Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2393
"Oanh" một tiếng, chỉ trong nháy mắt Long Ngạo Thiên đã thoát khỏi vây công của Định Viễn Hầu cùng tứ trảo Kim Long, xung phong lao đến, thét dài:
- Đạo huynh, ta tới cứu ngươi!
Vừa mới dứt lời, Long Ngạo Thiên lập tức giết đến trước mặt Lý Thất Dạ, hắn muốn đánh giết Lý Thất Dạ.
Tốc độ Long Ngạo Thiên nhanh đến mức dọa người, hắn bay xuống cứu Kim Long Thiên Tử, tốc độ có thể nói độc bộ đương thời.
"Phanh" một tiếng thật lớn, thời điểm Long Ngạo Thiên giết đến, Lý Thất Dạ điểm một ngón tay, lưu đày không gian, Long Ngạo Thiên biến mất trong nháy mắt, hắn rơi vào không gian thứ nguyên.
- Người mà ta muốn giết, không ai có thể ngăn cản được.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, hắn điểm một chỉ vào mi tâm Kim long Thiên Tử.
- Không!
Trước khi chết, Kim Long Thiên Tử kêu lớn một tiếng, trong đó tràn ngập không cam lòng, nhưng tất cả đã chậm rồi.
Máu tươi chảy từ mi tâm xuống, lúc này đôi mắt Kim Long Thiên Tử mở thật to. Trong mắt hắn tràn ngập không cam lòng, hắn còn chưa công thành danh toại đã chết thảm trong tay người khác, chuyện này hắn làm sao cam tâm?
"Phanh" một tiếng, chỉ trong nháy mắt Long Ngạo Thiên đã giết ra khỏi không gian thứ nguyên, hắn từ không gian thứ nguyên quay về, tốc độ Long Ngạo Thiên nhanh không hợp thói thường, cường đại đến mức dọa người.
- Lý Thất Dạ!
Nhìn thấy Kim Long Thiên Tử chết thảm, lúc này Long Ngạo Thiên đã không cách nào bảo trì thong dong bình thản, hai mắt của hắn mang theo sát cơ mãnh liệt.
- Long Ngạo Thiên thì như thế nào.
Thấy Long Ngạo Thiên tức giận như vậy, Lý Thất Dạ chỉ tùy ý nhìn hắn một cái. Tư thái kia, Long Ngạo Thiên không khác gì a miêu a cẩu.
Thần thái Lý Thất Dạ như vậy làm cho người ta hít khí lạnh, bất kể là ai cũng phải líu lưỡi, đây chính là Long Ngạo Thiên nha, không biết có bao nhiêu người nói đến người này đều biến sắc.
Mà bây giờ đệ nhất hung nhân xem hắn không ra gì, hắn chẳng khác gì a miêu a cẩu, tư thái bá đạo không nói cũng biết.
"Oanh", chỉ trong chớp mắt, Long Ngạo Thiên phóng thích tất cả khí huyết ra ngoài. Ngay sau đó từng tiếng nổ "Oanh, oanh, oanh" vang lên, Long Ngạo Thiên không ngừng phóng thích khí huyết bản thân, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, huyết khí Long Ngạo Thiên tràn ngập thiên địa, dường như bao phủ toàn bộ Bắc Uông Dương vào trong!
Trong khoảng thời gian ngắn, huyết khí Long Ngạo Thiên hình thành phong bạo đáng sợ, huyết khí phong bạo này có thể xé nát thế gian, nó thô bạo, vô tình và tàn nhẫn như thế.
Trong gió lốc đáng sợ như vậy, không biết bao nhiêu con người phát run, không biết bao nhiêu người bị huyết khí áp tới mức không thở nổi, có bao nhiêu người cúi người trước huyết khí này.
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên tức giận bộc phát thực lực của mình ra, rất nhiều người sợ hãi, vừa rồi hắn đấu với Định Viễn Hầu, tứ trảo Kim Long vẫn chưa xuất ra thực lực chân chính của mình.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, giống như cả Bắc Uông Dương đều nổ tung, hiện tại toàn thân Long Ngạo Thiên có từng đạo thần hoàn quấn quanh, mỗi một đạo thần hoàn đều có khắc vô số Tiên Đế pháp tắc, thời điểm đại đạo thần hoàn bao phủ khắp người, giống như có Tiên Đế ngự giá thân chinh.
Tiên Đế dò xét, ngự giá bát phương, thời điểm Tiên Đế xuất hiện, Tiên Đế chi uy đáng sợ cở nào, tu sĩ đạo hạnh nông cạn quỳ xuống, căn bản không thể đối kháng uy áp này.
"Keng", tiếng kiếm minh vang vọng cửu thiên, vào thời điểm này Long Ngạo Thiên cầm kiếm nơi tay, kiếm này tỏa ra hào quang vạn trượng, chiếu rọi cửu châu, kiếm này phát ra kiếm quang khiến Thần Hoàng đau đớn.
Một kiếm nơi tay, thiên hạ ta có, lúc này Long Ngạo Thiên có tư thái vô địch, hiện tại không chỉ nói người đạo hạnh thấp, cho dù là Đại Hiền cũng phải tránh xa chiến trường, Thần Vương sắc mặt ngưng trọng, hoàn toàn không biết nên làm sao.
Nhân Hiền Kiếm, đây là bổn mạng chân khí của Nhân Hiền Tiên Đế, thời điểm kiếm xuất, kiếm đãng bát phương, Long Ngạo Thiên giống như biến thành Tiên Đế giáng lâm thiên địa.
- Nhân Hiền Kiếm!
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên cầm kiếm trong tay, Lý Thất Dạ cũng không để ý, tùy tâm cười cười, "Keng" một tiếng, một đao nơi tay, trường đao sáng như tuyết, chiếu sáng tới mức người ta không thể mở mắt ra.
- Minh Nhân Đao!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cầm trường đao trong tay, có lão Thần Hoàng quát lớn.
Thời điểm Minh Nhân Đao xuất hiện, nó dường như có được sinh mạng, nó sinh động và mạnh mẽ.
- Nhân Hiền Kiếm đấu Minh Nhân Đao!
Nhìn thấy đệ nhất hung nhân và Long Ngạo Thiên hai người một đao một kiếm trong tay, rất nhiều người nhìn nhau, cho dù là Thần Hoàng nhìn thấy vô số sóng gió cũng phải biến sắc.
Đao và kiếm quyết đấu! Đao và kiếm vẫn là chủ đề bàn luận chính, kiếm chính là vương giả trong binh khí; đao chính là bá giả trong binh khí, một là vương, một là bá, có thể nói tính đại biểu quá lớn.
Quan trọng hơn chủ nhân của chúng lại có tính đại biểu quan trọng, Minh Nhân Tiên Đế là người khai sáng thời đại chư đế, dùng Nhân loại xưng hùng hậu thế, mà Nhân Hiền Tiên Đế, tên hiệu là Nhân hiền, đại biểu hiền giả Nhân tộc.
Một là khai thác thời đại, một là hiền giả, hai vị Tiên Đế, hai kiện binh khí, thời đại cách nhau rất xa, rốt cục tiến hành một lần quyết đấu!
Trong khoảng thời gian ngắn, người có thể quan sát trận chiến này đều ngừng thở, thiên địa im ắng, dường như trong thiên địa trừ tiếng tim đập thì không còn thứ gì khác.
Long Ngạo Thiên cũng nhìn chằm chằm vào trường đao trong tay Lý Thất Dạ, với tư cách truyền nhân Phi Tiên Giáo, với tư cách chủ nhân Nhân Hiền Kiếm, hắn nhìn thấy Minh Nhân Đao sống lại, hắn biết nó có ý nghĩa gì.
Oanh, oanh, oanh. . .
Chỉ trong nháy mắt, Long Ngạo Thiên thả ra từng kiện binh khí, từng kiện binh khí này xuất hiện trên đỉnh đầu Long Ngạo Thiên, Tiên Đế chi uy vô cùng đáng sợ quét ngang thiên địa, dưới Tiên Đế chi uy này, chúng sinh đều run rẩy.
Long Ngạo Thiên thả ra từng kiện binh khí, có Tiên Đế bảo khí, có cổ chi tiên vật, càng có cổ thần chi binh... Từng kiện từng kiện binh khí đều bộc phát lực lượng cường đại, dường như mỗi một kiện binh khí đều có thể quét ngang cửu thiên thập địa.
Nhìn thấy nhiều binh khí vô địch như vậy, rất nhiều người hít thở không thông, binh khí trong tay Long Ngạo Thiên tùy tiện xuất ra một kiện đều đủ làm người ta chảy nước miếng, làm cho người ta hưởng thụ cả đời.
Trước mặt xuất hiện nhiều đế binh tiên vật như vậy, chỉ sợ cho dù là đế thống tiên môn cũng không thể xuất ra nhiều binh khí cực phẩm như thế, nhưng hiện tại Long Ngạo Thiên một người có được nhiều như thế, làm cho người ta hâm mộ ghen ghét.
Một môn ngũ đế, nội tình Phi Tiên Giáo không phải hư danh nói chơi.
- Binh khí thật nhiều.
Lý Thất Dạ tùy ý nhìn qua Long Ngạo Thiên, nói ra:
- Nhưng nhiều cũng vô dụng, tính toán, ta cũng không khi dễ ngươi, miễn ta xuất một đạo ngươi không có cả cơ hội phản kích.
- Lý Thất Dạ, ngươi yên tâm, Thiên Diệt vừa ra, chỉ sợ ngươi không ngăn được!
Sắc mặt Long Ngạo Thiên lạnh giá, nói một câu hung ác.
Đây là lần đầu tiên hắn xuất đạo bị người ta xem nhẹ, từ khi hắn giá lâm Nhân Hoàng Giới, hắn hoành thế vô địch, độc chiến thiên hạ, mười chiến mười quyết, có được danh xưng thập quan vương.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Đạo huynh, ta tới cứu ngươi!
Vừa mới dứt lời, Long Ngạo Thiên lập tức giết đến trước mặt Lý Thất Dạ, hắn muốn đánh giết Lý Thất Dạ.
Tốc độ Long Ngạo Thiên nhanh đến mức dọa người, hắn bay xuống cứu Kim Long Thiên Tử, tốc độ có thể nói độc bộ đương thời.
"Phanh" một tiếng thật lớn, thời điểm Long Ngạo Thiên giết đến, Lý Thất Dạ điểm một ngón tay, lưu đày không gian, Long Ngạo Thiên biến mất trong nháy mắt, hắn rơi vào không gian thứ nguyên.
- Người mà ta muốn giết, không ai có thể ngăn cản được.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, hắn điểm một chỉ vào mi tâm Kim long Thiên Tử.
- Không!
Trước khi chết, Kim Long Thiên Tử kêu lớn một tiếng, trong đó tràn ngập không cam lòng, nhưng tất cả đã chậm rồi.
Máu tươi chảy từ mi tâm xuống, lúc này đôi mắt Kim Long Thiên Tử mở thật to. Trong mắt hắn tràn ngập không cam lòng, hắn còn chưa công thành danh toại đã chết thảm trong tay người khác, chuyện này hắn làm sao cam tâm?
"Phanh" một tiếng, chỉ trong nháy mắt Long Ngạo Thiên đã giết ra khỏi không gian thứ nguyên, hắn từ không gian thứ nguyên quay về, tốc độ Long Ngạo Thiên nhanh không hợp thói thường, cường đại đến mức dọa người.
- Lý Thất Dạ!
Nhìn thấy Kim Long Thiên Tử chết thảm, lúc này Long Ngạo Thiên đã không cách nào bảo trì thong dong bình thản, hai mắt của hắn mang theo sát cơ mãnh liệt.
- Long Ngạo Thiên thì như thế nào.
Thấy Long Ngạo Thiên tức giận như vậy, Lý Thất Dạ chỉ tùy ý nhìn hắn một cái. Tư thái kia, Long Ngạo Thiên không khác gì a miêu a cẩu.
Thần thái Lý Thất Dạ như vậy làm cho người ta hít khí lạnh, bất kể là ai cũng phải líu lưỡi, đây chính là Long Ngạo Thiên nha, không biết có bao nhiêu người nói đến người này đều biến sắc.
Mà bây giờ đệ nhất hung nhân xem hắn không ra gì, hắn chẳng khác gì a miêu a cẩu, tư thái bá đạo không nói cũng biết.
"Oanh", chỉ trong chớp mắt, Long Ngạo Thiên phóng thích tất cả khí huyết ra ngoài. Ngay sau đó từng tiếng nổ "Oanh, oanh, oanh" vang lên, Long Ngạo Thiên không ngừng phóng thích khí huyết bản thân, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, huyết khí Long Ngạo Thiên tràn ngập thiên địa, dường như bao phủ toàn bộ Bắc Uông Dương vào trong!
Trong khoảng thời gian ngắn, huyết khí Long Ngạo Thiên hình thành phong bạo đáng sợ, huyết khí phong bạo này có thể xé nát thế gian, nó thô bạo, vô tình và tàn nhẫn như thế.
Trong gió lốc đáng sợ như vậy, không biết bao nhiêu con người phát run, không biết bao nhiêu người bị huyết khí áp tới mức không thở nổi, có bao nhiêu người cúi người trước huyết khí này.
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên tức giận bộc phát thực lực của mình ra, rất nhiều người sợ hãi, vừa rồi hắn đấu với Định Viễn Hầu, tứ trảo Kim Long vẫn chưa xuất ra thực lực chân chính của mình.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, giống như cả Bắc Uông Dương đều nổ tung, hiện tại toàn thân Long Ngạo Thiên có từng đạo thần hoàn quấn quanh, mỗi một đạo thần hoàn đều có khắc vô số Tiên Đế pháp tắc, thời điểm đại đạo thần hoàn bao phủ khắp người, giống như có Tiên Đế ngự giá thân chinh.
Tiên Đế dò xét, ngự giá bát phương, thời điểm Tiên Đế xuất hiện, Tiên Đế chi uy đáng sợ cở nào, tu sĩ đạo hạnh nông cạn quỳ xuống, căn bản không thể đối kháng uy áp này.
"Keng", tiếng kiếm minh vang vọng cửu thiên, vào thời điểm này Long Ngạo Thiên cầm kiếm nơi tay, kiếm này tỏa ra hào quang vạn trượng, chiếu rọi cửu châu, kiếm này phát ra kiếm quang khiến Thần Hoàng đau đớn.
Một kiếm nơi tay, thiên hạ ta có, lúc này Long Ngạo Thiên có tư thái vô địch, hiện tại không chỉ nói người đạo hạnh thấp, cho dù là Đại Hiền cũng phải tránh xa chiến trường, Thần Vương sắc mặt ngưng trọng, hoàn toàn không biết nên làm sao.
Nhân Hiền Kiếm, đây là bổn mạng chân khí của Nhân Hiền Tiên Đế, thời điểm kiếm xuất, kiếm đãng bát phương, Long Ngạo Thiên giống như biến thành Tiên Đế giáng lâm thiên địa.
- Nhân Hiền Kiếm!
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên cầm kiếm trong tay, Lý Thất Dạ cũng không để ý, tùy tâm cười cười, "Keng" một tiếng, một đao nơi tay, trường đao sáng như tuyết, chiếu sáng tới mức người ta không thể mở mắt ra.
- Minh Nhân Đao!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cầm trường đao trong tay, có lão Thần Hoàng quát lớn.
Thời điểm Minh Nhân Đao xuất hiện, nó dường như có được sinh mạng, nó sinh động và mạnh mẽ.
- Nhân Hiền Kiếm đấu Minh Nhân Đao!
Nhìn thấy đệ nhất hung nhân và Long Ngạo Thiên hai người một đao một kiếm trong tay, rất nhiều người nhìn nhau, cho dù là Thần Hoàng nhìn thấy vô số sóng gió cũng phải biến sắc.
Đao và kiếm quyết đấu! Đao và kiếm vẫn là chủ đề bàn luận chính, kiếm chính là vương giả trong binh khí; đao chính là bá giả trong binh khí, một là vương, một là bá, có thể nói tính đại biểu quá lớn.
Quan trọng hơn chủ nhân của chúng lại có tính đại biểu quan trọng, Minh Nhân Tiên Đế là người khai sáng thời đại chư đế, dùng Nhân loại xưng hùng hậu thế, mà Nhân Hiền Tiên Đế, tên hiệu là Nhân hiền, đại biểu hiền giả Nhân tộc.
Một là khai thác thời đại, một là hiền giả, hai vị Tiên Đế, hai kiện binh khí, thời đại cách nhau rất xa, rốt cục tiến hành một lần quyết đấu!
Trong khoảng thời gian ngắn, người có thể quan sát trận chiến này đều ngừng thở, thiên địa im ắng, dường như trong thiên địa trừ tiếng tim đập thì không còn thứ gì khác.
Long Ngạo Thiên cũng nhìn chằm chằm vào trường đao trong tay Lý Thất Dạ, với tư cách truyền nhân Phi Tiên Giáo, với tư cách chủ nhân Nhân Hiền Kiếm, hắn nhìn thấy Minh Nhân Đao sống lại, hắn biết nó có ý nghĩa gì.
Oanh, oanh, oanh. . .
Chỉ trong nháy mắt, Long Ngạo Thiên thả ra từng kiện binh khí, từng kiện binh khí này xuất hiện trên đỉnh đầu Long Ngạo Thiên, Tiên Đế chi uy vô cùng đáng sợ quét ngang thiên địa, dưới Tiên Đế chi uy này, chúng sinh đều run rẩy.
Long Ngạo Thiên thả ra từng kiện binh khí, có Tiên Đế bảo khí, có cổ chi tiên vật, càng có cổ thần chi binh... Từng kiện từng kiện binh khí đều bộc phát lực lượng cường đại, dường như mỗi một kiện binh khí đều có thể quét ngang cửu thiên thập địa.
Nhìn thấy nhiều binh khí vô địch như vậy, rất nhiều người hít thở không thông, binh khí trong tay Long Ngạo Thiên tùy tiện xuất ra một kiện đều đủ làm người ta chảy nước miếng, làm cho người ta hưởng thụ cả đời.
Trước mặt xuất hiện nhiều đế binh tiên vật như vậy, chỉ sợ cho dù là đế thống tiên môn cũng không thể xuất ra nhiều binh khí cực phẩm như thế, nhưng hiện tại Long Ngạo Thiên một người có được nhiều như thế, làm cho người ta hâm mộ ghen ghét.
Một môn ngũ đế, nội tình Phi Tiên Giáo không phải hư danh nói chơi.
- Binh khí thật nhiều.
Lý Thất Dạ tùy ý nhìn qua Long Ngạo Thiên, nói ra:
- Nhưng nhiều cũng vô dụng, tính toán, ta cũng không khi dễ ngươi, miễn ta xuất một đạo ngươi không có cả cơ hội phản kích.
- Lý Thất Dạ, ngươi yên tâm, Thiên Diệt vừa ra, chỉ sợ ngươi không ngăn được!
Sắc mặt Long Ngạo Thiên lạnh giá, nói một câu hung ác.
Đây là lần đầu tiên hắn xuất đạo bị người ta xem nhẹ, từ khi hắn giá lâm Nhân Hoàng Giới, hắn hoành thế vô địch, độc chiến thiên hạ, mười chiến mười quyết, có được danh xưng thập quan vương.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com