Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2253
- Hùng Thiên Tí ở đâu!
Vào thời điểm nà, Lý Thất Dạ quát to lên.
Nghe thấy Lý Thất Dạ nói như vậy, rất ít người biết cái tên Hùng Thiên Tí trong Thiên Linh Giới, tất cả mọi người rất kỳ quái, vì cái gì Lý Thất Dạ lại đột nhiên gọi cái tên này.
Trong một vùng biển ít ai nghĩ tới của Thiên Linh Giới, có một lão nhân vội vàng chạy tới, bay lên trời liền quỳ lạy, hắn bị dọa sắc mặt tái nhợt, lo sợ nói:
- Nô tài, nô tài ở đây, xin bệ hạ phân phó.
Lúc này Hùng Thiên Tí đã bị dọa phá gan, thiếu chút nữa tiểu ra quần.
"Phanh" một tiếng, lúc này cành xanh cắt một khối lục địa Tổ Lục ra, ném vào mặt biển, nói ra:
- Cầm đi đi, khối Tổ Lục này là của ngươi.
- Bệ hạ, nô tài đúng, đúng, đúng, đúng là có mắt không tròng, không biết bệ hạ ngươi, ngươi, ngươi chính là Tiên Đế đương thời, nô tài, nô tài chỉ nhất thời hồ đồ, bị dục vọng che mờ hai mắt, nô tài, nô tài chỉ là con kiến hôi, không dám, không dám bàn điuề kiện với bệ hạ.
Giờ phút này, Hùng Thiên Tí thật sự bị sợ phá gan, hắn lúc này mới biết được mình bàn điều kiện với tồn tại như thế nào.
Nếu như đổi thành hiện tại, cho dù cho hắn một trăm lá gan cũng không dám bàn điều kiện với Lý Thất Dạ, chỉ cần Lý Thất Dạ muốn cái gì, hắn không do dự lấy ra, tuyệt đối không dám nói một chữ không!
Lúc này, Hùng Thiên Tí sợ Lý Thất Dạ không vui, không quản Lý Thất Dạ có vui hay không vui, hắn diệt môn và một chủng tộc quá dễ dàng, cho nên có thể tiêu diệt cả Hùng gia của hắn, như vậy, đến lúc đó hắn sẽ là tội nhân của Hùng gia.
- Cầm đi đi, ta miệng vàng lời ngọc, nói cho ngươi là cho ngươi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
- Đa tạ bệ hạ ban ân, bệ hạ ban ân, Hùng gia trọn đời không quên!
Hùng Thiên Tí không dám kháng chỉ, lập tức dập đầu hơn mười cái, hắn sợ hãi hồn bất phụ thể.
Cây xanh che đậy cả Thiên Linh Giới, dường như nó là chúa tể Thiên Linh Giới, dưới tán cây màu xanh này, tất cả sinh linh trở thành nhỏ bé, tất cả sinh linh không có ý nghĩa.
Những người nhìn thấy nó chỉ có ngưỡng mộ, nội tâm mọi người run rẩy, bất kể là tồn tại thế nào, mỗi khi nhìn qua cây xanh đều cảm giác mình chưa đủ thành đạo, cảm giác mình rất nhỏ bé và vô lực.
Giống như Chân Vũ đảo Bách Vũ chiến tướng, thời điểm hắn nhìn thấy cây xanh che phủ cả Thiên Linh Giới cũng cảm giác mình rất nhỏ yếu, sâu trong nội tâm rất bất đắc dĩ, dưới tán cây màu xanh này hắn chỉ là con kiến hôi.
Trước đó, Bách Vũ chiến tướng vẫn không rõ vì cái gì thiên hạ lại ủng hộ Lý Thất Dạ, thậm chí cho rằng Lý Thất Dạ áp đảo hải thần là đương nhiên.
Hiện tại, Bách Vũ chiến tướng mới thật sự hiểu rõ, thời điểm này, hắn cảm thấy cách làm của điện hạ là cơ trí và nhìn xa cỡ nào.
Còn chưa trở thành Tiên Đế cũng đã tiêu diệt Tổ Lục, đây là nơi Tiên Đế cũng không thể công phá, nếu như là thành Tiên Đế, như vậy chẳng phải...
Nghĩ tới đây, Bách Vũ chiến tướng cảm thấy nội tâm lạnh lẽo và rung động, hiện tại Lý Thất Dạ cũng đã đáng sợ như thế, nếu thành Tiên Đế, Bách Vũ chiến tướng không cách nào tưởng tượng, hắn sẽ dùng danh xưng —— tuyên cổ nhất đế!
Trên thực tế, người có suy nghĩ giống Bách Vũ chiến tướng cũng không chỉ một mình Bách Vũ chiến tướng mà thôi, lúc nhìn thấy cây xanh che đậy cả Thiên Linh Giới, tất cả thế hệ đỉnh phong Thiên Linh Giới đều rung động thật lớn.
Còn chưa chịu tải thiên mệnh, còn chưa trở thành Tiên Đế, Lý Thất Dạ đã đáng sợ như vậy, nếu như Lý Thất Dạ trở thành Tiên Đế, những người đứng ở đỉnh phong như bọn họ còn không bằng con kiến hôi trước mặt Lý Thất Dạ!
Tuyên cổ nhất đế! Có thế hệ vô địch thở dài một hơi, hoặc là, tương lai Lý Thất Dạ trở thành Tiên Đế, hắn chắc chắn sẽ trở thành tuyên cổ nhất đế.
Lúc này, tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới đều ngừng thở, thậm chí có thể nói, tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới đều nơm nớp lo sợ, giờ này khắc này, không biết có bao nhiêu sinh linh quỳ lạy trên mặt đất, không ngừng run rẩy.
Vào giờ phút này, không biết có bao nhiêu sinh linh trong Thiên Linh Giới bị dọa sợ phá gan.
Hải Loa Hào bị diệt, Cổ Linh Uyên bị diệt, Thần Mộng Thiên bị diệt, cuối cùng, ngay cả Tổ Lục được gọi là nơi Tiên Đế không thể công phá cũng khó tránh khỏi vận mệnh bị diệt.
Mỗi lần nhớ tới Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn vô cùng cuồng bạo nhổ tận gốc ba gốc tổ thụ, vô số sinh linh sợ hãi đổ mồ hôi lạnh toàn thân, thậm chí có người bị dọa tiểu ra quần.
Rất nhiều người trong thời gian thật lâu về sau, mỗi ngày nằm ngủ đều có thể giật mình tỉnh giấc vì ác mộng.
Ba gốc tổ thụ nha, được xưng không ai có thể nhổ lên, bây giờ lại bị Lý Thất Dạ nhổ tới ba gốc, cảnh tượng kinh hoàng này khắc sâu vào nội tâm mọi người, chuyện này làm người ta cả đời khó quên! Bất kể là tồn tại nào cũng không quên được.
- Còn có người chiến một trận hay không?
Lúc này lời nói Lý Thất Dạ vang vọng cả Thiên Linh Giới, tuy rất nhiều người không nhìn thấy Lý Thất Dạ, nhưng mà tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới đều cảm nhận được ánh mắt Lý Thất Dạ đảo qua toàn bộ Thiên Linh Giới.
Cảm nhận được ánh mắt Lý Thất Dạ đảo qua người mình, vô số sinh linh cảm thấy thân thể lạnh lẽo và run rẩy, cho dù là thế hệ vô địch cũng sởn hết cả gai ốc, không dám đi đối mặt Lý Thất Dạ.
Lúc này, ánh mắt Lý Thất Dạ cũng không có nhìn nhiều sinh linh trong Thiên Linh Giới, ánh mắt của hắn nhìn về phía Cốt Hải, ánh mắt vô cùng thâm thúy.
- Đi ra chiến một trận không?
Giọng nói Lý Thất Dạ vang vọng cửu thiên thập địa, trong lời này ẩn chứa uy hiếp khôn cùng, tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới không ngừng run rẩy, rất nhiều người bị dọa tiểu ra quần.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ cũng không phải phải đang khiêu chiến cường giả trong Thiên Linh Giới, hắn nhìn chằm chằm vào Cốt Hải mà thôi.
Nhưng mà Cốt Hải hoàn toàn yên tĩnh, không có đáp lại, dường như, không có bất kỳ sinh linh nào nghe được Lý Thất Dạ đang khiêu chiến, Cốt Hải hoàn toàn tĩnh mịch, không có bất kỳ cái gì đáp lời Lý Thất Dạ!
- Bệ hạ, thu thần thông đi.
Vào thời điểm này, Thiên Linh Giới có người bị sợ phá lá gan, gọi thẳng bệ hạ, lại dập đầu, bọn họ đều hy vọng Lý Thất Dạ thu thần thông.
Trên thực tế, tất cả tu sĩ Thiên Linh Giới đều hiểu lầm ý của Lý Thất Dạ, đều cho rằng Lý Thất Dạ đang khiêu chiến cường giả Thiên Linh Giới.
Thấy Lý Thất Dạ khiêu chiến như vậy, mọi người đều kinh hàn táng đảm, cho dù là thế hệ vô địch cũng trốn đi, không dám xuất hiện.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ không phải khiêu chiến cường giả Thiên Linh Giới, trong Thiên Linh Giới hiện tại, không ai có khả năng chiến đấu với hắn, nếu đáng để hắn khiêu chiến, như vậy cũng chỉ có Cốt Hải.
Cốt Hải yên tĩnh, cuối cùng Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, vào lúc này, ánh mắt Lý Thất Dạ khóa một nơi trong Thần Chỉ Châu, đó là nơi cực kỳ thần bí.
Ánh mắt Lý Thất Dạ cực kỳ thâm thúy, giống như vượt qua tuyên cổ, thời điểm này ánh mắt xuyên thấu các nơi, thời điểm Lý Thất Dạ nhìn qua nơi này, hắn có thể nhìn rõ tất cả.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Vào thời điểm nà, Lý Thất Dạ quát to lên.
Nghe thấy Lý Thất Dạ nói như vậy, rất ít người biết cái tên Hùng Thiên Tí trong Thiên Linh Giới, tất cả mọi người rất kỳ quái, vì cái gì Lý Thất Dạ lại đột nhiên gọi cái tên này.
Trong một vùng biển ít ai nghĩ tới của Thiên Linh Giới, có một lão nhân vội vàng chạy tới, bay lên trời liền quỳ lạy, hắn bị dọa sắc mặt tái nhợt, lo sợ nói:
- Nô tài, nô tài ở đây, xin bệ hạ phân phó.
Lúc này Hùng Thiên Tí đã bị dọa phá gan, thiếu chút nữa tiểu ra quần.
"Phanh" một tiếng, lúc này cành xanh cắt một khối lục địa Tổ Lục ra, ném vào mặt biển, nói ra:
- Cầm đi đi, khối Tổ Lục này là của ngươi.
- Bệ hạ, nô tài đúng, đúng, đúng, đúng là có mắt không tròng, không biết bệ hạ ngươi, ngươi, ngươi chính là Tiên Đế đương thời, nô tài, nô tài chỉ nhất thời hồ đồ, bị dục vọng che mờ hai mắt, nô tài, nô tài chỉ là con kiến hôi, không dám, không dám bàn điuề kiện với bệ hạ.
Giờ phút này, Hùng Thiên Tí thật sự bị sợ phá gan, hắn lúc này mới biết được mình bàn điều kiện với tồn tại như thế nào.
Nếu như đổi thành hiện tại, cho dù cho hắn một trăm lá gan cũng không dám bàn điều kiện với Lý Thất Dạ, chỉ cần Lý Thất Dạ muốn cái gì, hắn không do dự lấy ra, tuyệt đối không dám nói một chữ không!
Lúc này, Hùng Thiên Tí sợ Lý Thất Dạ không vui, không quản Lý Thất Dạ có vui hay không vui, hắn diệt môn và một chủng tộc quá dễ dàng, cho nên có thể tiêu diệt cả Hùng gia của hắn, như vậy, đến lúc đó hắn sẽ là tội nhân của Hùng gia.
- Cầm đi đi, ta miệng vàng lời ngọc, nói cho ngươi là cho ngươi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
- Đa tạ bệ hạ ban ân, bệ hạ ban ân, Hùng gia trọn đời không quên!
Hùng Thiên Tí không dám kháng chỉ, lập tức dập đầu hơn mười cái, hắn sợ hãi hồn bất phụ thể.
Cây xanh che đậy cả Thiên Linh Giới, dường như nó là chúa tể Thiên Linh Giới, dưới tán cây màu xanh này, tất cả sinh linh trở thành nhỏ bé, tất cả sinh linh không có ý nghĩa.
Những người nhìn thấy nó chỉ có ngưỡng mộ, nội tâm mọi người run rẩy, bất kể là tồn tại thế nào, mỗi khi nhìn qua cây xanh đều cảm giác mình chưa đủ thành đạo, cảm giác mình rất nhỏ bé và vô lực.
Giống như Chân Vũ đảo Bách Vũ chiến tướng, thời điểm hắn nhìn thấy cây xanh che phủ cả Thiên Linh Giới cũng cảm giác mình rất nhỏ yếu, sâu trong nội tâm rất bất đắc dĩ, dưới tán cây màu xanh này hắn chỉ là con kiến hôi.
Trước đó, Bách Vũ chiến tướng vẫn không rõ vì cái gì thiên hạ lại ủng hộ Lý Thất Dạ, thậm chí cho rằng Lý Thất Dạ áp đảo hải thần là đương nhiên.
Hiện tại, Bách Vũ chiến tướng mới thật sự hiểu rõ, thời điểm này, hắn cảm thấy cách làm của điện hạ là cơ trí và nhìn xa cỡ nào.
Còn chưa trở thành Tiên Đế cũng đã tiêu diệt Tổ Lục, đây là nơi Tiên Đế cũng không thể công phá, nếu như là thành Tiên Đế, như vậy chẳng phải...
Nghĩ tới đây, Bách Vũ chiến tướng cảm thấy nội tâm lạnh lẽo và rung động, hiện tại Lý Thất Dạ cũng đã đáng sợ như thế, nếu thành Tiên Đế, Bách Vũ chiến tướng không cách nào tưởng tượng, hắn sẽ dùng danh xưng —— tuyên cổ nhất đế!
Trên thực tế, người có suy nghĩ giống Bách Vũ chiến tướng cũng không chỉ một mình Bách Vũ chiến tướng mà thôi, lúc nhìn thấy cây xanh che đậy cả Thiên Linh Giới, tất cả thế hệ đỉnh phong Thiên Linh Giới đều rung động thật lớn.
Còn chưa chịu tải thiên mệnh, còn chưa trở thành Tiên Đế, Lý Thất Dạ đã đáng sợ như vậy, nếu như Lý Thất Dạ trở thành Tiên Đế, những người đứng ở đỉnh phong như bọn họ còn không bằng con kiến hôi trước mặt Lý Thất Dạ!
Tuyên cổ nhất đế! Có thế hệ vô địch thở dài một hơi, hoặc là, tương lai Lý Thất Dạ trở thành Tiên Đế, hắn chắc chắn sẽ trở thành tuyên cổ nhất đế.
Lúc này, tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới đều ngừng thở, thậm chí có thể nói, tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới đều nơm nớp lo sợ, giờ này khắc này, không biết có bao nhiêu sinh linh quỳ lạy trên mặt đất, không ngừng run rẩy.
Vào giờ phút này, không biết có bao nhiêu sinh linh trong Thiên Linh Giới bị dọa sợ phá gan.
Hải Loa Hào bị diệt, Cổ Linh Uyên bị diệt, Thần Mộng Thiên bị diệt, cuối cùng, ngay cả Tổ Lục được gọi là nơi Tiên Đế không thể công phá cũng khó tránh khỏi vận mệnh bị diệt.
Mỗi lần nhớ tới Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn vô cùng cuồng bạo nhổ tận gốc ba gốc tổ thụ, vô số sinh linh sợ hãi đổ mồ hôi lạnh toàn thân, thậm chí có người bị dọa tiểu ra quần.
Rất nhiều người trong thời gian thật lâu về sau, mỗi ngày nằm ngủ đều có thể giật mình tỉnh giấc vì ác mộng.
Ba gốc tổ thụ nha, được xưng không ai có thể nhổ lên, bây giờ lại bị Lý Thất Dạ nhổ tới ba gốc, cảnh tượng kinh hoàng này khắc sâu vào nội tâm mọi người, chuyện này làm người ta cả đời khó quên! Bất kể là tồn tại nào cũng không quên được.
- Còn có người chiến một trận hay không?
Lúc này lời nói Lý Thất Dạ vang vọng cả Thiên Linh Giới, tuy rất nhiều người không nhìn thấy Lý Thất Dạ, nhưng mà tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới đều cảm nhận được ánh mắt Lý Thất Dạ đảo qua toàn bộ Thiên Linh Giới.
Cảm nhận được ánh mắt Lý Thất Dạ đảo qua người mình, vô số sinh linh cảm thấy thân thể lạnh lẽo và run rẩy, cho dù là thế hệ vô địch cũng sởn hết cả gai ốc, không dám đi đối mặt Lý Thất Dạ.
Lúc này, ánh mắt Lý Thất Dạ cũng không có nhìn nhiều sinh linh trong Thiên Linh Giới, ánh mắt của hắn nhìn về phía Cốt Hải, ánh mắt vô cùng thâm thúy.
- Đi ra chiến một trận không?
Giọng nói Lý Thất Dạ vang vọng cửu thiên thập địa, trong lời này ẩn chứa uy hiếp khôn cùng, tất cả sinh linh trong Thiên Linh Giới không ngừng run rẩy, rất nhiều người bị dọa tiểu ra quần.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ cũng không phải phải đang khiêu chiến cường giả trong Thiên Linh Giới, hắn nhìn chằm chằm vào Cốt Hải mà thôi.
Nhưng mà Cốt Hải hoàn toàn yên tĩnh, không có đáp lại, dường như, không có bất kỳ sinh linh nào nghe được Lý Thất Dạ đang khiêu chiến, Cốt Hải hoàn toàn tĩnh mịch, không có bất kỳ cái gì đáp lời Lý Thất Dạ!
- Bệ hạ, thu thần thông đi.
Vào thời điểm này, Thiên Linh Giới có người bị sợ phá lá gan, gọi thẳng bệ hạ, lại dập đầu, bọn họ đều hy vọng Lý Thất Dạ thu thần thông.
Trên thực tế, tất cả tu sĩ Thiên Linh Giới đều hiểu lầm ý của Lý Thất Dạ, đều cho rằng Lý Thất Dạ đang khiêu chiến cường giả Thiên Linh Giới.
Thấy Lý Thất Dạ khiêu chiến như vậy, mọi người đều kinh hàn táng đảm, cho dù là thế hệ vô địch cũng trốn đi, không dám xuất hiện.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ không phải khiêu chiến cường giả Thiên Linh Giới, trong Thiên Linh Giới hiện tại, không ai có khả năng chiến đấu với hắn, nếu đáng để hắn khiêu chiến, như vậy cũng chỉ có Cốt Hải.
Cốt Hải yên tĩnh, cuối cùng Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, vào lúc này, ánh mắt Lý Thất Dạ khóa một nơi trong Thần Chỉ Châu, đó là nơi cực kỳ thần bí.
Ánh mắt Lý Thất Dạ cực kỳ thâm thúy, giống như vượt qua tuyên cổ, thời điểm này ánh mắt xuyên thấu các nơi, thời điểm Lý Thất Dạ nhìn qua nơi này, hắn có thể nhìn rõ tất cả.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com