Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2608
Nhưng Tề Lâm Đế Nữ từ chối ngay cuộc liên hôn này, nàng có lòng vân đỉnh Thiên Mệnh, không suy xét chuyện tình cảm.
Bị Tề Lâm Đế Nữ từ chối nhưng Trầm Kim Long không nản lòng, gã cảm thấy thời cơ chưa chín muồi, gã phải biểu hiện tốt hơn nữa, một ngày nào đó sẽ được Tề Lâm Đế Nữ ưu ái. Vì trong Tề Lâm cảnh không ai ưu tú hơn Trầm Kim Long, không ai xứng đôi với Tề Lâm Đế Nữ hơn gã.
Cho nên Tề Lâm Đế Nữ tự mình đến Quan Thần phong, Trầm Kim Long rất là dốc sức, gã phải làm tốt chuyện này, phải khiến Tề Lâm Đế Nữ vừa lòng, để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc, không chừng sẽ được nàng thích.
Khi mọi người nhắc tới việc này, Lý Thiên Hào nửa đùa nửa thật hỏi:
- Không biết Thẩm huynh ngày nào đến Đế gia cầu hôn?
Trầm Kim Long sẽ không tự kể mình bị Tề Lâm Đế Nữ từ chối, gã ưỡn ngực, khí thế khiếp người, bộ dạng thản nhiên.
Trầm Kim Long bình tĩnh nói:
- Chờ ngày nước chảy thành sông sẽ cho Lý huynh biết.
Nhiều cường giả tu sĩ thân thiện hùa theo Trầm Kim Long:
- Nếu hai nhà liên hôn là việc vui lớn cho Tề Lâm cảnh chúng ta, cũng là phúc lợi cho chúng sinh Tề Lâm cảnh.
Nhiều người lòng thầm khó chịu nhưng bình tâm xét lại trong Tề Lâm cảnh chỉ có Trầm Kim Long là có cơ hội lớn nhất được Tề Lâm Đế Nữ thích.
Được mọi người tung hô thỏa mãn lòng hư vinh của Trầm Kim Long, mặt ngoài gã cười mỉm chi, lòng thì quyết định khi gặp Tề Lâm Đế Nữ, gã sẽ theo át nàng biểu hiện thật tốt, để lại ấn tượng sâu sắc, chưa biết chừng thừa dịp này ôm mỹ nhân về.
Trong thời gian ngắn Quan Thần phong đã sửa sang xong, nhìn từ xa ngọn núi tựa tiên sơn. Nhiều cường giả tu sĩ đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chỉ chờ Tề Lâm Đế Nữ giáng lâm.
Thiết Thụ Ông biết Tây Đà thái tử Vương Khiếu Thiên muốn kiếm chuyện với họ rồi lại không dám rời khỏi Quan Thần phong, tránh cho không thể hội hợp với Lý Thất Dạ. Thiết Thụ Ông dẫn đám người Trầm Hiểu San cách xa tầm mắt Vương Khiếu Thiên, miễn gã không thấy họ thì sẽ không gây sự.
Đám người Hạ Trần vẫn mong ở đỉnh núi để nhìn mặt Tề Lâm Đế Nữ.
Bốn sư đồ Thiết Thụ Ông chờ lại đợi, rốt cuộc Lý Thất Dạ tới. Bọn họ thấy Lý Thất Dạ từ xa thì sư đồ Thiết Thụ Ông thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như rẽ mây lại thấy ánh mặt trời.
Không có Lý Thất Dạ ở bên cạnh, bọn họ cảm giác thoáng chốc mất trụ cột tinh thần, mất chỗ dựa. Chỉ cần Lý Thất Dạ ở, dù hắn không nhúc nhích một ngón tay thì vẫn đem lại cảm giác an toàn chưa từng có cho họ.
Thấy Lý Thất Dạ đến, đám vội vàng tiến lên nghênh đón.
Lý Thất Dạ mới tới chân núi Quan Thần phong, nhìn các tòa lâu vũ cầu dài thì rất bất ngờ.
- Ta đi nhầm nơi sao?
Ngọn núi trước mắt mây mù phủ giăng, Hỗn Độn chi khí quanh quẩn, người không biết chuyện còn tưởng rằng Quan Thần phong đã trở thành ngọn núi cao nhất của một tông môn.
Thấy Lý Thất Dạ, Thiết Thụ Ông thở phào nhẹ nhõm:
- Không, tiên sinh không đi nhầm nơi, chỗ này đúng là Quan Thần phong. Nhưng Tề Lâm Đế Nữ đích thân đến, các vị hào hùng Tề Lâm cảnh trang trí lại Quan Thần phong.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Không đi nhầm là tốt rồi, chúng ta lên thôi.
Lý Thất Dạ không quan tâm Tề Lâm Đế Nữ giá lâm gì đó, hắn tới Quan Thần phong là để xem trời sao, định vị Cuồng Thần hung địa, tỏa định vị trí xác Cuồng Thần xuất thế.
- Sợ là đám thiếu chủ Nam Dương, Kim Long thái tử sẽ không cho chúng ta lên.
Trầm Hiểu San lo lắng nói:
- Mới rồi thấy đám thiếu chủ Nam Dương gồm hùng chủ đi đuổi người, đuổi vài tu sĩ tiểu môn tiểu phái xuống núi.
Đam Lý Thiên Hào, Trầm Kim Long đuổi người không có gì lạ. Bọn họ muốn nghênh tiếp Tề Lâm Đế Nữ long trọng, không mong có tôm tép lẫn vào. Huống chi nhiều chưởng môn hoàng chủ đại giáo cương quốc trong Tề Lâm cảnh muốn gặp Tề Lâm Đế Nữ một lần đã khó khăn, ai đều không muốn bị cướp nổi bật. Vì vậy dù Lý Thiên Hào, Trầm Kim Long không làm thì các cường giả đại giáo cương quốc cũng sẽ đuổi tu sĩ tiểu môn tiểu phái trên Quan Thần phong xuống núi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nơi ta muốn đi chưa từng có ai ngăn cản được.
Lời Lý Thất Dạ nói hù Thiết Thụ Ông giật bắn người, linh cảm không may vừa nãy nay đã có đáp án.
Thiết Thụ Ông khuyên nhủ:
- Tiên sinh, hay chúng ta chờ chút nữa hãy lên? Chờ thịnh hội tan rồi đi cũng không muộn, vừa lúc yên tĩnh lỗ tai.
Thiết Thụ Ông không mong tiểu tổ tông này chọc thủng trời, lỡ kết tù với Tề Lâm Đế gia thì Thiết Thụ môn bọn họ làm sao lăn lộn?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Không cần, lên ngay bây giờ.
Lý Thất Dạ nói xong đi hướng Quan Thần phong.
Thiết Thụ Ông, Thạch Tẩu bất đắc dĩ đành đi theo. Hạ Trần có chút hưng phấn, vì leo lên Quan Thần phong là gã sẽ trông thấy Tề Lâm Đế Nữ.
Dưới Quan Thần phong có cường giả tu sĩ canh gác, đừng nói tu sĩ tiểu môn tiểu phái, dù là tu sĩ bình thường nếu không có danh tiếng, địa vị thì không được phép lên Quan Thần phong, đều sẽ bị ngăn lại.
Nói cũng kỳ, khi Lý Thất Dạ leo lên Quan Thần phong, hắn chỉ hờ hững liếc tu sĩ canh giữ một cái là đám tu sĩ chặn đường như không thấy nhóm người Lý Thất Dạ, để mặc bọn họ lên Quan Thần phong.
Một đường bằng phẳng lên Quan Thần phong, đám người Trầm Hiểu San thấy thật khó tin, vì cường giả tu sĩ canh giữ đường núi như không trông thấy họ, chuyện này không thể bình tĩnh, bọn họ không hề ẩn thân, sao đám tu sĩ đó không thấy họ được?
Đây là một trong những điểm đáng sợ của Niệm Thư. Lý Thất Dạ chỉ liếc đám tu sĩ canh giữ lối vào một cái là khống chế tinh thần, dao động đạo tâm của họ ngay.
Đám tu sĩ này đạo hạnh thiển cũng là nguyên nhân sự việc, không thì chưa chắc một ánh mắt có thể khống chế tinh thần của họ.
Hôm nay là ngày rất vui vẻ với Vương Khiếu Thiên, tuy gần đây mọi việc trắc trở nhưng hôm nay là ngày gã thu hoạch phong phú nhất, vì quen biết nhiều truyền nhân hoặc trưởng lão đại giáo cương quốc ở Quan Thần phong này.
Có thể làm quen với các đại nhân vật sẽ là vốn lớn cho Vương Khiếu Thiên, tương lai gã sẽ vẫy vùng trong Tề Lâm cảnh.
Đang lúc Vương Khiếu Thiên tung tăng chợt thấy mấy bóng dáng quen thuộc, là bốn người Thiết Thụ Ông.
- Đây là nơi các ngươi được đến sao?
Vương Khiếu Thiên đi qua, lạnh lùng quát:
- Lăn xuống núi ngay, ngoan ngoãn quỳ ở đó, không thì gia pháp hầu hạ!
Vương Khiếu Thiên cố ý dương oai, một số cường giả tu sĩ liếc nhìn nhưng lười hỏi, dù sao Thiết Thụ môn là tiểu môn tiểu phái thuộc quyền Tây Đà quốc quản lý.
Đám người Thiết Thụ Ông không dám hó hé, giọng Lý Thất Dạ vang lên:
- Người bên cạnh ta nào đến phiên ngươi hô to gọi nhỏ?
Lý Thất Dạ đi tới, hờ hững nhìn lướt bốn phía.
Trông thấy Lý Thất Dạ, Tây Đà thái tử nghiến răng nghiến lợi:
- Lại là ngươi!
Gầ đây cá việc tức ngực toàn do phàm nhân trước mắt mà ra.
Lý Thất Dạ lười nhìn Tây Đà thái tử:
- Chó ngoan không ngáng đường, tránh qua một bên.
Mắt Lý Thất Dạ nhìn bên vách núi, đó là nơi tốt nhất nhìn Cuồng Thần hung địa.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bị Tề Lâm Đế Nữ từ chối nhưng Trầm Kim Long không nản lòng, gã cảm thấy thời cơ chưa chín muồi, gã phải biểu hiện tốt hơn nữa, một ngày nào đó sẽ được Tề Lâm Đế Nữ ưu ái. Vì trong Tề Lâm cảnh không ai ưu tú hơn Trầm Kim Long, không ai xứng đôi với Tề Lâm Đế Nữ hơn gã.
Cho nên Tề Lâm Đế Nữ tự mình đến Quan Thần phong, Trầm Kim Long rất là dốc sức, gã phải làm tốt chuyện này, phải khiến Tề Lâm Đế Nữ vừa lòng, để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc, không chừng sẽ được nàng thích.
Khi mọi người nhắc tới việc này, Lý Thiên Hào nửa đùa nửa thật hỏi:
- Không biết Thẩm huynh ngày nào đến Đế gia cầu hôn?
Trầm Kim Long sẽ không tự kể mình bị Tề Lâm Đế Nữ từ chối, gã ưỡn ngực, khí thế khiếp người, bộ dạng thản nhiên.
Trầm Kim Long bình tĩnh nói:
- Chờ ngày nước chảy thành sông sẽ cho Lý huynh biết.
Nhiều cường giả tu sĩ thân thiện hùa theo Trầm Kim Long:
- Nếu hai nhà liên hôn là việc vui lớn cho Tề Lâm cảnh chúng ta, cũng là phúc lợi cho chúng sinh Tề Lâm cảnh.
Nhiều người lòng thầm khó chịu nhưng bình tâm xét lại trong Tề Lâm cảnh chỉ có Trầm Kim Long là có cơ hội lớn nhất được Tề Lâm Đế Nữ thích.
Được mọi người tung hô thỏa mãn lòng hư vinh của Trầm Kim Long, mặt ngoài gã cười mỉm chi, lòng thì quyết định khi gặp Tề Lâm Đế Nữ, gã sẽ theo át nàng biểu hiện thật tốt, để lại ấn tượng sâu sắc, chưa biết chừng thừa dịp này ôm mỹ nhân về.
Trong thời gian ngắn Quan Thần phong đã sửa sang xong, nhìn từ xa ngọn núi tựa tiên sơn. Nhiều cường giả tu sĩ đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chỉ chờ Tề Lâm Đế Nữ giáng lâm.
Thiết Thụ Ông biết Tây Đà thái tử Vương Khiếu Thiên muốn kiếm chuyện với họ rồi lại không dám rời khỏi Quan Thần phong, tránh cho không thể hội hợp với Lý Thất Dạ. Thiết Thụ Ông dẫn đám người Trầm Hiểu San cách xa tầm mắt Vương Khiếu Thiên, miễn gã không thấy họ thì sẽ không gây sự.
Đám người Hạ Trần vẫn mong ở đỉnh núi để nhìn mặt Tề Lâm Đế Nữ.
Bốn sư đồ Thiết Thụ Ông chờ lại đợi, rốt cuộc Lý Thất Dạ tới. Bọn họ thấy Lý Thất Dạ từ xa thì sư đồ Thiết Thụ Ông thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như rẽ mây lại thấy ánh mặt trời.
Không có Lý Thất Dạ ở bên cạnh, bọn họ cảm giác thoáng chốc mất trụ cột tinh thần, mất chỗ dựa. Chỉ cần Lý Thất Dạ ở, dù hắn không nhúc nhích một ngón tay thì vẫn đem lại cảm giác an toàn chưa từng có cho họ.
Thấy Lý Thất Dạ đến, đám vội vàng tiến lên nghênh đón.
Lý Thất Dạ mới tới chân núi Quan Thần phong, nhìn các tòa lâu vũ cầu dài thì rất bất ngờ.
- Ta đi nhầm nơi sao?
Ngọn núi trước mắt mây mù phủ giăng, Hỗn Độn chi khí quanh quẩn, người không biết chuyện còn tưởng rằng Quan Thần phong đã trở thành ngọn núi cao nhất của một tông môn.
Thấy Lý Thất Dạ, Thiết Thụ Ông thở phào nhẹ nhõm:
- Không, tiên sinh không đi nhầm nơi, chỗ này đúng là Quan Thần phong. Nhưng Tề Lâm Đế Nữ đích thân đến, các vị hào hùng Tề Lâm cảnh trang trí lại Quan Thần phong.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Không đi nhầm là tốt rồi, chúng ta lên thôi.
Lý Thất Dạ không quan tâm Tề Lâm Đế Nữ giá lâm gì đó, hắn tới Quan Thần phong là để xem trời sao, định vị Cuồng Thần hung địa, tỏa định vị trí xác Cuồng Thần xuất thế.
- Sợ là đám thiếu chủ Nam Dương, Kim Long thái tử sẽ không cho chúng ta lên.
Trầm Hiểu San lo lắng nói:
- Mới rồi thấy đám thiếu chủ Nam Dương gồm hùng chủ đi đuổi người, đuổi vài tu sĩ tiểu môn tiểu phái xuống núi.
Đam Lý Thiên Hào, Trầm Kim Long đuổi người không có gì lạ. Bọn họ muốn nghênh tiếp Tề Lâm Đế Nữ long trọng, không mong có tôm tép lẫn vào. Huống chi nhiều chưởng môn hoàng chủ đại giáo cương quốc trong Tề Lâm cảnh muốn gặp Tề Lâm Đế Nữ một lần đã khó khăn, ai đều không muốn bị cướp nổi bật. Vì vậy dù Lý Thiên Hào, Trầm Kim Long không làm thì các cường giả đại giáo cương quốc cũng sẽ đuổi tu sĩ tiểu môn tiểu phái trên Quan Thần phong xuống núi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nơi ta muốn đi chưa từng có ai ngăn cản được.
Lời Lý Thất Dạ nói hù Thiết Thụ Ông giật bắn người, linh cảm không may vừa nãy nay đã có đáp án.
Thiết Thụ Ông khuyên nhủ:
- Tiên sinh, hay chúng ta chờ chút nữa hãy lên? Chờ thịnh hội tan rồi đi cũng không muộn, vừa lúc yên tĩnh lỗ tai.
Thiết Thụ Ông không mong tiểu tổ tông này chọc thủng trời, lỡ kết tù với Tề Lâm Đế gia thì Thiết Thụ môn bọn họ làm sao lăn lộn?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Không cần, lên ngay bây giờ.
Lý Thất Dạ nói xong đi hướng Quan Thần phong.
Thiết Thụ Ông, Thạch Tẩu bất đắc dĩ đành đi theo. Hạ Trần có chút hưng phấn, vì leo lên Quan Thần phong là gã sẽ trông thấy Tề Lâm Đế Nữ.
Dưới Quan Thần phong có cường giả tu sĩ canh gác, đừng nói tu sĩ tiểu môn tiểu phái, dù là tu sĩ bình thường nếu không có danh tiếng, địa vị thì không được phép lên Quan Thần phong, đều sẽ bị ngăn lại.
Nói cũng kỳ, khi Lý Thất Dạ leo lên Quan Thần phong, hắn chỉ hờ hững liếc tu sĩ canh giữ một cái là đám tu sĩ chặn đường như không thấy nhóm người Lý Thất Dạ, để mặc bọn họ lên Quan Thần phong.
Một đường bằng phẳng lên Quan Thần phong, đám người Trầm Hiểu San thấy thật khó tin, vì cường giả tu sĩ canh giữ đường núi như không trông thấy họ, chuyện này không thể bình tĩnh, bọn họ không hề ẩn thân, sao đám tu sĩ đó không thấy họ được?
Đây là một trong những điểm đáng sợ của Niệm Thư. Lý Thất Dạ chỉ liếc đám tu sĩ canh giữ lối vào một cái là khống chế tinh thần, dao động đạo tâm của họ ngay.
Đám tu sĩ này đạo hạnh thiển cũng là nguyên nhân sự việc, không thì chưa chắc một ánh mắt có thể khống chế tinh thần của họ.
Hôm nay là ngày rất vui vẻ với Vương Khiếu Thiên, tuy gần đây mọi việc trắc trở nhưng hôm nay là ngày gã thu hoạch phong phú nhất, vì quen biết nhiều truyền nhân hoặc trưởng lão đại giáo cương quốc ở Quan Thần phong này.
Có thể làm quen với các đại nhân vật sẽ là vốn lớn cho Vương Khiếu Thiên, tương lai gã sẽ vẫy vùng trong Tề Lâm cảnh.
Đang lúc Vương Khiếu Thiên tung tăng chợt thấy mấy bóng dáng quen thuộc, là bốn người Thiết Thụ Ông.
- Đây là nơi các ngươi được đến sao?
Vương Khiếu Thiên đi qua, lạnh lùng quát:
- Lăn xuống núi ngay, ngoan ngoãn quỳ ở đó, không thì gia pháp hầu hạ!
Vương Khiếu Thiên cố ý dương oai, một số cường giả tu sĩ liếc nhìn nhưng lười hỏi, dù sao Thiết Thụ môn là tiểu môn tiểu phái thuộc quyền Tây Đà quốc quản lý.
Đám người Thiết Thụ Ông không dám hó hé, giọng Lý Thất Dạ vang lên:
- Người bên cạnh ta nào đến phiên ngươi hô to gọi nhỏ?
Lý Thất Dạ đi tới, hờ hững nhìn lướt bốn phía.
Trông thấy Lý Thất Dạ, Tây Đà thái tử nghiến răng nghiến lợi:
- Lại là ngươi!
Gầ đây cá việc tức ngực toàn do phàm nhân trước mắt mà ra.
Lý Thất Dạ lười nhìn Tây Đà thái tử:
- Chó ngoan không ngáng đường, tránh qua một bên.
Mắt Lý Thất Dạ nhìn bên vách núi, đó là nơi tốt nhất nhìn Cuồng Thần hung địa.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook