Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2344
Hiện tại hắn bị người ta nhục nhã, chuyện này làm trưởng lão Phi Tiên Giáo làm sao nuốt trôi cục tức này, cho dù hắn biết rõ không phải đối thủ của Hải Lân, hắn cũng phải chiến một trận tranh giành thể diện.
- Được rồi, ăn một xiên của ta.
Hải Lân cũng là một mãnh nhân, cũng không muốn tốn nước bọt, hắn quát to một tiếng, cầm hải xiên trong tay đâm thẳng vào trưởng lão Phi Tiên Giáo.
- Khai!
Trưởng lão Phi Tiên Giáo quát to một tiếng, thi triển đế thuật, thân ảnh Tiên Đế ngang trời, cự thuẫn nguy nga như núi, trên cự thuẫn khắc những thứ như đế văn, đế âm tỏa ra, khí thế bức người.
Có thể nói, trưởng lão Phi Tiên Giáo cũng là cường giả đỉnh phong đương thời, hắn vừa ra tay đã làm rất nhiều người xịu lơ, dưới khí tức Tiên Đế, rất nhiều người trẻ tuổi bị áp bách.
"Phanh" một tiếng thật lớn, một cái long trảo xuất hiện đánh nát cự thuẫn, thân thể Phi Tiên Giáo bị đánh bay ra ngoài, tình cảnh này Lâm Hạo kinh hãi, hắn không ngừng lui ra ngoài..
Nhìn thấy trưởng lão Phi Tiên Giáo không địch lại một chiêu của Hải Lân, tình cảnh này làm rất nhiều người hoảng sợ, thật không ngờ Hải Lân lại cường đại như thế, khó trách hắn có thể sống sót trong tay Long Ngạo Thiên.
- Đáng tiếc, ngươi không có đế binh nơi tay, nếu không, ngươi còn có thể đánh thêm một lát.
Lúc này, hải xiên trong tay Hải Lân trực chỉ trưởng lão Phi Tiên Giáo, lạnh lùng nói.
Hải Lân không chỉ bản thân cực kỳ cường đại, cho dù không bằng Long Ngạo Thiên, hắn khó tìm địch thủ trong thế hệ trẻ, đồng thời, hắn có được huyết thống vô cùng cao quý, điểm này giúp hắn cường đại hơn cùng thế hệ, hơn nữa hải xiên trong ray hắn là trấn tộc chi bảo của mình.
Cũng xuất phát từ biển sâu, chủng tộc Hải Lân cao quý như vậy, tự nhiên cũng sánh ngang gia tộc cổ xưa của Ngọa Long Tuyền, nhưng mà chủng tộc của Hải Lân từ độ cao huyết thống đã rất khó tìm.
- Muốn chém giết muốn róc thịt, tùy ngươi!
Trưởng lão Phi Tiên Giáo cũng là người cực kỳ có cốt khí, minh biết không phải là đối thủ của Hải Lân, hắn cũng không có trốn, nói ra một câu.
- Tốt, hôm nay ta sẽ lấy đầu chó của ngươi báo thù cho đồng tộc.
Hai mắt Hải Lân tỏa sáng, cầm hải xiên chỉa vào yết hầu trưởng lão Phi Tiên Giáo.
- Hải công tử, thỉnh hạ thủ lưu tình.
Vào thời điểm này, một đám người chạy đến, đi đầu là một lão giả, lão giả này gào lên.
- Dư gia chủ đến.
Nhìn thấy lão nhân kia chạy như bay, có người biết chuyện đã nói ra.
Trong nháy mắt, lão nhân này đã chạy tới chiến trường, gấp gáp nói:
- Hải công tử, thành Phong Văn chính là nơi hòa bình, không nên đốt chiến hỏa tại nơi này.
Lão nhân trước mặt chính là đương giả Dư phủ, mỗi người đều gọi hắn là Dư gia chủ.
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người đều nhìn qua Hải Lân, mặc dù nói Dư gia chủ đạo không phải thế lực đỉnh cấp, nhưng mà hắn tại Bắc Uông Dương có nhân mạch rất rộng, nương theo địa vị Dư gia, địa vị của Dư gia chủ rất cao.
- Gây chiến?
Hải Lân cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Dư gia chủ, đây không phải Hải Lân ta không cho ngươi tình cảm, cũng không phải ta không cho Dư gia tình cảm, đây là ân oán giữa ta và Phi Tiên Giáo Phi Tiên Giáo giết huynh đệ của ta, ta giết đệ tử Phi Tiên Giáo là nợ mãu trả máu.
- Hải công tử, oan gia nên giải không nên kết, hôm nay Dư gia ta làm chủ nhà được chứ? Hải công tử thả trưởng lão Phi Tiên Giáo ra, điều kiện gì cũng có thể bàn.
Dư gia chủ chậm rãi nói ra.
Dư gia chủ cũng không hy vọng trưởng lão Phi Tiên Giáo chết thảm tại thành Phong Văn, dù sao lúc này đệ tử Phi Tiên Giáo đến nơi này chúc thọ, nhìn thấy lão quái của Phi Tiên Giáo chết đi, bọn họ chắc chắn sẽ đòi công đạo từ Dư gia
- Dư gia chủ, trên chiến trường không gặp thân ảnh Dư gia các ngươ, Phi Tiên Giáo cưỡng chiếm vùng biển của chúng ta, cũng không gặp ngươi đứng ra chủ trì công đạo nói chuyện cho quái vật biển chúng ta.
Hải công tử lạnh lùng nói:
- Hiện tại Phi Tiên Giáo nằm trong tay ta, Dư gia chủ lại đứng ra nói chuyện thay Phi Tiên Giáo nói.
Hải Lân noi câu này này làm Dư gia chủ lúng túng, hắn đành phải nói ra:
- Chiến trường chính là chiến trường, thành Phong Văn là thành Phong Văn, không thể nói nhập làm một.
- Dư gia chủ, chỉ sợ ta khó nghe lời, vào hôm nay, chỉ sợ người Phi Tiên Giáo đã sợ hãi.
Hải Lân không bán tình cảm cho Dư gia, lạnh lùng nói một câu.
Hải Lân nói lời này làm Dư gia chủ thập phần lúng túng khó xử, hắn lúc này đâm lao phải theo lao, tiến thối lưỡng nan, hoặc sẽ là địch với Hải Lân, toàn lực cứu trưởng lão Phi Tiên Giáo, dù sao sẽ có trưởng lão Phi Tiên Giáo chết đi.
- Chỉ cần ngươi thả trưởng lão Phi Tiên Giáo, chủng tộc của ngươi sẽ nhận được dãi ngộ tại thành Phong Văn.
Vào thời điểm này, tiếng hừ lạnh trầm thấp vang lên, một người xuất hiện trước mặt gia chủ Dư gia, giọng của hắn âm vang hữu lực.
Sau khi người này xuất hiện, trầm giọng nói:
- Chỉ cần chủng tộc của ngươi mang toàn bộ người đi thành Phong Văn không có người quản chế các ngươi, các ngươi sẽ có địa vị ngang hàng Phi Tiên Giáo!
- Phụ thân đại nhân ——
Nhìn thấy người đi đến, gia chủ Dư gia vội vàng khom người.
Xuất hiện trước mặt mọi người là một trung niên, nhìn qua trẻ hơn Dư gia chủ rất nhiều, hiện tại Dư gia chủ lại gọi hắn "Phụ thân đại nhân ", lời này làm rất nhiều người chấn động.
- Dư tổ ——
Người không biết lai lịch trung niên này, lập tức kiềm nén
- Một trong ba Thần Hoàng của Dư gia.
Dư gia ba Thần Hoàng, trừ Dư thái quân ra, nam tử trung niên Dư tổ đặt cọc tiếp, còn có một người là Dư tổ tông, hắn là tổ tông của Dư gia, rất ít ngươi nhìn thấy hắn.
Dư tổ trước mặt là Thần Hoàng, thanh danh truyền khắp nổi danh, thời đại Đạp Không Tiên Đế chính là nhân vật hiển hách.
Dư gia diện tích không lớn. lại có được ba Thần Hoàng, thực lực như thế làm rất nhiều đệ tử biến sắc, đây là vì cái gì Dư gia có địa vị hạch tâm tại Bắc Uông Dương..
Nghe nói trước kia, Dư gia có được năm Thần Hoàng, đáng tiếc, về sau có hai Thần Hoàng qua đời, bằng không có thể nói Dư gia như mặt trời ban trưa
- Dư tổ, chuyện này đã nói với ngươi rồi..
Nghe được Dư tổ trả lời, Hải Lân mở to mắt nói một câu
- Ta nói lập tức thi hành.
Dư tổ chậm rãi nói ra:
- Chỉ cần Dư gia ta còn tồn tại, chỉ cần tộc nhân xuất hiện đường sắt, không ai được quấy rầy.
- Tốt, nếu được Dư tổ cam đoan, ta cũng không nói cái gì.
Hải Lân hít sâu một hai, tay của hắn cầm xiên, hắn nhìn qua trưởng lão Phi Tiên Giáo, lạnh lùng nói:
- Chuyện hôm nay, xem như tiện nghi cái mạng chó của ngơi.
Hải Lân làm như vậy là cử chỉ sáng suốt, hoặc là có một ngày bọn họ có thể bài trận, đến lúc đó, thành Phong Văn sẽ trở thành một cảng tránh gió.
Đương nhiên, Hải Lân cũng không sợ chuyện này Dư tổ nói không tính toán, dù sao, người tới cảnh giới này sẽ không đổi ý.
Trưởng lão Phi Tiên Giáo vừa tức vừa giận, hắn bị vãn bối mắng chửi nên rất giận dữ.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Được rồi, ăn một xiên của ta.
Hải Lân cũng là một mãnh nhân, cũng không muốn tốn nước bọt, hắn quát to một tiếng, cầm hải xiên trong tay đâm thẳng vào trưởng lão Phi Tiên Giáo.
- Khai!
Trưởng lão Phi Tiên Giáo quát to một tiếng, thi triển đế thuật, thân ảnh Tiên Đế ngang trời, cự thuẫn nguy nga như núi, trên cự thuẫn khắc những thứ như đế văn, đế âm tỏa ra, khí thế bức người.
Có thể nói, trưởng lão Phi Tiên Giáo cũng là cường giả đỉnh phong đương thời, hắn vừa ra tay đã làm rất nhiều người xịu lơ, dưới khí tức Tiên Đế, rất nhiều người trẻ tuổi bị áp bách.
"Phanh" một tiếng thật lớn, một cái long trảo xuất hiện đánh nát cự thuẫn, thân thể Phi Tiên Giáo bị đánh bay ra ngoài, tình cảnh này Lâm Hạo kinh hãi, hắn không ngừng lui ra ngoài..
Nhìn thấy trưởng lão Phi Tiên Giáo không địch lại một chiêu của Hải Lân, tình cảnh này làm rất nhiều người hoảng sợ, thật không ngờ Hải Lân lại cường đại như thế, khó trách hắn có thể sống sót trong tay Long Ngạo Thiên.
- Đáng tiếc, ngươi không có đế binh nơi tay, nếu không, ngươi còn có thể đánh thêm một lát.
Lúc này, hải xiên trong tay Hải Lân trực chỉ trưởng lão Phi Tiên Giáo, lạnh lùng nói.
Hải Lân không chỉ bản thân cực kỳ cường đại, cho dù không bằng Long Ngạo Thiên, hắn khó tìm địch thủ trong thế hệ trẻ, đồng thời, hắn có được huyết thống vô cùng cao quý, điểm này giúp hắn cường đại hơn cùng thế hệ, hơn nữa hải xiên trong ray hắn là trấn tộc chi bảo của mình.
Cũng xuất phát từ biển sâu, chủng tộc Hải Lân cao quý như vậy, tự nhiên cũng sánh ngang gia tộc cổ xưa của Ngọa Long Tuyền, nhưng mà chủng tộc của Hải Lân từ độ cao huyết thống đã rất khó tìm.
- Muốn chém giết muốn róc thịt, tùy ngươi!
Trưởng lão Phi Tiên Giáo cũng là người cực kỳ có cốt khí, minh biết không phải là đối thủ của Hải Lân, hắn cũng không có trốn, nói ra một câu.
- Tốt, hôm nay ta sẽ lấy đầu chó của ngươi báo thù cho đồng tộc.
Hai mắt Hải Lân tỏa sáng, cầm hải xiên chỉa vào yết hầu trưởng lão Phi Tiên Giáo.
- Hải công tử, thỉnh hạ thủ lưu tình.
Vào thời điểm này, một đám người chạy đến, đi đầu là một lão giả, lão giả này gào lên.
- Dư gia chủ đến.
Nhìn thấy lão nhân kia chạy như bay, có người biết chuyện đã nói ra.
Trong nháy mắt, lão nhân này đã chạy tới chiến trường, gấp gáp nói:
- Hải công tử, thành Phong Văn chính là nơi hòa bình, không nên đốt chiến hỏa tại nơi này.
Lão nhân trước mặt chính là đương giả Dư phủ, mỗi người đều gọi hắn là Dư gia chủ.
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người đều nhìn qua Hải Lân, mặc dù nói Dư gia chủ đạo không phải thế lực đỉnh cấp, nhưng mà hắn tại Bắc Uông Dương có nhân mạch rất rộng, nương theo địa vị Dư gia, địa vị của Dư gia chủ rất cao.
- Gây chiến?
Hải Lân cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Dư gia chủ, đây không phải Hải Lân ta không cho ngươi tình cảm, cũng không phải ta không cho Dư gia tình cảm, đây là ân oán giữa ta và Phi Tiên Giáo Phi Tiên Giáo giết huynh đệ của ta, ta giết đệ tử Phi Tiên Giáo là nợ mãu trả máu.
- Hải công tử, oan gia nên giải không nên kết, hôm nay Dư gia ta làm chủ nhà được chứ? Hải công tử thả trưởng lão Phi Tiên Giáo ra, điều kiện gì cũng có thể bàn.
Dư gia chủ chậm rãi nói ra.
Dư gia chủ cũng không hy vọng trưởng lão Phi Tiên Giáo chết thảm tại thành Phong Văn, dù sao lúc này đệ tử Phi Tiên Giáo đến nơi này chúc thọ, nhìn thấy lão quái của Phi Tiên Giáo chết đi, bọn họ chắc chắn sẽ đòi công đạo từ Dư gia
- Dư gia chủ, trên chiến trường không gặp thân ảnh Dư gia các ngươ, Phi Tiên Giáo cưỡng chiếm vùng biển của chúng ta, cũng không gặp ngươi đứng ra chủ trì công đạo nói chuyện cho quái vật biển chúng ta.
Hải công tử lạnh lùng nói:
- Hiện tại Phi Tiên Giáo nằm trong tay ta, Dư gia chủ lại đứng ra nói chuyện thay Phi Tiên Giáo nói.
Hải Lân noi câu này này làm Dư gia chủ lúng túng, hắn đành phải nói ra:
- Chiến trường chính là chiến trường, thành Phong Văn là thành Phong Văn, không thể nói nhập làm một.
- Dư gia chủ, chỉ sợ ta khó nghe lời, vào hôm nay, chỉ sợ người Phi Tiên Giáo đã sợ hãi.
Hải Lân không bán tình cảm cho Dư gia, lạnh lùng nói một câu.
Hải Lân nói lời này làm Dư gia chủ thập phần lúng túng khó xử, hắn lúc này đâm lao phải theo lao, tiến thối lưỡng nan, hoặc sẽ là địch với Hải Lân, toàn lực cứu trưởng lão Phi Tiên Giáo, dù sao sẽ có trưởng lão Phi Tiên Giáo chết đi.
- Chỉ cần ngươi thả trưởng lão Phi Tiên Giáo, chủng tộc của ngươi sẽ nhận được dãi ngộ tại thành Phong Văn.
Vào thời điểm này, tiếng hừ lạnh trầm thấp vang lên, một người xuất hiện trước mặt gia chủ Dư gia, giọng của hắn âm vang hữu lực.
Sau khi người này xuất hiện, trầm giọng nói:
- Chỉ cần chủng tộc của ngươi mang toàn bộ người đi thành Phong Văn không có người quản chế các ngươi, các ngươi sẽ có địa vị ngang hàng Phi Tiên Giáo!
- Phụ thân đại nhân ——
Nhìn thấy người đi đến, gia chủ Dư gia vội vàng khom người.
Xuất hiện trước mặt mọi người là một trung niên, nhìn qua trẻ hơn Dư gia chủ rất nhiều, hiện tại Dư gia chủ lại gọi hắn "Phụ thân đại nhân ", lời này làm rất nhiều người chấn động.
- Dư tổ ——
Người không biết lai lịch trung niên này, lập tức kiềm nén
- Một trong ba Thần Hoàng của Dư gia.
Dư gia ba Thần Hoàng, trừ Dư thái quân ra, nam tử trung niên Dư tổ đặt cọc tiếp, còn có một người là Dư tổ tông, hắn là tổ tông của Dư gia, rất ít ngươi nhìn thấy hắn.
Dư tổ trước mặt là Thần Hoàng, thanh danh truyền khắp nổi danh, thời đại Đạp Không Tiên Đế chính là nhân vật hiển hách.
Dư gia diện tích không lớn. lại có được ba Thần Hoàng, thực lực như thế làm rất nhiều đệ tử biến sắc, đây là vì cái gì Dư gia có địa vị hạch tâm tại Bắc Uông Dương..
Nghe nói trước kia, Dư gia có được năm Thần Hoàng, đáng tiếc, về sau có hai Thần Hoàng qua đời, bằng không có thể nói Dư gia như mặt trời ban trưa
- Dư tổ, chuyện này đã nói với ngươi rồi..
Nghe được Dư tổ trả lời, Hải Lân mở to mắt nói một câu
- Ta nói lập tức thi hành.
Dư tổ chậm rãi nói ra:
- Chỉ cần Dư gia ta còn tồn tại, chỉ cần tộc nhân xuất hiện đường sắt, không ai được quấy rầy.
- Tốt, nếu được Dư tổ cam đoan, ta cũng không nói cái gì.
Hải Lân hít sâu một hai, tay của hắn cầm xiên, hắn nhìn qua trưởng lão Phi Tiên Giáo, lạnh lùng nói:
- Chuyện hôm nay, xem như tiện nghi cái mạng chó của ngơi.
Hải Lân làm như vậy là cử chỉ sáng suốt, hoặc là có một ngày bọn họ có thể bài trận, đến lúc đó, thành Phong Văn sẽ trở thành một cảng tránh gió.
Đương nhiên, Hải Lân cũng không sợ chuyện này Dư tổ nói không tính toán, dù sao, người tới cảnh giới này sẽ không đổi ý.
Trưởng lão Phi Tiên Giáo vừa tức vừa giận, hắn bị vãn bối mắng chửi nên rất giận dữ.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com