Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2475
Lý Thất Dạ bước ra khỏi cổ quan, hắn cười leo lên đại điện, ngồi trên đế ỷ trước đại điện.
Ngồi vào đế ỷ có khí thế quân lâm thiên hạ, đế ỷ vốn chế tạo cho một vị tồn tại vô thượng. Đáng tiếc vật đổi sao dời, đế ỷ đã từng quân lâm thiên hạ cũng hoang phế tại đây.
Lý Thất Dạ ngồi ngay ngắn rồi Lý Thất Dạ quét mắt vào vực sâu không đáy bên cạnh, mắt hắn lóe tia sáng lạnh như nhìn thấu mọi mê hoặc trên đời, xuyên qua tuyên cổ. Thế gian không thứ gì che được tia mắt Lý Thất Dạ.
Chớp mắt tia mắt Lý Thất Dạ chiếu sáng tận cùng vực sâu không đáy, không chút ngại ngần nhìn thẳng ảo diệu nưi sâu nhất Thâm Uyên, tất cả bày ra rõ ràng trong mắt Lý Thất Dạ.
Ngay lúc đó vực sâu không đáy vang tiếng hừ khẽ, tiếng hừ có thể chấn vỡ ngân hà, có thể băng diệt Chân Thần. Tiếng khẽ hừ làm Cửu Giới run rẩy, tiếng khẽ hừ ẩn chứa thần uy vô thượng. Thần uy không cho phép bất cứ người nào khiêu khích, dù là chư thần cũng phải quỳ tạp dưới thần uy.
Nhưng Lý Thất Dạ lại phớt lờ tiếng hừ, hắn cười khẽ.
Rốt cuộc dưới vực sâu không đáy vọng lên thanh âm:
- Nghe nói ngươi muốn gặp ta.
Thanh âm thều thào, nghe kỹ thì giống hệt giọng lão quỷ. Nếu đã nghe giọng lão quỷ sẽ cho rằng lúc này gã đã trốn dưới Thâm Uyên.
Lý Thất Dạ mỉm cười:
- Đúng vậy!
Lý Thất Dạ nhìn quanh bát phương, đánh giá nhất thiên địa trước mắt.
Lý Thất Dạ ung dung bình tĩnh nói:
- Nơi đây là chỗ chúa tể Thiên Cổ Thi Địa ở, cho tới nay ta luôn muốn đến tiếc rằng không đi được, cứ gặp cản trở mãi.
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Thiên Cổ Thi Địa không ở trong Cửu Giới, không thuộc đại thế giới. Thiên Cổ Thi Địa chúng ta không hoan nghênh người ngoài đến.
- Ta biết, tàn tồn kỷ nguyên.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Các ngươi chôn mình ở nơi tốt nhất kỷ nguyên, chôn vùi đời này đến đời khác, trốn thoát trời khiển trách, tránh thoát mạt đại phán quyết. Nhưng cũng khiến các ngươi trở thành xác sống qua từng thời đại.
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Cho ngươi vào Thiên Cổ Thi Địa của chúng ta là biểu đạt kính ý của Thiên Cổ Thi Địa, biểu đạt thành ý của Thiên Cổ Thi Địa.
- Ta thật sự không có gì bất mãn.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Để cổ nghĩ nâng quan tiến vào với Thiên Cổ Thi Địa các ngươi đã là quy cách rất cao. Trong Thiên Cổ Thi Địa chỉ có ngươi mới hưởng thụ quy cách như vậy.
Lão quỷ trong Thâm Uyên im lặng một lúc, lên tiếng:
- Nếu ngươi đến Thiên Cổ Thi Địa thì chắc có chuyện muốn bàn với ta, xin ta rửa tai lắng nghe.
- Không có gì, ta chỉ muốn có người trông chừng Cửu Giới giúp ta.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Cổ Minh không chỉ có dư nghiệt tàn đảng, hơn nữa bọn họ còn có thủ lĩnh, còn Tiên Đế trốn trong Cửu Giới! Nên sau khi ta rời đi, tương lai Cổ Minh kéo đến thì ta hy vọng có người sẽ ra tay một chùy định âm, nhất chiến định Càn Khôn!
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Chuyện này không thể nào, ngươi đã là Âm Nha, là một vị chúa tể Cửu Giới. Ngươi nên biết ta rất lâu rồi không bước ra Thiên Cổ Thi Địa, chính ta cũng quên mất thời gian.
Lý Thất Dạ gật gù:
- Ta biết điều đó, nếu ngươi mạnh mẽ rời đi sẽ phải trả giá cực đắt.- Nên ta bất lực, ngươi chỉ có thể tìm người khác giỏi hơn.
Lão quỷ trong Thâm Uyên từ từ nói:
- Nếu ngươi cần thì ngoài thân ta đây có thể ra tay, ngoại thân của ta nợ ngươi một nhân tình.
- Không được.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
- Không phủ nhận ngoại thân của ngươi rất mạnh, có thể đấu với Tiên Đế. Nhưng ta cần là nhất chiến định Càn Khôn, nhất chiến diệt Cổ Minh! Trong tay Cổ Minh có thể phương, dù ngoại thân của ngươi dốc hết sức cũng không làm được, huống chi ngoại thân của ngươi không ổn định, bị thời gian mài mòn hắn sẽ bị cản trở nhiều.
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Nếu vậy thì ta thua. Ta rời khỏi Thiên Cổ Thi Địa sẽp hải trả giá cực kỳ nặng nề, ngươi không thể tưởng tượng.
- Đó là chuyện của ngươi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Trả giá lớn thế nào ta không muốn hỏi đến, ta chỉ muốn ngươi hiểu rằng ta đến Thiên Cổ Thi Địa không phải thương lượng với ngươi mà là phải. Ngươi đồng ý cũng tốt, không chịu cũng thế, chuyện này nên làm như vậy!
Trong khoảnh khắc từ Thâm Uyên bộc phát khí lạnh:
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Lạnh lẽo có thể nháy mắt đông bạo Chân Thần, khiến sinh linh ba ngàn thế giới đóng băng, siêu khủng bố.
Nhưng Lý Thất Dạ ngồi trên đế ỷ không dao động, hắn bình tĩnh ngồi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Không sai, ngươi nói đúng, ta uy hiếp ngươi!
Lão quỷ trong Thâm Uyên lạnh lùng nói:
- Ngươi thật sự rất mạnh, không là Tiên Đế nhưng hơn Tiên Đế. Tuy nhiên ngươi đừng quên nơi này là Thiên Cổ Thi Địa, không phải Cửu Giới của ngươi! Dù ngươi mạnh cách mấy ở trong địa bàn của ta không cho phép ngươi đi ngang!
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta biết, thiên cổ Táng Địa không cho phép người càn rỡ, dù là Tiên Đế tới đây cũng không dám bảo an toàn trở ra, nếu không đã sớm có Tiên Đế đánh hạ nơi này. Nhưng ta muốn hỏi ngươi một câu, ngươi có thể giết chết ta không? Ngươi nghĩ nếu bất chấp tất cả ra tay thì ngươi sẽ đánh bại ta, giét ta tại đây trong vòng mấy chiêu?
Lời của Lý Thất Dạ khiến lão quỷ trong Thâm Uyên lặng im.
Lý Thất Dạ bình tĩnh tự thuật sự thật:
- Trên đời này ta không sợ chết, chưa từng sợ ai đến giết ta. Trừ ông trời rá ta tin tưởng thế gian này không ai có thể giết ta nổi.
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Trên đời có nhiều thứ đáng sợ hơn cái chết.
- Đáng sợ hơn cái chết?
Lý Thất Dạ bật cười nói:
- Tađã trải qua nhiều chuyện đáng sợ trên đời, bàn về đáng sợ thì còn gì hơn sống sót trở về từ tận cùng thế giới? Ta đã trải qua dày vò đau khổ vô biên, ngươi cảm thấy đối với ta có gì đáng sợ hơn nữa?
- Hừ!
Lão quỷ trong Thâm Uyên hừ lạnh tỏ vẻ bất mãn Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Nếu ngươi không giết ta được thì có biết hậu quả sẽ như thế nào không? Rất đơn giản, ta sẽ quay lại. Đừng quên nếu nói Cổ Minh là tai họa lớn của Cửu Giới thì Thiên Cổ Thi Địa các ngươi cũng là nguy hiểm ẩn giấu cho Cửu Giới, nhưng không rõ ràng bằng Cổ Minh.
Nói đến đây mắt Lý Thất Dạ lạnh lùng chậm rãi nói:
- Đối diện hai thứ mạo hiểm cho Cửu Giới, ngươi cảm thấy ta sẽ chọn thế nào? Lựa chọn của ta rất đơn ianr, khi ta lại đến thì mọi thứ sẽ thay đổi, ta sẽ lật trung thiên quan của các ngươi! Ta sẽ luyện hóa toàn Cổ Minh, luyện hóa nó thành binh khí tuyệt thế, luyện nó thành bịnh khí có thể hủy diệt Cổ Minh! Đây gị là lấy địch chế địch!
Lý Thất Dạ nói chọc giận lão quỷ trong Thâm Uyên:
- Ngươi . . . !
Hơi thở siêu khủng bố như bão tố thổi quét thiên địa, càn quét vạn vực.
Lý Thất Dạ ngồi yên không nhúc nhích, chậm rãi nói:
- Nhập thiên quan, thành vạn cổ. Khải thi địa, thiên tương cổ! Ngươi hiểu rõ ý nghĩa câu nói này hơi ta, ngươi cho rằng ta nên lựa chọn thế nào?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Ngồi vào đế ỷ có khí thế quân lâm thiên hạ, đế ỷ vốn chế tạo cho một vị tồn tại vô thượng. Đáng tiếc vật đổi sao dời, đế ỷ đã từng quân lâm thiên hạ cũng hoang phế tại đây.
Lý Thất Dạ ngồi ngay ngắn rồi Lý Thất Dạ quét mắt vào vực sâu không đáy bên cạnh, mắt hắn lóe tia sáng lạnh như nhìn thấu mọi mê hoặc trên đời, xuyên qua tuyên cổ. Thế gian không thứ gì che được tia mắt Lý Thất Dạ.
Chớp mắt tia mắt Lý Thất Dạ chiếu sáng tận cùng vực sâu không đáy, không chút ngại ngần nhìn thẳng ảo diệu nưi sâu nhất Thâm Uyên, tất cả bày ra rõ ràng trong mắt Lý Thất Dạ.
Ngay lúc đó vực sâu không đáy vang tiếng hừ khẽ, tiếng hừ có thể chấn vỡ ngân hà, có thể băng diệt Chân Thần. Tiếng khẽ hừ làm Cửu Giới run rẩy, tiếng khẽ hừ ẩn chứa thần uy vô thượng. Thần uy không cho phép bất cứ người nào khiêu khích, dù là chư thần cũng phải quỳ tạp dưới thần uy.
Nhưng Lý Thất Dạ lại phớt lờ tiếng hừ, hắn cười khẽ.
Rốt cuộc dưới vực sâu không đáy vọng lên thanh âm:
- Nghe nói ngươi muốn gặp ta.
Thanh âm thều thào, nghe kỹ thì giống hệt giọng lão quỷ. Nếu đã nghe giọng lão quỷ sẽ cho rằng lúc này gã đã trốn dưới Thâm Uyên.
Lý Thất Dạ mỉm cười:
- Đúng vậy!
Lý Thất Dạ nhìn quanh bát phương, đánh giá nhất thiên địa trước mắt.
Lý Thất Dạ ung dung bình tĩnh nói:
- Nơi đây là chỗ chúa tể Thiên Cổ Thi Địa ở, cho tới nay ta luôn muốn đến tiếc rằng không đi được, cứ gặp cản trở mãi.
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Thiên Cổ Thi Địa không ở trong Cửu Giới, không thuộc đại thế giới. Thiên Cổ Thi Địa chúng ta không hoan nghênh người ngoài đến.
- Ta biết, tàn tồn kỷ nguyên.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Các ngươi chôn mình ở nơi tốt nhất kỷ nguyên, chôn vùi đời này đến đời khác, trốn thoát trời khiển trách, tránh thoát mạt đại phán quyết. Nhưng cũng khiến các ngươi trở thành xác sống qua từng thời đại.
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Cho ngươi vào Thiên Cổ Thi Địa của chúng ta là biểu đạt kính ý của Thiên Cổ Thi Địa, biểu đạt thành ý của Thiên Cổ Thi Địa.
- Ta thật sự không có gì bất mãn.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Để cổ nghĩ nâng quan tiến vào với Thiên Cổ Thi Địa các ngươi đã là quy cách rất cao. Trong Thiên Cổ Thi Địa chỉ có ngươi mới hưởng thụ quy cách như vậy.
Lão quỷ trong Thâm Uyên im lặng một lúc, lên tiếng:
- Nếu ngươi đến Thiên Cổ Thi Địa thì chắc có chuyện muốn bàn với ta, xin ta rửa tai lắng nghe.
- Không có gì, ta chỉ muốn có người trông chừng Cửu Giới giúp ta.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Cổ Minh không chỉ có dư nghiệt tàn đảng, hơn nữa bọn họ còn có thủ lĩnh, còn Tiên Đế trốn trong Cửu Giới! Nên sau khi ta rời đi, tương lai Cổ Minh kéo đến thì ta hy vọng có người sẽ ra tay một chùy định âm, nhất chiến định Càn Khôn!
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Chuyện này không thể nào, ngươi đã là Âm Nha, là một vị chúa tể Cửu Giới. Ngươi nên biết ta rất lâu rồi không bước ra Thiên Cổ Thi Địa, chính ta cũng quên mất thời gian.
Lý Thất Dạ gật gù:
- Ta biết điều đó, nếu ngươi mạnh mẽ rời đi sẽ phải trả giá cực đắt.- Nên ta bất lực, ngươi chỉ có thể tìm người khác giỏi hơn.
Lão quỷ trong Thâm Uyên từ từ nói:
- Nếu ngươi cần thì ngoài thân ta đây có thể ra tay, ngoại thân của ta nợ ngươi một nhân tình.
- Không được.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
- Không phủ nhận ngoại thân của ngươi rất mạnh, có thể đấu với Tiên Đế. Nhưng ta cần là nhất chiến định Càn Khôn, nhất chiến diệt Cổ Minh! Trong tay Cổ Minh có thể phương, dù ngoại thân của ngươi dốc hết sức cũng không làm được, huống chi ngoại thân của ngươi không ổn định, bị thời gian mài mòn hắn sẽ bị cản trở nhiều.
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Nếu vậy thì ta thua. Ta rời khỏi Thiên Cổ Thi Địa sẽp hải trả giá cực kỳ nặng nề, ngươi không thể tưởng tượng.
- Đó là chuyện của ngươi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Trả giá lớn thế nào ta không muốn hỏi đến, ta chỉ muốn ngươi hiểu rằng ta đến Thiên Cổ Thi Địa không phải thương lượng với ngươi mà là phải. Ngươi đồng ý cũng tốt, không chịu cũng thế, chuyện này nên làm như vậy!
Trong khoảnh khắc từ Thâm Uyên bộc phát khí lạnh:
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Lạnh lẽo có thể nháy mắt đông bạo Chân Thần, khiến sinh linh ba ngàn thế giới đóng băng, siêu khủng bố.
Nhưng Lý Thất Dạ ngồi trên đế ỷ không dao động, hắn bình tĩnh ngồi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Không sai, ngươi nói đúng, ta uy hiếp ngươi!
Lão quỷ trong Thâm Uyên lạnh lùng nói:
- Ngươi thật sự rất mạnh, không là Tiên Đế nhưng hơn Tiên Đế. Tuy nhiên ngươi đừng quên nơi này là Thiên Cổ Thi Địa, không phải Cửu Giới của ngươi! Dù ngươi mạnh cách mấy ở trong địa bàn của ta không cho phép ngươi đi ngang!
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta biết, thiên cổ Táng Địa không cho phép người càn rỡ, dù là Tiên Đế tới đây cũng không dám bảo an toàn trở ra, nếu không đã sớm có Tiên Đế đánh hạ nơi này. Nhưng ta muốn hỏi ngươi một câu, ngươi có thể giết chết ta không? Ngươi nghĩ nếu bất chấp tất cả ra tay thì ngươi sẽ đánh bại ta, giét ta tại đây trong vòng mấy chiêu?
Lời của Lý Thất Dạ khiến lão quỷ trong Thâm Uyên lặng im.
Lý Thất Dạ bình tĩnh tự thuật sự thật:
- Trên đời này ta không sợ chết, chưa từng sợ ai đến giết ta. Trừ ông trời rá ta tin tưởng thế gian này không ai có thể giết ta nổi.
Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:
- Trên đời có nhiều thứ đáng sợ hơn cái chết.
- Đáng sợ hơn cái chết?
Lý Thất Dạ bật cười nói:
- Tađã trải qua nhiều chuyện đáng sợ trên đời, bàn về đáng sợ thì còn gì hơn sống sót trở về từ tận cùng thế giới? Ta đã trải qua dày vò đau khổ vô biên, ngươi cảm thấy đối với ta có gì đáng sợ hơn nữa?
- Hừ!
Lão quỷ trong Thâm Uyên hừ lạnh tỏ vẻ bất mãn Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Nếu ngươi không giết ta được thì có biết hậu quả sẽ như thế nào không? Rất đơn giản, ta sẽ quay lại. Đừng quên nếu nói Cổ Minh là tai họa lớn của Cửu Giới thì Thiên Cổ Thi Địa các ngươi cũng là nguy hiểm ẩn giấu cho Cửu Giới, nhưng không rõ ràng bằng Cổ Minh.
Nói đến đây mắt Lý Thất Dạ lạnh lùng chậm rãi nói:
- Đối diện hai thứ mạo hiểm cho Cửu Giới, ngươi cảm thấy ta sẽ chọn thế nào? Lựa chọn của ta rất đơn ianr, khi ta lại đến thì mọi thứ sẽ thay đổi, ta sẽ lật trung thiên quan của các ngươi! Ta sẽ luyện hóa toàn Cổ Minh, luyện hóa nó thành binh khí tuyệt thế, luyện nó thành bịnh khí có thể hủy diệt Cổ Minh! Đây gị là lấy địch chế địch!
Lý Thất Dạ nói chọc giận lão quỷ trong Thâm Uyên:
- Ngươi . . . !
Hơi thở siêu khủng bố như bão tố thổi quét thiên địa, càn quét vạn vực.
Lý Thất Dạ ngồi yên không nhúc nhích, chậm rãi nói:
- Nhập thiên quan, thành vạn cổ. Khải thi địa, thiên tương cổ! Ngươi hiểu rõ ý nghĩa câu nói này hơi ta, ngươi cho rằng ta nên lựa chọn thế nào?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com