Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2574
- Đạo Tài này sinh từ một nhánh gì của gốc Ngọc Lan Thạch Thụ, sau khi Ngọc Lan Thạch Thụ chết héo chôn sâu dưới lòng đất được thiên địa giao hội, dựng sinh Đạo Phôi. Không chừng Thiên Hoàng công chúa sẽ nhặt của hời, trên Đạo Tài có xác suất cắt ra Đạo Phôi tử binh.
Nhân viên rất nhiệt tình vói Lý Thất Dạ, cũng hiểu rõ hàng trong tiệm mình như lòng bàn tay, kể vanh vách.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Hy vọng là vậy.
Lý Thất Dạ đến đây đào báu vật chỉ do hứng thú, nếu hắn thật sự muốn có được báu vật tuyệt thế thì có rất nhiều cách.
Thiên Hoàng Thái Tử cười to bảo:
- Ha, ngươi bớt nằm mơ giữa ban ngày đi. Thạch Sư Thạch phường siêu đẳng hạng nhất, trải qua bọn họ giám định thì bạch trang chắc chắn là bạch trang. Ánh mắt của phàm nhân nhà ngươi mà mơ dào được báu vật, đừng hòng!
Có ngày gã sẽ giết phàm nhân bất kính với mình, nhưng trước khi giết chết Thiên Hoàng Thái Tử muốn nhục nhã, hành hạ một phen, để thế nhân biết đắc tội gã sẽ có kết cuộc thề nào.
Lý Thất Dạ phớt lờ Thiên Hoàng Thái Tử.
Nhân viên không dám đắc tội Thiên Hoàng Thái Tử, hỏi Lý Thất Dạ:
- Tiên sinh mang đi hay thiết cắt tại đây?
Lý Thất Dạ thuận miệng cười nói:
- Thiết cắt tại đây đi.
Bị phàm nhân lơ đẹp khiến Thiên Hoàng Thái Tử quê một cục, mặt nóng ran, nét mặt sa sầm, mắt bắn ra sát khí đáng sợ. Thiên Hoàng Thái Tử thầm nghiến răng, chờ khi rời khỏi Tây thị thì gã sẽ tự tay làm thịt phàm nhân, từng nhát băm nát hắn ra. Thiên Hoàng Thái Tử muốn mọi người biết ai dám chống đối gã thì gã sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết!
Nhân viên dẫn Lý Thất Dạ đến trước đì Thạch phường, nơi này không chỉ là đài thiết cắt còn là một chiếu bài lớn. Với tu sĩ đến đây đào bảo không có nơi nào kích động lòng người hơn chỗ này. Cắt ra cắt Đạo Tài từng tầng, khi cắt ra Đạo Phôi khiến nhiều người hưng phấn.
Nên khá nhiều tu sĩ muốn đổ trước khi thiết cắt Đạo Tài, hoặc đổ với tu sĩ khác hoặc với đổ, tiền cược thì tùy hầu bao mỗi người.
Bình thường trước khi thiết cắt phải trả hết tiền Đạo Tài.
Nhân viên nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:
- Tiên sinh trả ngay hay chờ rời đi trả?
Nếu rời đi trả sẽ là đãi ngộ khách quý, Thạch phường nhận được tin tức từ lão chưởng quầy Tề phô nên nhân viên Thạch phường mới nhiệt tình với Lý Thất Dạ như vậy, tiếp đãi hắn tựa như khách quý.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Trng tay ta không có Hỗn Độn thạch.
Nhiều người nghe thế liếc qua Lý Thất Dạ. Đằng trước thiết cắt có nhiều cường giả tu sĩ, trong tay phàm nhân không có tiền mà đến Thạch phường mua Đạo Tài, thật là quái thai.
Trầm Hiểu San lập tức tiến lên giải vây cho Lý Thất Dạ, đưa ra túi Càn Khôn:
- Thiếu gia! Ta . . . Ta có một ít Hỗn Độn thạch!
Trầm Hiểu San có chút tiền riêng, khi Lý Thất Dạ cần dùng tièn nàng lập tức lấy ra toàn bộ tích góp đưa cho hắn.
Nhiều người thầm lấy làm lạ, nhan sắc và tư chất của Trầm Hiểu San không tệ, tu sĩ như vậy lại theo đuôi phàm nhân, khiến người khó hiểu.
Một só cường giả tu sĩ thầm suy đoán:
- Hay là con rieng của đại nhân vật nào đó?
Lý Thất Dạ ước lượng túi Càn Khôn trong tay:
- Cần bao nhiêu tiền?
Lý Thất Dạ mở túi ra, bên trong đựng không nhiều Hỗn Độn thạch, món tièn này là số lượng không nhỏ với Trầm Hiểu San, tích góp mấy năm nay, nàng tiếc không dám dùng, dự định mua một đạo binh tốt. Lần này Lý Thất Dạ cần dùng tiền, Trầm Hiểu San không chút do dự đưa hết cho hắn.
Nhân viên đáp ngay:
- Thưa tiên sinh, Đạo Tài này được Thạch phường chúng ta định giá mười lăm viên cảnh giới Đạo Sử Hỗn Độn thạch.
Hạ Trần kinh ngạc kêu lên:
- Bạch trang mà mắc vậy?
Nếu ở cửa hàng bên ngoài, Đạo Tài chỉ bán chừng mười đến mấy trăm viên cảnh giới Đạo Nhân Hỗn Độn thạch.
Còn Đạo Tài bạch trang trong Thạch phường thì thì là mười lăm viên cảnh giới Đạo Sử Hỗn Độn thạch, mắc hơn bên ngoài gấp trăm lần.
Trong khi Hạ Trần hết hồn kêu lên thì Thiên Hoàng Thái Tử cười nhạo:
- Ha, người nghèo thì đừng đến chỗ như vậy, Thạch phường là nơi cho kẻ ăn mày các ngươi tới sao?
Hạ Trần nghe vậy mặt đỏ rần, gục mặt xuống không dám cãi, gã không dám trêu vào người như Thiên Hoàng Thái Tử.
Lý Thất Dạ vốn không thèm để con kiến Thiên Hoàng Thái Tử, nhưng người khác ăn hiếp người bên cạnh hắn thì không được. Hạ Trần không tính là theo đuôi Lý Thất Dạ nhưng bây giờ gã đang đi với hắn, ai ăn hiếp gã là Lý Thất Dạ sẽ không nể tình.
Lý Thất Dạ không thèm nhìn Thiên Hoàng Thái Tử, lười biếng nói:
- Ngươi là cái thá gì? Đồ ngu.
Nhiều người sợ hãi biến sắc mặt, khá nhiều người từng lĩnh giáo Thiên Hoàng Thái Tử huênh hoang ngang ngược, đặc biệt sau khi Thiên Hoàng quốc trèo lên Chiến Vương thế gia là không ai bì nổi, vênh váo bá đạo.
Tuy rằng rất nhiều người bất mãn Thiên Hoàng Thái Tử nhưng không người nào dam đắc tội, không đắc tội nổi.
Hiện tại trước mắt bao người, một phàm nhân dám chỉ vào mũi Thiên Hoàng Thái Tử chửi gã ngu, rõ là tát tai quá đau. Phàm nhân này vênh váo khủng khiếp.
Thiên Hoàng Thái Tử biểu tình cực kỳ khó xem lao qua định giết Lý Thất Dạ:
- Tiểu súc sinh, ta làm thịt ngươi!
Mấy nhân viên đứng gần đó vội tiến lên khuyên nhủ:
- Thái tử bệ hạ, bớt giận, nơi này không phải chỗ đổ máu!
Bọn họ mở cửa buôn bán, không muốn có người đánh giết tại đây.
Mỹ nữ đi cùng Thiên Hoàng Thái Tử kéo gã lại:
- Chẳng qua là phàm nhân, điện hạ cần gì tức giận?
Thạch phường do Tề Lâm Đế gia mử, vì phàm nhân mà phá hỏng quy định của Tề Lâm Đế gia thì không đáng.
Thiên Hoàng Thái Tử vênh váo thật nhưng không dám trực tiếp đối địch Tề Lâm Đế gia.
Sau khi được khuyên, Thiên Hoàng Thái Tử trừng Lý Thất Dạ, âm trầm nói:
- Phàm nhân, ngươi dám chống đối bản thái tử vậy chúng ta gặp nhau trên chiếu bạc, hôm nay bản thái tử muốn đôi tay của ngươi!
Trong phút chốc nhiều người nhìn Lý Thất Dạ, ở đây thể giết người, nếu như có xung đột ân oán vậy cách giải quyết rất đơn giản, xử trên chiếu bạc. Hai bên có thể đánh cuộc bất cứ cái gì, thậm chí là đổ mạng.
Thiên Hoàng Thái Tử há mồm muốn muốn đổ với phàm nhân trên chiếu bạc khiến rất nhiều người ngó nhau. Mỗi ngày Thạch phường có hàng đống tu sĩ đổ thạch, nhưng tu sĩ đổ với phàm nhân, chưa từng thấy người có thân phận như Thiên Hoàng Thái Tử đổ với phàm nhân.
Lý Thất Dạ cười hỏi:
- Đổ, ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?
Lý Thất Dạ có ngàn vạn cách giết Thiên Hoàng Thái Tử, nhưng đang trong Thạch phường, hắn không ngại thân phận tăng thêm vui vẻ trong quá trình đào bới báu vật.
Thiên Hoàng Thái Tử cười phá lên lộ nụ cười tàn nhẫn:
- Ước chừng ngươi không đưa ra Hỗn Độn thạch giá cao nổi nên ta cược đôi tay của ngươi. Nếu Đạo Tài của ngươi có thể cắt ra ra Đạo Phôi tử binh coi như ta thua, sẽ cho ngươi một ngàn viên cảnh giới Đạo Sư Hỗn Độn thạch, nếu như ngươi cắt ra bạch trang như cũ thì chặt đôi tay của ngươi xuống.
Nghe Thiên Hoàng Thái Tử nói, nhiều người nhìn nhau, biết gã muốn giết phàm nhân trước mắt, và trước khi giết phải hành hạ một phen.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nhân viên rất nhiệt tình vói Lý Thất Dạ, cũng hiểu rõ hàng trong tiệm mình như lòng bàn tay, kể vanh vách.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Hy vọng là vậy.
Lý Thất Dạ đến đây đào báu vật chỉ do hứng thú, nếu hắn thật sự muốn có được báu vật tuyệt thế thì có rất nhiều cách.
Thiên Hoàng Thái Tử cười to bảo:
- Ha, ngươi bớt nằm mơ giữa ban ngày đi. Thạch Sư Thạch phường siêu đẳng hạng nhất, trải qua bọn họ giám định thì bạch trang chắc chắn là bạch trang. Ánh mắt của phàm nhân nhà ngươi mà mơ dào được báu vật, đừng hòng!
Có ngày gã sẽ giết phàm nhân bất kính với mình, nhưng trước khi giết chết Thiên Hoàng Thái Tử muốn nhục nhã, hành hạ một phen, để thế nhân biết đắc tội gã sẽ có kết cuộc thề nào.
Lý Thất Dạ phớt lờ Thiên Hoàng Thái Tử.
Nhân viên không dám đắc tội Thiên Hoàng Thái Tử, hỏi Lý Thất Dạ:
- Tiên sinh mang đi hay thiết cắt tại đây?
Lý Thất Dạ thuận miệng cười nói:
- Thiết cắt tại đây đi.
Bị phàm nhân lơ đẹp khiến Thiên Hoàng Thái Tử quê một cục, mặt nóng ran, nét mặt sa sầm, mắt bắn ra sát khí đáng sợ. Thiên Hoàng Thái Tử thầm nghiến răng, chờ khi rời khỏi Tây thị thì gã sẽ tự tay làm thịt phàm nhân, từng nhát băm nát hắn ra. Thiên Hoàng Thái Tử muốn mọi người biết ai dám chống đối gã thì gã sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết!
Nhân viên dẫn Lý Thất Dạ đến trước đì Thạch phường, nơi này không chỉ là đài thiết cắt còn là một chiếu bài lớn. Với tu sĩ đến đây đào bảo không có nơi nào kích động lòng người hơn chỗ này. Cắt ra cắt Đạo Tài từng tầng, khi cắt ra Đạo Phôi khiến nhiều người hưng phấn.
Nên khá nhiều tu sĩ muốn đổ trước khi thiết cắt Đạo Tài, hoặc đổ với tu sĩ khác hoặc với đổ, tiền cược thì tùy hầu bao mỗi người.
Bình thường trước khi thiết cắt phải trả hết tiền Đạo Tài.
Nhân viên nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:
- Tiên sinh trả ngay hay chờ rời đi trả?
Nếu rời đi trả sẽ là đãi ngộ khách quý, Thạch phường nhận được tin tức từ lão chưởng quầy Tề phô nên nhân viên Thạch phường mới nhiệt tình với Lý Thất Dạ như vậy, tiếp đãi hắn tựa như khách quý.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Trng tay ta không có Hỗn Độn thạch.
Nhiều người nghe thế liếc qua Lý Thất Dạ. Đằng trước thiết cắt có nhiều cường giả tu sĩ, trong tay phàm nhân không có tiền mà đến Thạch phường mua Đạo Tài, thật là quái thai.
Trầm Hiểu San lập tức tiến lên giải vây cho Lý Thất Dạ, đưa ra túi Càn Khôn:
- Thiếu gia! Ta . . . Ta có một ít Hỗn Độn thạch!
Trầm Hiểu San có chút tiền riêng, khi Lý Thất Dạ cần dùng tièn nàng lập tức lấy ra toàn bộ tích góp đưa cho hắn.
Nhiều người thầm lấy làm lạ, nhan sắc và tư chất của Trầm Hiểu San không tệ, tu sĩ như vậy lại theo đuôi phàm nhân, khiến người khó hiểu.
Một só cường giả tu sĩ thầm suy đoán:
- Hay là con rieng của đại nhân vật nào đó?
Lý Thất Dạ ước lượng túi Càn Khôn trong tay:
- Cần bao nhiêu tiền?
Lý Thất Dạ mở túi ra, bên trong đựng không nhiều Hỗn Độn thạch, món tièn này là số lượng không nhỏ với Trầm Hiểu San, tích góp mấy năm nay, nàng tiếc không dám dùng, dự định mua một đạo binh tốt. Lần này Lý Thất Dạ cần dùng tiền, Trầm Hiểu San không chút do dự đưa hết cho hắn.
Nhân viên đáp ngay:
- Thưa tiên sinh, Đạo Tài này được Thạch phường chúng ta định giá mười lăm viên cảnh giới Đạo Sử Hỗn Độn thạch.
Hạ Trần kinh ngạc kêu lên:
- Bạch trang mà mắc vậy?
Nếu ở cửa hàng bên ngoài, Đạo Tài chỉ bán chừng mười đến mấy trăm viên cảnh giới Đạo Nhân Hỗn Độn thạch.
Còn Đạo Tài bạch trang trong Thạch phường thì thì là mười lăm viên cảnh giới Đạo Sử Hỗn Độn thạch, mắc hơn bên ngoài gấp trăm lần.
Trong khi Hạ Trần hết hồn kêu lên thì Thiên Hoàng Thái Tử cười nhạo:
- Ha, người nghèo thì đừng đến chỗ như vậy, Thạch phường là nơi cho kẻ ăn mày các ngươi tới sao?
Hạ Trần nghe vậy mặt đỏ rần, gục mặt xuống không dám cãi, gã không dám trêu vào người như Thiên Hoàng Thái Tử.
Lý Thất Dạ vốn không thèm để con kiến Thiên Hoàng Thái Tử, nhưng người khác ăn hiếp người bên cạnh hắn thì không được. Hạ Trần không tính là theo đuôi Lý Thất Dạ nhưng bây giờ gã đang đi với hắn, ai ăn hiếp gã là Lý Thất Dạ sẽ không nể tình.
Lý Thất Dạ không thèm nhìn Thiên Hoàng Thái Tử, lười biếng nói:
- Ngươi là cái thá gì? Đồ ngu.
Nhiều người sợ hãi biến sắc mặt, khá nhiều người từng lĩnh giáo Thiên Hoàng Thái Tử huênh hoang ngang ngược, đặc biệt sau khi Thiên Hoàng quốc trèo lên Chiến Vương thế gia là không ai bì nổi, vênh váo bá đạo.
Tuy rằng rất nhiều người bất mãn Thiên Hoàng Thái Tử nhưng không người nào dam đắc tội, không đắc tội nổi.
Hiện tại trước mắt bao người, một phàm nhân dám chỉ vào mũi Thiên Hoàng Thái Tử chửi gã ngu, rõ là tát tai quá đau. Phàm nhân này vênh váo khủng khiếp.
Thiên Hoàng Thái Tử biểu tình cực kỳ khó xem lao qua định giết Lý Thất Dạ:
- Tiểu súc sinh, ta làm thịt ngươi!
Mấy nhân viên đứng gần đó vội tiến lên khuyên nhủ:
- Thái tử bệ hạ, bớt giận, nơi này không phải chỗ đổ máu!
Bọn họ mở cửa buôn bán, không muốn có người đánh giết tại đây.
Mỹ nữ đi cùng Thiên Hoàng Thái Tử kéo gã lại:
- Chẳng qua là phàm nhân, điện hạ cần gì tức giận?
Thạch phường do Tề Lâm Đế gia mử, vì phàm nhân mà phá hỏng quy định của Tề Lâm Đế gia thì không đáng.
Thiên Hoàng Thái Tử vênh váo thật nhưng không dám trực tiếp đối địch Tề Lâm Đế gia.
Sau khi được khuyên, Thiên Hoàng Thái Tử trừng Lý Thất Dạ, âm trầm nói:
- Phàm nhân, ngươi dám chống đối bản thái tử vậy chúng ta gặp nhau trên chiếu bạc, hôm nay bản thái tử muốn đôi tay của ngươi!
Trong phút chốc nhiều người nhìn Lý Thất Dạ, ở đây thể giết người, nếu như có xung đột ân oán vậy cách giải quyết rất đơn giản, xử trên chiếu bạc. Hai bên có thể đánh cuộc bất cứ cái gì, thậm chí là đổ mạng.
Thiên Hoàng Thái Tử há mồm muốn muốn đổ với phàm nhân trên chiếu bạc khiến rất nhiều người ngó nhau. Mỗi ngày Thạch phường có hàng đống tu sĩ đổ thạch, nhưng tu sĩ đổ với phàm nhân, chưa từng thấy người có thân phận như Thiên Hoàng Thái Tử đổ với phàm nhân.
Lý Thất Dạ cười hỏi:
- Đổ, ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?
Lý Thất Dạ có ngàn vạn cách giết Thiên Hoàng Thái Tử, nhưng đang trong Thạch phường, hắn không ngại thân phận tăng thêm vui vẻ trong quá trình đào bới báu vật.
Thiên Hoàng Thái Tử cười phá lên lộ nụ cười tàn nhẫn:
- Ước chừng ngươi không đưa ra Hỗn Độn thạch giá cao nổi nên ta cược đôi tay của ngươi. Nếu Đạo Tài của ngươi có thể cắt ra ra Đạo Phôi tử binh coi như ta thua, sẽ cho ngươi một ngàn viên cảnh giới Đạo Sư Hỗn Độn thạch, nếu như ngươi cắt ra bạch trang như cũ thì chặt đôi tay của ngươi xuống.
Nghe Thiên Hoàng Thái Tử nói, nhiều người nhìn nhau, biết gã muốn giết phàm nhân trước mắt, và trước khi giết phải hành hạ một phen.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook