Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2136
"Phanh" một tiếng vang lên, độc thủ trấn áp lên người Lý Thất Dạ, lúc này Lý Thất Dạ khẽ động là lập tức nứt vỡ, tan rã, lực lượng trấn áp nhanh chóng tan thành mây khói.
Âm thanh "Ông, ông, ông" vang lên, thiên chiếu của ám chấp đội chiếu hắc sắc quang mang chiếu lên người Lý Thất Dạ, lập tức hắc sắc quang mang bắn ngược vào thiên chiêu.
- Ah ——
Lúc này từng tiếng hét thảm thiết không ngừng vang vọng chung quanh, sau đó là từng tiếng "Phanh, phanh, phanh" nứt vỡ sinh ra, thiên chiếu của các đệ tử ám chấp đội nứt vỡ, toàn thân bọn họ có âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, trong nháy mắt các đệ tủ ám chấp đội hóa thành thây khô, dường như có đồ vật gì đó rút sạch lực lượng, máu huyết, tánh mạng toàn thân của bọn họ, hào quang rút sạch tất cả, bọn họ nhanh chóng hóa thành thây khô.
Nhìn thấy các đệ tử ám chấp đội hóa thành thây khôi rơi xuống mặt đất, nhiều người nhìn thấy cảnh này thì sởn hết cả gai ốc, cũng rùng mình, không có ai biết Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn gì.
- Hiểu một chút ảo diệu đã muốn mượn lực lượng của Thần Thụ Lĩnh lực lượng đến trấn áp ta?
Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
- Tại Thần Chỉ Châu, Cổ Linh Uyên các ngươi nắm giữ huyền diệu chỉ là một ít da lông mà thôi. Trình độ như vậy cũng muốn trấn áp ta, thật sự làm cho người ta cười rụng răng. Lực lượng này nếu thuộc về Thần Thụ Lĩnh, vậy trả lại cho Thần Thụ Lĩnh đi... Đem hài nhi chôn xuống mặt đất, dùng lực lượng mặt đất của Thần Thụ Lĩnh bồi dưỡng, loại xiếc trẻ con này cũng cho rằng mình nắm giữ lực lượng của Thần Thụ Lĩnh, thật làm người ta cười rụng răng. Nếu như tế đã nắm giữ lực lượng của Thần Thụ Lĩnh, Thần Thụ Lĩnh cũng không trở thành một trong mười hai táng địa.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ tùy ý nhìn qua cổ linh thú chủ, mà sắc mặt cổ linh thú chủ khó coi tới cực điểm.
Cổ Linh Uyên ám chấp đội vẫn làm cho người ta kiêng kị, thậm chí có thể nói, Cổ Linh Uyên ám chấp đội là khắc tinh của tu sĩ bên ngoài đi vào Thần Chỉ Châu, ai dám là địch với Cổ Linh Uyên, ám chấp đội có thể trấn áp đối phương, áp chế tu vị đối phương xuống thấp nhất. Mà một khi người đó bị áp chế sẽ biến thành cá thịt trên thớt trước mặt Cổ Linh Uyên, tùy ý Cổ Linh Uyên xâm lược.
Nhưng mà hiện tại ám chấp đội bách chiến bách thắng của bọn họ không chịu nổi một kích của Lý Thất Dạ.
- Lý Thất Dạ nắm giữ một ít huyền diệu của Thần Thụ Lĩnh.
Có đại nhân vật biết rõ lai lịch của Cổ Linh Uyên ám chấp đội thì nội tâm chấn động, liên tục hít khí lạnh.
Cổ Linh Uyên ám chấp đội, mỗi đệ tử từ khi còn nhỏ đã được chôn ở nơi sâu nhất Cổ Linh Uyên, nghe nói chỗ kia có thể thông với địa mạch Thần Thụ Lĩnh, Cổ Linh Uyên dùng lực lượng địa mạch bồi dưỡng ám chấp đội, làm cho cơ thể bọn họ tràn ngập lực lượng Thần Thụ Lĩnh.
Chính là vì như thế, các đệ tử ám chấp đội có trấn áp bất cứ tu sĩ tới từ bên ngoài nào, bọn họ mượn nhờ lực lượng Thần Thụ Lĩnh trấn áp tu sĩ tới từ bên ngoài.
Đáng tiếc bọn họ hết lần này tới lần khác gặp phải Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ nắm giữ huyền diệu của Thần Thụ Lĩnh hơn xa Cổ Linh Uyên, vừa rồi ra tay là Lý Thất Dạ phân tán lực lượng, một khi lực lượng bị phân tán, lực lượng toàn thân của đệ tử ám chấp đội như máu huyết, tánh mạng cũng bị hút ra, trở về Thần Thụ Lĩnh, đây là nguyên nhân bọn họ biến thành thây khô.
- Lý Thất Dạ ——
Cổ linh thú chủ nghiến răng nghiến lợi kêu lên:
- Cổ Linh Uyên chúng ta thề không lưỡng lập với ngươi! Ngươi chờ mong còn sống rời khỏi Thần Chỉ Châu!
Trong nội tâm cổ linh thú chủ lúc này đang nhỏ máu, Cổ Linh Uyên bồi dưỡng đệ tử ám chấp đội rất không dễ dàng, đệ tử ám chấp đội bồi dưỡng cần vài chục năm tới trăm năm, bây giờ chỉ trong nháy mắt bị Lý Thất Dạ giết chết, Cổ Linh Uyên bọn họ tổn thất thảm trọng.
- Tốt, lời này ta biết rõ.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát khoát tay, vừa cười vừa nói:
- Ngươi cũng nên cân nhắc mình có còn sống rời đi không đã.
- Cho dù Cổ Linh Uyên chiến đến người cuối cùng, nhất định cũng phải lấy thủ cấp của ngươi!
Cổ linh thú chủ hét lên.
Đối với cổ linh thú chủ phẫn nộ, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt mà thôi, nói ra:
- Bằng câu nói như vậy, ta nên chém đầu của ngươi xuống rồi, nhưng mà, đầu của ngươi có người lấy rồi.
- Các hạ khẩu khí quá lớn rồi, hôm nay có lão hủ ở đây, không cho phép ngươi làm bậy.
Vào thời điểm này, Giao Thần Trúc ngồi bên cạnh cổ linh thú chủ cũng không nhìn được, thoáng cái đứng lên, lạnh lùng nói.
Lúc này Giao Thần Trúc đến Thần Chỉ Châu chính là hợp tác với Cổ Linh Uyên hợp tác, hơn nữa Tổ Lục bọn họ cũng có ý báo thù Lý Thất Dạ, hiện tại Giao Thần Trúc ở đây, làm sao bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
- Đến, đến, đến, nếu ngươi đã muốn chết, ta đây cũng sẽ thanh toàn ngươi.
Lý Thất Dạ cười to lên, nhìn qua Giao Thần Trúc vẫy tay, vừa cười vừa nói:
- Như vậy cũng tốt, đánh nhỏ, không sợ già không ra mặt, ta đang muốn hút khô Long Trúc đây...
- Làm càn ——
Lý Thất Dạ nhục nhã sư tôn của mình như vậy, Giao Thần Trúc cũng nhịn không được nữa, hắn quát một tiếng, bước tới một bước, tiếng "Phanh" vang lên, lúc này Giao Thần Trúc cắm rễ địa địa, biến thành bổn tướng.
Vào thời điểm này, một cây trúc cực lớn xuất hiện trước mặt của mọi người, cây trúc này cao ngất, lá trúc cực lớn che khuất bầu trời.
Nhìn cây trúc cực lớn này, thậm chí có một con giao long chiếm giữ trên đó, cả đầu giao long này thân thể thô to, dài chừng ngàn dặm, giống như sơn mạch đang bám vào thân trúc.
Giao long thổ nạp, tiếng hít thở như sấm sét, toàn thân nó tỏa ra khí tức đáng sợ giống như bão tối quét qua các nơi, đặc biệt là long tức của nó mang theo lực lương chấn nhiếp đáng sợ, chuyện này làm cho rất nhiều tu sĩ bị lực lượng như thế bao phủ, không ngừng lui ra phía sau, lui ra khỏi chiến trường.
Đây là bổn tướng của Giao Thần Trúc, giao long và cự trúc hợp thành một thể, trên thực tế, cự trúc mới là bổn tướng chính thức của nó, mà giao long là do trong huyết mạch có huyết thống long tộc, quản chi huyết thống rất mỏng manh, nhưng nó vẫn vô cùng cường đại, hóa thành giao long.
- Chút trình độ này so với Mộng Trấn Thiên còn kém xa, ta chỉ cần hai ba quyền là có thể diệt ngươi.
Quản chi Giao Thần Trúc lộ ra sự cường đại, nhưng mà trong mắt Lý Thất Dạ chẳng là cái gì cả, ngay cả nhìn nhiều cũng lười nhìn.
Bị Lý Thất Dạ bỡn cợt không đáng một đồng như thế, chuyện này làm cho Giao Thần Trúc tức giận đến mức run rẩy, hắn tại Thiên Linh Giới dù gì cũng là đại nhân vật uy hiếp một phương, trong lời Lý Thất Dạ chẳng khác gì con kiến hôi, chuyện này làm hắn tức giận trùng thiên.
- Tiền bối, ta giúp ngươi một tay, ta và ngươi liên thủ chém thẳng chó này.
Cổ linh thú chủ quát to một tiếng, muốn liên thủ với Giao Thần Trúc, vào lúc này cổ linh thú chủ mở thiên chiếu ra.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Âm thanh "Ông, ông, ông" vang lên, thiên chiếu của ám chấp đội chiếu hắc sắc quang mang chiếu lên người Lý Thất Dạ, lập tức hắc sắc quang mang bắn ngược vào thiên chiêu.
- Ah ——
Lúc này từng tiếng hét thảm thiết không ngừng vang vọng chung quanh, sau đó là từng tiếng "Phanh, phanh, phanh" nứt vỡ sinh ra, thiên chiếu của các đệ tử ám chấp đội nứt vỡ, toàn thân bọn họ có âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, trong nháy mắt các đệ tủ ám chấp đội hóa thành thây khô, dường như có đồ vật gì đó rút sạch lực lượng, máu huyết, tánh mạng toàn thân của bọn họ, hào quang rút sạch tất cả, bọn họ nhanh chóng hóa thành thây khô.
Nhìn thấy các đệ tử ám chấp đội hóa thành thây khôi rơi xuống mặt đất, nhiều người nhìn thấy cảnh này thì sởn hết cả gai ốc, cũng rùng mình, không có ai biết Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn gì.
- Hiểu một chút ảo diệu đã muốn mượn lực lượng của Thần Thụ Lĩnh lực lượng đến trấn áp ta?
Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
- Tại Thần Chỉ Châu, Cổ Linh Uyên các ngươi nắm giữ huyền diệu chỉ là một ít da lông mà thôi. Trình độ như vậy cũng muốn trấn áp ta, thật sự làm cho người ta cười rụng răng. Lực lượng này nếu thuộc về Thần Thụ Lĩnh, vậy trả lại cho Thần Thụ Lĩnh đi... Đem hài nhi chôn xuống mặt đất, dùng lực lượng mặt đất của Thần Thụ Lĩnh bồi dưỡng, loại xiếc trẻ con này cũng cho rằng mình nắm giữ lực lượng của Thần Thụ Lĩnh, thật làm người ta cười rụng răng. Nếu như tế đã nắm giữ lực lượng của Thần Thụ Lĩnh, Thần Thụ Lĩnh cũng không trở thành một trong mười hai táng địa.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ tùy ý nhìn qua cổ linh thú chủ, mà sắc mặt cổ linh thú chủ khó coi tới cực điểm.
Cổ Linh Uyên ám chấp đội vẫn làm cho người ta kiêng kị, thậm chí có thể nói, Cổ Linh Uyên ám chấp đội là khắc tinh của tu sĩ bên ngoài đi vào Thần Chỉ Châu, ai dám là địch với Cổ Linh Uyên, ám chấp đội có thể trấn áp đối phương, áp chế tu vị đối phương xuống thấp nhất. Mà một khi người đó bị áp chế sẽ biến thành cá thịt trên thớt trước mặt Cổ Linh Uyên, tùy ý Cổ Linh Uyên xâm lược.
Nhưng mà hiện tại ám chấp đội bách chiến bách thắng của bọn họ không chịu nổi một kích của Lý Thất Dạ.
- Lý Thất Dạ nắm giữ một ít huyền diệu của Thần Thụ Lĩnh.
Có đại nhân vật biết rõ lai lịch của Cổ Linh Uyên ám chấp đội thì nội tâm chấn động, liên tục hít khí lạnh.
Cổ Linh Uyên ám chấp đội, mỗi đệ tử từ khi còn nhỏ đã được chôn ở nơi sâu nhất Cổ Linh Uyên, nghe nói chỗ kia có thể thông với địa mạch Thần Thụ Lĩnh, Cổ Linh Uyên dùng lực lượng địa mạch bồi dưỡng ám chấp đội, làm cho cơ thể bọn họ tràn ngập lực lượng Thần Thụ Lĩnh.
Chính là vì như thế, các đệ tử ám chấp đội có trấn áp bất cứ tu sĩ tới từ bên ngoài nào, bọn họ mượn nhờ lực lượng Thần Thụ Lĩnh trấn áp tu sĩ tới từ bên ngoài.
Đáng tiếc bọn họ hết lần này tới lần khác gặp phải Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ nắm giữ huyền diệu của Thần Thụ Lĩnh hơn xa Cổ Linh Uyên, vừa rồi ra tay là Lý Thất Dạ phân tán lực lượng, một khi lực lượng bị phân tán, lực lượng toàn thân của đệ tử ám chấp đội như máu huyết, tánh mạng cũng bị hút ra, trở về Thần Thụ Lĩnh, đây là nguyên nhân bọn họ biến thành thây khô.
- Lý Thất Dạ ——
Cổ linh thú chủ nghiến răng nghiến lợi kêu lên:
- Cổ Linh Uyên chúng ta thề không lưỡng lập với ngươi! Ngươi chờ mong còn sống rời khỏi Thần Chỉ Châu!
Trong nội tâm cổ linh thú chủ lúc này đang nhỏ máu, Cổ Linh Uyên bồi dưỡng đệ tử ám chấp đội rất không dễ dàng, đệ tử ám chấp đội bồi dưỡng cần vài chục năm tới trăm năm, bây giờ chỉ trong nháy mắt bị Lý Thất Dạ giết chết, Cổ Linh Uyên bọn họ tổn thất thảm trọng.
- Tốt, lời này ta biết rõ.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát khoát tay, vừa cười vừa nói:
- Ngươi cũng nên cân nhắc mình có còn sống rời đi không đã.
- Cho dù Cổ Linh Uyên chiến đến người cuối cùng, nhất định cũng phải lấy thủ cấp của ngươi!
Cổ linh thú chủ hét lên.
Đối với cổ linh thú chủ phẫn nộ, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt mà thôi, nói ra:
- Bằng câu nói như vậy, ta nên chém đầu của ngươi xuống rồi, nhưng mà, đầu của ngươi có người lấy rồi.
- Các hạ khẩu khí quá lớn rồi, hôm nay có lão hủ ở đây, không cho phép ngươi làm bậy.
Vào thời điểm này, Giao Thần Trúc ngồi bên cạnh cổ linh thú chủ cũng không nhìn được, thoáng cái đứng lên, lạnh lùng nói.
Lúc này Giao Thần Trúc đến Thần Chỉ Châu chính là hợp tác với Cổ Linh Uyên hợp tác, hơn nữa Tổ Lục bọn họ cũng có ý báo thù Lý Thất Dạ, hiện tại Giao Thần Trúc ở đây, làm sao bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
- Đến, đến, đến, nếu ngươi đã muốn chết, ta đây cũng sẽ thanh toàn ngươi.
Lý Thất Dạ cười to lên, nhìn qua Giao Thần Trúc vẫy tay, vừa cười vừa nói:
- Như vậy cũng tốt, đánh nhỏ, không sợ già không ra mặt, ta đang muốn hút khô Long Trúc đây...
- Làm càn ——
Lý Thất Dạ nhục nhã sư tôn của mình như vậy, Giao Thần Trúc cũng nhịn không được nữa, hắn quát một tiếng, bước tới một bước, tiếng "Phanh" vang lên, lúc này Giao Thần Trúc cắm rễ địa địa, biến thành bổn tướng.
Vào thời điểm này, một cây trúc cực lớn xuất hiện trước mặt của mọi người, cây trúc này cao ngất, lá trúc cực lớn che khuất bầu trời.
Nhìn cây trúc cực lớn này, thậm chí có một con giao long chiếm giữ trên đó, cả đầu giao long này thân thể thô to, dài chừng ngàn dặm, giống như sơn mạch đang bám vào thân trúc.
Giao long thổ nạp, tiếng hít thở như sấm sét, toàn thân nó tỏa ra khí tức đáng sợ giống như bão tối quét qua các nơi, đặc biệt là long tức của nó mang theo lực lương chấn nhiếp đáng sợ, chuyện này làm cho rất nhiều tu sĩ bị lực lượng như thế bao phủ, không ngừng lui ra phía sau, lui ra khỏi chiến trường.
Đây là bổn tướng của Giao Thần Trúc, giao long và cự trúc hợp thành một thể, trên thực tế, cự trúc mới là bổn tướng chính thức của nó, mà giao long là do trong huyết mạch có huyết thống long tộc, quản chi huyết thống rất mỏng manh, nhưng nó vẫn vô cùng cường đại, hóa thành giao long.
- Chút trình độ này so với Mộng Trấn Thiên còn kém xa, ta chỉ cần hai ba quyền là có thể diệt ngươi.
Quản chi Giao Thần Trúc lộ ra sự cường đại, nhưng mà trong mắt Lý Thất Dạ chẳng là cái gì cả, ngay cả nhìn nhiều cũng lười nhìn.
Bị Lý Thất Dạ bỡn cợt không đáng một đồng như thế, chuyện này làm cho Giao Thần Trúc tức giận đến mức run rẩy, hắn tại Thiên Linh Giới dù gì cũng là đại nhân vật uy hiếp một phương, trong lời Lý Thất Dạ chẳng khác gì con kiến hôi, chuyện này làm hắn tức giận trùng thiên.
- Tiền bối, ta giúp ngươi một tay, ta và ngươi liên thủ chém thẳng chó này.
Cổ linh thú chủ quát to một tiếng, muốn liên thủ với Giao Thần Trúc, vào lúc này cổ linh thú chủ mở thiên chiếu ra.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com