Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1834
Nhìn đến đây, Lý Thất Dạ lạnh nhạt nhìn Nghiễm Hải tộc trưởng, cười lên, nói ra:
- Một đám trứng dái mềm mà thôi, mỗi ngày lại nói khoác mình hung ác cỡ nào, hoành hành bá đạo cỡ nào, đi đến cuối cùng còn không phải một đám trứng dái mềm giả danh môn hay sao?
Lý Thất Dạ nhìn qua Nghiễm Hải Ngư nói đầy khinh thường, người trong hải vực này nghe xong trợn mắt há hốc mồm, không có người nào dám miệt thị Nghiễm Hải Ngư như thế.
Nhưng mà cũng có không ít người trong nội tâm âm thầm ủng hộ, đặc biệt là một ít tu sĩ và môn phái truyền thừa từng bị Nghiễm Hải Ngư lăng nhục nghe Lý Thất Dạ miệt thị Nghiễm Hải Ngư, trong nội tâm cảm thấy đặc biệt thoải mái, đặc biệt thống khoái, có thể nói Lý Thất Dạ nói chính là tiếng lòng của bọn họ.
Trên thực tế rất nhiều người cũng biết, Nghiễm Hải Ngư hung tàn là xem đối tượng, cũng không phải nói Nghiễm Hải Ngư đối với bất kỳ người nào, bất kỳ môn phái nào hung tàn như thế, nói thí dụ như, như Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông, Cổ Thuần Tứ Mạch các cự đầu này, Nghiễm Hải Ngư sẽ không đi trêu chọc, nếu không Nghiễm Hải Ngư sớm cũng không biết bị Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông, Cổ Thuần Tứ Mạch các truyền thừa Tiên Đế, Thụ tộc, Hải Yêu đồ diệt bao nhiêu lần.
Mà một khi các môn phái thực lực không đủ, Nghiễm Hải Ngư sẽ dùng người đông thế mạnh, giết không dứt, cho nên thường thường ăn thiệt thòi trong tay Nghiễm Hải Ngư chỉ hừ lạnh không nói.
- Đúng thế, hừ, đồn đãi nói năm đó Cổ Thuần Tứ Mạch đại thành tiên thể đặc biệt ưa thích ăn long cân, nhưng mà chưa từng nghe nói Nghiễm Hải Ngư đánh Cổ Thuần Tứ Mạch báo thù bao giờ.
Có tu sĩ bất mãn với Nghiễm Hải Ngư không nhịn được lải nhãi.
Trưởng bối của tu sĩ này sợ tới mức che miệng của hắn lại, tát cho hắn kotoj cái, thấp giọng trách móc nói:
- Ngươi chán sống rồi hay sao, cho dù chính ngươi chán sống cũng đừng có liên lụy tới tông môn.
Lý Thất Dạ nói chuyện này làm mặt mo Nghiễm Hải tộc trưởng tức giận biến thành màu gan heo, hắn bị tức lồng ngực muốn nổ tung, toàn thân run rẩy.
Về phần trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, hai mắt càng phun lửa, vô số ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nếu như ánh mắt có thể giết người. Như vậy Lý Thất Dạ không biết đã chết bao nhiêu lần.
- Tộc trưởng, để cho chúng ta xé nát tiểu súc sinh này ăn đi, để cho trăm vạn huynh đệ ăn thịt của hắn, uống máu hắn, nhai xương hắn!
Có Nghiễm Hải Ngư phẫn nộ hét to lên.
- Đúng, để cho chúng ta ăn thịt hắn, uống máu hắn, nhai xương hắn --
Trong khoảng thời gian ngắn, trăm vạn Nghiễm Hải Ngư phẫn nộ hét to, tiếng gầm giận dữ bao phủ thiên địa, rung động biển cả.
Cảm nhận được lửa giận của trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, không biết có bao nhiêu tu sĩ cũng hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt, Nghiễm Hải Ngư hung ác, bọn họ hôm nay xem như nhìn thấy rồi.
- Ăn thịt ta, uống máu ta, nhai xương ta?
Nghe được lời này, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói:
- Chỉ bằng một đám trứng dái mềm các ngươi sao? Không nói các ngươi có trăm vạn đại quân, nuế như tất cả Nghiễm Hải Ngư của Thiên Linh Giới các ngươi tới nơi này, cho dù là hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư tới tìm ta báo thù, Lý Thất Dạ ta cũng không đặt các ngươi vào trong mắt!
Trực tiếp khiêu khích Nghiễm Hải Ngư, chuyện này làm cho rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, không nói trước mắt có trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, nhân vật cấp nguyên lão của Nghiễm Hải Ngư cũng có hơn mười người, kể cả Nghiễm Hải tộc trưởng cũng ở đây cả, Nghiễm Hải Ngư lúc này có hơn mười Đại Hiền, chớ nói chi còn có trăm vạn đại quân.
- Tiểu súc sanh, hôm nay bổn tọa muốn ngươi sống không bằng chết. Hôm nay Nghiễm Hải tộc chúng ta muốn đập nát xương cốt của ngươi, hút khô cốt tủy của ngươi!
Nghiễm Hải tộc trưởng rống to một tiếng nói:
- Các con, uống sạch máu của hắn, móm xương của hắn cho ta.
- Giết --
Trong khoảng thời gian ngắn, trăm vạn Nghiễm Hải Ngư đều tức giận, điên cuồng hét lên một tiếng sau đó như sóng to gió lớn lao thẳng về phía Khổng Tước Địa, bọn hắn bản thân chính là sóng to gió lớn, cả thiên địa cũng chấn động theo.
Chúng lao thẳng tới Khổng Tước Địa, giống như muốn đập nát Khổng Tước Địa.
Đối mặt trăm vạn đại quân Nghiễm Hải Ngư trùng kích, Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi, Vạn Lô Thần nơi tay, "Ông" một tiếng, Vạn Lô Thần tế ra, nghe được tiếng "Ông" một, pháp tắc hiển hiện.
'Rầm Ào Ào', 'Rầm Ào Ào', 'Rầm Ào Ào'...
Trong thời gian cực ngắn này, biển cả to lớn xuất hiên từng bọt nước bao phủ các nơi, bọt nước này giống như bàn tay, thoáng cái bắt lấy dám Nghiễm Hải Ngư đang xung phong, trăm vạn Nghiễm Hải Ngư không có con nào là ngoại lệ, cho dù là Nghiễm Hải tộc trưởng cũng không ngoại lệ, đều bị bọt nước hóa thành bàn tay bắt đi.
- Khai mở --
Trăm vạn Nghiễm Hải Ngư cả kinh, bọn chúng nhao nhao ra tay chém về bàn tay bọt nước này, nhưng mà vô số bọt nước đã bị Lý Thất Dạ luyện thành thành một thể với đại dương và mặt đất, Nghiễm Hải Ngư lại làm sao có thể chém chết.
- Chậm rồi --
Nhìn thấy trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, Lý Thất Dạ ôn nhu cười lên, nghe được tiên "Bồng" nổ vang, đột nhiên trong thiên địa hiện ra một lò lửa, những lò lửa này hóa thành từng bàn tay lớn, từ trên trời giáng xuống bắt lấy đầu của Nghiễm Hải Ngư.
- Ah --
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng thiên địa, vô số tiếng kêu thảm thiết đan vào cùng một chỗ, khiến cho hải vực này hóa thành địa ngục đáng sợ, tiếng kêu thảm thiết phập phồng không ngớt truyền ra chung quanh, làm cho bất luận kẻ nào cũng cảm thấy mình đang đưa thân vào địa ngục.
Nghe được tiếng "Phốc, phốc, phốc" vang lên, bàn tay bọt nước và bàn tay hỏa diễm cắt đầu của từng đầu Nghiễm Hải Ngư, thậm chí đầu lâu và xương sống cũng bị kéo ra ngoài, cả tràng diện cực kỳ rung động, cực kì khủng bố.
- Không --
Nghiễm Hải tộc trưởng điên cuồng hét lên một tiếng, thân thể của hắn bị kéo dài ra, hắn muốn thoát khỏi bàn tay bọt nước và bàn tay hỏa diễm, nhưng mà quản chi hắn là Đại Hiền cũng không thể thành công.
Cuối cùn Nghiễm Hải Ngư tộc trưởng hét thảm "Ah" một tiếng, hắn cũng không thoát được vận mệnh bị ngắt đầu, đầu lâu Nghiễm Hải tộc trưởng mang theo xương sống bị rút ra khỏi cơ thể.
- Tính mạng như thế, lãng phí như thế, thật sự là đáng tiếc.
Lý Thất Dạ cười cười, nghe được "Bồng" một tiếng, lò lửa lưu chuyển, bọt nước hóa thành lò lửa, lập tức luyện hóa thân thể trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, thân thể tan thành mây khói, huyết khí lập tức bị rèn luyện, thoáng cái bị hút vào trong Vạn Lô Thần.
Lúc này lò lửa trên bầu trời hóa thành khóa sắt mang theo pháp tắc khóa từng bộ xương cá trên cao.
Nhìn thấy cảnh này cũng không thể dùng đồ sộ để hình dung, nói là khủng bố còn đúng hơn, trăm đầu cá hợp với xương sống lưng nằm trên không trung, không chỉ đồ sộ, càng làm cho người ta nổi da gà.
Ọe --
Nhìn thấy một màn khủng bố như thế, rốt cục làm cho người ta không nhịn nổi, há miệng phun ra, có không ít tu sĩ bị dọa chạy ra xa xa.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Một đám trứng dái mềm mà thôi, mỗi ngày lại nói khoác mình hung ác cỡ nào, hoành hành bá đạo cỡ nào, đi đến cuối cùng còn không phải một đám trứng dái mềm giả danh môn hay sao?
Lý Thất Dạ nhìn qua Nghiễm Hải Ngư nói đầy khinh thường, người trong hải vực này nghe xong trợn mắt há hốc mồm, không có người nào dám miệt thị Nghiễm Hải Ngư như thế.
Nhưng mà cũng có không ít người trong nội tâm âm thầm ủng hộ, đặc biệt là một ít tu sĩ và môn phái truyền thừa từng bị Nghiễm Hải Ngư lăng nhục nghe Lý Thất Dạ miệt thị Nghiễm Hải Ngư, trong nội tâm cảm thấy đặc biệt thoải mái, đặc biệt thống khoái, có thể nói Lý Thất Dạ nói chính là tiếng lòng của bọn họ.
Trên thực tế rất nhiều người cũng biết, Nghiễm Hải Ngư hung tàn là xem đối tượng, cũng không phải nói Nghiễm Hải Ngư đối với bất kỳ người nào, bất kỳ môn phái nào hung tàn như thế, nói thí dụ như, như Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông, Cổ Thuần Tứ Mạch các cự đầu này, Nghiễm Hải Ngư sẽ không đi trêu chọc, nếu không Nghiễm Hải Ngư sớm cũng không biết bị Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông, Cổ Thuần Tứ Mạch các truyền thừa Tiên Đế, Thụ tộc, Hải Yêu đồ diệt bao nhiêu lần.
Mà một khi các môn phái thực lực không đủ, Nghiễm Hải Ngư sẽ dùng người đông thế mạnh, giết không dứt, cho nên thường thường ăn thiệt thòi trong tay Nghiễm Hải Ngư chỉ hừ lạnh không nói.
- Đúng thế, hừ, đồn đãi nói năm đó Cổ Thuần Tứ Mạch đại thành tiên thể đặc biệt ưa thích ăn long cân, nhưng mà chưa từng nghe nói Nghiễm Hải Ngư đánh Cổ Thuần Tứ Mạch báo thù bao giờ.
Có tu sĩ bất mãn với Nghiễm Hải Ngư không nhịn được lải nhãi.
Trưởng bối của tu sĩ này sợ tới mức che miệng của hắn lại, tát cho hắn kotoj cái, thấp giọng trách móc nói:
- Ngươi chán sống rồi hay sao, cho dù chính ngươi chán sống cũng đừng có liên lụy tới tông môn.
Lý Thất Dạ nói chuyện này làm mặt mo Nghiễm Hải tộc trưởng tức giận biến thành màu gan heo, hắn bị tức lồng ngực muốn nổ tung, toàn thân run rẩy.
Về phần trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, hai mắt càng phun lửa, vô số ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nếu như ánh mắt có thể giết người. Như vậy Lý Thất Dạ không biết đã chết bao nhiêu lần.
- Tộc trưởng, để cho chúng ta xé nát tiểu súc sinh này ăn đi, để cho trăm vạn huynh đệ ăn thịt của hắn, uống máu hắn, nhai xương hắn!
Có Nghiễm Hải Ngư phẫn nộ hét to lên.
- Đúng, để cho chúng ta ăn thịt hắn, uống máu hắn, nhai xương hắn --
Trong khoảng thời gian ngắn, trăm vạn Nghiễm Hải Ngư phẫn nộ hét to, tiếng gầm giận dữ bao phủ thiên địa, rung động biển cả.
Cảm nhận được lửa giận của trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, không biết có bao nhiêu tu sĩ cũng hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt, Nghiễm Hải Ngư hung ác, bọn họ hôm nay xem như nhìn thấy rồi.
- Ăn thịt ta, uống máu ta, nhai xương ta?
Nghe được lời này, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói:
- Chỉ bằng một đám trứng dái mềm các ngươi sao? Không nói các ngươi có trăm vạn đại quân, nuế như tất cả Nghiễm Hải Ngư của Thiên Linh Giới các ngươi tới nơi này, cho dù là hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư tới tìm ta báo thù, Lý Thất Dạ ta cũng không đặt các ngươi vào trong mắt!
Trực tiếp khiêu khích Nghiễm Hải Ngư, chuyện này làm cho rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, không nói trước mắt có trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, nhân vật cấp nguyên lão của Nghiễm Hải Ngư cũng có hơn mười người, kể cả Nghiễm Hải tộc trưởng cũng ở đây cả, Nghiễm Hải Ngư lúc này có hơn mười Đại Hiền, chớ nói chi còn có trăm vạn đại quân.
- Tiểu súc sanh, hôm nay bổn tọa muốn ngươi sống không bằng chết. Hôm nay Nghiễm Hải tộc chúng ta muốn đập nát xương cốt của ngươi, hút khô cốt tủy của ngươi!
Nghiễm Hải tộc trưởng rống to một tiếng nói:
- Các con, uống sạch máu của hắn, móm xương của hắn cho ta.
- Giết --
Trong khoảng thời gian ngắn, trăm vạn Nghiễm Hải Ngư đều tức giận, điên cuồng hét lên một tiếng sau đó như sóng to gió lớn lao thẳng về phía Khổng Tước Địa, bọn hắn bản thân chính là sóng to gió lớn, cả thiên địa cũng chấn động theo.
Chúng lao thẳng tới Khổng Tước Địa, giống như muốn đập nát Khổng Tước Địa.
Đối mặt trăm vạn đại quân Nghiễm Hải Ngư trùng kích, Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi, Vạn Lô Thần nơi tay, "Ông" một tiếng, Vạn Lô Thần tế ra, nghe được tiếng "Ông" một, pháp tắc hiển hiện.
'Rầm Ào Ào', 'Rầm Ào Ào', 'Rầm Ào Ào'...
Trong thời gian cực ngắn này, biển cả to lớn xuất hiên từng bọt nước bao phủ các nơi, bọt nước này giống như bàn tay, thoáng cái bắt lấy dám Nghiễm Hải Ngư đang xung phong, trăm vạn Nghiễm Hải Ngư không có con nào là ngoại lệ, cho dù là Nghiễm Hải tộc trưởng cũng không ngoại lệ, đều bị bọt nước hóa thành bàn tay bắt đi.
- Khai mở --
Trăm vạn Nghiễm Hải Ngư cả kinh, bọn chúng nhao nhao ra tay chém về bàn tay bọt nước này, nhưng mà vô số bọt nước đã bị Lý Thất Dạ luyện thành thành một thể với đại dương và mặt đất, Nghiễm Hải Ngư lại làm sao có thể chém chết.
- Chậm rồi --
Nhìn thấy trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, Lý Thất Dạ ôn nhu cười lên, nghe được tiên "Bồng" nổ vang, đột nhiên trong thiên địa hiện ra một lò lửa, những lò lửa này hóa thành từng bàn tay lớn, từ trên trời giáng xuống bắt lấy đầu của Nghiễm Hải Ngư.
- Ah --
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng thiên địa, vô số tiếng kêu thảm thiết đan vào cùng một chỗ, khiến cho hải vực này hóa thành địa ngục đáng sợ, tiếng kêu thảm thiết phập phồng không ngớt truyền ra chung quanh, làm cho bất luận kẻ nào cũng cảm thấy mình đang đưa thân vào địa ngục.
Nghe được tiếng "Phốc, phốc, phốc" vang lên, bàn tay bọt nước và bàn tay hỏa diễm cắt đầu của từng đầu Nghiễm Hải Ngư, thậm chí đầu lâu và xương sống cũng bị kéo ra ngoài, cả tràng diện cực kỳ rung động, cực kì khủng bố.
- Không --
Nghiễm Hải tộc trưởng điên cuồng hét lên một tiếng, thân thể của hắn bị kéo dài ra, hắn muốn thoát khỏi bàn tay bọt nước và bàn tay hỏa diễm, nhưng mà quản chi hắn là Đại Hiền cũng không thể thành công.
Cuối cùn Nghiễm Hải Ngư tộc trưởng hét thảm "Ah" một tiếng, hắn cũng không thoát được vận mệnh bị ngắt đầu, đầu lâu Nghiễm Hải tộc trưởng mang theo xương sống bị rút ra khỏi cơ thể.
- Tính mạng như thế, lãng phí như thế, thật sự là đáng tiếc.
Lý Thất Dạ cười cười, nghe được "Bồng" một tiếng, lò lửa lưu chuyển, bọt nước hóa thành lò lửa, lập tức luyện hóa thân thể trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, thân thể tan thành mây khói, huyết khí lập tức bị rèn luyện, thoáng cái bị hút vào trong Vạn Lô Thần.
Lúc này lò lửa trên bầu trời hóa thành khóa sắt mang theo pháp tắc khóa từng bộ xương cá trên cao.
Nhìn thấy cảnh này cũng không thể dùng đồ sộ để hình dung, nói là khủng bố còn đúng hơn, trăm đầu cá hợp với xương sống lưng nằm trên không trung, không chỉ đồ sộ, càng làm cho người ta nổi da gà.
Ọe --
Nhìn thấy một màn khủng bố như thế, rốt cục làm cho người ta không nhịn nổi, há miệng phun ra, có không ít tu sĩ bị dọa chạy ra xa xa.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook