Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2306
Nhưng mà đó cũng không phải là mặt trời, bởi vì mặt trời đang nằm trên bầu trời cao xa, huống chi hào quang ở đường chân trời bay tới rất nhạt, không giống mặt trời đang nhô cao, cũng không có hào quang chói mắt, không phải ánh mặt trời sinh động mang theo sinh cơ buổi sáng.
Nhìn thấy hào quang đang bay lên, lúc này hào quang càng ngày càng lớn, hào quang càng ngày càng ảm đạm, hình như mỗi khi lên cao hơn thì hào quang của nó sẽ ảm đạm đi một ít.
Cuối cùng sau khi hào quang bay lên tới độ cao nhất định, vầng sáng biến mất không thấy gì nữa, sau đó một thân ảnh đen đen hiện ra, bóng đen này xuất hiện từ đường chân trời, sau đó nó đang di động qua phía này.
Nhìn từ xa thì bóng đen đang di động là một hòn đảo, hòn đảo nay phá sóng lao đi, thời điểm nhìn từ xa, tốc độ di chuyển của nó thật chậm, tốc độ thực tế lại nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, dường như nó ngay lập tức vượt qua không gian xuất hiện tại nơi này.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hòn đảo di động này xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ, nó đã dừng lại cách đá ngầm Lý Thất Dạ đang đứng không xa.
Lúc này, Khổng Tước Minh Vương mới chính thức nhìn rõ hòn đảo di động, hòn đảo này bị sương mù bao phủ, không ai có thể nhìn rõ hình dáng chân thật của nó, chỉ có thể nhìn thấy ngọn núi ẩn hiện trong sương mù mờ ảo.
Khổng Tước Minh Vương là cường giả khó lường, nàng nhận ra hòn đảo này rất không tầm thường, nàng vội vàng mở thiên nhãn quan sát, nàng nhìn kỹ, phát hiện sương mù bao phủ hòn đảo cũng không phải là sương mù chính thức.
Bao phủ hòn đảo là không gian, hòn đảo này đang ở trong một không gian khác, tuy hòn đảo này đang dừng lại trước mắt, nhưng trên thực tế nó cách Lý Thất Dạ vài tầng không gian, bởi vì không còn khoảng cách cho nên nhìn nó chẳng khác gì bị sương mù bao phủ.
Tuy Khổng Tước Minh Vương có thể nhìn thấy hòn đảo này đang bao phủ trong không gian, nhưng mà nàng không cách nào nhìn ra hòn đảo này cách nàng bao nhiêu tầng bình chướng không gian.
- Đây là dị không gian ——
Sau khi nhìn thấy cảnh này, tâm thần Khổng Tước Minh Vương chấn động, biết rõ nó có ý nghĩa thế nào, muốn leo lên hòn đảo phải vượt qua các tầng không gian, nhưng đây không phải là chuyện dễ dàng gì.
Chỉ trong nháy mắt, Khổng Tước Minh Vương cuối cùng đã hiểu thứ hào quang bay lên không phải ánh sáng, cũng không phải mặt trời đang hạ xuống, mà vì hòn đảo này vượt qua thời gian cổ xưa, lại xuyên qua các tầng không gian hiện ra trước mặt bọn họ.
- Có thể nhìn ra một chút huyền cơ, nói rõ thực lực ngươi đã rất không tồi.
Lý Thất Dạ cười cười, lãnh đạm nói một câu.
"Ông" một tiếng thật lớn, vào thời điểm này, hòn đảo mở cánh cửa ra, cánh cửa sinh ra hào quang nhộn nhạo, giống như dòng nước đang lăn tăn.
Lý Thất Dạ tươi cười, hắn không do dự bước vào cánh cửa, thời điểm Lý Thất Dạ bước vào cánh cửa, pháp tắc đình chỉ ba động,trong nháy mắt hắn biến mất trong cánh cửa ánh sáng, Lý Thất Dạ lúc này như lâm vào trong sương mù, dường như đang leo lên hòn đảo.
Thấy Lý Thất Dạ bước vào trong cánh cửa, Khổng Tước Minh Vương cũng không dám bỏ qua cơ hội tốt như thế, lập tức đi vào cánh cửa, nhưng mà nàng cũng không thể bước vào cánh cửa như Lý Thất Dạ đã làm, nàng vừa tiến tới gần cánh cửa, "Phanh" một tiếng, lập tức bị cánh cửa đánh bay.
Khổng Tước Minh Vương không tin tà, quát một tiếng, huyết khí cuồn cuộn, bộc phát đại đạo giống như khổng tước xòe đuôi, đại đạo pháp tắc mở ra, đại đạo chi uy bộc phát, nàng muốn nghiền nát cánh cửa sau đó tiến vào bên trong.
Phanh —— một tiếng thật lớn, kết quả vẫn như trước, mặc kệ Khổng Tước Minh Vương bộc phát huyết khí trùng thiên như thế nào vẫn bị cánh cửa đánh bay, nàng căn bản không cách nào vượt qua cánh cửa, hơn nữa huyết khí quay cuồng, đôi mắt nổ đom đớm
Khổng Tước Minh Vương thử nhiều lần như thế, nhưng mà kết quả cũng như nhau, đều bị cánh cửa đánh bay ngay lập tức, nàng không có cơ hội phản kháng, căn bản không cách nào vượt qua lực lượng bắn ngược của cánh cửa.
Cuối cùng Khổng Tước Minh Vương cũng triệt để buông bỏ, trong nội tâm nàng hiểu mình không cách nào tiến vào trong hòn đảo, lúc này ngoan ngoãn đứng chờ.
Đương nhiên Khổng Tước Minh Vương không biết, có thể đi vào cánh cửa này chỉ có thể đạt tới cấp bậc Tiên Đế, cho dù nàng cường đại hơn nữa cũng không có khả năng vượt qua được.
Hòn đaot thần bí xuất hiện, chuyện này làm Khổng Tước Minh Vương cảm thấy hết sức tò mò, rốt cuộc trên hòn đảo thần bí này có thứ gì? Một hòn đảo có thể vượt qua không gian và thời gian đến đây, nguyên nhân nó xuất hiện là gì?
Đương nhiên, Khổng Tước Minh Vương cũng hiểu hòn đảo thần bí này không thoát khỏi liên quan với nam nhân bình thường lúc trước, hoặc là nói hòn đảo xuất hiện vì nam nhân này.
Lý Thất Dạ bước vào trong hòn đảo, hắn leo lên một đài cao, đài cao rất cao, đài cao dường như nối thẳng cửu thiên, đứng ở đài cao này có thể thò tay hái sao.
Đài cao này cũng không phải là đài cao bình thường, nó là một tòa tế đàn,trên tế đàn này có khắc chữ và phù văn vô cùng vô tận, đây đều là Tiên Đế phù văn, tế đàn trải qua Tiên Đế phù văn khủng bố gia trì.
Trên tế đàn như thế này, trừ phù văn được Tiên Đế gia trì ra, dường như không có thứ gì khác, không, trung ương tế đàn có một vòng đồng, trên vòng đồng này có một thứ che lại, vòng đồng không có hoa văn gì khác, là một vòng đòng được chế tạo ra không mang theo tạo hình khác biệt.
Nhìn thấy vòng đòng trước mặt, ánh mắt Lý Thất Dạ lập tức bi hấp dẫn, hắn dường như nhìn thấy đệ nhất mỹ nữ, ánh mắt của hắn bị hấp dẫn, không cách nào dời đi.
Qua thật lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, cảm khái nói:
- Vũ khí chung cực nha, ta cũng không hy vọng có ngày sử dụng đến nó, nhưng mà ở kiếp này ta cần một uy hiếp, vũ khí có thể uy hiếp tất cả, mặc kệ là tồn tại gì cũng phải nhường đường cho ta! Cho dù là lão tặc thiên cũng bị ta uy hiếp! Hy vọng sẽ không có ngày phải vận dụng tới vũ khí chung cực này, nếu không, cửu giới sẽ tan thành mây khói! Sẽ không tồn tại nữa.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ hít sâu một hơi, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, lúc này thức hải Lý Thất Dạ phóng ra ngoài,trong thức hải sinh ra thần uy vô địch, thần uy này quét qua tất cả, may mắn không gian này đã bị cách ly, nếu không chỉ bằng thần uy vô địch này đã có thể làm cho toàn bộ Nhân Hoàng Giới run rẩy.
Vào thời điểm này, một Tiên Đế theo trong thức hải bước ra ngoài, đương nhiên đây không phải chân thân Tiên Đế giá lâm, mà là hư ảnh Tiên Đế, mỗi một hư ảnh Tiên Đế đều mang theo Tiên Đế ý chí, Tiên Đế chiến ý, Tiên Đế vô thượng đại đạo, Tiên Đế vô thượng pháp tắc... Mỗi một Tiên Đế đều cực kỳ cường đại, uy lực không thua kém gì Tiên Đế đạo thân.
Huyết Tỳ Tiên Đế, Minh Nhân Tiên Đế, Thôn Nhật Tiên Đế, Hồng Thiên Nữ Đế, Thiên Lý Tiên Đế. . . Các hư ảnh Tiên Đế không ngừng xuất hiện.
Lúc này mỗi một vị Tiên Đế đều chiếm cứ một vị trí, bọn họ chiếm đoạt vị trí hình thành một tuyệt thế vô song đại trận, vị trí của bọn họ đang đứng là một tiết điểm.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nhìn thấy hào quang đang bay lên, lúc này hào quang càng ngày càng lớn, hào quang càng ngày càng ảm đạm, hình như mỗi khi lên cao hơn thì hào quang của nó sẽ ảm đạm đi một ít.
Cuối cùng sau khi hào quang bay lên tới độ cao nhất định, vầng sáng biến mất không thấy gì nữa, sau đó một thân ảnh đen đen hiện ra, bóng đen này xuất hiện từ đường chân trời, sau đó nó đang di động qua phía này.
Nhìn từ xa thì bóng đen đang di động là một hòn đảo, hòn đảo nay phá sóng lao đi, thời điểm nhìn từ xa, tốc độ di chuyển của nó thật chậm, tốc độ thực tế lại nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, dường như nó ngay lập tức vượt qua không gian xuất hiện tại nơi này.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hòn đảo di động này xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ, nó đã dừng lại cách đá ngầm Lý Thất Dạ đang đứng không xa.
Lúc này, Khổng Tước Minh Vương mới chính thức nhìn rõ hòn đảo di động, hòn đảo này bị sương mù bao phủ, không ai có thể nhìn rõ hình dáng chân thật của nó, chỉ có thể nhìn thấy ngọn núi ẩn hiện trong sương mù mờ ảo.
Khổng Tước Minh Vương là cường giả khó lường, nàng nhận ra hòn đảo này rất không tầm thường, nàng vội vàng mở thiên nhãn quan sát, nàng nhìn kỹ, phát hiện sương mù bao phủ hòn đảo cũng không phải là sương mù chính thức.
Bao phủ hòn đảo là không gian, hòn đảo này đang ở trong một không gian khác, tuy hòn đảo này đang dừng lại trước mắt, nhưng trên thực tế nó cách Lý Thất Dạ vài tầng không gian, bởi vì không còn khoảng cách cho nên nhìn nó chẳng khác gì bị sương mù bao phủ.
Tuy Khổng Tước Minh Vương có thể nhìn thấy hòn đảo này đang bao phủ trong không gian, nhưng mà nàng không cách nào nhìn ra hòn đảo này cách nàng bao nhiêu tầng bình chướng không gian.
- Đây là dị không gian ——
Sau khi nhìn thấy cảnh này, tâm thần Khổng Tước Minh Vương chấn động, biết rõ nó có ý nghĩa thế nào, muốn leo lên hòn đảo phải vượt qua các tầng không gian, nhưng đây không phải là chuyện dễ dàng gì.
Chỉ trong nháy mắt, Khổng Tước Minh Vương cuối cùng đã hiểu thứ hào quang bay lên không phải ánh sáng, cũng không phải mặt trời đang hạ xuống, mà vì hòn đảo này vượt qua thời gian cổ xưa, lại xuyên qua các tầng không gian hiện ra trước mặt bọn họ.
- Có thể nhìn ra một chút huyền cơ, nói rõ thực lực ngươi đã rất không tồi.
Lý Thất Dạ cười cười, lãnh đạm nói một câu.
"Ông" một tiếng thật lớn, vào thời điểm này, hòn đảo mở cánh cửa ra, cánh cửa sinh ra hào quang nhộn nhạo, giống như dòng nước đang lăn tăn.
Lý Thất Dạ tươi cười, hắn không do dự bước vào cánh cửa, thời điểm Lý Thất Dạ bước vào cánh cửa, pháp tắc đình chỉ ba động,trong nháy mắt hắn biến mất trong cánh cửa ánh sáng, Lý Thất Dạ lúc này như lâm vào trong sương mù, dường như đang leo lên hòn đảo.
Thấy Lý Thất Dạ bước vào trong cánh cửa, Khổng Tước Minh Vương cũng không dám bỏ qua cơ hội tốt như thế, lập tức đi vào cánh cửa, nhưng mà nàng cũng không thể bước vào cánh cửa như Lý Thất Dạ đã làm, nàng vừa tiến tới gần cánh cửa, "Phanh" một tiếng, lập tức bị cánh cửa đánh bay.
Khổng Tước Minh Vương không tin tà, quát một tiếng, huyết khí cuồn cuộn, bộc phát đại đạo giống như khổng tước xòe đuôi, đại đạo pháp tắc mở ra, đại đạo chi uy bộc phát, nàng muốn nghiền nát cánh cửa sau đó tiến vào bên trong.
Phanh —— một tiếng thật lớn, kết quả vẫn như trước, mặc kệ Khổng Tước Minh Vương bộc phát huyết khí trùng thiên như thế nào vẫn bị cánh cửa đánh bay, nàng căn bản không cách nào vượt qua cánh cửa, hơn nữa huyết khí quay cuồng, đôi mắt nổ đom đớm
Khổng Tước Minh Vương thử nhiều lần như thế, nhưng mà kết quả cũng như nhau, đều bị cánh cửa đánh bay ngay lập tức, nàng không có cơ hội phản kháng, căn bản không cách nào vượt qua lực lượng bắn ngược của cánh cửa.
Cuối cùng Khổng Tước Minh Vương cũng triệt để buông bỏ, trong nội tâm nàng hiểu mình không cách nào tiến vào trong hòn đảo, lúc này ngoan ngoãn đứng chờ.
Đương nhiên Khổng Tước Minh Vương không biết, có thể đi vào cánh cửa này chỉ có thể đạt tới cấp bậc Tiên Đế, cho dù nàng cường đại hơn nữa cũng không có khả năng vượt qua được.
Hòn đaot thần bí xuất hiện, chuyện này làm Khổng Tước Minh Vương cảm thấy hết sức tò mò, rốt cuộc trên hòn đảo thần bí này có thứ gì? Một hòn đảo có thể vượt qua không gian và thời gian đến đây, nguyên nhân nó xuất hiện là gì?
Đương nhiên, Khổng Tước Minh Vương cũng hiểu hòn đảo thần bí này không thoát khỏi liên quan với nam nhân bình thường lúc trước, hoặc là nói hòn đảo xuất hiện vì nam nhân này.
Lý Thất Dạ bước vào trong hòn đảo, hắn leo lên một đài cao, đài cao rất cao, đài cao dường như nối thẳng cửu thiên, đứng ở đài cao này có thể thò tay hái sao.
Đài cao này cũng không phải là đài cao bình thường, nó là một tòa tế đàn,trên tế đàn này có khắc chữ và phù văn vô cùng vô tận, đây đều là Tiên Đế phù văn, tế đàn trải qua Tiên Đế phù văn khủng bố gia trì.
Trên tế đàn như thế này, trừ phù văn được Tiên Đế gia trì ra, dường như không có thứ gì khác, không, trung ương tế đàn có một vòng đồng, trên vòng đồng này có một thứ che lại, vòng đồng không có hoa văn gì khác, là một vòng đòng được chế tạo ra không mang theo tạo hình khác biệt.
Nhìn thấy vòng đòng trước mặt, ánh mắt Lý Thất Dạ lập tức bi hấp dẫn, hắn dường như nhìn thấy đệ nhất mỹ nữ, ánh mắt của hắn bị hấp dẫn, không cách nào dời đi.
Qua thật lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, cảm khái nói:
- Vũ khí chung cực nha, ta cũng không hy vọng có ngày sử dụng đến nó, nhưng mà ở kiếp này ta cần một uy hiếp, vũ khí có thể uy hiếp tất cả, mặc kệ là tồn tại gì cũng phải nhường đường cho ta! Cho dù là lão tặc thiên cũng bị ta uy hiếp! Hy vọng sẽ không có ngày phải vận dụng tới vũ khí chung cực này, nếu không, cửu giới sẽ tan thành mây khói! Sẽ không tồn tại nữa.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ hít sâu một hơi, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, lúc này thức hải Lý Thất Dạ phóng ra ngoài,trong thức hải sinh ra thần uy vô địch, thần uy này quét qua tất cả, may mắn không gian này đã bị cách ly, nếu không chỉ bằng thần uy vô địch này đã có thể làm cho toàn bộ Nhân Hoàng Giới run rẩy.
Vào thời điểm này, một Tiên Đế theo trong thức hải bước ra ngoài, đương nhiên đây không phải chân thân Tiên Đế giá lâm, mà là hư ảnh Tiên Đế, mỗi một hư ảnh Tiên Đế đều mang theo Tiên Đế ý chí, Tiên Đế chiến ý, Tiên Đế vô thượng đại đạo, Tiên Đế vô thượng pháp tắc... Mỗi một Tiên Đế đều cực kỳ cường đại, uy lực không thua kém gì Tiên Đế đạo thân.
Huyết Tỳ Tiên Đế, Minh Nhân Tiên Đế, Thôn Nhật Tiên Đế, Hồng Thiên Nữ Đế, Thiên Lý Tiên Đế. . . Các hư ảnh Tiên Đế không ngừng xuất hiện.
Lúc này mỗi một vị Tiên Đế đều chiếm cứ một vị trí, bọn họ chiếm đoạt vị trí hình thành một tuyệt thế vô song đại trận, vị trí của bọn họ đang đứng là một tiết điểm.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com