Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1873
- Đừng vượt qua giới --
Có mấy tu sĩ muốn đi đùa giỡn lăng nhục Trương Bách Đồ, bọn họ tiếp cận giới tuyến mà Lý Thất Dạ vẽ ra, Lý Thất Dạ lạnh lùng nói.
Lúc này có mấy tu sĩ dừng lại, nhìn xem Lý Thất Dạ, có một tu sĩ vừa cười vừa nói:
- Ơ, ngươi nhất định là đồ đệ của Trương Bách Đồ a, ha ha, ngốc sư xuất đần đồ, chẳng lẽ ngươi cũng trông cậy vào hắn có thể ngộ đạo hay sao?
Lý Thất Dạ căn bản là mặc kệ hắn, chỉ lạnh lùng nói:
- Đừng vượt qua giới, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
- Tiểu tử, ngươi tính toán thơm bơ vậy sao --
Thái độ của Lý Thất Dạ lập tức làm cho một tên tu sĩ có vài phần quý khí tức giận, khinh thường nói:
- Ngươi nói đừng vượt qua giới là đừng vượt qua giới sao, ngươi có thể làm gì được bổn công tử Chỉ là con kiến hôi mà thôi, cũng dám ở trước mặt chúng ta thét to. Chúng ta cho dù vượt qua giới thì thế nào, ngươi có thể cắn ta sao? Ơ, ta thiếu chút nữa quên, chó cắn người sẽ không sủa.
Nói xong mấy người bọn họ tới tới chỗ hướng Trương Bách Đồ.
Lý Thất Dạ không nháy mắt, hắn đá ra một cước. Mấy tên tu sĩ thấy Lý Thất Dạ đá ra một cước thì giận dữ, tên công tử bộ dáng quý khí nói:
- Không biết sống chết!
Phanh -- một thanh âm vang kêu lên, mấy tên tu sĩ này không kệu kêu thảm, đã bị Lý Thất Dạ đạp bay ra ngoài, máu tươi phun trào, nghe được âm thanh "Phanh, phanh, phanh" vang lên, bọn họ đụng đầu vào gốc cây, máu tươi phun ra như suối.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua bọn chúng, chậm rãi đi qua.
Lúc này mấy tên tu sĩ bị dọa sắc mặt tái nhợt, bọn chúng muốn đứng lên, đặc biệt là tên công tử quý khí, hắn hét lớn:
- Ngươi, ngươi đừng tới đây, đừng tới đây --
Ah --
Trong khoảng thời gian ngắn trong rừng cây có tiếng kêu thảm thiết vang vọng, trong tiếng kêu thảm thiết này còn có âm thanh "Răng rắc, răng rắc" của xương cốt đứt gãy.
Lúc này Lý Thất Dạ một cước giẫm lên hai chân của mấy tên này, hai chân của mấy tên tu sĩ này bị giẫm nát, tiếng kêu thảm thiết như heo chết vang vọng trong rừng cây.
- Là ai ác như vậy!
Có một ít tu sĩ ở gần đó nghe được tiếng kêu thảm thiết, chuyện này làm cho một ít tu sĩ ở gần tò mò đi ra xem, khi thấy Lý Thất Dạ một người giẫm nát hai chân của mấy tên tu sĩ, rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết tiểu tử Nhân tộc này lai lịch ra sao, cũng dám hung ác như vậy.
Cuối cùng, "Phanh" một tiếng, Lý Thất Dạ một cước dẫm nát người tên tu sĩ quý khí, chỉ lạnh lùng nhìn qua hắn.
- Ngươi, ngươi, ngươi đừng xằng bậy, ta, ta, ta chính là đệ tử Ly quốc, ta, ta, Ly quốc chính là một đại giáo của Long Yêu Hải, ngươi, ngươi như giết ta, ta, ta, Lý quốc cũng không phải đùa giỡn...
Bộ dáng tên công tư quý khí bị dọa không nhẹ, vội vàng lớn tiếng kêu lên.
- Ah --
Tên đệ tử Ly quốc này còn chưa nói xong, nghe được tiếng "Ah", cổ tay của hắn bị Lý Thất Dạ giẫm nát.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám đệ tửu Ly quốc và những người khác câm miệng, không dám nói lời nào, bọn họ hiểu lần này đá trúng thiết bản rồi, gặp phải kẻ hung ác.
Lý Thất Dạ chỉ định giáo huấn bọn họ một chút mà thôi, nếu như họ muốn chết, vậy hắn nghiền nát bọn họ như con kiến hôi.
"Phanh" một tiếng, Lý Thất Dạ một cước đá bay tên đệ tử Ly quốc, hắn bị đá vào gốc cây, lạnh lùng nói:
- Lăn, đừng để cho ta nhìn thấy các ngươi nữa.
Mấy tên tu sĩ này sợ hãi té cứt té đái, nghe được Lý Thất Dạ nói thế thì như được đại xá, nhanh chóng chạy đi.
Sau đó đám đệ tư Ly quốc chạy ra, một tên xuất thân đại giáo hung ác quay đầu lại, hắn nhịn không được nói ra:
- Tiểu tử. Ngươi, ngươi, ngươi có bản lĩnh thì lưu tên lại.
Đối với đệ tử Ly quốc không nghe lời như thế, Lý Thất Dạ chỉ nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói:
- Lý Thất Dạ!
Vừa nghe cái tên này, tên đệ tử Ly quốc này sợ tới mức "Đông, đông, đông" liền lùi lại, bởi vì hắn đã nghe cái tên này cách đó không lâu.
- Lý Thất Dạ --
Một ít tu sĩ trong rừng cây nghe được cái tên này thì chấn động, đặc biệt là tu sĩ nghe được tin tức từ Bích Dương Hải truyền về thì sắc mặt tái nhợt, sắc mặt đại biến, nói ra:
- Hắn chính là đồ đệ Khổng Tước Thụ, truyền nhân Khổng Tước Địa. Hắn, hắn chính là người trợ giúp Khổng Tước Thụ huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, khó trách lòng dạ độc ác như vậy!
Khổng Tước Thụ huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư dùng tục thọ, chuyện này đã rơi vào tay Long Yêu Hải, đương nhiên rất nhiều người cho rằng huyết luyện Nghiễm Hải Ngư là kiệt tác của Khổng Tước Thụ, mà Lý Thất Dạ với tư cách khống đằng giả. Với tư cách đệ tử Khổng Tước Thụ, cũng bởi vì uy danh của Khổng Tước Thụ cho nên cũng nổi tiếng theo.
- Má ơi. Hắn chính là người giúp Khổng Tước Thụ huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, diệt cả Nghiễm hải tộc, Khổng Tước thụ tổ tuyệt đối là đại hung nhân, tên này trở thành khống đằng giả, trở thành đồ đệ Khổng Tước Thụ, hắn cũng không phải thiện nam tín nữ, vậy tuyệt đối là tiểu hung nhân.
Có tu sĩ hoảng sợ nói ra.
Huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, trong một đêm diệt một đại tộc của Thiên Linh Giới, đại sư kinh thiên này rung động không biết bao nhiêu người. Cho dù rất nhiều người cho rằng lần này huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư là do Khổng Tước Thụ chủ trì. Mà Lý Thất Dạ với tư cách đồng lõa, do đó trong một đêm hung danh hiển hách.
Về phần đệ tử Ly quốc và đồng bạn càng không cần phải nói, bọn họ quay người bỏ chạy, có thể trốn rất xa thì chạy rất xa, về phần chuyện báo thù thì không dám suy nghĩ, hung danh của Lý Thất Dạ bọn họ không có gan chọc vào.
Trong lúc nhất thời, ngoài bìa rừng không ít tu sĩ sắc mặt không tốt, thậm chí có rất nhiều tu sĩ lui ra xa xa, không dám tiến lên, bọn họ cũng không muốn chọc hung nhân này.
Lý Thất Dạ không để ý tới bọn họ, dựa trên tàng cây, nhìn qua Trương Bách Đồ.
Tuy thời gian dài qua đi, Trương Bách Đồ vẫn không có động tĩnh gì, nhưng mà Lý Thất Dạ đối với hắn vẫn có tin tưởng, bởi vì tổ tiên Trương thị cũng ở địa phương này, hoặc là nói tổ tiên Trương thị có sâu xa với thành Thải Hồng, nhưng mà trong đó có mầm mống mà con cháu bọn họ không biết mà thôi..
Thời gian không ngừng trôi qua, Trương Bách Đồ vẫn không có động tĩnh, dường như hắn không thu hoạch được gì.
Trước đó chỉ sợ không có mấy người sẽ cho rằng Trương Bách Đồ ngộ đạo, dù sao người nghe qua tên Trương Bách Đồ thì biết tư chất hắn hoàn toàn không được, hắn bái nhiều sư môn như thế nhưng không có thu hoạch gì cả, hắn lúc này ngộ đạo cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
Nhưng mà bây giờ nghe được đại danh Lý Thất Dạ thì có tu sĩ từ từ hiếu kỳ, tuy bọn họ không biết hung nhân này tại sao đi cùng với Trương Bách Đồ, nhưng bọn họ cũng muốn xem Trương Bách Đồ có thu hoạch hay không.
Thời gian từ từ trôi qua, Trương Bách Đồ vẫn không có động tĩnh, nhưng mà may mắn là, Trương Bách Đồ đã nhập định, hắn hoàn toàn trở nên bình tĩnh lại.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Có mấy tu sĩ muốn đi đùa giỡn lăng nhục Trương Bách Đồ, bọn họ tiếp cận giới tuyến mà Lý Thất Dạ vẽ ra, Lý Thất Dạ lạnh lùng nói.
Lúc này có mấy tu sĩ dừng lại, nhìn xem Lý Thất Dạ, có một tu sĩ vừa cười vừa nói:
- Ơ, ngươi nhất định là đồ đệ của Trương Bách Đồ a, ha ha, ngốc sư xuất đần đồ, chẳng lẽ ngươi cũng trông cậy vào hắn có thể ngộ đạo hay sao?
Lý Thất Dạ căn bản là mặc kệ hắn, chỉ lạnh lùng nói:
- Đừng vượt qua giới, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
- Tiểu tử, ngươi tính toán thơm bơ vậy sao --
Thái độ của Lý Thất Dạ lập tức làm cho một tên tu sĩ có vài phần quý khí tức giận, khinh thường nói:
- Ngươi nói đừng vượt qua giới là đừng vượt qua giới sao, ngươi có thể làm gì được bổn công tử Chỉ là con kiến hôi mà thôi, cũng dám ở trước mặt chúng ta thét to. Chúng ta cho dù vượt qua giới thì thế nào, ngươi có thể cắn ta sao? Ơ, ta thiếu chút nữa quên, chó cắn người sẽ không sủa.
Nói xong mấy người bọn họ tới tới chỗ hướng Trương Bách Đồ.
Lý Thất Dạ không nháy mắt, hắn đá ra một cước. Mấy tên tu sĩ thấy Lý Thất Dạ đá ra một cước thì giận dữ, tên công tử bộ dáng quý khí nói:
- Không biết sống chết!
Phanh -- một thanh âm vang kêu lên, mấy tên tu sĩ này không kệu kêu thảm, đã bị Lý Thất Dạ đạp bay ra ngoài, máu tươi phun trào, nghe được âm thanh "Phanh, phanh, phanh" vang lên, bọn họ đụng đầu vào gốc cây, máu tươi phun ra như suối.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua bọn chúng, chậm rãi đi qua.
Lúc này mấy tên tu sĩ bị dọa sắc mặt tái nhợt, bọn chúng muốn đứng lên, đặc biệt là tên công tử quý khí, hắn hét lớn:
- Ngươi, ngươi đừng tới đây, đừng tới đây --
Ah --
Trong khoảng thời gian ngắn trong rừng cây có tiếng kêu thảm thiết vang vọng, trong tiếng kêu thảm thiết này còn có âm thanh "Răng rắc, răng rắc" của xương cốt đứt gãy.
Lúc này Lý Thất Dạ một cước giẫm lên hai chân của mấy tên này, hai chân của mấy tên tu sĩ này bị giẫm nát, tiếng kêu thảm thiết như heo chết vang vọng trong rừng cây.
- Là ai ác như vậy!
Có một ít tu sĩ ở gần đó nghe được tiếng kêu thảm thiết, chuyện này làm cho một ít tu sĩ ở gần tò mò đi ra xem, khi thấy Lý Thất Dạ một người giẫm nát hai chân của mấy tên tu sĩ, rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết tiểu tử Nhân tộc này lai lịch ra sao, cũng dám hung ác như vậy.
Cuối cùng, "Phanh" một tiếng, Lý Thất Dạ một cước dẫm nát người tên tu sĩ quý khí, chỉ lạnh lùng nhìn qua hắn.
- Ngươi, ngươi, ngươi đừng xằng bậy, ta, ta, ta chính là đệ tử Ly quốc, ta, ta, Ly quốc chính là một đại giáo của Long Yêu Hải, ngươi, ngươi như giết ta, ta, ta, Lý quốc cũng không phải đùa giỡn...
Bộ dáng tên công tư quý khí bị dọa không nhẹ, vội vàng lớn tiếng kêu lên.
- Ah --
Tên đệ tử Ly quốc này còn chưa nói xong, nghe được tiếng "Ah", cổ tay của hắn bị Lý Thất Dạ giẫm nát.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám đệ tửu Ly quốc và những người khác câm miệng, không dám nói lời nào, bọn họ hiểu lần này đá trúng thiết bản rồi, gặp phải kẻ hung ác.
Lý Thất Dạ chỉ định giáo huấn bọn họ một chút mà thôi, nếu như họ muốn chết, vậy hắn nghiền nát bọn họ như con kiến hôi.
"Phanh" một tiếng, Lý Thất Dạ một cước đá bay tên đệ tử Ly quốc, hắn bị đá vào gốc cây, lạnh lùng nói:
- Lăn, đừng để cho ta nhìn thấy các ngươi nữa.
Mấy tên tu sĩ này sợ hãi té cứt té đái, nghe được Lý Thất Dạ nói thế thì như được đại xá, nhanh chóng chạy đi.
Sau đó đám đệ tư Ly quốc chạy ra, một tên xuất thân đại giáo hung ác quay đầu lại, hắn nhịn không được nói ra:
- Tiểu tử. Ngươi, ngươi, ngươi có bản lĩnh thì lưu tên lại.
Đối với đệ tử Ly quốc không nghe lời như thế, Lý Thất Dạ chỉ nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói:
- Lý Thất Dạ!
Vừa nghe cái tên này, tên đệ tử Ly quốc này sợ tới mức "Đông, đông, đông" liền lùi lại, bởi vì hắn đã nghe cái tên này cách đó không lâu.
- Lý Thất Dạ --
Một ít tu sĩ trong rừng cây nghe được cái tên này thì chấn động, đặc biệt là tu sĩ nghe được tin tức từ Bích Dương Hải truyền về thì sắc mặt tái nhợt, sắc mặt đại biến, nói ra:
- Hắn chính là đồ đệ Khổng Tước Thụ, truyền nhân Khổng Tước Địa. Hắn, hắn chính là người trợ giúp Khổng Tước Thụ huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, khó trách lòng dạ độc ác như vậy!
Khổng Tước Thụ huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư dùng tục thọ, chuyện này đã rơi vào tay Long Yêu Hải, đương nhiên rất nhiều người cho rằng huyết luyện Nghiễm Hải Ngư là kiệt tác của Khổng Tước Thụ, mà Lý Thất Dạ với tư cách khống đằng giả. Với tư cách đệ tử Khổng Tước Thụ, cũng bởi vì uy danh của Khổng Tước Thụ cho nên cũng nổi tiếng theo.
- Má ơi. Hắn chính là người giúp Khổng Tước Thụ huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, diệt cả Nghiễm hải tộc, Khổng Tước thụ tổ tuyệt đối là đại hung nhân, tên này trở thành khống đằng giả, trở thành đồ đệ Khổng Tước Thụ, hắn cũng không phải thiện nam tín nữ, vậy tuyệt đối là tiểu hung nhân.
Có tu sĩ hoảng sợ nói ra.
Huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, trong một đêm diệt một đại tộc của Thiên Linh Giới, đại sư kinh thiên này rung động không biết bao nhiêu người. Cho dù rất nhiều người cho rằng lần này huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư là do Khổng Tước Thụ chủ trì. Mà Lý Thất Dạ với tư cách đồng lõa, do đó trong một đêm hung danh hiển hách.
Về phần đệ tử Ly quốc và đồng bạn càng không cần phải nói, bọn họ quay người bỏ chạy, có thể trốn rất xa thì chạy rất xa, về phần chuyện báo thù thì không dám suy nghĩ, hung danh của Lý Thất Dạ bọn họ không có gan chọc vào.
Trong lúc nhất thời, ngoài bìa rừng không ít tu sĩ sắc mặt không tốt, thậm chí có rất nhiều tu sĩ lui ra xa xa, không dám tiến lên, bọn họ cũng không muốn chọc hung nhân này.
Lý Thất Dạ không để ý tới bọn họ, dựa trên tàng cây, nhìn qua Trương Bách Đồ.
Tuy thời gian dài qua đi, Trương Bách Đồ vẫn không có động tĩnh gì, nhưng mà Lý Thất Dạ đối với hắn vẫn có tin tưởng, bởi vì tổ tiên Trương thị cũng ở địa phương này, hoặc là nói tổ tiên Trương thị có sâu xa với thành Thải Hồng, nhưng mà trong đó có mầm mống mà con cháu bọn họ không biết mà thôi..
Thời gian không ngừng trôi qua, Trương Bách Đồ vẫn không có động tĩnh, dường như hắn không thu hoạch được gì.
Trước đó chỉ sợ không có mấy người sẽ cho rằng Trương Bách Đồ ngộ đạo, dù sao người nghe qua tên Trương Bách Đồ thì biết tư chất hắn hoàn toàn không được, hắn bái nhiều sư môn như thế nhưng không có thu hoạch gì cả, hắn lúc này ngộ đạo cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
Nhưng mà bây giờ nghe được đại danh Lý Thất Dạ thì có tu sĩ từ từ hiếu kỳ, tuy bọn họ không biết hung nhân này tại sao đi cùng với Trương Bách Đồ, nhưng bọn họ cũng muốn xem Trương Bách Đồ có thu hoạch hay không.
Thời gian từ từ trôi qua, Trương Bách Đồ vẫn không có động tĩnh, nhưng mà may mắn là, Trương Bách Đồ đã nhập định, hắn hoàn toàn trở nên bình tĩnh lại.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com