Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2490
- Vậy ngươi phải nói Trường Sinh Thảo rồi.
Lý Thất Dạ nói với lão đầu.
- A, a, a, ta biết ngay, ngươi, ngươi tiểu tử này rất để bụng Trường Sinh Thảo, ngươi vẫn đánh chủ ý lên nó.
Lão đầu tử vừa cười vừa nói:
- Yên tâm, Trường Sinh Thảo vẫn trong tay ta, trên thế gian này, vậy, chỉ có ta biết nó ở nơi nào.
- Nếu ngươi muốn chết, phải nói tung tích của nó ra đi.
Lý Thất Da nói.
- A, a, a...
Lão đầu tử cười rộ lên, hắn nói:
- Tiểu tử, ta, ta, ta có thể mang tin tức Trường Sinh Thảo nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi mở miệng, Trường Sinh Thảo chính là của ngươi.
- Nhưng mà, ngươi muốn có điều kiện, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.
Lý Thất Dạ nói.
- Ngươi, nói đúng.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
- Ta cho ngươi Trường Sinh Thảo, chỉ cần có hai yêu cầu, một, ngươi bái ta làm nghĩa phụ; hai, ngươi nhanh tìm nữ nhân, ngươi sinh ra con cháu, nhưng có một đứa phải mang họ của ta. Chỉ cần ngươi đáp ứng hai chuyện này của ta, ta, ta sẽ mang tung tích Trường Sinh Thảo nói cho ngươi biết.
- Đây là chuyện không có khả năng.
Lý Thất Dạ không cần suy nghĩ, cự tuyệt yêu cầu của lão đầu, nói:
- Ta sẽ không nhận giặc làm cha!
- A, a, a, tiểu tử, nếu như ta là tặc, vậy ngươi chính là tiểu tặc. Lão nhân ta làm chuyện xấu cả đời, nhưng, nhưng ngươi cũng không ít hơn ta.
Lão đầu sẽ không để ý, vừa cười vừa nói:
- Chúng ta cũng chỉ tám lạng nửa cân mà thôi.
- Chuyện khác có thể bàn, nhưng mà chuyện này không cần bàn.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Ngươi có thể đổi điều kiện khác, mặc kệ gian khó cỡ nào ta cũng làm.
- A, a, a, tiểu tử, ngươi cảm thấy ta, ta còn cầu thứ gì nữa sao? Sống, sống lâu như vậy, nên thấy cũng thấy, ta cũng chỉ có hai yêu cầu này.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
- Với ngươi mà nói, một chút cũng không khó làm được, chỉ cần dập đầu với ta, bảo ta một tiếng nghĩa phụ, một lần sinh cháu trai cho ta, cái này, cái này, cái này đã đủ. chuyện như vậy quá dễ dàng.
- Đáng tiếc, đối với ta mà nói, đây là chuyện không cần bàn.
Lý Thất Dạ lắc đầu.
- A, a, a, tiểu tử, ngươi thật giống ta.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
- Nếu ngươi không đáp ứng, ta cũng không giúp ngươi.
Nghe lão đầu nói, Lý Thất Dạ vẫn lắc đầu, nói ra:
- Ngươi có thể cân nhắc một chút, hoặc là ta có thể kéo dài tính mạng cho ngươi.
- Kéo dài tánh mạng?
Lão đầu vừa cười vừa nói:
- Ta đã tục không được, tình huống của ta, ta còn rõ ràng hơn ngươi. A, a, a, nói thật ra, ta sống sót cũng không có ý nghĩa, ít nhất ta đã bồi dưỡng được người như ngươi, cuối cùng có người đi chiến một trận với lão tặc thiên. A, nói đến chuyện này, tiểu tử, ngươi phải thắng lấy trở về, nhất, nhất, tốt nhất có Trường Sinh Thảo!
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Cho nên ngươi có thể đổi điều kiện khác, nếu như ngươi còn có tâm nguyện gì, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành.
- A, a, a, trừ hai chuyện này ra, ta không có.
Lão đầu cười ha hả nói.
- Ta bất lực.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói xong bắt đầu trầm mặc.
- Tiểu tử, ngươi thật giống ta.
Lão đầu hữu khí vô lực chỉ vào Lý Thất Dạ cười to, vừa cười vừa nói:
- Ta, ta, ta chỉ tiếc, không, không có đứa con như ngươi, bằng không thì, ta, ta, ta...
Cánh tay hắn rủ xuống, lại im ắng.
- Lão đầu, lão đầu, lão đầu...
Lý Thất Dạ cả kinh, vội vàng lung lay lão giả, huyết khí rót vào người của hắn, nhưng lúc này huyết khí đã không thể làm gì, lão dầu đã chết.
Đã từng vô địch, đã từng áp đảo chín tầng trời, đã từng là tồn tại chúng thần bái phục, hôm nay cứ như vậy vô thanh vô tức tử vong, hơn nữa hằn chết không có người thứ ba biết rõ.
Ôm lão đầu chết đi, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một hơi, quản chỉ có được Trường Sinh Thảo, lão đầu cuối cùng vẫn không thoát khỏi cái chết, nhưng mà đến cuối cùng lão vẫn giấu Trường Sinh Thảo đi, giấu ở nơi chỉ có hắn biết.
Đương nhiên Trường Sinh Thảo tuyệt đối không ở Tiên Ma động, bằng không đã bị Cổ Minh đạt được Trường Sinh Thảo, cho nên hắn vào thời khắc cuối cùng buông tha Trường Sinh Thảo, hắn vào thời điểm cuối cùng dùng biện pháp gì đó đưa Sinh Thảo chuyển qua địa phương khác!
Cuối cùng, Lý Thất Dạ vùi lão đầu hắn dưới thần tọa, dựng bia mộ, dựng trước mộ phần lão đầu. Đứng trước mộ phần, Lý Thất Dạ trầm mặc một lát, cuối cùng nhấc tay viết nhanh mấy chữ, Tiêu thị chi mộ!
Nhìn trước mắt phần mộ, Lý Thất Dạ thở dài, nói:
- Lão đầu, nghỉ ngơi đi, mặc kệ chúng ta có bao nhiêu ân oán, có quá nhiều cừu hận, tất cả đã tan thành mây khói. Một ngày nào đó, ta sẽ chiến thắng trở về, ta nhất định sẽ chiến phá trời xanh. Sẽ nói cho ngươi biết, thế gian thực sự có địa phủ, vậy ngươi cứ mỉm cười dưới cửu tuyền đi.
Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ khom người cúi chào, lại rời đi.
Rời khỏi Tiên Ma động, nhìn qua thế giới bị phá thành mảnh vỡ, Lý Thất Dạ thở dài, hắn đã từng biết rõ mảnh thiên địa như lòng bàn tay, bây giờ đã không tồn tại.
Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ đứng trước Tiên Ma động, hắn lại nhìn Tiên Ma động, trong khoảng thời gian ngắn nội tâm hắn không có tư vị, không cách nào dùng bút mực để hình dung, tất cả nhân duyên đều bắt đầu ở Tiên Ma động, nhưng mà cuối cùng nhất Tiên Ma động vẫn hủy diệt, lão đầu cũng vẫn lạc, Trường Sinh Thảo cũng biến mất.
Lúc này đứng ngoài Tiên Ma động, hắn đã là chúa tể cửu giới, không còn là đồng tử chăn dê nữa.
Khi Lý Thất Dạ tiến vào Tiên Ma động, cửu giới xảy ra đại sự, cả cửu giới đều hưng phấn, cả cửu giới chấn động.
"Rầm rầm rầm", trong một đêm trên bầu trời cửu giới xuất hiện vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong cửu giới, bất luận ngươi ở nơi nào trong cửu giới đều nhìn thấy.
Đây là hình thái thiên mệnh biến ảo, là trước khi thiên mệnh xuất hiện, thời gian như chân long, khi thì phượng hoàng, khi thì thần linh...
Khi tiếng oanh minh vang lên, hình thái thiên mệnh cuối cùng đã xuất hiện, thiên mệnh bắt đầu hình thành làm chúng sinh cửu giới rung động, vô số người đều tận mắt nhìn quá trình thiên mệnh hình thành.
- Cảnh tượng này xem không chán, nếu như có thể mỗi thời đại đều nhìn thấy hình thái của nó, sống cũng không uổng.
Có lão bất tử nhìn vòng xoáy thiên mệnh, trong lòng cảm khái.
Về phần rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ nhìn vòng xoáy mà nội tâm hưng phấn.
- Thiên mệnh đã thành, cuối cùng sẽ xuất hiện hình thái cuối cùng, kế tiếp là thời điểm đạt được thiên mệnh tán thành, chỉ có đạt được thiên mệnh tán thành, mới có tư cách tranh thiên mệnh, mới có tư cách tham gia trận chiên cuối cùng, trở thành Tiên Đế, thắng lợi chịu tải thiên mệnh.
Có thế hệ trước nhìn thiên mệnh, cảm khái nói ra.
Cùng thời điểm thiên mệnh hình thành, thiên tài trẻ tuổi phải đạt được thiên mệnh tán thành. Đương nhiên cũng không phải ai cũng có thể được thiên mệnh tán thành. Nếu như người trẻ tuổi đi Đại Thế Đạo dù mạnh hơn nữa cũng không được thiên mệnh thừa nhận, bởi vì thời điểm ngươi lựa chọn Đại Thế Đạo, thiên mệnh đã vô duyên với ngươi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lý Thất Dạ nói với lão đầu.
- A, a, a, ta biết ngay, ngươi, ngươi tiểu tử này rất để bụng Trường Sinh Thảo, ngươi vẫn đánh chủ ý lên nó.
Lão đầu tử vừa cười vừa nói:
- Yên tâm, Trường Sinh Thảo vẫn trong tay ta, trên thế gian này, vậy, chỉ có ta biết nó ở nơi nào.
- Nếu ngươi muốn chết, phải nói tung tích của nó ra đi.
Lý Thất Da nói.
- A, a, a...
Lão đầu tử cười rộ lên, hắn nói:
- Tiểu tử, ta, ta, ta có thể mang tin tức Trường Sinh Thảo nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi mở miệng, Trường Sinh Thảo chính là của ngươi.
- Nhưng mà, ngươi muốn có điều kiện, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.
Lý Thất Dạ nói.
- Ngươi, nói đúng.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
- Ta cho ngươi Trường Sinh Thảo, chỉ cần có hai yêu cầu, một, ngươi bái ta làm nghĩa phụ; hai, ngươi nhanh tìm nữ nhân, ngươi sinh ra con cháu, nhưng có một đứa phải mang họ của ta. Chỉ cần ngươi đáp ứng hai chuyện này của ta, ta, ta sẽ mang tung tích Trường Sinh Thảo nói cho ngươi biết.
- Đây là chuyện không có khả năng.
Lý Thất Dạ không cần suy nghĩ, cự tuyệt yêu cầu của lão đầu, nói:
- Ta sẽ không nhận giặc làm cha!
- A, a, a, tiểu tử, nếu như ta là tặc, vậy ngươi chính là tiểu tặc. Lão nhân ta làm chuyện xấu cả đời, nhưng, nhưng ngươi cũng không ít hơn ta.
Lão đầu sẽ không để ý, vừa cười vừa nói:
- Chúng ta cũng chỉ tám lạng nửa cân mà thôi.
- Chuyện khác có thể bàn, nhưng mà chuyện này không cần bàn.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Ngươi có thể đổi điều kiện khác, mặc kệ gian khó cỡ nào ta cũng làm.
- A, a, a, tiểu tử, ngươi cảm thấy ta, ta còn cầu thứ gì nữa sao? Sống, sống lâu như vậy, nên thấy cũng thấy, ta cũng chỉ có hai yêu cầu này.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
- Với ngươi mà nói, một chút cũng không khó làm được, chỉ cần dập đầu với ta, bảo ta một tiếng nghĩa phụ, một lần sinh cháu trai cho ta, cái này, cái này, cái này đã đủ. chuyện như vậy quá dễ dàng.
- Đáng tiếc, đối với ta mà nói, đây là chuyện không cần bàn.
Lý Thất Dạ lắc đầu.
- A, a, a, tiểu tử, ngươi thật giống ta.
Lão đầu vừa cười vừa nói:
- Nếu ngươi không đáp ứng, ta cũng không giúp ngươi.
Nghe lão đầu nói, Lý Thất Dạ vẫn lắc đầu, nói ra:
- Ngươi có thể cân nhắc một chút, hoặc là ta có thể kéo dài tính mạng cho ngươi.
- Kéo dài tánh mạng?
Lão đầu vừa cười vừa nói:
- Ta đã tục không được, tình huống của ta, ta còn rõ ràng hơn ngươi. A, a, a, nói thật ra, ta sống sót cũng không có ý nghĩa, ít nhất ta đã bồi dưỡng được người như ngươi, cuối cùng có người đi chiến một trận với lão tặc thiên. A, nói đến chuyện này, tiểu tử, ngươi phải thắng lấy trở về, nhất, nhất, tốt nhất có Trường Sinh Thảo!
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Cho nên ngươi có thể đổi điều kiện khác, nếu như ngươi còn có tâm nguyện gì, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành.
- A, a, a, trừ hai chuyện này ra, ta không có.
Lão đầu cười ha hả nói.
- Ta bất lực.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói xong bắt đầu trầm mặc.
- Tiểu tử, ngươi thật giống ta.
Lão đầu hữu khí vô lực chỉ vào Lý Thất Dạ cười to, vừa cười vừa nói:
- Ta, ta, ta chỉ tiếc, không, không có đứa con như ngươi, bằng không thì, ta, ta, ta...
Cánh tay hắn rủ xuống, lại im ắng.
- Lão đầu, lão đầu, lão đầu...
Lý Thất Dạ cả kinh, vội vàng lung lay lão giả, huyết khí rót vào người của hắn, nhưng lúc này huyết khí đã không thể làm gì, lão dầu đã chết.
Đã từng vô địch, đã từng áp đảo chín tầng trời, đã từng là tồn tại chúng thần bái phục, hôm nay cứ như vậy vô thanh vô tức tử vong, hơn nữa hằn chết không có người thứ ba biết rõ.
Ôm lão đầu chết đi, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một hơi, quản chỉ có được Trường Sinh Thảo, lão đầu cuối cùng vẫn không thoát khỏi cái chết, nhưng mà đến cuối cùng lão vẫn giấu Trường Sinh Thảo đi, giấu ở nơi chỉ có hắn biết.
Đương nhiên Trường Sinh Thảo tuyệt đối không ở Tiên Ma động, bằng không đã bị Cổ Minh đạt được Trường Sinh Thảo, cho nên hắn vào thời khắc cuối cùng buông tha Trường Sinh Thảo, hắn vào thời điểm cuối cùng dùng biện pháp gì đó đưa Sinh Thảo chuyển qua địa phương khác!
Cuối cùng, Lý Thất Dạ vùi lão đầu hắn dưới thần tọa, dựng bia mộ, dựng trước mộ phần lão đầu. Đứng trước mộ phần, Lý Thất Dạ trầm mặc một lát, cuối cùng nhấc tay viết nhanh mấy chữ, Tiêu thị chi mộ!
Nhìn trước mắt phần mộ, Lý Thất Dạ thở dài, nói:
- Lão đầu, nghỉ ngơi đi, mặc kệ chúng ta có bao nhiêu ân oán, có quá nhiều cừu hận, tất cả đã tan thành mây khói. Một ngày nào đó, ta sẽ chiến thắng trở về, ta nhất định sẽ chiến phá trời xanh. Sẽ nói cho ngươi biết, thế gian thực sự có địa phủ, vậy ngươi cứ mỉm cười dưới cửu tuyền đi.
Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ khom người cúi chào, lại rời đi.
Rời khỏi Tiên Ma động, nhìn qua thế giới bị phá thành mảnh vỡ, Lý Thất Dạ thở dài, hắn đã từng biết rõ mảnh thiên địa như lòng bàn tay, bây giờ đã không tồn tại.
Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ đứng trước Tiên Ma động, hắn lại nhìn Tiên Ma động, trong khoảng thời gian ngắn nội tâm hắn không có tư vị, không cách nào dùng bút mực để hình dung, tất cả nhân duyên đều bắt đầu ở Tiên Ma động, nhưng mà cuối cùng nhất Tiên Ma động vẫn hủy diệt, lão đầu cũng vẫn lạc, Trường Sinh Thảo cũng biến mất.
Lúc này đứng ngoài Tiên Ma động, hắn đã là chúa tể cửu giới, không còn là đồng tử chăn dê nữa.
Khi Lý Thất Dạ tiến vào Tiên Ma động, cửu giới xảy ra đại sự, cả cửu giới đều hưng phấn, cả cửu giới chấn động.
"Rầm rầm rầm", trong một đêm trên bầu trời cửu giới xuất hiện vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong cửu giới, bất luận ngươi ở nơi nào trong cửu giới đều nhìn thấy.
Đây là hình thái thiên mệnh biến ảo, là trước khi thiên mệnh xuất hiện, thời gian như chân long, khi thì phượng hoàng, khi thì thần linh...
Khi tiếng oanh minh vang lên, hình thái thiên mệnh cuối cùng đã xuất hiện, thiên mệnh bắt đầu hình thành làm chúng sinh cửu giới rung động, vô số người đều tận mắt nhìn quá trình thiên mệnh hình thành.
- Cảnh tượng này xem không chán, nếu như có thể mỗi thời đại đều nhìn thấy hình thái của nó, sống cũng không uổng.
Có lão bất tử nhìn vòng xoáy thiên mệnh, trong lòng cảm khái.
Về phần rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ nhìn vòng xoáy mà nội tâm hưng phấn.
- Thiên mệnh đã thành, cuối cùng sẽ xuất hiện hình thái cuối cùng, kế tiếp là thời điểm đạt được thiên mệnh tán thành, chỉ có đạt được thiên mệnh tán thành, mới có tư cách tranh thiên mệnh, mới có tư cách tham gia trận chiên cuối cùng, trở thành Tiên Đế, thắng lợi chịu tải thiên mệnh.
Có thế hệ trước nhìn thiên mệnh, cảm khái nói ra.
Cùng thời điểm thiên mệnh hình thành, thiên tài trẻ tuổi phải đạt được thiên mệnh tán thành. Đương nhiên cũng không phải ai cũng có thể được thiên mệnh tán thành. Nếu như người trẻ tuổi đi Đại Thế Đạo dù mạnh hơn nữa cũng không được thiên mệnh thừa nhận, bởi vì thời điểm ngươi lựa chọn Đại Thế Đạo, thiên mệnh đã vô duyên với ngươi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com