủ.
Bành Việt tinh thần quắc thước nhưng thật ra đã già khú đế, huyết khí khô héo, ngày thường ru rú trong nhà không hỏi việc tục. Lần này Bành Việt phải đích thân ra tọa trấn, để cường giả, lão tổ Bành gia khác tự lo thì khó mà trấn nổi cục diện này.
Bành Việt ngồi trên cao, khách khứa vào chỗ ngồi bất giác cung kính nhiều. Dù sao có một vị lão tổ cảnh giới Đạo Thiên tọa trấn thì khác hẳn, thực lực cường đại bày ra đó, cường giả tu sĩ nào đều phải suy xét lại sức mình bao nhiêu.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com