Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2222
Lão tổ này cười lên, nói ra:
- Nhưng mà, đời sau có đồn đãi nói, Cổ Linh Uyên mượn uy lực bảo vật này thắng thảm, bọn họ chém giết vô số cường giả cửu giới, thậm chí có người nói, trong trận chiến ấy, các thủy tổ Cổ Linh Uyên bộc phát khí tức hắc ám bao phủ cửu thiên thập địa.
Nghe cách nói này, nội tâm đám vãn bối chấn động mạnh, bọn họ không thể tin nổi, tất cả mọi người có thể tưởng tượng một trận chiến này đáng sợ ra sao, bọn họ đều có thể tưởng tượng đây là gió tanh mưa máu bực nào.
- Bất kể nói như thế nào, trận chiến này đám thủy tổ Cổ Linh Uyên vẫn bảo trụ bảo vật này, cũng xác lập địa vị Cổ Linh Uyên.
Lão tổ cổ xưa này nói:
- Đám thủy tổ Cổ Linh Uyên trả cái giá cực lớn, nghe nói đánh xong trận này, thủy tổ còn sống chỉ có ba người, mà Ám Hắc Tổ Vương là người duy nhất còn sống tới bây giờ.
Những vãn bối nghe xong hít khí lạnh, bọn họ cũng không biết Cổ Linh Uyên thậm chí có huy hoàng như vậy, tuy Cổ Linh Uyên vẫn chưa từng xuất hiện Tiên Đế, nhưng mà bọn họ có thể khiêu chiến cửu giới, đây là chuyện đáng kiêu ngạo của Cổ Linh Uyên.
- Cổ Linh Uyên có bảo vật là vật gì?
Có vãn bối lão tổ nhịn không được hỏi.
Lão tổ này lắc đầu, nói:
- Không biết, chỉ sợ đời sau không ai biết đó là vật gì, truyền thuyết, trải qua trận chiến tranh này, bảo vật không còn xuất thế. Cũng chính bởi vì có bảo vật như thế, có Ám Hắc Tổ Vương còn sống, không có người nào đánh chủ ý lên Cổ Linh Uyên. Thế gian có đồn đãi nói, bảo vật này còn mạnh hơn cả Tiên Đế chân khí, so với Tam Xoa Kích thì yếu một ít.
Nghe được lời này, làm cho vãn bối rung động, còn mạnh hơn Tiên Đế chân khí, trong các loại bảo vật, người bình thường cho rằng Tiên Đế chân khí là mạnh nhất.
- Đây là ba tôn hoành kích Tiên Đế khiêu chiến Lý Thất Dạ sao?
Sau khi nghe Cổ Linh Uyên Ám Hắc Tổ Vương sắp xuất thế, mọi người hoảng sợ.
- Lão quỷ này cũng leo ra.
Có lão bất tử phủ bụi lâu năm biết rõ Ám Hắc Tổ Vương sắp xuất thế, cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Xem ra lão quỷ này cũng sống không bao lâu, hắn sắp chết, hắn cũng muốn đánh chủ ý lên Luân Hồi Cửu Diệp Thảo !
Trên thực tế, trong Thiên Linh Giới cũng có không ít lão bất tử đánh chủ ý lên cái gọi là trường sinh tiên dược này, nhưng mà hiện tại Lăng Phong Vân xuất hiện, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương cũng đi theo, những lão bất tử cũng đành phải thôi, dù sao bọn họ còn kém hơn Ám Hắc Tổ Vương, Khê Trúc Tiên.
Ám Hắc Tổ Vương và Lăng Phong Vân, Khê Trúc Tiên xuất thế, cả Thiên Linh Giới rung động, không nói tu sĩ cường giả nào khác, cho dù là lão tổ cấp Thần Hoàng cũng không dám lên tiếng, không dám dính vào cuộc chiến đỉnh phong này.
- Còn ai nữa không?
Sau khi Ám Hắc Tổ Vương xuất thế, Lý Thất Dạ lại hỏi một câu, vẫn là pháp tướng thiên địa, bá đạo vô cùng, bễ nghễ cả Thiên Linh Giới, giọng nói của hắn vang vọng cả Thiên Linh Giới, nói ra:
- Còn có a miêu a cẩu nào leo ra không? Muốn chiến một trận, vậy thừa dịp này làm nhanh đi, một mình ta khiêu chiến tất cả các ngươi, dám ra đây chiến một trận thì nhanh lên, đừng lãng phí thời gian của mọi người.
Lời này vừa ra, Thiên Linh Giới triệt để yên lặng, tất cả mọi người hít khí lạnh, tất cả mọi người triệt để im lặng. Quản chi là Lăng Phong Vân, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương xuất thế, Lý Thất Dạ vẫn không quan tâm, vẫn kêu gào thiên hạ, bộ dáng duy ta vô địch, tư thái bá đạo đã không cách nào hình dung hắn nữa rồi..
- Duy ta vô địch ——
Đây chính là cách nói cuối cùng về Lý Thất Dạ.
- Lý Thất Dạ còn có thủ đoạn vô địch chưa dùng tới.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ dám khiêu chiến thiên hạ, có người tận mắt thấy Lý Thất Dạ ra tay, nội tâm khẽ rẩy, sởn hết cả gai ốc nói.
Trước đó Lý Thất Dạ từng xưng Mộng Trấn Thiên là gà đất chó kiểng, mà hắn cũng đã làm được, đồ sát Mộng Trấn Thiên trước mặt mọi người.
Mà bây giờ Lý Thất Dạ vẫn không kiêng kị, vẫn kêu gào thiên hạ, không đặt hoành kích Tiên Đế vào trong mắt, người hiểu Lý Thất Dạ sẽ không cuồng vọng tự đại. Nếu như nói Lý Thất Dạ không phải cuồng vọng tự đại, như vậy hắn có thực lực này, ý nghĩa trận chiến với đám người Mộng Trấn Thiên lúc trước, Lý Thất Dạ vẫn không xuất toàn lực, Lý Thất Dạ vẫn còn thủ đoạn chưa dừng tới.
Nghĩ tới điểm này không ít người sởn gai ốc, có lão tổ thì thào:
- Thực lực Lý Thất Dạ đã mạnh tới mức nào rồi? Chẳng lẽ nói, hắn đã có thể khiêu chiến tất cả?
- Chỉ sợ là thế, ngay cả mười ba mệnh cung đều có được, còn có cái gì không có được?
Cũng có người suy đoán như thế.
Oanh —— một tiếng vang thật lớn, ngay vào lúc lời khiêu chiến thiên hạ của Lý Thất Dạ vừa dứt, Thần Mộng Thiên có thần quang phóng thẳng lên trời, vào giờ phút này, Thần Mộng Thiên có ánh trăng hiện ra.
Ánh trăng này cực kỳ lớn, ánh trăng chiếu sáng Thần Mộng Thiên, vào lúc này, nhìn ra xa xa, tổ địa Thần Mộng Thiên giống như tinh cầu cực lớn đang lơ lửng trên không trung!
Thời điểm ánh trăng này chiếu sáng cả Thần Mộng Thiên, ánh trăng chiếu sáng cả Thiên Linh Giới, không quảng Thiên Linh Giới vào lúc này vẫn còn mặt trời, nhưng mà khi ánh trăng bao phủ, mặt trời ảm đạm thất sắc.
- Lý Thất Dạ, chớ khinh Thiên Linh Giới không người, bổn tọa Thần Mộng Thiên sẽ chiến với ngươi một trận!
Thời điểm này tiếng quát vang vọng khắp Thiên Linh Giới, tiếng quát này làm nhiều người hoa mắt choáng váng.
- Cái gì ——
Có những cường giả nghe những lời này, có không ít người thét lên:
- Thần Mộng Thiên, hắn, hắn vẫn chưa chết sao?
Thần Mộng Thiên, cái tên này vang vọng cả Thiên Linh Giới, ngay cả rất nhiều lão bất tử phủ bụi lâu năm cũng cả kinh.
- Thần Mộng Thiên không phải nói chết rồi sao? Vì sao vẫn còn sống?
Ngay cả một ít lão bất tử cũng không tin vào lỗ tai của mình, trong khoảng thời gian ngắn ngẩn người nói.
Thần Mộng Thiên, đây chính là thủy tổ của Thần Mộng Thiên, xuất thân từ Cổ Linh Uyên, hắn sáng tạo Thần Mộng Thiên, dùng tên của mình đặt cho đại giáo.
Tại Thiên Linh Giới từng có đồn đãi nói, Thần Mộng Thiên đã tu luyện Thiên Chiếu đến cực hạn, thậm chí có người cho rằng, thành tựu phương diện Thiên Chiếu Mị Linh nhất tộc, Thần Mộng Thiên là đệ nhất nhân từ trước tới nay.
Chính là vì Thần Mộng Thiên tu luyện Thiên Chiếu đến cực hạn, có thể diễn biến tất cả, càng có Tiên Đế hỏi Thần Mộng Thiên, muốn mượn Thiên Chiếu của Thần Mộng Thiên suy diễn một ít huyền diệu.
Chính là vì như thế, Thần Mộng Thiên được người đời sau gọi là tiên sư, chính là tôn sư Tiên Đế.
Trong thời đại thật lâu, Thần Mộng Thiên không còn xuất hiện qua, thế gian đều cho rằng Thần Mộng Thiên đã chết, thậm chí ngay cả rất nhiều đệ tử Thần Mộng Thiên cũng cho rằng Thần Mộng Thiên không còn trên nhân thế, hiện tại Thần Mộng Thiên đột nhiên xuất hiện, làm cho người trong thiên hạ há hốc mồm.
Nhìn thấy Thần Mộng Thiên xuất hiện trong ánh trăng, pháp tướng thiên địa Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
- Thần Mộng Thiên đúng không, đi, phóng ngựa tới, ta sẽ chờ các ngươi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Nhưng mà, đời sau có đồn đãi nói, Cổ Linh Uyên mượn uy lực bảo vật này thắng thảm, bọn họ chém giết vô số cường giả cửu giới, thậm chí có người nói, trong trận chiến ấy, các thủy tổ Cổ Linh Uyên bộc phát khí tức hắc ám bao phủ cửu thiên thập địa.
Nghe cách nói này, nội tâm đám vãn bối chấn động mạnh, bọn họ không thể tin nổi, tất cả mọi người có thể tưởng tượng một trận chiến này đáng sợ ra sao, bọn họ đều có thể tưởng tượng đây là gió tanh mưa máu bực nào.
- Bất kể nói như thế nào, trận chiến này đám thủy tổ Cổ Linh Uyên vẫn bảo trụ bảo vật này, cũng xác lập địa vị Cổ Linh Uyên.
Lão tổ cổ xưa này nói:
- Đám thủy tổ Cổ Linh Uyên trả cái giá cực lớn, nghe nói đánh xong trận này, thủy tổ còn sống chỉ có ba người, mà Ám Hắc Tổ Vương là người duy nhất còn sống tới bây giờ.
Những vãn bối nghe xong hít khí lạnh, bọn họ cũng không biết Cổ Linh Uyên thậm chí có huy hoàng như vậy, tuy Cổ Linh Uyên vẫn chưa từng xuất hiện Tiên Đế, nhưng mà bọn họ có thể khiêu chiến cửu giới, đây là chuyện đáng kiêu ngạo của Cổ Linh Uyên.
- Cổ Linh Uyên có bảo vật là vật gì?
Có vãn bối lão tổ nhịn không được hỏi.
Lão tổ này lắc đầu, nói:
- Không biết, chỉ sợ đời sau không ai biết đó là vật gì, truyền thuyết, trải qua trận chiến tranh này, bảo vật không còn xuất thế. Cũng chính bởi vì có bảo vật như thế, có Ám Hắc Tổ Vương còn sống, không có người nào đánh chủ ý lên Cổ Linh Uyên. Thế gian có đồn đãi nói, bảo vật này còn mạnh hơn cả Tiên Đế chân khí, so với Tam Xoa Kích thì yếu một ít.
Nghe được lời này, làm cho vãn bối rung động, còn mạnh hơn Tiên Đế chân khí, trong các loại bảo vật, người bình thường cho rằng Tiên Đế chân khí là mạnh nhất.
- Đây là ba tôn hoành kích Tiên Đế khiêu chiến Lý Thất Dạ sao?
Sau khi nghe Cổ Linh Uyên Ám Hắc Tổ Vương sắp xuất thế, mọi người hoảng sợ.
- Lão quỷ này cũng leo ra.
Có lão bất tử phủ bụi lâu năm biết rõ Ám Hắc Tổ Vương sắp xuất thế, cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Xem ra lão quỷ này cũng sống không bao lâu, hắn sắp chết, hắn cũng muốn đánh chủ ý lên Luân Hồi Cửu Diệp Thảo !
Trên thực tế, trong Thiên Linh Giới cũng có không ít lão bất tử đánh chủ ý lên cái gọi là trường sinh tiên dược này, nhưng mà hiện tại Lăng Phong Vân xuất hiện, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương cũng đi theo, những lão bất tử cũng đành phải thôi, dù sao bọn họ còn kém hơn Ám Hắc Tổ Vương, Khê Trúc Tiên.
Ám Hắc Tổ Vương và Lăng Phong Vân, Khê Trúc Tiên xuất thế, cả Thiên Linh Giới rung động, không nói tu sĩ cường giả nào khác, cho dù là lão tổ cấp Thần Hoàng cũng không dám lên tiếng, không dám dính vào cuộc chiến đỉnh phong này.
- Còn ai nữa không?
Sau khi Ám Hắc Tổ Vương xuất thế, Lý Thất Dạ lại hỏi một câu, vẫn là pháp tướng thiên địa, bá đạo vô cùng, bễ nghễ cả Thiên Linh Giới, giọng nói của hắn vang vọng cả Thiên Linh Giới, nói ra:
- Còn có a miêu a cẩu nào leo ra không? Muốn chiến một trận, vậy thừa dịp này làm nhanh đi, một mình ta khiêu chiến tất cả các ngươi, dám ra đây chiến một trận thì nhanh lên, đừng lãng phí thời gian của mọi người.
Lời này vừa ra, Thiên Linh Giới triệt để yên lặng, tất cả mọi người hít khí lạnh, tất cả mọi người triệt để im lặng. Quản chi là Lăng Phong Vân, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương xuất thế, Lý Thất Dạ vẫn không quan tâm, vẫn kêu gào thiên hạ, bộ dáng duy ta vô địch, tư thái bá đạo đã không cách nào hình dung hắn nữa rồi..
- Duy ta vô địch ——
Đây chính là cách nói cuối cùng về Lý Thất Dạ.
- Lý Thất Dạ còn có thủ đoạn vô địch chưa dùng tới.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ dám khiêu chiến thiên hạ, có người tận mắt thấy Lý Thất Dạ ra tay, nội tâm khẽ rẩy, sởn hết cả gai ốc nói.
Trước đó Lý Thất Dạ từng xưng Mộng Trấn Thiên là gà đất chó kiểng, mà hắn cũng đã làm được, đồ sát Mộng Trấn Thiên trước mặt mọi người.
Mà bây giờ Lý Thất Dạ vẫn không kiêng kị, vẫn kêu gào thiên hạ, không đặt hoành kích Tiên Đế vào trong mắt, người hiểu Lý Thất Dạ sẽ không cuồng vọng tự đại. Nếu như nói Lý Thất Dạ không phải cuồng vọng tự đại, như vậy hắn có thực lực này, ý nghĩa trận chiến với đám người Mộng Trấn Thiên lúc trước, Lý Thất Dạ vẫn không xuất toàn lực, Lý Thất Dạ vẫn còn thủ đoạn chưa dừng tới.
Nghĩ tới điểm này không ít người sởn gai ốc, có lão tổ thì thào:
- Thực lực Lý Thất Dạ đã mạnh tới mức nào rồi? Chẳng lẽ nói, hắn đã có thể khiêu chiến tất cả?
- Chỉ sợ là thế, ngay cả mười ba mệnh cung đều có được, còn có cái gì không có được?
Cũng có người suy đoán như thế.
Oanh —— một tiếng vang thật lớn, ngay vào lúc lời khiêu chiến thiên hạ của Lý Thất Dạ vừa dứt, Thần Mộng Thiên có thần quang phóng thẳng lên trời, vào giờ phút này, Thần Mộng Thiên có ánh trăng hiện ra.
Ánh trăng này cực kỳ lớn, ánh trăng chiếu sáng Thần Mộng Thiên, vào lúc này, nhìn ra xa xa, tổ địa Thần Mộng Thiên giống như tinh cầu cực lớn đang lơ lửng trên không trung!
Thời điểm ánh trăng này chiếu sáng cả Thần Mộng Thiên, ánh trăng chiếu sáng cả Thiên Linh Giới, không quảng Thiên Linh Giới vào lúc này vẫn còn mặt trời, nhưng mà khi ánh trăng bao phủ, mặt trời ảm đạm thất sắc.
- Lý Thất Dạ, chớ khinh Thiên Linh Giới không người, bổn tọa Thần Mộng Thiên sẽ chiến với ngươi một trận!
Thời điểm này tiếng quát vang vọng khắp Thiên Linh Giới, tiếng quát này làm nhiều người hoa mắt choáng váng.
- Cái gì ——
Có những cường giả nghe những lời này, có không ít người thét lên:
- Thần Mộng Thiên, hắn, hắn vẫn chưa chết sao?
Thần Mộng Thiên, cái tên này vang vọng cả Thiên Linh Giới, ngay cả rất nhiều lão bất tử phủ bụi lâu năm cũng cả kinh.
- Thần Mộng Thiên không phải nói chết rồi sao? Vì sao vẫn còn sống?
Ngay cả một ít lão bất tử cũng không tin vào lỗ tai của mình, trong khoảng thời gian ngắn ngẩn người nói.
Thần Mộng Thiên, đây chính là thủy tổ của Thần Mộng Thiên, xuất thân từ Cổ Linh Uyên, hắn sáng tạo Thần Mộng Thiên, dùng tên của mình đặt cho đại giáo.
Tại Thiên Linh Giới từng có đồn đãi nói, Thần Mộng Thiên đã tu luyện Thiên Chiếu đến cực hạn, thậm chí có người cho rằng, thành tựu phương diện Thiên Chiếu Mị Linh nhất tộc, Thần Mộng Thiên là đệ nhất nhân từ trước tới nay.
Chính là vì Thần Mộng Thiên tu luyện Thiên Chiếu đến cực hạn, có thể diễn biến tất cả, càng có Tiên Đế hỏi Thần Mộng Thiên, muốn mượn Thiên Chiếu của Thần Mộng Thiên suy diễn một ít huyền diệu.
Chính là vì như thế, Thần Mộng Thiên được người đời sau gọi là tiên sư, chính là tôn sư Tiên Đế.
Trong thời đại thật lâu, Thần Mộng Thiên không còn xuất hiện qua, thế gian đều cho rằng Thần Mộng Thiên đã chết, thậm chí ngay cả rất nhiều đệ tử Thần Mộng Thiên cũng cho rằng Thần Mộng Thiên không còn trên nhân thế, hiện tại Thần Mộng Thiên đột nhiên xuất hiện, làm cho người trong thiên hạ há hốc mồm.
Nhìn thấy Thần Mộng Thiên xuất hiện trong ánh trăng, pháp tướng thiên địa Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
- Thần Mộng Thiên đúng không, đi, phóng ngựa tới, ta sẽ chờ các ngươi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com