Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2299
Đối với nam tử trung niên mà nói, Hắc Long Vương là tồn tại chí cao, trong suy nghĩ tất cả người Trấn Thiên Hải thành, địa vị Hắc Long Vương là không ai bằng.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại nói thiên phú Cố Tôn cao hơn Hắc Long Vương, chuyện này làm cho nam tử trung niên không cách nào tiếp nhận được.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Thiên phú cao, không có nghĩa là tất cả, muôn đời đến nay, người có thiên phú tuyệt cao đâu phải ít, thậm chí có người một thân là tiên cốt, cuối cùng thì như thế nào? Cũng không phải nói, thiên phú vô song thì có thành tựu tuyệt thế.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nói ra:
- Thành tựu cả đời Hắc Long Vương không phải vì hắn thiên phú cao bao nhiêu, mà là đạo tâm của hắn kiên cường bao nhiêu! Chỉ có người đạo tâm kiên định như hắn, sau khi trải qua vô số trắc trở mới có thể theo sống qua thời đại này tới thời đại khác, thành tựu chí cao vô thượng. Hắc Long Vương làm cho người ta kiêu ngạo, không phải thiên phú hắn cao bao nhiêu, mà là tâm truy cầu với đại đạo của hắn rất cao.
Sau khi nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, nam tử trung niên cái hiểu cái không, cũng gật đầu.
Thời điểm nam tử trung niên thất thần nghe Lý Thất Dạ nói chuyện cả buổi, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Trở về đi, các lão nhân trong thôn của ngươi sẽ trở về, chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Nói xong, hắn thân ảnh lóe lên, hắn cũng biến mất.
Thời điểm này nam tử trung niên phục hồi tinh thần lại, đành phải nhẹ nhàng thở dài một hơi, lúc này hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hy vọng các lão tổ bình an trở về trong thôn
Lý Thất Dạ lóe lên rồi biến mất, hắn vừa rời đi, mặc dù nói hắn rời khỏi thôn Tiểu Hải, nhưng mà hắn vẫn ở trên hòn đảo này.
Giờ này khắc này, Lý Thất Dạ ngồi trên khối đá ngầm, ngồi xếp bằng, hắn ngồi lẳng lặng nhìn qua nước biển vỗ vào đá, tùy ý để bọt nước bắn tung tóe lên người.
Đây là một nơi trên hòn đảo có thôn Tiểu Hải, là khu vực đá ngầm, nhưng mà khu vực đá ngầm nơi đây không phải ai cũng có thể đến.
Ngồi trên đá ngầm, nhìn qua nước biển vỗ mạnh vào vách dá, thỉnh thoảng có đá rơi xuống mặt biển, Lý Thất Dạ xuất thần.
Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, chậm rãi nói ra:
- Tiểu Hắc tử nha, ngươi cũng đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt, thời điểm ta huyết tẩy Trấn Thiên Hải thành, hiện tại cách duy nhất ta có thể làm chính là giảm thương vong xuống thấp nhất, ít nhất sẽ không để Trấn Thiên Hải thành tan thành mây khói trong tay ta, ta chỉ có thể làm được như vậy mà thôi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, sau đó cười to, nói ra:
- Trấn Thiên Hải thành, đây là tâm huyết cả đời của ngươi, nhưng nơi đây cũng có tâm huyết của ta, năm đó ngươi xây dựng Trấn Thiên Hải thành, ta đã đánh trụ cột kiên cố cho nó.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn thủy triều lên xuống, qua trong chốc lát, nói ra:
- Cho tới nay, ngươi không đành lòng ra tay, ngươi không thể hạ quyết tâm giam Cố Tôn một đời một thế, càng không có quyết tâm giết Cố Tôn. Ta biết rõ, ngươi đã đáp ứng người khác, ngươi đã đáp ứng người khác phải chiếu cố hắn thật tốt.
- Đáng tiếc, Cố Tôn lại không biết trời cao đất rộng.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Hắn vốn có tiền đồ rất tốt, hắn thậm chí có thể trở thành Tiên Đế, đáng tiếc, hắn quá tham lam!
- Năm đó ta giam hắn vào hải nhãn, niệm ngươi cầu tình, ta tha cho hắn một mạng, để cho hắn sống sót.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Nhưng, hiện tại không giống rồi, nếu như muốn lưu lại Trấn Thiên Hải thành, Tôn nhất định phải chết! Chỉ đơn giản như vậy!
- Ở kiếp này, ngươi có thể sống sót đi ra cũng tốt, không đi ra cũng được, hôm nay ta sẽ nói cho ngươi biết, Cố Tôn phải chết! Không quản ngươi đã từng hứa hẹn để hắn sống tốt, hắn đều phải chết.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Ngươi nên biết, năm đó ta đã tha hắn một mạng, như vậy đã đủ rồi.
Lý Thất Dạ chỉ lẩm bẩm một lúc, dường như hắn đang nói cho chính hắn nghe mà thôi.
Trầm mặc trong chốc lát, Lý Thất Dạ cười to, nói ra:
- Tiểu Hắc tử nha, thành tựu cả đời ngươi đáng kiêu ngạo, đáng tiếc, trong lòng ngươi cuối cùng còn có một đạo khảm, ngươi lại không thể vượt qua, nếu không cho dù trên chín tầng trời sẽ có truyền thuyết của ngươi, có thân ảnh sáng ngời! Hoặc là nói, thành và bại đều vì tính cách này.
- Một ít chuyện tại Trấn Thiên Hải thành cũng nên chấm dứt.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười to, nói ra:
- Chuyện khác ta không cách nào cam đoan với ngươi, nhưng mà duy nhất có thể cam đoan với ngươi là, sau khi Cố Tôn chết, Trấn Thiên Hải thành sẽ có người thích hợp chưởng quản nó, truyền thừa của ngươi sẽ tiếp tục, ít nhất tâm huyết cả đời của ngươi sẽ không biến mất.
Sau khi nói xong, Lý Thất Dạ đứng lên, không có dừng lại, nhưng sau khi xoay người rời đi, trong nháy mắt hắn biến mất trong biển rộng mênh mông.
Bắc Uông Dương, những năm gần đây nơi này rất bình tĩnh, nhưng mà, từ khi Phi Tiên Giáo hàng lâm, cả Bắc Uông Dương đã không thể bình tĩnh được nữa.
Người trên Nhân Hoàng Giới đều biết, năm đó Phi Tiên Giáo bị Lý Thất Dạ lưu đày thì yên lặng rất nhiều năm, cuối cùng Phi Tiên Giáo lại trở về lần nữa, nhưng mà lúc này Phi Tiên Giáo dường như không dám hàng lâm tại trung đại vực, mà là lựa chọn Bắc Uông Dương.
Phi Tiên Giáo hàng lâm tại Bắc Uông Dương, lúc này hào khí cả Bắc Uông Dương trở nên khác biệt, thậm chí có thể nói, vố số đại giáo tại Bắc Uông Dương lâm vào thở gấp.
Thử nghĩ một chút, trên đầu có truyền thế ngũ đế, cho dù là ai, bất kể là môn phái truyền thừa nào, trong nội tâm cũng không thoải mái, nói không chừng sẽ lâm vào tai họa ngập đầu.
Tại Bắc Uông Dương, không biết có bao nhiêu đại giáo truyền thừa trong lòng đều muốn Phi Tiên Giáo rời khỏi, nhưng mà không ai dám nói ra khỏi miệng.
Nhưng mà gần đây Phi Tiên Giáo động tác liên tiếp, đặc biệt là vãng lai gần với Trấn Thiên Hải thành, rất nhiều đại giáo trong Bắc Uông Dương đều hiểu rõ, nhất thời nửa khắc, muốn cho Phi Tiên Giáo rời khỏi Bắc Uông Dương là chuyện không có khả năng.
Thời điểm rất nhiều đại giáo tại Bắc Uông Dương âm thầm nghe ngóng thời điểm Phi Tiên Giáo rời đi, trong lúc đó Bắc Uông Dương truyền ra tin tức kinh thiên.
- Truyền nhân Phi Tiên Giáo Long Ngạo Thiên đang cầu hôn tại Trấn Thiên Hải thành, muốn cưới Trấn Thiên thần nữ!
Tin tức kinh thiên này truyền ra khắp Bắc Uông Dương.
- Cái gì, Long Ngạo Thiên cầu hôn Trấn Thiên Hải thành!
Nghe tin tức như thế, vô số đại giáo truyền thừa tại Bắc Uông Dương lâm vào khiếp sợ.
Vào lúc rất nhiều người còn chưa hoàn hồn trước tin tức này, ngay sau đó tại Bắc Uông Dương truyền ra tin tức kinh thiên:
- Trấn Thiên Hải thành đáp ứng Phi Tiên Giáo cầu hôn, ngày Long Ngạo Thiên cùng Trấn Thiên thần nữ kết hôn chính là thời gian Phi Tiên Giáo cùng Trấn Thiên Hải thành liên minh!
- Đây không phải là thật nha?
Có không biết bao nhiêu lão tổ nghe được tin tức này đều hít khí lạnh, không biết nên ứng phó như thế nào.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Hiện tại Lý Thất Dạ lại nói thiên phú Cố Tôn cao hơn Hắc Long Vương, chuyện này làm cho nam tử trung niên không cách nào tiếp nhận được.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Thiên phú cao, không có nghĩa là tất cả, muôn đời đến nay, người có thiên phú tuyệt cao đâu phải ít, thậm chí có người một thân là tiên cốt, cuối cùng thì như thế nào? Cũng không phải nói, thiên phú vô song thì có thành tựu tuyệt thế.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nói ra:
- Thành tựu cả đời Hắc Long Vương không phải vì hắn thiên phú cao bao nhiêu, mà là đạo tâm của hắn kiên cường bao nhiêu! Chỉ có người đạo tâm kiên định như hắn, sau khi trải qua vô số trắc trở mới có thể theo sống qua thời đại này tới thời đại khác, thành tựu chí cao vô thượng. Hắc Long Vương làm cho người ta kiêu ngạo, không phải thiên phú hắn cao bao nhiêu, mà là tâm truy cầu với đại đạo của hắn rất cao.
Sau khi nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, nam tử trung niên cái hiểu cái không, cũng gật đầu.
Thời điểm nam tử trung niên thất thần nghe Lý Thất Dạ nói chuyện cả buổi, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Trở về đi, các lão nhân trong thôn của ngươi sẽ trở về, chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Nói xong, hắn thân ảnh lóe lên, hắn cũng biến mất.
Thời điểm này nam tử trung niên phục hồi tinh thần lại, đành phải nhẹ nhàng thở dài một hơi, lúc này hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hy vọng các lão tổ bình an trở về trong thôn
Lý Thất Dạ lóe lên rồi biến mất, hắn vừa rời đi, mặc dù nói hắn rời khỏi thôn Tiểu Hải, nhưng mà hắn vẫn ở trên hòn đảo này.
Giờ này khắc này, Lý Thất Dạ ngồi trên khối đá ngầm, ngồi xếp bằng, hắn ngồi lẳng lặng nhìn qua nước biển vỗ vào đá, tùy ý để bọt nước bắn tung tóe lên người.
Đây là một nơi trên hòn đảo có thôn Tiểu Hải, là khu vực đá ngầm, nhưng mà khu vực đá ngầm nơi đây không phải ai cũng có thể đến.
Ngồi trên đá ngầm, nhìn qua nước biển vỗ mạnh vào vách dá, thỉnh thoảng có đá rơi xuống mặt biển, Lý Thất Dạ xuất thần.
Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, chậm rãi nói ra:
- Tiểu Hắc tử nha, ngươi cũng đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt, thời điểm ta huyết tẩy Trấn Thiên Hải thành, hiện tại cách duy nhất ta có thể làm chính là giảm thương vong xuống thấp nhất, ít nhất sẽ không để Trấn Thiên Hải thành tan thành mây khói trong tay ta, ta chỉ có thể làm được như vậy mà thôi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, sau đó cười to, nói ra:
- Trấn Thiên Hải thành, đây là tâm huyết cả đời của ngươi, nhưng nơi đây cũng có tâm huyết của ta, năm đó ngươi xây dựng Trấn Thiên Hải thành, ta đã đánh trụ cột kiên cố cho nó.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn thủy triều lên xuống, qua trong chốc lát, nói ra:
- Cho tới nay, ngươi không đành lòng ra tay, ngươi không thể hạ quyết tâm giam Cố Tôn một đời một thế, càng không có quyết tâm giết Cố Tôn. Ta biết rõ, ngươi đã đáp ứng người khác, ngươi đã đáp ứng người khác phải chiếu cố hắn thật tốt.
- Đáng tiếc, Cố Tôn lại không biết trời cao đất rộng.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Hắn vốn có tiền đồ rất tốt, hắn thậm chí có thể trở thành Tiên Đế, đáng tiếc, hắn quá tham lam!
- Năm đó ta giam hắn vào hải nhãn, niệm ngươi cầu tình, ta tha cho hắn một mạng, để cho hắn sống sót.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Nhưng, hiện tại không giống rồi, nếu như muốn lưu lại Trấn Thiên Hải thành, Tôn nhất định phải chết! Chỉ đơn giản như vậy!
- Ở kiếp này, ngươi có thể sống sót đi ra cũng tốt, không đi ra cũng được, hôm nay ta sẽ nói cho ngươi biết, Cố Tôn phải chết! Không quản ngươi đã từng hứa hẹn để hắn sống tốt, hắn đều phải chết.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Ngươi nên biết, năm đó ta đã tha hắn một mạng, như vậy đã đủ rồi.
Lý Thất Dạ chỉ lẩm bẩm một lúc, dường như hắn đang nói cho chính hắn nghe mà thôi.
Trầm mặc trong chốc lát, Lý Thất Dạ cười to, nói ra:
- Tiểu Hắc tử nha, thành tựu cả đời ngươi đáng kiêu ngạo, đáng tiếc, trong lòng ngươi cuối cùng còn có một đạo khảm, ngươi lại không thể vượt qua, nếu không cho dù trên chín tầng trời sẽ có truyền thuyết của ngươi, có thân ảnh sáng ngời! Hoặc là nói, thành và bại đều vì tính cách này.
- Một ít chuyện tại Trấn Thiên Hải thành cũng nên chấm dứt.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười to, nói ra:
- Chuyện khác ta không cách nào cam đoan với ngươi, nhưng mà duy nhất có thể cam đoan với ngươi là, sau khi Cố Tôn chết, Trấn Thiên Hải thành sẽ có người thích hợp chưởng quản nó, truyền thừa của ngươi sẽ tiếp tục, ít nhất tâm huyết cả đời của ngươi sẽ không biến mất.
Sau khi nói xong, Lý Thất Dạ đứng lên, không có dừng lại, nhưng sau khi xoay người rời đi, trong nháy mắt hắn biến mất trong biển rộng mênh mông.
Bắc Uông Dương, những năm gần đây nơi này rất bình tĩnh, nhưng mà, từ khi Phi Tiên Giáo hàng lâm, cả Bắc Uông Dương đã không thể bình tĩnh được nữa.
Người trên Nhân Hoàng Giới đều biết, năm đó Phi Tiên Giáo bị Lý Thất Dạ lưu đày thì yên lặng rất nhiều năm, cuối cùng Phi Tiên Giáo lại trở về lần nữa, nhưng mà lúc này Phi Tiên Giáo dường như không dám hàng lâm tại trung đại vực, mà là lựa chọn Bắc Uông Dương.
Phi Tiên Giáo hàng lâm tại Bắc Uông Dương, lúc này hào khí cả Bắc Uông Dương trở nên khác biệt, thậm chí có thể nói, vố số đại giáo tại Bắc Uông Dương lâm vào thở gấp.
Thử nghĩ một chút, trên đầu có truyền thế ngũ đế, cho dù là ai, bất kể là môn phái truyền thừa nào, trong nội tâm cũng không thoải mái, nói không chừng sẽ lâm vào tai họa ngập đầu.
Tại Bắc Uông Dương, không biết có bao nhiêu đại giáo truyền thừa trong lòng đều muốn Phi Tiên Giáo rời khỏi, nhưng mà không ai dám nói ra khỏi miệng.
Nhưng mà gần đây Phi Tiên Giáo động tác liên tiếp, đặc biệt là vãng lai gần với Trấn Thiên Hải thành, rất nhiều đại giáo trong Bắc Uông Dương đều hiểu rõ, nhất thời nửa khắc, muốn cho Phi Tiên Giáo rời khỏi Bắc Uông Dương là chuyện không có khả năng.
Thời điểm rất nhiều đại giáo tại Bắc Uông Dương âm thầm nghe ngóng thời điểm Phi Tiên Giáo rời đi, trong lúc đó Bắc Uông Dương truyền ra tin tức kinh thiên.
- Truyền nhân Phi Tiên Giáo Long Ngạo Thiên đang cầu hôn tại Trấn Thiên Hải thành, muốn cưới Trấn Thiên thần nữ!
Tin tức kinh thiên này truyền ra khắp Bắc Uông Dương.
- Cái gì, Long Ngạo Thiên cầu hôn Trấn Thiên Hải thành!
Nghe tin tức như thế, vô số đại giáo truyền thừa tại Bắc Uông Dương lâm vào khiếp sợ.
Vào lúc rất nhiều người còn chưa hoàn hồn trước tin tức này, ngay sau đó tại Bắc Uông Dương truyền ra tin tức kinh thiên:
- Trấn Thiên Hải thành đáp ứng Phi Tiên Giáo cầu hôn, ngày Long Ngạo Thiên cùng Trấn Thiên thần nữ kết hôn chính là thời gian Phi Tiên Giáo cùng Trấn Thiên Hải thành liên minh!
- Đây không phải là thật nha?
Có không biết bao nhiêu lão tổ nghe được tin tức này đều hít khí lạnh, không biết nên ứng phó như thế nào.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com