Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1727
Trên thực tế cho tới ngày hôm nay, thế hệ trước Tẩy Nhan Cổ Phái như Cổ Thiết Thủ và các trưởng lão cảm thấy Lý Thất Dạ rất có thể là hậu đại của Minh Nhân tiên đế, thậm chí hoài nghi Lý Thất Dạ có khả năng là ấu tử Minh Nhân tiên đế phong ấn giữa thế gian.
Nếu như nói hiện tại Lý Thất Dạ đứng ra nói mình là nhi tử của Minh Nhân tiên đế thì cả Tẩy Nhan Cổ Phái tuyệt đối không có người nào hoài nghi cả.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, lắc đầu nói ra:
- Trưởng lão nghĩ nhiều, ta không phải là hậu đại của Minh Nhân tiên đế, lại càng không là nhi tử của Minh Nhân tiên đế.
Cổ Thiết Thủ cười khổ một tiếng. Trong lòng hắn cũng thật hy vọng Lý Thất Dạ là hậu đại của Minh Nhân tiên đế, thậm chí hy vọng Lý Thất Dạ là đế tử.
- Cái kia, cái kia Minh Nhân Chiến Khải thì sao?
Cổ Thiết Thủ nhịn không được nói ra.
Trăm ngàn năm qua, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua Minh Nhân Chiến Khải. Hơn nữa tam giác cổ viện vẫn nằm tại đó, chưa từng có người nào có thể xúc động nó, chớ nói chi là ngự giá nó, hiện tại Lý Thất Dạ lại có thể tùy tâm sử dụng sử dụng nó.
Minh Nhân Chiến Khải như thế, trừ Minh Nhân tiên đế ra, hoặc là nhi tử của Minh Nhân tiên đế mới có thể ngự giá nó.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:
- Minh Nhân Chiến Khải là chờ đợi người hữu duyên, nó vẫn chôn sâu trong đất, có một ngày sẽ có người hữu duyên gặp được, nó sẽ tiếp tục xuất thế.
Minh Nhân Chiến Khải thứ này Lý Thất Dạ cũng sẽ không đi nói rõ, Cổ Thiết Thủ cũng không biết, mặc dù nói Minh Nhân Chiến Khải tuy gọi là Minh Nhân Chiến Khải, nhưng mà nó không quan hệ nhiều tới Minh Nhân tiên đế, nó không phải do Minh Nhân tiên đế luyện chế.
Năm đó Lý Thất Dạ chưa suy nghĩ ra cái tên hay, Minh Nhân tiên đế đã mặc nó tham gia đại chiến. Về sau được người ta gọi là "Minh Nhân Chiến Khải ", Lý Thất Dạ cảm thấy cái tên không có vấn đề, cho nên không có đổi tên.
Cuối cùng Cổ Thiết Thủ không quấy rầy Lý Thất Dạ, tạm biệt Lý Thất Dạ và rời đi.
- Tam Quỷ Gia vẫn còn chứ?
Lý Thất Dạ nhìn Cổ Thiết Thủ nói ra:
- Gọi hắn tới đây, còn có Mục Thiếu Hoàng.
Lý Thất Dạ nói câu này làm nội tâm Cổ Thiết Thủ nhảy dựng lên, chân hắn như bôi dầu, đi nhanh hơn, hắn không rõ quan hệ trong đó.
Tam Quỷ Gia Mục Thiếu Đế là tổ sư của bọn họ, dùng thân phận mà nói, Lý Thất Dạ có lẽ gọi Tam Quỷ Gia một tiếng tổ sư mới đúng.
Nhưng mà Tam Quỷ Gia lại nghe lệnh của Lý Thất Dạ, chuyện này thật rối loạn, Cổ Thiết Thủ nghĩ mãi mà không rõ.
- Ta, ta, ta nhất định đi xin chỉ thị tổ sư.
Cổ Thiết Thủ nào dám nói cái gì, hắn ở trước mặt Tam Quỷ Gia còn thấp hơn vài bối phận đấy.
Trên thực tế cho tới ngày hôm nay, toàn bộ đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái đều há hốc mồm, bất kể là trưởng lão hay là đệ tử bình thường đều hoàn toàn ngây ngốc, bất kể là ai, nằm mơ cũng không nghĩ tới Tam Quỷ Gia háo sắc thích chơi gái chính là tổ sư cường đại nhất Tẩy Nhan Cổ Phái Mục Thiếu Đế.
Trước kia từng có trưởng lão đề nghị trục xuất Tam Quỷ Gia khỏi tông môn, để tránh hắn xấu danh dự tông môn. Hiện tại biết rõ Tam Quỷ Gia chính là tổ sư, không biết có bao nhiêu người sợ tới mức mồ hôi chảy ròng ròng.
Trong chốc lát, Tam Quỷ Gia cùng nam tử khôi ngô chính là Mục Thiếu Hoàng đều đến.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, cho dù là nhân vật như Tam Quỷ Gia cũng không dám vô lễ, hắn hành lễ với Lý Thất Dạ, nói ra:
- Bái kiến đại nhân.
Lý Thất Dạ nhìn qua Tam Quỷ Gia, nói ra:
- Xem ra Hắc Long Vương đã nói chuyện của ta cho ngươi biết.
- Hắc Long Vương tiền bối chỉ nhắc một chút.
Tam Quỷ Gia cười khan một tiếng, sau đó nhìn Lý Thất Dạ giới thiệu:
- Đại nhân, đây là đệ đệ của ta.
- Ta biết rõ hắn là ai.
Lý Thất Dạ nhìn qua Mục Thiếu Hoàng, sau đó lại nhìn hai người bọn họ, nói ra:
- Nếu như ta không có đoán sai, Tẩy Nhan Cổ Phái xuống dốc cũng là do hai người các ngươi.
- Đại nhân, là ta sai, là ta đã hủy Tẩy Nhan Cổ Phái, thẹn với liệt tổ liệt tông.
Tam Quỷ Gia vội vàng nói ra.
Mục Thiếu Hoàng cũng cướp lời:
- Đại nhân, chuyện này không nên trách huynh trưởng, tất cả là ta sai, là ta phát hiện bí mật dưới đất, là ta dẫn lửa thiêu thân, cho nên sư tôn mới phán ta hình ngục trọn đời ở đó.
- Không, đại nhân, nếu như không phải ta bị ma quỷ ám ảnh, ham mê quyền lực, mở phong ấn ra, Tẩy Nhan Cổ Phái cũng sẽ không có tai nạn trước mắt.
Tam Quỷ Gia cũng cướp lời.
Lý Thất Dạ nhìn qua hai người bọn họ, nhẹ nhàng khoát khoát tay, nói ra:
- Tốt rồi, hai người các ngươi cũng đừng đoạt tội. Nếu sư phụ các ngươi đã phán tội, ai đúng ai sai, ta cũng chẳng muốn hỏi ta, ta chỉ muốn biết quá trình cùng chi tiết, tỉ mĩ.
- Là ta sai lầm.
Mục Thiếu Hoàng trầm giọng nói:
- Ta và huynh trưởng thuở nhỏ lớn lên trong Tẩy Nhan Cổ Phái, cùng bái vào sư môn. Phương diện tu luyện ta không bằng huynh trưởng, ta từ nhỏ trầm mê trong các loại chuyện ly kỳ cổ quái. Ta lúc tuổi còn trẻ đã đọc rất nhiều điển tịch tông môn.
- Cho nên ngươi thuận đằng sờ căn, nghĩ đến lực lượng.
Lý Thất Dạ nhìn qua Mục Thiếu Hoàng nói ra.
- Đại nhân, thực sự không phải là như thế, đệ đệ ta ưa thích chuyện ly kỳ, đối với quyền thế danh vọng không xem nặng, cho nên lúc ta dương danh thiên hạ thì hắn vẫn yên lặng vô danh.
Tam Quỷ Gia vội vàng nói ra.
Mục Thiếu Hoàng gãi gãi đầu, nói ra:
- Thông qua điển tịch trong tông môn, ta biết rõ dưới đất Tẩy Nhan Cổ Phái có chôn dấu bí mật. Ngay từ đầu ta chỉ cho rằng là chôn dấu Minh Nhân Chiến Khải, về sau mới biết được không phải như vậy.
- Dưới đất chôn dấu lực lượng vô cùng cường đại.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói. Năm đó hắn để Minh Nhân tiên đế tuyển chọn không sai, trùng kiến Tẩy Nhan Cổ Phái trên vùng đất này là có nguyên nhân.
- Đúng!
Mục Thiếu Hoàng cười khan một tiếng, nói ra:
- Ngay từ đầu, ta chỉ hy vọng lấy Minh Nhân Chiến Khải tới tay, hy vọng có thể giúp huynh trưởng thành công tranh giành thiên mệnh, cũng như tổ sư năm đó. Nhưng mà ta vẫn không rõ nguyên lý chính thức của Minh Nhân Chiến Khải, nó giống như không phải một kiện bảo vật, ta căn bản không cách nào lấy được nó.
-... Về sau, theo ta nghiên cứu, dưới đất Tẩy Nhan Cổ Phái có đế cơ, có thứ đồ vật càng cường đại hơn, lực lượng vĩnh hằng, lực lượng này chỉ sợ còn cường đại hơn Minh Nhân Chiến Khải, cho nên ta thoáng cái bị lực lượng này mê hoặc.
Mục Thiếu Hoàng nói ra.
- Chuyện này do ta, là ta quỷ mê tâm hồn.
Tam Quỷ Gia lại nói:
- Là ta muốn có được lực lượng dưới mặt đất, lúc này mới đưa tới tai họa ngập đầu cho Tẩy Nhan Cổ Phái.
Tam Quỷ Gia nói ra:
- Ta tranh giành thiên mệnh với Đạp Không Tiên Đế, trong sáu lần chiến đấu, ba thắng ba bại, nhưng mà mỗi lần tương chiến, Đạp Không Tiên Đế đại đạo hoàn thiện còn tốt hơn ta, ta hiểu ra chân lý của Đạp Không Tiên Đế, đặc biệt là vào lần quyết chiến cuối cùng ta chiến bại, ta và Đạp Không Tiên Đế có khoảng cách rất lớn, chuyện này khiến ta khó chịu nổi, cho nên trong nội tâm bắt đầu sinh ra suy nghĩ phải chiếm được lực lượng cường đại hơn.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nếu như nói hiện tại Lý Thất Dạ đứng ra nói mình là nhi tử của Minh Nhân tiên đế thì cả Tẩy Nhan Cổ Phái tuyệt đối không có người nào hoài nghi cả.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, lắc đầu nói ra:
- Trưởng lão nghĩ nhiều, ta không phải là hậu đại của Minh Nhân tiên đế, lại càng không là nhi tử của Minh Nhân tiên đế.
Cổ Thiết Thủ cười khổ một tiếng. Trong lòng hắn cũng thật hy vọng Lý Thất Dạ là hậu đại của Minh Nhân tiên đế, thậm chí hy vọng Lý Thất Dạ là đế tử.
- Cái kia, cái kia Minh Nhân Chiến Khải thì sao?
Cổ Thiết Thủ nhịn không được nói ra.
Trăm ngàn năm qua, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua Minh Nhân Chiến Khải. Hơn nữa tam giác cổ viện vẫn nằm tại đó, chưa từng có người nào có thể xúc động nó, chớ nói chi là ngự giá nó, hiện tại Lý Thất Dạ lại có thể tùy tâm sử dụng sử dụng nó.
Minh Nhân Chiến Khải như thế, trừ Minh Nhân tiên đế ra, hoặc là nhi tử của Minh Nhân tiên đế mới có thể ngự giá nó.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:
- Minh Nhân Chiến Khải là chờ đợi người hữu duyên, nó vẫn chôn sâu trong đất, có một ngày sẽ có người hữu duyên gặp được, nó sẽ tiếp tục xuất thế.
Minh Nhân Chiến Khải thứ này Lý Thất Dạ cũng sẽ không đi nói rõ, Cổ Thiết Thủ cũng không biết, mặc dù nói Minh Nhân Chiến Khải tuy gọi là Minh Nhân Chiến Khải, nhưng mà nó không quan hệ nhiều tới Minh Nhân tiên đế, nó không phải do Minh Nhân tiên đế luyện chế.
Năm đó Lý Thất Dạ chưa suy nghĩ ra cái tên hay, Minh Nhân tiên đế đã mặc nó tham gia đại chiến. Về sau được người ta gọi là "Minh Nhân Chiến Khải ", Lý Thất Dạ cảm thấy cái tên không có vấn đề, cho nên không có đổi tên.
Cuối cùng Cổ Thiết Thủ không quấy rầy Lý Thất Dạ, tạm biệt Lý Thất Dạ và rời đi.
- Tam Quỷ Gia vẫn còn chứ?
Lý Thất Dạ nhìn Cổ Thiết Thủ nói ra:
- Gọi hắn tới đây, còn có Mục Thiếu Hoàng.
Lý Thất Dạ nói câu này làm nội tâm Cổ Thiết Thủ nhảy dựng lên, chân hắn như bôi dầu, đi nhanh hơn, hắn không rõ quan hệ trong đó.
Tam Quỷ Gia Mục Thiếu Đế là tổ sư của bọn họ, dùng thân phận mà nói, Lý Thất Dạ có lẽ gọi Tam Quỷ Gia một tiếng tổ sư mới đúng.
Nhưng mà Tam Quỷ Gia lại nghe lệnh của Lý Thất Dạ, chuyện này thật rối loạn, Cổ Thiết Thủ nghĩ mãi mà không rõ.
- Ta, ta, ta nhất định đi xin chỉ thị tổ sư.
Cổ Thiết Thủ nào dám nói cái gì, hắn ở trước mặt Tam Quỷ Gia còn thấp hơn vài bối phận đấy.
Trên thực tế cho tới ngày hôm nay, toàn bộ đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái đều há hốc mồm, bất kể là trưởng lão hay là đệ tử bình thường đều hoàn toàn ngây ngốc, bất kể là ai, nằm mơ cũng không nghĩ tới Tam Quỷ Gia háo sắc thích chơi gái chính là tổ sư cường đại nhất Tẩy Nhan Cổ Phái Mục Thiếu Đế.
Trước kia từng có trưởng lão đề nghị trục xuất Tam Quỷ Gia khỏi tông môn, để tránh hắn xấu danh dự tông môn. Hiện tại biết rõ Tam Quỷ Gia chính là tổ sư, không biết có bao nhiêu người sợ tới mức mồ hôi chảy ròng ròng.
Trong chốc lát, Tam Quỷ Gia cùng nam tử khôi ngô chính là Mục Thiếu Hoàng đều đến.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, cho dù là nhân vật như Tam Quỷ Gia cũng không dám vô lễ, hắn hành lễ với Lý Thất Dạ, nói ra:
- Bái kiến đại nhân.
Lý Thất Dạ nhìn qua Tam Quỷ Gia, nói ra:
- Xem ra Hắc Long Vương đã nói chuyện của ta cho ngươi biết.
- Hắc Long Vương tiền bối chỉ nhắc một chút.
Tam Quỷ Gia cười khan một tiếng, sau đó nhìn Lý Thất Dạ giới thiệu:
- Đại nhân, đây là đệ đệ của ta.
- Ta biết rõ hắn là ai.
Lý Thất Dạ nhìn qua Mục Thiếu Hoàng, sau đó lại nhìn hai người bọn họ, nói ra:
- Nếu như ta không có đoán sai, Tẩy Nhan Cổ Phái xuống dốc cũng là do hai người các ngươi.
- Đại nhân, là ta sai, là ta đã hủy Tẩy Nhan Cổ Phái, thẹn với liệt tổ liệt tông.
Tam Quỷ Gia vội vàng nói ra.
Mục Thiếu Hoàng cũng cướp lời:
- Đại nhân, chuyện này không nên trách huynh trưởng, tất cả là ta sai, là ta phát hiện bí mật dưới đất, là ta dẫn lửa thiêu thân, cho nên sư tôn mới phán ta hình ngục trọn đời ở đó.
- Không, đại nhân, nếu như không phải ta bị ma quỷ ám ảnh, ham mê quyền lực, mở phong ấn ra, Tẩy Nhan Cổ Phái cũng sẽ không có tai nạn trước mắt.
Tam Quỷ Gia cũng cướp lời.
Lý Thất Dạ nhìn qua hai người bọn họ, nhẹ nhàng khoát khoát tay, nói ra:
- Tốt rồi, hai người các ngươi cũng đừng đoạt tội. Nếu sư phụ các ngươi đã phán tội, ai đúng ai sai, ta cũng chẳng muốn hỏi ta, ta chỉ muốn biết quá trình cùng chi tiết, tỉ mĩ.
- Là ta sai lầm.
Mục Thiếu Hoàng trầm giọng nói:
- Ta và huynh trưởng thuở nhỏ lớn lên trong Tẩy Nhan Cổ Phái, cùng bái vào sư môn. Phương diện tu luyện ta không bằng huynh trưởng, ta từ nhỏ trầm mê trong các loại chuyện ly kỳ cổ quái. Ta lúc tuổi còn trẻ đã đọc rất nhiều điển tịch tông môn.
- Cho nên ngươi thuận đằng sờ căn, nghĩ đến lực lượng.
Lý Thất Dạ nhìn qua Mục Thiếu Hoàng nói ra.
- Đại nhân, thực sự không phải là như thế, đệ đệ ta ưa thích chuyện ly kỳ, đối với quyền thế danh vọng không xem nặng, cho nên lúc ta dương danh thiên hạ thì hắn vẫn yên lặng vô danh.
Tam Quỷ Gia vội vàng nói ra.
Mục Thiếu Hoàng gãi gãi đầu, nói ra:
- Thông qua điển tịch trong tông môn, ta biết rõ dưới đất Tẩy Nhan Cổ Phái có chôn dấu bí mật. Ngay từ đầu ta chỉ cho rằng là chôn dấu Minh Nhân Chiến Khải, về sau mới biết được không phải như vậy.
- Dưới đất chôn dấu lực lượng vô cùng cường đại.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói. Năm đó hắn để Minh Nhân tiên đế tuyển chọn không sai, trùng kiến Tẩy Nhan Cổ Phái trên vùng đất này là có nguyên nhân.
- Đúng!
Mục Thiếu Hoàng cười khan một tiếng, nói ra:
- Ngay từ đầu, ta chỉ hy vọng lấy Minh Nhân Chiến Khải tới tay, hy vọng có thể giúp huynh trưởng thành công tranh giành thiên mệnh, cũng như tổ sư năm đó. Nhưng mà ta vẫn không rõ nguyên lý chính thức của Minh Nhân Chiến Khải, nó giống như không phải một kiện bảo vật, ta căn bản không cách nào lấy được nó.
-... Về sau, theo ta nghiên cứu, dưới đất Tẩy Nhan Cổ Phái có đế cơ, có thứ đồ vật càng cường đại hơn, lực lượng vĩnh hằng, lực lượng này chỉ sợ còn cường đại hơn Minh Nhân Chiến Khải, cho nên ta thoáng cái bị lực lượng này mê hoặc.
Mục Thiếu Hoàng nói ra.
- Chuyện này do ta, là ta quỷ mê tâm hồn.
Tam Quỷ Gia lại nói:
- Là ta muốn có được lực lượng dưới mặt đất, lúc này mới đưa tới tai họa ngập đầu cho Tẩy Nhan Cổ Phái.
Tam Quỷ Gia nói ra:
- Ta tranh giành thiên mệnh với Đạp Không Tiên Đế, trong sáu lần chiến đấu, ba thắng ba bại, nhưng mà mỗi lần tương chiến, Đạp Không Tiên Đế đại đạo hoàn thiện còn tốt hơn ta, ta hiểu ra chân lý của Đạp Không Tiên Đế, đặc biệt là vào lần quyết chiến cuối cùng ta chiến bại, ta và Đạp Không Tiên Đế có khoảng cách rất lớn, chuyện này khiến ta khó chịu nổi, cho nên trong nội tâm bắt đầu sinh ra suy nghĩ phải chiếm được lực lượng cường đại hơn.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com