Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2407
Mặc dù nói Long Ngạo Thiên thua trong tay đệ nhất hung, bị đệ nhất hung nhân đánh rất thảm, nhưng đi đến một bước này, thất bại trong mắt người thiên hạ cũng không có gì đáng xấu hổ, đây là chuyện đương nhiên.
Dù sao, trăm ngàn vạn năm qua, không ngừng có Tiên Đế xuất hiện, có Tiên Đế nào khi còn trẻ không có thất bại qua? Tiên Đế cả đời không có thất bại cũng chỉ có Kiêu Hoành Tiên Đế, các Tiên Đế khác, cho dù là Hồng Thiên Nữ Đế uy trấn thiên hạ, hay Phi Tiên Đế kinh diễm vô song, bọn họ khi còn trẻ đều thất bại qua! Cho dù Đạp Không Tiên Đế cách một thời đại trước cũng trải qua vô số lần thất bại mới trở thành Tiên Đế!
Long Ngạo Thiên thất bại, tối đa chỉ làm chiến tích huy hoàn cả đời hắn không được hoàn mỹ mà thôi, hắn là thập quan vương, cuối cùng vẫn không thể kiên trì bất bại, cuối cùng vẫn thảm bại.
- Phòng thủ ——
Thời điểm Long Ngạo Thiên xuất hiện, Khổng Tước Minh Vương quát một tiếng, hạ lệnh các đệ tử thành Minh Châu chuẩn bị chiến tranh.
Cùng lúc đó dây chuyền trước ngực Khổng Tước Minh Vương sáng lên, "Ông" một tiếng thật lớn, chỉ trong nháy mắt Minh Châu Tháp trong thành Minh Châu tỏa ra hào quang vô hạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, Minh Châu Tháp tỏa ra một màn sáng cực lớn, trên màn sáng còn có vô số phù văn lưu chuyển, nó giống như cái mai rùa bao phủ cả thành Minh Châu vào bên trong.
Nhìn thấy màn sáng phòng thủ bao trùm toàn bộ thành Minh Châu, các đệ tử trong thành Minh Châu đều thở ra một hơi, rất nhiều đệ tử còn không biết Minh Châu Tháp có tác dụng như vậy.
Cho tới nay, rất nhiều đệ tử thành Minh Châu đều cho rằng Minh Châu Tháp chỉ là tiêu chí của thành Minh Châu mà thôi, cũng là một cảnh quan đẹp, rất nhiều người đều không ngờ Minh Châu Tháp lại thần kỳ như vậy.
Nhìn phòng ngự của thành Minh Châu hiện ra, lúc này những người đang quan sát cuộc chiến từ xa thở dài một hơi, mọi người cũng không biết thành Minh Châu có thể vượt qua kiếp nạn này hay không.
Trong lòng rất nhiều chưởng môn, hoàng giáo tại Bắc Uông Dương đều khát vọng thành Minh Châu có thể vượt qua kiếp nạn này, đối với bọn họ mà nói, nếu như thành Minh Châu có thể vượt qua kiếp nạn, như vậy sẽ cổ vũ sĩ khí cho vô số cường giả Bắc Uông Dương thật lớn.
Đến lúc đó người trong Bắc Uông Dương ít nhất sẽ biết Phi Tiên Giáo không phải là không thể đánh bại, như vậy sẽ có nhiều đại giáo cương quốc tin tưởng mà liên minh đối kháng Phi Tiên Giáo.
Đương nhiên, nếu như thành Minh Châu không chống đỡ nổi trận chiến này, sẽ tan thành mây khói, chắc chắn tạo thành đả kích thật lớn với sĩ khí tất cả môn phái và tu sĩ trong Bắc Uông Dương, đến lúc đó không có bất cứ môn phái truyền thừa nào trong Bắc Uông Dương dám phản kháng Phi Tiên Giáo.
Long Ngạo Thiên đứng trên không trung, hắn bao quát cả thành Minh Châu, lạnh lùng nói:
- Khổng Tước Minh Vương, hiện tại giao tàn binh bại tướng Yêu tộc, quái vật biển ra còn kịp, nếu không thành Minh Châu các ngươi sẽ ăn quả đắng.
- Long đế tử, thành Minh Châu sẽ không thỏa hiệp với môn phái nào.
Lúc này Khổng Tước Minh Vương xuất hiện trên tường thành, dáng người xinh đẹp nhưng không mất đi khí chất hào hùng, bậc cân quắc không thua đắng mày râu, nàng tự mình ra trận giống như đại nguyên soái thống lĩnh binh mã quốc gia, tư thế hiên ngang, đặc biệt xinh đẹp, đặc biệt mê người.
Khổng Tước Minh Vương đứng trên tường thành, trịnh thượng nói ra:
- Tại Bắc Uông Dương, trong Nhân Hoàng Giới, chỉ cần không vi phạm kết cấu thành Minh Châu, cho dù là ai đến thành Minh Châu, cho dù ở lại trong thành Minh Châu bao lâu, thành Minh Châu sẽ không đuổi khách của mình, cũng không giao bất cứ khách nhân nào của mình cho môn phái khác...
- ... Nếu như Long Đế tử có ân oán với bọn họ, cứ chờ bọn họ ra khỏi thành Minh Châu mới chấm dứt ân oán cũng không muộn. Nếu Long đế tử muốn bằng vào vũ lực khuất phục thành Minh Châu thỏa hiệp, như vậy thành Minh Châu chỉ có thể đánh một trận.
Nói đến đây, Khổng Tước Minh Vương khí khái hào hùng bức người, có khí thế bá chủ.
- Nói hay lắm!
Không ít đại nhân vật đứng từ xa quan sát khen hay.
- Xem ra Minh Vương chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Long Ngạo Thiên trầm giọng nói:
- Chỉ bằng thành Minh Châu các ngươi cũng dám ngăn cản Phi Tiên Giáo, đây là bọ ngựa đá xe, không biết tự lượng sức mình! Nếu Minh Vương hiện tại mang theo thành Minh Châu vứt bỏ khí giới đầu hàng, Phi Tiên Giáo chúng ta niệm tình đồng minh mà bỏ qua, nếu không hôm nay thành Minh Châu sẽ tan thành mây khói, từ nay về sau xóa tên khỏi Bắc Uông Dương.
Vừa rồi Khổng Tước Minh Vương cứng rắn, hiện tại Long Ngạo Thiên cũng không chút khách khí, khí phách mười phần, khí thế khinh người, hùng hổ dọa người.
Long Ngạo Thiên nói lời này làm rất nhiều đệ tử và cường giả thành Minh Châu nhìn chằm chằm vào Long Ngạo Thiên, Phi Tiên Giáo cường đại là việc ai cũng biết, nhưng thành Minh Châu cũng không phải là nơi dễ khi dễ, Long Ngạo Thiên nói lời này đã xem thành Minh Châu không là gì, cũng làm rất nhiều đệ tử thành Minh Châu không nuốt được cục tức này xuống.
- Nếu Long đế tử muốn chiến, thành Minh Châu phụng bồi là được.
Thái độ Khổng Tước Minh Vương không thay đổi chút nào, lạnh lùng nói:
- Sinh tử do mệnh, thành bại do trời!
Vừa dứt lời, lập tức rất nhiều đệ tử thành Minh Châu cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, có không ít đệ tử nhịn không được hét lớn:
- Đúng vậy, sinh tử do mệnh, thành bại do trời!
Trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử thành Minh Châu khí thế sôi sục, các đệ tử hận không thể lập tức đại chiến, tuyệt đối sẽ không đầu hàng Phi Tiên Giáo, tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với Phi Tiên Giáo!
Trận chiến sinh tử sắp bắt đầu, Khổng Tước Minh Vương vẫn đứng trên tường thành chủ trì đại cục, mà Tử Thúy Ngưng lại không có biến hóa.
Đối với Tử Thúy Ngưng mà nói, nàng không cần phải tỏ thái độ, bởi vì Khổng Tước Minh Vương là thành chủ thành Minh Châu, nàng có thể toàn quyền xử lý bất cứ sự vụ nào trong thành Minh Châu, mà nàng là chưởng môn Trấn Thiên Hải thành, chỉ cần cho nàng đứng sau làm hậu viện mạnh mẽ là được.
- Tốt, nếu như thế, hôm nay ta sẽ tự tay tiêu diệt thành Minh Châu các ngươi!
Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói.
- Khẩu khí thật là lớn, Long Ngạo Thiên, ngươi thật cho rằng Bắc Uông Dương là nơi Phi Tiên Giáo muốn diệt ai thì diệt ai sao?
Lúc này có tiếng hét lớn vang lên.
- Hải Lân ta là người đầu tiên không phục!
Một tiếng nổ "Oanh" vang thật lớn, có tiếng long ngâm vang lên, tứ trảo Kim Long lập tức đánh nát không gian xuất hiện trên không trung thành Minh Châu.
Trên lưng tứ trảo Kim Long có hai người đang đứng, một là thanh niên hung mãnh, một người khác là lão giả, bọn họ chính là Hải Lân và Định Viễn Hầu.
- Hải Lân và Định Viễn Hầu cũng tới trợ giúp thành Minh Châu.
Nhìn thấy Hải Lân cùng Định Viễn Hầu cưỡi tứ trảo Kim Long đến, có người quát to một câu.
Hải Lân và Định Viễn Hầu xuất hiện ở chỗ này, mọi người cũng không phải thập phần ngoài ý muốn, dù sao Hải Lân và Long Ngạo Thiên là thù địch sinh tử, Long Ngạo Thiên tiêu diệt Yêu tộc và quái vật biển, hủy gia viên của bọn họ, có thể nói Hải Lân có thù không đội trời chung với Long Ngạo Thiên!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Dù sao, trăm ngàn vạn năm qua, không ngừng có Tiên Đế xuất hiện, có Tiên Đế nào khi còn trẻ không có thất bại qua? Tiên Đế cả đời không có thất bại cũng chỉ có Kiêu Hoành Tiên Đế, các Tiên Đế khác, cho dù là Hồng Thiên Nữ Đế uy trấn thiên hạ, hay Phi Tiên Đế kinh diễm vô song, bọn họ khi còn trẻ đều thất bại qua! Cho dù Đạp Không Tiên Đế cách một thời đại trước cũng trải qua vô số lần thất bại mới trở thành Tiên Đế!
Long Ngạo Thiên thất bại, tối đa chỉ làm chiến tích huy hoàn cả đời hắn không được hoàn mỹ mà thôi, hắn là thập quan vương, cuối cùng vẫn không thể kiên trì bất bại, cuối cùng vẫn thảm bại.
- Phòng thủ ——
Thời điểm Long Ngạo Thiên xuất hiện, Khổng Tước Minh Vương quát một tiếng, hạ lệnh các đệ tử thành Minh Châu chuẩn bị chiến tranh.
Cùng lúc đó dây chuyền trước ngực Khổng Tước Minh Vương sáng lên, "Ông" một tiếng thật lớn, chỉ trong nháy mắt Minh Châu Tháp trong thành Minh Châu tỏa ra hào quang vô hạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, Minh Châu Tháp tỏa ra một màn sáng cực lớn, trên màn sáng còn có vô số phù văn lưu chuyển, nó giống như cái mai rùa bao phủ cả thành Minh Châu vào bên trong.
Nhìn thấy màn sáng phòng thủ bao trùm toàn bộ thành Minh Châu, các đệ tử trong thành Minh Châu đều thở ra một hơi, rất nhiều đệ tử còn không biết Minh Châu Tháp có tác dụng như vậy.
Cho tới nay, rất nhiều đệ tử thành Minh Châu đều cho rằng Minh Châu Tháp chỉ là tiêu chí của thành Minh Châu mà thôi, cũng là một cảnh quan đẹp, rất nhiều người đều không ngờ Minh Châu Tháp lại thần kỳ như vậy.
Nhìn phòng ngự của thành Minh Châu hiện ra, lúc này những người đang quan sát cuộc chiến từ xa thở dài một hơi, mọi người cũng không biết thành Minh Châu có thể vượt qua kiếp nạn này hay không.
Trong lòng rất nhiều chưởng môn, hoàng giáo tại Bắc Uông Dương đều khát vọng thành Minh Châu có thể vượt qua kiếp nạn này, đối với bọn họ mà nói, nếu như thành Minh Châu có thể vượt qua kiếp nạn, như vậy sẽ cổ vũ sĩ khí cho vô số cường giả Bắc Uông Dương thật lớn.
Đến lúc đó người trong Bắc Uông Dương ít nhất sẽ biết Phi Tiên Giáo không phải là không thể đánh bại, như vậy sẽ có nhiều đại giáo cương quốc tin tưởng mà liên minh đối kháng Phi Tiên Giáo.
Đương nhiên, nếu như thành Minh Châu không chống đỡ nổi trận chiến này, sẽ tan thành mây khói, chắc chắn tạo thành đả kích thật lớn với sĩ khí tất cả môn phái và tu sĩ trong Bắc Uông Dương, đến lúc đó không có bất cứ môn phái truyền thừa nào trong Bắc Uông Dương dám phản kháng Phi Tiên Giáo.
Long Ngạo Thiên đứng trên không trung, hắn bao quát cả thành Minh Châu, lạnh lùng nói:
- Khổng Tước Minh Vương, hiện tại giao tàn binh bại tướng Yêu tộc, quái vật biển ra còn kịp, nếu không thành Minh Châu các ngươi sẽ ăn quả đắng.
- Long đế tử, thành Minh Châu sẽ không thỏa hiệp với môn phái nào.
Lúc này Khổng Tước Minh Vương xuất hiện trên tường thành, dáng người xinh đẹp nhưng không mất đi khí chất hào hùng, bậc cân quắc không thua đắng mày râu, nàng tự mình ra trận giống như đại nguyên soái thống lĩnh binh mã quốc gia, tư thế hiên ngang, đặc biệt xinh đẹp, đặc biệt mê người.
Khổng Tước Minh Vương đứng trên tường thành, trịnh thượng nói ra:
- Tại Bắc Uông Dương, trong Nhân Hoàng Giới, chỉ cần không vi phạm kết cấu thành Minh Châu, cho dù là ai đến thành Minh Châu, cho dù ở lại trong thành Minh Châu bao lâu, thành Minh Châu sẽ không đuổi khách của mình, cũng không giao bất cứ khách nhân nào của mình cho môn phái khác...
- ... Nếu như Long Đế tử có ân oán với bọn họ, cứ chờ bọn họ ra khỏi thành Minh Châu mới chấm dứt ân oán cũng không muộn. Nếu Long đế tử muốn bằng vào vũ lực khuất phục thành Minh Châu thỏa hiệp, như vậy thành Minh Châu chỉ có thể đánh một trận.
Nói đến đây, Khổng Tước Minh Vương khí khái hào hùng bức người, có khí thế bá chủ.
- Nói hay lắm!
Không ít đại nhân vật đứng từ xa quan sát khen hay.
- Xem ra Minh Vương chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Long Ngạo Thiên trầm giọng nói:
- Chỉ bằng thành Minh Châu các ngươi cũng dám ngăn cản Phi Tiên Giáo, đây là bọ ngựa đá xe, không biết tự lượng sức mình! Nếu Minh Vương hiện tại mang theo thành Minh Châu vứt bỏ khí giới đầu hàng, Phi Tiên Giáo chúng ta niệm tình đồng minh mà bỏ qua, nếu không hôm nay thành Minh Châu sẽ tan thành mây khói, từ nay về sau xóa tên khỏi Bắc Uông Dương.
Vừa rồi Khổng Tước Minh Vương cứng rắn, hiện tại Long Ngạo Thiên cũng không chút khách khí, khí phách mười phần, khí thế khinh người, hùng hổ dọa người.
Long Ngạo Thiên nói lời này làm rất nhiều đệ tử và cường giả thành Minh Châu nhìn chằm chằm vào Long Ngạo Thiên, Phi Tiên Giáo cường đại là việc ai cũng biết, nhưng thành Minh Châu cũng không phải là nơi dễ khi dễ, Long Ngạo Thiên nói lời này đã xem thành Minh Châu không là gì, cũng làm rất nhiều đệ tử thành Minh Châu không nuốt được cục tức này xuống.
- Nếu Long đế tử muốn chiến, thành Minh Châu phụng bồi là được.
Thái độ Khổng Tước Minh Vương không thay đổi chút nào, lạnh lùng nói:
- Sinh tử do mệnh, thành bại do trời!
Vừa dứt lời, lập tức rất nhiều đệ tử thành Minh Châu cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, có không ít đệ tử nhịn không được hét lớn:
- Đúng vậy, sinh tử do mệnh, thành bại do trời!
Trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử thành Minh Châu khí thế sôi sục, các đệ tử hận không thể lập tức đại chiến, tuyệt đối sẽ không đầu hàng Phi Tiên Giáo, tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với Phi Tiên Giáo!
Trận chiến sinh tử sắp bắt đầu, Khổng Tước Minh Vương vẫn đứng trên tường thành chủ trì đại cục, mà Tử Thúy Ngưng lại không có biến hóa.
Đối với Tử Thúy Ngưng mà nói, nàng không cần phải tỏ thái độ, bởi vì Khổng Tước Minh Vương là thành chủ thành Minh Châu, nàng có thể toàn quyền xử lý bất cứ sự vụ nào trong thành Minh Châu, mà nàng là chưởng môn Trấn Thiên Hải thành, chỉ cần cho nàng đứng sau làm hậu viện mạnh mẽ là được.
- Tốt, nếu như thế, hôm nay ta sẽ tự tay tiêu diệt thành Minh Châu các ngươi!
Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói.
- Khẩu khí thật là lớn, Long Ngạo Thiên, ngươi thật cho rằng Bắc Uông Dương là nơi Phi Tiên Giáo muốn diệt ai thì diệt ai sao?
Lúc này có tiếng hét lớn vang lên.
- Hải Lân ta là người đầu tiên không phục!
Một tiếng nổ "Oanh" vang thật lớn, có tiếng long ngâm vang lên, tứ trảo Kim Long lập tức đánh nát không gian xuất hiện trên không trung thành Minh Châu.
Trên lưng tứ trảo Kim Long có hai người đang đứng, một là thanh niên hung mãnh, một người khác là lão giả, bọn họ chính là Hải Lân và Định Viễn Hầu.
- Hải Lân và Định Viễn Hầu cũng tới trợ giúp thành Minh Châu.
Nhìn thấy Hải Lân cùng Định Viễn Hầu cưỡi tứ trảo Kim Long đến, có người quát to một câu.
Hải Lân và Định Viễn Hầu xuất hiện ở chỗ này, mọi người cũng không phải thập phần ngoài ý muốn, dù sao Hải Lân và Long Ngạo Thiên là thù địch sinh tử, Long Ngạo Thiên tiêu diệt Yêu tộc và quái vật biển, hủy gia viên của bọn họ, có thể nói Hải Lân có thù không đội trời chung với Long Ngạo Thiên!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com